1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức (Chương 152)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Thanks nàng @buingan1209, mong chờ năm 9 lên sàn nữa

    2. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 12: Đấu giác
      Editor: Buingan1209


      Tổ mẫu ban cho nha hoàn, đương nhiên Từ Xán Xán dám từ chối, đành phải cười khanh khách hành lễ cảm ơn. Từ Nghi Liên vẫn bình tĩnh, khóe miệng cong cong mang theo ý cười; Từ Nghi Đồng mất hứng ràng, phụng phịu bĩu môi, vẻ mặt giận dỗi; còn Từ Nghi Lan ít tuổi nhất được bà vú ôm, mắt to đen láy, chỉ mải nhìn xung quanh!

      Sau khi dùng xong bữa tối ở chỗ Từ lão thái thái, Từ đại phu nhân lập tức dẫn mọi người rời . Từ Xán Xán, Tiểu Hương và nha hoàn mới là Bích Vân ở lại bên này với lão thái thái. Từ lão thái thái vốn thích con thứ hai và con dâu, cũng thích cháu Từ Xán Xán này, sau khi làm trò trình diễn cảnh “tổ từ tôn hiếu” ở trước mặt mọi người xong, bèn lấy cớ mệt mỏi, bảo Bích Vân:

      - Đưa Nhị nương đến phòng phía tây !

      Nàng vừa xong, Bích Vân còn chưa kịp trả lời, trong viện lại truyền đến tiếng bà tử vấn an Từ Đình Hòa. Sau khi Từ Đình Hòa tiến vào, trước tiên hành lễ với mẫu thân, sau đó ngồi xuống bên cạnh mẫu thân. Từ lão thái thái đặc biệt cưng chiều con lớn nhất này, vừa hỏi han ân cần, vừa bảo bọn nha hoàn lấy khăn vải bố ướt cho Từ Đình Hòa lau mặt, pha trà, hồi lâu sau mới yên tĩnh lại.

      Đợi Từ Đình Hòa bưng chén lên uống ngụm, lúc này Từ Xán Xán mới tiến lên hành lễ. Từ Đình Hòa thay áo dài mặc ở nhà, tuy rằng lớn hơn phụ thân Từ Xán Xán, Từ Thuận Hòa hai tuổi, nhưng khuôn mặt nhắn tuấn tú, dáng người cao ráo thẳng tắp, nhìn qua giống như trẻ hơn Từ Thuận Hòa vài tuổi, vị đại thúc trung niên tuấn. Từ Xán Xán suy nghĩ lát, mới nhớ ra kỳ vị đại bá này năm nay mới ba mươi lăm tuổi, ở kiếp trước, độ tuổi này được xem như vẫn còn trẻ mà!

      Từ Đình Hòa nhìn cháu xinh đẹp có nét giống mình, rất vừa lòng, cảm thấy di truyền nhà mình tốt, bởi vì bản thân mình lớn lên tuấn, mới lọt vào mắt xanh của thánh thượng và nhạc phụ; cháu đẹp như thế này nếu lợi dụng tốt còn gì để nữa. cố tình muốn thử xem tâm kế của vị cháu này thế nào, vì thế cười :

      - Xán Xán, Đại Lương ta lấy hiếu làm gốc, tổ mẫu con lớn tuổi sức khỏe kém, cha con phải ở Uyển Châu trông nom mồ mả tổ tiên, thời gian ở kinh thành này, con hãy thay cha con hiếu thuận. Hôn của con và Vương gia, tổ mẫu con lệnh cho cha mẹ con hủy bỏ rồi.

      xong, ý cười mặt càng sâu thêm, đôi mắt hoa đào rất giống Từ Xán Xán nhìn chằm chằm Từ Xán Xán, xem phản ứng của nàng. Vì bức đệ đệ hủy bỏ việc hôn nhân của Xán Xán, phải mất công sức rất lớn, dùng mưu kế, vừa đấm vừa xoa mới làm đệ đệ khuất phục!

      Mặc dù Từ Xán Xán thích lo nghĩ, nhưng cũng biết từ khi nàng rời khỏi Uyển Châu, số phận bắt đầu thay đổi, muốn trở về, sợ là dễ dàng. Trong lòng nàng có cảm giác giống như đau mà phải đau, giống như chua xót mà phải chua xót. Nhưng phải bởi vì luyến tiếc Vương Nhị lang chỉ gặp lần kia, mà là biết ước muốn làm người thê tử chỉ quản lý gia đình cửa nhà nghèo rơi vào khoảng .
      Nàng cố gắng bĩnh tĩnh lại, hít sâu hơi, cúi đầu :

      - Tất cả đều xin bá phụ làm chủ ạ.

      Mặc dù Từ Đình Hòa thực hài lòng, nhưng nghĩ đến Từ Xán Xán luôn luôn được đệ đệ và đệ muội nuông chiều nâng niu trong lòng bàn tay, lễ nghi hơi thiếu cũng là đương nhiên, lập tức bình thường trở lại, cười :

      - Xán Xán đường vất vả, bảo nha hoàn hầu hạ nghỉ ngơi !

      Lúc chuyện, mắt Từ lão thái thái vẫn dõi theo , trong mắt tràn đầy hiền lành và thương, tay còn vuốt ve lưng Từ Đình Hòa. Từ Xán Xán thấy thế, nghĩ đến cha mẹ mình, mũi chua xót, ánh mắt hơi ẩm ướt, vội vàng biết điều hành lễ tạ ơn, lui xuống.

      Bích Vân dẫn Từ Xán Xán đến căn phòng phía tây. Hôm nay, Tiểu Hương có chút sợ hãi, nơm nớp theo sát phía sau, rất sợ bị lạc đường trong nhà cao cửa rộng này.

      Nương Từ Sâm là nha hoàn của Từ Hàn thị, tổng quản nội viện, lúc này chỉ huy hai con dâu và tiểu nha hoàn sửa sang lại phòng, thu thập hành lý của Từ Xán Xán. Thấy Từ Xán Xán đến, nàng mỉm cười kín đáo, hành lễ với Từ Xán Xán:

      - Xin thỉnh an Nhị nương!

      Từ Xán Xán thấy nương Từ sâm mặc áo bối tử bằng tơ lụa màu mận chín, tai đeo khuyên tai ngọc trai bằng vàng ròng, đoán rằng nhất định là ma ma có thể diện, nàng tự hiểu được, ở trước mặt Từ Hàn thị, những ma ma quản gia này so với bản thân mình, cháu đến từ nông thôn còn có thể diện hơn, bởi vậy dám chậm trễ, lấy ra mấy hà bao, tươi cười đưa tới, cho nương Từ Sâm hà bao dày hơn người khác chút.

      Nương Từ Sâm thẳng thắn nhận hà bao, hành lễ với Từ Xán Xán:

      - Tạ ơn Nhị nương. Phu nhân phân phó, Nhị nương có chuyện gì cứ việc tìm nô tỳ.

      Từ Xán Xán mỉm cười đáp ứng. Lúc này, nương Từ Sâm mới dẫn bà tử nha hoàn rời . Tiểu Hương biết mình nên làm gì, bèn sửa sang lại giường chiếu— mặc dù giường chiếu được thu xếp gọn gàng rồi. Bích Vân hành lễ với Từ Xán Xán, khuôn mặt nhắn mang theo nụ cười thân thiết:

      - Xin thỉnh an nương! Lão thái thái đưa nô tỳ cho nương, đương nhiên Bích Vân tận tâm hầu hạ nương ạ.

      Từ Xán Xán vội vàng nâng nàng dậy, cười :

      - Bích Vân tỷ tỷ, ngươi theo ta, đây cũng là duyên phận, đương nhiên ta xem ngươi như người trong nhà!

      Nàng lấy đôi khuyên tai hoa mai bằng vàng ròng chuẩn bị sẵn từ trong túi ở tay áo ra đưa cho Bích Vân:

      - Đừng ghét bỏ nhé, đeo vào !

      Bích Vân vẻ mặt vui mừng khụy gối hành lễ:

      - Tạ ơn nương ạ!

      Nàng lập tức gỡ khuyên tai màu bạc xuống, đeo khuyên hoa mai bằng vàng ròng lên. Bích Vân phòng bếp lấy nước tắm rửa, trong phòng chỉ còn lại Từ Xán Xán và Tiểu Hương.

      Từ Xán Xán quan sát trong phòng. Phòng phía tây này gồm hai gian, gian sáng, qian tối. Sát tường phía Nam của gian sáng, bày bộ tháp trúc, chính giữa tháp bày chiếc bàn sơn màu đỏ, tường phía Đông và phía Tây treo hai bức tranh bằng giấy Ca - rô, miêu tả các loại Mai Lan Trúc Cúc.
      Gian tối là phòng ngủ. Mặc dù đây là Từ phủ, nhưng phòng này cũng tốt bằng phòng ngủ của nàng ở trấn Lạo Hà, chỉ có chiếc giường Bạt Bộ (1), chiếc tủ quần áo, chiếc bàn trang điểm và chiếc ghế tròn mà thôi, trong phòng có vẻ hơi trống rỗng.

      Từ Xán Xán lẳng lặng đứng yên nhìn rèm vải màu tím mỏng như cánh ve phai màu phía trước cửa sổ. Nàng biết phân lượng của mình, nếu bị đại bá đưa vào trong cung, chỉ có thể liều mạng che dấu bảo vệ bản thân, về phần cung đấu gì gì đó, nàng đánh rắm cũng muốn tham gia, nếu đấu cũng chỉ trở thành vật hi sinh mà thôi!

      Ttrong đầu Từ Xán Xán loạn như ma, đến bây giờ nàng vẫn còn nghĩ: Phó Dư Sâm lớn lên đẹp, khuôn mặt trứng ngỗng nho , đẹp nhất là hàng lông mi vừa dài vừa dày, đôi mắt phượng, cái mũi cao thẳng, đôi môi đầy đặn màu hồng nhạt, còn có dáng người cao gầy— đời sao lại có mỹ thiếu niên như vậy chứ, nếu nàng làm hoàng đế, nhất định cướp đưa vào trong cung, làm gì cả, mỗi ngày nhìn cũng thỏa mãn rồi...

      Ý dâm Phó Dư Sâm trong chốc lát, rốt cục Từ Xán Xán cũng có chút thoải mái. Nàng lấy tay xoa mặt, trong giọng tràn đầy mỏi mệt:

      - Haiz, cười đến mặt cũng cứng lại rồi.

      Nàng đến trước bàn trang điểm, kéo chiếc ghế tròn thô ráp sơn màu đỏ, ngồi xuống, nhìn mình trong gương xinh đẹp mềm mại như hoa, trong lòng thỏa mái hơn chút — kiếp trước, mối tình đầu của nàng bị xinh đẹp cướp mất, vì thế, nằm mơ nàng cũng muốn trở thành đại mỹ nhân, nghĩ tới ở đời này lại có thể thực được.

      Sau khi trải qua phen củng cố tâm lý, Từ Xán Xán mới cảm thấy kiếp này mình vẫn còn rất được lời! Tiểu Hương giúp Từ Xán Xán tháo búi tóc, chải vuốt mái tóc dài, thấy vậy đau lòng :

      - nương, ở nơi này nô tỳ đến thở mạnh cũng dám, càng cần phải nương, chúng ta ở nhà tự do tự tại...

      lát sau, Từ Xán Xán mới dặn dò :

      - Tiểu Hương, ngươi ở đây, nhất định phải thận trọng từ lời đến việc làm, kể cả ở trước mặt Bích Vân cũng cần nhiều lời!

      Tiểu Hương đáp ứng tiếng. Từ Xán Xán ngâm mình vào thùng nước tắm ấm áp, chỉ lộ đầu ra bên ngoài. ra Tiểu Hương muốn tiến lên hầu hạ Từ Xán Xán tắm rửa, nhưng xà bông thơm, khăn tắm vải bố, nước hoa hồng đều có, chỉ biết ngây người. Bích Vân thấy nàng biết làm sao, lúc này mới xắn tay áo tiến lên hầu hạ. Lão thái thái chu đáo đến mức chuẩn bị cho cháu xà bông thơm, khăn tắm vải bố, nước hoa hồng, những thứ này đều do Bích Vân lặng lẽ cầm bộ mình chưa dùng đến. Nàng vừa múc nước giúp Từ Xán Xán gội đầu, vừa suy nghĩ.

      Bích Vân tay chân nhanh nhẹn, dùng nước gội sạch xà phòng hai lần, lại lấy nước hoa hồng xoa lên tóc Từ Xán Xán, sau khi gội xong mái tóc đen dài, nàng dùng khăn bố cuộn lại, lúc này mới giúp Từ Xán Xán kỳ cọ thân thể.

      Đêm khuya, Bích Vân rải đệm nằm ngủ tháp trúc ngoài gian sáng. Tiểu Hương nằm ở trước giường Từ Xán Xán, giống như ngủ say.
      Trong phòng im ắng, chỉ có tiếng gió thổi cây tùng ngoài cửa sổ, vang lên thanh xào xạc. giường chỉ trải tầng đệm cũ mỏng manh, đương nhiên rất cứng, khiến Từ Xán Xán quen ngủ giường đệm dày thể ngủ được, nàng nằm giường, nhắm mắt nghĩ biện pháp ngày mai làm thế nào để chiếc giường này trở nên mềm mại hơn. Từ Xán Xán đối với việc ăn mặc ngủ nghỉ cầu cao lắm, chỉ có giường là nhất định phải sạch ấm áp thoải mái!

      Ngày suy nghĩ đêm nằm mơ, trong mơ Từ Xán Xán gặp Phó Dư Sâm, cười híp cả mắt. Lúc bị Bích Vân đánh thức, Từ Xán Xán nhắm mắt lại than thở:

      - Đừng gọi, ta còn muốn nằm mơ nữa...

      * Ghi chú:
      (1) Giường Bạt Bộ
      [​IMG]

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nghô nghê như nàng ý đúng là hổ thẹn với người đại quá, ta chờ xem nàng làm thế nào trở thành đố hậu được đâyy.
      buingan1209 thích bài này.

    4. buingan1209

      buingan1209 Well-Known Member

      Bài viết:
      70
      Được thích:
      2,517
      Chương 13: Chương trình học
      Editor: Buingan1209



      Mặc dù miệng muốn rời giường nhưng Từ Xán Xán vẫn cắn răng ngồi dậy, bất kể trong lòng nghĩ như thế nào, thực tế nàng chỉ có thể thích ứng với thế giới này. Bởi vì trời còn chưa sáng, trong phòng vẫn đốt nến, làm cho toàn bộ phòng ngủ như được phủ lên lớp vải mỏng. Bích Vân nhanh nhẹn cầm quần áo và đồ dùng hàng ngày của Từ Xán Xán đến, để Tiểu Hương hầu hạ Từ Xán Xán mặc quần áo, còn mình ra ngoài chuẩn bị nước ấm rửa mặt. Từ Xán Xán nhanh chóng mặc xong áo trong màu trắng. Nàng mở cửa sổ ra, thấy bên ngoài vẫn mờ tối, cây tùng trong viện chìm trong sương mù buổi sáng, thoạt nhìn cũng ràng.

      hiểu sao nàng lại nhớ tới câu thơ "Hoa phi hoa vụ phi vụ, dạ bán lai thiên minh khứ" (1), trong lòng cảm thấy phiền muộn. Rửa mặt xong, trời tờ mờ sáng, tất cả mọi thứ trong viện dần dần trở nên ràng. Từ Xán Xán bảo Tiểu Hương chờ ngoài gian sáng, thấy đám người đại nương đến thông báo cho mình.

      Tiểu Hương nghe lời chờ ngoài gian sáng, Bích Vân và Từ Xán Xán ở trong phòng ngủ. Từ Xán Xán muốn thử bản lĩnh trang điểm của Bích Vân, bèn ngồi trước bàn trang điểm, mặc cho Bích Vân xử lý. Bích Vân lau sạch tay, mở hộp trang điểm của Từ Xán Xán ra, nhìn son phấn bên trong, chỉ thấy nước hương, son và bút chì. Nàng nhìn khuôn mặt trắng như tuyết của Từ Xán Xán, hiểu được nguyên nhân trong hộp trang điểm có phấn trắng — Căn bản Từ Xán Xán cần phải dùng đến!

      Để phối hợp trang điểm cho cân xứng, nàng lấy hộp trang sức của Từ Xán Xán trong ngăn kéo ra, thấy đồ trang sức trong hộp có tới ba bộ sắp đặt chỉnh tề, càng cần phải tới những thứ vụn vặt như vòng tay, khuyên tai. Từ Xán Xán thấy vẻ mặt nàng như thế, lại cười :

      - Ta từ thích vàng ngọc đá quý, những thứ này đều do cha nương ta chuẩn bị cho ta mấy năm nay.

      Bích Vân cũng cười :

      - Đồ nữ trang của nương đều có chất lượng rất tốt đấy ạ!

      Từ Xán Xán nghe vậy bèn tiện tay lấy chiếc vòng tay ngọc bích đưa cho Bích Vân:

      - Ngươi đeo vào thử xem !

      Nàng biết tổ mẫu mình keo kiệt, đồ dùng để tắm rửa tối hôm qua nhất định là của Bích Vân, bởi vì cảm ơn Bích Vân, cũng vì lôi kéo nàng, thế mới có việc này. Bích Vân có chút sợ hãi, vừa muốn từ chối, Từ Xán Xán lên tiếng:

      - Uyển Châu là nơi sản sinh ra ngọc, ở chỗ ta còn có nhiều đồ quý giá hơn nữa cơ!

      Nàng lại kéo ngăn phía dưới, lấy ra chiếc vòng ngọc màu phấn hồng:

      - Bảo Tiểu Hương lại đây lát!

      Tiểu Hương được cho vòng ngọc thạch khắc hoa sen màu phấn hồng, trong lòng cực kỳ vui mừng, hành lễ xong lại lập tức chạy ra ngoài — nàng còn phải nhìn động tĩnh bên ngoài nữa đấy! Bích Vân mặc dù hiểu biết về ngọc, nhưng cũng biết vòng tay của mình có màu xanh biếc, bề mặt nhẵn nhụi, gần giống phỉ thúy, chắc là Thiên Lam ngọc trân quý nhất. Nàng cũng nhiều lời, chỉ nhàng :

      - Nô tỳ tận tâm, xin nương yên tâm.

      Từ Xán Xán luôn luôn hào phóng, lúc đưa lễ vật xong cũng rất vui vẻ, ngồi ngay ngắn ở trước bàn trang điểm để Bích Vân trổ tài. Đoàn người Từ Hàn thị, Từ Nghi Bằng, Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng vừa mới vào sân, Từ Xán Xán lập tức dẫn theo Bích Vân nghênh đón — Tiểu Hương ở lại trong phòng. Lúc này là đầu hạ, trời sáng rất sớm, Từ Hàn thị quan sát Từ Xán Xán vừa mới hành lễ xong.

      Hôm nay Từ Xán Xán chải tùy vân kế phức tạp, tóc đen chỉ cài cây trâm bươm bướm vờn hoa khảm hồng ngọc bằng vàng ròng, tai cũng đeo khuyên hình con bướm khảm hồng ngọc bằng vàng ròng đồng bộ, cổ tay tuyết trắng cũng là vòng tay hồng ngọc bằng vàng ròng. người mặc la sam màu đỏ thêu bướm vờn hoa màu vàng và váy dài màu trắng viền vàng. So với mộc mạc ngày hôm qua, hôm nay Từ Xán Xán càng xinh đẹp cao quý, làm Từ Hàn thị nhớ tới câu thơ "Nhật biên hồng hạnh ỷ vân tài" (2). Từ Hàn thị đoán: phu thê lão nhị ra rất cưng chiều con , tuổi còn dùng trang sức quý giá như thế. Nàng cười cười kéo tay Từ Xán Xán về phía trước:

      - Xán Xán, ở trước mặt đại nương cần giữ lễ tiết.

      Từ Nghi Bằng đứng sau mẫu thân, thấy Từ Xán Xán, mắt cũng sáng ngời. Ở đường, Từ Xán Xán mặc rất giản dị thanh nhã, nghĩ khi trang điểm lộng lẫy lại xinh đẹp như thế! Đoàn người về phía chính đường. Từ Nghi Đồng phía sau nhìn bóng lưng Từ Xán Xán, đố kỵ điên cuồng: Chẳng qua chỉ là nương ở nông thôn thôi, giả vờ tiểu thư khuê các cái gì chứ!

      Dùng xong điểm tâm ở chỗ Từ lão thái thái, Từ Nghi Bằng phải tiền viện đọc sách, Từ Hàn thị tìm cớ dẫn Từ Xán Xán đến Thanh Tâm viện của mình, để Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng ở lại hầu hạ. Từ Xán Xán biết trong hồ lô của đại nương bán thuốc gì, chỉ có thể lấy bất biến ứng vạn biến, cùng Bích Vân theo Từ Hàn thị vào Thanh Tâm viện.

      Thanh Tâm viện giống Xuân Huy viện, trong viện chỉ trồng mấy cây lựu nở hoa đỏ rực, ngoài ra trước nhà chính còn trồng hai bụi hoa hồng, thoạt nhìn bớt phần trang nghiêm, hơn phần tươi đẹp, thực giống biểu bình tĩnh đạm bạc bên ngoài của Từ Hàn thị.

      Từ Hàn thị ngồi xuống tháp ở nhà chính, đại nha hoàn bên người nàng là Mai Tuyết mời Từ Xán Xán ngồi xuống ghế ở phía tây, lại dâng trà Phổ Nhị cho Từ Xán Xán. Trong nhà chính, ngoài Từ Hàn thị và Từ Xán Xán, chỉ có hai nha hoàn đứng hầu hạ bên cạnh là Mai Tuyết và Bích Vân, Từ Hàn thị và Từ Xán Xán uống trà, trong phòng nhất thời yên tĩnh. Từ Xán Xán nhận ra chiếc chén trong tay mình là chén Thành Diêu (3) ngũ sắc, so với chén trà Quan Diêu (4) có nắp bằng sứ trắng trong phòng lão thái thái quý giá hơn nhiều lắm, trong lòng hiểu được gia chủ Từ phủ là ai. Nhìn Từ Xán Xán buông chén Thành Diêu ngũ sắc xuống, lúc này Từ Hàn thị mới :

      - Xán Xán, để Mai Tuyết dẫn con đến phòng phía đông !

      Lại cười :

      - Xán Xán, nhất định phải nghe lời Ngô ma ma đấy.

      Nàng chuyện rất kỹ xảo, cố ý nhấn mạnh mấy từ "nhất định" và "nghe", Từ Xán Xán cũng nghe ra được. Sau khi cùng Từ Xán Xán vào phòng phía đông, Mai Tuyết đóng cửa phòng lại, cài then cửa, lúc này mới xoay người hành lễ với người phụ nữ trung niên trắng mập ngồi ở tháp:

      - Ngô ma ma, Nhị nương đến rồi ạ.

      Ngô ma ma mặc áo bối tử màu đen và váy đỏ, đeo vài món trang sức bằng bạc, có vẻ rất giản dị, nàng xuống tháp, hành lễ với Từ Xán Xán, lúc này mới :

      - Nhị nương, mời vào phòng ngủ!

      Từ Xán Xán và Mai Tuyết theo Ngô ma ma vào phòng ngủ. Sau khắc chung, Từ Xán Xán từ phòng ngủ ra, dẫn Mai Tuyết rời khỏi phòng phía đông. Nếu trước kia nàng vẫn mơ hồ cảm thấy đại bá muốn cho mình tiến cung tham tuyển, tại xác định trăm phần trăm. Ngô ma ma bảo nàng cởi sạch quần áo, kiểm tra lỗ tai, sờ thân thể, kiểm tra bộ ngực của nàng, lại cẩn thận kiểm tra chỗ tư mật, cuối cùng mới vừa lòng gật gật đầu, bảo nàng mặc quần áo — đây phải kiểm tra giống như khi tuyển tú hay sao! Mai Tuyết cũng đưa Từ Xán Xán trở lại nhà chính, mà đưa nàng đến phòng phía tây.

      Vừa đến phòng phía tây, lập tức có thiếu phụ dáng người cao gầy mắt to khuôn mặt rất xinh đẹp ra đón, khụy gối hành lễ với Từ Xán Xán, vẻ mặt tươi cười:

      - Nhị nương đại giá quang lâm là vẻ vang cho kẻ hèn này quá!

      Từ Xán Xán nhận ra nàng là nha hoàn thông phòng Mai Vũ mà Từ Hàn thị đưa cho Từ Đình Hòa, cười cười, ngồi tháp ngoài gian sáng. Mai Vũ vội vàng chuẩn bị hộp hoa quả khô, pha trà, nhiệt tình tiếp đón Từ Xán Xán. Từ Xán Xán nâng chung trà lên giả vờ muốn uống, mới đầu trong lòng có chút loạn, giờ từ từ bình tĩnh lại - cha mẹ bị chụp mũ hiếu đạo ngăn chặn, hôm nay cùng với việc làm ít phản kháng thực tế, bằng thuận theo, bước lại tính bước.

      bao lâu sau, đại nha hoàn là Mai Vân đến gọi, Mai Tuyết liền dẫn Từ Xán Xán trở về nhà chính. Từ Hàn thị thân thiết nhìn Từ Xán Xán:

      - Xán Xán, đại bá con mời giáo tập dạy cung lễ, văn học và nữ nghi cho con rồi, lát nữa bắt đầu học ngay ở phòng phía đông nhé!

      Đến chạng vạng tối, Từ Xán Xán mới học xong chương trình hôm nay. Nàng bị giáo tập cung lễ, văn học và nữ nghi dày vò gần ngày. Giáo tập cung lễ là ma ma trong cung ra, họ Trương, còn trẻ vào cung, lớn tuổi được ra cung, cả đời chưa gả, kiếm sống bằng việc dạy dỗ nghi lễ cung đình cho các khuê nữ ở kinh thành, cũng có chút danh tiếng. Giáo tập văn học họ Hồ, là quả phụ để tang chồng, lúc tuổi trẻ cũng là tài nữ, nàng dạy Từ Xán Xán đều là ít thơ từ hương diễm — để cho những cung phi lấy sắc hầu hạ, cần tham gia chính , chỉ cần làm cho hoàng đế vui vẻ là được. Mà chương trình học tập nữ nghi của Âu Dương đại gia lại làm cho người sống hai kiếp như Từ Xán Xán cũng phải đỏ mặt như rỉ máu — còn chưa biết học cụ thể những gì, nhưng Âu Dương đại gia tuyên bố chương trình học. Nghĩ đến cái gì mười hai cách quyến rũ, ba mươi tám kiểu giường, mười bảy kỹ thuật thổi tiêu, Từ Xán Xán cũng phải che mặt.

      Ngồi cùng Từ Hàn thị lúc, Từ Xán Xán làm nũng muốn Từ Hàn thị đổi chăn gối, đệm giường mới tinh cho mình- nàng sớm phát , sắc đẹp của mình chỉ có hiệu quả với nam nhân, còn hiệu quả với cả nữ nhân! Hơn nữa, nếu nàng vì phu phụ Từ Đình Hòa ra sức, như vậy phu phụ bọn họ cũng phải có nghĩa vụ làm cho cuộc sống của nàng thoải mái chút!

      Như thế mười ngày sau, bởi vì Từ Xán Xán được ba vị giáo tập khen ngợi, Từ Hàn thị liền khen thưởng cho nàng — cho nàng theo Từ Nghi Liên và Từ Nghi Đồng đến Định quốc công phủ tham gia yến hội mừng sinh nhật của Lục tiểu thư quốc công phủ Phó Hồng . Từ Xán Xán nghe Từ Nghi Liên , Định quốc công phủ có bảy vị tiểu thư, đều là con vợ cả! Lúc nàng biết được Phó Dư Sâm có bảy vị tỷ tỷ ruột, Từ Xán Xán cười đến mức sắp nội thương — thê tử tương lai của thứ xuất Phó Dư Sâm đời trước chắc là tạo nhiều nghiệt chướng đây, đời này mới có bảy tỷ tỷ, còn đều là con vợ cả nữa chứ!


      · Ghi chú:

      (1) "Hoa phi hoa vụ phi vụ, dạ bán lai thiên minh khứ" là đoạn trong bài thơ “ Hoa phi Hoa” của Bạch Cư Dị:

      Hoa phi hoa
      Vụ phi vụ.
      Dạ bán lai,
      Thiên minh khứ.
      Lai như xuân mộng kỷ đa thời,
      Khứ tự triêu vân vô mịch xứ!

      Dịch thơ:

      Hoa chẳng là hoa
      Sương chẳng phải sương
      Lại nửa đêm trường
      Sáng sớm lên đường
      Đến như xuân mộng khôn lường
      Rồi mây sớm biết phương xứ nào?

      (2) "Nhật biên hồng hạnh ỷ vân tài": trích từ bài thơ:

      Hạ Đệ Hậu Thướng Vĩnh Sùng Cao Thị Lang
      Cao Thiềm

      Thiên thượng bích đào hòa lộ chủng
      Nhật biên hồng hạnh ỷ vân tài
      Phù dung sinh tại thu giang thượng
      Bất hướng đông phong oán vị khai

      Dịch thơ:

      trời đào biếc thấm nhuần sương
      Hồng hạnh bên mây ấm ánh dương
      Sinh ở ven sông sen thấm lạnh
      Dám đâu than với gió đông phương

      (3) Thành Diêu:
      [​IMG]
      (4) Quan Diêu:
      [​IMG]

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hic hic, nàng ý tự rủa mình sao.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :