1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhatchimai

      Nhatchimai Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      52
      Tiếp sau đây là màn thái phó tranh sủng. Ta nghĩ nếu sau khi hoàng thượng lập phi tần rồi mà k sủng hạnh. Liệu Ngô các lão có dâng nam nhân cho hoang thượng k nhỉ:050:

    2. soheechul

      soheechul New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      16
      :uong2:Các bạn cứ yên tâm, Ngô các lão rất quan tâm tới trứng gà, sau này rất tích cực giới thiệu nam phi cho trứng gà, mà bị thái phó tiêu diệt hết đến độ lật thẻ bài để thị tẩm toàn thẻ tên thái phó ko ah
      Truyện này càng đọc về sau thấy thái phó trứng gà ntn, vì ko muốn ng mình sống trong lo lắng nên đưa trứng gà lên làm nữ hoàng, đây là chuyện ko phải nam nhân nào cũng làm đc:062:
      Thùy Dương95, kumo155, Ly Vũ6 others thích bài này.

    3. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Khổ a thái phó nhưng ai bảo a có số thê nô rùi :yoyo53::yoyo53::yoyo53:
      Hằng Lê thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 133: Ngoại truyện Cát Trúc Mã
      Nó được sinh ra ở thôn Hoa Khê, khi chào đời cũng hề cất tiếng khóc, khi bà đỡ dùng sức véo mông nó, nó cũng chỉ nhếch mép, dưới màng tai non nớt chỉ vang lên những tiếng bốp bốp vang vọng.

      “Đáng tiếc, đứa này bị câm.”

      Thông thường ở các vùng nông thôn, khi sinh ra, chỉ cần chân tay đầy đủ rắn chắc là được, sinh ra cậu con trai tàn tật có chút đáng tiếc, nhưng mà vẫn may mắn nó chỉ biết , còn lại chân tay vẫn hoàn hảo.

      Cuộc sống ở thôn Hoa Khê tựa như làn nước suối chảy qua thôn, mượt mà êm đềm trôi qua.

      Cha nương đặt tên nó là A Khê, tuy rằng nó chưa bao giờ giống như nước suối có thể phát ra thanh róc rách. Có vị thầy bói ngang qua thôn, nương bán gà đổi lấy ba đồng tiền, muốn xem thử vận mạng đứa con câm của mình. Kết quả, vị đạo sĩ tự xưng là thần toán tử đó lại liên tục lui về sau ba bước : “Kiếp trước sát nghiệp quá nặng, vốn nên rơi vào con đường làm súc sinh, nhưng lại dựa vào dòng chấp niệm muốn dược thành người, nên thân thể phải mang theo tàn tật, bây giờ phải tạo thiệt nhiều thiện duyên để chuộc lại lỗi lầm mới được...”

      Sau buổi chuyện này, nương liên tục lắc đầu, về nhà bật khóc cho số phận của .

      Thất ra nó hề bi thương, chuyện được cũng sao, cần cả ngày phải cùng bọn trẻ con cởi truồng đáng ghét trong thôn đùa giỡn. Mấy đứa trẻ trong thôn từng bắt nạt nó vì nó câm, từng giễu cợt nó, đẩy nó vòa trong cái ao chứa đầy phân, nó cố gắng trèo lên, sau đó liều mạng nhào đến đè thằng nhóc thủ lĩnh kia, đem đầu của thằng bé đó ấn vào ao phân. Sau đó nhờ có mấy người lớn chạy đến kịp mới có thể cứu được thừng nhóc xui xẻo kia.

      Nương nó tức giận dùng roi đánh nó, nhưng khi nhìn đến ánh mắt lạnh như băng lại lên lời.

      Từ đó về sau, mấy đứa trẻ trong thôn có đứa nào dám khi bắt nạt A Khê câm điếc nữa.

      Gần đây trong thôn có đại long trọng, vì thôn là thôn duy nhất được chọn để dâng quả tươi vào trong cung, nên vẫn liên tục được hưởng lộc vua ban. Mà vào ngày sau khi nữ hoang đăng cơ, liền dẫn đôi huynh muội song sinh 7 tuổi tới thôn Hoa Khê.

      Tất cả người dân trong thôn đều vô cùng kích động.

      Tộc trưởng được nội thị giám trong cung an sắp xếp tất cả mọi chuyện, đem tất cả đường , thô xã sửa chữa lại mới hoàn toàn. Lại cố ý đem nhà cũ của ngự y trong triều ngày trước sửa thành tẩm cung tạm thời cho nữ hoàng.

      Lúc đội ngũ rồng rắn tiến vào trong thôn Hoa Khê, A Khê 7 tuổi cũng cùng mọi người quỳ phục xuống. Khi nó ở trong đám người khẽ ngẩng đầu lên nhìn thấy bên trong loan giá bằng vàng kia, có nữ tử đầu đội kim quan, người khoác long bào chiếu thẳng vào trong mắt nó, mái tóc đen bóng như mây bay ra xoã hình kim long bay lượn, dưới đôi mày ngài là cặp mắt tròn to linh động, sâu như đáy hồ, khi bị hút vào đó là khó có thể thoát ra...

      Nó nhìn đến điên dại, nhất thời quên cả cúi đầu, cho đến khi bị phụ thân ở bên cạnh dùng sức ấn mạnh đầu nó xuống, làm trán của nó va mạnh mặt đất.

      Đến khi nó liều mạng dùng sức thoát khỏi bàn tay to kia, kim loan giá được đoạn xa, Tiểu A Khê đứng lên muốn đuổi theo, nhưng lại bị phụ thân giữ chặt cánh tay: “Đứa ngốc này, con muốn đuổi theo làm gì?”

      A Khê a a lên vài tiếng, trong lòng cũng ngỡ ngàng như bước trong sương mù: “Mình đuổi theo để làm gì?”

      Chuyện Hoàng đế đến thăm thôn trang là chuyện đầu đề của mọi nhà.

      Mẹ con nhà thợ rèn là đắc ý nhất, nghe ban đầu lúc Hoàng đế gặp nạn mang theo ngự y bên người mai danh ở thôn Hoa Khê, bà từng cho Hoàng đế vài bữa cơm, lúc ấy Hoàng đế ăn cũng ngon miệng.

      Đương nhiên về chuyện khi đó Hoàng đế cùng ngự y giả trang thành vợ chồng, mọi người đều ngầm hiểu là nên đề cập tới. Nên biết rằng, Hoàng phu của Hoàng đế chính là thống soái đại danh đỉnh đỉnh của Hắc Kỳ quân, chỉ cần giậm chân cái cũng làm cho Đại Ngụy rung chuyển ba lần, vị ngự y nho sao dám đem ra mà so sánh với đệ nhất mỹ nam của Đại Ngụy? Cho dù có ra cũng chỉ là những lời vô căn cứ thôi.

      A Khê leo lên cây đại thụ cao nhất trong thôn, từ nơi cao nhất cây, nó nhìn thấy sân viện được bao quanh bởi những bức màn màu vàng. Nó lại nhìn thấy nữ tử xinh đẹp mặc hoàng bào kia ôm cậu bé trai trạc tuổi nó, ngồi trong sân viện cười vui vẻ.

      lâu sau, bạch y nam tử ôm bé con xinh từ trong phòng ra, liền nổi lên hình ảnh hòa thuận ấm áp của gia đình. Nam nhân đó vòng tay qua ôm nàng cùng hai đứa bé con vào lòng, nhàng hôn lên má nàng. Hình ảnh đó êm đẹp như bức tranh lãng mạn, nhưng hiểu sao hốc mắt của nó lại cảm thấy đau đớn, cay xé khi nhìn thấy hình ảnh đó. Chẳng biết tai sao, nó luôn cảm thấy hình ảnh đó phải là của nó mới đúng.

      Từ từ, nó tựa hồ cảm thấy như mình đứng phía sau thân hình mềm mại kia, vòng tay ôm lấy nàng, sau đó cùng nhau nhìn lên bầu trời đầy sao...

      Từ từ, nó nhắm mắt lại, khóe miệng lộ ra chút ý cười chưa bao giờ xuất trong cuộc đời nó, những ý nghĩ như những ánh sao trời lướt qua đầu nó...

      Dưới chân nó bước hụt cái, cả người lập tức từ cây ngã xuống. Khi nó rơi xuống, liền cảm thấy phần đùi mềm dưới đau đớn kịch liệt.

      Mấy ngày sau đó, tiểu Thái tử ở trong thôn cử hành trận lôi đài, triệu tập lũ trẻ con chơi đánh vật.

      Tiểu Thái tử rất ham chơi, rốt cuộc tới dân gian, lại nhìn thấy những đứa trẻ cùng trang lứa, lấy danh nghĩa muốn chơi đấu vật, để tìm kết bạn với vài tên cùng chung chí hướng, liền ra giải thưởng ai chiến thắng thưởng cho mâm hoa quế mật đường, còn được tặng thêm thanh chùy thủ quý.

      Nhóm trẻ con trong thôn liền rục rịch, nhìn mâm bánh ngọt nuốt nước bọt ừng ực, nhưng đứa nào cũng dám tiến lên. Chỉ có đứa chân kẹp ván gỗ, khấp khểnh tới, y y a a ra dấu ý bảo nó muốn tham gia đấu vật với Thái tử.

      Bọn thị vệ đứng vây xem bên cạnh, đầu tiên là sửng sốt, tiếp đó liền cùng đám trẻ con cười vang. Nhưng mà đứa què câm điếc đó vẫn quật cường nhìn tiểu Thái tử.

      Ánh mắt kia trần đầy khiêu khích, tiểu Thái tử bị cảm xúc nào đó trong ánh mắt đó làm đến giữa sân, học theo lời của phụ thân mình khi bàn luận cùng các tướng sĩ: “ ở trong trận đấu, ngươi tuỳ ý dùng nắm đấm, cần phân biệt tôn ti cao thấp, nếu có thương vong đấy là do số phận.”

      thanh non nớt của trẻ con vừa xong, liền chọc cho bọn thị vệ cười ồ lên.

      Nhưng mà tình hình chiến đấu hăng hái đầy bạo lực kia làm cho những người lớn cười nổi nữa. biết thằng nhóc câm điếc là con nhà ai, nó khác gì con sói chưa trưởng thành, mắt lộ ra tia sáng hung hãn tấn công về phía tiểu Thái tử, mỗi chiêu thức đánh ra tựa như con thú bị thương liều mạng.

      Dù từ đợc vũ sư chỉ dạy, nhưng tiểu Thái tử cũng có chút đỡ nổi, bị thằng bé kia hung hăng đẩy ngã ra phía sau, làm bụi bay đầy mặt đất.

      Vài tên thị vệ, thái giám vội vàng đem hai đứa bé tách ra, nhưng tiểu Thái tử cao giọng hô: “ cho phép kẻ nào được tham gia, bằng ta phạt trăm trượng!”

      Bị tiểu Thái tử vậy, mọi người đành phải đứng bên khoanh khoanh tay nhìn cảnh tiểu Thái tử cùng với thằng nhóc nhà quê kia tiểu cuốn vào nhau, lăn lộn mặt đất như hai quả bóng bằng bùn.

      “Kỳ nhi, con thua rồi, sao còn chịu nhận? Chẳng lẽ lại muốn cho bạn bị thương kia đè con cả đêm sao?” thanh mềm mại nhưng hơi khàn khàn truyền đến.

      Tiểu Thái tử bị kéo tụt cả quần, lộ ra cái mông , bị áp chế thể động đậy, nhưng ngờ tình cảnh này lại bị mẫu hoàng nhìn thấy, nó cảm thấy mất mặt quá mất.

      Muội muội theo bên cạnh mẫu hoàng gắng đem nĩa lấy từng miếng hoa quế đường mâm, cắn miếng, má phồng to lên, : “Mẫu hoàng, ngài phải con cùng ca ca lớn, thể để lộ mông sao? Sao Kỳ ca ca đem mông phơi ra ngoài thế?”

      “A...” tiểu Thái tử bi phẫn, liền hướng về phía trời xanh rống to tiếng.

      Niếp Thanh Lân buồn cười đem vị đứa bé nhìn mình chằm chằm kia tự tay kéo lên, ôn nhu : “Con ta nhận thua, tiểu hùng tha cho nó lần được chứ?”

      Tiểu A Khê sững sờ gật đầu, mặc cho bàn tay mềm mại kia kéo mình lên khỏi mặt đất: “Ngươi tên gì?”

      A Khê giật giật môi nhưng cũng ra lời. Đứa bé bên cạnh thấy vậy liền hô: “Nó là A Khê, nó bị câm điếc!”

      Nghe tên này, mỹ nhân hiển nhiên là sửng sốt, trong ánh mắt lưu chuyển cái gì đó nhưng rất nhanh liền lướt qua: “A Khê... Ngươi thắng rồi, nhận phần thưởng .”

      Nhưng mà nó lại giống mấy đứa trẻ ở đây, thèm thuồng nhìn mâm bánh, nó đưa bàn tay dính bùn chỉ chỉ về phía môi nàng, lại chỉ chỉ vào gương mặt mình.

      Hành động đó đúng là làm cho người xung quanh phải hít hơi sâu, mồ hôi lạnh tuôn nườm nượp.

      Tiểu Thái tử vừa mới kéo quần lên xong, thấy thế liền tức giận: “Mẫu hoàng đâu phải mẫu thân của ngươi, dựa vào cái gì bắt mẫu hoàng phải hôn ngươi?”

      Nhưng Niếp Thanh Lân cũng chỉ mỉm cười nhìn gương mặt quật cường của đứa bé, dùng khăn tay trắng nhàng mà lau bùn đất khuôn mặt của nó, sau đó nhàng mà hôn lên...

      Từ ngày đó trở , A Khê vẫn chịu rửa mặt, mỗi ngày, lúc chăn dê triền núi, khi có người liền a a ô ô cười. Vết thương đùi vẫn chưa khỏi hẳn, nó vẫn muốn trèo lên cành cây cao của đại thụ nhìn xuống viên nơi tiên nữ sống.

      Nhưng mà cây đại thụ bị người ta chặt gãy. Nghe bởi vì đại thụ che cản hết ánh sáng trong sân, Thái phó đại nhân liền sai người chặt bỏ. Những cánh cây lớn đều bị người kéo làm củi, chỉ còn lại những tàn lá héo úa mặt đất.

      Ngày Hoàng đế rời khỏi thôn Hoa Khê, nó liều mạng kéo theo cái chân bị thương đuổi theo phía sau đoàn xe, nhưng đôi chân đó làm sao đuổi kịp đoàn xe, bị bụi mù làm sặc, yết hầu tựa hồ như có vật gì muốn dũng mãnh trào ra, nhưng lại bị nghẹn lại, thể thốt ra thành lời.

      Nó leo lên triền núi cao, bị rễ cây làm ngã, vết thương ở chân liền truyền đến cơn đau thấu xương, Có lẽ cảm nhận được cơn đau thấu xương đó, nó rốt cuộc giống như con thú bị thương, khàn khàn tru lên tiếng “Lân nhi...”

      Nhưng sau tiếng gọi ngắn ngủi đó, trong lòng nó liền dâng lên trận mù mịt, thử phát ra thanh tiếp theo nhưng lại chỉ là những tiếng y y a a...

      Ông thầy tướng số kia rốt cuộc cũng chuẩn bị rời thôn, đến cửa thôn nhìn thấy nó bị ngã đồi cao, cũng chỉ lắc đầu thở dài: “Giữ quá nhiều dục niệm chịu buông tay, vì sao qua 5 đạo luân hồi cũng chịu bỏ xuống? Chấp niệm nhiều, đó là nghiệt...”

      Nó nghe xong lời đạo sĩ , tựa hồ hiểu, lại như hiểu, nhưng nếu có hiểu, liệu có thể buông sao?

      Nó hướng mắt nhìn về bụi bay mù mịt phía xa, chỉ cảm thấy hai bên má từng được hôn kia nóng bừng lên, khiến cả người đều sôi trào. Mười kiếp ư? Nếu như phải trải qua mấy trăm năm luân hồi, được gặp nàng lần nữa, ôm nhau ở dưới ánh trăng thưởng thức hương hoa nở, như vật cũng nguyện ý chịu đựng đau khổ của mười kiếp, để hồng trần mài dũa những tham vọng công danh lợi lộc đó, chỉ còn lại trái tim, đổi lấy tấm chân tình...

      Thôn Hoa Khê khôi phục lại cảnh yên tĩnh như xưa, người trong thôn Hoa Khê vẫn sống cuộc sống bình thản hàng ngày, mặc thời gian chảy xuôi. Chân của A Khê cũng khỏi hẳn được, nó lại trở nên quái gở, ngồi mình sườn núi chăn dê luôn phát ra những tiếng cười si ngốc. đỉnh đầu nó là mảng trời xanh, còn có những đám mây như đan xen lượn lờ, hóa thành gương mặt tươi cười của giai nhân...


      -TRUYỆN TỚI ĐÂY LÀ HOÀN NHÉ-
      Last edited by a moderator: 8/1/18

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ràng phẩm chất thê nô mười phần đủ mười mà
      :yoyo52: thỏa lòng thỏa dạ nha
      quỳnhpinky, Trâucaonamnoi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :