1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Trùng sinh, vợ trước mê hoặc – Hắc Ám (38/105)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 7, Giao dịch: Hoả táng



      y tá tiến vào kiểm tra phòng, vừa thấy điện tâm đồ tích tắc chạy loạn, chạy gấp ra phòng bệnh: “Bác sĩ Xuyên, bác sĩ Xuyên, ổn! Phòng 32, bệnh nhân có chuyện rồi.”



      Bác sĩ Xuyên chạy theo y tá vội tới, mở mí mắt Y Ngãi Ngãi ra kiểm tra chút, mặt trở nên vô cùng nghiêm túc: “Mau chuẩn bị điện giật, làm lần cứu giúp cuối cùng!”


      Y tá cùng trợ tá làm việc tới loạn, lo lắng canh giữ giường bệnh của Ngải Ngải,



      Chi chi chi!



      Bác sĩ Xuyên cầm trong tay điện giật, két tiếng, Ngải Ngải thân mình bị nhấc lên, lại ngã xuống giường, như thế lặp lập lại điện giật sáu lần, cũng có nửa điểm phản ứng,



      Bác sĩ Xuyên trán đầy mồ hôi, bỏ cuộc , rất nhanh lại dùng điện tiếp tục cứu lấy : “Tỉnh lại, Ngải Ngải! Xin , nhất định phải tỉnh lại! Tỉnh lại!”



      Bác sĩ Xuyên xong, giọt nước mắt rơi lên mặt Ngải Ngải!



      Y tá ở bên cũng rơi lệ theo: “Bác sĩ Xuyên, ấy chết!”



      Trợ tá tiếp nhận khí cụ trong tay của , để ngồi ở giường, tạm thời dám quấy rầy!



      Y tá dùng vải trắng phủ lên Ngải Ngải , thấp giọng hỏi : “Bác sĩ, ”



      Bác sĩ Xuyên lấy ra điếu thuốc, mơ hồ lát, phát đây là phòng bệnh, lại cất điếu thuốc, mỏi mệt đứng đứng dậy khỏi giường bệnh nhìn y tá : “Báo cho người nhà của ấy, rằng, bệnh nhân tử vong!”



      “Nhưng mà, bác sĩ Xuyên, chúng ta cụ thể cho ai?”



      Bác sĩ Xuyên dừng lại, thanh lạnh run cả người: “Báo cho Chu Sâm!”



      Hai nhà lập tức làm tang ! Y Chính Quân là chú của khóc tới ngất xỉu tận hai lần, thấy Chu Sâm cùng Khả Kiều tới, chạy nhanh tới phòng bếp, cầm con dao thái hướng Chu Sâm chém tới!



      “Tên này mi có lương tâm, là kẻ khốn kiếp! Uổng cho tao hồi trước đối xử rất tốt với các người! Thế nhưng lại ác độc hại chết cha con họ! Tao giết chết mày, súc sinh!”



      Chu Sâm ôm đầu lui về phía sau, ánh mắt trắng bệch.



      Tang mảnh hỗn loạn, cuối cùng vẫn là bốn người nam nhân to khỏe, mỗi người tay, chân mới đem chú của trở về phòng.



      “Bệnh thần kinh, ta chết liên quan gì tới Chu Sâm?” Lời Y Khả Kiều vừa ra, liền bị đánh bạt tai, người đánh là vợ của Y Chính Quân: “Y Khả Kiều, là đồ hồ ly tinh biết xấu hổ, của tôi là mắt bị mù rồi, kiếm đâu ra cái tai họa về nhà, các người cút ! cần các người ở giả tốt bụng!”

      Y Khả Kiều định phát tác bực tức, nhưng khi nhìn thoáng qua đám người mặc tang phục trắng dùng loại ánh mắt hung ác trừng mắt tat, hận thể bóc da ta, mới thấy được ở chỗ này ta chỉ có mình hề có đồng minh. ta liền bụm mặt ủy khuất lui vào trong lòng Chu Sâm.

      Chu Sâm vỗ vỗ bụi áo gió, về phía vợ của Y Chính Quân: “Dì à, dì bình tĩnh chút, tôi hôm nay tới là muốn giúp dì ít để chống đỡ qua ngày!”



      “Chẳng phải là ít tiền dơ bẩn của sao? cho là đưa ít tiền cho chúng ta hai cha con Ngải Ngải có thể sống trở lại sao?”



      Chu Sâm đem chi phiếu hai trăm vạn đặt vào tay bà, ở bên cạnh bà giọng : “Hai trăm vạn này là tôi đối với Y gia các người bồi thường, tôi biết dì cũng rất muốn con của mình có thể xuất ngoại du học, có số tiền kia, vấn đề gì đều có thể được giải quyết, bên trường học xuất ngoại tôi giúp dì tìm trường tốt.”



      Vợ của Y Chính Quân vừa nghe xong, cả người lập tức mềm nhũn, nắm chặc tờ chi phiếu kia, thể khống chế được kích động.



      Chu Sâm tiếp tục : “Thế nhưng tôi có điều kiện, liên quan đến hai người cha và con Ngải Ngải, tôi giúp bọn họ chọn mộ địa phong thủy ở Hoành Sơn, tôi hi vọng các người làm theo cầu của tôi, đem bọn họ chôn cất ở nơi đó.”



      “Hoành Sơn, vậy phải là muốn hoả táng sao?”



      Chu Sâm nhìn bà trả lời, vợ của Y Chính Quân sợ ta đổi ý đem chi phiếu lấy trở về. Liền đem chi phiếu bỏ ngay vào trong túi tiền: “Được, được, mọi việc đều làm theo ý của .”
      lovenovel, honglaksanone2112 thích bài này.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 8, Trùng sinh



      Hoả táng , từ Chính Y Quân tức chú cho tới toàn gia đều quỳ mặt đất khóc tang , Chu Sâm đứng ở xa xa, hai tay để trong túi nhìn thi thế Ngải Ngải bị đưa hoả táng, lửa lớn nổi lên : hỏa táng. Những ngọn lửa như thoát ra cửa số, Chu Sâm cảm giác bốn phía mảnh trầm khủng bố, lông tơ dựng thẳng. Chu sâm hút điếu thuốc. Lúc này tâm tình của khó có thể hình dung.



      “Ngải Ngải, thực xin lỗi, mấy ngày này mẹ tôi mỗi đêm đều mơ thấy ác mộng, cầu tôi đem hoả táng, như vậy cũng tốt, làm cho mọi chuyện tan thành mây khói, chết sau này thành ma cũng đừng có lấy mẹ tôi, mẹ tôi tuổi lớn, tể trải qua hay chịu nổi kích động, khi sống chẳng phải là cần tiền hay sao? Tôi cho Y gia hai trăm vạn, xem như bồi thường , Ngải Ngải, cả đời này tôi thực có lỗi với , xin lỗi, chết hãy nhắm mắt, chết cho tốt!”



      Điện thoại vang lên, Chu Sâm nhắc điện thoại: “Mẹ, chuyện gì thế?”



      “Y Ngải Ngải hoả táng rồi phải , con trai? Mẹ ở nhà ngủ được, ngồi tốt, mơ thấy ta tới đòi mạng.”



      hỏa táng rồi. Mẹ, mẹ đừng sợ, về sau còn chuyện gì nữa, việc kia hết thảy đều là tai nạn cả!”



      “Tốt quá rồi con trai, vậy là mẹ có thế yên tâm rồi, con nhớ đốt thay mẹ mấy nén hương cho ta.”



      Chu Sâm cúp điện thoại, trở lại xe, ngồi ở chỗ điều khiển, nước mắt hiểu lí do rơi xuống, mông lung vô định khẽ run chút, bên tai giống như tiếng Y Ngãi Ngãi thảm thiết thống khổ vàng lên: a!!!! Đau, đau quá, Chu Sâm, cứu em! Đừng thiêu em!”



      Chu Sâm dám ở lại cũng dám bước xuống xe, lái xe nhanh như chớp thoát thoải chỗ hỏa táng!



      …………………………………………………………………………………



      “Ân, đau quá! Đau tới đầu muốn nứt ra rồi!” giường phát ra thanh đau đớn, giật giật ngón tay.



      “Hổ Gia, ấy tỉnh rồi!” người đàn ông trẻ tuổi ngồi đối diện với người đàn ông tuổi trung niên .



      Người đàn ông trẻ tuổi tới chỗ



      tỉnh rồi ?”



      Ngải Ngải mở to mắt, nhìn chằm chằm bốn phía, ngu ngơ lâu, mới định thần lại, mình phải chết rồi sao? Chẳng phải bị Chu Sâm đưa hỏa táng rồi sao?



      “Tiên sinh, nơi này là phủ sao?”



      Người đàn ông trung niên sau khi nghe xong, sung sướng nở nụ cười: “ thực kỳ lạ, nơi này đương nhiên là nhân gian, buổi sáng hôm kia thấy ngất xỉu ở bên đường, nên đem về nhà mê man hai ngày rồi, à, phải rồi, bây giờ có thể cho tôi biết tên là gì ? Nhà ở chỗ nào? Tôi gọi diện tới nhà ?”



      Ngải Ngải gian nan nuốt nuốt nước bọt xuống yết hầu khô nứt: “Tiên sinh, xin hỏi đây là chỗ nào?”



      “Nơi này là Mĩ quốc phố người Hoa, Hổ Gia gặp cũng là người Trung Quốc, nên mới phá lệ cứu giúp.” Người đàn ông trung niên đáp



      Mĩ quốc! sao lại có thế đến Mĩ quốc!



      Trong lòng Ngãi Ngãi hoảng sợ lo lắng đứng lên, “Gương, mau đưa cho tôi cái gương!”



      giúp việc cầm tới chiếc gương đưa cho , nhận lấy chiếc gương, đưa lên nhìn bản thân! Sao lại thế này? Trong gương ra là mình, vẫn là khuôn mặt của mình, chẳng qua so với trước kia trẻ hơn! Thoạt nhìn là hai mốt tuổi, bộ dạng trẻ trung, người mặc bộ áo váy đắt tiền xa xỉ màu lam.



      tay đeo chiếc vòng, vòng tay hình cuộn sóng, chính giữa có viên bảo thạch màu hồng tỏa ánh sáng!



      “Tôi rốt cuộc là ai? Tôi tại sao lại ở chỗ này?”




      Chẳng lẽ là trùng sinh! Dù là vậy thân chủ của cái xác này là ai?



      Người đàn ông trung niên kỳ quái hỏi: “ thực nhớ mình là ai sao?”



      Ngải Ngải lắc đầu.
      lovenovel, honglaksanone2112 thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,164
      Được thích:
      12,954
      Chương 9, Bắt đầu báo thù



      Đáy mắt của người đàn ông trung niên xẹt qua tia cười thần bí, thấy nàng cũng hợp ý, liền đưa ra đề nghị: “Nếu đồng ý, có thể ở lại chỗ của tôi, tôi là người độc thân, dưới cũng con cái, nếu có thể liền nhận tôi là cha nuôi .”



      Cố Sức vô cùng kinh ngạc, khuyên ngay: “ mau cám ơn Hổ Gia, ở phố người Hoa Hổ gia rất có tiếng tăm.”



      Ngải Ngải mặt thể tia tàn, bước xuống giường, quỳ mặt đất: “Cha, xin nhận của con cái cúi đầu”



      Vương Hổ vui mừng, cao hứng tận cùng, đáy mắt lên tia phức tạp. Nhanh chóng đỡ đứng lên: “Mau đứng lên, từ giờ trở ,con chính là con của cha, nếu con quên mình là ai, cha đặt cho con cái tên mới vậy.”



      “Hay gọi là Tuyệt Nhiên !”



      Vương Hổ cùng Cố Sức vừa nghe xong, cả hai kinh ngạc, chẳng lẽ đây thực là ý trời?



      Ngải Ngải dùng ngón tay đưa sâu vào lòng bàn tay, cho dù da có bị nứt ra cũng cảm thấy đau đớn. Đáy lòng cười lạnh, từ giờ trở , là người ác độc! còn là Y Ngãi Ngãi yếu đuối trước kia, đem tất cả những thứ bị ất trước kia đoạt lại, Chu Sâm, Y Khả Kiều, Hương Nguyệt! Các người hãy chờ đó cho tôi, các người lấy của tôi thứ gì tôi từng bước đem đoạt lại! Tôi muốn cho các người táng gia bại sản, muốn các người quỳ xuống trước mặt tôi cầu xin tha thứ! Cho các người biết chữ tử viết như thế nào



      ……………………………………………………………………



      Trung quốc, ba năm sau.....



      Buổi sang, khu phố bên ngoài xe ra vào, dòng người vô cùng nhiều, hầu hết là vội vã đưa con đến trường hoặc là vội vàng làm. Còn có bà lão mang theo hạt giống rau quả mua thức ăn



      Cho nên như vậy, bình thường đều là đông đúc chật hẹp.



      Tách!



      người già bị xe sượt qua, thiếu chút nữa là bị té ngã.



      “Có sao , sao này nên nhìn đường chút,đường này ất hẹp, dễ gây tai nạn.” Người lái xe nhìn chút, thấy có chuyện gì nên lái xe mất



      Hương Nguyệt sờ sờ thiếu chút nữa là có chuyện, liền lái xe tới mắng: “Tên kia, chạy xe phải bết mở mắt to ra, là chẳng có lễ phép!”



      "Bà sao chứ, thức ăn Aiko, trả cho bà.” trẻ tuổi đeo mắt kính nhặt đồ ăn Aiko lên đưa cho Hương Nguyệt.



      Hương nguyệt chỉnh lại tóc, cười cười nếp nhăn trán càng ra nhiều hơn: “Cảm ơn , thời buổi bây giờ người tốt giống còn nhiều nữa.”



      “Tật ?” trẻ tuổi cười cười, thản nhiên gỡ mắt kính xuống, lộ ra khuôn mặt cười nhạt như mặt trời trước mặt của Hương Nguyệt!



      Oanh!



      Hương Nguyệt giống như bị sấm sét đánh trúng, thân ngã ra sau, thiếu thiếu chút nữa là té ngã: “ là , Y, Y Ngải Ngải! phải chết rồi hay sao?"



      Tuyệt Nhiên cười đỡ lấy Hương Nguyệt, vẻ mặt kinh ngạc: “Tôi tên là Tuyệt Nhiên, người bà tên Y Ngãi Ngãi là ai? Cố ấy chết rồi sao?” Tuyệt Nhiên tiến lại gần, nhè hỏi ở bên tai Hương Nguyệt: “ ấy là bị bệnh chết, hay là bị xe đụng?”



      “A! Có Quỷ!” Hương Nguyệt đẩy Tuyệt Nhiên ra, mang theo đồ ăn Aiko chạy trối chết vào khu phố ! Vừa chạy vừa nhìn, sợ tới mức hồn phi phách tán mà bay vào nhà mình



      Tuyệt Nhiên hai tay ôm lấy ngực, thân mặt chiếc áo màu trắng nổi bật, thân lại mặc màu đen bó sát da, thêm là đôi giày cao gót bằng thủy tinh, đứng ở chỗ ngôi nhà trong khu phố đó, hấp dẫn ánh mắt của mọi người,khí chất của cao cao tại thương như công chúa, cho rằng như vậy vừa quyến rũ vừa thanh thuần!



      Đúng vậy! chính là Y Ngãi Ngãi trong sinh ba năm trước! mang theo thù hận mà tới! Ngóc đầu trở lại!

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10, ấy trở về báo thù

      Tuyệt Nhiên lần nữa đeo lại mắt kính, trợ lý Hiểu Vi, gọi Vi tỷ, cùng Hiểu Vi ở trong giới kinh doanh. Hiểu Vi ba mươi mốt tuổi, bước xuống xe mang theo hành lí, quan sát tiểu khu: “Tuyệt Nhiên, đay là tiểu khu chọn? sai, có náo loạn, rất yên tĩnh.”

      Tuyệt Nhiên lạnh lùng cười, lúc trước nơi này là do Hương Nguyệt chọn,bởi mới hai mẹ con náy rất bết hưởng thụ.

      thôi! Vi tỷ.”

      Tuyệt Nhiên cầm hành lí kiên định bước vào tiểu khu. Bảo An, người canh giữ tiểu khu kinh ngạc, Tuyệt Nhiên nhớ tiểu bảo an này, trước cùng Bảo An thường xuyên tán gẫu

      , , ” Bảo An bị cà lăm rồi

      Tuyệt Nhiên nhìn nàng Bảo An cười

      Hương Nguyệt trở về nhà, đem thức ăn Aiko đặt lên ghế sofa, gọi Chu Sâm ngồi trong phòng ăn sáng vào: “Con trai, tốt rồi, người đàn bà đó trở lại rồi, ả tới tìm chúng ta báo thù!”

      Hương Nguyệt nốc hết cốc nước lớn, uống hơi cạn sạch

      “Mẹ, có chuyện gì vậy? Sao lại bị dọa thành như vậy?” Y Khả Kiều ngồi ở ghế khác sofa đem đứa cho bú sữa

      Thấy Y Khả Kiều, Hương Nguyệt im lặng, nhìn Chu Sâm nháy mắt cái

      Chu Sâm đỡ mẹ mình dậy: “Mẹ, để con giúp mẹ trở về phòng.”

      Y Khả Kiều hồ nghi nhìn Chu Sâm mang Hương Nguyệt vào phòng, ở trong lòng băn khoăn, chuyện gì vậy chứ, hai mẹ con thần thần bí bí, cho biết! Lần đó sanh non , lại mang thai, vốn định dựa vào con huy hoàng, nghĩ tới sinh lại sinh ra đưa con . vì giữ vững ghế ngồi Chu phu nhân, mỗi ngày lấy lòng mẹ chồng, hầu hạ Chu Sâm, nghĩ tới là hai mẹ con này vẫn xem là người nhà, mọi chuyện đều đóng cửa lại mà . Y Khả Kiều nghĩ tới liền thoải mái

      Đem bình trà để lên bàn, đặt con bỏ vào nôi lam, lên lầu rửa mặt chải đầu lại, mang theo bao xuống lầu, lấy chiếc xe Chu Sâm cho ra khỏi cửa

      Dựa vào cái gì phải ở Chu gia làm trâu làm ngựa, rồi, Hương Nguyệt nhất định phải chăm con giúp

      Trong phòng, Hương Nguyệt ở giường căng thẳng, nắm lấy tay Chu Sâm, kinh hách : “Con trai à, mẹ có hoa mắt, nhất định là ta! Là Y Ngải Ngải! ta trở lại! Nhất định là về báo thù rồi.”

      Chu Sâm thở dài, mang cho mẹ mình thuốc cao huyết áp, giúp bà nằm xuống giường, : “Mẹ, có khả năng, con nhìn thấy ta bị hỏa thiêu, mẹ là suy nghĩ quá nhiều rồi, đừng cứ mãi suy nghĩ như vậy , đời người giống người là bình thường, làm sao chắc chắn đó là ta, mẹ đừng nghĩ nữa, ngủ giấc cho tốt là được rồi."

      , đó chính là ta, đời này làm sao có hai người giống nhau như đúc được.”

      “Mẹ à, sáng sớm mệt rồi, con cũng phải làm, sáng nay con có hội nghị quan trọng, thể tới muộn. Con phải rồi, mẹ nghĩ ngơi cho tốt

      Chu Sâm cầm bao công văn, gặp nữ giúp việc ôm con , cau mày hỏi: “Phu nhân?”

      Nữ giúp việc đáp trả: “Phu nhân bỏ tiểu thư ở lại, ra ngoài rồi ạ.”

      Chu Sâm lái xe, ấy tai nghe, điện thoại bắt đầu vang ngừng, hai năm nay công ty càng lúc càng bận rộn, Chu Sâm bận tối mày tối mặt,

      “Chu tổng, tôi xin báo cáo lịch trình hôm nay.” Lý bí thư ở trong điện thoại thuần thục , mỗi sáng sớm ta đều thông báo lịch trình cho tổng giám đốc.

      , ”

      ““Vâng, buổi sáng tám giờ rưỡi, ngài phải tham gia buổi tuyên truyền và hội nghị của công ti giới thiệu sản phẩm mới , sau đó tới gặp bộ phận kiến trúc công ti, giữa trưa phải cùng Hương tổng ăn, buổi chiều phải tới Hành Sơn khảo sát. Buổi tối bảy giờ rưỡi phải buổi tiệc rượi từ thiện.”

      “Được rồi, tôi biết, tư liệu hội nghị buổi sáng chuẩn bị ổn thỏa chưa? Các cổ đông đều tham gia, ngàn vạn lần thể có sai sót!”

      “Chu tổng, ngài yên tâm, mọi thứ đều chuẩn bị tốt.”

      thể trước.” Chu Sâm mang cất ống nghe điện thoại, ngày bận rộn lại bắt đầu, người thành đạt, mỗi ngày ngày đêm đều mệt mỏi
      lovenovel, linhdiep17, honglak2 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11, Người tuyên truyền

      Công ti Sâm Quang cao mười lăm tầng, năm trước Chu Lâm đem công ti chỉnh sửa lại, biến thành khí thế hừng hựng, mặt trời chiếu rọi, bốn chữ vàng Công ti Sâm Quang kia lòe lòe sáng lên!

      8 giờ rưỡi, vừa vặn tới đến công ty,

      “Chu tổng, chào buổi sáng, ”

      “Chào buổi sáng.”

      Các cổ đông, cùng công ti quản lí ngồi vào chỗ

      Lý bí thư cầm bao công văn, Chu Sâm ngồi ở vị chính giữa của hội nghị, Lý bí thư liền đem mấy tờ giấy tư liệu dày đặt ở trước mặt , ở bên cạnh giao việc

      Hai tay chu sâm đặt lên bàn làm việc, uy nghiêm tuyên bố: “Tốt lắm, tất cả mọi người đến đông đủ, hội nghị bắt đầu.”

      Bộ chủ quản thông báo gật gật đầu, đứng dậy, đến màn hình chiều to, cặn kẽ giải thích sản phẩm.

      “Chào các vị, chúng ta lần này lá phát triển sản phẩm L1086 mới của công ti sâm quang, công dụng là, hoàn toàn có thể thay thế được công năng của máy tính, QQ, trò chơi, biên tập , lên mạng, tần số nhìn chuyện phiếm, mỗi khoản công năng đều là kỹ thuật thành thục. Lần này chúng ta mời người giới thiệu tới là ngôi sao điện ảnh của Tinh Hà quốc tế, người mẫu Y Khả Kiều, ở giới nổi tiếng được hai năm. Bây giờ chúng ta có tể bàn bạc phương án.”

      Giải thích quá nhiều lần, Chu Sâm tán thưởng đến: “Cao chủ quản vất vả, phương án xong, các vị có ý kiến gì nữa hay ?”

      Người ở chỗ này đều đồng ý gật đầu, bí mật trao đổi, lần này tuyên truyền phương án được làm sai.

      Chỉ có trẻ tuổi cổ đông, người này là người mới nhập cổ đông của công ti sâm quang, tổng giám đốc tập đoàn Giang thị Giang Thần Hi, tựa vào ghế da, vuốt cằm, nghiêng đầu nhìn chằm chằm hình ảnh của Y Khả Kiều màn hình, nhíu nhíu mày, ngón tay ở bàn làm việc có tiết tấu xao động : “Cao chủ quản giải thích cùng tuyên truyền phương án đều chê vào đâu được, tôi thể chỉ ra điểm có hại, bất quá cũng chỉ là như phía sau có lửa đốt.”

      Giang Hi Thần vừa , tất cả mọi người nhìn về phía , lại nhìn tới bức ảnh chụp kia

      Ảnh chụp Y Khả Kiều mặc áo đen bó sát người áo thấp ngực đến cả váy cũng rất ngắn, dáng người xinh đẹp, ánh mắt quyến rũ người ta. Vô luận là người nào đàn ông nào nhìn thấy đều cũng thích.

      Cổ đông lớn tuổi tên Thẩm Bách có chút hèn mọn: “Giang tổng, tất cả mọi người cảm thấy này phương án rất tốt, cứng rắn dùng trứng gà đấu cùng xương cốt, tới lý do , chúng ta cũng nên cùng nhau thảo luận mới là tốt nhất.”

      Cùng lắm chỉ là hai mươi bốn tuổi, đầu mới mọc tóc, là điển hình của con nhà giàu, dưỡng dục nuông chiều sinh ra kiêu ngạo, chỉ biết ngồi ở chỗ này lý luận suông.

      Giang Thần Hi nghe ra trong lời có ý cười nhạo, cho là đúng, đứng dậy, đến trước mặt màn hình chiếu, chỉa vào bức tranh, “Mời các vị nhìn kỹ chút. Đây là sản phẩm của chúng ta, sản phẩm chúng ta là dành cho lớp thanh niên, đại đa phần là sinh viên, tình cảm tràn trề, các vị lại nhìn Y Khả Kiều, người nào cũng biết ta hai năm trước bí mật kết hôn, hơn nữa sinh con, còn có khí chất của ta, thuộc loại đàn bà thành thục, cá nhân tôi cảm thấy khí chất của ta quá mức thành thục, cùng chúng ta kết hợp tuyên truyền sàn phẩm ồn. Tôi đề nghị, thay đổi người! Đây chính là ý kiến cá nhân của tôi, các vị cứ từ từ thảo luận , kết quả tự mọi người định, thiểu sổ phục tùng đa số”

      Giang Thần Hi xong, im lặng rời khỏi phòng hợp đầu tiên

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :