1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Cam on Co da tro lai. Co gang len nhe
      phuongvutytyChris thích bài này.

    2. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      Cám un nàng @hirari và nàng @susu , tụi mình cố gắng ra chương đều đều. Về cốt truyện các nàng yên tâm, Kiêu vương ngạo mạn trầm thế thôi, chứ thực chất ý đag lâm vào con đường "thê nô" chính hiệu đó, nhất là sau khi cưới dc Phi Yến vào cửa :yoyo14:
      levuong, Dao hoa 1, HoanHoan5 others thích bài này.

    3. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Đại thái giám tuyên bố ý chỉ của hoàng hậu: " Trắc phi Kiêu vương phủ, Uất Trì thị, dục tú chung linh,đầy đủ lễ độ, chuẩn bị gả vào Hoàng gia, Bổn cung cảm thấy vô cùng vui mừng, do đó ban thưởng trang sức..."

      Đợi đến khi thái giám đọc danh mục quà tặng, Uất Trì Thụy chuẩn bị bao lì xì đưa cho họ, Kính Nhu nhất thời tò mò mở cái hộp , chỉ thấy bên trong là đôi khuyên tai khảm bông hoa bích ngọc màu hồng: hoa sen Kim trâm, cái này rất tinh xảo lại khác biệt, nhưng phải loại thường thấy, Kính Nhu soi , thoáng thấy dưới kim trâm có khắc chữ " Ngân Tạo cục đặc cung". Ngân Tạo cục chúng là nơi chuyên sản xuất đồ trang sức trong hoàng cung, đặc biệt chỉ vì Thái hậu, Hoàng hậu, chế tạo đồ trang sức đeo tay.

      Đáy lòng Phi Yến có chút kinh ngạc, hôm đó nàng nghe Phó Lâm Tú , đồ trang sức nàng đeo tay là do Hoàng hậu cung ứng, tương lai thái tử phi được hoàng hậu ban cho đồ trang sức của "Ngân Tạo cục" gì sánh bằng. Nhưng hôm nay là gió thổi chiều nào vậy? Vì sao nàng chỉ là Trắc phi nho , có duyên cớ gì mà lại được nhiều đồ đặc biệt như vậy?
      bogani, Thanhbliss, levuong29 others thích bài này.

    4. Bánh Bao

      Bánh Bao Well-Known Member

      Bài viết:
      328
      Được thích:
      5,018
      Chương 33 ( chưa beta)

      Mặc dù hiểu những suy nghĩ trong lòng hoàng hậu, nhưng nếu là do hoàng tộc ban ân mà nhận được. Phi Yến sai nha hoàn sắp xếp đống trang sức ấy vào chỗ.

      Khi bọn thái giám lâu, Kiêu vương tới quý phủ, cưỡi ngựa đến, cả người khoác bộ trang phục đen tuyền, tóc buộc chặt bằng kim sa, trái buộc cái dây màu vàng óng, đột nhiên lại mang khí chất con nhà võ. Vào cửa chính, cũng để ai thông báo liền lập tức vào sân của Phi Yến, trong phòng Phi Yến Kính Nhu còn hưng phấn mở hết rương áo này đến rương áo nọ lại đưa mắt tới đống vải dệt đắt tiền, vừa thấy Kiêu vương bước vào, vội vàng thi lễ rồi lui ra khỏi phòng.

      Phi Yến muốn thi lễ bị kéo luôn vào trong long, sau đó là tiếng ôn nhu: “ Gần đây có gió lớn, Uất Trì tiểu thư nên ra phủ nhiều, ở trong khuê phòng tĩnh dưỡng sao?”

      Nghe thấy lời của , Phi Yến cúi đầu : “ Thấy trong người ổn nên muốn lại nhiều.” Nếu Phàn Cảnh phái người gửi này gửi nọ vào trong phủ được sớm hay muộn cũng phái người bắt mình, ngược lại nếu cứ trốn tránh chút mong có thể hiểu được, tự mình rút lui, quấy rầy phủ Uất Trì nữa, trả lại bình yên vốn có của nó .

      Nàng cúi đầu, biết Kiêu vương có nghe thấy lời nàng , khóe miệng cười sâu hơn: “Trong cung có đàn chó mới sinh, mới dứt sữa được mấy ngày, có cần bổn vương sai người mang con chó lông dài tới đây để nàng bớt phiền muộn ?”

      Phi Yến : “ Nhà thúc bá đàn chó rồi, suốt ngày nghịch ngợm, cần nữa.”

      Hoắc Tôn Đình dịu dàng vuốt tóc dài của nàng, lời từ chối khéo của nàng coi như nghe thấy, chỉ cười : “ Hóa ra nàng thích mấy con động vật nhiều lông này, bổn vương hiểu rồi.....”

      xong câu này, đột nhiên Kiêu vương nhìn chỗ có cái rương lớn đựng đống vải vóc : “ Cái rương này còn rất rắn chắc, ta mượn của tiểu thư chút nhé?”

      Uất Trì Phi Yến biết dùng để làm gì, liền gật gật đầu, trong rưng đều là những tấm vải vóc mà Uyên Ương thêu, cho nên để Kiêu vương gọi thị vệ nâng rương . Thoạt nhìn Kiêu vương có chuyện muốn làm liền vài câu rồi rời .

      Nhưng lâu sau, Kính Hiền đeo rương sách hầm hừ về: “ Tỷ tỷ, Kiêu vương kia làm sao vậy, sao lại kêu người canh giữ phủ ta chứ, còn cho bất cứ ai ra ngoài! Sắp đến giờ tới học rồi, đệ thể được!”

      Phi Yến nghe vậy, nhíu mày rồi giãn ra nhanh, kéo tay áo Kính Hiền tới thư phòng : “ Ở nhà coi như ôn tập , dù sao sắp tới kì thi rồi, cho dù tới trường cũng chẳng sao, chút nữa tỷ gọi Bảo Châu xuống bếp nấu chút chè cho đệ nhé, đặc biệt nấu đậu đỏ cho đệ nhé, đệ vừa ăn vừa đọc sách, cần ở trong trường câu nệ thoải mái, có được ?”

      Dùng lời nhàng thuyết phục đệ đệ, Phi Yến ra tới cửa nhưng còn chưa tới cửa chính thị vệ ngăn cản: “ Thỉnh tiểu thư dừng bước, Kiêu vương có lệnh, nếu như ngài tới tiểu thư thể ra ngoài.”

      Mặt Phi Yến đổi sắc, chỉ khẽ gật đầu cái, quay trở về, lại nhìn thúc bá và Kinh Nhu khiếp sợ.

      Dù sao từ cho tới dưới phủ Uất Trì đều là những chú chim sợ cành cong, gặp phải Kiêu vương, trong đầu của cả nhà đều tưởng tượng như bị lưu đày đến nơi vậy.

      Phi Yến hết lời khuyên bảo, khuyên mãi mới tạm ổn.

      Đến buổi tối, rốt cuộc con chó vẫn được đưa tới phủ. Nhưng nhìn nhìn lại vẫn giống con chó lông dài đáng mà Kiêu vương miêu tả.

      Cả người đen xì lông ngắn , hai mắt to tròn láy lên, hàm răng sắc bén, đợi khi thả nó xuống thân thể nho chạy thành vệt đen, từ cửa phủ chạy khắp rồi vẫy đuôi tỏ vẻ rất vui.

      Lúc trước thúc bá có nuôi con chó tên Tiểu Mãn coi như bảo bối đứng ở hành lang tò mò nhìn, nhưng chưa được bao lâu bị tóm gáy, tiểu hắc quay cổ liếc nhìn, con chó này có hai tai to, đuôi luôn đung đưa. Đáng thương cho bảo bối Tiểu Mãn của Uất Trì gia, vừa mới ăn no, người nung núc thịt bị quả bóng kia kéo , vừa đau vừa kêu rất thảm.

      Kính Nhu nhìn nhìn lập tức đau lòng chạy tới, đánh tiểu hắc kia, đem Tiểu Mãn đáng thương ôm vào lòng vuốt ve.

      Con chó phát mình gây họa làm người khác chán ghét, lại chạy tới chân Phi Yến, nhàng cọ vào quần áo của nàng, liền nằm đó mà cắn cắn làn váy của nàng, còn xoay xoay người, uốn éo các kiểu, có vẻ chơi rất vui.

      “ Con chó này là con chó mà điện hạ hay dùng săn cùng đẻ ra, hơi ngang bướng.....” Thị vệ đem chó tới hơi xấu hổ , nội tâm buồn bực, điện hạ quả nhiên là chẳng biết làm cho nữ nhân vui vẻ gì, đưa tới con chó hoang này làm gì chứ?

      Uất Trì Thụy nghe xong, mặt nhăn nhó lúc lâu, đợi đến khi thị vệ mang chó đến rồi, hướng về phía Phi Yến lầm bầm: “Sao lại đưa tới thứ nguy hiểm như vậy, chờ nó trưởng thành, có ngày nó ăn hết cả phủ mất sao?”

      Trong lòng Phi Yến biết nếu mình từ chối Kiêu vương ma vương này nhất định lại mang tiểu ma vương đến phủ quấy rối đây mà, dở khóc dở cười nhìn vật cắn cắn làn váy của mình, gọi phó dịch mua cái dây xích nó buộc vào cột. Tiểu hắc này cũng chịu buộc, dùng móng đẩy đẩy, hai mắt sáng trong nhìn Phi Yến chằm chằm, cổ họng bắt đầu có tiếng kêu ư ử.

      Phi Yến coi như nghe thấy, xem nó nữa, vào phòng thay quần áo.

      Trong lòng nàng nghĩ, lần sau gặp Kiêu vương, phải tìm mọi cách để mang động vật hoang dã này mới được.

      Nàng cũng biết, giờ này Kiêu vương lao vào bầy sói phía trước.

      thư kia biết , bay ngày sau, Kiêu vương phải ở Hồ Lao ven biển đưa tiền chuộc. Đây là địa điểm hoàn hảo đối với bọn trộm kia, địa thế của Hổ Lao rất hiểm trở, thuộc loại vào dễ ra khó. Chỉ có cửa để vào, nhưng khi từ Hổ Lao ra có hàng trăm cái cửa, đường biển, đường bộ đều có thể thoát ra, có thể rời bến, cũng có thể đến chỗ chết.

      Tiếu Thanh lo lắng hỏi: “ Nhị điện hạ, ngài muốn mình mạo hiểm sao?”

      Kiêu vương nhìn bản đồ tay : “ Mẫu hậu vui vẻ đưa tiền ra sao vô tâm làm việc chứ?”

      “ Nhưng là.....”

      Kiêu vương khép bản đồ lại, xoa xoa đầu con chim ưng : “ nhưng nhị gì cả, thôi!”

      Hổ Lao chủ yếu là đá vôi, đường rất gập ghềnh hiểm trở, gian khá chật lại được mạnh. Nếu nhanh và mạnh cảm giác những khối đá vôi kia rơi xuống.

      Tiếu Thanh nhịn được nghi ngờ lời của chính mình, nhưng Kiêu vương trước: “ Bổn vương thả chim ưng được huấn luyện ra rồi, nếu bên này có người mai phục báo động trước.

      Địa thế nơi này quá eo hẹp, hai bên là vách đá, tầm nhìn giới hạn, chỉ sợ đạo tặc cũng nhìn là người nào. Bọn họ mặc áo như vậy xông vào trận nhất định kinh động, mục tiêu của Phàn Cảnh kia chính là bổn vương, biết người tới là ai, dám tùy tiện ra chiêu sao?”

      Khi chuyện, Kiêu vương lấy khăn che mặt mà các thị vệ khác cũng lấy khăn che mặt, đến lúc chuẩn bị xong thần tốc xông vào.

      qua đường , đến gò đất bằng phẳng. Chỉ thấy người bị treo cao, ngoại trừ tay bị trói cả người đều ở trung, có vật nào đỡ hết.

      Tam hoàng tử rất khó chịu vừa thấy người đến, liền to: “ Mau tới cứu ta!”

      Nhưng cả đội của Kiêu vương đứng im bất động, con chim ưng bất đầu phát ra những tiếng kêu sắc nhọn, cảnh giác đánh giá bốn phía, đúng lúc này, có người ở chỗ lưng chừng hô lớn: “ Vị nào là Kiêu vương Hoắc Tôn Đình?”

      Thị vệ bên cạnh Kiêu vương to: “ Bổn vương mang tiền chuộc đến, xin hãy đem tam điện hạ thả xuống.”

      Nhưng câu trả lời hay là mũi tên thẳng tắp, đâm trúng vào trái tim của , thị vệ ôm ngực ngã xuống từ lưng ngựa. Cùng lúc đó, ở phía sau bọn họ có khối đá ầm ầm đổ xuống kín chặt. Theo lưng chừng núi xuất vô số người, thẳng tắp cầm cung nhắm vào họ.

      “ Nếu Kiêu vương chịu lộ mặt, vậy cũng đừng trách tại hạ vô lễ, chỉ có thể chờ Kiêu vương nuốt khí, đừng nghĩ khăn che mặt thể biết được hình dáng tôn nghiêm ra sao!”

      “ Chậm !”

      Ngay khi tên dương cung chuẩn bị bắn, Kiêu vương vội vã , miệng vừa dứt, cái rương mở ra, mảnh vải che mắt nữ tử trong rương bị mở ra.

      “ Đây là nữ nhân Bạch Lộ sơn, cũng là Gia Cát thư sinh, nếu như bắn tên nàng gặp diêm vương!”

      Giọng hô lớn làm Phàn Cảnh khỏi nhíu mày, đứng dậy, thẳng tắp nhìn lại.

      Chỉ thấy nàng kia mặc bộ màu trắng thanh thuần, tóc đen tuyền rũ xuống cài bím tóc đơn giản, tuy rằng thấy mặt nhưng cho dù là thân hình hay cách ăn mặc, lộ cả miệng đều giống y đúc Uất Trì Phi Yến!

      Hoắc Tôn Đình làm như vậy, ý tứ ràng biết mình chính là Phàn Cảnh ở Bạch Lộ Sơn, nhưng vì mục địch gì mà trói chặt được nữ tử này?

      Chẳng lẽ Phi Yến chịu được thân thế của mình cho Hoắc Tôn Đình biết?

      đúng! hiểu Uất Trì Phi Yến, nàng là nữ nhân kiêu ngạo, dù nản lòng hay nản chí cũng chỉ muốn mai danh tích, cũng muốn bán đứng huynh đệ ngày xưa mà nịnh nọt tên nhị điện hạ này.

      Hơn nữ nếu nàng thân phận thực của mình Kiêu vương mê muội nữ sắc kia tuyệt đối cưới nàng làm gì. Vậy việc gì mà lại như vậy chứ, vừa làm cho thân thế bị lộ, vừa lại muốn mình rơi vào hoàn cảnh này là sao!

      nghĩ tới mấy ngày trước phái người dò tra tin tức được biết Kiêu vương kia đem tùy thân vác rương từ Uất Trì phủ ra, liền phái người gác phủ, cho bất kì ai vào.

      Trong lòng càng thêm khẳng định, người trong rương kia là Uất Trì Phi Yến, trong lúc nhất thời có chút sợ chuột ném vỡ đồ, thể xuống tay được!
      bogani, Thanhbliss, levuong32 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Lay doc tri doc, qua ba dao, thanks Co
      tiểu Viên ViênBánh Bao thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :