1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Vương phi hắc đạo chiếm nhà giữa - Tiêu Tương Điệp Nhi (66/92)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Vương phi hắc đạo chiếm nhà giữa


      Tác giả: Tiêu Tương Điệp Nhi
      Editor: Hongheechan
      Số chương: 92 chương + 3 ngoại truyện
      Thể loại: Xuyên , hài, sủng..(có lẽ là vậy a~)
      Convert: Ngocquynh520
      Nguồn: sưu tầm​






      Giới thiệu nội dung:



      buổi sáng xuyên qua thành tiểu nãi oa (đứa trẻ), nhưng mấu chốt nhất: là bị vứt bỏ! Tử Lan Thanh quyết định đầu tiên phải tìm núi để dựa!


      Nhìn tiểu quỷ mao đầu thân cẩm y hoa lệ*, sau lưng còn có hai ác nô theo, con ngươi Tử Lan Thanh chuyển động, là !
      *quần áo bằng gấm tráng lệ lộng lẫy.


      Khi bảy tuổi nhặt được nàng vừa được sinh ra bảy ngày, nhìn hai con ngươi đen nháy ngừng toả sáng ngừng chuyển động của nàng, bắt đầu từ hôm đó tự xưng là phụ thân!


      Đoạn ngắn đặc sắc:


      [ đoạn ]


      "Vương gia, vương gia, cách cách biết vẽ tranh rồi."


      "Ba tuổi có thể vẽ, con ta đúng là thiên tài." tiểu quỷ hả hê gật gù.


      "Nhưng cái cách cách vẽ đấy là . . . . . !"


      "Hắc. . . . . . thích muốn toàn ý bồi dưỡng." tiểu quỷ nhìn bức tranh chột dạ.


      "Cách cách còn muốn tìm người thực hành."


      " cho nàng biết, chuồng heo có mấy chục đầu heo đực, tùy nàng giày vò!" tiểu quỷ cắn răng nghiến lợi !


      [ đoạn hai ]


      "Vương gia, vương gia, cách cách nhận nuôi mấy đứa trẻ."


      "Có tấm lòng, là chuyện tốt." thiếu niên dương dương đắc ý.


      "Nhưng mấy đứa trẻ đó đều là nam, hơn nữa dáng dấp còn rất xinh đẹp rất xinh đẹp."


      "Tấm lòng phân biệt nam nữ." thiếu niên nổi gân xanh.


      "Nhưng cách cách sau khi lớn lên gả cho bọn họ!"


      " cho nàng biết, sau khi những đứa bé kia lớn lên, ta từng bước từng bước đưa bọn họ vào cung ." thiếu niên ngừng cười hiểm.


      [ đoạn ba ]


      "Vương gia, vương gia, Cách Cách muốn gả ."


      "Cho người nào?"


      " Nhị công tử phủ thừa tướng ."


      "Nhanh, cầm vũ khí, theo ta bắt người. . . . . ."


      Tuyệt mỹ nam tử suy nghĩ trong lòng, ‘ lão tử vất vất vả vả nuôi dưỡng vương phi tương lai sao có thể để người khác chiếm. . . . . . ’



      ☆, Đời đời kiếp kiếp gắn bó bên nhau


      Ngọc trong nước rơi đầy dưới bể.

      Bể chỉ có nước, còn có ngọc, vì thế nước mới có thể xuyên thấu ngọc.


      Nếu có luân hồi, kiếp sau, ta nguyện trở thành nàng, chịu đựng muôn vàn khổ sở, chỉ mong nàng trở thành ta, hưởng hết tất cả vinh sủng.


      Chúng ta nguyện đời đời kiếp kiếp gắn bó bên nhau!

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 001 : Xuyên qua thành đứa bé.



      Tỉnh dậy sau giấc ngủ phát mình xuyên qua, có đáng buồn ?


      Cứ coi như xuyên qua đáng buồn, nhưng nếu phát mình biến thành đứa bé mới sinh, có đáng buồn ?


      Vậy coi như biến thành đứa bé cũng thể buồn được, nhưng nếu phát mình bị ném bỏ, dù sao cái này cũng nên coi là rất đáng buồn rồi!


      tóm lại, tại Tử Lan Thanh có cảm giác buồn bực tới cực điểm. Chung quanh những người mặc quần áo kỳ kỳ quái quái ngừng quan sát thứ bị để dưới đất – là nàng, nhưng có người nào tốt bụng ôm lấy nàng cả.


      Chẳng lẽ dáng dấp nàng rất xin lỗi người xem cho nên bọn họ dám đến gần sao?


      Nhưng chẳng lẽ ai nhìn thấy nàng đói đến phát ra tiếng được rồi sao! Có thể cho nàng ăn chút vậy, cho dù là cái bánh bao có mùi cũng được nha!


      "Cút ngay, tránh ra cho tiểu chủ tử của chúng ta xem náo nhiệt."


      Vừa nghe tiếng này, Tử Lan Thanh thiếu chút nữa hộc máu, lão nương sắp chết đói rồi, các ngươi còn muốn xem náo nhiệt! Nhìn quỷ náo nhiệt à, đợi chút. . . Nhìn tiểu quỷ đột nhiên xuất trước mặt mình, con ngươi Tử Lan Thanh ngừng chuyển động.


      Xuyên qua làm đứa bé bị vứt bỏ trong chăn cũng thể buồn, mấu chốt nhất vẫn là nhất định phải tìm được kim chủ (giàu có) để dựa dẫm.


      Nhìn tiểu quỷ này thân cẩm y hoa lệ, sau lưng còn có hai ác nô theo, con ngươi Tử Lan Thanh chuyển động, là !


      "Oa oa oa. . ." Tử Lan Thanh dùng thanh lớn nhất của mình yếu đuối kêu, mà tay bé béo ụt ịt của nàng cũng vươn ra từ trong chăn bông, dùng sức quơ quơ trước tiểu quỷ quần áo lộng lẫy kia.


      Chỉ là động tác ra sức của nàng rơi vào trong mắt người khác chỉ như con chuột ngừng giãy giụa trong bẫy chuột.


      "Đứa bé này rất đáng ." Này tiểu quỷ hoa y(y phục=quần áo + hoa lệ) nhìn Tử Lan Thanh ngừng quơ cánh tay với , hai mắt sáng rỡ lên, vốn cho rằng nơi này có náo nhiệt, nhưng ngờ chỉ có tiểu quỷ bị vứt bỏ.


      Nhưng mà xem ra, bây giờ tiểu quỷ này giống như rất có ý tứ.


      Nghe thấy lời của tiểu quỷ hoa y kia, Tử Lan Thanh càng ra sức quơ cánh tay béo ụt ịt của mình, thắng lợi ở trước mắt, nhất định phải tranh thủ thể .


      "Ha ha ha. . . Để cho ta xem chút, nếu đáng , ôm về phủ, nếu bị đói chết rất đáng tiếc." Tiểu quỷ tự , vừa vừa gần đến Tử Lan Thanh.


      Nghe được lời , đáy mắt Tử Lan Thanh thoáng qua tia sáng ngầm, tiểu quỷ này đáng tiếc chứ phải đáng thương!


      ra cái xã hội này vẫn phải hoàn toàn lãnh khốc vô tình!


      Vì vậy tại, chỉ có tiểu quỷ này mới có thể cứu nàng thôi, tính mạng con người chỉ có lần. Đời trước nàng rất quý trọng tính mạng mình, cho nên mới có thể lên được vị trí lão đại Hắc đạo, mà đời này, nàng cũng muốn quý trọng sinh mệnh quý giá này, cho nên. . .


      Tiểu quỷ đó cúi đầu nhìn, khắc(=15’) đó, nàng bắt đầu cười, cười rất ngu rất ngây thơ, mà đôi mắt trân châu ti hí cũng chuyển động ngừng.


      Như vậy có thể tính là khả ái chứ?


      "Ha ha ha. . . đúng là đáng , Tiểu Tam, bế nó trở về nuôi." Tay bé của tiểu quỷ vung lên, quyết định Tử Lan Thanh đời này bị chôn sống hay chết đói!


      Vì vậy, rốt cuộc Tử Lan Thanh cần giả bộ cười khúc khích, mà là trực tiếp lăn ra ngủ mê man.


      Tỉnh lại lần nữa Tử Lan Thanh thấy mình nằm ở chiếc giường lớn vô cùng xa xỉ, màn tinh xảo với chăn bông lộng lẫy này khiến cho nàng biết, nàng được cứu.


      Nhưng . . .


      Tại sao bụng đói thế này?


      Vì vậy Tử Lan Thanh bắt đầu khóc lớn, "Oa oa oa. . ." Nàng rất đói, nàng muốn ăn cơm! đúng, tại phải là bú sữa mẹ!


      "Ngoan nào khóc, bà vú tới đây." thanh từ ái truyền đến từ bên ngoài, khiến Tử Lan Thanh lập tức ngừng khóc, thanh này rất ấm áp, giống như lần nữa trở lại lúc được mẹ ôm trong ngực vậy, cảm giác này. . . rất tốt.


      "Quả nhiên đúng như tiểu vương gia , là đáng ." Vẫn là thanh từ ái đó.


      Mà lúc này, người chuyện vào trong phòng của Tử Lan Thanh, đây là tầm 25-26 mi thanh mục tú, tình cảnh ấm áp này rơi vào trong mắt của Tử Lan Thanh, khiến đột nhiên nàng có cảm giác muốn xin lỗi. Vì vậy rất bình tĩnh mà bỏ quên lời trong miệng nữ nhân này.


      Nghĩ đến tuổi thực của mình còn lớn hơn nữ nhân này mấy tuổi, nhưng bây giờ cảm thụ tình thương của mẹ từ người nữ nhân này đúng là. . . Mắc cỡ chết người!


      "Vật có đói bụng ." Nữ nhân kia , vừa vừa vạt áo của mình, vì vậy. . .


      Tử Lan Thanh nuốt nuốt nước miếng, quả hổ là bà vú , ít nhất cũng phải cup D!


      Sữa bên trong nhất định rất dồi dào! Nếu như mình là đứa trẻ, chắc chắn chút do dự ngâm lấy bên, sau đó vùi đầu hung hăng bú, nhưng lại có trí nhớ của phụ nữ ba mươi tuổi!


      Muốn nữ nhân mới hai lăm tuổi, cái này . . . rất xấu hổ!


      "Ừ, sao lại ăn, thích vị của bà vú sao?" thanh từ ái của nữ nhân này hơi uất ức , tim Tử Lan Thanh chợt quyết định, cúi đầu, chu cái miệng lên ngậm bên hung hăng hút.


      Cứ coi như bây giờ mình chỉ là đứa trẻ thôi!


      "Bà vú, nàng bú sữa mẹ?" Đột nhiên có thanh xuất khiến Tử Lan Thanh thất kinh, nụ hoa trong miệng rớt ra theo đó, còn kia rất tự nhiên khép y phục của mình lại, đặt Tử Lan Thanh lên giường.


      Tử Lan Thanh muốn khóc thét, còn chưa có ăn no! Đây có tính là thức ăn đến miệng còn bay hay ?


      Chẳng lẽ lại phải khóc, nhưng khi khóc khiến kim chủ này giận, ném mình ra ngoài, vậy chẳng phải là lại trở về giai đoạn nơi nương tựa sao? Cho nên vẫn là phần sau đó thôi!


      Nghĩ tới đây, Tử Lan Thanh ăn được nửa bụng bắt đầu cẩn thận dò xét tiểu kim chủ trước mặt. Mà tiểu kim chủ lúc này có nhìn , mà là. . .


      Éc. . .


      Nếu như phải tiểu quỷ trước mặt kia nhìn qua chỉ có sáu bảy tuổi, chắc chắn cho rằng tuyệt đối là sắc lang, bởi vì lúc này tiểu quỷ kia nhìn chằm chằm thẳng tắp vào hai luồng ngực nữ nhân.


      Tử Lan Thanh có thể thấy ràng, cổ họng tiểu quỷ kia bỗng nhúc nhích.


      Xem ra người tham ăn chỉ có mình nàng!


      "Ha ha ha. . ." nhịn được nữa, Tử Lan Thanh cười như điên. Nếu như bây giờ nàng là người lớn, nhất định cười to ‘ ha ha ha ’, nhưng chỉ là đứa bé, cho nên chỉ có thể cười khúc khích thôi.


      Mà tiếng cười khúc khích lại rơi vào tai tiểu quỷ kia, khiến tiểu quỷ kia tức giận sau đó trở thành thẹn thùng, vì vậy lệnh ban xuống, từ‘ 'phòng cho tổng thống' ’sang trọng biến thành ‘ lều cho dân chạy nạn’.


      Quan trọng nhất vẫn là, sữa thơm ngát biến thành cháo.


      Tử Lan Thanh khóc ra nước mắt, đúng là thể đắc tội tiểu kim chủ, nếu nửa đời sau nàng chỉ có thể ăn cháo thôi!


      Cũng may bà vú còn nhớ bây giờ nàng chỉ là đứa trẻ, thỉnh thoảng buổi tối trộm cho nàng bú hai ngụm, cho nên cuộc sống của nàng trôi qua cũng coi như có tư vị.


      Nhưng ngày tốt cũng dài, biết tiểu quỷ kia chập mạch chỗ nào, đột nhiên có ngày tuyên bố trước mọi người, nàng là nữ nhi của ! Hơn nữa điều đáng chú ý nhất là: nàng là người cuối cùng biết tin tức này!
      Last edited by a moderator: 3/1/16
      ThiênMinh, 139, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 002: Đứa trẻ quái.



      bi kịch, đó là lão đại hắc đạo biết vì sao mình trở thành đứa bé, hơn nữa sau này Tử Lan Thanh mới biết, lúc ấy tiểu quỷ kia chỉ có bảy tuổi!


      tháng sau.


      "Cách cách, bú sữa thôi." Bà vú ôm lấy Tử Lan Thanh béo ụt ịt, từ ái , vừa vừa cởi vạt áo xuống, vì vậy cúp D lại xuất trước mặt Tử Lan Thanh lần nữa.


      Đắc ý nhìn bộ mặt hâm mộ, , phải là ghen tỵ của tiểu quỷ, Tử Lan Thanh ngậm nụ hoa bắt đầu liều mạng hút.


      Mùi vị này, là tươi đẹp.


      "Bà vú, lúc nào nó mới ngừng hút!" Tiểu quỷ nhìn Tử Lan Thanh vừa ăn sữa vừa dương dương đắc ý nhìn , hơi tức giận hỏi, tại sao bây giờ tiểu quỷ kia còn có thể bú sữa mẹ!


      Nàng ăn hơn tháng, mà cũng thấy thèm hơn tháng.


      Nhưng bà vú đứa trẻ mới bú sữa mẹ, vì vậy để chứng minh mình lớn lên, mới tranh giành với nữ nhi của mình.


      "Bây giờ cách cách còn , tất nhiên là phải bú sữa mẹ." Bà vú ôn hòa , cứ câu như vậy, khiến tính bướng bỉnh của tiểu quỷ kia lập tức biến mất còn mống, vì vậy Tử Lan Thanh vui vẻ, bắt đầu cười khúc khích"ha ha ha".


      Thậm chí ngay cả sữa cũng theo mép cái miệng nhắn của chảy xuống, nhưng quan tâm, vì có người lau sạch giúp .


      Bà vú tỉ mỉ lau khóe miệng chảy ra sữa của Tử Lan Thanh, ánh mắt từ ái này cùng với động tác ôn nhu rơi vào trong mắt tiểu quỷ, khiến tiểu quỷ kia vừa thở bình thường lại tức giận lần nữa.


      Mẹ nó, đứa trẻ này lại còn dám lãng phí!


      "Nhưng ta cũng muốn ăn!" Tiểu quỷ bắt đầu kêu gào.


      Nghe được lời của tiểu quỷ kia, nhìn vì muốn ăn mà khuôn mặt nhắn đỏ lên, Tử Lan Thanh cười càng vui hơn, mà chân tay mập mạp của nàng cũng bắt đầu múa loạn.


      Hệt như con rùa đen thể vươn mình.


      "Người trưởng thành, thể ăn nữa! Nhìn xem, con người còn ở đây cười đó." Bà vú câu, khiến Tử Lan Thanh lúc cười vui, trong miệng lấp kín thiếu chút nữa bị sặc.


      Cười nhạo cha mình muốn ăn mà được ăn, cảm giác này. . . Tại sao lại khổ sở như vậy!


      "Nhưng. . . Nhưng. . ." tiểu quỷ loay hoay tại chỗ, muốn ăn, nhưng lại muốn làm cho bà vú cảm thấy còn là đứa bé. bảy tuổi rồi, trưởng thành!


      " có nhưng gì cả, người cũng muốn lần sau lúc nô tì vào cung cho mẫu phi người biết chứ, người vẫn tranh ăn với tiểu Cách Cách sao?" Bà vú kéo quần áo của mình lại, che dòng sữa tươi đẹp .


      ra Tử Lan Thanh chưa ăn no, nhưng có trò hay để nhìn, dù chỉ chứa nửa bụng sữa nàng cũng vui.


      " ăn ăn, có gì đặc biệt hơn người chứ!" Tiểu quỷ trừng mắt hung ác liếc Tử Lan Thanh, sau đó thở phì phò chạy ra ngoài. Tử Lan Thanh sững sờ, chuyện này có cái lông nào liên quan đến nàng? Tại sao mỗi lần chịu hậu quả luôn là nàng?


      Còn chưa rối rắm được lát, Tử Lan Thanh mệt nhọc, làm đứa trẻ cũng có chỗ tốt, ăn nghỉ rồi ăn, Tử Lan Thanh sắp hoàn toàn loại cảm giác này, nếu như có tiểu vương gia kia bất cứ lúc nào cũng chạy tới ‘ giày xéo ’ , vậy càng mỹ mãn!


      Chỉ là loại ý nghĩ này của Tử Lan Thanh căn bản thể thực , bởi vì. . .

      Mới mơ mơ màng màng ngủ, Tử Lan Thanh cảm thấy bàn tay ngừng nắm khuôn mặt nhắn của mình, mặc dù lực độ rất , nhưng vẫn ảnh hưởng đến giấc ngủ của nàng, vì vậy Tử Lan Thanh tức giận mở đôi mắt ti hí của mình ra.


      tại mắt nàng quả quá .


      Chủ yếu là thịt hai bên mắt đẩy lên, làm đôi mắt vốn dĩ lớn của
      càng hơn rồi.


      Mặc dù nàng còn biết bây giờ mình bao nhiêu cân, nhưng Tử Lan Thanh lại dám khẳng định, chắc chắn nặng hơn mấy lần so với lúc được ôm về.


      "Ha ha ha. . . Ngươi tỉnh, khóc cho bổn vương nhìn xem nào." Tiểu quỷ nào đó hưng phấn nhìn Tử Lan Thanh tròn trịa giương đôi mắt nhìn thủ phạm là chằm chằm, cực kì vui vẻ .


      vuốt ve mặt Tử Lan Thanh bàn tay bé càng lúc càng dùng sức .


      Ý đồ của rất ràng, chính là phải làm cho đứa bé khả ái này khóc, chỉ thích nhìn nàng khóc, nàng vừa khóc vui vẻ, nhưng mà đứa trẻ này ở tình huống bình thường đều khóc, hơn nữa có khóc cũng chỉ gào lên mấy tiếng như vậy, cho nên hài lòng.


      Phải biết, khi còn bé vô cùng thích khóc , vậy mà đứa trẻ này lại khóc, mỗi lần bướng bỉnh, bà vú đều , "Người xem tiểu Cách Cách rất hiểu chuyện, lại khóc, làm khó! Nhìn dáng vẻ người xem, ngoan tí nào!"


      Tiểu Cách Cách! Tiểu Cách Cách! Mỗi lần đều là tiểu Cách Cách! Phải biết, là cha nàng, tại sao bà vú có thể xem nàng như tấm gương của chứ!


      Tử Lan Thanh bị tiểu quỷ này bóp đau, hơn nữa vì mới tỉnh ngủ, cho nên mơ mơ màng màng, há miệng liền mắng , "Ngu ngốc, cút ngay cho lão nương!"


      câu , khiến tiểu quỷ kia hoàn toàn sửng sờ tại chỗ, lát sau tiểu quỷ kia mới phản ứng được, lập tức hét to tiếng chạy ra ngoài, hình như vừa chạy vừa khóc.


      Trong miệng ngừng kêu cái gì ‘ quỷ a quỷ ’ .


      Vì tiểu quỷ kia kêu to, cuối cùng Tử Lan Thanh từ trạng thái mơ hồ tỉnh táo lại, vì vậy kêu lên tiếng trong lòng, "Hỏng bét!" tại nàng nhiều lắm là chỉ hơn hai tháng, con nít hai tháng có thể mở miệng chuyện? Cái này quả là đủ quỷ dị!


      "Tiểu vương Gia, tiểu Cách Cách làm sao, trước tiên người đừng khóc, để bà vú nhìn chút." Ngoài cửa truyền đến giọng lo lắng của bà vú còn kèm theo tiếng khóc của quỷ nhát gan kia.


      Nhãn châu Tử Lan Thanh chuyển động có kế sách hay. Vì vậy trực tiếp nhắm hai mắt lại, kế sách của đương nhiên là giả bộ ngủ.


      Cảm thấy làn gió thơm bay tới, Tử Lan Thanh bị ôm vào lồng ngực dịu dàng, sau đó được bế ra. ra tiểu quỷ kia bị sợ nên dám vào, cho nên bà vú chỉ có thể bế ra ngoài.


      "Tiểu vương gia, vừa nãy người có nghe lầm hay , tại tiểu Cách Cách ngủ ngon như vậy, làm sao có thể mắng người. Vả lại mới sinh tiểu Cách Cách nhiều lắm là hai tháng, làm sao có thể mở miệng chuyện." Giọng bà vú hơi oán giận.


      Tử Lan thanh ở bà vú trong ngực cười trộm, xem ra bà vú đứng về phía nàng .


      "Nhưng. . ."


      "Tiểu vương gia, có mấy lời thể lung tung, nếu người ngoài cho rằng tiểu Cách Cách là quái." Bà vú ôn hòa , nghe thấy giọng từ ái của nàng, thiếu chút nữa tâm Tử Lan Thanh cũng biến hóa.


      Đúng, phải như vậy, khiến tiểu quỷ mao đầu này xằng bậy! Trong lòng Tử Lan Thanh ngừng phỉ bang( xấu).


      "Bà vú, ngươi tin ta?" Tiểu mao đầu nhìn bà vú dám tin điều mình vừa nghe, chẳng lẽ cả bà vú cũng chịu tin lời ?


      Nhưng ràng tiểu quỷ kia mắng ! có thể cam đoan , tiểu quỷ kia chính là quái!


      Tiểu mao đầu hung ác nhìn chằm chằm Tử Lan Thanh, cho dù nàng nhắm hai mắt, cũng có thể nhận thấy đươc ánh mắt nóng rực của , nhưng nàng quan tâm, cứ trừng trừng , dù sao nàng vì vậy mà thiếu bị khối thịt.


      "Tiểu vương gia, phải bà vú tin người, mà là lời người khỏi. . ." tới chỗ này bà vú ngừng lại, sau đó nhìn tiểu vương gia cái như có điều suy nghĩ.


      Có lẽ tiểu vương gia thích tiểu Cách Cách, nên mới nghĩ đến cách nếm tiểu Cách Cách xa nên mới láo thôi.


      Dù sao đứa trẻ này chỉ là trẻ con, nếu dối cũng thể sắp xếp trước.


      "Bà vú, điều ta !" Hình như tiểu quỷ kia rất tức giận, khuôn mặt nhắn vì vậy mà đỏ lên, tại sao có ai tin tưởng.


      Mà tiểu quỷ kia ràng giả bộ ngủ nhưng lại có thể ngọt ngào nằm ở trong ngực bà vú.


      "Được rồi, vậy mấy ngày sắp tới để tiểu cách cách ngủ chung với bà cú, người cần nghĩ tới những chuyện giải thích được kia nữa." Bà vú xoay người cái, ôm Tử Lan Thanh trở về giường, mà về phần tiểu quỷ nào đó. . .


      Tự nhiên vô tình bị nhốt ở ngoài cửa.


      Ngoài cửa, có tiểu quỷ hung ác nhìn chằm chằm cánh cửa gỗ bị đóng lại, thầm thề ở trong lòng, nhất định phải làm cho đứa bé kia lộ nguyên hình!
      Last edited by a moderator: 9/1/16
      ThiênMinh, xixon, 1392 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      ☆, Chương 003: Tiểu vương gia thông minh học.



      Vì vậy bắt đầu suy tính thực kế sách rất lớn.


      Ngày thứ nhất, len lén lấy y phục của đứa bé kia vứt lung tung, sau đó chờ bà vú phát cùng mắng mỏ rồi cắt bỏ hết quần áo của đứa bé kia.


      Mà đứa bé này chỉ là giương mắt nhìn , mở miệng.


      Ngày thứ hai, thả vào trong phòng nàng đám rắn màu sắc sặc sỡ, dĩ nhiên, những con rắn kia đều lột răng. Sau đó mang theo mấy người làm nghe lén ở ngoài cửa, nhưng bên trong lại truyền đến tiếng ồn nào.


      Lúc bọn tới lần nữa, đứa bé kia ôm con rắn ngủ ngọt ngào.


      Ngày thứ ba, bôi toàn bộ phân heo trong chuồng người con nhóc kia, khiến đứa bé thơm ngát biến thành đứa bé bốc mùi hôi thối xung quanh, sau đó kéo bừa người đến, miễn cưỡng bảo tên nô tài đó làm chuyện này trước mặt mọi người. Làm cho nô tài đó bị đánh đến trầy da sứt thịt!


      Đứa bé kia chỉ tò mò nhìn chằm chằm tất cả những gì xảy ra, trong mắt tia khác lạ nào ngoài ngây thơ.


      Ngày thứ tư. . .


      Thoáng cái qua bảy ngày, càng ngày hành động của tiểu quỷ kia càng quá đáng hơn, lần cuối cùng lúc vứt nàng cành cây rốt cuộc cũng bị bà vú phát .


      Vì vậy trong tiếng khóc bi thống của đứa bé nào đó, tiểu quỷ thảm thương phải đọc sách làm người


      Tiểu quỷ mao đầu này vốn dĩ biết ngụy trang trước mặt người khác, mà cũng là do được phong vương, vì vậy được đặc cách cho phép học ở ngoài cung, cần với đám hoàng tử công chúa kia mỗi sáng sớm đều phải rời giường học trong cung.


      Nhưng tại vì tên tiểu quỷ kia quá ham chơi, cho nên bà vú trực tiếp vào cung bẩm báo mẫu phi của , mệnh lệnh ban xuống tiểu quỷ kia chốn thoát khỏi số mạng học-.


      "Đều là do ngươi làm hại! Đồ tinh hại người, quái!" Lúc này vị vương gia kia giương nanh múa vuốt trước mặt đứa trẻ, nhưng đứa trẻ nào đó hề để ý đến , thân thể béo ụt ịt trở mình cái, tiếp tục hưởng thụ giấc ngủ tốt đẹp.


      "Hừ, ngươi dậy cho ta , cho ngủ." tiến lên kéo cánh tay mũm mĩm của nàng, muốn đánh thức nàng dậy.


      Nhưng lúc này, bà vú tiến vào.


      Tử Lan Thanh vốn khóc, nhưng sau khi nhìn thấy bà vú, "Oa oa oa. . ." Tử Lan Thanh bắt đầu gào lên, dĩ nhiên chỉ gào lên chứ hề rơi nước mắt.


      Nhìn đứa bé khóc thét lên, mao đầu tiểu quỷ sững sờ, con nhóc này tuyệt đối dễ dàng khóc như thế, trừ phi. . .


      Hơi sợ hãi quay đầu, tiểu quỷ mao đầu nhìn thấy hung thần ác sát – bà vú đứng ở cửa phòng, "Bà vú, hắc hắc. . . Ta chỉ đùa với nàng chút
      thôi." liều mạng che cái miệng nhắn của nàng, nhưng. . .


      "Đủ rồi, tiểu vương gia, bây giờ nàng còn , chịu được giày vò của người đâu!" Bà vú tức giận ôm lấy con nhóc tròn trịa kia, xoay người ra ngoài.


      Cũng thèm cho cơ hội giải thích.


      Nhìn cái đầu của nàng hé ra mặt hài lòng nhìn , tiểu quỷ kia tức đến dậm chân! Đều là do con nhóc kia làm hại!


      Sau khi tiểu quỷ kia chính thức học, rốt cuộc cuộc sống của Tử Lan Thanh cũng trở về yên tĩnh, chỉ là. . . Cứ có cảm giác thiếu cái gì đó, thiếu chút gì đó? Nàng cũng biết.


      Cho đến. . .


      tháng sau, khi bàn tau tiểu quỷ nào đó nhéo khuân mặt nhắn tròn kịa của Tử Lan Thanh, nàng mới biết, ra là thiếu tiểu quỷ mao đầu này khi dễ.


      Vì vậy Tử Lan Thanh bỗng phun nước ra, chẳng lẽ nàng có khuynh hướng thích ngược là M* sao?
      *masochist: khụ khụ mời tra GG ca ca.


      "Tiểu vương gia, học tập tiến triển như thế nào? Người có thể đuổi theo tiến độ của những hoàng tử công chúa khác ?" Bà vú lấy bàn tay của tiểu quỷ làm loạn khuân mặt nhắn mập mạp của Tử Lan Thanh ra, ôn hòa hỏi.


      Vì trong khoảng thời gian này, biểu của tiểu quỷ kia trong cung và trong vương phủ vô cùng khéo léo, thế nên thái độ của bà vú đối với lại
      thay đổi lần nữa.


      "Bổn vương là hoàng tử thông minh nhất, những thứ phu tử kia dạy làm khó được ta...nên tất nhiên là ta dễ dàng vượt qua mọi người rồi." Tiểu quỷ kia vô cùng hài lòng, nhưng nàng có cảm giác những lời khoe hoang này của có mang theo nghi ngờ.


      " sao?" Bà vú cũng tin tưởng.


      Mặc dù trong cung truyền về tin tức, tiểu vương gia thông minh lanh lợi lại khéo léo hiểu chuyện. Nhưng nếu có thể vượt qua mười mấy hoàng tử, khỏi thổi phồng quá rồi.


      ", tin ngươi cứ hỏi phu tử!" Hình như tiểu quỷ kia hơi gấp gáp, khuôn mặt nhắn trở nên đỏ bừng.


      "Tốt tốt tốt, bà vú tin người là được, cần lo lắng như vậy." Bà vú vuốt ve đầu tiểu quỷ, từ ái .


      Đứa bé nào đó nhìn bà vú cưng chiều tiểu quỷ kia, dĩ nhiên vui rồi, vì vậy bắt đầu khóc lớn lên ‘ oa oa oa ’. Mặc dù bây giờ nhìn nàng chỉ có hơn mấy tháng, nhưng nàng cũng là biết ghen đấy!*( biết là ghen với ai đây? *cười gian*)


      "Sao đột nhiên lại khóc thế, đói sao hả?" Bà vú vừa nghe thấy tiếng khóc của nàng, lập tức ôm lấy dụ dỗ nàng, lại trở nên lạnh nhạt với tiểu quỷ kia.


      Hơn nữa bà vú còn lộ ra cúp D mà Tử Lan Thanh thích nhất.


      Cực kì hạnh phúc ngậm lên bên, Tử Lan Thanh đắc ý nhìn về phía kia tiểu quỷ mao đầu kia.


      Chỉ là. . .


      Lần này, tại sao ánh mắt của tiểu quỷ kia lại quái dị thế?


      Nếu là lúc trước, tiểu quỷ này nhất định hung dữ nhìn chằm chằm nàng, sau đó ngừng oán giận với bà vú, nhưng là lần này, tiểu quỷ kia vẫn chỉ mỉm cười nhìn nàng với bà vú.


      Nếu như Tử Lan Thanh nhìn lầm, trong mắt của toát ra dịu dàng giống bà vú.


      Chẳng lẽ tháng tiểu quỷ này học đầu óc trở nên choáng váng sao? Đây là ý tưởng duy nhất xuất trong đầu Tử Lan Thanh.


      " giờ tiểu vương gia quả hợp lòng người." Bà vú cũng chú ý tới của động của tiểu quỷ kia, vì vậy lại khen ngợi lần nữa. Thậm chí còn khẽ hôn trán tiểu quỷ.


      Tử Lan Thanh đều thấy hết thảy lập tức đốt cháy lửa giận, cái tên tiểu quỷ chết tiệt, nhất định là cố ý làm như thế! Mà mục đích của là lấy được sủng ái của bà vú, dám tranh thủ tình cảm với nàng, chán sống rồi!


      "Đây đều là điều bổn vương phải làm, đứa trẻ đó là khuê nữ của bổn vương, trước kia bổn vương hiểu chuyện khi dễ nàng là lỗi của bổn vương lỗi, mới vài ngày trước bổn vương học được chút lễ nghi trong cung, mới biết, làm cha mẹ vốn là phải thương con của mình." Tiểu quỷ kia kể lý luận của giữa trời cao đất dày.


      Mà Tử Lan Thanh theo dõi trong đầu lên những suy nghĩ, những thứ thao thao bất tuyệt này đều là do tiểu quỷ kia tự mình nghĩ? Hay là , sau lưng có người chỉ bảo?


      "Đúng, đây mới là đứa bé ngoan." Bà vú cười , mà ánh mắt nàng nhìn tiểu quỷ kia càng lúc càng từ ái .


      Nhìn thái độ của bà vú với tiểu quỷ kia càng ngày càng tốt, Tử Lan Thanh cảm nhận được uy hiếp, ý đồ của tiểu quỷ này rất ràng, đó chính là tranh thủ tình cảm với nàng, hơn nữa. . .


      Nàng hoàn toàn ở thế yếu!


      Bởi vì bây giờ nàng thể chuyện lại càng thể chạy loạn, chỉ có thể bú sữa mẹ và ngủ! Nếu làm như vậy bị người ta coi thành ngiệt!


      Như vậy nàng lấy cái gì tranh với tiểu quỷ kia?


      "Bà vú, cho ta ôm nữ nhi cái." Tiểu quỷ mao đầu nhìn đứa bé béo ụt ịt mặt mày hình như sủng ái, chỉ là. . . Tử Lan Thanh lại nhìn thấy có tia đắc ý dưới đáy mắt .


      Tiểu quỷ này, nhất định rất vừa lòng với mấy lời kia của rồi!


      Mà nàng lo có cơ hội chỉnh , ha ha ha. . . ngờ cơ hội này tự động đưa tới cửa, vậy cũng đừng trách nàng khách khí!


      "Cẩn thận chút." Bà vú định muốn tiểu vương gia ôm cách cách, nhưng khi ánh mắt khao khát của tiểu vương gia, nàng lại mềm lòng thận trọng đặt Tử Lan Thanh trong ngực của .


      Mà khi tay bà vú vừa rút , tay bé của Tử Lan Thanh đột nhiên dùng sức bóp ở đầu ngực của tiểu quỷ mao đầu.
      Last edited by a moderator: 9/1/16
      xixon, 139, Chris 1 thành viên khác thích bài này.

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,162
      Được thích:
      12,952
      ☆,Chương 004: Muốn tung hoành thiên hạ.


      "A. . ." tiếng hét thảm thương phát ra từ miệng của tiểu quỷ, và tự nhiên Tử Lan Thanh ở trong tay cũng theo đó mà rơi xuống, thấy đứa bé sắp té ngã đất, bà vú mắt gấp tay nhanh(vội vàng) giơ tay ra đón được nàng.


      Sau đó ôm nàng chặt, toàn thân bà vú đều run rẩy, nếu như phải nàng phản ứng nhanh, đứa bé khả ái trong tay mình dù bị ngã chết cũng bị rơi xuống.


      Mà đầu sỏ gây nên tất cả điều này là tiểu vương gia!


      Nghĩ tới đây, trong mắt bà vú tiểu vương gia lần nữa biến thành đại phôi đản thập ác bất xá *! Mấy ngày nay nàng tưởng tiểu vương gia trở thành người hiểu chuyện , ra toàn bộ đều là mưu của để hãm hại đứa bé này.
      *có thể hiểu: đại trứng thối làm điều xấu thể tha thứ


      Mà đứa bé nào đó sau khi được bà vú đón lấy nhìn ngơ ngác chút, rồi liên tiếp khóc thét lên.


      ràng nàng cũng bị dọa phát sợ, mặc dù tại nàng chỉ mới hơn mấy tháng.


      Ngay lúc đó, bà vú hoàn toàn bộc phát! Vừa đau lòng dụ dỗ đứa bé trong tay, vừa hung ác nhìn chằm chằm tiểu quỷ. Ở trong lòng quyết định, về sau bao giờ để tiểu vương gia động vào cách cách!


      "Bà vú, là nàng bấm ngực ta, nên ta mới buông tay." Tiểu quỷ kia vừa nhìn vẻ mặt hung ác của bà vú biết tình hình chuyển biến xấu, vì vậy vội vàng giải thích.


      Nhưng bây giờ bà vú còn muốn nghe giải thích. Mà cố gắng giải thích lại trở thành che dấu trong mắt nàng.


      "Về sau bao giờ cho phép động vào cách cách nữa!" Bà vú hung ác những lời này, sau đó lại đuổi tiểu quỷ kia ra ngoài.


      Mà khi nhìn thấy tiểu quỷ kia biến mất, Tử Lan Thanh dần ngừng khóc, trong lòng cảm thấy rất thoả mãn, Nhóc con! Cùng chị đấu, ngươi còn non lắm!


      Nàng có thể nhịn chịu đựng tên tiểu quỷ khi dễ, tuy nhiên nàng thể chịu đựng được dám tranh đoạt sủng ái của bà vú với mình.


      Bởi vì Tử Lan Thanh xem bà vú như mẹ ruột của nàng, đối với kiếp trước thiếu hụt tình thương của mẹ mà , sủng ái của bà vú còn quan trọng hơn tính mạng của mình.


      Cho nên nàng mới có thể bày ra mưu kế nguy hiểm như vậy.


      Nếu như lúc mấu chốt nhất bà vú tiếp được nàng, vậy kết quả là nàng rơi xuống đến bị thương, nhưng là. . .


      chứng minh, nàng chỉnh thời gian cầm vừa vặn, làm cho bà vú tiếp được nàng lúc mấu chốt nhất, hơn nữa còn thành công để bà vú thấy bản chất của tiểu quỷ này.


      Chắc chắn trong khoảng thời gian ngắn tới đây, bất kể tiểu quỷ kia có biểu tốt, hiểu chuyện ra sao, bà vú tuyệt đối sủng ái nữa.


      Ha ha ha. . .


      Như vậy, mục đích của nàng đạt được, mà đợi đến sau khi nàng có thể chuyện, hừ hừ. . . Xem nàng dọn dẹp tên tiểu quỷ chết tiệt kia như thế nào! Nàng nhất định phải cho biết, ra ngoài gây chuyện, có ngày phải trả giá!


      Bảy ngày chịu đựng khi dễ này, hừ, nàng đòi lại gấp mười lần gấp trăm lần.


      Nếu nàng gọi là lão đại!


      . . .


      Trong bầu trời đêm, sao thưa thớt chỉ có dư quang hai điểm phát sáng, ở chỗ sâu thẳm trong tiểu viện ở hoàng cung, lúc này có tiểu quỷ vừa chịu uất ức trong vương phủ ai oán nhìn nam tử mặc trường sam màu xanh đối diện .


      Mà nam nhân kia chỉ lộ ra bóng lưng, nhưng khi tấm lưng kia có phong thái trác tuyệt, nhìn qua cũng biết biết dáng dấp nam nhân kia chắc chắn kém.


      "Sư phụ." Tiểu quỷ kia thấy nam tử áo xanh để ý tới , u oán kêu tiếng.


      "Chuyện gì?" Cuối cùng nam tử hơi nghiêng đầu, nhất thời, khuôn mặt tuấn xuất ở trước mắt tiểu quỷ kia, đó là khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân.


      Nếu như xinh đẹp phải là từ để miêu tả nam tử, nhưng điều đó ở mặt nam tử này lại hài hoà cứ như đó là định luật vốn dĩ nên có. Lông mày đến mắt, đến môi đến mũi, đều xinh đẹp như vậy, mà chính xinh đẹp đó tạo nên nam tử tuấn mỹ.


      người toát ra phong độ trí thức nồng đậm, cặp mắt cơ trí kia lộ ra trí khôn vô tận.


      "Bà vú càng ngày càng thích ta." Khuôn mặt nhắn của tiểu quỷ phàn nàn, vô cùng khổ sở , tưởng rằng nghe chủ ý của nam tử này, bà vú sủng ái lần nữa, nhưng. . .


      Sau cùng đều bị con nhóc đó phá hư!


      Nghĩ tới đây, tiểu quỷ càng căm hận Tử Lan Thanh.


      Sớm biết như thế mang đứa bé này về nhà! Nhưng bây giờ có cái gì đều trễ rồi!


      "Làm sao như vậy, bà vú Từ thị rất ưa thích đứa trẻ khéo léo nghe lời, chỉ cần ngươi biểu là người hiểu chuyện, nhất định nàng thích ngươi." Nam tử xinh đẹp tràn đầy tự tin .


      ràng hiểu biết của với bà vú Từ thị phải là hiểu bình thường.


      "Đúng vậy, bà vú lúc đầu rất sủng ái ta, nhưng là! Sau đó, lại bị đứa bé chết tiệt kia làm hỏng!" Tiểu quỷ hung ác , khuôn mặt nhắn đáng vì cực kỳ tức giận hoàn toàn nhíu thành đoàn.


      Dễ dàng nhận ra, bây giờ hận Từ Lan Thanh thấu xương!


      "Chuyện gì xảy ra?" Lần này nam tử tuấn mỹ xinh đẹp cũng chịu được nhàng vuốt vuốt huyệt thái dương của mình.


      Vốn tưởng rằng chuyện giúp tên tiểu quỷ này tranh thủ tình cảm rất đơn giản, hơn nữa người trong đó chỉ có hơn mấy cái tháng, tùy tiện ra chút chủ ý cũng có thể giải quyết dễ dàng, nhưng ngờ chuyện này nhìn qua có đơn giản như vậy.


      "Ta. . . Nàng. . ." Tiểu quỷ mao đầu định chuyện đứa bé kia bấm ngực mình ra, đột nhiên nhớ lại lời bà vú .


      Nếu như chuyện đứa bé cho sư phụ, sư phụ có cho rằng đứa bé này là nghiệt hay ? Nếu như sư phụ cho rằng nàng là nghiệt, dựa vào địa vị của sư phụ ở nơi này, nhất định nàng bị xử cực hình.


      Nghĩ tới đây, tiểu quỷ mao đầu hít vào ngụm khí lạnh.


      Mặc dù đứa bé này rất đáng ghét, nhưng. . . dù sao nàng cũng là khuê nữ(~>từ chỉ chung con trước tuổi lấy chồng) của , mà cha phải bảo vệ cho con mình, đây là chuyện kinh thiên nghĩa địa, vì vậy tuyệt đối thể chuyện tiểu nãi oa cho sư phụ.


      Vì vậy lần đầu tiểu quỷ mao đầu dối sư phụ .


      "Ta định ẵm nàng, nhưng cẩn thận để nàng rớt xuống, cũng may là bà vú đón được nàng, cho nên. . ." Tiểu quỷ mao đầu chột dạ nhìn nam tử xinh đẹp.


      phải tự nhiên thiếu chút để rơi đứa bé đó, mà là do dối. Nam tử xinh đẹp này nhìn tiểu vương gia chột dạ trở thành vế trước, bởi vì hề nghĩ đến, tiểu vương gia này dối .


      Từ lúc còn rất tiểu vương gia bái làm thầy, từ lúc bắt đầu bái làm thầy tiểu vương gia chưa từng dối .


      "Nếu là vậy chuyện cũng hơi khó suy nghĩ, vì bà vú nhận định ngươi cố ý làm như vậy, như vậy tất cả những việc ngươi làm trước đó vài ngày rất dễ bị nàng cho rằng ngươi cố ý tính toán." Trong mắt nam tử xinh đẹp xuất tia mưu kế với cơ trí.


      Nếu Tử Lan Thanh ở chỗ này, nghe được lời của nam tử tuấn mỹ, tuyệt đối khen ngớt miệng, vì toàn bộ ý đinh của nàng đều bị nam tử này đoán trúng.


      thể , nam tử xinh đẹp này rất thông minh.


      "Vậy ta phải làm như thế nào?" Tiểu quỷ mao đầu hơi nóng nảy.


      muốn bị bà vú bài xích! Tuy bà vú chỉ là người làm, nhưng nàng và mẫu phi lớn lên cùng nhau, hai người tình như chị em, cho nên mẫu phi mới để bà vú tự mình đến chăm sóc khi được phong vương.


      Nếu tin tưởng, mẫu phi tuyệt đối giao cho bà vú.


      Vì vậy mặc kệ là trước mặt mẫu phi hay trong vương phủ, bà vú cũng có tiếng nhất định.


      Mà ý đồ lấy lòng bà vú của tiểu quỷ mao đầu rất ràng, nhất định phải lấy được sủng ái của nàng, mà chỉ hi vọng trong mắt bà vú, mình là đứa bé ngoan.


      Nếu vậy mặc kệ trước mặt mẫu phi, hay trong vương phủ, đều có thể ‘ tung hoành thiên hạ ’. Thế nhưng tất cả lại bị đứa bé do mình mang về vương phủ làm hỏng hết sạch!
      Last edited: 9/1/16
      ThiênMinh, xixon, 139 1 thành viên khác thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :