1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Vợ yêu hàng tỉ: Chớ chọc bà xã của tổng giám đốc - Trắc Nhĩ Linh Thính (276C)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 212: dịu dàng của cạm bẫy (3)

      Edit: sunnyhuynh

      "Cái này rất công bằng, nếu như thua, bắt trở về rất có thể đời này đều ở trong phòng giam, thậm chí nghiêm trọng hơn là trực tiếp bắn chết . dùng mạng của mình để đánh cược với em, chẳng lẽ em nên sao?"

      Nam Cung Thiến trầm mặc hồi: "Được thôi, tôi đánh cược với !"

      Ngô Duẫn Kỳ hài lòng cười, cúi đầu hôn lên môi , Nam Cung Thiến dùng sức đẩy ra: "Trong ba tháng này, có thể—— đừng chạm vào tôi !"

      Ngô Duẫn Kỳ nghiêng đầu: "Tại sao? Làm cho người đàn ông cấm dục là chuyện rất tàn nhẫn."

      Nam Cung Thiến nhíu mày: " có thể tìm người khác." Ngay sau đó muốn đứng dậy rời khỏi bên người , lại cảm thấy bả vai trầm xuống, lần nữa bị Ngô Duẫn Kỳ đè lại, lúc này nhìn thấy Ngô Duẫn Kỳ mang nét mặt ôn hòa nữa thay vào đó là ánh mắt tràn đầy tức giận hận đến độ muốn xé xác ra.

      Cảm giác sợ hãi nên lời ập đến, biết sợ hãi này đến từ Ngô Duẫn Kỳ, luôn khiến cảm thấy sợ hãi.

      "Em mong tìm người phụ nữ khác đến như vậy sao?" Ngô Duẫn Kỳ nhìn , trong ánh mắt mang theo tức giận.

      Nam Cung Thiến dừng lại, đây dĩ nhiên phải là suy nghĩ trong lòng , nhưng mỗi lần Ngô Duẫn Kỳ nhích lại gần mình, mỗi ngày vào buổi tối ôm ngủ, trong lòng do dự, dao động.

      Lúc Ngô Duẫn Kỳ phát giận giống như ác ma, nhưng lại dịu dàng, cũng là loại hấp dẫn cách nào ngăn cản.

      Nam Cung Thiến thể thừa nhận, rất nhiều lần đều bị dịu dàng của , chu đáo đả động, nếu như mình cứ tiếp tục như vậy, cái gì cũng làm, mà mỗi lần chuyện như vậy cũng nhớ tới lời của cha, nhớ tới trách nhiệm của mình.

      Mâu thuẫn, rối rắm luôn làm cho mệt mỏi cả người, tình nguyện làm cho Ngô Duẫn Kỳ thả mình, để ý tới những chuyện này, cái gì cũng quản, bất chấp tất cả thoát khỏi , nhưng mỗi lần thấy Ngô Duẫn Kỳ, luôn cảm thấy rối rắm khó chịu.

      Người nào càng đối với cường ngạnh, trở nên càng kiên cường, nhưng cho tới bây giờ luôn có sức chống cự đối với dịu dàng.

      "Tôi và có quan hệ gì, tìm người phụ nữ khác, đó là chuyện của , tôi chỉ phải muốn chung sống với như vậy, trong ba tháng này, tôi muốn ở riêng với , cho phép đụng vào tôi."

      Nam Cung Thiến cau mày, muốn đứng dậy, Ngô Duẫn Kỳ ấn xuống lần nữa, để ý đến cảm nhận của Nam Cung Thiến, đè dưới người.

      Nam Cung Thiến cảm thấy đau nhức người, cắn răng tức giận trợn trừng mắt nhìn Ngô Duẫn Kỳ: "Ngô Duẫn Kỳ, rốt cuộc muốn làm cái gì? đừng quên tôi là ai, làm như vậy cảm thấy rất mâu thuẫn hay sao?"

      Ngô Duẫn Kỳ nhìn nét mặt Nam Cung Thiến, sắc mặt càng ngày càng khó coi: " rồi, em làm tổn thất vài triệu ở Thành phố K, em phải dùng thân thể của em để hoàn lại."

      "Tôi cự tuyệt cách thức trả như thế nà, đây chỉ là ý tưởng của , tôi cũng chưa có đồng ý."

      "Từ chối? đồng ý?" Ngô Duẫn Kỳ có chút dừng lại: "Vậy là em tính trực tiếp trả tiền rồi hả ?" xong, Ngô Duẫn Kỳ giang hay tay về phía , đòi tiền.

      Nam Cung Thiến nhất thời ngẩn ngơ, đối mặt việc Ngô Duẫn Kỳ cố tình gây , hoàn toàn tức giận, đôi tay nắm chặt: "Ngô Duẫn Kỳ, đừng có quá đáng như vậy, tiền kia vốn thuộc về ."

      "Sao lại thuộc về , tiền kia là do giày công cực khổ, có bất kỳ quan hệ nào với tổ chức Hắc Bò Cạp."

      Nét mặt Nam Cung Thiến kinh ngạc, Ngô Duẫn Kỳ khẽ mỉm cười, cúi người hôn lên môi , cánh môi Nam Cung Thiến bị chặn lần nữa, có lúc Nam Cung Thiến rất ghét Ngô Duẫn Kỳ cười như vậy.
      Last edited: 16/12/15

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 213: dịu dàng của cạm bẫy (4)

      Edit: sunnyhuynh

      Ghét cứ điềm đạm thuyết bất thanh đạo bất minh (*), biết rất muốn làm cái gì, biết rất vẫn muốn trói đưa ra pháp luật, nhưng cố tình biểu như thể sao cả, để trong mắt.

      tự ái của quân nhân là đây bị giẫm nát dưới chân, làm như vậy chỉ khiến cho Nam Cung Thiến cảm thấy xem thường , khi dễ , bởi vì vốn cái gì cũng làm được.

      Đột nhiên, Ngô Duẫn Kỳ rời khỏi môi Nam Cung Thiến, ngoài miệng có vết rách, đau đến nhức nhối, dùng đầu lưỡi liếm môi, nâng lên nụ cười lạnh.

      "Ngô Duẫn Kỳ, cho dù tiền tổn thất là tiền sạch , cũng xem như là trừng phạt đúng tội, đáng đời! Tôi tuyệt đối dùng phương thức này trả, buông tôi ra!"

      Nam Cung Thiến giãy giụa, thể gần Ngô Duẫn Kỳ thêm nữa, dịu dàng của cạm bẫy đẹp đẽ, khi té xuống, làm cho hoàn toàn đánh mất mình, đánh mất tỉnh táo.

      có cách nào cự tuyệt, chỉ có thể rơi xuống, muốn rời khỏi , giữ khoảng cách, mới có thể làm cho mình tỉnh táo lại suy tư, mới có thể suy nghĩ ra rốt cuộc mình muốn làm cái gì, có thể làm gì.

      Ngô Duẫn Kỳ bắt được cánh tay , kéo lên giường, hai tay bé bị tay giữ chặt giữ chặt, hoàn toàn sức phản kháng, giống với lần đầu tiên, sức lực của ngờ lớn đến như vậy, Nam Cung Thiến cố hết toàn lực, nhưng vẫn chút nào có thể dao động được tay của .

      Ngô Duẫn Kỳ cúi người hôn lần nữa.

      "Đừng đụng tôi!"

      hôn cổ của , vành tai, xương quai xanh, hoàn toàn chú ý đến Nam Cung Thiến giãy giụa, có dịu dàng như trước mà giống như ác ma, từ người đòi lấy, càng giãy dụa, lực độ tay càng lớn.

      Vốn cơ thể bị thương, khi tàn phá hạ như vậy truyền đến cảm giác đau nhói.

      "Ngô Duẫn Kỳ, tên khốn kiếp!" Nam Cung Thiến mắng.

      Nhưng vô luận gì, Ngô Duẫn Kỳ cũng có ý muốn thả, ngược lại càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mãnh liệt, căn bản phải hôn, mà càng giống như là cắn, cắn!

      Nam Cung Thiến thấy lời của mình căn bản dùng được, bả vai Ngô Duẫn Kỳ ở trước mắt, há mồm chút khách khí cắn xuống, dốc hết toàn lực, cơ hồ muốn cắn xuyên qua luôn, thậm chí cảm thấy nơi bả vai Ngô Duẫn Kỳ truyền tới mùi tanh tanh.

      Ngô Duẫn Kỳ nhất thời dừng động tác trong tay lại, ánh mắt mang theo lệ khí nhìn Nam Cung Thiến.

      Nam Cung Thiến buông miệng ra, miệng thở sâu, chỉ cảm thấy sợ hãi do Ngô Duẫn Kỳ mang đến cho mà cũng bởi đau đớn người truyền tới.

      "Lúc trước phải cho phép rồi sao? phải chấp nhận rồi sao? Tại sao? Tại sao phải phản kháng, em cảm thấy làm như vậy có thể phản kháng rồi sao?" Lần đầu tiên, Ngô Duẫn Kỳ gầm lên giận dữ với Nam Cung Thiến, thậm chí bác sĩ Cốc và Sophie ngồi trong phòng khách đều nghe được.

      "Bởi vì lúc trước tôi biết rốt cuộc là loại người gì, tôi cho là chỉ làm chút chuyện xấu, tôi cho là cũng chỉ là vật hy sinh của Hắc Bò Cạp, nhưng phải như thế, chủ đạo Hắc Bò Cạp, giết bao nhiêu người biết ? hại biết bao nhiêu gia đình vô tội, những cảnh sát chết vì truy bắt ma túy đều có liên quan đến , đều bởi vì . còn ác hơn so với Ngô Hạo Thiên, chính là ác ma, nên bị trừng phạt cho những gì gây ra."

      Ngô Duẫn Kỳ sắp bị tức điên rồi, phát bóp chặt cổ Nam Cung Thiến: "Ai cũng có thể như vậy, chỉ có em là thể." Giọng Ngô Duẫn Kỳ cực thấp, mang theo sát khí và tức giận.

      Nam Cung Thiến cảm thấy có chút khó thở nhưng vẫn gắt gao nhìn Ngô Duẫn Kỳ, sợ hãi vốn nên lan ra vô tận, nhưng riêng lúc này, đột nhiên cảm thấy mình sợ hãi. Dù cho Ngô Duẫn Kỳ làm gì với đều cảm thấy sợ hãi nữa.
      Last edited by a moderator: 17/12/15
      dunggg thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 214: dịu dàng của cạm bẫy (5)

      Edit: sunnyhuynh

      Nhớ tới những bức ảnh nhìn thấy ở trại giam và thấy những tài liệu kia.

      Những gia đình vốn hẳn là hạnh phúc, những con người vốn hẳn là vẫn sống tốt, cũng bởi vì người ở trước mắt này mà chết.

      thể quên được, thể quên được người ở trước mắt này là tên hung thủ giết người, là tên ác ma xã hội đen.

      Hơn nữa, thể quên được người lính.

      Ngô Duẫn Kỳ từ từ buông tay của mình ra, chăm chú nhìn người phía dưới.

      "Ngô Duẫn Kỳ, chúng ta là đối lập, vĩnh viễn thể nào ở cùng nhau."

      "Vậy phải rồi. Em biến thành như bây giờ, chỉ vì em biết chút chuyện của tôi." Giọng Ngô Duẫn Kỳ có chút trở nên hòa hoãn: "Vẫn tiếp tục như vậy thể được sao? Tất cả đều tốt, tại sao nhất định phải là quấn lấy chuyện quá khứ từ bỏ?"

      "Đến đây chấm dứt tốt hơn!" Nam Cung Thiến dõi theo , đúng, đến đây chấm dứt, nếu như hãm vào sâu hơn, đến lúc đó càng thêm khổ sở.

      "Em nhất định phải chọc giận đến như vậy sao? Nếu như tức giận, đối với em có gì tốt."

      Nam Cung Thiến cười nhạt tiếng: "Tôi lại hi vọng có thể tức giận, có thể chân chính ý thức được tồn tại của tôi là loại uy hiếp."

      Nhìn Nam Cung Thiến quyết tuyệt, nhìn ánh mắt kiên định do dự chút nào, trái tim Ngô Duẫn Kỳ giống như bị người ta bắt nắm lên cứng rắn cắt lấy miếng thịt, vẫn còn ở trước mặt của khoe khoang yếu đuối vô năng.

      Tại sao, tại sao phải khiến cho sâu đậm này.

      rời thân thể của , đưa tay lấy bên ga giường đắp lên người lõa lồ của .

      lui về phía sau mấy bước, tựa vào bên tường, đốt điếu thuốc, Nam Cung Thiến vẫn nằm giường, mắt thẳng tắp nhìn trần nhà.

      buông tha rồi sao?

      "Vẫn như trước, 3 tháng! Quy định phải đổi chút."

      Nam Cung Thiến ngồi dậy từ giường, giọng ho khan vài tiếng, lúc ngồi dậy chỉ cảm giác xương cốt mình rã rời, sắc mặt của rất yếu ớt, dùng sức cắn môi dưới có thể thấy được, cố nén đau đớn người.

      Ngô Duẫn Kỳ nhíu chặt mày, tay ôm ngực khẽ nhúc nhích, cuối cùng vẫn đứng tại chỗ nhìn .

      " có thời gian chơi đùa với em."

      "Vậy em còn có lựa chọn khác sao? Có muốn hay phân tích cẩn thận lần nữa với em chút, tình trạng bây giờ của em? rất kỳ quái, rốt cuộc em dựa vào cái gì, cứ như vậy tin chắc, nhất định có thể bắt trở về?" Ngô Duẫn Kỳ nhàn nhạt hút thuốc, mùi thuốc lá quen thuộc xông vào mũi.

      Đây là hiệu thuốc quen thuộc mà hút, từ lần đầu tiên quen biết, cũng nhớ cái mùi này.

      "Em biết cũng chỉ là biết ít chuyện của tôi xảy ra trong quá khứ, cũng phải hoàn toàn, hơn nữa còn là từ người khác biết được , em là người lính, chẳng lẽ em hiểu chứng cứ là chuyện cần thiết sao? Vậy em hiểu vu khống là có ý gì sao?"

      Ngô Duẫn Kỳ nhìn .

      " muốn để cho em triệt triệt để để thấy ràng, rốt cuộc là người như thế nào, ba tháng sau, nếu như em vẫn giữ nguyên suy nghĩ của mình, cần em ra tay, tự trở về tự thú." Lời Ngô Duẫn Kỳ khiến Nam Cung Thiến đột nhiên ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn .

      " —— ?"

      "Từ trước đến , luôn lời giữ lấy lời." Nếu như đến lúc đó, em vẫn còn nghĩ như vậy.
      Last edited by a moderator: 17/12/15
      dunggg thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 215: dịu dàng của cạm bẫy (6)

      Edit: sunny huynh

      Còn dùng ánh mắt như thế nhìn coi chừng giam cầm em bên người đấy, lại có ý nghĩ nào đó. muốn chỉ là thân thể của em, còn có trái tim của em nữa.

      Ngô Duẫn Kỳ nhìn Nam Cung Thiến ngẩn người, cười nhạt tiếng, giống như mới vừa rồi tất cả tức giận tan biến như còn bởi vì trong ánh mắt của xẹt qua tia tin tưởng hầu: "Em phải nên hỏi chút nếu như thua ra sao?" Vẫn là câu kia, hỏi lần thứ hai.

      Nam Cung Thiến ngẩng đầu nhìn , trả lời.

      Ánh mắt của Ngô Duẫn Kỳ trở nên nhu hòa, đấy là loại nhu hòa có thể hòa tan ý chí kiên cường của : "Rất nhiều chuyện cũng có thể, ngay cả mưu tính tiếp cận, nhưng vẫn có kỳ tích xuất ."

      Nam Cung Thiến lộ vẻ sầu thảm mặt, lộ ra nét cười: " thể nào! Nếu như tuân thủ cam kết của , người thua nhất định là ."

      Ngô Duẫn Kỳ khẽ thở dài cái, xoay người đến bàn để bữa ăn sáng, tự tay múc chén cháo, vẫn còn nóng, hẳn là cần ăn giờ.

      bưng chén cháo đến bên cạnh Nam Cung Thiến nhàng ngồi xuống, dụi tắt tàn thuốc trong cái gạt tàn, tự mình đút ăn.

      Nam Cung Thiến ngẩng đầu nhìn .

      Ngô Duẫn Kỳ cười khẽ: "Bây giờ với em quá nhiều, vốn vô dụng. Có số chuyện phải đến kết quả trước khi hùng hồn, nghĩ là em chắc cũng khổng để ý đến việc giúp em bồi dưỡng thân thể cho tốt, đợi đến ngày đó."

      Nam Cung Thiến do dự chút, cuối cùng vẫn mở to miệng ăn muỗng cháo do đưa tới nuốt vào trong bụng.

      Sau khi ăn xong, Nam Cung Thiến cười khổ tiếng, dịu dàng chết tiệt!

      . . . . . . . . . . . . . . . . . .
      diễn-๖ۣۜđàn-lê-quý-๖ۣۜđôn

      Thời gian ước định ba tháng, từ ngày đó chính thức bắt đầu.

      Thế nhưng Nam Cung Thiến cầu Ngô Duẫn Kỳ tách ra, còn cho phép đụng chạm trong vòng ba tháng. Bị Ngô Duẫn Kỳ mãnh liệt □□.

      Ngô Duẫn Kỳ đưa ra hai điều kiện, thứ nhất là lập tức trả lại cho mấy triệu tiền bồi thường tổn thất. Cái này cần phải , Nam Cung Thiến vốn làm được. Thứ hai, Ngô Duẫn Kỳ cầu Nam Cung Thiến tự mình tìm cho người phụ nữ có thể ngủ chung với . Người phụ nữ này phải xinh đẹp, vóc dáng thể quá cao, cầu tóc ngắn, tốt nhất là người lính. . . . . .

      Nam Cung Thiến cau mày, nơi này là nước Mỹ, dù phải ở nước Mỹ, đâu mà tìm phụ nữ như vậy, ràng đến mình.

      Cho nên, mỗi lần đến thời điểm Ngô Duẫn Kỳ muốn, cũng gặp phải phản đối của Nam Cung Thiến, thế nhưng luôn là có biện pháp khiến an tĩnh lại. Hơn nữa sau này mỗi lần, luôn phải ôm mới có thể ngủ được.

      Mỗi buổi tối, Nam Cung Thiến chỉ cần thân hình vừa động cái, Ngô Duẫn Kỳ tỉnh lại, mỗi lần muốn chạy thoát khỏi lồng ngực ôm càng chặt.

      " ôm làm tôi thở nổi!"

      "Em chỉ cần động đậy, tôi dùng lực."


      "Tôi ngủ tư thế này mệt chết được."

      "Vậy chúng tôi thay đổi vị trí."

      ". . . . . ."

      "Tôi muốn tolet!"

      Ngô Duẫn Kỳ thiếu chút nữa phải : cùng với em. Hơn nữa rất vô cùng vui lòng thích thú theo, mỗi lần vừa có ý nghĩ như vậy, ngay tức khắc bị Nam Cung Thiến cước đá xuống giường, sau đó nhìn Nam Cung Thiến đứng dậy vào tolet.

      Mỗi lần vào lúc này, Ngô Duẫn Kỳ luôn ngồi ở bên giường chờ trở lại.

      Chỉ cần Nam Cung Thiến có dấu hiệu chạy trốn, nhào tới, đè giường, trừng phạt phen rồi mới ngủ tiếp.

      Nhiều lần như vậy, Nam Cung Thiếndie,n phát mình có chút chịu nổi, rốt cuộc từ đâu mà có nhiều tinh lực như vậy, cho đến sau này bỏ ý nghĩ muốn chạy trốn, tolet xong ngoan ngoãn trở lại giường, bị kéo vào trong ngực và ôm ngủ.
      Last edited by a moderator: 17/12/15
      dunggg thích bài này.

    5. yansa

      yansa New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      12
      Last edited by a moderator: 17/12/15
      dunggg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :