1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Hồi hộp chết được ngày nào cũng có truyện đọc ta rất thỏa mãn rồi. Cảm ơn nàng nhiều nhiều.

    2. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      oa oa cắt đúng chỗ hay, nàng quá, dạo này hôm nào cũng có chương mới!

    3. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 76.1: Làm nũng

      Edit: Nhi Nguyen

      Beta: Kẹo Ngọt

      "Tổng giám đốc Thiệu ở trong lòng tôi tồn tại như vị thần”. Dường như là trong khoảng thời gian ngắn liền nghĩ tới điều gì đó, dưới ánh đèn sân khấu khuôn mặt của lộ ra nụ cười mềm mại bút nào tả xiết, đôi mắt đen láy sáng long lanh, vẻ mặt thành , chỉ vào vị trí trái tim mình nói: “Mỗi lần nghĩ tới ấy, tôi vô cùng cảm động và luôn cảm thấy an toàn. Mỗi khi ấy xuất trước mặt tôi, tôi luôn có cảm giác này giống như người chết đuối thấy có cánh tay đưa đến cứu giúp, nên đối với ấy tôi thể dùng từ ngữ đơn giản để có thể hình dung được”.

      Toàn trường đều im lặng chăm chú nhìn, khóe môi của Từ Y Nhân nở nụ cười sáng lạng như đóa hoa nở rộ, giọng lại có chút nghẹn ngào, từng chữ từng chữ : “Tổng giám đốc Thiệu, tôi thực rất biết ơn ấy, loại biết ơn này, làm cho tôi cảm thấy cho dù ấy bảo tôi làm bất cứ chuyện gì tôi đều cam tâm tình nguyện ́ gắng thực hiện. Tôi luôn cố gắng, vì ấy cứu sống tôi, cũng vì sự quan tâm mà ấy dành cho tôi, bảo vệ tôi, ủng hộ tôi. Từ Y Nhân cố gắng hết sức mình!”

      vừa dứt câu, phía dưới người hâm mộ im lặng trong một khoảng khắc, dường như ai nghĩ tới ngần ngại mà dùng những lời nói hàm xúc để thổ lộ tình cảm của mình như vậy.

      Trong giọng của nghiêm túc, nước mắt cảm kích gần như muốn rơi xuống, lại làm cho tất cả mọi người đều cảm thấy, tận đáy lòng thật sự cảm kích người đàn ông kia.

      Dù sao tại lúc tuyệt vọng và bất lực nhất kịp thời xuất , là đường che chở đưa đến bệnh viện lúc hấp hối.

      đường đường là Tổng giám đốc của Tập đoàn truyền thông Châu Á, còn chỉ là diễn viên mới của Tập đoàn truyền thông. Về công, đối với là có ân dìu dắt và giúp đỡ, về tư có ơn cứu mạng của .

      Tình ý như vậy, lúc này chỉ là diễn viên mới vào nghề, cho dù là “ân trọng như núi” cũng quá đáng chút nào.

      là vị thần ở trong lòng , làm cho cảm thấy xúc động lại tồn tại cảm giác an toàn. Người đàn ông như vậy, nhận được tình cảm như vậy từ là hoàn toàn xứng đáng.

      Giờ phút này, tất cả mọi người đều biết nếu trong lòng ta cũng có gì lạ, lại nghĩ tới lần trước giỡn: “Ơn cứu mạng đương nhiên là lấy thân báo đáp, biết Tổng giám đốc Thiệu có muốn hay ?”

      trường người hâm mộ cảm thấy bọn họ vô cùng thích vừa kiên cường vừa mềm yếu này. Đối với người đàn ông như vậy đương nhiên là có chút tình cảm là phải lẽ rồi.

      Có lẽ trong lúc nhất thời liền nghĩ đến chênh lệch giữa hai người, người là hậu duệ quý tộc của thành phố ở vị trí cao thể với tới, còn người chỉ vừa mới bước chân vào giới giải trí, vẫn nỗ lực hướng về phía trước.

      Chênh lệch lớn như vậy, mà bọn họ thích vô cùng vất vả mới có thể từng bước từng bước để đến bên cạnh .

      Trong khoảng thời gian ngắn những người hâm mộ đối với chân thành thẳng thắng lần này của Từ Y Nhân vô cùng đau lòng, sau hồi yên lặng, trường lại vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt như sấm nổ.

      "Theo như tôi được biết, Y Nhân là sinh viên của trường Đại học truyền thông, khoa Tin tức, cũng phải là được đào tạo để trở thành diễn viên chuyên nghiệp. Khi đó, nguyên nhân gì đã khiến cho bắt đầu nảy sinh ý nghĩ muốn tiến vào giới văn nghệ để trở thành diễn viên như nay?” Tô Mễ cũng vì lời thổ lộ của mà cảm thấy rung động, ngồi ở gần bên cạnh Y Nhân nên cũng thấy được trong hốc mắt của đó ngập đầy nước.

      Lại nghĩ đến người đàn ông lạnh lùng tự phụ đó, trong lòng thở dài tiếng, đành lòng tiếp tục hỏi về vấn đề tình cảm của , nên vô cùng tự nhiên thay đổi đề tài.

      "Chủ yếu là vì sở thích, cảm giác mình rất muốn trở thành một diễn viên cho nên tôi liền nghĩ nên vì thứ mình thích mà cố gắng. Tôi vô cùng cảm ơn biên kịch Tần và đạo diễn Mạc cho tôi cơ hội, đồng thời tôi vô cùng cảm ơn tất cả giúp đỡ cũng như chỉ bảo của thầy, giáo trong mấy tháng nay. Bởi vì có mọi người cho nên nay mới có Từ Y Nhân tôi” Ánh mắt nhìn qua mọi người ngồi phía dưới, Từ Y Nhân kìm lòng được phất phất tay, cười : “Đương nhiên còn ủng hộ của mọi người, cảm ơn mọi người ngay từ đầu thích và bảo vệ tôi cho tới ngày hôm nay, tôi mọi người, và tôi tiếp tục cố gắng!”

      "Chúng tôi cũng rất !” đám người hâm mộ bị nụ cười vui vẻ sáng ngời của làm hoa mắt, cũng đứng lên lớn tiếng đáp lại tiếng lòng của mình.

      "Trước mắt ngoại trừ đảm nhận vai nữ chính của bộ phim “Thanh mai trúc mã” Y Nhân cũng tham gia bộ phim của đài truyền hình Hoa Hạ, bộ phim về thời kỳ kháng chiến có tên “Lá cờ nhuộm máu”. Ngoài ra, cũng trong năm nay lại hợp tác với Lâm Sở, ca sĩ thần tượng của giới trẻ, đảm nhiệm vai nữ chính trong MV, có thể có được những cơ hội lớn như vậy đối với một diễn viên mới vào nghề cũng là hiếm có, cũng vì vậy cũng tránh khỏi thu hút được sự quan tâm của đại đa số người hâm mộ. Đối với nhưng việc này có cảm thấy bị áp lực hay ?”

      "Nếu áp lực là thể. Nhưng tôi đối với bản thân mình có lòng tin”. giống với vẻ mềm mại với nụ cười xấu hổ vừa rồi, lần này với khuôn mặt xinh đẹp lộ ra nét phấn khởi, lời chắc chắn như lời tuyên thệ, ngay cả Tô Mễ trong phút chốc cũng bị tự tin của cuốn hút.

      Khiêm tốn nhưng tự mãn, tự tin lại hấp tấp, nụ cười nhàn nhạt, giọng nói nhanh chậm, như dòng suối ấm lẳng lặng chảy qua, rửa sạch hết nhưng ưu tư và phiền muộn của những người bên cạnh .

      Một như thế này muốn làm cho người ta quý cũng vô cùng khó khăn.

      Cũng khó trách trước mắt, ấy ngay cả tác phẩm chính thức ra mắt cũng chưa có nhưng lại có thể có năng lực thu hút nhiều người quan tâm như vậy.

      Nhìn lại ánh mắt sáng ngời của người hâm mộ phía dưới, Tô Mễ chút nghi ngờ bên cạnh nhìn mảnh mai yếu đuối như vậy thôi nhưng sẽ có ngày giống như ấy , ấy dựa vào nỗ lực của bản thân mình để đứng ở độ cao nhiều người thể vươn tới được, tỏa ra ánh sáng huy hoàng và được mọi người biết đến.

      Hơn nửa tiếng đồng hồ trò chuyện, ở trường nhiệt tình của người hâm mộ giảm chút nào. Mỗi lần sau khi chuyện đều mỉm cười và mỗi lần như vậy đều nhận được những tiếng vỗ tay nhiệt liệt từ phía người hâm mộ

      ủng hộ và thích này, ngay cả Tô Mễ cũng có chút hâm mộ lên lời.

      Cầm lấy micro đứng dậy, ánh mắt nhìn băn khoăn nhìn những người hâm mộ xung quanh, Tô Mễ mở to hai mắt, vẻ mặt hưng phấn thừa nước đục thả câu : “Hôm nay ở trường còn có vị khách quý vô cùng đặc biệt, ta và Y Nhân cùng nhau hát ca khúc để tặng cho tất cả chúng ta, ca khúc này gần đây đã được lưu hành dộng rãi, mọi người có muốn đoán thử hay , đoán xem ta là ai nào?”

      "A! Sẽ có song ca sao?"

      "Y nhân sẽ hát! Trời ạ, tôi rất mong chờ đó!”

      Mấy hàng ghế ngồi phía trước toàn bộ đều là học sinh của trường 37, Từ Y Nhân ở hội trường của trường họ biểu diễn điệu múa kia sớm khắc sâu trong lòng mỗi người, giờ phút nay lại nghe thấy tin tức tốt này là ngoài ý muốn, nên toàn bộ hội trường đột nhiên sôi trào hẳn lên.

      Líu ríu lúc lâu, mọi người phản phản ứng kịp mới biết là Tô Mễ về vị khách đặc biệt nào, trong lòng thoáng lên suy nghĩ mà họ dám tin, cuối cùng mới mở miệng kêu lên: “ Lâm Sở! Lâm Sở “Gào khóc”, nhất định là Lâm Sở rồi!”

      Giới truyền thông đứng ở cửa của thính phòng cũng khó có thể kiềm chế kích động trong lòng, sau mọt trận ồn ào náo động, ánh đèn sân khấu biến đổi, ở nơi sáng nhất có mọt người thanh niên cao gầy mặc áo màu đen đứng trong gió.

      “Gào khóc”, là Lâm Sở mà!"

      "Quá hạnh phúc! Y Nhân của chúng ta như vậy sao ại có người thích chứ!"

      "Ông trời ơi, vì sao tôi lại cảm thấy Y Nhân quý của tôi cùng Lâm Sở cũng rất thích hợp! Tôi muốn chết, muốn chết, gái tuyệt vời như vậy, ngoan hiền như vậy, người gặp người thích thể khác được!"

      Phía dưới sân khấu người hâm mộ gào khóc, ánh mắt nóng bỏng nhìn lên sân khấu, xinh đẹp ngọt ngào cùng với người thanh niên cao gầy trầm tính đứng chung chỗ là hình ảnh đẹp vô cùng.

      "Em còn nhớ ngày ấy, khi tiếng ve gọi mùa hè tới, làn gió nhè thổi qua..." giọng nam dịu dàng tựa như mang theo chút hoài niệm, khi tiếng hát vang lên, tiếng bàn luận xôn xao phía dưới đột ngột biến mất nhường chỗ cho sự yên lặng.

      "Gió dường như thổi bay tất cả, chỉ còn lại gian tịch mịch cùng lắng đọng…" Giọng hát của Lâm Sở mang theo chút khàn, chăm chú nhìn với ánh mắt khích lệ, khiến cho Từ Y Nhân tay cầm mic cũng cảm thấy vững tin hơn, đôi tai quen thuộc với nhịp điệu , đôi mắt khẽ nhắm lại: "Hôm nay, khi làn gió xưa cũ thổi qua, mùa thu chìm trong làn mưa, những tình cảm xưa cũ trong lòng em như ấm lại. Gió phảng phất lướt bờ mi khép, hình ảnh quen thuộc của lại lên trong tâm trí em."

      Giọng hát của uyển chuyển nhu hòa, mang theo chút tình ý triền miên, trẻ xinh đẹp ngọt ngào cất going hát với thanh trầm thấp uyển chuyển nhu hòa, mang theo tìm cảm triền miên, giọng hát ngọt ngào của vang trong gian, người hâm mộ tự động dạt sang hai bên tạo thành một lối nhỏ ở giữa để hai nhân vật chính bước đến gần nhau.

      “Màu xanh kỷ niệm đột nhiên chìm khuất sau ánh nắng chói trang của nắng hạ. gian tràn ngập ánh nắng ấm áp, nhưng hơi ấm xưa kia lại trở nên rất xa xôi …” Đây là lần đầu tiên hai người hát chung nhưng rất khớp, khi một người vừa ngưng người kia lập tức hát nối tiếp luôn, đến khi bài hát kết thúc thì hai người đã nở nụ cười đứng đối diện nhau, phía dưới người hâm mộ lại lần nữa bùng nổ hưng phấn.

      "Y Nhân! Y Nhân! Lâm Sở! Lâm Sở!" Tiếng thét chói tai cùng tiếng hoan hô trải qua hồi lâu vẫn dứt, Tô Mễ đứng ở bên cũng cảm thấy trường sắp mất kiểm soát.

      Bất quá, khi hai người cùng nhau cúi chào, tiếng thét chói tai kích động của người hâm mộ từ từ lại, mọi người đều tự động trở về chỗ ngồi của mình.

      "Y Nhân đây là lần đầu tiên hát trước mặt mọi người sao?” Lâm Sở từ trước đến nay đều rất ít thổ lộ tâm sự, nhưng lần này lại xuất hiện để thuận tiện làm nóng cho album của mình, nên sau khi bài hát kết thúc mấy câu đơn giản, Tô Mễ liền đem đề tài chuyển đến người của Từ Y Nhân.

      Nhìn thoáng qua mấy hàng phía dưới có vài khuôn mặt quen thuộc, cười : “Trong khoảng thời gian quay bộ phim “Thanh mai trúc mã” tại trường học số 37 tôi cũng đã từng hát qua, biết có được tính hay ?”

      đối với ca hát cũng có tìm hiểu nhiều, thanh cũng chỉ được coi là dễ nghe, lúc trước khi quay phim cũng có khi nhận được vai diễn vừa phải múa, vừa phải ca hát.

      Tuy là có hơn phân nửa là do hậu kỳ chỉnh sửa, nhưng đối với mình đều có cầu rất nghiêm khắc, cơ bản lúc rảnh rỗi đều luyện múa và cũng tập hát số ca khúc.

      Cho tới bây giờ có đôi khi vẫn vô tình ngân nga những giai điệu kia.

      Nhưng thật ra số bài hát mà có thể hát hoàn chỉnh nhiều, chỉ có thể chăm chỉ học những giai điệu đó, rồi có thể hát theo dù được chính xác lắm.

      “Cơn gió mùa hè” là ca khúc mà Lâm Sở từng biểu diễn trong cuộc thi, là bản tình ca dịu dàng, rất thích hợp với giọng hát của , cũng đặc biệt để song ca cùng nhau. Từ khi Đường Tâm và Tinh Tế bắt đầu hợp tác, cũng luyện tập bài này rất nhiều lần.

      Thoạt nhìn đã có hiệu quả tốt hơn so với tưởng tượng của rất nhiều.

      “Mọi người, đến thời khắc xúc động nhất của ngày hôm nay rồi.” Giọng dí dỏm của Tô Mễ kéo dài ở cuối, nhìn vẻ mặt tỏa sáng chờ đợi của người hâm mộ tuyên bố: “Đại diện của người hâm mộ có thể lên sân khấu giao lưu trực tiếp với thần tượng của mình, bắt đầu từ bên trái , đại diện người hâm mộ lần lượt lên sân khấu”.

      Muốn trở thành người đại diện cho người hâm mộ lên giao lưu với thần tượng đương nhiên người đó thường là trưởng nhóm của một nhóm nhỏ người hâm mộ, ngoài việc chuẩn bị quà tặng, lại cần có sự ủng hộ của một nhóm khoảng mười mấy người blog cá nhân nên muốn đạt được vinh dự này hề dễ dàng.

      Từ Y Nhân mỉm cười đứng dậy, ôm từng người, tuổi của họ so với cũng chênh lệch lắm, ngần ngại "Cảm ơn", "Tôi cố gắng", mới hoàn toàn xua tan lo lắng từ đáy lòng của họ.

      Bọn họ bời vì thích nên mới hâm mộ, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy người .

      Thần tượng ti vi so với người trong cuộc sống thực cũng khác biệt, từ khuôn mặt đến khí chất, từ tính tình đến phẩm chất, có đôi khi gặp mặt thần tượng ngược lại làm hỏng hình tượng tốt đẹp ở trong lòng người hâm mộ.

      Loại bỏ chêch lệch, rút ngắn lại khoảng cách có đôi khi đem đến thất vọng nặng nề.

      Nhưng trước mặt bọn họ lại hoàn toàn khác hẳn, vẻ mặt chân thành của khi cảm ơn người khác, khóe môi luôn nở nụ cười ôn nhu vui vẻ, đôi mắt trong suốt luôn sáng ngời khi nhìn bọn họ.

      Bản thân so với ti vi càng làm cho người khác thương từ tận đáy lòng.

      Những người hâm mộ lưu luyến xuống sân khấu, sân khấu chỉ còn vài người con trai, Từ Y Nhân sửng sốt nhìn một người con trai hình dáng cao gầy nho nhã, cậu cười : “Tôi là Cố Phàm”

      Tuy chỉ là mới lên cấp ba, nhưng chàng trai trước mặt cao hơn cái đầu, so với lúng túng khi cậu bị bắt gặp chụp lén và bây giờ rất khác nhau. Giờ phút này cậu giống như học trưởng nho nhã lễ độ, thái độ của cậu như tự mình giới thiệu với đàn em mới bước chân vào trường.

      mỉm cười ngước nhìn cậu, giọng trong trẻo: “Xin chào, cảm ơn cậu đến, tôi biết cậu là học sinh trường 37”.

      Ánh mắt Cố Phàm lẳng lặng nhìn chiếc khăn quàng cổ màu trắng của , trong mắt lên ánh sáng nhu hòa. Đứng đó làm cho người hâm mộ cảm thấy ngạc nhiên, có người đứng lên xì xào bàn tán.

      "Cậu ta là ai vậy? Cậu ta muốn làm gì vậy?”

    4. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Cho tớ nợ 1 chương của ngày hôm qua nhé, mai tớ sẽ đăng bù 2 chương các bạn nhé!
      Dion, Hươg, Mizuki4 others thích bài này.

    5. ngocanh.97

      ngocanh.97 New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      7

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :