1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ahihi.. 2 ac so cute.. quá mất ý . thanks nàng edit nhé. à. giáng sinh vui vẻ nha.

    2. fun

      fun Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      17
      oi chua du do
      Thanks nang nhieu nhieu

    3. Osmanthus

      Osmanthus New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      cho mon moi, huhu

    4. Tiểu Mận Mận

      Tiểu Mận Mận New Member

      Bài viết:
      4
      Được thích:
      0
      :yoyo45:
      2 nv cưng quá mất :3
      hóng cháp sau quá điiiii

    5. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      Chỉ thấy Ly Thanh đột nhiên ngồi dậy, hai mắt lạnh lùng trừng nàng, nghiến răng nghiến lợi cả giận : "Nàng dám!"

      Tô Thanh Mạt nhíu mày, cười gằn: "Vì sao dám? Có gì dám?Lúc trước ta với ngươi,phu quân của ta, thể có tam thê tứ thiếp, thể ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, thể cùng những nữ tử khác chơi trò mập mờ, càng cho cùng những nữ tử khác lên giường!Nếu như Ly Thanh ngươi dám làm mùng ,ta Tô Thanh Mạt liền dám làm ngày rằm, ngươi nếu chơi nữ nhân, ta liền chơi hai nam nhân, thuận tiện lại mang đứa con hoang về cho ngươi,để ngươi đầy đầu đều có cỏ xanh, a, ngươi nếu tin, chúng ta có thể thử lần!"

      Ly Thanh nghe nàng những lời kinh thế hãi tục này,mặt mày xám xịt,hàm răng cũng kẽo kẹt,dù những lời này hoang đường vô lý,nhưng biết nếu như ở bên ngoài tìm nữ nhân,nữ nhân đáng ghét này thực thực những lời lý thuyết kia.

      "Nàng yên tâm, bản cung cho nàng cơ hội này."

      "Lời êm tai ai biết ?Ngươi nghĩ Tô Thanh Mạt ta là đức trẻ lên ba sao? Ta cũng muốn ngươi cho ta giấy tờ đảm bảo gì,chúng ta hay dùng thời gian để chứng minh . thế nào ngươi cũng lớn hơn ta vài tuổi,nếu ngày như vậy,ta nghĩ giá cả của ta so với ngươi thị trường chắc cũng kém hơn là bao đâu."

      Thấy nàng càng càng thái quá,Ly Thanh nghe xong sắc mặt cũng càng ngày càng khó coi,dùng sức nắm lấy cổ tay nàng, từng chữ từng câu : "Bản cung cũng rồi, bản cung cho nàng cơ hội này!"

      Tay bị nắm có chút đau,Tô Thanh Mạt nhíu mày nhưng có giãy dụa nửa phần, liếc mắt nhìn , mặt tràn ngập xem thường: "Ngươi cho ta cơ hội này?Lẽ nào ta thể tự mình tạo sao?Ngươi cho rằng Tô Thanh Mạt ta đời này chỉ có thể có mình ngươi? với ngươi,ta tuy rằng phải loại nữ nhân chơi bời phóng đãng,nhưng nếu có ngày,gặp được tình chân thành,có lẽ ta phản bội ngươi trước,đến lúc đó hài nhi... A!"

      Nàng còn chưa hết câu,cả người liền bị Ly Thanh đè dưới thân,hai mắt như dao đâm thẳng vào mắt nàng,trong giọng tràn ngập khát máu và phẫn nộ: "Nếu có ngày đó,trước khi ngươi phản bội bản cung,bản cung giết ngươi trước, sau đó giết đứa của chúng ta."

      Ngữ khí của rất lạnh,dù cho chuẩn bị sẵn sàng,Tô Thanh Mạt cũng nhịn được rùng mình cái,nhưng nàng làm như thấy,tiếp tục đem lời trong lòng ra: "Nếu như ta ngày nào đó bệnh tật,hoặc là bị hại chết,ngươi có bằng lòng chon cùng ta ?"

      Ly Thanh nghe vậy tròng mắt lạnh như băng hơi lóe lên cái: "Chỉ cần bản cung còn sống ở cõi đời này ngày,bản cung để cho ngươi uổng mạng."

      "Đừng, ngươi lại phải phán quan chưởng quản sinh tử trong địa phủ,ngươi có thể làm chủ chăng? Ta chỉ hỏi ngươi câu: Đời này nếu ta chết trước, ngươi có bằng lòng theo ta, chôn cùng ta?"

      Tô Thanh Mạt nhịp tim có chút thất thường,nàng biết mình sốt sắng,nhưng nàng vẫn lấy dũng khí thẳng tắp nhìn thẳng , bỏ qua cho dù là ánh mắt của .

      Nhìn ánh mắt nàng lòng,Ly Thanh lại nghĩ đến đại kiếp nạn của đời mình,liền hỏi ngược câu: "Vậy nếu như bản cung chết trước, ngươi như thế nào?"

      Tô Thanh Mạt cau mày, bất mãn : "Là ta hỏi ngươi trước."

      Ly Thanh nhìn nàng, lần này tiếp.

      muốn đồng ý,nhưng ở trước mặt nàng sớm thất bại thảm hại, muốn lòng tự ái cuối cùng của mình cũng bị nàng dẫm đạp, làm được.

      Nếu như mình chết, cũng hi vọng nàng chôn cùng,bởi vì nỡ.

      Nhưng tại cũng nghe được nàng từ chối ,vì vậy, duy trì trầm mặc.

      "Ngươi muốn?" Tô Thanh Mạt trong nháy mắt liền lạnh xuống.Hai tay thả xuống bên người tự giác nắm chặt chăn.

      Phát thần sắc nàng biến hóa,ánh mắt Ly Thanh cũng lóe lên cái: "Bây giờ chuyện này để làm gì?Nào có người nguyền rủa mình?Nếu muốn biết đáp án, chúng ta sao để thời gian chứng minh?"

      Tô Thanh Mạt hạ mi mắt, che lại thất vọng trong đáy mắt.

      Nàng cho rằng,đây là loại niềm tin, là niềm tin cần để thời gian chứng minh.

      Thế nhưng ...

      Thôi, cầu của nàng cho dù ở thời đại nào cũng là điều tưởng,huống chi với địa vị tại của , nữ nhân mà chết?Nếu như đổi lại là nàng,phỏng chừng cũng phải suy nghĩ cho thỏa đáng mới .Chính mình muốn chớ cho người khác. Nàng hiểu...

      "Đứng lên , bản cung sai hạ nhân lấy nước cho nàng rửa mặt.Đợi sau khi ăn bữa sáng,liền lên đường trở lại kinh thành."Ly Thanh xong câu liền ra ngoài.

      Ngày hôm nay Ngọc Lan uyển có chút náo nhiệt,Chu Minh cùng Chu Hiển trong viện chạy tới chạy lui,đem đồ đạc trong phòng thu thập gọn gàng rồi chuyển ra xe ngựa.

      Mắt thấy thời tiết bắt đầu muốn chuyển sang đông,thiếu gia cùng lão gia hàng năm đều thành Nam tránh đông,hôm nay chính là ngày xuất phát.

      Chẳng được bao lâu,trong viện đón vị khách mời mà đến.

      Tô Lâm Ngọc người mặc bộ trường bào màu tím, đầu cột ngọc quan, tay nắm cây quạt làm từ bạch ngọc, chậm rãi vào Ngọc Lan uyển.

      "Ồ? phải là Tô đại nhân mấy ngày trước ghé qua hàn xá hay sao? Tiểu nhân tham kiến Tô đại nhân, " Chu Hiển nhìn thấy , đầu tiên là kinh ngạc, sau đó vội vàng nhìn thi lễ cái.

      Cây quạt trong tay Tô Lâm Ngọc vung lên,hướng về phía chính mình đập hai lần, bộ phong lưu phóng khoáng, Chu Hiển nhìn hơi nghi hoặc chút, vị Tô đại nhân này thực rất kỳ quái, tại khí trời bắt đầu đông,còn cần phải quạt sao? quạt cảm thấy lạnh sao?

      "Chính là bản quan,hôm nay đến tìm thiếu gia nhà ngươi có chút chuyện,thiếu gia nhà ngươi có trong phòng ?"

      Chu Hiển vội vàng đáp: "Hồi Tô đại nhân,thiếu gia lúc này có trong phòng,hẳn là dang dọn dẹp trong thư phòng.Tiểu nhân lập tức dẫn đại nhân qua đó.”

      "Như vậy làm phiền ngươi , " Tô Lâm Ngọc cười .

      "Tiểu nhân dám,có thể vì Tô đại nhân ngài dẫn đường,cũng là vinh hạnh đời này của tiểu nhân.Tô đại nhân hôm nay tới là vừa vặn,thiếu gia hai ngày nay tâm tình tựa hồ tốt lắm,chỉ cần có thời gian liền đem mình nhốt trong thư phòng, ai cũng cho quấy rối.Hôm nay vốn dĩ muốn xuất phát thành Nam tránh đông nhưng thiếu gia ngài ấy vẫn nhốt mình trong thư phòng,chúng tiểu nhân cũng định mời ngài ấy ra."

      Tô Lâm Ngọc theo Chu Hiển hết rẽ trái lại rẽ phải,cuối cùng cũng tới trước cửa thư phòng của Chu phủ.

      Chu Hiển tiến lên gõ cửa phòng: "Thiếu gia, Tô đại nhân đến tìm ngài."

      lát qua mới nghe được câu trả lời từ bên trong: "Mời Tô đại nhân vào ."

      Chu Hiển nghe vậy trong lòng vui vẻ, mau chóng tới bên cạnh Tô Lâm Ngọc khom lưng làm dấu tay: "Tô đại nhân, mời!"

      Tô Lâm Ngọc gật đầu, giơ tay tiến lên hai bước đẩy cửa vào, động tác chút nào dây dưa dài dòng,nhất cử nhất động đều toát lên phong độ của kẻ bề .Chu Hiển bên cạnh nhìn vậy,càng nhịn được đem đầu cúi thấp hơn mấy phần.

      mới vừa bước vào,liền nghe được thanh thản nhiên của thân ảnh gầy gò yếu ớt: "Ngài đến muộn ."

      Chu Thanh Vân ngữ khí rất nhạt,nhưng Tô Lâm Ngọc vẫn nghe ra ngữ khí bất mãn trong đó.

      Tô Lâm Ngọc khẽ mỉm cười: "Đến muộn quan trọng,quan trọng là tin tức ta mang cho ngươi có giá trị hay ." tới trước bàn ngồi xuống,tự giác giơ tay rót cho mình chén trà,trực tiếp uống hơi cạn sạch.Sau đó than thở: "Xem ra lời đồn đại bên ngoài về phủ này của người là khác xa, gia cảnh từ lâu sa sút,ta thấy liền bạch trà này ra ,chỉ sợ những đại thần trong kinh thành kia cũng mua nổi."

      "Đều là chút vật ngoại thân, Tô đại nhân nếu thích,lát nữa ta sai hạ nhân mang tới cho ngài bao."

      Tô Lâm Ngọc nghe vậy lông mày nhếch lên,đây là trà cống phẩm Tây Vực hàng năm tiến cống, có thể thuận miệng liền đưa cho mình?

      Quả nhiên là đơn giản?

      "Cái này được,nếu để cho người ngoài biết phủ doãn bé như ta dĩ nhiên lại có thể dùng loại trà giống như đương kim thánh thượng,vậy phải làtự đặt đầu mình thanh đao sao?"

      Chu Thanh Vân đem quyển sách tay đặt trở lại chỗ cũ, ho khan vài tiếng tới bên cạnh Tô Lâm Ngọc ngồi xuống, ngữ khí vẫn rất nhạt: "Tô đại nhân , ta , ai biết?"

      "Tâm ý của Chu công tử,bản quan xin ghi nhận.Chúng ta vẫn là chính ."

      "Tô đại nhân mời." Chu Thanh Vân nhấc ấm trà hướng trong chén của Tô Lâm Ngọc rót thêm, lại rót cho mình chén.

      "Ta mấy ngày nay cơ hồ đem toàn bộ nhân thủ trong tay đều phái ,nhưng mà mãi đến đêm khuya ngày hôm qua mới nhận được tí tin tức. Xác định người ngươi muốn tìm kia ở trong biệt viện phía đông bên ngoài Cảnh Lý thành mười dặm.Nhưng mà chủ nhân biệt viện đó phải là người bình thường đâu chỉ với đám thủ vệ bên ngoài thể xem thường rồi,như vậy người ngươi muốn tìm thân phận cũng bình thường a." Tô Lâm Ngọc nhìn về phía Chu Thanh Vân ánh mắt mang theo chút dò xét.
      nhimxu, bixu tran, Mẹ Mìn26 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :