1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Nhân ngư - Nhật Kiêm (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Elise Tuyen

      Elise Tuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      665
      Được thích:
      446
      Tr nay bao nhieu chuong v bn?

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 5
      Lúc này, Cửu mới nhận ra mình ngồi bãi cát, chỗ thủy triều dâng lên hôm qua. Bây giờ trời sáng, nước biển rút xuống, hạt cát trở nên khô ráo. [Á, á, á, Ngả Thụy Tư, cái đuôi của !]

      So với vẻ lo âu của Cửu , trái lại người cá lộ ra vẻ chẳng bận tâm. [Em ngủ thiếp , tôi muốn vì chuyện này…]

      Nhưng lời nghe lọt vào tai chút nào, bây giờ trong tâm trí của chỉ có ý niệm: Ngả Thụy Tư sắp thành cá khô ướp muối rồi!

      Cửu vốn quên rằng tối qua mình cười nhạo là người cá mắc cạn, bật dậy vì lo lắng mà nhảy tới nhảy lui. [Để em dìu xuống nước!]

      Đó phải là chuyện dễ dàng, vất vả đỡ Ngả Thụy Tư, nhưng cơ thể lại mất trọng tâm nên dứt khoát ôm cả người vội vã hướng về phía biển. Vẩy cá được nước biển thấm ướt bằng tốc độ mắt thường có thể trông thấy mà khôi phục vẻ xinh đẹp vốn có. Nhưng những thay đổi này Cửu đều trông thấy, vì cố gắng chớp mắt để lấy hạt cát rơi vào mắt ra.

      [Nước mắt.] đuỗi ngón tay chạm vào những giọt nước mắt trong suốt chảy xuống gương mặt Cửu . [Tại sao em khóc?]

      chớp mắt liên tục, chịu đựng cảm giác xốn xốn khó chịu. [Bởi vì có hạt cát bay vào mắt em.]

      Nghe được câu trả lời này, Ngả Thụy Tư thấp giọng cười, [Sao em và con trai biển giống nhau thế.]

      Ai, ai giống trai biển chứ! [Nước mắt của em thể biến thành hạt ngọc trai, khi cát bay vào mắt các như thế à?]

      [ biết nữa.] liếm liếm giọt nước mằn mặn ở đầu ngón tay. [Người cá dễ dàng rơi lệ.]

      [Lúc vui sướng à?] Cửu nhớ tới nàng người cá trong phim Cướp biển vùng Caribbean.

      [Là lúc tuyệt vọng.]

      Có vẻ như muốn thêm về chuyện đó, Ngả Thụy Tư đột nhiên hỏi: [Em có muốn xuống đáy biển xem chút ? San hô xung quanh đây rất đẹp.]

      [Có thể chứ? Nhưng em biết lặn… có thể dẫn em ?] Cửu hưng phấn, hai mắt lóe sáng. Khi biết mình được thừa kế tài sản gồm cả hòn đảo , liền màng đến việc mình là kẻ biết bơi mà vội vã bay đến đây, vốn định trước tiên chơi đùa bãi cát hai ngày cho thỏa nỗi lòng rồi mới học bơi…

      [Có thể.] mỉm cười, giơ tay phủi cát mịn dính vai .

      [Này, chờ em chút!]

      đứng dậy lần nữa, quay người chạy lộp bộp về phía biệt thự, sau đó nhanh chóng trở ra, thay bộ đồ bơi che kín cơ thể, trong tay cầm chiếc kính bơi. [ ngờ có thể dùng nó nhanh như vậy.]

      [Phốc…]

      [Cười, cười cái gì hả! Đôi mắt con người khi ở dưới nước làm sao nhìn thấy san hô được! Người sinh ở đất liền với người sinh dưới biển vẫn có điểm khác nhau mà!] có chút thẹn quá hóa giận, bên vận động kéo duỗi tay chân trước khi xuống nước, mặc khác : [Chẳng, chẳng lẽ chế giễu áo tắm của em? Ngực mà mặc áo tắm hai mảnh được hợp cho lắm… A, còn cái nón bơi này…] Đây là nón bơi được đặc chế cho việc xuống nước, dùng để ngăn cho nước tràn vào tai rất tốt.

      [, có. Em như vậy rất tốt.] Người cá ngồi bờ cát vươn tay. [ theo tôi.]

      Đối với kẻ biết bơi mà , quá trình từ bãi cát xuống nước biển là đáng sợ. Nước biển lạnh buốt dần dần từ đầu gối dâng đến trước ngực, hơi bối rối, nắm chặt tay của Ngả Thụy Tư.

      [Đừng sợ, tôi ở đây.]

      Người cá ở dưới nước nên vô cùng linh hoạt, dẫn cùng nhau lặn xuống biển.

      Hai người trò chuyện cũng cần thông qua giọng , ở phía sau ôm lấy thắt lưng của Cửu , đầu kề sát bên mặt , dùng giọng dịu dàng chậm rãi hướng dẫn nương theo tiết tấu của mà duỗi hai chân ra đạp nước tiến về phía trước.

      Cửu hít thở cũng nhiều, may mà gần đảo là biển cạn, thưởng thức du ngoạn chỉ cần hít sâu hơi từ từ thở ra trong vòng bốn mươi giây vô cùng đầy đủ.

      [ có thể sờ sao? Chắc chứ?]

      [Có thể.]

      [Thôi, thôi, được rồi.] Cho dù có độc cũng cắn người, nhưng con san hô này thoạt nhìn mềm mềm uốn éo khiến hơi buồn nôn.

      Lúc nổi lên mặt nước, tài nào dằn nổi khao khát nhìn đắm đuối vào bờ môi của Ngả Thụy Tư.

      Cảm nhận được tầm mắt của , Ngả Thụy Tư cúi đầu hỏi. [Chuột rút à? Hay chỗ nào thoải mái?]

      [, có…] khó mà chuyện thường thấy trong các tiểu thuyết tình cảm rằng, họ thường dùng miệng để hô hấp nhân tạo. Ọc ra ngụm nước, hít sâu hơi, cùng Ngả Thụy Tư lặn xuống nước lần nữa.

      Mãi đến giữa trưa, hai người mới trở lên bờ. Dù có người cá ở bên người chỉ dẫn, vẫn mệt đến ngất ngư, ghé vào bãi cát mà thở hổn hển.

      Buổi sáng, cát hơi ẩm bị ánh nắng mặt trời sưởi ấm khô ráo, nằm hồi liền cảm thấy nóng nảy, đành xuống biển ngâm nước. [Ngả Thụy Tư, có thể phơi nắng ?]

      [Ở trong nước sao.] lội đến, nhàng tháo kính bơi của Cửu xuống, dùng đầu ngón tay vuốt ve chỗ da bị xiết chặt đến ửng đỏ ấy.

      Làn da lạnh buốt của Ngả Thụy Tư vuốt ve rất thoải mái, thoạt nhìn có vẻ cũng ngại, cũng giả vờ như có chuyện gì, đầu tựa vào lồng ngực , đôi má cọ cọ lên lồng ngực ấy khiến thỏa mãn mà phát ra tiếng than .

      thoải mái… hạnh phúc.

      Hai tay kiềm được vòng qua ôm lấy thắt lưng cường tráng của , hai chân nhiệt tình quấn lấy cái đuôi cá bóng loáng, chỉ cần di chuyển dần lên phía , là có thể hôn lên đôi môi gợi cảm vẫn luôn quyến rũ từ lúc gặp mặt đến nay… xong rồi, lỡ như dọa chàng người cá bơi mất phải làm sao đây?

      chán nản cúi đầu xuống, đẩy Ngả Thụy Tư ra đứng dậy, duỗi người cái, [Em về nhà tìm cây dù, tìm thức ăn nhé!]

      […]

      [Ngả Thụy Tư?]

      Bắt gặp bộ dáng trầm tư cúi đầu của , Cửu liền khuỵu gối đến trước , nào ngờ người cá đột nhiên nhảy xuống biển dùng cái đuôi té nước lên mặt . [Em muốn ăn gì nào?]

      Cửu sớm quen với trò đùa dai này nên nhắm mắt lại kịp thời, chiếc đuôi màu trắng bạc của đong đưa bồng bềnh mặt nước tựa như tấm lụa mỏng. [Em muốn ăn tôm hùm! là lớn!] dùng hết khả năng khua tay múa chân để mô tả chiều dài siêu lớn mà mình muốn.

      Quay về biệt thự, đứng ở sảnh do dự hồi lâu, sau đó quyết định lấy thức ăn chuẩn bị mang ra bờ biển. lấy nui hình cánh bướm bỏ vào nồi nấu, bên cạnh đó lấy ly đá bào rưới si-rô lên , tiện thể mở tủ lạnh lấy vài loại hoa quả cắt bỏ vào bát làm salad. Kế tiếp, thêm xì dầu, lòng đỏ trứng và phần nui hình cánh bướm luộc. Tuy thường bài xích việc ăn sống, nhưng thỉnh thoảng trộn salad là điều tồi. Đá bào si-rô, bát salad, mấy chai nước uống, mứt hoa quả, vài thanh socola, cất mọi thứ đó vào cái hộp giữ nhiệt. Tiếp theo, lên sân thượng của căn biệt thự lấy chiếc dù cỡ lớn. Chuẩn bị xong xuôi, như “ bé nấm lùn” chạy hổn hển ra ngoài bờ biển.

      Ngả Thụy Tư sớm chờ sẵn ở đó, tựa như hôm qua, bên cạnh là cái lưới mà bên trong chứa mấy con tôm hùm. Mặc dù chưa đạt tới kích cỡ mà Cửu mong muốn, nhưng vô cùng to lớn. cầm dao, biết phải ra tay từ đâu.
      Last edited: 8/2/16
      NBT, Khủng Long, Hotaru_yuki29 others thích bài này.

    3. Yuusa

      Yuusa Active Member

      Bài viết:
      248
      Được thích:
      67
      sao chị k hôn luôn

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 6

      [Để tôi làm.] Như bữa trước, lấy mảnh vỡ vỏ sò bờ biển, cầm con tôm hùm dùng sức cậy cái ở chỗ nào đó, rồi nhúng vào trong nước, sau đó dễ dàng rạch đường thân tôm, bất kể con tôm xanh gắng sức giãy giụa, dùng hai tay tách ra, dễ dàng lột vỏ cứng bên ngoài.

      Sức hấp dẫn của thức ăn lớn hơn cả đồng cảm mà dành cho chúng, bơi lội trong nước từ sáng sớm cho đến tận trưa, bụng sớm kêu vang. Cửu mặc niệm tiếng A di đà phật, đồng thời lấy con dao cắt con tôm thành miếng bỏ vào bát salad lớn rồi trộn đều.

      [Đây là thức ăn của loài người?] Vỏ tôm hùm tay bị ném xuống biển, nghiêng người cúi đầu nhìn mớ hỗn hợp có lòng đỏ trứng sềnh sệt cũng phân biệt được đó là cái thứ gì. [Có vẻ như… rất hỗn tạp.]

      [Đây là món salad. Gồm có khoai tây, dưa leo, cà rốt, rau xà lách, bắp, ớt… Còn có chút dầu ô liu, hạt tiêu, nước cốt chanh, lòng đỏ trứng,… muốn nếm thử ?]

      [Được.]

      Vừa dứt lời, Ngả Thụy Tư trông thấy cái dĩa mà đưa đến bên môi mình, cúi đầu thè lưỡi ra liếm, bất cẩn liếm đầu ngón tay Cửu vòng.

      Hả? Hả hả hả!?

      Dây thần kinh dày đặc đầu ngón tay bị kích thích bởi đầu lưỡi liếm vòng quanh của , cảm giác man mát, mềm mại đó truyền đến đại não. Tấm lưng cứng đờ, suýt chút nữa làm rơi bát salad mặt đất.

      [Cửu ?]

      Trông thấy gương mặt của trong nháy mắt cực kỳ đỏ bừng, người cá nhàng gọi tiếng.

      [A, ôi chao, a a…] Rất khó để thoát khỏi tình trạng tại, Cửu quát to tiếng, nhét bát salad vào lồng ngực , [Em phải mở cái dù ra mới được, mặt trời biển là gắt quá!]

      luôn tay luôn chân cầm lấy chiếc dù cỡ lớn dưới đất mở tung dưới ánh mặt trời, đặt nó ở ven biển, lại mở hộp giữ ấm, rót cho ly nước trái cây. [Đây là nước chanh… Ừm, là loại trái cây, vắt nước pha với đường mà uống.]

      Quãng thời gian tiếp theo cũng giống như tối qua, nhàn nhã ngồi bờ biển chia nhau món tôm hùm và nước si-rô đá bào, trò chuyện câu được câu chăng hề có chủ đề. [Ngả Thụy Tư…]

      [Hử?]

      [Các dùng tiếng hát của mình để mê hoặc các thủy thủ, rồi kéo bọn họ xuống biển mà ăn tươi à?]

      [… Hơn phân nửa là đúng.] do dự chút, biết trả lời thế nào cho phải. [Thịt người ăn ngon.]

      Vậy là từng thử qua…

      Phát giác được ánh mắt của , Ngả Thụy Tư lập tức : [Tôi chưa từng thử… Người trong tộc của chúng tôi đều có thói quen ăn thịt người!]

      Ồ, tốt qua. [ là bộ tộc của mình à? Người cá rất đông nhỉ?]

      [So với loài người hiển nhiên là cực kỳ ít ỏi.]

      [Bọn đều ở Đại Tây Dương sao? Các náu ở nơi nào?]

      [… xin lỗi, tôi thể .]

      “Á…” vội vàng khoát tay, [ phải vậy, xin lỗi, em hỏi chút chuyện thích hợp! Chẳng qua em thấy nước biển bị con người khai phá, khai thác tài nguyên quá độ để môi trường bị ô nhiễm, nhất định các , ừm, sinh sống dễ dàng.]

      Nghĩ đến việc môi trường biển và các vùng lân cận bị ô nhiễm mà trong đó con người “đóng phần” , Cửu đột nhiên cảm thấy hổ thẹn dám ngẩng đầu lên nhìn , trong phút chốc, ngay cả cũng dám .

      [Mà này, loài người đều nghĩ chúng tôi như vậy sao?]

      [Nghĩ cái gì hả?]

      [Kéo họ xuống biển ăn tươi.]

      [A, ha ha… Đúng là có những giả thuyết như thế này. Họ bọn là hải , chuyên dùng tiếng hát để mê hoặc con người.] nhìn chăm chú đường cong xinh đẹp mặt Ngả Thụy Tư, [Hơn nữa đêm qua còn tưởng bị ăn tươi nuốt sống rồi ấy chứ. Chẳng qua theo như lời của , cũng có thể xem như chết vì đóa hoa mẫu đơn…] làm quỷ cũng phong lưu. Dù có bị kéo xuống đáy biển cũng hề hấn gì.

      [Cái gì hả?] có vẻ như hiểu hàm ý trong câu thơ này, quay đầu lại hỏi.

      Cửu đột nhiên giật mình, chợt nhận ra suýt chút nữa thốt ra tiếng lòng của mình, vội vã lắc đầu lia lịa, [, có gì đâu…]

      [Em vừa có dính dáng đến tôi mà? Theo như lời tôi là thế nào? Kéo em xuống đáy biển cũng sao à?] Đôi mắt sâu thẳm như mặt biển nhìn chằm chằm vào , khiến cảm thấy áp lực đè nặng, liền lập tức giả vờ như hiểu gì cả, biểu lộ vẻ mặt mệt mỏi như muốn ngủ.

      ra đây cũng tính là cái cớ, đại khái là tối qua nằm ở bãi cát bị gió biển thổi cả đêm, từ sáng sớm Cửu bắt đầu cảm thấy hơi choáng váng, chừng bị cảm lạnh. Càng nghĩ thế, càng cảm thấy khó chịu. [Em phải về.]

      Người cá lập tức giữ chặt cổ tay . [Em có thể ngủ ở đây.]

      [Nhưng, được ?] mừng thầm, lại thoáng có chút do dự.

      [Lại đây.] Ngả Thụy Tư đè gương mặt đỏ bừng của Cửu xuống nằm người mình. [Ngủ .]

      Lòng bàn tay lạnh buốt lại rất đỗi dịu dàng khiến mặt hơi nóng lên, vầng trán ấm, Cửu thỏa mãn nheo mắt lại, nhanh chóng thiếp .

      Nhưng dù sao cũng quen thuộc nơi này, ngủ hẳn là thoải mái. Tiếng sóng biển xô vào bãi cát, chạm vào ngón tay rồi rút lui. Gió biển to, thổi qua người bất giác rét run, thân thể giống như ở trong đống lửa, nóng hừng hực. khó chịu gắng gượng dậy, cọ mặt vào thân người phía dưới.

      Cho dù chút lý trí còn sót lại nhắc nhở đó chính là Ngả Thụy Tư, nhưng còn tâm trạng quản nhiều như vậy, chỉ theo bản năng khao khát tìm nơi mát mẻ.

      Bàn tay Ngả Thụy Tư nhàng vỗ về chơi đùa lọn tóc của , hình ảnh khiến người khác cảm thấy khoan khoái biết bao. Nhưng đối với Cửu lên cơn sốt cao, nhịn được phát ra những tiếng nức nở nghẹn ngào, nắm chặt tay như làm nũng với cha mẹ.

      Cửu biết duy trì trạng thái nửa tỉnh nửa mê này trong bao lâu, cho đến khi thể chịu đựng được đầu đau như muốn nổ tung cùng với thân thể ngừng nóng lạnh đan xen, cực kỳ khó chịu, mới cố sức mở đôi mắt trĩu nặng của mình, ngồi bật dậy.

      Lúc này, trời chập tối, thủy triều bắt đầu lên, để bị chìm, Ngả Thụy Tư ôm lấy Cửu vào ngực lùi sâu vào bờ.

      [ thoải mái à?] Ngả Thụy Tư lo lắng áp tay của mình vào gò má như phỏng của . [Em có vẻ như có sức sống mấy.]

      [Ừm.] Cửu chợt nhớ lại, chỉ mặc chiếc áo khoác mỏng manh lại ngủ cả đêm ngoài bờ biển, hôm sau tỉnh lại bơi lội, sau đó lại mặc áo tắm ẩm ướt ngồi ở bờ biển ăn uống đồ lạnh, ngủ thêm giấc ở ngoài bờ biển… Phát sốt gì đó, quả nhiên là chuyện hiển nhiên rồi.

      nhớ trong hòm thuốc của mình còn thuốc hạ sốt, dù lưu luyến cũng phải kéo cánh tay lạnh buốt của Ngả Thụy Tư ra. [ xin lỗi, em hơi khó chịu…]

      [Bệnh rồi?] nhíu mày, lo lắng hỏi. [Tại sao?]

      Chẳng lẽ người cá bị sốt bao giờ sao? cố gắng giải thích ngắn gọn về đặc tính sinh lý của loài người chưa thích ứng với hoàn cảnh ra sao, giảng giải cho hiểu sốt là gì, tại sao mình phát sốt cho chàng người cá nghe. [Em phải về uống thuốc.]

      [Em phải rồi hả?] giữ chặt cổ tay thôi.

      [Nhanh thôi, chậm nhất là ba, bốn ngày là tốt rồi… vẫn còn ở đây chứ?] Cửu bất an cắn môi dưới.

      [Dĩ nhiên rồi! Tôi luôn ở đây chờ em.] gật đầu, khẽ hôn lên lòng bàn tay .
      Last edited: 8/2/16
      NBT, Khủng Long, Hotaru_yuki34 others thích bài này.

    5. Miss P

      Miss P New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      :yoyo45: gởi ngàn nụ hôn đến nàng
      Cơ mà hôm nay avatar bánh bèo hết hồn nha
      trieuhuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :