1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Tiểu nương tử nhà Tướng quân- Yên Ba Giang Nam-58

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      [​IMG]

      Tiểu nương tử nhà Tướng quân – 将军家的小娘子

      Tác giả: Yên Ba Giang Nam –烟波江南

      Raw: Dã Tiểu

      Xếp chữ: Nấm
      Beta: L, Vịt, Công Túa

      Poster: Mực

      Thể loại: cổ đại, gia đấu, cung đấu, 2S, thanh thủy văn, HE

      Dộ dài: 146 chương (140 chương chính văn + 6 phiên ngoại)

      Đăng tại: https://boncunglacongtua.wordpress.com/

      Giới thiệu:


      Đại tỷ: Tướng công ta là con trai trưởng của hầu phủ, rường cột nước nhà.

      Trầm Cẩm: Tướng công ta nạp thiếp.

      Nhị tỷ: Tướng công ta dòng dõi thư hương, gia thế thanh quý.

      Trầm Cẩm: Tướng công ta nạp thiếp.

      Tứ muội: Tướng công ta có tài Trạng Nguyên, ba năm thi đỗ.

      Trầm Cẩm: Tướng công ta nạp thiếp.

      Ngũ muội: Tướng công ta tuấn mỹ phong lưu, dịu dàng săn sóc.

      Trầm Cẩm: Tướng công ta nạp thiếp.
      lolemcalas, KisaragiYue, duyenktn15 others thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Tiểu nương tử nhà Tướng quân

      Tác giả: Yên Ba Giang Nam

      Xếp chữ: Nấm

      Beta: L

      Chương 1:




      Trầm Cẩm thêu mũi cuối cùng xong, cẩn thận cắt sợi chỉ, kiểm tra cẩn thận lần cuối mặt mày mới ý cười.

      Nha hoàn vẫn đứng cạnh cười , “ nương thêu rất tốt, Vương phi chắc chắn thích.”

      Trầm Cẩm mím môi cười, lại để lời của nha hoàn vào tai, nếu nàng thêu thế này tốt, vậy tú nương trong vương phủ sao?

      Trần trắc phi nghe tiếng nha hoàn vén rèm bước vào, , “Thêu tốt lắm sao, cho ta xem xem.”

      “Mẫu thân.” Trầm Cẩm nghe vậy đứng tránh ra, có chút bất an hỏi, “ biết Mẫu phi có thích hay nữa.”

      “Nha đầu ngốc.” Trần trắc phi liếc nhìn mọi người trong phòng, cho nha hoàn hầu hạ ra ngoài, chỉ để lại Lý ma ma, mới cầm tay nữ nhi , “Vương phi xuất thân Triệu gia, lại gả cho Thụy vương gia, có cái gì chưa thấy qua? Cho dù con thêu càng tinh xảo như thế nào.”

      Trầm Cẩm cắn môi dưới, nàng lập tức hiểu được ý của mẫu thân, đưa Vương phi chỉ là đưa tấm lòng, Trần trắc phi thở dài, “Đều do mẫu thân chịu hơn thua, nếu là… Con cũng cần còn phải học mấy thứ này.”

      “Mẫu thân.” Trầm Cẩm dựa sát vào lòng Trần trắc phi, nũng nịu , “Nữ nhi .”

      Trần trắc phi cười gõ đầu Trầm Cẩm, “Được rồi, ra ngoài ngắm hoa , hôm nay Vương phi ban cho hai bồn thược dược, hoa tươi tắn rất xinh.”

      “Vâng.” Trầm Cẩm tuổi còn , đúng thời điểm còn mê chơi, nghe vậy liền cười khanh khách đứng lên khỏi người Trần trắc phi hỏi, “Con có thể ra hoa viên dạo ?”

      .” Trần trắc phi hay ra khỏi viện nhưng lại ép buộc nữ nhi.

      Trầm Cẩm liền gọi theo nha hoàn ra ngoài dạo, chờ Trầm Cẩm rồi nụ cười mặt Trần trắc phi liền biến mất, nàng nhìn khăn tay nữ nhi thêu, thở dài hơi, lúc này mới tiếp lời lúc trước còn hết, “Đều do ta chịu hơn thua khiến Vương gia thích, mới khiến cho Cẩm nương còn phải nghĩ biện pháp lấy lòng người khác, Hứa thị… Quên .”

      Thụy vương là đệ đệ cùng mẫu duy nhất của đương kim Thánh Thượng, vương phủ chỉ lớn mà còn trang hoàn rất đẹp, Trầm Cẩm thích nhất là tiểu lương đình cạnh hồ sen, đặc biệt vào tháng sáu, hoa sen trong hồ vừa nở càng thêm xinh đẹp.

      Có điều hôm nay khéo, trong đình có người, là Vương phi đích nữ Đại tỷ Trầm Kỳ, trong lúc Trầm Cẩm còn do dự, biết có nên tiến lên quấy rầy hay đại nha hoàn của Trầm Kỳ chủ động mời Trầm Cẩm vào đình.

      “Đến rồi sao còn vào?” Trầm Kỳ nhìn thấy Trầm Cẩm liền vẫy vẫy tay, gọi nàng ngồi bên cạnh, tự tay cầm bánh đậu đỏ củ từ đặt vào tay Trầm Cẩm mới hỏi.

      Trầm Cẩm bóc lớp giấy bên ngoài, cười , “Bởi vì biết Đại tỷ làm cái gì, muội sợ làm phiền Đại tỷ.”

      Trầm Kỳ nghe vậy cười, nàng là con lớn trong nhà, bên dưới còn có bốn muội muội, chỉ có Tam muội muội này tính tình ôn hòa cẩn thận, giống như tiểu bạch thỏ nàng dưỡng hồi trước, chỉ mềm mềm mà lá gan còn rất , có điều cũng trách nàng, ai bảo trong phủ Trần trắc phi giống như người trong suốt, rất ít khi ra khỏi viện.

      Phòng bếp của Vương phi làm điểm tâm rất ngon, bánh đậu đỏ củ từ ngon vô cùng, bánh còn mang theo mùi sữa lại ngán, Trầm Cẩm ăn vui vẻ, cái miệng nhắn lên lên xuống xuống, ánh mắt loan loan, Trầm Kỳ cũng thấy phiền lòng, chờ Trầm Cẩm ăn xong lại cho nàng cái nữa.

      Đổi lại Trầm Cẩm ngọt ngào cười, “Cám ơn Đại tỷ.”

      Trầm Kỳ nhéo nhéo mặt Trầm Cẩm, quả nhiên mềm nhũn , “Ăn .”

      “Hóa ra Đại tỷ cùng Tam muội muội trốn trong này chuyện.” Trầm Tử từ xa thấy Trầm Kỳ cùng Trầm Cẩm nên dẫn muội muội Trầm Tĩnh lại đây, Trầm Tử mặc thân váy hoa đỏ thẫm, đầu cài trâm phượng vàng ròng, trâm còn khảm ngọc chói mắt, vừa hoa diễm vừa có vẻ tục tằng, lại che được vẻ đẹp của Trầm Tử, khó tưởng tượng chờ Trầm Tử lớn thêm vài tuổi mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành.

      Trầm Tĩnh sau Trầm Tử thân váy dài xanh ngọc, đầu cài trâm minh châu, mặc dù có chói mắt như Trầm Tử lại hơn ở vài phần tươi sáng.

      Nhìn thấy hai người, Trầm Cẩm buông điểm tâm đăng ăn dở, chào hai người trước,“Nhị tỷ tỷ, Tứ muội muội.”

      So sánh với Trầm Tử và Trầm Tĩnh dung mạo thanh tú của Trầm Cẩm bằng, có điều nàng thừa hưởng được làn da vừa mềm vừa trắng từ mẹ, hơn nữa lại có đôi mắt hạnh long lanh, so với toàn bộ Trầm gia đều là mắt hoa đào lại trở nên đặc biệt, ánh mắt của nàng trong sáng thuần khiết như muốn làm người đối diện lòng mềm nhũn, chợt thấy nàng bằng tỷ muội nhưng lại khiến người khác thương, càng nhìn càng thấy thuận mắt.

      Vài người chào hỏi xong mới ngồi xuống, Trầm Kỳ phân phó nha hoàn rót trà cho hai người mới , “Phòng bếp vừa làm vài món điểm tâm mới, các muội cũng nếm thử.” Cũng chỉ câu chứ tự tay đưa cho các nàng như đối với Trầm Cẩm.

      “Cám ơn Đại tỷ tỷ.” Trầm Tĩnh cầm miếng điểm tâm hình hoa, cười , “Vẫn là người của Mẫu phi tay nghề tốt, điểm tâm làm đẹp mắt, khiến người ta tiếc ăn.”

      Trầm Cẩm như có hiểu ý tứ trong lời của Trầm Tĩnh, lấy miếng điểm tâm ăn dở tiếp tục ngồi bên cạnh cắn từng miếng, ngẫu nhiên còn ngắt vài miếng cho cá trong hồ, nhìn đám cá đủ màu sắc tranh nhau ăn tựa hồ thích chí lắm, giống như tỷ tỷ muội muội trong nhà vậy.

      Trầm Tử cầm chén trà uống ngụm, nhìn thấy vòng châu san hô Trầm Kỳ mang ở cổ tay, ngẩng đầu nhìn tai Trầm Kỳ, quả nhiên là nguyên bộ trang sức san hô, lúc trước nàng nghe trong cung thưởng bộ trang sức san hô đỏ liền làm nũng muốn Thụy vương cho, nhưng Thụy vương lại đồng ý, ngờ hôm nay lại thấy Trầm Kỳ đeo, còn như tùy ý mang.

      Ánh mắt Trầm Tử quá mức ràng, chỉ tới Trầm Cẩm vẫn luôn cẩn thận quan sát quanh mình, ngay cả Trầm Kỳ để mắt hai thứ muội cũng chú ý tới, ánh mắt đảo qua vòng tay cổ tay liền sáng tỏ, trong lòng khỏi cười lạnh, buông quạt tròn, trực tiếp kéo bàn tay mềm Trầm Cẩm qua đeo giúp nàng, “Ta thấy quần áo muội trang nhã, cho muội vòng tay này chơi.”

      Trong lòng Trầm Cẩm khỏi thầm kêu khổ, nàng trốn nuôi cá, sao còn liên lụy đến nàng, nhưng là lúc này cũng tiện nhiều, chỉ giơ cổ tay lay động, hạt châu san hô màu đỏ mang tay nàng đẹp miễn bàn, vui vẻ , “Cám ơn Đại tỷ, muội vừa nhìn thích.” Dù sao vòng tay này là của nàng, đắc tội Trầm Tử vẫn tốt hơn đắc tội Trầm Kỳ.

      “Tam muội muội đúng là biết hàng, thứ này ở trong cung vốn là trân phẩm.” Trầm Tử siết chặt khăn tay, ràng khó thở mặt lại cố tình mang theo tươi cười, “Muội phải cẩn thận dùng cho tốt, đừng đánh mất, sợ là Trắc phi cũng chưa bao giờ thấy thứ tốt như thế này đâu.”

      Lời này quá chua khiến da đầu Trầm Cẩm thấy đau, có điều đúng là Nhị tỷ rất thích đồ gì màu đỏ, còn kém chút tự biến mình thành đèn lồng.

      Trầm Kỳ cười , “Nhà chúng ta thế này muốn cái gì chả được, thứ này cũng tạm, nếu đánh mất ta cho Tam muội muội thứ tốt hơn là được.” Ngụ ý châm chọc Trầm Tử kiến thức hạn hẹp.

      Trầm Tử biến sắc, bỗng nhiên cười , “Đại tỷ giáo huấn phải, có điều muội nghe Mẫu phi làm mai cho tỷ tỷ, thứ này chớ phải là Mẫu phi chuẩn bị riêng cho…”

      Trầm Cẩm trợn tròn mắt, sao nàng biết việc này, hóa ra Đại tỷ bàn chuyện hôn nhân, dừng dừng đúng, chuyện này phải chuyện nương các nàng có thể , nếu Vương phi biết bị phạt nặng.

      Quả nhiên Trầm Kỳ nhíu mày, Trầm Tĩnh cũng phát xong, nhanh chóng kéo tay áo Trầm Tử, Trầm Tử để ý, tiếp, “Để tỷ tỷ đeo cho khí vui mừng phải sao?”

      “Người đâu.” Trầm Kỳ hề động đậy, sắc mặt bình tĩnh , “Trói nha hoàn bà tử của Nhị muội muội lại cho ta.” xong liền đứng lên, Trầm Cẩm chỉ cảm thấy hôm nay ra cửa vận xui đập vào đầu, có việc gì lại ra ngoài làm gì, sợ là gây phiền toái cho mẫu thân, Trầm Kỳ tự nhiên sợ Trầm Tử, nhưng Trầm Cẩm sợ, hơn nữa Vương phi nhất định bỏ qua cơ hội này, chỉ có nha hoàn bà tử bên người Nhị tỷ, ngay cả Hứa trắc phi cũng phải bị phạt.

      “Đại tỷ ngươi muốn làm gì.” Trầm Tử tức giận bật dậy, vừa vội vừa tức , hôm nay nếu bị Trầm Kỳ trói hết người bên mình sợ là ngày mai nàng trở thành trò cười trong phủ.

      Trầm Tĩnh nhanh chóng , “Đại tỷ, Nhị tỷ hay đùa, để Nhị tỷ xin lỗi tỷ là được, việc này cho qua .”

      Trầm Tử cũng thèm nhìn các nàng, vịn tay nha hoàn ra ngoài, “Nhị muội muội với ta đến chỗ mẫu thân thôi.” Sau đó nhìn thoáng qua Trầm Cẩm, thấy Trầm Cẩm ánh mắt tròn tròn, giống như động vật bị kinh hách, trong lòng khỏi mềm nhũn, hạ giọng , “Tam muội muội cùng Tứ muội muội về trước .”

      Trầm Cẩm đáp, “Vâng.” Xoay người chuẩn bị ra ngoài, có thể thấy tốt lại nhanh chóng dừng bước, , “Vậy Đại tỷ, Nhị tỷ, Tứ muội muội ta trước.” xong chờ Trầm Kỳ gật đầu mới mang theo nha hoàn ly khai.

      Trầm Tĩnh nghĩ nghĩ, quyết định về tìm mẫu thân tới cứu người, thầm liếc mắt nhìn Trầm Tử mới rời .

      Trầm Cẩm lo lắng cực kỳ, trực tiếp vào phòng chính tìm Trần trắc phi, bất chấp trong phòng nha hoàn, vội chui vào trong lòng mẫu thân, ôm chặt lưng bà, cái mũi hít hít nghe mùi vị thản nhiên tỏa ra từ bà mới thở dài nhõm hơi, việc này vẫn nên cho mẫu thân trước để đề phòng, Trần trắc phi nhìn thấy nữ nhi nhào vào lòng liền nhàng vỗ về nàng, phân phó, “Lý ma ma pha chén nước mật.”

      “Mẫu thân, con vừa mới ở…” Trầm Cẩm thấp giọng kể lại chuyện tình sau đó kéo vòng tay san hô tay xuống bỏ vào tay Trần trắc phi, hỏi, “Làm sao bây giờ?”

      Trần trắc phi cũng thầm hận trong lòng, Đại nương cùng Nhị nương đấu nhau sao cũng được sao lại kéo nữ nhi liên lụy, chỉ sợ ngày mai thư phòng nữ nhi chịu ủy khuất, Nhị nương cũng biết nhớ, cho dù Hứa trắc phi có được sủng ái thế nào chăng nữa, hậu viện này đương gia chủ mẫu cũng là Vương phi.

      Có điều cũng cho nữ nhi biết miễn dọa nàng sợ, “ phải sợ, tình hôm nay liên quan gì đến con, xuyến châu này là Đại nương tặng, con cứ mang , ta còn chưa bao giờ thấy vòng châu san hô nào xinh đẹp thế này, đúng lúc hợp với bộ váy vàng nhạt mới của con.”

      Trầm Cẩm nhoài ra khỏi người mẫu thân, bưng chén uống nửa nước mật, “Con cũng thấy rất đẹp, đúng rồi bánh đậu đỏ củ từ kia ngon lắm.”

      “Nha đầu ngốc, thích bảo hôm nay phòng bếp làm đưa tới.” Trần trắc phi nhéo nhéo tai nữ nhi, cười .

      Trầm Cẩm vừa định thấy Lý ma ma bước vào, ánh mắt lộ vài phần lo lắng, “Phu nhân, Vương phi phái người thỉnh Tam nương qua, là muốn hỏi mấy câu.”

      “Mẫu thân?” Trầm Cẩm cắn đôi môi hồng hồng.

      Trần trắc phi vỗ vỗ tay nàng, “Đừng hoảng hốt, Vương phi hỏi cái gì, con cứ là được.” Nghĩ lúc vẫn thấy lo lắng, đứng dậy nắm tay nữ nhi, “Ta với con.”
      Dothuydung, KisaragiYue, Dion6 others thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Tiểu nương tử nhà Tướng quân

      Tác giả: Yên Ba Giang Nam

      Xếp chữ: Nấm

      Beta: L

      Chương 2:


      Lúc Trần trắc phi dẫn Trầm Cẩm qua mới phát , chỉ có Thụy vương phi ngay cả Thụy vương đều ngồi ngay ngắn trong phòng, Trầm Tử tựa vào người Hứa trắc phi khóc, Trầm Tĩnh đứng bên cạnh yên lặng rơi lệ.

      Trầm Kỳ ngồi bên cạnh Thụy vương phi thấy Trần trắc phi cùng Trầm Cẩm gật đầu chào, Thụy vương thấy Trần trắc phi nhíu mày, Trần trắc phi cùng Trầm Cẩm vấn an xong, Thụy vương phi liền mở miệng , “Trần thị cùng Tam nha ngồi xuống , Thúy Hỉ dâng trà.”

      Thụy vương hé răng, tuy rằng sủng ái Hứa trắc phi nhưng chuyện hậu viện rất ít khi mở miệng, đều giao cho Thụy vương phi xử lý, hơn nữa Thụy vương phi cho tới giờ chưa làm thất vọng lần nào.

      Trầm Cẩm ngồi bên cạnh Trần trắc phi, cúi đầu chủ động chuyện, nàng tuy cũng là nữ nhi của Thụy vương nhưng lúc có thể nhìn thấy Thụy vương rất ít, chủ yếu là nghe Nhị tỷ Trầm Tử , hôm nay Phụ vương tặng cái gì, ngày mai Phụ vương thưởng cái gì, từ lúc đầu ghen tị đến sau chỉ à, Phụ vương lại phá của.

      Giọng Thụy vương phi thực ôn hòa, hỏi, “Tam nha đầu, Vương gia cùng ta gọi con tới là muốn hỏi con vài chuyện.”

      “Dạ, Mẫu phi.” Trầm Cẩm thế này mới ngẩng đầu, nhìn về phía Thụy vương phi.

      Thụy vương phi hỏi, “Con kể lại chuyện xảy ra ở hoa viên là được rồi.”

      “Vâng.” Cỏ mọc đầu tường chưa từng có kết cục tốt, nghĩ đến chuyện hôm nay nghe được ở hoa viên, Trầm Cẩm khép hờ mi, kể lại chuyện tình, nàng cũng thêm mắm thêm muối, chỉ thành thành ra chuyện mình nghe được thấy được, nhưng người ta cũng có kỹ xảo, có những việc chỉ cần thay đổi chút trình tự, hiệu quả khác nhau, Trầm Cẩm lặng lẽ hướng về phía Vương phi.

      Trầm Cẩm có chút lo lắng nhìn Trầm Tử khóc đằng trước, tiếp, “Sau đó con về trước.”

      Thụy vương từ đầu đoán được nguyên nhân, sợ là Trầm Tử thấy Trầm Kỳ đeo bộ trang sức san hô lúc trước Trầm Tử đòi, Thụy vương chưa cho phải bởi vì luyến tiếc mà lúc vừa ban thưởng Thụy vương phi để lại cho Trầm Kỳ, bởi vì Trầm Kỳ đến tuổi xuất môn, chỉ đồ cưới còn phụ kiện quần áo xuất môn đều phải chuẩn bị.

      Mà Thụy vương tuy rằng thương Trầm Tử, nhưng Trầm Kỳ mới đích nữ, lại là trưởng nữ, tự nhiên mọi chuyện đều ưu tiên Trầm Kỳ trước, có điều Thụy vương cũng cho người phía nam chọn mua đồ, cố ý phân phó mua nhiều thứ Trầm Tử thích .

      Nhưng nay náo loạn lên, bên là đoan trang chính phi, bên là dịu dàng hiểu ý lại xinh đẹp Hứa trắc phi, Thụy vương trong lòng biết việc này nếu truy cứu là Trầm Tử sai, rốt cuộc cũng là nữ nhi mình thương lâu nay, Thụy vương trực tiếp nhíu mày , “Trần thị, ngươi giáo dục nữ nhi thế à.”

      Chuyện này quả thực là tai bay vạ gió, Trần trắc phi cũng gì để biện giải, nhanh chóng đứng dậy quỳ xuống, Trầm Cẩm hai mắt rưng rưng cũng nhanh chóng đứng dậy quỳ gối bên cạnh Trần trắc phi.

      Thụy vương phi liếc mắt nhìn nữ nhi muốn mở miệng, Trầm Kỳ mím môi rốt cuộc có hé răng, Trầm Cẩm cố nén lệ, mở miệng , “Đều là lỗi của nữ nhi.”

      Thụy vương ho khan tiếng, nhìn về phía Thụy vương phi , “Vương phi, nàng xem thế nào?”

      Thụy vương phi liếc giận Thụy vương, dịu dàng , “Trần thị cùng Tam nha đầu đứng lên , đều chuyện , tỷ muội trong nhà sao ai đúng ai sai.”

      Trần trắc phi thế này mới mở miệng , “Vâng.” Nàng cảm thấy lúc trước bằng sinh nữ nhi xong liền bệnh chết, đem nữ nhi đưa đến dưỡng bên cạnh Vương phi, ràng cùng là thứ nữ của Vương gia, dựa vào cái gì chuyện xấu đều hắt lên người mẹ con các nàng.

      Hứa trắc phi lúc này mở miệng , “Trần muội muội, ngươi đừng ngại tỷ tỷ nhiều chuyện, Tam nương ràng làm muội muội, nhìn thấy hai tỷ tỷ cãi nhau cũng biết khuyên, hơn nữa đều là nữ nhi của Vương gia, sao thấy cái gì cũng muốn lấy về mình, may là ở trong nhà, nếu ở bên ngoài mất mặt Vương gia.” xong thở dài, “Tử nhi quen nhìn mới hai câu, nha đầu kia thuở là đứa thẳng tính lại còn thích quan tâm chuyện này chuyện nọ, nàng cũng lo lắng cho tỷ tỷ Đại nương thôi.”

      Lời này còn kém thẳng, Trầm Cẩm là đứa kiến thức hạn hẹp, thấy Trầm Kỳ có thứ tốt liền muốn lấy, mà Trầm Tử cũng chỉ là quan tâm tỷ tỷ Trầm Kỳ nên mới vài câu, đáng tiếc ăn vụng về mới khiến người ta cảm thấy xuôi tai, đem trách nhiệm đổ hết lên người Trầm Cẩm, quả thực là chỉ vào mũi Trầm Cẩm mắng nàng ưa gây chuyện.

      Trần trắc phi sắc mặt thay đổi, có ủy khuất nàng thế nào nàng cũng chịu nhưng nếu đụng đến nữ nhi của nàng lại được, có điều đợi nàng mở miệng, Trầm Cẩm liền chủ động đứng lên, ánh mắt Hứa trắc phi chợt lóe, chỉ cần hôm nay Trầm Cẩm dám chống đối nàng câu, nàng có thể đem chậu nước bẩn hắt lên người Trầm Cẩm, thể khiến nữ nhi mình có thanh danh tốt.

      Ai biết Trầm Cẩm căn bản để ý tới Hứa trắc phi, ngược lại với Trầm Kỳ, “Hôm nay chuyện này đều là lỗi của muội, Đại tỷ thương muội mới cho muội vòng tay, ai biết lại gây ra nhiều chuyện thế này, Đại tỷ vòng tay nay là của muội, có phải muội có thể làm chủ đúng ?”

      Trầm Kỳ nhìn ánh mắt rưng rưng của Tam muội muội, gật đầu , “Việc này trách được muội, là ta thấy Tam muội muội đáng mới cho muội, tại của muội tự nhiên muội làm chủ.”

      Trầm Cẩm cười với Trầm Kỳ, mặt lộ hai má lúm khiến người ta cảm thấy lòng chua xót muốn rơi lệ, lại thương nàng còn đáng .

      Ngay cả Thụy vương trong lòng cũng có chút khó chịu, đến chuyện này người vô tội là Trầm Cẩm, cho dù thích Trần trắc phi, Trầm Cẩm cũng là nữ nhi của , ràng chuyện vừa rồi giải quyết, Hứa thị lại cố tình thuận theo buông tha, trong lòng Thụy vương cũng có chút mất hứng .

      Trầm Cẩm tháo vòng tay xuống, ngón tay trắng noãn sờ nó vài lần, mới nhìn về phía Hứa trắc phi cùng Trầm Tử bên cạnh, , “Nhị tỷ tỷ cần khóc nữa, muội biết Nhị tỷ tỷ thích vòng tay này, muội đưa cho Nhị tỷ tỷ là được, Phụ vương, Mẫu phi ngày thường vốn thương tỷ muội chúng ta, bọn họ nhìn thấy đau lòng.”

      Thụy vương vừa nghe ngây ra lúc, vừa nảy nghĩ tam nữ nhi khóc nhưng lại cố nhịn là vì lý do này? Thế này ngu ngốc, chẳng lẽ biết đứa khóc luôn có đường ăn sao?

      Thụy vương phi bên cạnh thở dài, giọng , “Nha đầu ngốc.” Lời này người khác nghe nhưng Thụy vương ngồi bên cạnh nàng lại nghe ràng.

      Trầm Tĩnh thấy tốt, nhanh chóng , “Tam tỷ cần hiểu lầm, Nhị tỷ phải bởi vì vòng tay này đâu.”

      “Ừ, vậy là tốt rồi.” Trầm Cẩm có phản bác, ngược lại bước về phía trước vài bước, trực tiếp nhét vòng tay vào tay Trầm Tử, , “Coi như muội muội đưa cho tỷ tỷ .”

      Trầm Cẩm vừa Trầm Tử dừng khóc lắng nghe, nàng chỉ cố ý khóc khiến Thụy vương đau lòng, nhưng sau đó vòng tay bị nhét vào, cứ như vậy giống như nàng xác nhận bởi vì vòng tay này mới khóc, tới tay khóc nữa, Trầm Tử nghĩ đến khả năng đó, lại thấy sắc mặt của Thụy vương trở nên khó coi, hất mạnh tay , “Ta cần.”

      Vòng châu đỏ tươi lạch cạch rơi xuống, Trầm Cẩm thân mình run rẩy, ngồi bệnh xuống sàn, nàng tuổi còn thân mình xương cốt còn chưa nẩy nở, còn mang vẻ mập mạp của trẻ con, lúc ngồi xổm chỉ nho khối, phá lệ chọc người trìu mến, chỉ thấy nàng nhặt vòng tay kia lên nhưng đứng lên ngay mà vụng trộm dùng tay áo xoa xoa mặt, như che dấu, nhưng Thụy vương cùng Thụy vương phi ngồi ở chỗ cao, tuy thấy mặt Trầm Cẩm nhưng động tác đó lại nhìn thấy ràng.

      Trầm Tử nhanh chóng đứng lên , “Ta cố ý, vừa rồi…… Vừa rồi kinh ngạc nên trượt tay.” Lời này cũng miễn cưỡng xem như giải thích.

      “Dạ.” Trầm Cẩm đứng lên, vòng hạt châu san hô đặt khăn tay của nàng, lau khô xong liền đưa cho Trầm Tử lần nữa, “Đưa cho Nhị tỷ.”

      Trầm Tử nhìn về phía mẫu thân, lại biết Hứa trắc phi trong lòng cũng thầm hận, ngờ Trần thị vốn là hũ nút thế nhưng lại dưỡng ra nữ nhi gian xảo, do nàng nhất thời để các nàng trong lòng cho nên hôm nay mới ăn đau khổ, chỉ phải , “Còn cám ơn Tam nương.”

      “Cám ơn Tam muội muội.” Trầm Tử cắn răng tiếp nhận, mở miệng .

      Trầm Cẩm lắc lắc đầu, lần nữa lui về bên người Trần trắc phi, cúi đầu thèm nhắc lại.

      “Được rồi, đều lui ra .” Thụy vương mở miệng .

      Hứa trắc phi mang theo hai nữ nhi hành lễ rồi rời , Trần trắc phi dẫn Trầm Cẩm theo sau, lúc ngang qua cửa chính viện, Hứa trắc phi cười cười , “Xem ra xưa giờ ta coi thường Trần muội muội.” xong quay đầu bước .

      Trần trắc phi kéo tay nữ nhi, lúc này Trầm Cẩm đâu còn trấn định như vừa rồi, chỉ sắc mặt trắng xanh ngay cả bàn tay bé cũng lạnh lẽo, “Con đứa này…” Trần trắc phi đau lòng, chỉ đành kéo nàng bước nhanh về viện.

      Mọi người rồi, Thụy vương phi mới nhìn nữ nhi , “Hôm nay phạt con sao ba lần Nữ giới.”

      “Dạ.” Trầm Kỳ dám nhiều lời, đồng ý ngay.

      .” Thụy vương phi thế này mới .

      Trầm Kỳ hành lễ với Thụy vương và Thụy vương phi rồi lui xuống, Thụy vương phi nhìn Thụy vương , “Vương gia hôm nay xử công bằng, thiên vị quá nhiều.”

      Thụy vương trong lòng cũng hối hận, lại xấu hổ thừa nhận, ra Thụy vương phi chỉ câu rồi nhắc lại, “Hứa thị dạy dỗ Nhị nha đầu mang tâm tư gia đình , còn bằng Tam nha đầu lúc .”

      bằng Vương phi dưỡng bên cạnh nàng?” Thụy vương biết thế, Hứa thị tuy rằng dịu dàng hiểu ý nhưng xuất thân thấp dạy dỗ nữ nhi tốt.

      Thụy vương phi thở dài, “Gần đây ta bận chuyện Kỳ Nhi làm sao có thời gian, lại dẫn theo Nhị nha đầu, thế Tứ nha đầu cùng Ngũ nha đầu ta mang theo luôn hay là mang theo?”

      bằng đem Hạo ca đưa đến bên người Vương phi?” Thụy vương lại muốn đến tiểu nhi tử của Hứa thị, nếu tiểu nhi tử bị dạy dỗ hư mới hối hận .

      Bản thân Thụy vương phi còn hai người con, sao có khả năng nhận thêm phiền toái, có điều chuyện này cũng thể , chỉ mở miệng , “Vương gia tốt của ta ơi, ngài để ta nghỉ ngơi chút , Hạo ca còn , là lúc thể rời mẫu thân, chờ lớn thêm chút nữa đưa đến tiền viện, đến lúc đó có Vương gia cùng sư phó tự mình dạy, kém đâu mà lo.”

      Thụy vương cũng chỉ suy nghĩ nhất thời, thành cũng tiếp.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Tiểu nương tử nhà Tướng quân

      Tác giả: Yên Ba Giang Nam

      Xếp chữ: Nấm

      Beta: L

      Chương 3:


      Thụy vương phi , “Mấy hôm nay ta thỉnh vài ma ma trong cung, đến lúc đó dạy dỗ các nương là được.”

      Thấy Thụy vương gật đầu, Thụy vương phi rủ mi mắt, mở miệng , “ ra Tam nha đầu, Tứ nha đầu ngay cả Ngũ nha đầu tuổi nhất đều là hài tử ngoan ngoãn, chỉ có Nhị nha đầu… Vương gia ta biết ngài thích Hứa thị nhưng Tam nha đầu cũng là nữ nhi của ngài, Tam nha đầu còn phải chịu ủy khuất.”

      Thụy vương có chút xấu hổ ho khan vài tiếng, Thụy vương phi tiếp, “Trong khoảng thời gian này người ta khỏe, hạ nhân trong phủ nịnh cao đạp thấp, ta thấy quần áo của Trần thị và Tam nha đầu đều là quần áo cũ năm ngoái, trâm đầu Trần thị cũng cũ.”

      “Việc này trách nàng được.” Thụy vương nhíu mày, trong lòng đương nhiên hiểu bởi vì Vương phi dạo này sức khỏe kém nên chuyện tình trong phủ phần lớn đều giao cho Hứa thị, cũng tại Hứa thị xuất thân nhà nghèo, có kiến thức.

      Thụy vương phi cười , “Trong cung vừa mới thưởng mấy sấp vải tơ ta cảm thấy màu sắc khá hợp với Tam nha đầu, bằng đều ban cho nàng.”

      “Nàng làm chủ là được.” Thụy vương tuy với Hứa thị vải trong cung ban lần này màu sắc khá đẹp, định cho ba nữ nhi, nhưng bởi vì chuyện hôm nay Thụy vương quyết định lạnh nhạt Hứa thị, “Ta còn ba hộp bảo thạch, cho Kỳ Nhi hai hộp, cho Cẩm nhi hộp.”

      Thụy vương phi đều đồng ý, chuyện thêm lát rồi Thụy vương về, bao lâu liền sai người mang ba hộp bảo thạch tới, Thụy vương phi mở ra nhìn, màu sắc đẹp mắt, bà giữ lại hai hộp cho nữ nhi như Thụy vương , mà gọi Trầm Kỳ tới hỏi, “ biết sai chưa?”

      “Nữ nhi biết sai rồi.” Trầm Kỳ cúi đầu trả lời.

      Thụy vương phi mở miệng , “Đây là ba hộp bảo thạch, Phụ vương con cho con hai hộp, cho Tam muội muội con hộp.”

      “Hai hộp của nữ nhi cũng cho Tam muội muội .” Trầm Kỳ thiếu mấy thứ này, “Hôm nay Tam muội muội phải chịu thiệt.”

      Lúc này Thụy vương phi mới gật đầu, “Con tự mình đưa .”

      “Vâng.” Trầm Kỳ thấy mẫu thân dịu giọng mới dựa vào người bà làm nũng, “Mẫu thân, hôm nay con quá nóng vội, sau này thế nữa.”

      Thụy vương phi chỉ có nữ nhi, tự nhiên nuông chiều, nghe vậy gõ trán nàng, “Con so đo với bọn họ làm gì.”

      Trầm Kỳ hừ tiếng, “Con thấy chướng mắt, lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào đồ đạc của con, cho dù con có vứt cũng cho nàng ta.”

      Thụy vương phi gì thêm chỉ vuốt ve mặt nữ nhi, trong lòng tự có tính toán, Hứa thị ỷ vào bản thân được Vương gia thích, ba nữ nhi của nàng ta cũng tốt đẹp gì, dám so đo với nữ nhi của nàng trước mặt Vương gia, làm mà sợ bị trả thù, Hứa thị quên việc hôn nhân của nữ nhi đều nằm trong tay Thụy vương phi, “Để mấy hôm nữa rồi .”

      “Đúng rồi, ta thấy đích trưởng từ nhà Vĩnh Nhạc hầu rất tốt.” Thụy vương phi dịu dàng , “Vĩnh Nhạc hầu phu nhân ta cũng quen, chỉ là người hiền lành, còn quan hệ với ta khá tốt, con gả qua đó chắc chắn nàng chiếu cố con.”

      Trầm Kỳ đỏ mặt, “Sao mẫu thân lại với con chuyện này.”

      “Tự nhiên phải với con.” Thụy vương phi cười , “Ta chỉ có nữ nhi là con đương nhiên mong con vui vẻ bình an cả đời.”

      “Mẫu thân làm chủ là được.” Trầm Kỳ giọng .

      Thụy vương phi cười , “Ta cũng gặp đứa kia rồi, là người ổn trọng, chờ ta với Phụ vương con thương lượng ổn thỏa, tình định ra, Vĩnh Nhạc hầu thỉnh phong cho đích trưởng tử, đến lúc đó con gả qua là thế tử phu nhân.”

      Trầm Kỳ lên tiếng, mặt đỏ rần rần, “Con tặng đồ cho Tam muội muội.”

      Thụy vương phi gật đầu, gì nữa, Trầm Kỳ ôm ba hộp bảo thạch ra ngoài.

      Thúy Hỉ lúc này mới vào nhà thấp giọng , “Vương gia di viên.” Di viên là nơi thị thiếp của Thụy vương ở.

      Thụy vương phi nghe, Thúy Hỉ tiếp, “Là tiểu nha hoàn trong viện hôm trước dâng trà nghe được vài câu, nô tỳ cho người giam nàng ta.”

      “Đánh mười bản tử, nếu nàng ta lòng hướng về Hứa thị đưa đến viện Hứa thị hầu hạ.” Thụy vương phi mở miệng, giọng vẫn ôn hòa như cũ.

      Thúy Hỉ rùng mình, sợ là nha đầu kia đưa đến chỗ Hứa thị bao lâu còn mạng, có điều Thúy Hỉ có nhiều lời, ngược lại giọng chuyện trong viện của Trần trắc phi, nghe Trầm Cẩm thêu cho nàng khăn tay chỉ khẽ gật đầu, chờ Thúy Hỉ xong mới phân phó, “Lát nữa ngươi gọi người đem vải qua, mang bộ trang sức hồ điệp điểm thúy đưa cho Trần thị, cho Trần thị biết năm ngày nữa ta mang Tam nha đầu Vĩnh Nhạc hầu phủ, cũng bảo tú phòng tăng cường làm quần áo cho Tam nha đầu.”

      “Vâng.”

      Trong Mặc Vân viện, Trần thị vui vẻ nhìn nữ nhi ngủ say, dịch chăn cho nàng, lại phân phó nha hoàn hảo hảo hầu hạ, xong mới vịn tay Lý ma ma rời , “Lý ma ma, hôm nay…”

      “Phu nhân lần này coi như nhân họa đắc phúc.” Lý ma ma nghĩ lại lúc Thúy Hỉ đến truyền lời, “Vương phi muốn đề bạt Tam nương.”

      “Ừ, ngày mai ta phải chuyện ràng với Cẩm nương, theo Vương phi ra ngoài được nghịch ngợm.” Trần thị cười , “Đúng rồi, còn phải làm gấp mấy bộ quần áo cho Cẩm nương.”

      Thụy vương phi chỉ dẫn theo nữ nhi nhà mình mà dẫn Nhị nương, trong lòng Trần thị hiểu sợ là Hứa thị hận thấu hai mẹ con nàng, nhưng chỉ cần có thể lấy lòng Vương phi cho dù nàng chịu chút ủy khuất có là gì đâu, chỉ hy vọng Vương phi có thể nhớ tới nàng nghe lời mà tìm cho Cẩm nương cuộc hôn nhân tốt.

      nương còn thích hợp dùng màu hoa lệ quá, lão nô thấy khúc thủy lam tố sắc kia rất thích hợp.” Lý ma ma cười , “Vừa lúc hợp với bộ trang sức lí ngư bộ diêu Vương phi vừa thưởng.”

      “Màu sắc có chìm quá ?” Trần thị suy nghĩ lát .

      Lý ma ma tiếp lời, “Vậy ta lại dùng màu hồng lựu làm váy…”

      Trầm Cẩm biết những chuyện này, buổi sáng nàng tỉnh dậy, rửa mặt chải đầu, “Hôm nay búi song bình kế, dùng trâm hồ điệp Mẫu phi mới cho hôm qua cài.”

      Đồ Thụy vương phi tặng mặc kệ là cái gì hôm nay thỉnh an đều phải dùng, Trần thị hôm qua bàn bạc chuyện quần áo với Lý ma ma hơi muộn nên ngủ dậy trễ, vì thế tới chậm, lúc đến nơi thấy nữ nhi chuẩn bị tốt, gật đầu , “Nên như thế, cài đồ Vương phi đưa cho, Vương phi thấy vui .”

      Trầm Cẩm nghĩ người như Vương phi để việc ấy ở trong lòng nhưng mặt vẫn cười khanh khách , “Con biết rồi.”

      Trần trắc phi lại kiểm tra hồi mới để cho Trầm Cẩm cầm khăn thêu tặng cho Vương phi thỉnh an, Thụy vương phi sớm miễn các Trắc phi thiếp thất thỉnh an, cũng cầu nữ nhi mỗi ngày đều , Hứa trắc phi cứ năm ngày mới cho ba nữ nhi lần, tiểu nhi tử cho lần nào, còn Trần trắc phi cho dù trời gió trời mưa cũng ngoan tâm bảo nữ nhi , rốt cục cũng nhận được hồi báo.

      Lúc Trầm Cẩm đến Thụy vương phi trang điểm, Thụy vương phi gọi người dẫn Trầm Cẩm vào, cười , “Đứa này sao ngủ thêm lát nữa?”

      tỉnh ngủ rồi ạ.” Trầm Cẩm ở chỗ Vương phi rất ít , chỉ cần Vương gia qua đêm ở đây đến muộn chốc, bình thường đến sớm, hơn nữa tự biết đều có dùng cơm ở chỗ này bởi vì Vương gia đều đến chỗ Vương phi dùng điểm tâm, cho nên bình thường đều là Vương phi dẫn theo ba người con của nàng.

      Trầm Kỳ tới thấy Trầm Cẩm liền cười , “Ta biết Tam muội muội đến sớm mà, hôm nay mẫu thân đặc biệt dặn nhà bếp làm trân châu phục linh cao, ngẫu phấn quế hoa cao, muội ở lại cùng dùng cơm .”

      “Giỏi lanh mồm lanh miệng.” Thụy vương phi cũng thấy tốt, nghe vậy cười .

      “Cám ơn Mẫu phi.” Trầm Cẩm biết đều nhận lời, lúc này mà còn từ chối về viện mới là thiếu tâm nhãn, “Con thích ăn ngọt nhưng mẫu thân cho con ăn nhiều, con béo.”

      “Con còn tuổi ăn tuổi lớn, nếu thích bảo phòng bếp làm là được nhưng đừng nên dùng quá nhiều.” Thụy vương phi dịu dàng dặn dò.

      “Dạ.” Trầm Cẩm cười đáp ứng, hai lúm đồng tiền phá lệ đáng , “Con có thêu cho Mẫu phi cái khăn tay, thêu tốt, Mẫu phi đừng ghét bỏ.”

      “Mau đem tới ta coi.” Thụy vương phi nghe thế cười sung sướng, thúc giục , giống như là căn bản biết chuyện này.

      Nha hoàn bên người Thụy vương phi nhận từ tay Trầm Cẩm, hai tay dâng cho Thụy vương phi, Thụy vương phi cầm trong tay xem cẩn thận, “Thêu rất tốt.” xong liền lấy khăn tay người xuống, trực tiếp dùng khăn Trầm Cẩm thêu .

      “Muội muội khi nào đó cũng thêu cho ta cái .” Trầm Kỳ ở bên cười .

      “Được, chỉ cần tỷ tỷ chê là được.” Trầm Cẩm nghe Trầm Kỳ gọi nàng là muội muội, rất thức thời sửa lại xưng hô.

      Thụy vương phi cười , “Chỉ biết khi dễ muội muội con thôi, Cẩm nha đầu đừng nghe lời nàng, đừng để bản thân mệt nhọc.”

      Trầm Kỳ đỡ Thụy vương phi chậm rãi ra ngoài, lúc ngang qua Trầm Cẩm nha hoàn bên cạnh Thụy vương phi liền thối lui, nàng nắm tay Trầm Cẩm, trách được Trần thị Trầm Cẩm béo, nàng sinh ra xương cho nên phải béo mà người khá nhiều thịt.

      Trầm Cẩm bị Thụy vương phi nắm tay trong lòng giật thót nhưng phản ứng cũng chậm, theo Thụy vương phi ra ngoài, , “ mệt đâu ạ, con thêu từ từ, có điều mẫu thân luôn con lãng phí.”

      “Vì sao?” Trầm Kỳ tò mò hỏi.

      Trầm Cẩm đỏ mặt, giọng , “Ta thêu cái gì cũng…đều béo.”

      Thụy vương phi nghe xong nhất thời có phản ứng kịp, lúc đến đại sảnh chờ Thụy vương mới rút khăn tay ra nhìn kỹ, sau đó liền cười, Trầm Kỳ cũng qua nhìn, vừa nhìn thấy béo, Trầm Cẩm thêu hoa sen trong hồ, chỉ lá sen tròn tròn ngay cả cá chép cũng mập hơn cá chép bình thường.

      Lúc Thụy vương vào nghe cả phòng tràn đầy tiếng cười, nhìn thấy Trầm Kỳ vui đùa với Trầm Cẩm, Thụy vương phi ngồi trong phòng chỉ mặc kệ các nàng mà còn cười ngừng, cảnh này vừa ấm áp lại vui mừng.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Tiểu nương tử nhà Tướng quân

      Tác giả: Yên Ba Giang Nam

      Xếp chữ: Nấm

      Beta: L

      Chương 4:


      Trầm Kỳ tuổi xuân lại xinh đẹp, Trầm Cẩm còn đáng , mặt đỏ hây hây đôi mắt long lanh, tuy dung nhan bằng nữ nhi khác nhưng bù lại đôi mắt hạnh khiến người ta cảm thấy vừa vô tội vừa xinh đẹp.

      Mà Thụy vương phi cũng rất đẹp, có điều ngày thường luôn đoan trang, thiếu vài phần dịu dàng, lúc này lại khiến người ta kinh diễm.

      “Có chuyện gì mà vui thế?” Thụy vương bước vào hỏi.

      ra Thụy vương phi sớm biết thời gian Thụy vương hay đến, Trầm Kỳ cùng Trầm Cẩm nhanh chóng tách ra, có chút ngượng ngùng gọi, “Phụ vương.”

      “Ha ha.” Thụy vương giận, ngồi bên cạnh Thụy vương phi, “Các con cũng ngồi .”

      Trầm Kỳ, Trầm Cẩm thế này mới ngồi xuống, Thụy vương thấy hai nữ nhi có chút khẩn trương, liền cười hỏi, “Vừa rồi sao cười vui thế?”

      “Cẩm nha đầu thêu cho ta cái khăn tay.” Thụy vương phi chủ động lấy khăn tay ra sau đó chỉ vào lá sen, hoa sen cho Thụy vương xem, “Vương gia có nhìn thấy gì ?”

      Thụy vương từng thấy biết bao trân phẩm, Trầm Cẩm thêu tự nhiên kém hơn tú nương, thậm chí còn kém hơn nương nhà bình thường, nhưng mà Trầm Cẩm cũng chỉ hơn mười tuổi lại có thân phận cho nên thế này cũng tệ, Trầm Kỳ lớn tuổi nhất cũng như nàng, “Ừ… Ta cảm thấy lá sen với cá có phải hơi mập hay ?”

      “Xem , Phụ vương cũng như vậy.” Trầm Kỳ chọc chọc Trầm Cẩm cười , “Vừa rồi con muội muội có chịu đâu.”

      Thụy vương cười , “Thêu tốt lắm nhưng đừng để bản thân mệt.”

      Trầm Cẩm vốn bị Thụy vương lãng quên nay được khen câu đỏ mặt rần rần, “Phụ vương, con cũng thêu cho người cái gì đó nhé.”

      Thụy vương sửng sốt, đúng là chưa từng có nữ nhi nào làm cho cái gì, lại thấy nét mặt chờ mong lo lắng của Trầm Cẩm nên cười ứng lời, “Được.”

      Thụy vương phi bên cạnh cười , “Vẫn là Cẩm nha đầu tri kỷ.”

      Trầm Kỳ , “Muội muội đừng quên của ta đấy.”

      quên đâu.” Trầm Cẩm cọ cọ người Trầm Kỳ, cam đoan, “Tỷ tỷ tốt nhất.”

      “Ngoan lắm.” Trầm Kỳ đắc ý nhìn Thụy vương, cái dạng này ngược lại càng khiến Thụy vương thích, dù sao chỉ có đích nữ là nàng.

      Hai con trai Thụy vương phi bình thường đều ở trong cung, cho dù ngày nghỉ về nhà cũng chỉ ở tiền viện, cho nên lúc ăn cơm chỉ có bốn người bọn họ, lại để hạ nhân hầu hạ, hôm nay Trầm Kỳ luôn chiếu cố Trầm Cẩm, Trầm Cẩm ăn cái gì cũng đáng , nàng ăn cái gì cái miệng lên lên xuống xuống đều đặn, tư thế cũng thực quy củ, nhưng lại làm người khác nhìn thực thư thái, khẩu vị tốt hơn ngày thường, ngay cả Thụy vương cũng dùng nhiều hơn chén cháo.

      Dùng điểm tâm xong Trầm Kỳ liền dẫn Trầm Cẩm học, Thụy vương chuyên môn thỉnh tiên sinh đến dạy các nàng, mong các nàng trở thành tài nữ chỉ mong các nàng hiểu lý lẽ.

      Bởi vì cần vào triều, Thụy vương trong lòng lại nhớ đến khung cảnh vui vẻ lúc vào cửa, nhịn được cầm tay Thụy vương phi, Thụy vương phi đỏ mặt hơi cúi đầu, mang theo phong tình bình thường có.

      Trong phòng mọi người lặng lẽ ra ngoài, Thụy vương trong lòng kìm chế được kéo Thụy vương phi thân thiết, Thụy vương phi cũng cự tuyệt…

      Trầm Tử hôm nay đến, Trầm Tĩnh mang theo muội muội Trầm Dung tới, Trầm Dung tuổi nhất nhưng tiên sinh nàng trời sinh thông minh, giỏi đánh đàn cho nên học thiên về mảng này.

      Trầm Tĩnh thấy Trầm Kỳ với Trầm Cẩm cùng đến, ánh mắt tối vài phần, lập tức nở nụ cười, chủ động chào, “Đại tỷ tỷ, Tam tỷ tỷ.”

      Trầm Dung theo Trầm Tĩnh chào xong ngồi bên cạnh xem cầm phổ, tuy nhưng lại có vài phần cảm giác tài nữ thanh cao.

      Chương trình học của các nàng giống nhau, học kém nhất là Trầm Cẩm với Trầm Tử, có điều Trầm Tử bộ dạng xinh đẹp cho nên cuối cùng chỉ có Trầm Cẩm đúng, dĩ vãng phu tử tuy cố ý khó xử Trầm Cẩm nhưng cũng dụng tâm nhiều, hôm nay thấy Trầm Kỳ tự mình dắt nàng đến, trong lòng hơi kinh ngạc nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường.

      Giữa trưa Trầm Cẩm cũng có theo Trầm Kỳ về chính viện, Trần trắc phi ở trong viện chờ nàng, nhìn thấy nữ nhi liền cười, dịu dàng , “Sao nhanh thế, đổ mồ hôi cả rồi.” xong rút khăn tay xoa xoa trán Trầm Cẩm.

      “Mẫu thân.” Trầm Cẩm ánh mắt long lanh, mặt cũng đỏ bừng, phá lệ đáng .

      Trần trắc phi vốn muốn hỏi vài câu nhưng nhìn thấy nữ nhi như vậy trong lòng lại hiểu. Dẫn nữ nhi vào phòng, sai hạ nhân bưng nước ấm cho Trầm Cẩm tẩy rửa.

      “Mẫu thân…” Trầm Cẩm rửa mặt xong liền nhào vào lòng Trần trắc phi.

      Trần trắc phi vẫn giống trước đây bưng nước đưa đến miệng nàng, Trầm Cẩm uống xong , “Sao vẫn là nước ấm ạ.”

      “Vừa trở về sao có thể uống lạnh.” Trần trắc phi đau lòng Trầm Cẩm nhưng vấn đề liên quan đến thân thể Trầm Cẩm vaanc luôn phá lệ chú ý, “Được rồi ăn cơm thôi.”

      “Vâng.” Đồ ăn ở đây tự nhiên được phong phú như chính viện, nhưng vẫn kém cái gì, dù sao Trầm Cẩm đều thấy có cá có thịt có đồ ăn có canh, hương vị cũng tệ lắm, Trần trắc phi tuy rằng được sủng ái, rốt cuộc cũng sinh cho Thụy vương nữ nhi, lại là trắc phi, phòng bếp cũng dám chậm trễ.

      Có điều biết có phải ảo giác hay , Trầm Cẩm thấy đồ ăn hôm nay khác so với ngày xưa, hương vị càng hợp khẩu vị nàng.

      Trầm Cẩm biết sợ là có quan hệ với những thứ hôm qua Thụy vương phi cùng Thụy vương ban thưởng, nàng thấy sao, trước kia phòng bếp chưa từng cắt xén các nàng, đều dựa theo phân lệ đưa đến, muốn ăn cái gì cho phòng bếp bọn họ làm, nay chẳng qua càng dụng tâm mà thôi.

      Ăn cơm xong, Trần trắc phi liền dẫn Trầm Cẩm dạo vài vòng trong tiểu viện, xong mới cho nàng về phòng nghỉ ngơi, vì Thụy vương lâu chưa tới sân này cho nên Trầm Cẩm có đôi khi ngủ cùng mẫu thân, Trần trắc phi cũng dung túng nàng, hôm nay hai mẹ con hai nàng nằm giường, Trầm Cẩm giọng đem chuyện ở chính viện cho Trần trắc phi.

      Trần trắc phi sờ đầu Trầm Cẩm đầu , “Nếu Vương phi đối với con tốt, con phải nghe lời hiếu kính Vương phi biết ?”

      “Biết ạ.” Trầm Cẩm mở miệng , “Con muốn làm cho Mẫu phi cái mạt ngạch*.”

      *Cái này: Link giống băng đô mình hay đeo đầu

      “Vậy làm.” Trần trắc phi dịu dàng , “Mẫu thân từ từ dạy con.”

      “Còn có hà bao của tỷ tỷ nữa.” Trầm Cẩm nhắm mắt lại than thở.

      “Được.” Trần trắc phi cười , “Mẫu thân còn khúc vải màu sắc hợp, đến lúc đó lấy cho con.”

      “Còn có Phụ vương…” Trầm Cẩm mơ mơ màng màng ngủ thiếp .

      “Được.” Trần trắc phi nghiêng người vỗ về nữ nhi , “Ngủ , tỉnh rồi sau.”

      “Vâng.” Trầm Cẩm lúc này mới yên tâm ngủ.

      Thúy Hỉ thừa dịp Thụy vương phi tắm rửa chuyện trong viện Trần trắc phi, Thụy vương phi hài lòng, nàng cũng muốn dưỡng sói trong nhà, “ cần chải, hơi kéo là được rồi.”

      “Dạ.” Thúy Hỉ hầu hạ Thụy vương phi xong liền dìu Thụy vương phi ra ngoài.

      Thụy vương cũng rửa mặt chải đầu xong, nhìn thấy Thụy vương phi liền chủ động bước đến giúp nàng ngồi bên cạnh, nha hoàn mới bưng đồ ăn lên, Thụy vương khó có được tự tay múc bát canh đưa cho Thụy vương phi.

      Thụy vương phi cũng gắp món Thụy vương thích ăn cho , hai người trong lúc nhất thời thế nhưng còn thân mật hơn so với lúc tân hôn.

      Dùng bữa xong, Thụy vương liền nghỉ trưa ở chỗ Thụy vương phi, nằm giường rồi Thụy vương phi mới mở miệng, “Vương gia, qua mấy ngày này ta mang theo Cẩm nha đầu Vĩnh Nhạc hầu phủ.”

      “Nàng quyết định là được.” Nam nhân ăn uống no say gì cũng đồng ý.

      “Nhị nha đầu bộ dạng xuất chúng, Tứ nha đầu cũng có chút danh tiếng, Ngũ nha đầu còn vội, chẳng qua Cẩm nha đầu… Cho dù nàng nhu thuận chúng ta cũng thể trắng ra cho người ta biết, tóm lại phải dẫn nàng ra ngoài gặp người nhiều mới tốt cho việc lựa chọn hôn nhân sau này.” Thụy vương phi hòa nhã , “Ngươi cũng biết hàng năm ngày mùa hè ta tinh thần tốt, Cẩm nha đầu tuổi mà vẫn luôn chiếu cố ta, mang nhiều nương ta sợ chăm sóc hết được.”

      “Ta biết.” Thụy vương , “Chúng ta thành thân nhiều năm, nàng xử lý chuyện hậu viện rất tốt, yên tâm .”

      Thụy vương biết Thụy vương phi nhiều như vậy là sợ cảm thấy chính mình bất công, Thụy vương chưa từng nghĩ như vậy, hiểu được Hứa thị sinh ba nữ nhi lo gả, mà tam nữ nhi… đúng là đủ xuất sắc, Vương phi tính toán cho nàng nhiều hơn chút cũng đúng.

      “Còn có, Vương gia ngươi , nữ nhi xuất giá, chúng ta nên xuất bao nhiêu bạc đặt mua đồ cưới thích hợp?” Thụy vương phi mở miệng hỏi, “Kỳ Nhi là đích nữ, tóm lại phải nhiều hơn chút.”

      Thụy vương nghe xong chỉ cảm thấy đúng mà lòng còn thầm đồng ý, lại đại nữ nhi gả cho người ta cũng phải nhà bình thường, đồ cưới ít bị chê cười, suy tư lát , “Đến lúc đó trong cung có thể thưởng cho ít, nữ nhi của ta đều được phong quận chúa, quá ít đẹp mặt, Kỳ Nhi là đích nữ vậy năm vạn lượng, còn lại bốn nha đầu mỗi người ba vạn lượng.”

      “Vâng.” Thụy vương phi trong lòng vừa lòng, “Kỳ Nhi cần lo lắng, nhưng ra Nhị nha đầu cùng Cẩm nha đầu nên sớm bắt đầu chuẩn bị mới tốt.”

      “Nàng làm chủ là tốt rồi.” Thụy vương cười .

      Thụy vương phi cũng nữa, tuy rằng đều là ba vạn lượng nhưng ba vạn lượng có thể mua thứ gì cũng giống nhau, vải dệt lỗi thời tam vạn lượng cùng cửa hàng ruộng tốt ba vạn lượng khác biệt rất lớn, Thụy vương phi cũng muốn sau khi nữ nhi xuất giá ba nữ nhi do Hứa thị sinh suốt ngày ở trước mặt Vương gia khoe mẽ, cho nên lúc này mới đưa Trầm Cẩm ra, Trần trắc phi biết được lại cho Trầm Cẩm, ngược lại bảo Trầm Cẩm hảo hảo hiếu thuận mình, đây mới là người thông minh chân chính.

      Mà Hứa thị? tại vui vẻ ngông cuồng, chờ sau này có lúc nàng khóc.

      Cho nên mặc kệ Hứa trắc phi có khoe khoang nàng ta điều khiển được Thụy vương, Thụy vương phi chưa bao giờ giận bởi vì nàng căn bản để Hứa trắc phi vào mắt, đối thủ cùng cấp bậc cũng là chuyện khiến người ta phiền muộn.

      Thụy vương nhiều ngày ở chỗ Thụy vương phi, Hứa thị đứng ngồi yên, có điều cũng thể tự mình , bảo ba nữ nhi buổi sáng thỉnh an Thụy vương phi.

      Lúc phát , Thụy vương còn có cảm thấy gì, nhưng vừa nhìn thấy bỗng nhiên nghĩ tới, ở đây lâu nay trừ bỏ đại nữ nhi cùng tam nữ nhi mỗi ngày đều đến chỗ Thụy vương phi thỉnh an, ba nữ nhi của Hứa thị là lần đầu đến đây, nghĩ như vậy liền nhíu mày, cảm thấy Hứa thị quá mức hiểu chuyện .

      Thụy vương phi lại để ý, còn phân phó người chuẩn bị những thứ bọn Trầm Tử thích ăn, Thụy vương nghe Thụy vương phi giận lại cảm thán quả nhiên cưới vợ nên cưới vợ hiền, “Các ngươi ngày thường cũng tới thỉnh an Vương phi sao?”

      Vừa ra đợi Trầm Tử các nàng mở miệng, Thụy vương phi , “Là ta cho các nàng đến, đều lúc lớn, ngủ nhiều mới tốt.” xong còn giận liếc Thụy vương, “ được dọa bọn .”

      Thụy vương thấy vương phi như vậy, bất mãn trong lòng càng lớn, Trầm Cẩm cúi đầu lui bên cạnh, cảm thấy trong vương phủ người lợi hại nhất quả nhiên là Thụy vương phi, giống như mẫu thân chỉ cần Thụy vương phi thích cho dù Thụy vương thích cũng làm được gì, hơn nữa Hứa thị tuy rằng phong quang vẫn bị Thụy vương phi ép tới gắt gao, việc này chỉ liên quan đến vấn đề thân phận mà còn ở tài trí.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :