1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Người Láng Giềng Của Ánh Trăng - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      còn phần nữa mai m đăng sau nha :yoyo56::yoyo56::yoyo56:
      lyly, caoduonghoai90 thích bài này.

    2. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Hehe...ok nàng...wa hot hot oy..đăng sau cũng dc :yoyo60::yoyo60:
      amylee thích bài này.

    3. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      thanks tình nhiều. sao càng ngày càng hay tn...
      amylee thích bài này.

    4. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 22-4

      Ứng Hàn Thời dừng bước, chắp hai tay sau lưng:"Bọn tôi... làm gì?"

      Tiêu Khung Diễn nở nụ cười đắc ý:" hãy ! Có phải tối qua dẫn Tiểu Tri leo núi ? Thế nên vết thương mới bị bục ra. Tiểu Tri cũng bị ngã nên mới thế. Lão đại, chẳng cẩn thận gì cả."

      Ứng Hàn Thời cười:"Đúng là tôi cùng ấy leo núi."

      Bởi vì đoán trúng đáp án nên Tiêu Khung Diễn vui vẻ rời .

      Ứng Hàn Thời lại cất giọng dịu dàng ở đằng sau:"Chúng tôi "leo" mấy lần liền."

      Đằng sau tấm màn gió, Cẩn Tri mở mắt. bị Tiêu Khung Diễn đánh thức từ lâu. Nghe câu này của , hai má bất giác nóng ran. Ứng Hàn Thời đúng là ngày càng xấu xa!

      Sương mù dần tan biến, ánh bình minh chiếu sáng đường phố. Cả thành phố Giang khôi phục sinh khí, đâu đâu cũng ồn ào náo nhiệt. Quán ăn sáng của ông chủ mập mạp ngày càng đông khách, người ra người vào tấp nập. ai để ý đến người đàn ông ngồi ở góc phòng. Người đàn ông ngoài ba mươi tuổi, có thân hình cao lớn và diện mạo sáng sủa. ta mặc áo sơ mi màu xám đơn giản, tay xắn lên cao để lộ cơ bắp rắn chắc. ta ngồi mình ở đó, sắc mặt điềm tĩnh nhưng cũng toát ra vẻ khó tiếp cận. Má trái ta dán miếng băng y tế nho , vẽ hình mặt cười.

      Ông chủ quán đến, cất giọng khách khí:"Qúy khách muốn dùng gì?"

      Người đàn ông im lặng vài giây, thò vào túi quần rút tờ năm đồng ném lên bàn:"Số tiền này có thể ăn món gì?"

      ngờ đối phương nghèo đến thế nhưng ông chủ vẫn hòa nhã trả lời:" lồng bánh bao cốc sữa đậu nành hoặc bát phở."

      "Phở !" Người đàn ông ngắn gọn. Ông chủ lập tức thu tiền rồi rời .

      Bát phở nóng hổi nhanh chóng được mang đến. Người đàn ông ăn rất từ tốn. Vài phút sau có hai thanh niên trẻ tuổi mặc áo sơ mi màu xám và quần âu đen tương tự đến, ngồi xuống bên cạnh người đàn ông.

      "Ngài chỉ huy!"

      "Ngài chỉ huy Lin!"

      Cả hai đồng thời mở miệng.

      "Ừ." Arnold Lin ăn xong, đặt đũa xuống bàn, hỏi bọn họ:"Tình hình gần đây thế nào rồi?"

      thuộc hạ đáp:"Theo tin tức do lính trinh sát gửi tới, sĩ quan Tinh Lưu trở về từ gian song song. Trong tay ngài ấy có hai con chip."

      "Tôi biết rồi." Người đàn ông đáp.

      "Tiếp theo nên làm gì? Đối phương hơn chúng ta con chip rồi." Tên kia hỏi.

      "Tôi thu xếp." ta rút tờ giấy ăn lau miệng và tay:"Các cậu có mang tiền cho tôi ?"

      "Có ạ!" thuộc hạ rút ra chiếc phong bì lớn đưa cho ta:"Đây là trăm ngàn tệ. Ngài bảo cần nhiều hơn nên chúng tôi chỉ chuẩn bị từng này."

      "Ừ." Lin nhận lấy phong bì, cất giọng lãnh đạm:"Tạm thời thế ! Các cậu về trước !"

      Hai tên thuộc hạ đưa mắt nhìn nhau, tên lên tiếng hỏi:"Ngài chỉ huy về cùng chúng tôi sao?"

      "Tạm thời chưa."

      "Xin ngài chỉ huy đừng lang thang đầu đường xó chợ như lần trước nữa, khiến chúng tôi hết sức lo lắng. Nếu cần thiết, xin hãy để lính y tế theo ngài. Trong cuộc chiến với Hoàng đế, đại não của ngài bị ảnh hưởng bởi bức xạ của vùng phát sáng, đến nay vẫn chưa khỏi hẳn, thường xuyên quên mọi chuyện..." thuộc hạ khuyên can nhưng bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Lin, ta lập tức ngậm miệng.

      Đúng lúc này, tên còn lại ho khan tiếng:"Ngài chỉ huy, người phụ nữ của ngài đến rồi."

      Lin quay đầu, liền nhìn thấy có dáng vẻ vội vã ở phía xa xa. ta ra lệnh cho thuộc hạ:"Các cậu trước !" Hai người đàn ông lập tức đứng lên, rời khỏi quán ăn.

      Lin ngồi yên, cúi đầu uống nước. Nhiễm Dư đến trước mặt ta, chau mày hỏi:"Đầu Gỗ, mới sáng sớm ra ngoài lén lút gặp ai thế?"

      "Cấp dưới ngày trước ấy mà. Em ăn gì chưa?" Lin đáp.

      Nhiễm Dư ngồi xuống, giơ tay lên cao:"Ông chủ, cho tôi lồng bánh bao." lại quay sang ta:" cũng có cấp dưới cơ à?"

      Lin cười cười:"Có, rất nhiều là đằng khác." Ngữ khí của ta nửa nửa giả, chẳng thể đoán biết được. Nhiễm Dư cũng nghĩ ngợi nhiều.

      Lồng bánh bao nóng hổi được đưa lên, Nhiễm Dư xúc hai thìa ớt bỏ vào cái đĩa trước mặt. Vừa định ăn, đĩa ớt liền bị Lin bê chỗ khác.

      Nhiễm Dư trừng mắt với ta:" làm gì vậy?"

      "Đừng ăn nhiều vậy." Lin đáp.

      Nhiễm Dư "hừ" tiếng:"Cứ mặc kệ tôi" giơ tay định lấy lại đĩa ớt nhưng bị ta nắm chặt.

      "Sao tôi có thể mặc kệ em được." ta nhìn bằng ánh mắt hàm ý sâu xa. Nhiễm Dư đỏ mặt, buông đĩa ớt. Lúc này, ta mới thả tay ra. Nhiễm Dư cúi đầu, lặng lẽ ăn bánh bao. Lin chăm chú dõi theo .

      "Đầu Gỗ, bao giờ mới chịu gặp bạn tôi?" Nhiễm Dư hỏi .

      Lin cười cười:"Tôi rồi, tôi thích gặp người lạ. Em cũng đừng kể với bạn chuyện liên quan đến tôi."

      Nhiễm Dư có chút chán nản. Ngay từ đầu biết, tính cách của người đàn ông này rất kỳ quái. Mấy hôm đầu, còn có thể lên mặt với ta, bây giờ hiểu nguyên do vì sao, tự nhiên dám chọc tức đối phương nữa.

      Thấy sắc mặt lộ vẻ vui, Lin liền chuyển đề tài:"Chẳng phải em muốn chơi hay sao? Mấy hôm nữa, tôi đưa em ."

      Nhiễm Dư bĩu môi:" hay lắm, lấy đâu ra tiền mà ? Đúng rồi, hai mươi đồng tiêu vặt tôi đưa hôm qua còn ?"

      "Tôi tiêu hết rồi." Khóe mắt thấp thoáng ý cười, ta ném cái phong bì ra trước mặt :"Em hãy lấy ít thanh toán tiền thuê nhà, mua cái túi xách mà em thích. Phần còn lại, chúng ta du lịch."

      Nhiễm Dư cầm lên xem, lập tức tròn mắt, hạ giọng hỏi :" lấy đâu ra nhiều tiền thế?"

      Lin đứng lên:"Tôi nhớ ra mình có tham gia số vụ làm ăn. Tôi còn có chút việc trước đây, em cứ ăn từ từ."

      ta vừa quay người, Nhiễm Dư liền túm lấy gấu áo ta:"Đầu Gỗ, phải định lẳng lặng bỏ lời từ biệt đấy chứ? hồi phục trí nhớ nên quay về cuộc sống của mình phải ?" Thấy đối phương lặng thinh, liền nhét phong bì tiền vào tay ta:" muốn cứ việc, tôi cũng chẳng thiếu mấy chục nghìn."

      Lin nhìn chăm chú, phát viền mắt hơi ươn ướt. Vài giây sau, ta đột nhiên kéo đứng dậy, ấn vào bờ tường bên cạnh, thu hút chú ý của nhiều người khách ngồi ăn xung quanh. Nhiễm Dư còn chưa kịp phản ứng, ta cúi xuống hôn . Bộ râu lởm chởm ở cằm ta chọc vào làn da , gây cảm giác nhoi nhói.

      Nhiễm Dư vùng vẫy theo phản xạ nhưng bị đối phương nắm chặt hai cổ tay, khiến có cách nào động đậy mà chỉ có thể bị khóa chặt trong lòng ta.

      lúc sau, Lin mới buông người ra. Ánh mắt ta tối thẫm nhưng ngữ khí vẫn bình thản:"Phụ nữ nên can thiệp vào chuyện của đàn ông. Tối nay em nhớ nấu canh sườn, đợi tôi về ăn."

      Nhiễm Dư ngơ ngẩn nhìn ta, chỉ thốt ra tiếng:"Ừ!"

      ta quay người rời .

      Buổi sáng, Cẩn Tri bận rộn sắp xếp lại giá sách. Trang Xung cắm mặt vào máy tính, còn Nhiễm Dư ngồi ở bàn làm việc, thẫn thờ hồi lâu.

      Làm việc được lúc, Cẩn Tri dừng động tác, có chút thất thần. Đêm qua, và Ứng Hàn Thời đều dùng biện pháp phòng tránh. Lúc bấy giờ, tâm trạng của cả đều xúc động nên bất chấp tất cả. Mấy lần sau đó, tuy cũng nghĩ tới vấn đề này nhưng lại ôm hy vọng ở trong kỳ an toàn.

      Ngộ nhỡ... may có thai sao? biết sinh ra cái gì nữa?

      Nghĩ đến đây, Cẩn Tri ngẩng đầu nhìn quyển lịch treo tường. Hôm nay là cuối tuần, Ứng Hàn Thời đến đón . Hai ngày cuối tuần chắc ở bên nhau suốt... nhất định phải chuẩn bị biện pháp an toàn mới được.

      Cùng thời gian đó, Ứng Hàn Thời đứng bên cửa sổ, dõi mắt ra hồ nước. Vài giây sau, ngoảnh đầu với Tiêu Khung Diễn:"Chú thông thạo mua hàng mạng, hãy đặt giúp tôi thứ."

      "Được thôi. muốn mua thứ gì?" Tiêu Khung Diễn cười híp mắt, xoay màn hình máy tính về phía .

      Ứng Hàn Thời trả lời mà tới, nhập từ khóa sản phẩm vào ô tìm kiếm. Tiêu Khung Diễn tìm mạng Tmall lúc rồi ngẩng đầu:"Báo cáo Boss, em chọn xong rồi."

      Ứng Hàn Thời đảo mắt qua màn hình, là Okamoto 003. lắm về mấy thứ này nhưng rất tin tưởng vào khả năng thu thập và phân tích thông tin để chọn ra sản phẩm tốt nhất của Tiêu Khung Diễn. Thế là gật đầu:"Chú mua !"

      (Okamoto 003 là sản phẩm bao cao su siêu mỏng của Nhật Bản)

      chàng người máy đặt mua mười hộp, lại :"Em đặt ở cửa hàng flagship của thành phố Giang. Họ giao hàng trước tối hôm nay."

      Ứng Hàn Thời mỉm cười:"Chú làm tốt lắm."

      Được khen ngợi, Tiêu Khung Diễn rất phấn khởi. Nghĩ tới chuyện lát nữa boss đón Cẩn Tri, ta lại nhăn mặt:"Lão đại, tối nay được vận động mạnh đâu đấy! Tốt nhất đừng leo núi nữa."

      Ứng Hàn Thời đảo mắt qua màn hình máy tính, im lặng vài giây mới trả lời:"Tôi... giữ chừng mực."

      người đàn ông, biết giữ chừng mực, "leo" chậm chút là được chứ gì.

      Hết chương 22

      lyly, Quynh Do, Trâu3 others thích bài này.

    5. hoai90

      hoai90 New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      21
      nàng ơi. đăng tiếp . hay quá
      amylee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :