1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Loạn thế hồng nhan - Túy Vũ Cuồng Ca (NP)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 44.2:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Cứ như vậy, Lý Tuyền tỉnh lại từ trong hôn mê rồi lại ngủ, trong phòng thủy chung vẫn là Văn Tuyên đế cùng đám nam nhân Cao gia, nàng khỏi nghi hoặc, rốt cuộc mình ở nơi nào, vì sao phụ thân, mẫu thân cùng huynh trưởng đều có xuất đây?

      Đợi đến lúc thái y cho phép nàng chuyện, mới thấp giọng hỏi Cao Hiếu Uyển “Tam ca, muội ở đâu?”

      Cao Hiếu Uyển thay nàng đắp chăn, ghé vào bên tai, học bộ dáng của nàng, giọng trả lời: “Còn ở Chiêu Dương điện, nếu sao phụ mẫu muội xuất .”

      Lý Tuyền ngạc nhiên, còn ở Chiêu Dương điện? nàng còn tưởng nàng triệt để đắc tội Cao Dương, có thể còn sống ra là may mắn lắm rồi, vậy mà ông ấy để nàng dưỡng bệnh ở Chiêu Dương điện. đúng nha, nếu nàng còn ở Chiêu Dương điện sao lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết?

      Cao Hiếu Uyển tựa hồ nhìn ra nghi hoặc của nàng, chủ động giải thích: “Mấy ngày nay A Thúc có uống rượu, mấy ngày nay ông ta đều xử lý chính vụ cùng Dương Thượng thư”

      "Ừ, sửa tốt lắm." Lý Tuyền đầu đầy mờ mịt, tuy rằng biết Văn Tuyên đế rốt cuộc bị điên gì, nhưng ông ấy chuyển biến theo chiều hướng tốt là được. Quả nhiên có tiếng ai kêu thảm thiết làm bạn, mới khiến người ta ngủ thoải mái, Lý Tuyền cong khóe môi, lại ngủ thiếp .

      Cứ như thế, nàng lại tu dưỡng mấy ngày, mảnh vải trước mắt đả mỏng hơn, rốt cục thái y cởi bỏ nó , cho phép nàng mở mắt. Lý Tuyền khẩn cấp mở mắt, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt chính là mặt gầy yếu của Cao Hiếu Uyển.

      Nàng nửa ngồi ở giường, hai tay ôm lấy mặt , đau lòng : “Tam ca, huynh gầy.”

      Cao Hiếu Uyển cười đến sáng lạn, áp tay vào tay nàng, chẳng hềđểý : "Ăn nhiều thịt tẩm bổ lại. A Tuyền, muội thế nào? Còn khó chịu ?"

      "muội sao, trừ bỏ có khí lực, khác đều hảo."

      "A Tuyền, thế nào, ánh mắt có vấn đề?" cửa phòng bị người thô lỗ đẩy ra, Văn Tuyên đế mang theo Cao Thiệu Đức tiến vào, mặt ràng mang theo thân thiết.

      Lý Tuyền tươi cười nhất ngưng, rũ mắt xuống kiểm, "Hồi bệ hạ, ta tốt hơn nhiều."

      Văn Tuyên đế tiến vài bước đến trước giường, gạt Cao Hiếu Uyển qua bên, đặt mông ngồi ở vị trí vừa ngồi, phất tay với Cao Hiếu Uyển cùng Cao Thiệu Đức, đuổi bọn họ ra ngoài, mới quay đầu cười : "A Tuyền, kêu dượng được ? Ngươi làm ta sợ hãi."

      Nam nhân này bị xuyên qua sao? Mấy ngày hôm trước còn muốn giết chết nàng, như thế nào hôm nay đối tốt với nàng như vậy. Lý Tuyền rút rút khóe miệng, ngẩng đầu liếc nhìn Văn Tuyên đế cái.

      "Chuyện mấy hôm trước ngươi cần lo lắng, ngày đó là ta tức giận, bất quá ta cũng phạt ngươi. Việc này bỏ , A Tuyền, chúng ta lại vui vẻ như trước được ? Văn Tuyên đế thẳng thắng nhìn vào đôi con ngươi hắc bạch phân minh của Lý Tuyền.

      "Vì sao đối tốt với ta như vậy?" Lý Tuyền thực cóchút nghi hoặc , mặc dù cảm tình của nàng dành cho Văn Tuyên đế cũng rất sâu đậm, nhưng đối với hành vi của ông ta, nàng cảm thấy phẫn nộ cùng khinh bỉ. Mà nàng nghĩ Văn Tuyên đế thích nàng đều là do dị năng, tại dị năng của nhàng bị phong bế, vì sao thái độ của ông ta vẫn ôn hòa như vậy, chẳng lẽ ông ta uống rượu lại thay đổi lớn đến như vậy?

      Văn Tuyên đế thích ý cười to, ông đưa tay xao đầu Lý Tuyền, rộng lượng : “ phải A Tuyền ta là từ phụ sao? Sao lại so đo với nữ nhi của mình. Ngươi giống như nữ nhi của ta, chúng ta cha và con cãi nhau xong thôi, thể tổn thương cảm tình được.”

      Ông nhìn Lý Tuyền “Thế nào, chúng ta hòa hảo nhé?” những lời này giống là lúc trước Lý Tuyền cùng ông giận dỗi xong hay nhất. trong giây lát nghe được, lòng ngỗn ngang trăm mối cảm xúc.

      Lý Tuyền cắn cắn môi, cười chút nào giống thục nữ “Được”

      "Ha ha ha, thế này mới đúng chứ.Ta cứ cảm thấy A Tuyền lớn lên có chút xa lạ với ta, nhớ ngày đó tiểu nha đầu ngươi tức giận ta liền cắn ta. Ngay cả ngày ta đăng cơ, tay vẫn còn mang theo dấu răng của ngươi.” Ngữ khí của Cao Dương tràn ngập hoài niệm.

      Lý Tuyền cười khẽ cau cái mũi , "Đó trước kia người hay chọc ta tức giận.”

      Văn Tuyên đế nhéo nhéo cái mũi của nàng, ngờ như thế : "Đúng vậy đúng vậy, tính tình nha đầu ngươi từ nóng, càng ngày càng khó lường, ngay cả ta cũng đám mắng.”

      "Đó là do người làm nên chuyện khiến cho người ta mắng!" Lý Tuyền chút khách khí.

      "Ách, này..." Văn Tuyên đế trong chớp mắt làm biểu tình xấu hổ, cho dù da mặt ông ta dày, lại kiêng kỵ, nhưng bị tiểu nha đầu mà mình nhìn từ đến lớn phê bình tác phong, vẫn khiến cho người ta rất nan kham. “chúng ta chuyện này, A Tuyền, chờ ngươi khỏe, ta mang ngươi chơi.”

      Lý Tuyền nhíu nhíu mày, "người có nhiều chính vụ phải làm, có thời gian chơi sao?”

      "Này cần ngươi quản, đến lúc đó ngươi chỉcầnđi theo ta ra ngoài tốt rồi." Văn Tuyên đế tùy ý phất phất tay.

      Lý Tuyền nghĩđến mấy tiếng kêu thảm mấy ngày trước bị nhốt phòng phòng tối, nhịn được, vẫn khẽ với Văn Tuyên đế: “Dượng, người cũng thể cứ làm những chuyện lúc trước trong chính điện được ? Mấy cái ghê tởm đó ném nhé?”

      Văn Tuyên đế thở dài ra tiếng, "A Tuyền, có số việc ngươi hiểu."

      "Dượng, tuy rằng ta hiểu rất nhiều, nhưng là lại biết bạo lực phải phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất."

      "A Tuyền, ngươi chỉ cần làm thế gia quý nữ tốt là được, còn lại đừng nghĩ đến.” Văn Tuyên đế lại xoa đầu nàng, trêu đùa: “Chất nữ của Tiết tần, ta cũng có ban cho A Uyển, ngươi có thể yên tâm.”

      "Dượng!" Lý Tuyền mặt nhiễm hồng choáng váng, trong lòng lại than tiếc tiếng, ông ấy thanh tỉnh như vầy cũng biết có thể duy trì bao lâu.
      yumi_2604, Kimanh1257, Dunghyt9711 others thích bài này.

    2. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      hết đoạn cao trào...

    3. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 45:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Từ ngày tán gẫu với Văn Tuyên đế, Lý Tuyền thả lòng, hảo hảo điều dưỡng tốt ở Chiêu Dương điện. Dị năng sau khi bị phong ấn tháng lần nữa hồi phục. đáng tiếc trước khi hồi phục, thân thể nàng quá yếu, hơn nữa đoạn thời gian trước nàng sai đường cho nên lần này giải khai phong ấn, dị năng thăng cấp, tuy rằng có rợt xuống cấp C, nhưng muốn tấn cấn A cần đợi hai năm nữa.

      Cũng may tại Lý Tuyền minh bạch tất cả, chân chính xem mình như cổ nhân, tư tưởng cùng hành vi đều khỏi có chút thay đổi. điều này khiến cho Cao Hiếu Uyển ngày ngày đến xem nàng cảm thấy tò mò quái lạ, Cao Thiệu Đức phản ứng trực tiếp nhất, nghĩ Lý Tuyền bị sốt nóng đầu, trực tiếp đưa tay sờ trán nàng, thậm chí còn chạy đến Thái y viện chộp tất cả Thái y tới.

      Lý Tuyền dở khóc dở cười ngăn lại, đồng thời cũng hiểu được mình có chút suy nghĩ nhiều, có số việc trong lòng hiểu là được, chuyện làm việc cái gì, tốt nhất vẫn là có khác quá lớn thay đổi. Nhất làở trước mặt người có cảm giác linh mẫn, tốt nhất vẫn nên là chính bản thân mình.

      Bất quá, mỗi ngày có việc gì làm nên làm sâu gạo trong cung cũng là chuyện khó khăn, mỗi ngày nàng trừ ăn chính là ngủ, nếu có Cao Hiếu Uyển đến chuyện phiếm, đại bộ phận thời gian đều là ngủ.

      Hôm nay Lý Tuyền theo thường lệ nằm ở giường ngẩn ngơ nhìn màn trướng đầu, cung tỳ tiến vào giọng : “Tam tiểu thư, Nghĩa Ninh công chúa đến thăm ngài.”

      Lý Tuyền nhàm chán, nghe thấy Nghĩa Ninh công chúa đến đây, liền cười tươi ngồi dậy, vui mừng : “Mau mời tiến vào.”

      Nghĩa Ninh công chúa Cao Huyên, tên tự A Mậu, năm nay 14 tuổi, chính là nữ nhi nhất của Văn Tuyên đế và hoàng hậu Lý Tổ Nga, sau khi Văn Tuyên đế đăng cơ, thụ phong Nghĩa Ninh công chúa. Nàng ấy và Lý Tuyến lớn lên cùng nhau, khi còn , trong nữ nhi Lý gia, chỉ có Lý Tuyền và nàng ấy chơi cùng nhau nhiều nhất.

      Sau đó, tiền thái tử Cao Lâm gặp chuyện bỏ mình, lúc ấy Văn Tuyên đế vẫn là Tề Vương được sắc phong Thái tử. đáng tiếc khi ấy tiên đế vô cùng sủng ái mẫu phi Chu thị của tứ hoàng tử Cao Trạm, mấy lần muốn phế Cao Dương để lập Cao Trạm. nếu phải sau hai năm lập Văn Tuyên đế làm thái tử, tiên đế băng hà, rất có thể chức thái tử cùng ngôi vị hoàng đế này được dành cho Bành Thành Vương Cao Trạm.

      Sau khi Văn Tuyên đế đăng cơ, Lý hoàng hậu lại càng thích nữ nhi của đại ca, Lý Tuyền dần dần ít tiến cung, mà Nghĩa Ninh công chúa cũng bị Lý hoàng hậu nghiêm khắc giáo dưỡng, cũng giống các quận chúa cùng công chúa Cao gia khác, hành động tự do. Gần đây, thời gian Nghĩa Ninh công chúa đến ở cùng với đại tẩu Lý Uyển nhiều hơn chút.

      "A Tuyền, ngươi nhìn ta như vậy làm gì?” Nghĩa Ninh công chúa vừa tiến vào, liền thấy Lý Tuyền nhìn chằm chằm nàng, trong mắt lóe hồng quang, khỏi buồn cười hỏi nàng.

      Lý tuyền cười hì hì ngoắc tay với Nghĩa Ninh công chúa: “A Mậu, mau đến đây, ta nhàm chán, muội đến gặp ta là tốt qua.”đối với nghĩa trữ công chúa ngoắc : "A mậu, nhanh đến người này đến làm, ta chính

      Nghĩa Ninh công chúa biểu tình nghiêm túc, cố ý nghiêm giọng : “Lý gia tam tiểu thư, ngươi gọi bản cung là gì?”

      Lý Tuyền trừng mắt nhìn, cũng thu liễm nụ cười, đoan trang: “Công chúa điện hạ an!” Sau đó chu miệng, vô tội hỏi: “A mậu, như vậy là được chứ?”

      Nghĩa Ninh công chúa mặt lạnh băng, nghiêm túc gật đầu “ Tuy rằng động tác đúng, nhưng nhìn thái độ cung kính của ngươi, bản cung trách tội.”

      Lý Tuyền nhìn khuôn mặt oa nhi cố tỏ ra người lớn của Nghĩa Ninh công chúa, cực lực nhịn cười: “Đa tạ công chúa khai ân trách tội. Phốc…” xong lời cuối cùng, vẫn là nhịn được cười.

      Nghĩa Ninh công chúa thấy Lý Tuyền lại nhào vào giường, cười đến run rẩy hai vai, cũng nhịn được nở nụ cười, hé ra hai lúm đồng tiền khuôn mặt non nớt. Nàng ấy bổ nhào vào người Lý Tuyền, nhéo má nàng : “A Tuyền là chán ghét, cho ngươi cười này, cho ngươi cười này.”

      "Tốt lắm tốt lắm, A Mậu tỷ tỷ đại nhân, ta sai lầm rồi, sai lầm rồi, ngươi đại nhân đại lượng tha cho ta .” Lý Tuyền chân chó xin tha.

      Nghĩa Ninh công chúa lại nhéo khuôn mặt nhắn của nàng “Biết sai lầm là tốt, còn mau lùi vào trong, cấp cho bản công chúa chỗ ngồi nào.”

      "Dạ dạ da, tiểu nữ lập tức làm ngay.” Lý Tuyền nhích qua bên giường, sau đó phất tay, để cho đám cung tỳ lui ra ngoài.

      Nghĩa Ninh công chúa cởi cẩm bào, nhanh chóng ngồi gần Lý Tuyền. Nàng ấy ôm cánh tay Lý Tuyền, tựa đầu vào vai nàng, thở dài: “A Tuyền, vẫn là ở cùng ngươi vẫn tốt hơn, cần luôn phụng phịu, bày ra dáng vẻ công chúa.”

      Lý Tuyền đau xót trong lòng, trong đám công chúa quận chúa hoàng thất, chỉ có A Mậu là vất vả, còn lại đều điêu ngoa tùy hứng, bừa bãi, mấy cái dáng vẻ công chúa hay quy cũ gì đều ném qua bên. Đối với các nàng mà , địa vị quyết định hết thảy, ai dám dáng vẻ các nàng đoan trang, sớm ăn roi.

      Lý Tuyền cầm tay Nghĩa Ninh công chúa, tự giễu : “Nếu muội ở cùng chỗ với ta, bác biết được, nhất định mắng ta, sợ ta dạy hư muội.”

      Nghĩa Ninh công chúa gật gật đầu, "A tuyền, trách mẫu hậu lo lắng, ngươi đúng là giống như nữ nhi mà Triệu thị hay Lý thị nuôi dưỡng.”

      "Thế nào, nếu chúng ta đổi cho nhau tốt rồi." Lý Tuyền nhéo Nghĩa Ninh công chúa cái “Muội muốn như vậy phải ?”

      Nghĩa Ninh công chúa đứng dậy, trịnh trọng lắc lắc đầu, " phải, A Tuyền nếu ngươi là nữ nhi của mẫu hậu, có thể cam tâm tình nguyện gã đến Trình gia ?”

      "Cái gì?" Lý Tuyền lắc hai vai của công chúa “A Mậu, ngươi cái gì? Bác muốn gã ngươi đến Trình gia? phải ngươi cùng đại ca…”

      Trong mắt Nghĩa Ninh công chúa lên tầng nước, rất nhanh bị nàng ấy lau “ A Tuyền, ngươi biết sao, ngoại tổ phụ hỏi cưới đích nữ Trịnh gia cho đại biểu ca, tháng tám thành hôn.”

      "Trịnh gia đích nữ? A Huệ tỷ tỷ?" Lý Tuyền cực kỳ kinh ngạc.

      Nghĩa Ninh công chúa gật gật đầu. Lý tuyền quả thực thể tin được, "Ta vốn nghe mẫu thân , A Huệ tỷ tỷ phải gả cho Nguyên biểu ca sao? Đại bác cùng mẫu thân A Huệ tỷ tỷ từ giao hảo, nàng ấy lại cùng nguyên biểu ca chơi đùa từ đến lớn, vốn vẫn chưa đính hôn. Ta vẫn nghĩ, bọn họ phải năm nay năm sau thành thân.”

      Nghĩa trữ công chúa lắc lắc đầu, "A tuyền, ngươi biết ? Mấy ngày trước mẫu hậu từng chiêu dì vào gặp, muốn làm mối cho nguyên biểu ca thú ngươi.”

      Lần này lòng Lý Tuyền nổi sóng, tại sao lại như vậy? Phải biết rằng các thế gia kết thân như vậy, cơ bản đều phải là hai nhà ăn ý, ở Bắc triều luôn cởi mở, nếu muốn kết thân hai cái hài tử từ ở chung với nhao, sau hôn nhân tình cảm đều tốt đẹp, làm sau lại có chuyện nửa chừng hủy hôn xảy ra.

      "Dì cũng cóđồng ý, bà ấy chỉ với mẫu hậu, có ước định trước với Trịnh gia, nên xóa bỏ. Lúc ấy mẫu hậu gì thêm, chỉ để dì . Nhưng hôm sau lại chiêu ngoại tổ mẫu tiến cung, cái gì ta có nghe được, ta sau này mới biết ngoại tổ mẫu tiến cung.” Thanh Nghĩa Ninh công chúa thản nhiên, tia thương tâm.

      Lý Tuyền hít sâu hơi cố gắng bình tĩnh trở lại, nàng nhìn thẳng vào măt Nghĩa Ninh công chúa “ A Mậu, ngươi còn cái gì chưa .”

      Nghĩa Ninh công chúa cười khổ : "A Tuyền, ngươi nghĩ nhiều rồi.”

      "A, A Mậu, trước kia ta vô tâm vô phế ràng như vậy sao?” lần này Lý Tuyền biết nên khóc hay nên cười.

      "Đúng vậy, nếu vì sao mẫu hậu thích ngươi, cố tình thích Uyển biểu tỷ. Lẽ ra, ngươicàng được tâm của phụ hoàng phải sao?” Nghĩa Ninh công chúa chỉ vào cái trán Lý Tuyền “ Trước kia ta từng với ngươi, nhưng ngươi lại lo lắng. ta biết ngươi cùng tam ca hảo, muốn làm thái tử phi, nên cũng biểu gì.”

      Mặt Lý Tuyền đỏ lên, ngượng ngùng : "Ta khi đó nghĩ nhiều như vậy đâu."

      Nghĩa trữ công chúa ôm lấy Lý Tuyền: “A Tuyền, ngươi biết ta hối hận biết chừng nào, vì sao lúc trước chụp tỉnh ngươi? Lúc này nêm được đâu khổ ? Tính tình phụ hoàng như thế nào, nhiều năm qua ngươi còn biết sao? Vậy mà dám đánh thẳng vào mặt ngài.”

      Lý Tuyền ngoan ngoãn để Nghĩa Ninh công chúa ôm lấy, "Lúc ấy ý nghĩ nóng lên liền vào! Ta thực tức giận , dượng làm sao có thể làm ra những việc này, làm cho ta rất thương tâm."

      "Tốt lắm tốt lắm, đều qua rổi." Nghĩa Ninh công chúa vỗ vỗ Lý Tuyền, "A Tuyền, trước thọ yến của ngoại tổ phụ ngày, nhị ca tìm ngươi.” Nghĩa Ninh công chúa cẩn thận hỏi.

      "Đúng vậy." Lý tuyền gật gật đầu.

      "Ta biết mà." Nghĩa Ninh công chúa thở dài, giọng vào tai Lý Tuyền: “Mẫu hậu muốn nhị ca thú Trình gia Tam tiểu thư, nghĩ tới nhị ca chết sống chịu, còn ầm ỹ trận với mẫu hậu. Hôm sau, lúc thọ yến ngươi xảy ra chuyện, nhị ca thiếu chút nữa phát điên, bị phụ hoàng nhốt trong phủ, quậy vương phủ loạn thất bát tao. Mẫu hậu lại chiêu Trình tam tiểu thư vào cung, Trình gia lại là nàng ấy bị bệnh. Kết quả quá hai ngàu, tổ mẫu hạ chỉ gả Trình gia tam tiểu thư cho con Ngũ thúc, còn hứa gã Trình gia lục tiểu thư cho con Lục thúc.

      Lý Tuyền nghe xong trong lòng cực kỳ khó chịu, nàng ôm lấy Nghĩa Ninh công chúa, "A mậu, thực xin lỗi, nếu bởi vì ta, ngươi..."

      Nghĩa trữ công chúa vỗ về nàng chút, "A Tuyền, ngươi cái gìvậy? Ta là nữ nhi của mẫu hậu, là muội muội ruột của đại ca, ta giúp đỡ đại ca, còn ai có thể giúp . Tổ mẫu luôn thích mẫu hậu, đây là chuyên mọi người đều biết, bà ấy cũng đễ cho nhị ca cười đích nữa trình gia.”

      "Lại , nữ nhi gả là người ngoài, con dâu mới là người nhà phải sao? Nhị ca thú Trình gia tam tiểu thư cũng nhất định hiệu quả bằng ta gả cho Trình gia đại công tử.”

      Nhất thời Lý Tuyền biết phải cái gì, tỷ muội từ lớn lên cùng nhau, có thể dung cảm tiếp nhận vận mệnh của mình, đảm đương gánh nặng mà nàng ấy phải mang, vậy còn nàng? So sánh ra, làm cho nàng xấu hổ cực kỳ.

      Lý tuyền lại nhẫn nhịn, nhưng vẫn thể nhịn được, nước mắt liền rơi xuống “A Mậu, ngươi khó chịu sao?” khó chịu sao được, ràng nàng ấy có thể có được hạnh phúc.

      Nghĩa Ninh công chúa cười “Trình gia đại công tử oai hùng hào sảng, là tướng lĩnh khó có được của Đại tề. A Tuyền, chẳng lẽ ngươi tin tưởng ta có thể trải qua tốt đẹp sao?”

      "Đúng, A Mậu tỷ tỷ xinh đẹp như hoa, Trình đại công tử nhất định cam chịu quỳ dưới váy của tỷ.” Lý Tuyền lau nước mắt “ A Mậu, nhất định ngươi phải vui vẻ, nếu Trình đại công tử kia dám khi dễ ngươi, ta liền kêu gọi tổ chức đánh .” xong còn dùng sức quơ quơ nắm tay về phía trước.

      "Kêu gọi tổ chức?” Nghĩa Ninh công chúa chớp mắt, khó hiểu.

      "Ân, kêu gọi tổ chức chính là tìm thiết nhiều người, cùng nhau đánh . đến lúc đó A Mậu tỷ tỷ được đau lòng nha.”

      "Được, nếu dám khi dễ ta, A Tuyền phải thay ta xả giận nha.” Nghĩa Ninh công chúa trịnh trọng gật đầu, xong nàng ấy nhìn Lý Tuyền, cả hai cùng bật cười ra tiếng.

      "A Tuyền, ngươi phải cẩn thận, mẫu hậu đem A Huệ gả cho đại biểu ca, nhất định nghĩ cách khiến cho Nguyên biểu ca thú ngươi.” Cười đùa qua , Nghĩa Ninh công chúa câu vào tai Lý Tuyền

      Lý tuyền gật gật đầu, "A Mậu, ngươi yên tâm , đại bác cần ta làm con dâu của bà."

      Nghĩa trữ công chúa đứng dậy xuống giường, nàng ấy đưa lưng về phía Lý Tuyền nhàng : "A Tuyền, chúng ta lớn lên cùng nhau từ , ngươi như thân muội muội của ta. Mẫu hậu làm như vậy cũng chỉ vì nhị ca, ngươi có hãy tha thứ cho dụng tâm của bà, chớ oán giận người.”

      "A mậu, có lẽ trước kia ta hiểu, suy nghĩ cẩn thận. Nhưng tại, này đó ta đều ràng, ngươi yên tâm . Bà ấy vẫn là bác ta, thân bác."

      "Vậy là tốt rồi." Nghĩa Ninh công chúa có quay đầu, "A tuyền, ngày mai ta lại đến gặp ngươi." xong, bước ra ngoài.

      "A Mậu tỷ tỷ, cám ơn."

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: ngô, hai chương bổ tề, hoài cụ ta, báo cáo vừa nặng viết... Ta là muốn bắt cuồng!
      yumi_2604, Kimanh1257, Dunghyt9710 others thích bài này.

    4. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 46.1:
      Edit: Diệp Băng Băng

      Cuộc sống những ngày còn lại ở Chiêu Dương điện có thêm Nghĩa Ninh công chúa thường xuyên đến chơi với này, hai người như trở lại thời thơ ấu, cười đùa ầm ĩm, quả thực kiêng kỵ gì. Lý hoàng hậu tựa hồ cũng có chút thẹn với nữ nhi nên cũng có cấm.

      Đêm cuối cùng ở Chiêu Dương điện, Nghĩa Ninh công chúa có trở về tẩm cung mà cùng ở lại với Lý Tuyền. Các nàng sóng vai nằm giường, trầm mặc lâu.

      "A Tuyền, ngươi chúng ta sinh ở gia đình bình thường có thể sống hạnh phúc hơn ?” Nghĩa Ninh công chúa ngẩng đầu, giọng như ở nơi nào đó xa xôi truyền đến.

      Lý Tuyền nghiêng đầu nhìn Nghĩa Ninh công chúa cái. Thấy nàng ấy trợn tròn mắt, ngẩng ngơ nhìn màn trướng đầu.

      "Có lẽ chúng ta sinh ở gia đình bình thường phiền não về các khoản phí ăn ở mua sắm? Thậm chí biết ngày nào đó nhắm mắt lại mở nữa?” Lý Tuyền mím môi “ Cái nào cũng có đau khổ, ngày thường xuất cung thưởng ngoạn, người cũng phải chưa thấy qua nữ tử bình dân bị người ức hiếp.”

      " như vậy, chúng ta còn có vẻ hạnh phúc." Nghĩa Ninh công chúa quay đầu, chống lại ánh mắt Lý Tuyền.

      Lý Tuyền kéo chăn lên, vùi toàn thân vào trong, thanh buồn buồn : “ Hạnh phúc sao, cũng đúng. Bất quá ta lại biết, chỉ có người ăn no nhàn rỗi có việc gì làm mới nghĩ những vấn đề nhàm chán giống như chúng ta này. Nữ tử bình thường, làm việc vất vả ngày, sớm mệt chết và ngủ rồi. đâu có giống chúng ta đốt đèn ngắm hoa, người ta canh cửi, thêu hoa, bởi vậy hạnh phúc hay bất hạnh thể bằng lời mà phán xét được, tùy tâm mỗi người thôi.”

      Nghĩa Ninh công chúa gì nhìn chằm chằm Lý Tuyền hồi, mạnh mẽ kéo chăn của mình, "Ngủ."

      "Di, sao ngươi chuyện, ta khó khăn lắm mới đả khởi được tinh thần." Lý Tuyền vươn tay ra khỏi chăn, kéo tóc Nghĩa Ninh công chúa.

      Nghĩa trữ công chúa hờn dỗi : "Ta bề bộn nhiều việc, có thời gian đàm luận những vấn đề quá mức sâu xa này.”

      "Vậy được rồi, ngủ." Lý Tuyền cóchútủy khuất, nàng chuẩn bị tốt rất nhiều chuyện để thao thao bất tuyệt, kết quả lại vô dụng.

      Ngày hôm sau, hai người rời giường, ràng nhìn thấy hai quầng mắt thâm đen của đối phương, đều cười phá lên. Nghĩa Ninh công chúa dùng sức giật giật cánh tay, "A Tuyền, khi ngươi ngủ có nhiều tật xấu, như thế nào lại ôm người ta chặt cứng? "


      Lý Tuyền trợn trắng liếc Nghĩa Ninh công chúa cái “A Mậu ràng đêm hôm qua ngươi đá ta trước.”

      " bậy, tư thế ngủ của ta trải qua mẫu hẫu nghiêm khắc dạy dỗ, sao có thể đá ngươi.” Nghĩa Ninh công chúa chút cũng thừa nhận.

      Lý Tuyền cũng cùng nàng ấy vô nghĩa, trực tiếp kéo váy, lại búng ống quần, chỉ vào chỗ xanh tím, ngoài cười nhưng trong cười hỏi: "A Mậu tỷ tỷ, chỗ này cũng thể là do tự ta đá mình. Nhìn xem, đó còn có dấu chân của ngươi.”

      Nghĩa Ninh công chúa mặt đỏ lên, xoay người mang theo thị nữ, bước nhanh ra cửa, hồi tẩm cung.

      Lý Tuyền đứng ở trong phòng nhìn Nghĩa Ninh công chúa nhanh như cơn gió giống như đào tẩu, ha ha cười gượng : "A Mậu tỷ tỷ, ngươi còn chưa có trang điểm đâu." Lý Tuyền thu thập đồ vật, cùng thái tử tiến lên xe ngựa về nhà. Thái tử Cao Ân đưa Lý Tuyền đến cửa phủ, sau khi Lý Tuyền quỳ gối hành lễ, ôn hòa cười : “A Tuyềnở thái tử làm bạn hạ, bước về nhà ngưu xe. Thái tử cao ân vẫn đem Lý Tuyền đưa đến chính mình gia cửa, ở Lý Tuyền quỳ gối hành lễ sau, ôn hòa cười : "A Tuyền, mau trở vềđi thôi, cậu, mợ đều chờ sốt ruột."

      Lý Tuyền hướng nội môn nhìn lại, quả nhiên thấy phụ mẫu của mình, huynh trưởng bước nhanh chạy ra. Cách xa tháng, lại được gặp người nhà, nàng cảm thấy cái mũi ê ẩm.

      Thái tử Cao Ân vỗ vỗ vai Lý Tuyền, "A Tuyền, trở về . Cám ơn muội trong khoảng thời gian này làm bạn với A Mậu."

      "Nàng ấy là tỷ tỷ của ta." Lý Tuyền thấp giọng trả lời rồi về phía phụ mẫu và huynh trưởng.

      Thôi thịôm Lý Tuyền, cơ hồ thất thanh khóc rống. Lý Tổ Nạp đồng dạng đỏđôi mắt, nhưng ông còn cứng rắn chống đỡ, "Đừng khóc, trước tới tham kiến thái tửđiện hạ."

      Lý Hoàng chỉ vào bóng dáng xe ngựa của thái tử xa xa, giọng nhắc nhở : "Phụ thân, thái tửđiện hạđã muốn rồi."

      "Ai cần ngươi nhiều, ta còn thấy sao.” Lý tổ nạp trừng mắt nhìn Lý Hoàng nhiều chuyện, lại nhìn Lý Tuyền, thanh lại tự chủ được nhu hòa: "Mau, mang A Tuyền hồi phủđi."

      Thôi thị lau lau lệ, kéo tay nữ nhi, vào trong phủ.

      Lý Tổ Nạp phụng phịu bên cạnh Thôi thị, bộ dáng quá để ý, bất quá ánh mắt thường lướt qua Thôi thị nhìn chằm chằm nữ nhi, tố cáo hết thảy.

      Lý Sâm cùng Lý Hoàng nhìn nhau, đồng thồi buông tay, im lặng theo phụ mẫu, muội muội, đại môn lý phủ ở đằng sau lưng bọn họ.
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap250510 others thích bài này.

    5. Diệp Băng

      Diệp Băng Active Member

      Bài viết:
      108
      Được thích:
      643
      Chương 46.2:
      Edit=Diệp Băng Băng
      Vốn dĩ Lý Tuyền đoán rằng, ngày đầu tiên nàng hồi phủ, hẳn còn nhiều xúc động, lòng phụ mẫu lo lắng cho nữ nhi, hẳn có giáo huấn nàng, nhưng ngày hôm sau có vẻ nguy hiểm. Đáng tiếc, nàng đoán sai.

      Lý Tổ Nạp cùng Thôi thịđưa nữ nhi về tiểu viện của nàng, Thôi thị liền ôm nàng khóc tràng, Lý Tuyền cũng vùi sâu vào lòng bà mà rơi lệ. Lý Tổ Nạp lắc đầu, ý bảo nhi tử tiến lên khuyên bảo mẹ con hai người. Lý Sâm học theo phụ thân, cũng bĩu môi với đệ đệ.

      Lý Hoàng lộ ra biểu tình sao lại là ta, kiên trì tiến lên."Mẫu thân, ngài đừng khóc, muội muội bình an trở lại là chuyện tốt. Lại A Tuyền vừa mới khỏe, ngài khóc nàng cũng khóc theo, tổn hại sức khỏe, phải ngài còn thêm đau lòng sao.”

      "Nha, mẫu thân, người xem muội muội gầy thiệt nhiều, mau để nàng ấy hảo hảo nghỉ ngơi chút .” Lý Sâm cũng tiếp lời . Thế này Thôi thị mới chậm rãi ngừng lệ, cầm khăn lau lau nước mắt, hai tay sờ mặt nữ nhi, lại nhìn xem, "A Tuyền, thân thể có khỏe ? Ta nghe bệ hạ nhốt ngươi ở phòng tối sau Chiêu Dương điện, thực vội muốn chết. Cố tình..."

      "Khụ..." Lý Tổ Nạp khụ tiếng, tự cho là mịt mờ liếc Thôi thị cái.

      Thôi thị lạnh lùng cười, "Như thế nào, nữ nhi được ra ngoài, còn để ta sao?”

      Lý Tổ Nạp cườigượng với Thôi thị, "Ta phải ý tứ này, chúng ta phải nên hỏi A Tuyền như thế nào sao, chuyện khác để sau." Thôi thị nhìn Lý Tổ Nạp, rồi thân thiết hỏi Lý Tuyền chuyện xảy ra ở Chiêu Dương điện, còn có thái độ của Văn Tuyên đế đối với nàng

      Lý Tuyền quỳgối, cung kính bái lạy, "Phụ thân, mẫu thân, đều do nữ nhi tùy hứng làm bậy, làm việc lỗ mãng, khiến hai người lo lắng cho nữ nhi."

      Thôi thịôm cổ nàng, vuốt ve mái tóc của nàng, thở dài : "A Tuyền của ta trưởng thành, con biết sai là tốt rồi."

      Lý Tổ Nạp đồng dạng thở dài, "A Tuyền vừa trở về, để cho nó nghỉ ngơi chút, có cái gì chờ con nó nghỉ ngơi tốt sau."

      Thôi thị gật gật đầu, vỗ khuôn mặt nhắn của nữ nhi, "A Tuyền nằm chút , ta tối nay lại đến thăm con."

      Lý Tuyền đứng dậy tiễn phụ mẫu ra đến của, nhìn bọn họ rời , đại ca Lý Sâm còn cố ý quay đầu, tiếng động làm khẩu hình, để nàng trở về nghỉ, chốc lát lại đến gặp nàng.

      Lý Tuyền cười gật gật đầu, xoay người vào bên trong.

      Lần nữa nằm ở giường của mình, nhìn màn trướng quen thuộc, bỗng nhiên sinh ra cảm giác trải qua mấy đời. nàng cười tự giễu, nhắm mắt lại nặng nề ngủ.

      Giấc ngủ này nàng ngủ sâu. Lúc nàng mở mắt ra, phát mẫu thân ngồi ở bên giường, ánh mắt hề chớp, nhìn mình chằm chằm, lăng lăng xuất thần.

      "Mẫu thân." Lý Tuyền giọng kêu, bán ngồi dậy, "Con có việc gì, người xem, phải con tốt rồi sao."

      Thôi thịôn nhu tự mình mặc quần áo, chải đầu cho Lý Tuyền, bà vỗ về mái tóc dài của Lý Tuyền, cảm khái : "A Tuyền trưởng thành, còn là tiểu nương ầm ỹ quấn người nữa rồi."

      "Mẫu thân, con trước đây ầm ỹ quấn người sao?” Lý Tuyền uốn éo lắc người.

      "Ha ha, con còn phải sao?" Thôi thị bật cười, bà linh hoạt búi cái song nha kế đơn giản cho Lý Tuyền, lại đánh giá hồi lâu, mới chọn mấy đóa quyên hoa.

      Sau khi hoàn thành, Thôi thị cầm lược gỗ đào đưa cho nha hoàn bên cạnh, chậm rãi : “Thúy Ba, các ngươi đều ra ngoài canh cửa, được để cho người khác tới gần, hiểu chưa?”

      "Dạ, phu nhân." Nhất chúng nha hoàn vú già hướng hai người quỳ gối hành lễ, sau đóđều lui ra ngoài, Thúy ba ở cuối cùng đóng cửa lại.

      Lý Tuyền vừa thấy như vậy, chỉ biết Thôi thị muốn ra suy nghĩ của mình. Nàng đứng dậy rót cho mẫu thân chén lạc tương, sau đó đoan chính quỳ gối đối diện bà.

      Thôi thị thấy bộ dáng nhu thuận của nữ nhi như vậy, vừa lòng cười, ngữ khí thêm vài phần ấm áp: “ A Tuyền, con nên trưởng thành, có số việc phải tự mình suy nghĩ cẩn thận, thể chỉ nhìn vẻ bên ngoài.”

      Lý Tuyền hơi hơi vuốt cằm, thanh nhàng, "Mẫu thân, nữ nhi biết."

      "Biết còn chưa đủ, phải thời thời khắc khắc nhắc nhở chính mình.”

      "Dạ."

      "Ai, A Tuyền, phần đông nữ nhi các phòng ở Lý gia, từ con vợ cảđến thứ xuất tính đến mấy chục người. Các nàng từ nhỏđọc nữ giới, tập liệt nữ truyền, cầm kỳ thư họa đều học giống nhau, hành động chuyện đều có ma ma giáo dưỡng nghiêm khắc ước thúc. Tuổi lớn chút, quản gia xử lý công việc, tiếp nhân mang vật, các thủ đoạn bên trong càng được trưởng bối nhà mình cẩn thận dạy dỗ. Con cũng học công khóa với tỷ muội nhà đại bá, con vốn có ngẫm lại, vì sao trong tất cả tiểu thư Lý gia chỉ có con là ngoại lệ.” Thôi thị thở dài "Chắc con cũng biết, ngoại nhân đánh giá tỷ muội các con như thế nào.”

      Lý Tuyền gật đầu, bình tĩnh vô ba ra Đại Tềđối với tỷ muội bọn họ: “Tiểu thư Lý gia người người dịu dàng hiền thục, tri thư hữu lễ, giống như quý nữ của Giang Nam sĩ tộc. Duy Tam tiểu thư tùy hứng hào sảng, có phong thái của nữ nhi phương Bắc.”
      Kimanh1257, Dunghyt97, minmapmap250510 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :