1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuhuong

      thuhuong Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      56
      E ơi lại mất tích à

    2. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chào cả nhà! Mình trở lại, tuần vừa rồi tớ vừa học vừa làm ko dịch đc, h tớ đăng bù nhé!
      Dion, Hươg, ngocanh.978 others thích bài này.

    3. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 76.2: (Tiếp)

      Edit: Nhi Nguyen

      Beta: Kẹo Ngọt

      “Cậu ta là ai vậy? Đại Miêu cậu có biết ?”

      "Trước ngực có đeo cái còi, ta là đội trưởng của khu nào vậy?”

      "Ừ. ta là đội trưởng của người hâm mộ trường số 37, lúc này lại….”

      Lời giải thích của còn chưa dứt, học sinh nam nữ ngồi bốn phía có vẻ mặt vừa hâm mộ vừa ghen ghét nhìn về phía sân khấu.

      Người đứng sân khấu lúc này là người có tiếng rất có trọng lượng đối với người hâm mộ.

      “Người ủng hộ phía sau Y Nhân” là người hâm mộ sớm nhất cũng là người có lý lịch kín kẽ nhất, có sức ảnh hưởng nhất và cũng thần bí nhất. Mỗi lần người đó truyền tin tức của Y Nhân ra ngoài đều là những tin tức chuẩn xác, ảnh chụp cũng sắc nét nhất. Nhưng hết lần này đến lần khác gần đây người đó lại giống như thần long chỉ thấy đầu mà thấy đuôi.

      Nhóm người hâm mộ thuộc trường 37 ở hội trường lúc này có số lượng nhiều nhất, nhưng lại tụ tập lại chỗ, đồng thời họ cũng có tính kỷ luật cực cao. Họ may mắn khi là địa điểm được chọn để quay phần trong “Thanh mai mã” cùng với cảnh quay quảng cáo “Trà xanh vị bạc hà”, nên tất nhiên họ liên tục trở thành đối tượng bị những người hâm mộ khác ghen ghét.

      Cũng có thể bởi vì họ là người hâm mộ Từ Y Nhân nhưng lại duy trì được ổn định trật tự khi đứng trước thần tượng, cả hai lần đoàn làm phim đến quay phim, mặc dù lượng người hâm mộ lớn như vậy lại cùng tham gia vào nội dung bộ phim nhưng lại hề có bức ảnh hậu trường nào lộ ra ngoài.

      Tất cả mọi người đều cho rằng đội trưởng của trường trung học số 37 nhất định là nhân vật lớn với lời có trọng lượng.

      Nhưng giờ phút này họ lại phát ra người đó chỉ là nam sinh có dáng cao gầy, thanh tú ….

      Lúc này sân khấu, ánh mắt cậu nam sinh nhìn chiếc khăn quàng cổ màu trắng ngự cần cổ thanh thanh của , cậu nhíu mày nhìn lại lần nữa, tận mắt thấy khỏe mạnh đứng trước mặt mình, cậu tự chủ được thở phào hơi. Cậu cười với Y Nhân rồi cất giọng nhàng êm dịu : “Tôi muốn dự thi vào Đại Học Truyền Thông, chị có thể cho tôi cái ôm khích lệ động viên, có được ?”

      Giọng của cậu nhàng như vậy, trong giọng lại mang theo cảm giác thấp thỏm lo lắng, dường như cậu sợ đề nghị của mình làm cho trước mắt sợ hãi vậy, nhưng ánh mắt cậu lại sáng rực khiến cho Tô Mễ đứng cạnh có chút nổi hết da gà.

      Từ Y Nhân vô cùng sửng sốt, kìm lòng được nhớ lại ít lần khi và đoàn phim xuống lầu, chàng trai trước mắt này đều nằm sấp ở lan can hướng về phía vẫy vẫy tay.

      Vẻ mặt tràn đầy sức sống của tuổi trẻ, cậu chỉ câu “Từ Y Nhân, cố lên!”, tại mỗi lần khi nhớ tới điều nay cũng đủ để kìm được nụ cười vui vẻ.

      Còn có ngày đó bên ngoài bệnh viện, đôi mắt của cậu khóc đến đỏ cả mắt.

      Cậu trai trẻ gật đầu cười, động tác dịu dàng ôm lấy , nhàng “Từ Y Nhân, cố lên!”. Lại lần nữa câu động viên của cậu dừng lại ở bên tai .

      Giữa tiếng hoan hô ồn ào của bạn bè, Cố Phàm buông ra, khuôn mặt xinh đẹp có chút ửng đỏ, Từ Y Nhân cũng nở nụ cười : “Cậu cũng vậy, cố gắng lên, tôi tin tưởng cậu có thể làm được”.

      Cậu trai nhìn thấy nụ cười của khiến cậu muốn rời , thời gian rất dài sau đó, cậu đều nhớ kỹ nụ cười vui vẻ của khi ấy, cùng với mềm mại và làn hương tươi mát thoang thoảng lướt qua lòng cậu.

      cái ôm nhàng như vậy, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời của cậu được gần như thế.

      Cậu mong là cậu có thể mau chóng đuổi theo bước của , có thể khi cậu đứng ở địa vị cao, tương lai huy hoàng hơn thế này rồi.

      Khoảng cách gần như lúc này chắc có thể có lại lần nữa, nhưng lại làm cho cậu sinh ra loại ảo giác, cậu cho rằng chỉ cần mình cố gắng nỗ lực còn có hi vọng.

      ...

      Trời thu với từng cơn gió lạnh khiến cả người run rẩy, bàn tay của ôm lấy bả vai đứng trong gió rét, thổi ra hơi trắng, khuôn mặt trắng nõn được bao phủ bởi ánh mặt trời, cho dù là mặc quần áo cũ mộc mạc, nhưng lại thể nào che lấp được xinh đẹp khéo léo khuôn mặt.

      "Chị Phỉ Phỉ?" Đặng Phỉ Phỉ vừa quay người nhìn thấy vẻ mặt trông ngóng nhìn chằm chằm vào , Từ Y Nhân nở nụ cười mở miệng chào hỏi.

      Đài truyền hình Hoa Hạ muốn đưa bộ phim “Lá cờ nhuốm máu” trở thành bộ phim ăn khách nhất của năm, bộ phim quay được gần ba tháng, giờ đến giai đoạn sắp kết thúc.

      Đặng Phỉ Phỉ đóng vai Vũ Đằng Hạnh bị “Lương Huy” bắn chết, hôm nay đến chỉ là xử lý số công việc còn tồn động lại.

      Hợp tác nhiều ngày như vậy, mặc dù cảnh quay của hai người cơ bản cùng nhau xuất , nhưng mà quan hệ cũng tệ, ít nhất nếu so với Đường Vận Đặng Phỉ Phỉ hòa hợp hơn rất nhiều.

      Nhìn thấy quay đầu nở nụ cười nhìn mình, Đặng Phỉ Phỉ chìm đắm trong suy nghĩ phục hồi lại tinh thần, bước tới gần nụ cười mặt có chút miễn cưỡng, vỗ bả vai của , giọng thân thiết: “Em mau chuẩn bị kết thúc phần vai diễn của mình thôi. Mấy ngày nay trời rất lạnh, bên trong mặc nhiều quần áo chút, đừng để mình bị lạnh”.

      "Đúng vậy. lát nữa bom nổ em có thể hy sinh quang vinh rồi”. nhún vai lộ ra nụ cười dí dỏm, với đôi mắt trong trẻo sáng lấp lánh, long lanh động lòng người, ánh mắt như vậy bao lâu rồi chưa từng thấy qua.

      Giới giải trí giống như cái chảo nhuộm khổng lồ, thay đổi con người có đôi khi chỉ cần vài ngày.

      Tuy là so sánh với Từ Y Nhân chỉ là người mới, vào giới giải trí chỉ có nửa năm, nhưng mà bé ở trước mắt này so với những người mới khác lại có kinh nghiệm hơn rất nhiều.

      Đôi mắt trong suốt như vậy, giống như dòng suối trong lành có thể làm sạch tất cả những đen tối và trầm, cũng khó trách ấn tượng đầu tiên của mọi người đối với Từ Y Nhân rất tốt.

      Thiệu Chính Trạch thích ấy là bởi vì đơn thuần và trong sáng này sao?

      Ánh mắt bình tĩnh nhìn nụ cười mềm mại vướng bụi trần của , muốn gì đó giọng cường ngạnh của Đường Vận vang lên.

      " được. Tôi đồng ý." Đường Vận liếc nhìn Bạch Kỳ An với ánh mắt thể tin nổi, tựa hồ như nghe chuyện gì kinh khủng lắm, đôi mày nhíu lại, ánh mắt lại nhìn sang Thang Uẩn, giọng lạnh lùng cứng nhắc: “Dựa theo kịch bản khi bom nổ vai diễn của Bạch Lộ có thể kết thúc, tại sao lại vô duyên vô cớ tăng thêm đất diễn chứ?”

      "Tại sao lại là vô duyên vô cớ?" Thang Uẩn nhìn ta với ánh mắt hài lòng, trong lời của nhượng bộ nào vẫn giữ nguyên ý kiến của mình: “Trong bộ phim này diễn xuất của Y Nhân rất là tốt, bất quá chỉ là thêm cảnh diễn thôi, nhưng lại có thể tạo thêm hiệu ứng cho bộ phim.

      "Tôi lại cảm thấy được hợp lý." Đường Vận tức giận , giọng vẫn vô cùng cường ngạnh.

      Đặng Phỉ Phỉ cùng Từ Y Nhân cùng nhau tới, nhìn thấy mấy người bọn họ tức giận tranh cãi với nhau, có chút nghi hoặc cười cười: “Vừa rồi hình như đạo diễn Thang có nhắc đến tên tôi, vai diễn của tôi có vấn đề gì phải ạ?”

      "Đến đây, tôi có chuyện muốn với em, vì để cho hình tượng nhân vật Bạch Lộ càng thêm nổi bật, chúng tôi quyết định cho em thêm đất diễn sau cảnh ném bom”. Vừa dứt lời, dường như nhìn thấy sắc mặt tái xanh của Đường Vận, Thanh Uẩn giảng giải với vẻ mặt nghiêm túc: “Sau khi ném bom xong, Lương Huy dẫn người chạy đến, em chỉ còn lại hơi thở mong manh gọi “ Lương”, nhớ kỹ ánh mắt phải bi thương chút, có hiểu ?”

      "Chuyện này..." có chút được tự nhiên vén lọn tóc lên, ánh mắt nhìn
      Từ Thiến và Bạch Kỳ An, lại nhìn thấy ánh mắt khích lệ của Trịnh Thu, liền gật đầu hiểu: “Được! Em biết phải làm thế nào rồi”

      Nhìn thấy bộ dáng đều tỏ ra đồng ý của mấy người trong đoàn, trong lòng Đường Vận lại càng thêm tức giận.

      Từ khi vừa bắt đầu quay phim Từ Y Nhân đoạt ống kính dưới tay , hai người vẫn ở trong tình trạng đọ sức, nhưng điều làm cho ta vô cùng tức giận là đến tận bây giờ ta chưa từng chiếm được bất kỳ tiện nghi nào.

      Càng làm cho bực bội là hình như Trịnh Thu luôn toàn tâm toàn ý bảo vệ con bé kia, dường như lúc hai người ở trong các cảnh quay đọ sức ta luôn luôn thiên vị ta.

      Giờ suy nghĩ lại cảnh diễn tình cảm của ba người có chút trở nên tế nhị.

      Hình tượng của An Bình trong kịch bản vô cùng cường thế, mà Bạch Lộ lại vừa lạc quan vừa hòa nhã, cùng diễn tay đôi với Lương Huy đều để cho tình cảm của mình lộ ra ngoài, vô cùng sắc sảo, có thể diễn tốt tâm trạng của Bạch Lộ nhưng vậy phần cũng vì Từ Y Nhân và Trịnh Thu hợp tác tương đối hòa hợp, cảnh diễn của họ đều khiến cho mấy đạo diễn tặc lưỡi tán thưởng.

      Giống như trong kịch bản, An Bình toàn tâm toàn ý thích Lương Huy, nhưng Lương Huy lại càng ngày càng quan tâm tới Bạch Lộ, người mà ta mang từ trong thành phố ra chiến trường.

      Hình tượng nữ chính chói lọi bị người mới có danh tiếng gì đoạt , cảm giác đó là cho người luôn luôn cường thế như ta mỗi khi suy nghĩ lại có chút tức giận.

      Nhất là, khi vừa mới bắt đầu ta có ý cùng Từ Y Nhân so tài trước ống kính, khi đó ta đem những điều đó để trong lòng, bây giờ lại quan tâm hình như quá muộn.

      Thang Uẩn vẻ mặt buồn bực đứng bên cạnh nhìn cảnh diễn tiếp theo, theo tiếng kêu của Thang Uẩn bắt đầu quay cảnh Bạch Lộ hi sinh ngay lúc này.

      Trong thôn khắp nơi đều là cảnh hoang tàn, xác người nằm rải khắp cánh đồng, máu chảy lênh láng mặt đất.

      Vừa mới trải qua trận ném bom, mặt đất những cánh tay, bàn chân bị bom nổ còn chảy máu ròng ròng, những người may mắn còn sống sót giúp đỡ nhau cùng đứng dậy.

      Tiếng khóc buồn bã liên tục vang lên trong cảnh tượng hoang tàn đổ nát, trong ống kính đoàn người vội vã chạy tới làm bụi bay đầy mặt đất, quần áo còn dính đầy những vết máu.

      "A Khánh..." bàn tay của người đàn ông còn chảy máu sợ hãi hướng chạy về phía người đàn ông toàn thân cháy thành màu đen.

      Lương Huy đứng ở phía trước đôi mắt đổ hồng, lần chớp mắt, giống như đứa ngốc đứng nhìn về phía cánh đồng tràn ngập mùi thuốc súng.

      phút trước khi máy bay của địch bay qua đỉnh đầu, trong lòng ta liền có cảm giác ổn.

      Lúc thanh “Oành” truyền đến từ phía bệnh viện dã chiến, hai mắt đỏ bừng mở đường máu cùng vài chiến hữu xuyên qua mưa bom bão đạn, chật vật chạy tới nơi này.

      "Bạch Lộ!" Tiếng kêu tràn đầy đau đớn cùng bi thương cất lên, người đàn ông luôn luôn kiên cường sắt đá giống như nổi điên mà chạy tới, đem thân thể đầy máu của ôm vào trong lòng.

      bị mảnh đạn xuyên vào bụng, Bạch Lộ lấy tay bị máu nhuộm đỏ mà che lấy miệng vết thương, nhưng cái màu đỏ đáng sợ đó vẫn chảy ròng ròng ra ngoài, muốn ngừng cũng ngừng được.

      Ống kính hạ xuống, với thân thể gầy yếu bởi vì đau đớn mà run rẩy co rút lại, khuôn mặt tái nhợt đầy mồ hôi, ngay cả đôi môi cũng đau đớn đến thể thành lời.

      "Bạch Lộ!" Người đàn ông vội vàng kêu lên, đưa tay ôm lấy , vừa lo lắng an ủi: “Đừng sợ, em có việc gì. ở đây, đưa em tìm bác sĩ”.

      " Lương" hấp hối đưa bàn tay đầy máu nắm lấy cánh tay , khóe môi lộ ra nụ cười yếu ớt, ánh mắt dần dần tan rã: “ cần, em biết là em sắp chết rồi!”

      " đâu, em được như vậy!” Người đàn ông nghẹn ngào hô lên, nhưng vẻ mặt vẫn tràn ngập bi thương, vẫn ôm lấy , nhìn thấy máu người chảy xuống nhuộm đỏ cả mặt đất, từ trước đến nay vô cùng kiên cường cũng nén được đau khổ khuôn mặt .

      lấy tay đè lại miệng vết thương bụng , ngăn cho máu chảy nữa, Bạch Lộ đưa ngón tay run rẩy muốn sờ lên mặt , nhìn : “ Lương, em nhớ ông nội. Em nhanh chóng được gặp lại ông, em rất vui, chính là em, em….”

      Vẻ mặt đau đớn của Bạch Lộ mang theo chút luyến tiếc, còn chưa dứt lời, cánh tay nặng nề rơi xuống đất.

      "Bạch Lộ!" Tiếng gào thét của người đàn ông dường như có thể cuốn trôi tất cả mọi thứ, khiến cho tất cả mọi người đứng bên cạnh đều kìm lòng được, lấy tay lau nước mắt.

      Thang Uẩn hô to tiếng “Tốt”, Trịnh Thu nặng nề nở ra hơi, tay ôm đột nhiên mở mắt ra, nhìn về phía nghịch ngợm trừng mắt.

      Trịnh Thu hơi sửng sốt, nhanh chóng ngồi dậy, vừa rồi lúc bàn tay rơi xuống đất bị đập mạnh cái, gắt gao nhíu mày: “Ai da, đau quá!”

      "Em còn biết đau sao, còn cho rằng cái tay đó phải là của em đó?” bị động tác thổi tay của chọc cho vui vẻ, Trịnh Thu đứng dậy có chút tức giận liếc nhìn .

      Rất nhiều chi tiết khó trong các cảnh quay, nhưng bé kia so với còn tích cực hơn. Đây là bộ phim lăn lộn tương đối nhiều, cả ngày chìm khói thuốc súng tràn ngập , ngược lại cũng cho tới bây giờ vẫn hề nghe thấy kêu ca câu.

      Trước mắt bé kia hoàn thành vai diễn của mình, nhưng ngược lại vẫn còn có chút nỡ rời xa.

      “Cám ơn tất cả mọi người chiếu cố em trong suốt thời gian vừa qua”. Y Nhân thay đổi y phục, sửa sang lại chút rồi mang thần thái vui vẻ thỏa mái đứng trước mấy vị đạo diễn cúi đầu chào.

      "Thời gian trôi qua nhanh như vậy, đúng là có chút ít nỡ xa." Thang Uẩn vẫn cất giọng lớn như mọi khi, tự mình đưa cho Y Nhân cái phong bao lì xì xua xúi quẩy, Y Nhân cười vui vẻ đưa tay nhân, rồi nháy mắt cất giọng dí dỏm thương lượng: “Y Nhân cũng nhưng vậy, nỡ xa mọi người. đạo diễn Thang cho thêm em vài cảnh diễn nữa , đổi thành Bạch Lộ may mắn được cứu sống, rồi trở thành truyền kỳ nơi chiến trường như thế nào?!"

      “Lúc nào em cũng có những ý tưởng viển vông trong đầu!” Trịnh Thu giả vờ tức giận đưa tay xoa đầu chút rồi cười tiếp: “Nhưng về sau nếu có nhân vật nào phù hợp, đào diễn Thang khẳng định nhớ tới nhóc nghịch ngợm này đầu tiên”.

      “Thời gian này khá vất vả rồi, em trở về nghỉ ngơi cho tốt . Mặc dù em còn trẻ, nhưng thể nghĩ đến sức khỏe của mình” Từ Thiến vốn là người nghiêm túc cũng gật đầu cất giong ôn hòa dặn dò .

    4. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 76.3: (Tiếp)

      Edit: Nhi Nguyen

      Beta: Kẹo Ngọt

      Từ Y Nhân cùng mấy người trong đoàn làm phim vẫy tay từ biệt, mang thần sắc thỏa mái vui vẻ trở về nhà, chú mèo nằm ghế salon nghe thấy động tĩnh nhanh nhen chạy đến quấn lấy chân .

      Mới hơn tháng nhưng chú mèo Bạch Lộ ước chừng tăng ít cân nặng, lúc này còn mang dáng vẻ yếu ớt gầy tong teo đáng thương lúc Y Nhân mới mang về.

      đem chú mèo thả lại mặt đất, tự thấy mình còn lưu giữ mùi mồ hôi và khói đạn phim trường, nhíu mi tến đến phòng tắm tắm rửa cẩn thận rồi lần nữa trở lại làm ổ ghế salon.

      Đài truyền hình Giang Bắc chiếu lại lần nữa bộ phim “Tiêu dao kiếm”, đến đoạn cùng Trịnh Thu diễn vai hoàng đế gặp mặt nhau tại hội đèn lồng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ti vi nhưng hồn như dần dần vào giấc mộng thần tiên.

      Thiệu Chính Trạnh vừa mở cửa bước vào nhìn thấy nửa ngồi nửa dựa ghế ngủ say, chú mèo càng ngày càng mập nằm cuộn tròn dưới chân .

      để áo khoác sang bên, chậm rãi nhàng bước đến.

      Dường như vừa mới tắm rửa, với mái tóc dài mềm mại xõa tung, hương thơm nhàn nhạt như thấm vào ruột gan, chiếc áo ngủ in hình con khỉ rộng thùng thình, trong mắt hình ảnh bĩu môi khi ngủ là vô cùng ngọt ngào đáng .

      “A Trạch …” Từ Y Nhân lờ đờ mở mắt ra, khuôn mặt tuấn tú đẹp trai của xuất trước mắt , che miệng ngáp cái, có chút chật vật lên tiếng hỏi: “ mấy giờ rồi?”.

      “Tám giờ rồi” thời gian xong, vẫn thấy ngáp liên tục khiến cảm thấy có chút đau lòng nhăn mi, cất giọng ấm áp: “Sao em lại để bản thân mình mệt mỏi như vây? Em ăn cơm tối chưa?”

      “Hai ngày nay em lăn lộn mặt đất cũng nhiều lần lắm” đưa tau om ấy vòng eo gầy gò cua rồi dựa hẳn lên người , thanh uể oải mệt mỏi thêm: “Rất mệt”.

      thấy bộ dạng lười biếng của có chút buồn cười vuốt vuốt tóc của , rồi ôm cả người vào trong lòng lại nhịn được đưa tay nhéo nhéo chóp mũi xinh đẹp của hỏi: “Chiều nay em về lúc mấy giờ? Em ngủ say như vậy chắc chắn là chưa ăn tối đúng ?”

      "Vâng." mềm mại nhu thuận gật đầu, vẫn mơ mơ màng màng, nhưng vẫn cười với vẻ mặt nịnh nọt: "Làm sao biết hay vậy, A Trạch thông minh!"

      "Ngoan ngoãn ngồi yên đây, nấu cơm." bị mang bộ dạng giống đứa trẻ ngoan ngoãn khiến cho lòng trở nên mềm mại, đem nàng cả người lần nữa thả lại sofa, đứng dậy về phía phòng bếp.

      Trước đau có khoảng thời gian hai người thường ở tại nơi này, nhưng gần đây lại là luôn luôn ở đây, cho nên ban ngày dì Lý vẫn đến quét dọn chút, thuận tiện cho chú mèo ăn.

      lấy từ trong tủ lạnh ra mấy thứ rau dưa rồi đặt vào chậu rửa sạch, mơ màng đứng dựa vào của bếp nhìn đầy si mê.

      vốn sống độc lập từ , lại học ở bên ngoài khá nhiều kinh nghiệm, nên lâu sau nấu xong nồi cháo trắng, lại làm thêm chút thức ăn thanh đạm.

      biết có phải vì lúc trước bé nhà nghỉ ngơi hơn tháng nên gần đây có điểm liều mạng làm việc. vốn béo lên được chút nhưng lúc này đây gò má trại trở lại bộ dạng gầy gò giống trước kai, mỗi lần về nhà đều trong tình trạng rất mệt mỏi làm cho mỗi lần nhìn thấy như vậy đều đau lòng nên lời.

      "Còn muốn ăn nữa hay ?" hơn nửa ngày chưa ăn gì, Từ Y Nhân cũng là có chút ít đói, hơn nữa đồ ăn do đích thân nấu, ăn tự nhiên hết sức, hương vị đồ ăn rất ngọt ngào, lâu sau chén cháo trắng chui xuống bụng.

      "Em ăn nữa." hướng về phía lắc đầu, sau đó đứng lên mang vẻ mặt nịnh nọt cười : "Để em rửa chén . nghỉ lát, ngồi xem ti vi cũng tốt."

      tay chân lanh lẹ đem đồ bàn thu dọn xong, lại là cười tủm tỉm ngồi chồm hỗm ở ghế sofa, nhàng ấn ấn vai .

      "Rất thoải mái đúng ?" thấy ngồi rất ngay ngắn quy củ ghế sofa, nhưng lúc này chân mày lại khẽ giãn ra, Từ Y Nhân cười hì hì hỏi thăm dò câu.

      "Có chuyện gì, em ?" nhàn nhạt câu hàm chứa chút ít sủng ái cùng bất đắc dĩ, đưa tay bắt lấy tay , là quay đầu về phía sau đối mặt với ánh mắt của .

      "Hì hì, kỳ cũng có việc gì cả." câu xong, thấy mang vẻ mặt "À, vậy quên ", Từ Y Nhân lại là vội vàng vòng lên cổ của ôm chặt, gò má cái hôn vài cái, đáng thương : "Em gần đây có công việc gì. giơ cao đánh khẽ, bảo chị Đường Tâm cho em nhận vài dự án ."

      "Ai có, em cùng Lâm Sở hai ngày nữa quay MV sao?" Vừa hưởng thụ thương nhung nhớ với tư vị tuyệt vời, Thiệu Chính Trạch sắc mặt ngay ngắn nhíu mày, nghiêm trang giọng nhưng lại làm cho Từ Y Nhân muốn nổi cáu.

      Bộ phim “Lá cờ nhuộm máu được quay xong, “Thanh mai trúc mã” cũng sắp được đóng máy, mấy hôm trước Đường Tâm có đến tìm chỉ trước mắt nên nghỉ ngơi thời gian, gì đến chuyện nhận kịch bản mới.

      Thái độ tiêu cực cùng lười biếng như vậy đâu có giống người đại diện chứ!

      nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy hình như là người nào đó bày mưu đặt kế, lúc này vẻ mặt có chút tức giận, cong cong khóe môi: “Chỉ là MV dài 4 phút thôi mà, chỉ cần vài ngày là có thể quay xong, sau đó em làm gì chứ, thể cứ tiếng tục ở như vậy được? Thiệu tiên sinh, Tổng giám đốc Thiệu, khắp thiên hà này có nhà tư bản nào rộng lượng như ngài đây ! phải vắt khô em mới đúng chứ!”

      Giọng làm nũng đầy quyến rũ làm cho cảm thấy buồn cười, nắm lấy tay kéo vào lòng, nghiêm trang “Nếu như em có tinh thần như vậy rất thích ép khô em nha!”

      Khuôn mặt đẹp trai gần trong gang tấc, giọng ràng, đôi mắt sáng rực nhìn chằm chằm tràn đầy thú vị, muốn tiếp tục thuyết phục nhưng tự chủ lại nuốt nước bọt cái.

      Đôi môi của chính xác đặt lên môi dây dưa trận, ngẩng đầu nhìn nhịn được nhếch môi cười, giọng ấm áp: “Trước tiên quay tốt MV đó rồi sau. phải sau khi bộ phim “Thanh mai trúc mã” hoàn thành còn phải cùng đoàn phim tuyên truyền hay sao? Giờ gần cuối năm rồi, tốt nhất nên nghỉ ngơi vài ngày, em cũng có thể về nhà chơi với ông nội mà”.

      "A?" dường như nghĩ tới được lợi còn có thể được như vậy, đôi mắt ngập nước mở to, trừng mắt bất mãn liếc nhìn , vẻ mặt vẫn thay đổi, đành phải lùi bước, thanh mềm mại: “Nhưng mà ít nhất cũng phải đem kịch bản đưa cho em xem qua lần chứ, chừng kịch bản mới có cốt truyện đặc biệt sao?”

      "Năm sau rồi !” giọng của cứng rắn có ý để cho có thể thương lượng, ôm đứng dậy bước lên lầu.

      "A Trạch, em thích màu đỏ tím! Em…..” thân thể của bé ở trong ngực của như con mèo lắc lắc, vẫy tới vẫy lui.

      vẫnim lặng thèm để ý , tiếp tục bước lên lầu.

      "Tổng giám đốc Thiệu, Thiệu tiên sinh, Thiệu….. A….” tất cả lời cầu xin tha thứ đều bị dùng môi của mình nuốt hết.

      Ánh trăng mát rượi từ ngoài cửa sổ chiếu vào, che mặt trước cảnh xuân.

      ...

      công ty nhạc lớn nhất trong nước, địa vị của công ty nhạc Tinh tế luôn vượt trội hơn những công ty khác.

      Mấy năm nay Tinh Tế cùng với đài truyền hình Giang Bắc hợp tác mở rộng tuyển sinh tiết mục thần tượng nhạc lại càng tạo ra thành công chưa từng có trong giới giải trí, số lượng ca sĩ thần tượng mới lần lượt xuất khiến cho Tinh Tế kiếm được lợi nhuận vô cùng lớn.

      Từ Y Nhân cùng Đường Tâm bước vào cửa, hành lang sáng đến nỗi có thể soi bóng người, quanh quẩn đâu đó là tiếng giày cao gót trầm thấp vang lên, thỉnh thoảng có những chàng trai trẻ tuổi ngang qua, có ít khuôn mặt quen thuộc.

      giống với nghệ sĩ khác dưới trướng của tập đoàn truyền thông luôn có bộ mặt trang điểm vô cùng tinh xảo, nhưng nghệ sĩ của Tinh Tế hoàn toàn ngược lại, dường như là loại người nào cũng có.

      Ánh mắt nhìn lướt qua người con trai có mái tóc dài thắt thành bím, Từ Y Nhân cảm thấy có lẽ người chơi nhạc hình như có hơi khác người chút.

      bàn tay tùy ý để ở trong túi quần, Giang Lịch từ xa tới vừa nhìn lên liền nhìn thấy bộ dạng cúi đầu suy nghĩ của , khóe môi nở nụ cười thản nhiên, vẻ mặt phấn khởi mở miệng hô lên: “Từ Y Nhân”.

      "Tại sao lại ở đây?” nhìn thấy Giang Lịch đến gần, “Sao em lại ở nơi này?", đôi mắt vẫn như cũ là mang theo chút ít thần thái đàng hoàng, nhưng còn dáng vẻ bất cần đời lúc trước, Từ Y Nhân cũng dừng bước, có chút nghi hoặc chào hỏi.

      "Tới tìm cậu a!" ta nhếch mi câu, nhìn thoáng qua trang dung tinh xảo của Đường Tâm bên cạnh , Giang Lịch tự chủ được nhếch môi cười : "Hai người cùng đến sao? A, em là người cùng Lâm Sở kia quay clip đúng ? đến thử trang phục? cần mang trạng thái giống như sắp ra chiến trường như vậy đâu, ở Tinh Tế mọi người vẫn luôn thỏa mái tùy ý mà”

      "Tôi có thể nhìn ra được." Từ Y Nhân có chút buồn cười gật đầu, Đường Tâm đứng bên cạnh thấy hai ba nghệ sỹ qua mang vẻ mặt tò mò hướng về phía bên này nghiêng mắt nhìn.

      Giới giải trí trong người nào biết này cái vị công tử nổi danh này, giờ phút này trông thấy Từ Y Nhân vốn luôn luôn nhu thuận quy củ lại cùng ta đứng ở hành lang bắt chuyện, phản ứng đầu tiên đều cho là Y Nhân lại mục tiêu mới của tên nhóc xấu xa này.

      Đặc biệt là buồn bực nhất chính là, thế nhưng lại biết hai người quen biết từ khi nào nữa?

    5. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      oa hay quá , ta chờ mãi mới coa chương mới huhu, mong mấy tuần tới bạn nhà công việc ổn định ... còn gì nữa lại tiếp tục ngồi hóng... oa oa.
      ngocanh.97Hươg thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :