1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 24

      Từ Yến, Tề Sách cùng Phó Thần cùng sóng vai đứng một bên nhìn theo truởng bối về phía trước, mẹ con Kiều Thị phía sau. Phó Uyển mặc áo tím nhạt cùng quần trắng thanh nhã khéo léo, Phó Dung một thân quần áo trắng, vốn là lễ phật, mà nơi đây càng thanh u yên tĩnh mặc như vậy càng đáng chú ý. Từ Yến tự chủ nhìn tiểu nương lâu hơn, chỉ liếc nhìn thôi mà trong lòng giống như có gió nhẹ thổi qua, lại giống như nước mùa xuân từ đáy lòng tràn ra.

      Mĩ nhân như kiếm

      Cả phòng đầy kiếm nhìn như giống nhau, người chọn kiếm luôn căn cứ vào độ sáng bóng ở lưỡi kiếm tìm cái hợp tâm ý hắn. Tuyển kiếm cần hiểu biết tỉ mỉ, còn nhìn người thì giống thế, có số người khi ngươi nhìn thấy nàng thì sẽ rơi vào nhất kiến chung tình, tới khi quen thuộc phát hiện đối phương chỉ thường thôi. Nhưng lúc ban đầu khi gặp nhau một cái chớp mắt,trong mắt chỉ còn đối phương tâm hồn như ngủ mơ.

      Từ Yến kinh ngạc nhìn nương kia, nàng rất đẹp so với những nương hắn đã gặp qua đều đẹp hơn. Làm cho Từ Yến cảm thấy những thứ mà nàng có nhưng những nữ nhân khác đều có, như hoa điền trán nàng tươi mát thoát tục lại vừa quyến rũ. Đổi lại người khác thì ra cảm giác này, còn làn mi mắt nàng cũng thể che đậy đôi mắt, bên trong đôi mắt đó như có làn sóng gợn , nhìn như nhã nhặn lịch sự đạm nhạt, giống như muốn nói lại thôi.

      Nàng cứ lướt qua như thế thuỷ chung chưa nhìn hắn một lần. Khiến hắn lần đầu tiên bị một nương lạnh nhạt qua hề nhìn thì thầm thất vọng.

      Hình như là tam nương của Phó gia? Từ Yến còn muốn nhìn theo thân ảnh của tiểu nương kia, Tề Giản, Tề Sách, Phó Thần đồng thời cũng xoay người, chặn lại tầm mắt của hắn. Tề Sách theo sát hắn nên mở miệng trước: “ Chúng ta thôi, đã lâu chưa từng ôn chuyện.”

      Từ Yến thuận thế thu hồi tâm, xoay người . Rốt cuộc vẫn là thế tử phủ Quận vương ,thất thố ngắn ngủi đã là hiếm thấy, Phó Thần rất nhanh phát hiện, vị thế tử Quận vương này nói với hắn nhiều hơn so với trước đây. Tuy đều là quý công tử thành Tín Đô, nhưng hắn đến sau nên luận giao tình sẽ kém hơn Từ Yến với Tề Sách, thân phận Từ Yến cần xem sắc mặt hay làm thân với bất luận kẻ nào, thì sẽ khách khí xa cách với hắn.

      Nhưng Phó Thần cao hứng nổi, ngày hôm qua thì Uyển Uyển bị người coi trọng, hôm nay lại đến phiên Nùng Nùng sao? Muội muội nhà mình người hỏi thăm hắn tức giận những người đó có ánh mắt, nhưng khi muội muội được người ta liên tiếp nhìn chằm chằm, bảo bối mà Phó Thần trông từ nhỏ đến lớn muốn người ta đoạt .

      Hắn quá thân thiện nói chuyện cùng ba người, ánh mắt nhìn về phía viện giảng kinh, chỉ mong kết thúc sớm để người một nhà về nhà sớm. Cách một bức tường, trong viện giảng kinh có một gốc cây hoè ̉ khoảng bốn năm trăm tuổi, cành lá xum xuê như một cái lọng. Đàn giảng kinh được thiết lập dưới gốc cây hoè, kỳ thực rất đơn giản chỉ có một cái bồ đoàn chỉ chờ cao tăng đến ngồi, bên cạnh cũng có chén nước trà, nhưng vì đơn giản tự nhiên mới làm tâm linh người khác thanh thuần.

      Sau khi vào, Phó Dung theo bản năng tìm kiếm Quận vương phi, thấy được Quận vương phi ngồi vị trí đầu tiên như có một mình bà, ngửa đầu nhìn cây biết nghĩ gì, đám nữ quyến phía sau đều yên tĩnh, nín thở ngưng thần, nhìn thấy các nàng khẽ gật đầu chào hỏi hề lên tiếng hàn huyên.

      Phó Dung có một chút hâm mộ Quận vương phi, trời cao hoàng đế xa đừng nhìn trong kinh thành có nhiều vương gia vương phi. Nhưng ở thành Tín Đô, Quận vương phủ chính là trời, trong thành Quận vương phi chính nữ nhân tôn quý nhất, ai dám đắc tội với bà, cho dù là Tín Đô vương Từ Diệu Thành, dù thích bà nhưng mỗi tháng cũng gặp một ngày, mặt ngoài kính trọng cũng là cho bà.

      “ Chúng ta tới thỉnh an Quận vương phi.” Tề lão thái thái nhẹ giọng nói, đều là lão phu nhân của nhà quan gia cho nên cấp bậc lễ nghĩa phải có. Kiều thị cũng có tư cách bái kiến Quận vương phi, liền dẫn ba nữ nhi qua.

      Phó Dung chậm rãi tới gần Quận vương phi, trong lòng lại khiếp sợ. Nếu như kiếp trước người nàng hận nhất là Tề Sách hại chết tỷ tỷ, người thứ hai nàng hận là bà bà khi dễ, tra tấn nàng. Nàng cho rằng khi gặp lại trong kiếp này vẫn hận nữ nhân này, khi đến gần nhìn thấy Quận vương phi hơi gầy nhưng ung dung lạnh lùng diễm lệ, Phó Dung lại có cảm giác gì, tâm tình bình tĩnh như nước.

      Là bởi vì biết đời này nàng sẽ gả vào Quận vương phủ, cho nên Quận vương phi ngầm ́ chấp vô lý cũng liên quan đến nàng sao? Đúng rồi, nàng trọng sinh có một số người hề tương quan, cần gì phải ́ chấp oán hận kiếp trước? Đường rộng thênh thang, trời cao lồng lộng, ai đường nầy là xong: “ Bái kiến Quận vương phi nương nương.” Tỷ muội Phó Dung cùng nhau hành lễ.

      Quận vương phi lớn hơn Kiều Thị 2 tuổi, sống an nhàn sung sướng nên nhìn bộ dáng lớn hơn 20 tuổi, bà ngồi đoan trang đánh giá 4 tiểu nương trước mặt, khoé miệng khó phát hiện khẽ nhếch lên, miễn cưỡng coi như cười: “ Ừm, sớm nghe 3 nương Phó gia như hòn ngọc quý tay, hôm nay vừa thấy danh bất hư truyền, cùng A Trúc tương xứng, sau này có rãnh rỗi đến quý phủ chúng ta chơi, cùng làm bạn với Tịch Nhi.”

      Kiều Thị vui vẻ nói: “ Nương nương có lời là phúc khí của các nàng.”

      Quận vương phi gật đầu, tỳ nữ bên cạnh đưa lễ gặp mặt, ngày hôm qua người Phó gia mới lên núi thì bà cũng biết. 3 tỷ muội phân biệt được 3 vòng phỉ thuý tinh chất như nhau, xanh thẫm sáng bóng.

      Phó Dung vuốt nhẹ vòng phỉ thuý tay, chỉ cảm thấy buồn cười. Thật là kỳ lạ, kiếp trước Lương Ánh Phương mời nàng tới Trúc Lâm tự, nàng đương nhiên cũng gặp Quận vương phi ở đây. Đầu xuân năm sau, trong tiệc hoa Quận vương phủ mới gặp, nghĩ tới khi nhận được lễ vật cũng như nhau. Khi đó nha hoàn bên cạnh Quận vương phi nói 3 chiếc vòng này lấy từ hang phỉ thuý, Quận vương phi ́ ý lưu lại cho tỷ muội nàng, Phó Dung chỉ coi như lời khách sáo, hiện tại xem ra là việc có thật.

      Quận vương phi rất có tâm, là người có tâm tư, sau này nàng muốn làm tiểu xảo trốn tránh lười biếng cũng qua pháp nhãn của người ta, mà mặc người nắn bóp. vì cái gì khác vì tránh bà bà lợi hại này, đời này nàng cùng Từ Yến thể dính dấp. Phó Dung im lặng đứng bên cạnh tỷ tỷ, nghe Tề phu nhân cùng Quận vương phi nói chuyện: “ Nương nương sao mang theo quận chúa.”

      Quận vương phi nói: “ Mấy ngày nay nàng lười nên muốn ra cửa.” Tề phu nhân nói một ít phương pháp điều dưỡng thân thể cho tiểu nương, Phó Dung yên lòng nghe liếc mắt nhìn thấy Tề Trúc sùng bái nhìn Quận vương phi, nghĩ tới ở bên ngoài nghe tiếng nũng nịu kia: “Thế tử ca ca.” Tâm tư giật giật

      Nàng biết Tề Trúc thích Từ Yến, sau này Từ Yến đối với nàng ái mộ rất rõ ràng, Tề Trúc liền lặng lẽ thu tâm, còn thành tâm chúc phúc nàng và Từ Yến trăm năm hảo hợp. Lúc ấy Phó Dung thấy nàng thật rộng lượng, bây giờ suy nghĩ lại Tề Trúc có thể làm chuyện hại tỷ tỷ, kiếp trước lạc quan hào phóng làm rõ phải trái, có mấy phần thật, mấy phần giả.

      Đánh tiếc nàng ta phải thất vọng rồi, Từ Yến căn bản thích nàng ta, Từ Yến thích…

      Phó Dung đột nhiên nhíu mày, Từ Yến đương nhiên thích nàng, nhưng kiếp này nàng tránh đáp lại, Từ Yến cùng Tề Trúc có khả năng ?

      Tề đại lão gia là quan lớn, luận thân phận Tề Trúc rất vừa mắt Quận vương phủ, trong lòng Phó Dung cảm thấy vui. Nàng để ý Từ Yến lấy người khác, nhưng người đó phải là Tề Trúc, bởi vì Tề Trúc xứng.

      Nhưng nàng có biện pháp nào? Từ Yến lấy ai là do hắn hay cha mẹ hắn quyết ̣nh, duy chỉ riêng nàng là thể can thiệp, nàng cũng có lập trường can thiệp. Xem thử một chút, Từ Yến sớm nhận thức Tề Trúc, nếu kiếp trước coi trọng thì kiếp này cũng chướng mắt.

      Cùng mẫu thân trở về vị trí, Phó Dung nhìn về phía cao tăng bên chính đường, đem những tục niệm kia thu lại. Phật lý có thể tĩnh tâm, khi nghe xong đứng dậy Phó Dung cảm thấy cả người thoải mái.

      Mọi người theo tôn ti rời , Quận vương phi đầu, theo sau là nữ quyến Tề gia, mẹ con Kiều Thị sau cùng vừa vừa trò chuyện. Phó Dung có tâm nhìn Từ Yến, nghiêm túc cùng tỷ tỷ muội muội giảng giải phật lý, bởi vậy phát hiện Từ Yến nghênh đón Quận vương phi, khi nhìn về phía nàng, trong ánh mắt có chờ mong.

      Tề Sách ngược lại thấy rõ ràng, Phó Dung đối với công tử cao quý nhất thành Tín Đô căn bản có chú ý thì hài lòng. Dung mạo Phó Uyển ôn nhu đoan trang hào phóng, là thê tử lý tưởng mà hắn chọn nhưng nhất thiết phải lấy nàng.

      Phó gia cả nhà hoà thuận, tỷ muội tình thâm, nếu Phó Uyển biết muội muội thích hắn, còn nhiều lần phá hoại kế hoạch hắn tiếp cận nàng, Phó Uyển chắc chắn sẽ gả cho hắn. Tối hôm qua sau khi nghĩ thông suốt, Tề Sách triệt để bỏ qua Phó Uyển, chỉ là biết cư xử như thế nào với Phó Dung nha đầu kia. Nam nhi đại trượng phu cùng tiểu nương đấu, nhưng nhớ lại tiểu nương thuyền dùng ánh mắt khiêu khích đến cùng thì khó mà bình tĩnh.

      Sáng sớm hôm nay, nhìn thấy nàng mặc đồ trắng như tiên tử tới, mỗi cử chỉ nụ cười đều rất đẹp. Tề Sách đột nhiên phát hiện, mĩ nhân quốc sắc thiên hương như vậy thích mình, sao hắn thuận theo cưới nàng về?

      Muội muội thích Phó Dung, cũng may hai người bằng tuổi, Phó Dung vào cửa thì muội muội cũng đã gả , chị dâu em chồng chung đụng thì ít xa cách thì nhiều, tự nhiên nháo ra chuyện lớn. Phó Dung đủ đoan trang, hắn có thể chậm rãi dạy nàng, làm cho nàng lên được phòng khách nhưng mất vẻ kiều mị.

      Thê tử quan trọng nhất là hầu hạ trương phu, mà Tề Sách tin tưởng chuyện như vậy Phó Dung có thể thắng được tỷ tỷ của nàng. Càng nghĩ càng cảm thấy khả thi, đợi Tề Sách phát hiện Phó Dung đối với hắn toàn tâm toàn ý ngoài ý muốn đã động tâm. Bởi vì thích nên mới dung được hắn mơ ước tỷ tỷ, nữ nhi ghen tuông coi là bệnh nặng.

      “ Bá mẫu thong thả, chúng con về trước.” Quen thuộc hành lễ với Kiều Thị, xoay người phía trước, Tề Sách nhìn trộm Phó Dung đồng thời Phó Dung nghe được thanh nhìn lại…

      Phó Dung có một đôi mắt linh động phi thường xinh đẹp, tâm cảnh bất đồng, ý tưởng liền bất đồng, tưởng tượng bộ dạng Phó Dung sau khi làm thê tử, Tề Sách liền bắt đầu thưởng thức dung mạo tiểu nương, nhìn tiểu nương ái mộ hắn cười ôn nhu cái, thế này mới xoay người rời .

      Phó Dung ngưng một lát mới giật mình, nổi một lớp da gà. “ Có phải lạnh ?” Phó Uyển thân thiết nắm tay nàng, tay hơi lạnh khỏi nhỏ giọng trách cứ: “ núi lạnh, kêu muội mặc nhiều muội nghe, hiện tại biết lạnh chưa?”

      Phó Dung mặc tỷ tỷ lải nhải, trong đầu chỉ còn nụ cười ôn nhu của Tề Sách. Sống cả hai đời, Phó Dung tự nhận mình rất hiểu nam nhân, trước mắt lại hoàn toàn đoán ra tâm tư của Tề Sách. Cười tiếu lý tàng đao như thế? Là một loại thị uy khác? Phó Dung lại rùng mình một cái, nếu Tề Sách thật muốn thị uy, nàng thà rằng hắn hung hăng trừng mắt liếc nàng….

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Ôi trời, mơ giữa ban ngày cơ đấy

    3. cá cơm

      cá cơm Active Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      155
      Sao lại có kẻ ảo tưởng như thế này chứ :yoyo47:
      Chỉ mong nam chính sớm xuất trở lại thui :yoyo51:
      minhminhanhngoc thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

    5. cá cơm

      cá cơm Active Member

      Bài viết:
      69
      Được thích:
      155
      "Trộm hái táo" còn đủ kiên nhẫn đợi chị nữa phải ra tay hành động rồi. Em là e chỉ mong mỗi thôi đấy :yoyo31:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :