1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nhúng chàm em là ngoài ý muốn - Hồng Cửu (1.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Nhúng chàm em là ngoài ý muốn

      Tác giả: Hồng Cửu
      Converter: Ngocquynh520
      Editor: Iu Socola
      Thể loại: Đô thị, ngôn tình, HE

      Giới thiệu:

      Ngôn Vũ: là chúng ta ở cùng chỗ, việc này là đùa thôi sao?

      Tiêu Tường: . Tôi và em quen biết.

      Ngôn Vũ: nhưng mà vừa nhúng chàm em xong.

      Tiêu Tường: đó là ngoài ý muốn.

      Ngôn Vũ: muốn em làm bạn .

      Tiêu Tường: muốn. Hai ta quen biết.

      Ngôn Vũ: nhưng mà vừa mới nhúng chàm em.

      Tiêu Tường: vẫn là ngoài ý muốn.

      Ngôn Vũ: Tiêu Tường, tôi quyết định buông tha .

      Tiêu Tường: Em dám! Tôi nhúng chàm em!

      Ngôn Vũ: nhưng là, hai ta quen biết; đó là ngoài ý muốn.

      Tiêu Tường: Vậy tôi thích nhúng chàm người quen biết đấy, thế nào!

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 1: Đậu vào trường trung học trọng điểm
      1.1



      Trong lớp Ngôn Vũ vẫn luôn xếp loại trung bình, cha mẹ chưa bao giờ đặt nhiều kì vọng ở , chưa bao giờ ép phải thi đậu đại học nổi tiếng, họ cảm thấy chỉ cần con sống khỏe mạnh, hạnh phúc vẫn tốt hơn.


      Nhà hàng xóm Ngôn Vũ có con bằng tuổi tên là Nhị Nha, đánh nhau rất giỏi, đầu óc cực kỳ thông minh, người gặp người khen. Hai nhà ở cùng dãy, trong cùng khu phố, hàng xóm thường xuyên so sánh Ngôn Vũ với Nhị Nha, kết quả so sánh thường là: "Xem kìa! Con nhà hàng xóm Ngôn Vũ lợi hại! Nghe lại nhảy lớp, ràng Ngôn Vũ học tiểu học cùng ấy, bé này nhảy lớp liên tục, tại học Cao Trung (1), Ngôn Vũ vẫn học từng lớp ở Sơ Trung(2). May thay cả nhà Ngôn Vũ có tư tưởng lớn, bằng người so với người, chừng trong lòng rất ấm ức."

      (1)(2) Bậc Trung Học ở Trung Quốc học 6 năm gồm Sơ Trung và Cao Trung


      Bình thường khi nghe những lời này, Ngôn Vũ phải suy nghĩ chút: học từng lớp ở Sơ Trung sao? Tôi ở khu phố này, Nhị Nha nhà bên cạnh, người điên cuồng là ếch thành tinh đầu thai, từ đến lớn nhảy tổng cộng ba lớp, ngoài ấy ra trẻ con nhà ai đều phải học từng lớp sao?


      Ngôn Vũ từng hỏi ba mẹ: "Cha mẹ nhìn coi, chú thím Thẩm sinh Nhị Nha tốt, rất giỏi, nhìn lại chúng ta xem, thường ngày ba mẹ cho con học từng lớp như vậy, ba mẹ nóng lòng sao?"


      Ba mẹ quen với hoàn cảnh này, lấy hết dũng khí cùng phẩm chất vĩ đại để đáp trả, nhất loạt bày ra hai bộ mặt nhăn nhó như quả mướp đắng với Ngôn Vũ: "con à, ba mẹ xin lỗi con, lúc sinh con ra quên cho con đầy đủ tâm phế, con là người suy nghĩ đơn giản, ba mẹ mong muốn gì khác, có thể sống thành đạt cho dù là xe đạp hay đồng hồ mất ba mẹ cũng tiếc!"


      Ngôn Vũ coi như có việc gì nhưng trong lòng nghĩ: nếu mình sinh ra trong nhà họ Trương, có phải cũng trâu bò giống Nhị Nha hay ?


      Sau này lại xảy ra việc khiến cho Ngôn Vũ bao giờ hâm mộ và ảo tưởng muốn làm con chú Trương được mọi người khen ngợi nữa.


      Nhị Nha bị trầm cảm. dễ nghe chút là bệnh trầm cảm, Ngôn Vũ tự thăm Nhị Nha, đó đâu phải là bệnh trầm cảm mà chính là giai đoạn đầu bệnh tâm thần phân liệt. Dường như Nhị Nha nhận ra ai cả, ngồi đó lúc người mà có ai để ý đến mình tự dưng tức giận, như bị người ta đào phần mộ tổ tiên, dường như tức giận đến đến mức chịu nổi nữa; lúc lại đột nhiên đứng lên rồi liên tục vòng quanh trong nhà, ai đó mà kéo bạn ấy lại trong lúc nhanh bạn ấy đá người đó.


      Ngôn Vũ nghĩ: ôi! Nhị Nha biến dạng, trước kia là ếch thành tinh, nhảy lớp rất kì quái; bây giờ biến thành con lừa .


      Sau khi Ngôn Vũ về nhà, cảm nhận rằng muôn ngàn lời của ba mẹ rất đúng, xúc động : "Ba mẹ, bây giờ con cảm thấy ba mẹ rất vĩ đại nên sinh con ra có ít tâm ít phổi, sinh ra nhiều cũng có gì hay, nhìn Nhị Nha xem, bình thường do chú thím Trương cho bạn ấy nhiều quá nên bị thần kinh rồi!"



      1.2


      Trong lòng ba mẹ Ngôn vô cùng buồn bực, việc ai đó điên hay điên phải liên quan đến đầu óc chứ, sao lại liên quan đến người có đầy đủ tâm phổi ? Chỉ có điều hai người luôn có thoả thuận khi sinh con: con gì cũng đều đúng, con như thế nào cũng đều có suy nghĩ, con muốn xấu người nào đều được cả.


      Ngôn Vũ tỏ ra thông minh đúng lúc với ba mẹ mình: "Có ba mẹ nào nuông chiều con như vậy hả! Ba mẹ tỏ ra uy nghiêm chút để dạy dỗ con à! sợ con làm “ông trời con” sao?"


      Mẹ Ngôn : "Cục cưng, lúc mẹ sinh con suýt nữa xác hai mạng rồi, mẹ con mình đều sống sót để cha con bị goá vợ đúng là kỳ tích. Con xem mẹ và ba con nuôi con từ khi tóc còn để chỏm, tiêu tiểu cần người dắt đến nay trở thành xinh xắn như thế dễ dàng, nuông chiều sao được, phải chiều chứ! Phải ba nó!"


      Ba Ngôn gật đầu lia lịa hùa theo mẹ Ngôn, khiến cho Ngôn Vũ ở bên cạnh mắt trợn trắng.


      Ngôn Vũ thường xuyên tỏ ra khoe khoang bạn cùng bàn: "Nhà tớ thi hành chính sách tự do. Hàng ngày Ba mẹ tớ cho tớ chơi tự do bên ngoài, mặc cho tớ chơi đùa, chơi đùa khắp nơi nhưng ba mẹ tớ chưa bao giờ la mắng tớ. Hôm trước tớ đánh mất tiền của ba mẹ tớ, tớ về cho ba biết, ba mẹ tớ còn vui vẻ khen tớ là đứa bé ngoan, thành , kiên quyết đến việc lãng phí tài sản nhà mình. Ba mẹ các cậu có được như vậy !


      bé cùng bàn với Ngôn Vũ là bé rất siêng năng, lập tức muốn thi đỗ trung học , mỗi ngày học tập chăm chỉ từ để lớn lên thành nữ doanh nhân. Ngôn Vũ đùa giỡn bạn: "Từ Hiểu Ninh, nhà các cậu có khách, có phải luôn tưởng cậu là em của mẹ cậu , có phải lúc nào cũng gọi cậu là dì Từ ?"


      Từ Hiểu Ninh vừa vừa hận Ngôn Vũ, bạn ấy vì trong học tập đàn áp được bạn ấy, khiến cho vui sướng, hận bạn ấy có cái miệng độc ác vì mỗi lần hé miệng môi giống như bôi thuốc độc hạc đỉnh hồng, môi dưới giống như bôi thạch tín, khi làm tổn thương người có thể làm cho người ta tức giận đến nỗi muốn cầm cái bàn đập chết bạn ấy."
      thuyt thích bài này.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      mom chi doc nhu the ai ma chiu noi ha troi

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      1.3


      Ngôn Vũ được nuôi dưỡng chế độ chăn thả dê, đào tạo thành tự do, có lòng cầu tiến, đồng thời cũng làm cho Ngôn Vũ trở nên cẩu thả nhưng nhờ vào tính tình hiền hoà mà có số mệnh rất tốt. Mặc kệ là ở trường học hay trong tiểu khu, mấy bạn cùng tuổi đều thích chơi cùng Ngôn Vũ. Lần họp lớp đó Ngôn Vũ lười , hơn phân nửa lớp cùng . Những người này đâu? Tất cả đều chạy đến nhà Ngôn Vũ! Mở party ở nhà Ngôn Vũ luôn. Tính cách ba mẹ Ngôn cũng là thiếu tâm thiếu phổi, hết sức hiền hoà, ở nhà làm trâu làm ngựa nấu cơm xào rau cho nhóm con nít, để cho đám choai choai hăng hái chơi đùa, trong nhà bừa bãi lộn xộn cũng tức giận .

      Trong nhóm bạn Ngôn Vũ có bé mũm mĩm tên Bạch Dương, đặc biệt ăn khoẻ. Lần đầu tiên các bạn cùng lớp Ngôn Vũ mở party ở nhà Ngôn Vũ, Ngôn Vũ và ba mẹ có kinh nghiệm, nấu nồi cơm lớn, vậy mà đủ ăn, sau đó đếm số người cùng sức ăn, chỉ có vài bạn gặp may, phần lớn đều ăn chén, đến phiên Bạch Dương, vươn ba ngón tay run rẩy, suy nghĩ chút lại duỗi thêm ra nửa ngón nữa, lại suy nghĩ chút, khẽ với mẹ Ngôn Vũ: "Mẹ Ngôn, con ăn ba chén rưỡi, nhưng mà ra con ăn chưa no, con còn hơi đói. Bây giờ cơ thể con lớn, bữa con có thể ăn năm chén cơm!"

      Lúc đó Ngôn Vũ vừa cười vừa ôm bụng ngặt nghẽo, ba Ngôn Vũ con đừng bất lịch như thế, con sợ xúc phạm tới bạn tâm hồn yếu đuối mà ăn khoẻ sao. Tất cả mọi người đều bật cười, Bạch Dương cũng cười theo.

      Sau này các học sinh lại tính đến nhà Ngôn Vũ mở party, ba Ngôn cố ý hỏi thượng câu: "Hôm nay Bạch Dương đến ?" À, nếu có đến nấu hai nồi cơm to, còn đến chỉ nấu nồi thôi.

      Trước khi thi tốt nghiệp Sơ trung, lớp muốn khảo sát lần, viết tên hay viết tên đều được, điền nguyện vọng trong tương lai của mình.

      Có hơn phân nửa số bạn học viết nguyện vọng của chính mình đều ghi tên, bọn họ hẹn mà cùng : "Nguyện vọng của em là được làm con chú Ngôn. Về sau cho dù Cao Trung (trung học VN) học cùng trường với Ngôn Vũ, em cũng hy vọng các bạn đến nhà ăn cơm, mở party, mãi cho đến về sau em kết hôn sinh con cũng vậy."

      Sức hấp dẫn to lớn của nhà Ngôn Vũ làm chủ nhiệm lớp cảm thấy hết sức giật mình, với Ngôn Vũ nhà em mở tiệc thầy đén chơi được ? Ngôn Vũ thầy trước cho em biết thầy ăn mấy chén cơm, để ba em biết phải nấu mấy nồi cơm cho đoàn người ăn.

      Ngôn Vũ cảm thấy hết sức kiêu ngạo đối với gia đình mình, vui như điên khoe khoang với bạn cùng bàn: "Bạn thấy tớ được nhiều người hoan nghênh ? Hiểu Ninh, ba mẹ cậu đối xử với cậu vô nhân đạo, tớ thấy cậu dứt khoát quên việc thừa hưởng tài sản cho con ."

      Từ Hiểu Ninh đưa tờ giấy bản thân mình viết nguyện vọng cho Ngôn Vũ xem, giấy viết: Em muốn đổi ba mẹ với Ngôn Vũ.

      Ngôn Vũ xem xong quát to tiếng: "Từ Hiểu Ninh, cậu có nghĩa khí chút nào! Tớ vô tư muốn nhận cậu vào nhà tớ, thế mà cậu nhẫn tâm muốn đổi tớ sang hầm lửa nhà cậu! Lần sau cậu tới nhà tớ chơi, tớ ba tớ cho cậu ăn cơm!"

      Năm ấy trước khi thi ngày, Ngôn Vũ mơ giấc mơ đẹp. mơ thấy bản thân mình thủ đô được Chủ Tịch Mao gọi đến. Buổi sáng tỉnh lại kể ra những gì trong giấc mơ, ba mẹ Ngôn sợ tới mức muốn khóc : "Cục Cưng nếu vậy hôm nay con đừng thi , chờ sang năm sau rồi , con vừa muốn ra khỏi cửa bị Chủ Tịch Mao bắt ba mẹ làm sao sống nổi nữa!"

      Sau đó bốn chân tay của ba mẹ Ngôn cũng giữ được hai cánh tay Ngôn Vũ. Ngôn Vũ khí phách hiên ngang với ba mẹ: " Chủ Tịch Mao tương lai của con có thể thi đậu ở Bắc Kinh đấy! Ông ấy mấy ngày nay ông ấy ở trời phù hộ cho con, con quay về nhất định thi đậu Nhất Trung!"

      Ba mẹ Ngôn hít hơi, chỉ sợ trước khi thi Ngôn Vũ khẩn trương biến thành Nhị Nha nhà bên cạnh. Trường Nhất Trung chính là trường trọng điểm trong cả nước, con nhà mình là đứa đầu gỗ, muốn vào Nhất Trung đúng phải cầu Chủ Tịch Mao phù hộ cho con mới được!

      Tâm tình Ngôn Vũ rất tốt, cảm thấy trời có Chủ Tịch Mao che chở cho , thế gian có ba mẹ nuông chiều , cuộc sống là tốt đẹp, cuộc thi ba ngày chút áp lực, khổ sở dưới ngòi bút ở tay nhàng trôi qua.

      Vào ngày có kết quả, ba mẹ Ngôn sững sờ hồi lâu. Bởi vì, Ngôn Vũ thi đậu Nhất Trung! Mặc dù là ở cuối danh sách, nhưng đó cũng là lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, con thi đậu Nhất là trâu bò!

      Vài ngày sau khi xem danh sách thi đậu, đường ba mẹ Ngôn mua đủ loại lớn liên quan đến Chủ Tịch Mao như: tượng Chủ Tịch Mao, kỷ niệm chương Chủ Tịch Mao … bày ra trong các góc nhà thành kính cúng bái.

      Ba mẹ Ngôn run run với đối phương: " Cục Cưng của chúng ta phải người bình thường, ngay cả Chủ Tịch Mao cũng phù hộ cho nó!"

      Sau hai tháng nghỉ hè, Ngôn Vũ chính thức bắt đầu cuộc sống học tập ở trường cao trung trọng điểm. Vào ngày khai giảng chủ nhiệm lớp giới thiệu tình hình của lớp : "Năm nay lớp này là lớp đặc biệt nhất, thi đậu Nhất Trung có hai bạn đứng nhất toàn trường trong lớp này."

      Ngôn Vũ buồn bực hỏi nam sinh mi thanh mục tú ngồi ở bên cạnh: "Sao trường có thể có hai người đứng nhất vậy? Tớ nghe chỉ có hạng nhất mà."

      Tiểu nam sinh cao ngạo liếc nhìn Ngôn Vũ : "Hạng nhất từ đếm xuống và hạng nhất từ dưới đếm lên."

      Trong lòng Ngôn Vũ hồi hộp chút thầm : mình có chiếm hạng nhất trong danh sách.

      Trong lúc Ngôn Vũ lo lắng yên, bục giảng chủ nhiệm lớp : "sau đây mời Trạng Nguyên năm nay, bạn Tiêu Tường mời đứng lên, để mọi người biết!"

      Lúc Ngôn Vũ quay đầu cả phòng tìm người, vừa quay đầu lại, phát nam sinh vừa rồi cùng mình chuyện "Xoạt" đứng lên. Cậu ấy gật đầu chào mọi người: "Chào các bạn, mình là Tiêu Tường."

      Sau khi Tiêu Tường ngồi xuống, quay đầu với Ngôn Vũ: "Bạn chính là người đứng nhất kia sao."

      Ngôn Vũ kinh ngạc, ngơ ngác gật đầu hỏi: "A, đúng rồi, đúng rồi, tôi chưa , thầy giáo cũng chưa làm sao cậu biết được?"

      Tiêu Tường khinh khỉnh với : "Bạn biết chỗ chúng ta ngồi là dựa theo thành tích sắp xếp sao, thứ nhất cùng thứ nhất, thứ hai cùng thứ hai, tuần tự như vậy."

      Ngôn Vũ miễn cưỡng cười nghĩ, hoá ra các bạn biết là người xếp thứ nhất kia rồi, ha ha ha ha a!
      duongduongthuyt thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nguoi ta noi hay ko bang hen ma.cong nhan chi hen that

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :