1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    2. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Con đường lấy vợ của k dễ dàng mà :yoyo60:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 29

      Edit: Nguyen Thi

      Phó Dung nhìn quanh vòng tìm đuợc bóng dáng của Từ Tấn, chỉ nhìn thấy ca ca đưc người ta đưa về biết từ lúc nào. Nằm thẳng tấp dưới gốc cây táo giống như nghỉ ngơi.

      cuộc du ngoạn tốt đẹp lại nháo thành như vậy. Phó Dung nổi giận, nhưng nhìn bên cạnh ca ca có 7,8 giỏ táo đỏ Phó Dung thấy tức cười. Là do Hứa gia tự chủ trương giúp nàng hái táo, hay là Từ Tấn phân phó? Chuyện như vậy cũng suy nghĩ đến, biết khi Hứa Gia hái táo có suy nghĩ gì? tìm thấy Từ Tấn, Phó Dung nhìn chằm chằm vật trong tay, chỉ cảm thấy tay như bị phỏng. Nếu Từ Tấn đưa vật khác, nàng có thể tùy ý vứt bỏ, nhưng đây là ngọc bội đại biểu thân phận của . Tương lai Từ Tấn muốn nàng đưa lại, nàng mất Từ Tấn còn tức chết sao? Tín vật của vương gia, vào trong tay nàng cũng vô dụng, bị người tầm thường lấy được bán lấy tiền , dùng đúng lúc còn sai sử được ít quan . Thậm chí bị đối thủ Từ Tấn lấy được còn làm ít chuyện vu oan, hãm hại …

      Phó Dung cũng muốn thăm dò lý do tại sao Từ Tấn dung túng nàng. Đem ngọc bội giấu kĩ trong người, Phó Dung tới bên người Phó Thần, ngồi chồm hổm xuống cẩn thận nhìn xem. Thấy bộ dáng ca ca ngủ ngon lành, Phó Dung ngồi xuống đất nhìn vào bụi cỏ chỗ kia mà lâm vào trầm tư. Kiếp trước nàng tới hái táo, Từ Tấn, Từ Yến cũng gặp bất cứ người nào, nghe ý tứ Từ Tịch, nàng ấy bị Từ Yến mạnh mẽ kéo tới đây, Từ Yến còn mang nàng ấy chạy khắp núi. núi này có gì đẹp mà dạo, Từ Yến cũng đâu thích ăn táo, nhớ lại năm đó lần đầu tiên Từ Yến nhìn thấy nàng cũng thích nàng. Phó Dung cảm thấy hôm nay Từ Yến cố ý đến đây tìm nàng. Tên kia ôn nhu có ôn nhu, trước khi thành thân cũng tốn ít tâm tư, nàng ra ngoài 3 lần ít nhất cũng gặp 2 lần.

      Đời này 2 người gặp nhau trước, Từ Yến liền theo nàng lên núi cũng có gì kỳ quái, vậy Từ Tấn thì sao? Phó Dung vắt hết óc nhớ lại, lại nhớ nổi nàng hái táo ở chỗ nào, chung quy nàng với trước kia cũng bất đồng, có khả năng nàng sống lại mọi chuyện lớn nhỏ trước kia đều đúng hướng. Đại khái khi đó nàng chỗ khác hái nên đụng phải chỗ trốn của chủ tớ Từ Tấn?

      Chỉ có như vầy mới giải thích được biến hoá của hai đời. Cũng biết Từ Tấn đến cùng làm chuyện gì, lại bị người ta đuổi giết, nghe nói đời trước hai huynh đệ bọn họ sau khi đánh thắng trận thì bị người ám sát. Có thể thấy được hắn có nhiều kẻ thù, có lẽ chuyện đuổi giết này đối với hắn là chuyện thường?

      Nhân vật nguy hiểm như vậy, Phó Dung nên ở cùng chỗ với hắn. Bên cạnh Từ Tấn có nhiều cao thủ, những kẻ kia có biện pháp gây khó dễ cho . Nhưng nếu bọn họ biết Từ Tấn muốn cưới nàng, có thể đem mũi nhọn hướng vào “ người trong lòng” là nàng, thậm chí là người nhà của nàng hay ?

      Phó Dung rùng mình cái, nghĩ lại chỉ mong Từ Tấn nhất thời mê sắc đẹp, mê tâm khi trở về kinh thành liền hối hận. Từ Tấn lòng muốn lấy nàng. Phó Dung chắc chắn tìm cách đánh mất ý định đó của . từng khó thu phục tâm của , nay làm cho phiền chán mình, quả còn dễ dàng hơn. Ngồi dưới đất bị ánh mặt trời rực rỡ chiếu vào, liền nhớ tới kiếp trước, trong chốc lát liền phát sầu. Cũng biết ngồi bao lâu, đột nhiên bên người truyền tới động tĩnh.

      Phó Dung quay đầu, phát ca ca sắp tỉnh, nàng nhanh tay nắm lấy gậy trúc, lặng lẽ tới dưới tàng cây hái táo. Thời điểm Phó Thần mơ màng ngồi dậy, liền thấy muội muội khom lưng nhặt táo. sững sờ nhìn muội muội, luôn cảm thấy có chỗ nào đúng. có hứa giúp muội muội hái táo, muội muội về phía , sau đó có ấn tượng nữa.

      “ Ca ca, huynh tỉnh?” Phó Dung nâng giỏ táo tới, thấy ngồi liền dỗi lấy táo ném : “ Huynh đó, giúp muội hái táo, liền nằm đó ngủ nướng, ngủ giống như heo lâu như thế nào cũng tỉnh, huynh còn như vậy lần sau muội để ý tới huynh.”

      “ Huynh ngủ?” che cổ cho trái táo lớn lăn xuống, mờ mịt hỏi: “ Huynh có ngủ hay huynh biết à?” Phó Dung quái dị nhìn cái, đem giỏ trúc tới trước mặt khoe khoang: “ Xem, đây đều do muội tự hái, ca ca chúng ta thôi, trời cũng còn sớm, quay về phụ thân lại lo lắng.”

      Thái độ thanh nhàn thoải mái, Phó Thần cũng nghĩ ra tại sao mình ngủ quên, mơ hồ đứng dậy. biết nghĩ cái gì, đưa tay ra sau gáy sờ sờ, thần sắc cổ quái: “ Sao huynh thấy giống như bị đánh?”

      Phó Dung trong lòng mắng Hứa Gia trận, mặt lại tỏ ra nghi ngờ, thân thiết bảo ca ca cúi đầu: “ Cho muội xem.”

      Phó Thần khom lưng, tóc buộc đỉnh đầu, bởi vì luyện võ nên da ở cổ hơi đen nên khó phát điểm đỏ. Phó Dung ra vẻ kinh ngạc: “ Có điểm , có phải bị sâu bọ cắn hay , ca ca có đau ?”

      Phó Thần lắc đầu sợ muội muội lo lắng, chuẩn bị tinh thần : “ có gì, ở chỗ này bị sâu bọ cắn là chuyện bình thường, tốt lắm chúng ta thôi.” Hơn phân nửa chắc do ngủ nhiều, đầu trở nên nặng nề cho nên cảm giác tốt.

      Thấy Phó Thần có nghi ngờ, Phó Dung nhàng thở ra. việc của Từ Tấn phải , hai câu là có thể ràng, dù sao cho ca ca biết cũng có tác dụng gì, bằng :

      đầu muội sao lại có lá cây?” tay cầm gậy trúc, tay kia xách giỏ trúc, ngồi dậy nhìn thấy tóc tán loạn, mặt lại có chiếc lá táo xanh bóng, Phó Thần buồn bực hỏi, theo cười ha hả: “ ngốc, tự mình hái táo cũng có thể bị dính đến.”

      Tâm Phó Dung nảy lên chợt nghe tự bào chữa, giống như ngồi xích đu cao rồi hạ xuống, tức giận trừng : “ Huynh còn cười, nhanh đến giúp muội lấy xuống!”

      Phó Thần truớc tiên đánh cái vào sau ót của nàng, tiện tay cầm chiếc lá. Phó Dung ngửa đầu nhìn thấy khuôn mặt ca ca tươi cười, trong lòng hơi xúc động, Phó Dung làm nũng với ca ca: “ Muội nổi, ca ca cõng muội .” Nàng cũng có ca ca, là ca ca tốt nhất đời, Phó Thần lập tức từ chối: “ Sắp gả chồng rồi, nếu muội cùng Tuyên Tuyên lớn bằng nhau, huynh cõng muội.”

      Phó Dung ra cũng phải muốn cõng, chỉ là muốn trêu , ở phía sau Phó Thần kéo quần áo , vừa vừa oán giận: “ Lớn rồi phải là muội muội của huynh sao, huynh thể bất công như vậy…”

      “ Được, được, được, huynh cõng muội được chưa?” Phó Thần thấy muội ấy nổi, xoay người đem đồ trong tay đưa cho nàng: “ Muội cầm .”

      Phó Dung trong lòng vui vẻ, cười đến môi mắt đều cong cong: “ Chọc huynh thôi, ai muốn huynh cõng, cả người đều là mùi mồ hôi…”

      “ Dù có hôi bao nhiêu cũng là ca ca muội.” Phó Thần tức giận trừng nàng cái, tiếp tục về phía trước, Phó Dung lấy 2 trái táo từ trong giỏ trúc. Sau khi lau chút đưa tới trước miệng ca ca, còn trái tự mình ăn, miệng lúng búng hỏi : “ Tương lai ca ca lấy chị dâu, nế chẳng may chúng ta cùng chị dâu hợp, ca ca hướng về ai?”

      Năm nay Phó Thần 16 tuổi, căn bản nghĩ tới hôn , tức phụ còn chưa thấy bóng dáng, tự nhiên nghe muội muội như vậy: “ Đương nhiên là các ngươi, ai cũng quan trọng bằng muội muội ruột.”

      Phó Dung nhếch miệng cười, nghĩ tới lúc trước Từ Yến có lẽ cũng dỗ muội muội như vậy, lại mất hứng. Là thê tử, ai cũng hi vọng trượng phu coi trọng mình hơn em chồng, là muội muội, lo lắng ca ca thiên vị chị dâu mà vắng vẻ nàng. Yên lặng lúc, Phó Dung thở dài: “ Ca ca yên tâm, chúng ta cùng chị dâu sống hòa thuận, làm huynnh khó xử.” Vì sao chị dâu, em chồng lại phân cao thấp? Ở chung hòa thuận mới tốt, mọi người đều vui vẻ. Công bằng mà , chị dâu là người cùng ca ca qua cả đời, ca ca càng nên coi trọng chị dâu. Về phần các nàng, Phó Dung tin tưởng khi tỷ muội các nàng có chuyện, ca ca đều đứng trước các nàng che mưa tránh gió.

      Nàng nghiêm trang, Phó Thần nhìn 2 mắt nàng kinh ngạc hỏi: “ Vô duyên vô cớ sao lại tới chuyện này?” Phó Dung chớp mắt, kéo Lương Ánh Phương vào: “ Ánh Phương nàng có biểu muội ở xa cùng chị dâu nàng hợp, ồn ào đến mức ca ca của nàng cả ngày cau có. Ánh Phương sợ ca ca nàng cưới phải chị dâu xấu xa, cho nên khi tỷ tỷ đính thân cùng Lương đại ca, Ánh Phương cao hứng đến hỏng rồi.”

      Bước chân Phó Thần chậm lại, nghiêm túc nghĩ nghĩ rồi cười : “ Ngốc, tương lai huynh chọn tức phụ các muội cùng nương, chọn chị dâu theo ý các muội để ngày sau khỏi giận dỗi.” Lời này dễ nghe hơn lơi ban nãy, Phó Dung cao hứng đồng thời nhớ tới chuyện khác, vội : “ Được, đây là huynh , đừng đến thời điểm chúng ta chọn người xong rồi, huynh lại đổi ý.”

      Kiếp trước ca ca biết nghĩ như thế nào, tới khi 24 tuổi vẫn có thành thân làm cho mẫu thân sầu lo yên. Kiếp này nàng quyết để cho ca ca độc thân, nàng còn muốn ôm cháu trai, cháu nữa.

      Phó Thần cười: “ Vậy phải xem các muội chọn cho huynh nương như thế nào, nếu là người lưng hùm vai gấu dữ như cọp mẹ, huynh thà rằng về nhà.” Phó Dung đánh vào cánh tay : “ Ai nhàn rỗi có việc gì lại chọn cọp mẹ cho huynh?”

      Hương táo thấm vào ruột gan, hai huynh muội cãi nhau ầm ĩ mà xuống núi. Về đến nhà, Phó Dung lấy ngọc bội Từ Tấn tặng ra, dùng tấm khăn bọc lại, đặt nó mình trong hộp , chìa khóa chính nàng giữ, chỉ chờ tương lai có cơ hội trả lại cho Từ Tấn.

      Qua trung thu, trời càng ngày càng lạnh, gió thu thổi bay hết lá cây, trong gió kèm theo bông tuyết. Tín Đô thành có cảnh sắc tiêu điều, Phó Phẩm Ngôn 19 tuổi đậu tiến sĩ năm sau liền ra ngoài, trước khi thăng chức tri phủ Ký Châu, từng nhậm chức ở Giang Nam. 3 tỷ muội Phó Dung triệt để là nương Giang Nam, năm trước khi chuyển tới Tín Đô, Phó Uyển, Phó Tuyên thích ứng tệ, chỉ có Phó Dung thích ứng được mùa đông nơi này. Gió lạnh ngẫu nhiên cuốn cát vàng, trong sân thể nhìn thấy mấy đóa hoa cỏ.

      Sau khi bắt đầu mùa đông, Phó Dung ít khi ra cửa, liền dạo trong nhà mình, hoặc là tới phòng Phó Uyển giúp tỷ tỷ thêu hai món đồ cưới , hay là chính phòng dỗ đệ đệ, hoặc là theo Phó Tuyên đọc sách viết chữ, trong nhà nhiều người cũng có nhiều bạn.

      Ngày hôm đó, Kiều Thị ở nhà kho kiểm kê các lễ vật chuẩn bị cho kinh thành, Phó Dung ôm đệ đệ ngồi bên giúp vui, phát so với năm trước nhiều hơn phần, sáng tỏ : “ Đại ca cùng Tần gia định thân, có phải chúng ta đưa lễ cho Tần gia phải ?”

      Nhà mình là nhị phòng của Cảnh Dương hầu phủ, đại phòng phủ Cảnh Dương dưới gối có 2 nam 2 nữ, trưởng nữ gả vào phủ thái tử làm trắc phi. Trưởng tử Phó Định cùng tiểu thư Tần gia của phủ tướng quân định thân, tháng 5 năm sau đại hôn. Phó Định chính trực khoan dung, rất có phong phạm huynh trưởng, tiếng “ Đại ca” mà Phó Dung kêu lag tâm lòng.

      Kiều Thị lật lật vải dệt “ Đúng, sang năm chúng ta còn phải chuẩn bị hồng bao lớn nữa, Nùng Nùng có muốn uống rượu mừng ?” Phó Dung cười hắc hắc: “ Kỳ con muốn , nhưng con luyến tiếc nương, cho nên nương con .”

      Nữ nhi lời ngon tiếng ngọt, biết là giả nhưng Kiều Thị cũng cao hứng, nhìn nàng cái : “ Vậy để xem biểu của con vài tháng này , con nghe lời, nương dẫn con , còn nếu con ham chơi hồ nháo vậy ở nhà dỗ đệ đệ, nương chỉ mang Tuyên Tuyên vào kinh.”

      Phó Dung vội vàng cam đoan mình nghe lời. Kiếp trước Phó Định thành thân nàng lòng đều ở người Từ Yến, nàng cảm thấy kinh thành có gì vui để chơi, lại ngại ngồi xe ngựa xóc nảy liền . Lúc này lại muốn đánh mất cơ hội, lần chúc mừng này, các nàng ở lại kinh thành khoảng 10 ngày, nửa tháng, chừng tình cờ còn gặp được quý nhân.

      Lễ mừng năm mới chuẩn bị tốt, thừa dịp đầu tháng 12 tương đối rảnh, Phó Thần dẫn người đưa kinh thành. Cuối tháng 12 Phó Thần mới trở về, mang theo nhiều quà đáp lễ tràn đầy xe. Quà cho Phó Phẩm Ngôn là văn phòng tứ bảo, cho mẹ con Kiều Thị là tơ lụa và phấn son, còn có nhiều đặc sản của kinh thành. phải trường hợp cá biệt.

      Cả nhà đoàn tụ vô cùng náo nhiệt, vui vẻ đón năm mới. Sang năm các gia đình thường xuyên bắt đầu mở tiệc rượu, mùng 6 Tề gia mời tiệc, bái thiếp được đưa đến đây từ sớm. Phó Dung muốn , lần trước nhìn thấy Tề Sách cười làm nàng nổi cả da gà, bản năng muốn cách xa. Kiều Thị còn nhớ chuyện Tề Sách thông đồng với Bạch Chỉ, cũng muốn mang theo nữ nhi, đặc biệt là thứ nữ càng ngày càng xuất sắc, sợ Tề Sách lại nhìn chằm chằm Phó Dung. Chỉ là năm trước Tề Trúc có mời Phó Dung vài lần, đều bị bà tìm cớ từ chối, nay thời tiết tốt cũng thể từ chối nữa, từ chối nhiều làm mặt mũi hai nhà khó coi. Chung quy hai nhà còn phải qua lại, liền khuyên Phó Dung: “ thôi, trước bữa tiệc hai tỷ muội các con và bạn bè chuyện, sau bữa cơm chúng ta lập tức trở về.” Nữ quyến đều ở hậu viện, thể chạm mặt Tề Sách.

      Phó Dung suy nghĩ, tỷ tỷ ở nhà, chỉ cần nàng đến Tề gia loạn. Tề Sách có muốn trả thù nàng cũng có cơ hội liền đáp ứng. Đến buổi sáng mùng 6, Phó Dung ở trong ổ chăn ấm áp nửa ngày mới chịu dậy. Lan Hương cố ý chọn áo choàng lông thêu hoa mai màu đỏ, ôm vào trong ngực khen: “ Tiểu thư mặc bộ này nhìn đẹp, đứng ở trong tuyết mà cười như Hoa Mai tiên tử.”

      Bị nha hoàn nhà mình khen trắng trợn như thế, Phó Dung thiếu chút nữa đem nước súc miệng phun ra. Sau khi lau mặt xong mới : “ Thay bộ khác, liền khoác bộ áo trắng tuyết kia.” Đến Tề gia cần gì phí tâm trang điểm?

    4. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Chị mà cứ sợ thế này, bao giờ mới lấy được vợ :-(((
      duyenktn1 thích bài này.

    5. ly sắc

      ly sắc Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      78
      Hay qúa.hóng hớt ing

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :