1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc Sư Đại Nhân, Bần Ni Có Thai - Nguyên Tử Nhất Sa

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      Chương 84: Bản cung tên là Ly Thanh

      Edit: Rùa con bơi trong chảo mỡ.

      Tô Thanh Mạt lắc đầu: "Vốn dĩ sợ,chỉ là nó xuất quá mức đột ngột, lúc này mới bị nó làm cho giật mình ."

      "Cái này là, có làm chuyện mờ ám, sợ quỷ gõ cửa,ngươi có phải làm chuyện gì mờ ám?Hay là làm chuyện gì gạt bản cung?" Sau khi xác định mạch tượng của nàng có gì đáng ngại Ly Thanh liền thả tay xuống,giúp nàng đem ống tay áo kéo xuống,tiếp theo bưng lên chén trà vừa nãy chưa kịp uống, giương mắt bình tĩnh nhìn nàng, ánh mắt sâu thẳm đáy.

      Tô Thanh Mạt sắc mặt đổi,chỉ là ánh mắt nhìn về phía lộ ra các loại trào phúng: "Nếu bàn về chuyện khuất tất,sợ rằng đường đường Quốc sư đại nhân ngài đây làm nhiều nhất phải sao?"

      Ly Thanh nghe vậy khuôn mặt biểu tình trong nháy mắt biến đổi, ánh mắt màu đen kịt,để chiếm được vị trí và quyền lực như ngày hôm nay cũng làm ra ít chuyện trái lương tâm.

      Nếu như chỉ cần hy sinh bộ phận nhân lực để hoàn thành công việc theo cầu của , chút do dự mà lựa chọn hy sinh bọn họ.Dù cho biết có nhân quả báo ứng, cũng vẫn hạ lệnh để bọn họ chấp hành.

      Nhất tướng công thành vạn cốt khô, có bất kỳ chiến trường nào là có vật hy sinh, hy sinh là việc thể tránh được. chỉ có thể tận lực đem hi sinh giảm đến thấp nhất,dùng tổn thất ít nhất để mở ra cục diện tốt nhất.

      Ly Thanh phải là người lương thiện,nhưng nếu có thể lựa chọn, làm sao đồng ý như vậy? Mỗi lần ra quyết định, đều mình chờ tại mật thất trong thư phòng,trắng đêm làm pháp cho họ,những chuyện này có ai biết?

      có thể cần để ý cái nhìn của người đời dành cho ,nhưng vì cái gì ngay cả nàng cũng thể hiểu cho ?Cũng dùng tới ánh mắt trào phúng đó để nhìn ?

      Việc khuất tất? Ha ha... Đúng là mỉa mai.Ly Thanh nhìn nàng, để chén trà trong tay xuống, khóe miệng mang theo ý cười đứng dậy rời khỏi phòng.

      Tô Thanh Mạt hơi kinh ngạc nhìn bóng lưng rời , cơn gió thổi vào trong phòng, đứng cửa, đón gió mà đứng, nhìn trời sao bên ngoài,cơn gió lạnh lẽo khẽ thổi qua làm dải tóc cùng thân Tuyết Vân Cẩm trường bào phiêu diêu trong gió.Chỉ thấy bóng lưng lộ ra vẻ đơn, hiu quạnh tịch liêu.

      Mãi đến tận khi bước ra khỏi phòng, bên ngoài Thanh Nhất vào đem cửa phòng đóng lại, Tô Thanh Mạt lúc này mới cau mày thu tầm mắt.

      Nhìn bàn mới vừa dùng qua cái chén bạch ngọc để uống trà,kinh dị phát nguyên bản cái chén trắng nõn nà,giờ khắc này lại bị hình mạng nhện phủ kín.Nàng giơ tay nhàng đụng cái,đùng!Phát ra thanh bé,thân cốc liền lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được bắt đầu rạn nứt ra, tiếp theo hóa thành đống mạt nát vụn nước trà lẫn lộn cùng nhau.Tô Thanh Mạt ở trong lòng mắng câu: Giời ạ!Nổi giận nổi giận,nắm cái chén làm gì chứ? biết loại chén này rất đắt sao?

      Lại liếc mắt nhìn đống mạt nát vụn kia,cũng mặc kệ nó,trực tiếp quay người dặn dò người đem nước nóng vào cho nàng rửa mặt.Nghĩ nhiều như thế làm gì?Vẫn là mau chóng rửa mặt rồi ngủ thôi.

      Kết quả là giữ Thanh Nhất đứng canh cửa trả lời câu: "Vương phi, chủ nhân sớm căn dặn,tất cả dụng cụ rửa mặt của người cũng phải do chủ nhân tự mình chuẩn bị. Bây giờ chủ nhân gì,thuộc hạ dám vượt quyền."Tô Thanh Mạt tức giận trừng , nhưng Thanh Nhất lại bày ra bộ mặt vô tội đứng đó.Tô Thanh Mạt chỉ có thể nuốt giận, xoay người vào nhà đem cửa bộp tiếng đóng lại.

      Vừa cởi áo khoác vừa nghĩ linh tinh: "Hừ! Ngươi cậy mạnh cái gì chứ? Tức cái gì? Lẽ nào chỉ cho ngươi ta, ta thể ngươi sao?Lớn như vậy ai mà chưa từng làm chuyện khuất tất chứ?Cần gì phải tức giận như vậy chứ?Lão nương ta trước đây tháng rửa mặt cũng chẳng bị bẩn mà chết, ngày rửa có thể bị sao?"Tô Thanh Mạt tức giận hung hăng nằm ở giường,trừng đôi mắt nhing đỉnh màn,trong đầu lại lên hình ảnh bóng lưng Ly Thanh lúc rời khỏi, tức giận giơ tay đánh vào nệm cái.

      Sau đó nhắm mắt lại câu: "Ngủ, ngủ, ngủ!Kệ muốn làm cái gì? cùng ta có quan hệ gì chứ? ràng là có quan hệ có được hay ? Vậy là quỷ hẹp hòi,tên gia hỏa !"

      Lúc này ngoài cửa truyền đến đạo thanh quen thuộc, thanh kia có chút ,Tô Thanh Mạt hề nghe , nhịp tim của nàng đập rất nhanh. Toàn bộ trái tim bị cảm giác khống chế.

      Tiếp theo cửa bị người từ bên ngoài đẩy ra, tiếng bước chân dần dần đến gần,Tô Thanh Mạt cảm giác nhịp tim đập của chính mình tựa hồ càng ngày càng nhanh. Đóng chặt hai mắt, trong lòng ngừng nghĩ,đều đêm rồi, giải tỏa tức giận , sau đó ngủ, đến phòng nàng làm cái gì?

      "Đứng lên , bản cung biết ngươi ngủ." Ly Thanh trong tay nhấc theo thùng nước để ở bên, tay bưng chậu nước vẫn bốc hơi nóng tới trước giường nhìn thân hình căng thẳng mà nhắm tịt mắt lại kia,vừa nhìn liền biết là giả bộ ngủ, trong lòng nhất thời cảm thấy có chút buồn cười.Đồng thời cũng thầm mắng mình đại nam nhân, làm sao lại có thể cùng nàng tiểu nữ tử so đo như vậy,bị nàng hai câu cũng chả mất khối thịt nào.Tô Thanh Mạt có mở mắt ra,mà là giật giật thân thể, nghiêng người hướng bên trong tiếp tục giả bộ ngủ.

      Ly Thanh thấy, trong mắt loé ra tia bất đắc dĩ, thở dài hơi: "Được rồi, là bản cung sai rồi, bản cung nên ngươi như vậy.Chuyện khuất tất ai mà chưa từng làm,thời thế như bây giờ,phỏng chừng cũng chỉ có hài nhi chưa sinh ra của chúng ta mới là sạch nhất thuần khiết nhất.Cho nên ngươi cũng đừng ức giận,mau mau dậy rửa mặt rồi ngủ tiếp,như vậy mới có thể ngủ thoải mái chút."Nằm trong chăn Tô Thanh Mạt nghe vậy giật giật thân thể, vẫn như cũ có ý muốn đứng dậy.

      Ly Thanh thấy vậy nhíu mày, nhận sai rồi, tới mức này,chẳng lẽ còn đủ sao? Nhưng chính mình xưa nay chưa từng dỗ dành người khác làm sao mà có kinh nghiệm được.

      Nhớ tớingày trước trong thanh lâu thường có cảnh,những nam tử tìm vui vẻ thường chỉ dùng câu dỗ dành cũng khiến cho các nương đó vui vẻ ra mặt.Vậy ... Nghĩ câu kia, Ly Thanh sắc mặt hơi đổi, miệng mấp máy hai lần mới đứt quãng ra câu: "Bảo... Bảo bối, ngươi đừng nóng giận ... Ngươi ngươi là trái tim của bản cung... Là tâm can của bản cung..."

      Xì xì!

      lời còn chưa hết, liền nghe thấy tiếng cười của Tô Thanh Mạt từ trong chăn truyền ra.Nghe thấy tiếng cười của nàng,sắc mặt Ly Thanh lúc này mới bắt đầu khó coi, giơ tay đem chậu gỗ đặt ở bên bàn, tới giường giơ tay vén chăn lên, nghiến răng nghiến lợi, thanh lãnh: "Tô Thanh Mạt, ngươi dám trêu chọc bản cung!" Nàng giả bộ ngủ chính là muốn nhìn xấu mặt đúng hay ?

      "Ha ha ha..." Chỉ thấy Tô Thanh Mạt ôm bụng ở giường lăn lộn cười,nghe thấy lời này của ,mới ngẩng đầu lên nhìn biểu tình thẹn quá hóa giận của , nín cười : "Này, ngươi đừng chụp mũ lung tung ha,ta xưa nay đều có trêu đùa ngươi. ràng là ngươi,biết ta ngủ,còn đột nhiên những lời buồn nôn như thế làm cái gì? Này phải muốn ta thấy ác mộng sao? Ta cảm giác cơm tối vừa ăn lúc nãy đều muốn phun ra rồi ."

      "Tô Thanh Mạt, ngươi muốn chết đúng hay ? Bản cung, bản cung..." Nghe thấy lời này,Ly Thanh bị tức cũng biết cái gì cho phải, giơ tay chỉ vào nàng nửa ngày cũng được thêm chữ.

      Tô Thanh Mạt ngước cổ trừng khiêu khích: "Ngươi muốn như thế nào? Giết ta?"

      Ai biết Ly Thanh nghe thấy vậy lại cười khẩy tiếng: "Hừ, bản cung sao có thể ngu như vậy chứ,giết ngươi phải là giết nhi tử của bản cung sao? chung mạng ngươi nằm trong tay bản cung, món nợ này bản cung trước hết cho ngươi nợ, đợi sau khi ngươi đem nhi tử sinh ra, xem bản cung làm sao trừng phạt ngươi." xong, đôi mắt sâu thẳm tối tăm của nhìn lướt người nàng cái,rồi lại lộ ra loại ánh sáng tính toán.

      Tô Thanh Mạt bị ánh mắt này của nhìn đến có chút sợ hãi trong lòng, từ giường ngồi dậy xỏ giày, mặt kiêu ngạo lướt qua bên cạnh : "Ngươi đắc ý cái cái gì ? Đến lúc đó ai trừng phạt ai còn chưa chắc chắn đây, Hừ!"

      Ly Thanh ánh mắt hơi lóe lên cái, quay người lại nhìn nàng chuẩn bị rửa mặt, liền tới giúp nàng cầm khăn lau chờ ở bên, mặt cười khẩy: "Ngươi lại dám nghi ngờ bản cung,đến lúc đó bản cung ngược lại muốn nhìn cái, ngươi định dùng thủ đoạn gì để trừng phạt bản cung, tốt nhất nên để cho bản cung thất vọng mới... Tô Thanh Mạt!"

      Ly Thanh lời còn chưa hết, liền bị Tô Thanh Mạt tiện tay hắt toàn bộ nước rửa mặt lên mặt,ngay cả hai bên tóc mai đều rỏ nước, nhìn rất là chật vật. chỉ có thể nhanh chóng giơ ống tay áo lên tùy tiện lau hồi, gào lên tiếng, hung tợn trừng mắt nhìn nữ nhân đáng ghét trước mặt.

      Ai biết được Tô Thanh Mạt cam lòng yếu thế, ngay lập tức trừng mắt nhìn lại: "Gọi hồn a ngươi? Ngươi có biết hay tại sắc mặt ngươi rất muốn ăn đòn?"Ly Thanh giơ tay,đầu tiên là chỉ mặt của mình,rồi chỉ nàng,trừng mắt nhìn nàng lát cũng lời nào.Nàng cái gì? muốn ăn đòn? Nàng muốn chết đúng hay ? Lại dám như vậy?

      Tô Thanh Mạt trừng mắt với : "Nhìn cái gì vậy? Thức thời liền mau chóng rời , cho ngươi biết, từ lâu ta đây rất muốn đánh ngươi trận rồi đó!"
      Heoiues, nhimxu, bixu tran37 others thích bài này.

    2. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      haha... bắt đk chị sắp leo tường mà cuối cùng vẫn bị chị ý bắt nạt. Ly Thanh a~~ Ly Thanh đúng là max thê nô r. hahaha
      thanks nàng nhiều nhiều nha.
      xuxubungbuNguyễn^_^An thích bài này.

    3. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      "... Ngươi ngươi muốn đánh bản cung?" Ly Thanh hai mắt híp lại, ánh mắt cao thâm khó dò,nhìn nàng như nhìn thấy quái vật, đúng là biết,ở chung lâu như vậy, nàng lại vẫn có tâm tư như vậy.

      " sai. Mỗi lần nhìn thấy bộ dạng giả vờ thanh cao kiêu ngạo của ngươi,ta lại cảm thấy ngứa tay!" Tô Thanh Mạt rằng,đặc biệt khi mà ức hiếp nàng, nàng muốn phản kháng lại biết đánh lại , cuối cùng chỉ có thể nhẫn nhịn , quả đấm của nàng giơ ra càng lợi hại!

      Ly Thanh bình tĩnh nhìn nàng hồi lâu, mới mở miệng : "Có phải là bản cung để nàng đánh trận,nàng sau này nhìn thấy bản cung tức giận như vậy?"

      Động tác rửa mặt của Tô Thanh chợt cứng đờ,trợn mắt lên nhìn ,trong mắt nên tia thể tin nổi

      ... cái gì thế?

      "Vậy ngươi tại động thủ , bản cung đánh trả nhất quyết đánh trả." Ly Thanh chắp hai tay sau lưng nhúc nhích đứng ở trước mặt của nàng, hiển nhiên là làm tốt công tác chuẩn bị chịu đòn.Tô Thanh Mạt nhìn nghiêm túc như vậy,giống như chính mình nhìn thấy đứa trẻ con, liền có chút tự tại, quay mặt sang nhìn : "Này, ngươi muốn ăn đòn à?"

      Ly Thanh thấy mặt nàng vẫn chưa được lau khô,khẽ nhíu màysau đó tay nắm cằm của nàng tay cầm khăn cẩn thận giúp nàng lau khô.Ngoài miệng còn căn dặn câu: "Lần sau rửa mặt xong,nhớ là phải lau khô mặt ngay lập tức, bằng đối với da dẻ tốt."

      "..." Tô Thanh Mạt lườm cái, cho rằng nàng muốn? Chính ngươi cầm khăn, lại chắp tay sau lưng làm ra bộ dáng chịu đòn,nếu vào lúc này mở miệng hỏi muốn khăn lau mặt, chẳng phải là phá hoại bầu khí sao?

      Ly Thanh nhìn da trán nàng có vẻ hơi khô,cũng bị mọc lên hai cái mụn , liền nhíu mày: "Bản cung thấy nàng mấy ngày nay da mặt tựa hồ có hơi khô,có phải là cao mà bản cung chuẩn bị vô dụng?"

      Tô Thanh Mạt phản bác câu: "Ai biết cái kia có đối với hài tử ảnh hưởng hay cơ chứ,nữ nhân có thai làm sao có thể tùy tiện bôi này nọ lên mặt,vạn nhất thương tổn hài tử trong bụng phải làm sao bây giờ?"

      Ly Thanh nghe vậy liền trầm mặt xuống, nhìn thẳng vào hai mắt của nàng,gằn từng chữ :"Nếu là đồ của những người khác đưa nàng,nàng có tâm tư đó cũng sao cả.Nhưng đồ mà bản cung cho nàng,bản cung tự nhiên xem trọng,lẽ nào bản cung có thể hại con của chính mình hay sao? Tô Thanh Mạt,hải nhi trong bụng nàng cũng là hài nhi cửa bản cung,bản cung thương nó nhất định ít hơn nàng đâu!"

      Tô Thanh Mạt muốn liếc mắt nhìn ,nhưng mà cằm của nàng còn bị nắm,chỉ có thể bất đắc dĩ : "Ngươi trước tiên đem tay ngươi bỏ ra khỏi mặt ta có được hay ? Đừng làm ngứa tay muốn đánh ngươi, được chứ?"

      Ly Thanh nhíu mày,tay rời khỏi cằm của nàng,lần thứ hai đem hai tay vòng ra phía sau: "Nếu nàng muốn đánh bản cung,bây giờ hãy động thủ ,tay ngứa ngáy cũng đừng nhẫn nhịn,tâm trạng của nàng nếu như tốt,hài tử trong bụng cũng có thể cảm nhận được.Cho nên sau này nếu nàng muốn đánh bản cung hãy cho bản cung biết, đừng nhẫn nhịn."

      Tô Thanh Mạt nghe vậy,mặt nổi hắc tuyến,nàng còn tưởng rằng người này phát bệnh thần kinh gì đó,hóa ra là lo lắng tâm trạng của mình ảnh hưởng tới hài tử trong bụng. Tư tưởng đúng là tiến bộ,còn biết cả chuyện dưỡng thai.

      Tô Thanh Mạt cảm thấy tất cả nghi vấn lúc nãy của mình vấn đều có lời giải thích hợp lý,cũng cảm thấy bực mình nữa,nhưng vẫn cảm giác nơi ngực còn có chút dễ chịu.

      "Ta lại phải cuồng bạo lực,vô duyên vô cớ tại sao phải đánh ngươi? Chỉ cần ngươi sau này ít lượn lờ quanh ta,tay ta cảm thấy ngứa nữa." xong nàng xoay người ngồi xuống ghế dựa, chuẩn bị rửa chân.

      Ly Thanh tiếp,với ,lời này của nàng là lời thừa,ít xuất trước mặt nàng?Có thể sao? Nàng cũng là nữ nhân của ,hài tử trong bụng nàng cũng là huyết mạch của Ly Thanh ,quan hệ của hai người cũng sớm thân mật , lại há bị khoảng cách ngắn ngủi đó mà tách ra ?

      Thấy nàng chuẩn bị rửa chân liền đem chậu nước bên cạnh để lại gần,ngồi xổm người xuống kéo ống quần nàng lên cởi tất nàng ra,đem đôi chân trắng nõn như ngọc của nàng để vào trong thùng gỗ, bắt đầu rửa chân cho nàng.

      Ngoài miệng còn hỏi câu: "Nước ấm chứ?Có cảm giác bị lạnh ?"

      Tô Thanh Mạt lên tiếng, Ly Thanh cũng có mở miệng.

      Hai tay luồn vào trong thùng gỗ,ngón tay thon dài nâng bàn chân nhắn của nàng lên bắt đầu chăm chú rửa.Cũng biết là tay quá lớn,hay là chân nàng quá , chung,đụng chạm này của hai người vô cùng phối hợp,vệt nước để lại da, trắng sáng như ngọc, rạng ngời rực rỡ.

      lát sau, đem đôi bàn chân của nàng xoa bóp xong,mạch máu chân Tô Thanh Mạt mạnh mẽ lưu thông ra sắc ửng hồng, lúc này mới coi như thôi.

      "Được rồi, nàng có thể nhấc chân lên được rồi."

      Tô Thanh Mạt nghe lời nhấc chân lên, định lấy khăn từ tay lau chân,kết quả lại bị bỏ qua.

      "Nàng ngồi yên đó , loại chuyện này để bản cung làm."

      Tô Thanh Mạt nghe vậy,lỗ tai hơi có chút đỏ lên.Lại nghĩ việc rửa chân với mát xa cho nàng xác thực chỉ là chuyện mà thôi.Cũng biết bắt đầu từ lúc nào,đối với những hành động tỉ mỉ này của ,nàng từ vừa mới bắt đầu chống cự đến tại có thể bình tĩnh tiếp nhận rồi. Thời gian quả nhiên là có thể thay đổi người a.Sau khi thay nàng lau sạch chân,Ly Thanh liền khom lưng ôm lấy nàng đến bên giường,lại đắp kín chăn cho nàng,đem các góc chăn ghép lại cẩn thận lúc này mới chuẩn bị rời khỏi.

      "Này!"

      Ly Thanh đứng lại, xoay người nhìn nàng,thể bất đắc dĩ: "Tô Thanh Mạt, bản cung gọi này, bản cung có tên tuổi."

      Tô Thanh Mạt nhíu mày,lúc này mới nghĩ ra hình như mình biết tên , bình thường cũng chỉ nghe qua người khác gọi là Quốc sư đại nhân.

      "Cái kia, ngươi tên là gì?"

      "Nàng nàng biết bản cung tên gì?" Ly Thanh hai mắt híp lại, ngữ khí nhạt nhòa, trong mắt mơ hồ có cơn tức giận nổi lên.Tô Thanh Mạt bị nhìn có chút chột dạ, nàng tự giác hơi co vai lại,nhưng sau đó lại nghĩ,cái này cũng phải lỗi của nàng, nàng tại sao phải chột dạ?

      "Ta biết tên ngươi,điều này rất kỳ quái sao?Thử hỏi ngươi lúc nào cho ta biết tên của ngươi ?"

      "Nàng..." Ly Thanh sắc mặt cứng lại,ngẫm lại cũng đúng,nhưng trong lòng vẫn thoải mái,đại Thiên triều này lại có người biết tên là Ly Thanh, ngươi điều này có buồn cười ?

      "Vậy nàng tại nhớ kỹ cho bản cung, bản cung tên là Ly Thanh."

      "Lý Thanh?" Tô Thanh Mạt nhíu mi lặp lại lần,cái tên này phải tên của nữ nhân sao?

      "Là Ly Thanh! Ly của ly khai, thanh của cỏ xanh."

      (Trong tiếng trung màu xanh của cỏ cũng có nghĩa là thanh)

      Tô Thanh Mạt gật đầu,trong đầu bất giác nhớ lại quyển sách trong tàng thư các dưới lòng đất, tự giác liền đem mấy câu thơ được viết trong quyển sách đó ra: "Tinh hoa kiêm bách thị, kiêm tố bị tam phần, chưa từng xa biệt ly, An Tri mộ trù lữ."

      Cũng biết, người vô ý, người nghe hữu tâm.

      Chỉ thấy Ly Thanh sắc mặt bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, hai tay sau lưng tự giác run rẩy, nắm chặt lại.

      "Ngươi là làm sao biết bài thơ này ?"

      Tiếng của có chút khàn khàn,Tô Thanh Mạt quá chú ý, mặt tùy ý : "Mấy ngày ở trong Tàng Thư Các của ngươi từng nhìn thấy bài thơ này trong quyển sách,nhìn tiêu đề của quyển sách đó có chút đặc biệt,liền nhớ. Ngày hôm nay mới phát bài thơ này có bao hàm tên của ngươi."

      "Sách nào?Tên gì?" Ly Thanh mắt lộ nghi hoặc,vài câu thơ ngắn ngủi này lúc còn bé nghe sư phụ qua.

      " nhìn thấy thôi,lẽ nào quyển sách đó phải do ngươi viết sao?" Tô Thanh Mạt khoa chân múa tay hồi về hình thức của quyển sách đó với .Tâm tình Ly Thanh vào giờ khắc này rất là phức tạp,tâm tình ngừng cuồn cuộn trong ánh mắt, hai tay đặt sau lưng cũng run rẩy lợi hại.

      đột nhiên xoay người ra ngoài, muốn mặt yếu đuối của chính mình bị nàng nhìn thấy, để lại câu : "Nàng sớm chút nghỉ ngơi ,ngày mai chúng ta bắt đầu hồi kinh."

      "Cái gì? Hồi kinh? Này! Ngươi làm sao lại trước cho ta biết cơ chứ?"

      Ly Thanh đứng ở cửa, buông xuống mi mắt: "Bản cung rồi, bản cung gọi là này.Cũng chẳng bao lâu nữa,cơ thể mang thai của nàng ,lẽ nào nàng muốn người trong thiên hạ dùng ánh mắt dò xét nhìn nàng hay sao? Chưa kết hôn mang thai hài tử,đây cũng phải là danh tiếng tốt gì."

      Tô Thanh Mạt nghe vậy trong lòng cả kinh: "Vậy ngươi muốn như thế nào? Ngươi dự định cưới ta chứ?"

      Nàng vừa mới xong, Ly Thanh trong nháy mắt xoay người, hai mắt nhìn chòng chọc vào Tô Thanh Mạt, thanh lành lạnh,làm cho người nghe xong hàn khí rất nặng: "Tô Thanh Mạt,nàng tốt nhất đừng tiếp tục có tâm tư chạy trốn khỏi bản cung,bản cung tuyệt đối để hài nhi của mình lưu lạc ở bên ngoài,càng cho phép hài nhi của bản cung sau khi sinh lại có mẫu thân!"

      Tô Thanh Mạt sắc mặt cứng đờ,khẽ cười: "Ngươi linh tinh gì vậy? Ta nào có tâm tư gì."

      "Tốt nhất là có. Tô Thanh Mạt,ngày hôm nay bản cung cho nàng biết, nếu như người có dự định này, phản cảm đối với bản cung như vậy, muốn ở lại bên cạnh bản cung mà muốn rời khỏi đây,bản cung cũng có thể thành toàn ngươi. Bất quá..." Ly Thanh vẻ mặt thành nhìn nàng.

      "Tuy nhiên làm sao?" Tô Thanh Mạt hơi nhướng mày,câu phía trước rất hợp khẩu vị của nàng ,nhưng nàng cảm giác câu phía sau của quá êm tai.Ly Thanh giơ tay chỉ về bụng của nàng,sắc mặt hoàn toàn lạnh tanh,ngữ khí lạnh lẽo tận xương: "Bất quá tại ngươi trước khi rời , trước tiên cần phải đem hài nhi cuả bản cung lưu lại."

      "Chuyện này... Sao có thể có chuyện đó? Nó mới chỉ là cái... Ngươi..." đến nửa, Tô Thanh Mạt đột nhiên trợn to hai mắt, mặt là vẻ khó tin, ý của là trước khi nàng rời phải bỏ đứa bé sao?

      Lại nghe được thanh lạnh lẽo tàn khốc của Ly Thanh truyền đến: "Dù cho nó tại chỉ là đống máu thịt, bản cung cũng để cho nàng mang nó rời khỏi bản cung,cho nên nàng tốt nhất đừng khiêu chiến nhẫn lại của bản cung. Bản cung tại cho nàng hai lựa chọn:Hoặc là cả hai lưu lại bên cạnh bản cung, an phận làm vương phi của bản cung,hoặc là nàng tại liền rời khỏi,để nó lại."

      "Ngươi hỗn đản! Đây là hài tử của ngươi!".Tô Thanh Mạt che lỗ tai nhìn gào tiếng, hai mắt gắt gao trừng , tại sao có thể độc ác như vậy?
      -----------------------------------------------hết chương 84-------------------------------------------
      Last edited: 5/12/15
      nhimxu, Mẹ Mìn, Phong Vũ Yên25 others thích bài này.

    4. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      chị ngốc a~~ ko phải độc ác mà là muốn giữ lại chị đó.. haizzz ng EQ thấp khổ...
      ko biết bài thơ kia là do ai viết mà lại làm xúc động như vậy nhỉ???
      thanks nàng edit nhé.. ta hóng chương sau. hihi
      quỳnhpinky thích bài này.

    5. Rùa con bơi trong chảo mỡ

      Rùa con bơi trong chảo mỡ Well-Known Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      755
      :yoyo59:xin chân thành gửi lời xin lỗi tới toàn thể bạn đọc,mình mấy ngày này Tô Châu , tiện cho việc edit nên tiến độ truyện chậm hơn ít,mong các bạn thông cảm.Mình edit nhanh nhất khi có thể.....

      Chương 85: bát dược sẩy thai!

      Edit: Rùa con bơi trong chảo mỡ.

      Nhưng Ly Thanh căn bản có ý muốn dừng lại,những lời tàn độc trong miệng hắn phun ra: "Nàng sai rồi,nó chỉ là hài tử của ta,cũng là hài tử của Tô Thanh Mạt nàng!Nếu như nàng tính chờ hài tử sinh ra xong liền rời ,vậy bản cung cho nàng biết tốt nhất nên bỏ cái ý nghĩ ấy .Đầu tiên bổn cung để nàng rời ,thứ hai là,cho dù có ngày nàng may mắn rời được,kết quả cũng giống ba tháng trước may mắn rời khỏi Thanh Trần điện vậy,chỉ cần, ngày mà bản cung phát nàng rời cũng chính là ngày mà hài nhi của chúng ta chết.Hài tử của bản cung,đời này đều cần có cha mẹ bên cạnh để lớn lên trong vui vẻ mạnh khỏe,nếu thiếu mẫu thân làm bạn,bản cung tình nguyện thay kết thúc cuộc đời này.Tô Thanh Mạt,nàng tốt nhất nên hoài nghi tính chân thực trong lời của bản cung,đều người xuất gia dối,bản cung tuy rằng phải người xuất gia, nhưng xưa nay đều là làm."

      Dứt lời Ly Thanh nhìn thẳng vào mắt nàng,ánh mắt giãy dụa cùng căm hận in sâu trong đáy mắt . Là căm hận tàn khốc sao? Ly Thanh tâm chấn động!Cũng được,nếu vậy hận ,chí ít cũng coi như là loại tình cảm dành cho .

      Đêm ấy trong Ngọc Lan uyển khi mà nhìn thấy thứ tình cảm phức tạp trong mắt nàng,có trời mới biết lúc đó đố kị thiếu chút liền khống chế được muốn ra tay giết chết cái tên bệnh tật đó!Nàng mới ở cùng trong vòng có tháng ngắn ngủi như vậy,chả nhẽ tình cảm lại có thể sâu đậm đến thế?

      Vậy phải làm sao? Nàng Tô Thanh Mạt đặt Ly Thanh ở nơi nào?Đặt hài nhi trong bụng ở nơi nào?

      Trải qua hai tháng ở chung, nàng tự cho là nàng đem ý nghĩ trong lòng mình giấu rất tốt, cũng biết, vẫn luôn để ở trong mắt, thống khổ ở trong lòng, chỉ là có biểu ra, muốn dùng hành động chứng minh mình mới là người đáng giá nhất trong lòng nàng.

      Nếu nàng muốn đen hài tử của rời khỏi? Vậy trước tiên phải bước qua !

      Muốn đem con lưu lại bản thân nàng mình rời ?Vậy tình nguyện để hài nhi như chưa từng tồn tại cõi đời này!

      quyết để cho hài tử của mình dưới tình huống có cha mẹ mà trưởng thành!Quyết để cho hài tử của dẫm vào vết xe đổ của khi còn !Nàng phải ,được,đêm nay liền cho nàng cơ hội,nhưng hài tử trong bụng nhất định phải lưu lại,dù cho chỉ còn dư lại đống máu thịt cũng là cốt nhục của Ly Thanh !

      "Ly Thanh, ngươi chớ ép ta!" Tô Thanh Mạt hai mắt ửng hồng, phải gào khóc, mà là bị tức giận tới nỗi chuyển thành màu hồng.Hài tử, Tô Thanh Mạt nhấc tay sờ cái bụng hơi nhô ra của mình,lẽ nào nàng Tô Thanh Mạt cả đời này vì đứa mà phải ở bên cạnh Ly Thanh rời?

      ,Tô Thanh Mạt nàng xưa nay đều bị bất luận người nào uy hiếp! Kiếp trước như vậy, đời này cũng vẫn vậy!

      Ly Thanh nhìn động tác nàng xoa bụng,hai tay ở phía sau từ lâu bị bóp chặt đến trắng bệch.

      nhẫn tâm nhìn qua chỗ khác,tự với mình, thể lại đối với nàng dạ,lần này nếu như chính mình nhượng bộ,nữ nhân này khả năng cả đời an phận cùng cục cưng ở bên cạnh .

      Ly Thanh đối với nàng đủ khoan dung, cho nàng quá nhiều đặc quyền, nàng nếu như vẫn chưa hề đem để ở trong lòng,vậy tùy nàng thôi.Chung quy dưa hái xanh ngọt, cả đời này của chính là nhất định phải độc.

      , có một đời, là nửa cuộc đời.

      Sư phụ sớm tính ra cuộc đời gặp phải đại kiếp nạn,thời gian cụ thể tuy rằng có xác định,nhưng điều này cũng gián tiếp ,đời này của Ly Thanh đoản mệnh!

      "Tô Thanh Mạt, bản cung thừa nhận những việc trước kia làm với nàng hết thảy đều có ý cưỡng bức.Nhưng mà bắt đầu từ bây giờ,quyền lựa chọn trong tay nàng, nếu nàng quyết định rời ,chỉ cần nàng có thể tàn nhẫn quyết tâm để lại hài nhi chưa thành hình trong bụng,bản cung tự nguyện để nàng rời . Đồng thời,sau này,Tô Thanh Mạt nàng làm bất cứ chuyện gì,bản cung xuất thủ can thiệp!Từ đây,nàng cùng bản cung là người qua đường.Đầu đường ngẫu nhiên gặp, gặp lại nhìn được!"


      Tô Thanh Mạt nghe câu này so với câu kia càng thêm tàn nhẫn,tim nàng, tựa hồ bị thứ cảm giác đau đớn khống chế,cái cảm giác này rất xa lạ,lại giống như cảm giác đau đớn của người bị bệnh tim ở kiếp trước,nhưng thân thể của nàng ràng chính rất khỏe mạnh, vì sao lại cảm giác như vậy?

      Tô Thanh Mạt cúi đầu lẩm bẩm : "Ngươi nên ép ta..."

      Nàng tay sờ xoạng bụng tay co chặt vạt áo của chính mình, buông xuống mi mắt che lại bất lực nơi đáy mắt, trong giọng tràn ngập kinh hoảng cùng bất an.Nhìn bộ dáng bất lực của nàng, Ly Thanh trong lòng làm sao dễ chịu cho được. hiểu,nữ nhân trước mắt này tâm quá mức cứng rắn,từ lúc phát mình đối với nàng động tâm, liền biết,với nàng, mãi mãi bại trong tay nàng.Lần này,chắc cũng có ngoại lệ .

      A, nếu là sớm biết cuối cùng hoa trong gương, trăng trong nước,công dã tràng, lúc trước nên vì lời lúc đó,mà đem nàng mạnh mẽ bắt đến bên người.

      Kiên quyết giữ nàng bên cạnh tháng,lại khiến cho dùng trái tim để trả giá đánh đổi!

      Đáng tiếc,tuy rằng bề ngoài dễ nghe, muốn dùng thủ đoạn bức bách nàng,vậy tại làm gì đây?Nhưng cam lòng, cam lòng vì trong bụng nàng có hài nhi của lại đối với nam nhân khác động tâm!Ly Thanh bất cứ lúc nào cũng đều kiêu ngạo như vậy, cũng chỉ có ở trước mặt nàng, mới lần lượt dứt bỏ kiêu ngạo tự tôn, đem chân tâm của chính mình đặt ở trong tay nàng,tùy nàng thao túng.Đây là lần cuối đem tự tôn của mình đặt ở trước mặt nàng ,cho nàng lựa chọn.

      Nếu thắng,đổi lại chính là một đời.

      Từ đây, bên cạnh có cái nàng, nàng cũng chỉ thuộc về ,hài nhi trong bụng nàng có cả cha lẫn mẹ bên cạnh mà vui vẻ trưởng thành .

      Nếu thua, chính là sống lại!

      Từ đây,dù cho nửa đời độc,cũng tuyệt tình tuyệt ,cười với khắp người trong thiên hạ,ngồi xem quyền thế phân tranh,chờ đợi đại kiếp nạn tới người,vượt kiếp rồi biến mất,đời này của cũng chỉ đến thế mà thôi.

      Nhìn hành động liên tục xoa bụng của nàng,Ly Thanh tựa hồ dự liệu đến lựa chọn của nàng,ánh mắt của dần dần nhiễm phải tầng lạnh lẽo, lưu lại câu , nhất phất ống tay áo xoay người liền rời khỏi .

      "Bản cung chỉ cho nàng thời gian buổi tối để cân nhắc,sáng sớm ngày mai, bản cung tới để nghe câu trả lời chắc chắn của nàng."

      rời ,chỉ để lại Tô Thanh Mạt ngây ngốc ngồi ở giường,trong đầu toàn bộ đều là câu tàn nhẫn của .Nàng tay vẫn xoa bụng,trong lòng ngừng tự hỏi mình: Lẽ nào nàng muốn vì đứa mà giữ chân mình cả đời? Nàng thừa nhận là nam nhân ưu tú,nhưng những điều kiện mà nàng đặt ra cho phu quân của mình phù hợp.

      đường đường là đại Thiên triều quốc sư,là tình nhân trong mộng của toàn bộ nữ tử trong thiên hạ này,càng là đối tượng hâm mộ của toàn bộ thiên kim danh môn.Tuy rằng hai tháng này biểu rất xuất sắc,nhưng cũng chỉ là vì hài nhi trong bụng nàng mà thôi, phải sao?
      nhimxu, bixu tran, Mẹ Mìn28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :