1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Người Láng Giềng Của Ánh Trăng - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 20-5

      Tiêu Khung Diễn thò đầu vào trong, cười ngoác miệng: “ có gì. Tôi đến để thông báo với câu, nửa tiếng sau, chúng ta hành động”.

      “Nhanh như vậy à?”.

      “Ừ!” ta gật đầu: “Vì rìa mép của gian này ở trong tình trạng bất ổn. Chúng tôi vừa tính toán, nửa tiếng sau là thích hợp nhất. Máy móc thiết bị chuẩn bị đâu vào đấy, chúng ta thể bỏ lỡ thời cơ”.

      “Ừ!” Cẩn Tri đáp.

      ta ngó nghiêng xung quanh: “Ngài chỉ huy ở cùng sao?”

      “Tôi và ấy hẹn nhau dạo bờ suối, chắc ấy ở đó.”

      “Vậy tôi làm phiền nữa. Chúc hai người vui vẻ. dạo cũng tốt, có thể giảm bớt áp lực. Mọi việc chắc diễn ra thuận lợi thôi.”

      Cẩn Tri mỉm cười gật đầu. Vừa định rời , chợt nhớ ra điều gì đó, Tiêu Khung Diễn lại hỏi : “Đúng rồi, Tiểu Tri thử đoán xem, khe hở gian của chúng ta dẫn nước lũ đâu?”

      “Đâu cơ?”

      “Tang tang tang tang! Bởi vì số liệu luôn dao động nên mãi vừa rồi, chúng tôi mới xác định được vị trí, là ngoài vũ trụ cách Trái đất vài năm ánh sáng. Đây là địa điểm hết sức hoàn hảo, vì nếu dẫn vào đại dương gây ra tình trạng mực nước biển tăng cao, thậm chí tạo thành sóng thần; dẫn vào tầng khí quyển cũng được. Vũ trụ khác, nước lũ cùng lắm là hình thành nên tinh vân, vĩnh viễn trôi lơ lửng ở đó.”

      xong, Tiêu Khung Diễn háo hức rời , để ý đến sắc mặt tái nhợt của Cẩn Tri. từ từ ngồi xuống ghế, Tiêu Khung Diễn dẫn nước lũ ra ngoài vũ trụ. chưa từng tới nơi đó nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra khung cảnh bao la, tối tăm và yên tĩnh ấy. Đó là nơi có bất kỳ tiếng động nào.

      Cẩn Tri có chút hốt hoảng. Vừa rồi vị trí mới xác định chắc Ứng Hàn Thời cũng chưa kịp hay biết. phải lập tức báo lại với để còn nghĩ cách đối phó. Trống ngực đập thình thịch, Cẩn Tri nhanh chóng thay quần áo. Nhưng vừa đến cửa lều, trước mắt đột nhiên vụt qua hình ảnh mới chưa từng thấy bao giờ. ở bên trong căn phòng nào đó. Bên ngoài cửa sổ kính là tòa nhà cao tầng xa lị, nóc nhà gắn chiếc đồng hồ, thời gian chỉ chín giờ ba mươi hai phút.

      Cẩn Tri nhắm mắt nhưng còn nhìn thấy bất kỳ hình ảnh nào khác. lập tức đến đầu giường, lục ba lô lấy bút bi. tìm thấy giấy viết, đành rút tấm thẻ đọc định đưa cho Ứng Hàn Thời . Tấm thẻ hơi nhàu nát nhưng dòng chữ đó vẫn ràng: “Cẩn Tri nguyện ở bên Ứng Hàn Thời đến đầu bạc răng long”. lật mặt bên kia, viết con số chỉ thời gian “9:32”

      Cẩn Tri bỏ tấm thẻ và bút lên đầu giường. Vừa đứng dậy, vô tình liếc qua chiếc gương đặt chiếc ghế thấp đặt cạnh đầu giường, liền đờ người trong giây lát, sống lưng toát mồ hô lạnh.

      Cẩn Tri cúi xuống nhìn bộ áo sơ mi trắng và váy dài màu xanh nhạt người mình. Cả thế giới như dừng lại, tai ong ong, đầu óc trống rỗng. cuộn chặt hai bàn tay, cố gắng lấy lại bình tĩnh.

      Vừa rồi, biết nước lũ được dẫn ra vũ trụ, Cẩn Tri có chút hốt hoảng nên thay quần áo cách vô thức mà hề để ý mình mặc đồ gì. Tuy nhiên, vẫn nhớ , bộ đồ sạch đặt giường là áo phông dài tay và váy dài màu xám thẫm. Ai vào đây đổi chúng? Hơn nữa, ném bộ váy tượng trưng cho bất hạnh này vào thùng rác nhà nghỉ rồi cơ mà?

      Toàn thân nổi da gà, Cẩn Tri định cởi ra nhưng còn kịp nữa. Cảm nhận về tồn tại của người khác ở trong chiếc lều chật hẹp này, liền ngẩng đầu, nhìn thấy người phụ nữ đứng phía đối diện mình.

      Người phụ nữ cũng có mái tóc dài tương tự, mặc bộ váy y hệt. Gương mặt của ta giống hệt Cẩn Tri, chỉ là ánh mắt hết sức lạnh lẽo. Điểm khác biệt duy nhất là người phụ nữ chân đất, gấu váy ướt sũng.

      Hai người im lặng nhìn nhau trong giây lát. Cẩn Tri lập tức há miệng kêu cứu. Nhưng chưa kịp thốt ra lời, luồng sáng màu bạc vụt đến trước mặt . Hạ Thanh Tri túm lấy cánh tay . Ánh sáng bạc nở rộ như pháo hoa xung quanh hai người. Giây tiếp theo, Cẩn Tri chỉ cảm thấy khu rừng, bầu trời, thành phố vụt qua như cái bóng. Đầu óc quay cuồng, bất giác nhắm mắt.

      Đến khi mở mắt ra, Cẩn Tri phát mình ở trong căn phòng xa lạ. bị trói chặt lên cái ghế, còn Hạ Thanh Tri ngồi ở mép giường cách hơn mét, ánh mắt lạnh nhạt. Có lẽ đây là phòng ngủ của Hạ Thanh Tri. Căn phòng bài trí sơ sài, nhưng bàn và tủ chứa đầy đồ trang sức, quần áo đẹp và vàng bạc.

      Cẩn Tri thầm động đậy cánh tay, phát thể thoát khỏi sợi dây thừng. Thế là mở miệng hỏi: “Rốt cuộc muốn gì?”.

      Trước đó, rất thương cảm khi nghe câu chuyện tình của Thanh Tri và Mục Nham. Đồng thời lờ mờ suy đoán, người phụ nữ cũng có vết nứt thời này liệu có phải là bản thân mình ở gian này hay ? Tuy nhiên, ngờ Thanh Tri lại bắt cóc mình, hơn nữa còn mặc bộ váy áo y hệt. Trong đầu Cẩn Tri thấp thoáng suy đoán đáng sợ. Lẽ nào ta định….

      biết …” Thanh Tri lên tiếng. Hai người có giọng điệu và thần thái tương tự nhau: “Lần đầu tiên tôi gặp , mặc bộ váy này đứng bên cạnh người ngoài hành tinh đó. Tôi cảm thấy rất xinh đẹp”.

      muốn làm gì?” Cẩn Tri cất giọng bình tĩnh.

      Thanh Tri cúi đầu: “Tôi từng nghe Mục Nham kể về tồn tại của gian song song. Nghe , tồn tại của hai người giống hệt nhau như chúng ta là phần mười triệu. Chúng ta giống nhau như hai giọt nước, nhưng tại sao số phận lại khác biệt đến thế?”

      Cẩn Tri đáp: “Mỗi con người đều có số phận của riêng mình. Dù diện mạo giống nhau, chúng ta cũng phải là , việc gì phải so sánh chứ?”.

      “Vậy sao?” Thanh Tri cười nhạt: “Hồi …tôi biết cách khống chế vết nứt thời nên thường lạc, tới nơi xa lạ. Vì chuyện này, bố mẹ tôi phải chuyển nhà nhiều lần. Thế nhưng, tôi vẫn bị mọi người coi là quái vật, là dị hợm. Ngay cả bố mẹ cũng nhìn tôi bằng ánh mắt khác lạ. Sau này, cuộc hôn nhân của họ tan vỡ nên tôi sống mình. Tôi rất hiếm khi ra khỏi nhà, cũng chẳng có hứng thú kết bạn. Nhìn qua cũng biết, cuộc sống của có rất nhiều hạnh phúc, bên cạnh đều là những người bạn tốt. Tôi hứa với Mục Nham bắt đầu cuộc sống mới, cuộc sống hoàn hảo và hạnh phúc. có khả năng nhìn thấy trước tương lai, vậy có biết, tôi định làm gì ?”

      Cẩn Tri toát mồ hôi lạnh. nghĩ người phụ nữ này định làm hại đến mình nhưng ý đồ của ta rất ràng.

      muốn…biến thành tôi đúng ?”

      “Ừ!” Thanh Tri giơ tay ôm mặt: “Tạ Cẩn Tri, tôi xin lỗi. Tôi từng nghĩ đến chuyện tự sát, nhưng tôi hứa với Mục Nham rồi. Làm thế nào bây giờ? Tôi vô cùng ấy nên tôi thể chết. Tôi phải bắt đầu cuộc sống mới. Tôi cũng muốn… muốn ở lại gian này dù chỉ giây phút. Tôi muốn trở thành , bên cạnh có cả bạn bè và người thân nữa, đúng ? Người ngoài hành tinh mà mãi mãi rời xa ,cũng có nghĩa là mãi mãi bên tôi. Vừa rồi, tôi đóng giả làm , ra bờ suối tìm ta mà chẳng bị ta phát . tại, ta nghe lời tôi, vẫn đợi ở nơi đó. Tôi lập tức tìm ta. Chỉ cần ở lại đây. Chỉ cần tôi và ta sang gian kia, Thanh Tri trở thành Cẩn Tri vĩnh viễn”.

      Cẩn Tri chỉ cảm thấy huyết mạch toàn thân ngưng đọng. chậm rãi thốt ra từng từ : “ hãy tỉnh táo chút , Ứng Hàn Thời phải là Mục Nham. Người phải là ấy”.

      Thanh Tri cất giọng bình thản: “Tôi biết. Tôi chẳng bao giờ ta. Thứ tôi cần chỉ là số phận. Tôi muốn bắt đầu lại cuộc đời, cùng ta sống đến đầu bạc răng long”.

      ấy nhận ra”. Cẩn Tri lập tức ngắt lời: “Ứng Hàn Thời chắc chắn nhận ra, đừng làm chuyện dại dột”.

      Thanh Tri lắc đầu. ta thêm điều gì nữa mà đứng dậy, sang nhà bếp bên cạnh, vặn van bình ga và rút ống ga. khí nhanh chóng tỏa ra hơi ga nhức mũi. Cẩn Tri cũng chú ý, mọi cửa kính đều bị đóng chặt. khỏi thót tim, lẽ nào Thanh Tri định….

      Như chứng thực suy đoán của , Thanh Tri lại mở miệng: “Xin lỗi, tôi muốn làm Cẩn Tri duy nhất”.

      Tiếp theo, ánh sáng bạc xuất , ta vụt biến mất. Căn phòng chỉ còn lại mình Cẩn Tri thể nhúc nhích. Trong khi đó, mùi ga càng lúc càng nồng nặc.

      Thanh Tri di chuyển đến bên bờ suối. Xung quanh vẫn yên tĩnh như thường lệ. Thực ra, ta cũng chỉ rời mấy phút mà thôi. ta cúi xuống, vỗ nước lên mặt và tóc, sau đó xách giày lên dốc núi. Phía trước có người đàn ông đứng dưới gốc cây, quay lưng về phía .

      “Hàn Thời, chúng ta thôi”. ta .

      Hết chương 20
      Trâu, lyly, Nhi Đặng2 others thích bài này.

    2. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Rồi...xác định.... Chết thay là Thanh Tri.... Nhưng mà Cẩn Tri cũng đag bị nguy hiểm.... >.< ôi ôi. Hóng wá nàng ơi
      hoai90amylee thích bài này.

    3. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chờ đợi là niềm vui khó :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      lylycaoduong thích bài này.

    4. hoai90

      hoai90 New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      21
      :yoyo63:
      amylee thích bài này.

    5. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      How long? Hỡi nờng? (^.~)
      amylee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :