1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 59
      Editor: Natalie Pham


      Mùa xuân tháng ba, trời ấm lại, cỏ mọc én bay, trăm hoa đua nở, bươm bướm uyển chuyển nhảy múa, chỗ nào cũng có khí vui mừng hân hoan. bé trắng trẻo đáng buộc tóc hai bên, dây buộc màu đỏ rủ xuống ở giữa, nhìn chằm chằm con bướm cánh xanh lam đậu cánh hoa thược dược màu phấn hồng, mạnh mẽ nhảy ra muốn bắt, ngờ bươm bướm rất cảnh giác, lập tức vẫy cánh màu xanh lam bay lên, ngược lại bé dùng sức quá mức, cẩn thận bị vấp chân.


      "Công chúa!" Cung nữ phía sau cũng hoảng sợ.


      "Ồn ào cái gì, mau, mấy người mau đuổi con bướm chạy tới bên này." Nữ hài vừa thấy bươm bướm muốn bay , vội vàng kêu lên, cho các cung nữ vây bắt.


      Các cung nữ dám chậm trễ, chạy nhanh đuổi theo con bướm cánh xanh lam.


      Giữa đình hóng mát cách đó xa, hai vị mỹ nhân mặc cung trang ngồi, tốp năm tốp ba cung nữ vây quanh hai người, cũng có thái giám đứng bên dưới chờ nghe lệnh.


      "Đại công chúa càng ngày càng đáng thông minh, Thục phi muội muội nuôi dạy tốt." Trương Đức phi cầm quạt tròn nhàng phe phẩy cười .


      " ra là càng lớn càng bướng bỉnh mới đúng, tính tình của Bảo nhi ..." Thẩm Mạt Vân lắc đầu, "Muội chẳng biết nên gì mới tốt."


      Trương Đức phi cười : "Trẻ con mà, khó tránh nghịch ngợm chút, đợi qua mấy năm nữa, trưởng thành rồi, tự nhiên hiểu chuyện."


      "Hi vọng như thế ." Thẩm Mạt Vân bưng chén trà lên nhấp ngụm, tính khí của Bảo nhi bị Vũ Văn Hi nuông chiều càng lúc càng lớn, chẳng qua là công chúa thôi, kiêu căng chút cũng bình thường, hiếm thấy thân phận công chúa nhận được hậu thuẫn, kiêu căng ít nàng cảm thấy đáng tiếc. Ở trong hậu cung còn thiếu nữ nhân đoan trang hiền thục, tam tòng tứ đức* sao? Cũng bởi vì tính tình Bảo nhi chịu nổi yên tĩnh, hôm nay Thẩm Mạt Vân cũng bị Bảo nhi cuốn lấy có biện pháp, lúc này mới đưa nàng đến ngự hoa viên chơi đùa, mà Thụy nhi vẫn ở lại cung Trường Nhạc. nghĩ tới nàng vừa ngồi xuống được lát, Trương Đức phi mời mà tự đến.


      Liền tính Trương Đức phi chỉ tình cờ gặp Thẩm Mạt Vân, nhưng hôm nay ngồi xuống chuyện với nàng, tự nhiên chỉ đề tài về Bảo nhi. Bởi vậy mới mấy câu, lúc này Trương Đức phi hơi nghiêng người, thay đổi tư thế ngồi, : "Hôm nay là ngày tú nữ mới vào cung đâu, lúc này, chắc vào Vĩnh Hạng rồi."


      Thẩm Mạt Vân suy nghĩ lát, sai, quả hôm nay là ngày đầu tiên tú nữ mới vào cung, tính toán thời gian chút, hẳn xong tế bái ở thái miếu được nâng vào Vĩnh Hạng. Lần tuyển tú này, quy mô còn lớn hơn lần nàng tuyển tú, hoàng đế chọn ra hai mươi ba vị tú nữ, mỗi người đều xinh đẹp như hoa, hơn nữa đều được ban danh hiệu, mà người thay đổi nhiều nhất...


      "Cũng phải sao? Có nhiều vị muội muội mới vào như vậy, nghĩ đến về sau, trong cung chắc chắn thiếu chuyện náo nhiệt." Thẩm Mạt Vân cười xong, nhiều sư ít nến, khẳng định tranh giành rất kịch liệt!


      Trương Đức phi thấy nàng vẫn lạnh nhạt ung dung, có chút hơi giận, suy nghĩ lúc, : "Muội muội gặp qua đám tú nữ mới lần này chưa?"


      Thẩm Mạt Vân lắc đầu : "Chưa nhìn thấy. sao vậy?"


      Trương Đức phi chợt nhíu mày, giọng điệu ghen tuông : " như thế nào, chẳng qua từ điện Lưỡng Nghi truyền ra ít tin đồn, trong đó có vị tú nữ được hoàng thượng tự mở miệng khen câu ‘ là kỳ nữ tử* của bản triều", làm cho người ta buồn bực."


      "Hừm?"


      Trương Đức phi : "Nghĩ đến muội còn biết , chính là thiên kim của thượng thư Lại bộ* Nghiêm đại nhân, hoàng thượng còn phong làm tiệp dư. là..." Vốn muốn khơi mào lửa giận trong lòng Thục phi, kết quả xong, Trương Đức phi chẳng nhịn được ghen tỵ trong lòng.


      Quả nhiên là trong những nhân vật nổi bật nhất trong lần tuyển tú này. Thẩm Mạt Vân cúi đầu, giả vờ có hứng thú với bánh trái bàn, trong lòng cũng hơi tò mò với vị tiểu thư Nghiêm gia, có thể dùng hết khả năng bắt lấy tất cả cơ hội, chả biết như thế nào.


      "... Chẳng qua muội muội còn có đại công chúa cùng ngũ hoàng tử làm chỗ dựa vào, nghĩ đến cũng cần lo lắng hoàng thượng vắng vẻ muội." Đức phi lại , "Có lúc, ta thực cảm thấy đáng tiếc cho muội, ràng muội muội mới là người hoàng thượng mến, nhưng cũng được động vào các công việc trong cung, cần cái gì đều phải mở miệng hỏi người khác, khổ sở. Chẳng lẽ, muội muội nghĩ tới, tự mình được làm chủ lần?"


      Thẩm Mạt Vân nghĩ rằng, chẳng trách được Trương Đức phi chạy tới uống trà chuyện với nàng, mất nửa ngày, tiểu thư Nghiêm gia chỉ là sương mù, mặt sau mới là trọng tâm, Trương Đức phi muốn mượn cơ hội dụ dỗ nàng chống lại Liễu quý phi, càng đấu hai người đều tổn thất nặng nề, nàng ta lấy lợi ích từ giữa. Nghĩ đến cũng đúng, tú nữ còn chưa vào cung bị hoàng đế chú ý như thế, còn nhiều người chú ý nàng ta, cho dù có thể khiến thiên kim Nghiêm gia lên phân vị cao, ít nhất cũng là chuyện của hai năm sau. So sánh lên, trong số những “người cũ”, nàng trai cũng rất dễ thấy.


      "Muội muội?" Trương Đức phi thấy Thẩm Mạt Vân rất lâu mà gì, khỏi gọi tiếng.


      Lúc này Thẩm Mạt Vân mới lấy lại tinh thần, nhàng bâng quơ : "Làm phiền tỷ tỷ quan tâm, còn có hoàng thượng giúp muội làm chủ!"


      Trương Đức phi nghe xong lời này, tay nắm chặt, trong mắt lên tia tức giận, Thục phi cười nhạo nàng được hoàng thượng sủng ái sao? Nhịn xuống, vất vả mới nuốt cơn giận này xuống, cố cười : "Kia cũng đúng, còn có hoàng thượng ra mặt thay muội đâu, khiến chúng ta hâm mộ."


      Trương Đức phi khiếm chế, nàng tin, khi Thục phi đối mặt với vị thiên kim Nghiêm gia được sủng ái trong tương lai, còn có thể bình tĩnh như vậy.


      Lúc này, Bảo nhi sôi nổi chạy tới, "A nương, a nương, con bắt được ..."


      Trương Đức phi thấy thế, nhân cơ hội đứng dậy : "Ta hơi mệt mỏi, trước, muội muội đừng trách."


      Thẩm Mạt Vân cũng đứng dậy : "Tỷ tỷ thong thả."


      Sau khi Trương Đức phi mang người của nàng ta rồi, Bảo nhi cũng chạy vào, sau đó đứng ở trước mặt Thẩm Mạt Vân, thở hổn hển : "A nương, con bắt được nó. Ngài xem, xinh đẹp ?" xong, mở ra tay phải, con bươm bướm màu trắng lấm tấm xinh đẹp ràng xuất giữa bàn tay của nàng.


      Thẩm Mạt Vân cẩn thận nhìn xem, lúc này mới khích lệ : "Rất xinh đẹp, Bảo nhi giỏi."


      Bảo nhi cười vui vẻ: "Đợi phụ hoàng đến, đưa cho phụ hoàng."


      Thẩm Mạt Vân vừa nghe, cảm thấy hơi đau đầu, : "Bảo nhi, phụ hoàng rất bận chuyện triều đình, mấy ngày nay sợ rằng đến cung Trường Nhạc." đám mỹ nữ mới đến, Vũ Văn Hi còn nhớ tới cung Trường Nhạc là tốt lắm rồi, chừng đêm nay chọn cung phi mới thị tẩm.


      Bảo nhi nghênh mặt lên, kiêu ngạo : " đâu. Ngày hôm qua phụ hoàng hứa, hôm nay có thể đến thăm Bảo nhi, phụ hoàng rất giữ lời, lừa Bảo nhi đâu. Phụ thân nhất định đến thăm Bảo nhi."


      Thẩm Mạt Vân biết nên giải thích với con như thế nào, so với chuyện hoàng đế giữ lời hứa, nàng càng tin tưởng hoàng đế trở mặt như lật sách. Nàng há mồm muốn chuyện, đột nhiên nghĩ lại, cười : "Tốt, chúng ta trở về trước, chờ phụ hoàng tới, được ?"


      "Vâng." Bảo nhi tươi cười ngẩng đầu lên, lại nặng nề gật đầu.


      Thẩm Mạt Vân vuốt ve gò má non nớt của nữ nhi, xem nụ cười vui vẻ của nàng, tâm tình đột nhiên trở nên trầm trọng. Bảo nhi vẫn là đứa trẻ, nàng làm như vậy, có phải... Rất tàn nhẫn ? Nếu , lại đợi mấy năm nữa?

      ————————

      Thanh Ảnh các


      "Hôm nay là ngày tú nữ mới vào cung đúng ?" Tần tiệp dư lạnh nhạt hỏi cung nữ đứng bên cạnh.


      "Đúng vậy, nương nương."


      "Năm năm, thời gian qua thực nhanh!" Tần tiệp dư có chút cảm thán, dừng lát, lại : " chút những chuyện ngươi nghe được , chọn những chuyện quan trọng hơn mà ."


      "Dạ. Nô tì nghe , lần này trong các vị tú nữ, có vị nhận được lời khen ngợi từ hoàng thượng..."


      Từ sau lần khóc rống kia, được năm, Tần tiệp dư cũng bắt đầu chậm rãi tỉnh táo lại từ điên rồ lúc trước, lại dùng ít thủ đoạn, có thể lần nữa ra vào hậu cung, hoàng thượng ngẫu nhiên cũng chọn thẻ bài của nàng ta. So với tình trạng lúc trước thể được, nhưng mà tốt hơn thời điểm nửa điên kia. Có lẽ Tần tiệp dư cảm thấy vì nhị công chúa, khiến hoàng thượng muốn gặp nàng ta, cho nên cũng lạnh nhạt với nhị công chúa, chỉ ngẫu nhiên hỏi đến tình huống của con , thái độ lạnh như băng.


      May mắn bà vú của nhị công chúa là người hiền hậu, dưới tình huống như vậy, cũng chăm sóc nhị công chúa khá cẩn thận. Bằng , cha đẻ vui, mẹ đẻ đau, người hầu hạ lại sơ ý chút, đủ khiến cho sinh mệnh yếu ớt này còn tồn tại nữa.


      Tần tiệp dư vừa nghe cung nữ lại, vừa tính toán làm như thế nào để giúp mình thoát khỏi tình trạng này, có lẽ, tú nữ vừa vào cung lần này, giúp nàng có cơ hội.
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms28 others thích bài này.

    2. Temo

      Temo Active Member

      Bài viết:
      186
      Được thích:
      160
      Chương 60: quỳ lạy

      Editor: Temo

      Beta: Natalie Pham


      Trong nhóm tú nữ mới tiến cung, thiên kim tiểu thư Nghiêm gia được Hoàng thượng thị tẩm đầu tiên. Sau đó được ban thưởng rất nhiều châu báu còn được Hoàng thượng chọn thị tẩm ba ngày liên tục khiến cho tất cả các cung nhân đều biết vị này chính là tân sủng mỹ nhân của Hoàng thượng.


      Nếu Tiêu hoàng hậu có " cư” ở Chiêu Minh cung, chiếu theo thông lệ, ngày kế tiếp sau khi thị tẩm Nghiêm tiệp dư phải tới Chiêu Minh cung thỉnh an Hoàng hậu. Đây cũng là dịp cho các vị phi tần trong cung tò mò hoặc ghen tị thấy mặt vị “tân sủng mới” chỉ trong thời gian ngắn mà rất nổi bật. Nhưng tại, Tiêu hoàng hậu quản lý hậu cung, thân phận Liễu quý phi lại đặc biệt để truyền phi tần tới gặp nàng. Vì thế lời đồn liên quan đến Nghiêm tiệp dư, tuy lời đồn trong cung rất náo nhiệt, thế nhưng ít phi tần cũ vẫn chưa có cơ hội thích hợp để nhìn thấy vị Nghiêm tiệp dư trong lời đồn này.


      giờ, Tiêu hoàng hậu gần như bị phế, do đó quyền lợi cùng thánh sủng ở hậu cung cơ bản nằm ở trong tay của tứ phi, chỉ là ai nghĩ đến, người đầu tiên Ngiêm tiệp dư đối đầu phải là Liễu quý phi có khí thế vô cùng mạnh mẽ, mà là Thục phi ôn nhu hiểu chuyện.


      Lúc này, Thẩm Mạt Vân đứng ở cuối đoạn hành lang gấp khúc, trước sau như luôn luôn có ý cười ôn như ấm áp, tay phải nhàng kéo lên chiếc khăn lụa tơ tăm thêu như ý sắp rơi từ cánh tay phải xuống, làm lộ ra cánh áo trong màu xanh nhạt, tựa như tung bay vậy , Hồng Tịch và hạ nhân chờ phục vụ ở phía sau nàng, xếp thành đoàn dài.


      Ngày hôm nay Bảo nhi ở ngự hoa viên chơi đùa quá vui nên bà vú và các ma ma dỗ thế nào con bé cũng chịu trở về, các nàng còn cách nào khác đành phải bẩm báo với Thẩm Mạt Vân để xin chỉ thị từ nàng, vì lẽ đó Thẩm Mạt Vân tự mình mang theo người hầu ra ngoài tìm con , chỉ ngờ giữa đường gặp được phi tần được Hoàng thượng sủng ái gần đây Nghiêm tiệp dư .


      "Nương nương, đó là vị Nghiêm tiệp dư ở Y Tuyết hiên."


      "À?" Thẩm Mạt Vân đáp lời, vẻ mặt thay đổi đánh giá nữ tử trước mắt, chỉ thấy nàng dung mạo thanh lệ, dáng người quyến rũ, vẻ mặt lạnh như băng, biểu cao ngạo, màu da trắng nõn, nhìn qua chính là băng sương tiểu mĩ nhân. Đây là nương vô cùng xinh đẹp, điều này là chắc chắn. Hoàng thượng làm gì có tâm tư đối với nữ nhân như Vô Diệm chứ, đối với người đàn ông đó yếu tố đầu tiên để chọn nữ nhân là phải xinh đẹp.


      Bất quá nàng có chút bất ngờ, trong suy nghĩ của nàng, vốn tưởng tân sủng Nghiêm tiệp dư của hoàng thượng phải là mỹ nhân có phong thái quyến rũ xinh đẹp vì dù sao Liễu quý phi là tuýt người như vậy nên mới khiến Hoàng thượng sủng ái nhiều năm như thế, ngờ vẻ đẹp của Nghiêm tiệp dư hoàn toàn trái ngược với Liễu quý phi. À, nhớ lại trước kia cũng có Tưởng tài tử, chừng hoàng đế chính là dạng kia, thích thách thức và vân vân...


      Thu hồi tâm tư, chỉ trong chớp mắt, Thẩm Mạt Vân đóng lại suy nghĩ chuẩn bị bay tới trời xanh của nàng, ánh mắt Thẩm Mạt Vân nhàng dừng người Nghiêm tiệp dư, nàng chỉ đợi vị băng sương mỹ nhân này thực cung lễ là có thể rời .


      Nghiêm tiệp dư mím đôi môi hồng nhạt, cung nữ phía sau kéo ống tay áo phía dưới, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ hơi nghiêng thân mình làm lễ: "Thần thiếp tham kiến Thục phi nương nương."


      Hồng Tịch hơi nhướng mày, Tố Nguyệt mở to hai mắt, mặt thoáng chút ngạc nhiên; các cung nhân theo sau hai người đồng loạt liếc nhìn về phía Thẩm Mạt Vân, còn sắc mặt của các cung nhân theo sau Nghiêm tiệp dư đều đổi thay đổi. Tuy mọi người khôi phục lại bình thường rất nhanh nhưng khí lại nặng nề khiến người ta thở nổi.


      Dường như Nghiêm tiệp dư nhận thấy khí xung quanh đột nhiên biến đổi, nàng vẫn duy trì vẻ mặt cao ngạo, bình tĩnh nhìn thẳng phía trước, có vẻ cũng lo lắng Thục phi gây khó dễ nàng.


      Thẩm Mạt Vân nhíu mày, cảnh tượng trước mắt này rất quen thuộc, đúng làm người ta ngao ngán, mấy người gọi là "Tài nữ" đều tránh được kiểu cách “mèo khen mèo dài đuôi” như thế này. "Tiệp dư tiến cung cũng được khoảng thời gian rồi nhỉ, thế mà lễ tiết vấn an… tiệp dư còn chưa học tốt sao? " Thẩm Mạt Vân hỏi những cung nhân hầu hạ Nghiêm tiệp dư .


      cung nữ sắc mặt trắng nhợt trong đám quỳ xuống : "Bẩm Thục phi nương nương, cung quy lễ tiết của chủ tử là do Từ ma ma phụ trách dạy, học rất tốt rồi ạ."


      Hồng Tịch hiểu ý, tiến lên bước thay chủ tử nhà mình đặt câu hỏi: " khi như vậy, ta hỏi ngươi, chính tam phẩm tiệp dư khi nhìn thấy Thục phi nương nương, nên có lễ nghi như thế nào?"


      Thân mình cung nữ kia khẽ run lên, run rẩy : "Theo, theo quy củ, nên... Nên làm theo lễ quỳ lạy."


      Nghiêm tiệp dư nghe cung nữ trả lời xong, trong mắt nổi lên khó chịu cùng sắc mặt giận dữ, vẻ mặt còn cao ngạo như trước ngược lại có chút hoả khí. Lúc này, Hồng Tịch hướng nàng thi lễ, cung kính : "Tiệp dư nương nương, thỉnh ngài hướng Thục phi nương nương tiến hành quỳ lạy chi lễ, để tránh làm hỏng cung quy, nếu lỡ như các chủ tử khác hỏi đến, các vị ma ma dạy người cung quy cũng tiện trả lời."


      Môi Nghiêm tiệp dư vừa động như muốn cái gì, nhưng thấy được cung nữ bên người đưa qua ánh mắt, nàng nuốt lời muốn trở lại nhưng vẫn cứ trầm mặc bất động.


      Hồng Tịch thấy thế, còn định tiếp tục tiếp, Thẩm Mạt Vân lên tiếng: " truyền các ma ma chỉ dạy cung quy lễ nghi cho Nghiêm tiệp dư lại đây cho ta, ta muốn hỏi tội cho ràng, các nàng dạy quy củ cho cung tần mới thiếu sót như vậy là thế nào? Hoàng thượng với hoàng hậu nương nương vẫn còn ở đây, thế mà cũng dám dạy dỗ chậm trễ như vậy. là phản. Tố Nguyệt, chốc nữa sau khi tìm thấy đại công chúa sau, đừng quên nhắc nhở ta tới diên khánh cung dạo. Nhiều ngày cùng quý phi tỷ tỷ chuyện, cũng có chút nhớ nàng ."


      Tố Nguyệt phúc thân : "Vâng thưa chủ tử."


      Lời này vừa ra, nhóm cung nhân theo sau Nghiêm tiệp dư cung đồng loạt quỳ xuống, miệng hô: "Chúng nô tì đáng chết, thỉnh Thục phi nương nương tha mạng..." Nếu như tìm tới Liễu quý phi náo loạn, Nghiêm tiệp dư bị phạt như thế nào khó trước, nhưng bọn họ là cung nhân hầu hạ tuyệt đối tránh khỏi bị xử phạt, có khi còn có thể bị mất tánh mạng.


      Rốt cuộc Nghiêm tiệp dư duy trì nổi vẻ mặt cao ngạo, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, sau đó bình tâm lại, từ tốn quỳ xuống đất lạy, nằm rạp người : "Thiếp thân tiệp dư Nghiêm thị gặp qua Thục phi nương nương."


      Lúc này Thẩm Mạt Vân mỉm cười nhìn về phía Nghiêm tiệp dư, : "Lễ nghi của Tiệp dư muội muội sai, lễ quỳ lạy này làm chút sai sót nào, có thể thấy được lúc trước khổ công học tập. nếu bỏ ra tâm tư, đừng lãng phí, nên cố gắng che đậy mới phải, muội muội thấy có đúng ?”


      "Xin nghe theo lời Thục phi nương nương dạy bảo." Nghiêm tiệp dư cúi đầu , đầu ngón tay níu chặt lớp trong tay áo trở nên trắng bệch. Đây chính là khác biệt mà địa vị thân phận, chỉ vì Thẩm Mạt Vân phẩm cấp cao hơn nàng, nên chẳng cần kiêng nể làm khó nàng.


      Hôm nay đánh đòn cảnh cáo, khiến Nghiêm tiệp dư từ bên trong sắc màu của " sủng ái" mà tỉnh ra nửa, nhưng nhớ đến lời Hoàng thượng với nàng hai ngày trước, trong lòng nàng vẫn là có chút cam lòng.


      "Đứng lên ." Lời mà Thẩm Mạt Vân cần đều , liền câu rồi nhấc chân bước , các cung nhân phía sau tự động theo. Từ xưa đến nay lấy quyền thế áp chế người khác là phương pháp bị người khác lên án nhiều nhất, nhưng Thẩm Mạt Vân phải phải thừa nhận rằng cảm giác này rất thoải mái.


      Về phần cho gọi nhóm ma ma và tới Diên Khánh cung tự nhiên chính là miệng thôi, Thẩm Mạt Vân rồi, đương nhiên có người cảm thấy có chỗ thoải mái nên náo loạn làm chuyện này thành lớn, cho nên người tra hỏi. Sau khi xa, Hồng Tịch giọng với Thẩm Mạt Vân: "Chủ tử, nô tì nghe , hôm nay Hoàng thượng lại lật bài tử của Nghiêm tiệp dư, lỡ như nàng ta hướng Hoàng thượng nhắc tới chuyện hôm nay..."


      Thẩm Mạt Vân nhớ tới ánh mắt vừa rồi của Nghiêm tiệp dư. Năm năm sống trong cung, ánh mắt như vậy nàng thấy qua mười cũng tám lần, vì thế trả lời " có lỡ như, nàng ta nhất định với Hoàng thượng."


      Hồng Tịch sợ hãi: "Vậy..."


      Thẩm Mạt Vân chút lo lắng : " lo, chỉ là cái tiệp dư nho thôi, nể mặt sư cũng nể mặt phật, Hoàng thượng vì vậy mà làm mất mặt mũi Trường Nhạc cung." cách khác, chính là nhìn phân thượng của hai người con mà thôi, Vũ Văn Hi bỗng nhiên thành hôn quân Chu U Vương*, chính là giết mẹ cách chức con, mị lực cùng thủ đoạn của Nghiêm tiệp dư chưa đến mức như vậy. Trái lại, nếu Nghiêm tiệp dư hướng Hoàng thượng cáo trạng, phỏng chừng nàng ta bị vắng vẻ thời gian.


      * Chu U Vương, tên làCơ Cung Tinh(姬宮湦), là vị vua thứ 12 củanhà Chutronglịch sử Trung Quốc. Ông cũng là vị vua cuối cùng của thời kỳTây Chu.Chu U Vương là con traiChu Tuyên Vương– vua thứ 11 nhà Chu. Có tài liệu ghi ông sinh năm thứ 33 đời Tuyên vương (795 TCN). Vì Bao Tự, U vương muốn phế bỏ Thân hậu và thái tử Nghi Cữu để lập Bao Tự và Bá Phục. Bao Tự rất ít khi cười. U vương tìm mọi cách để làm Bao Tự cười nhưng đều thành. Quanh đất nhà Chu cai trị vốn xây nhiều tháp dầu để khi có giặc kéo đến đốt các cột lửa báo hiệu chochư hầuđến cứu. Theo lời Quắc công Thạch Phủ, Chu U vương sai đốt lửa cho chư hầu mang quân đến để cho Bao Tự cười. U vương làm theo.Quân chư hầu mấy nước lân cận trông thấy các cột lửa cháy, ngỡ là có giặc bèn hớt hải mang quân đến cứu. Đến kinh thành, thấy mọi người vẫn lại bình thường, có giặc giã gì cả. Các chư hầu ngơ ngác nhìn nhau. Bao Tự ở đài trông thấy bật tiếng cười lớn. U vương vô cùng hoan hỉ vì làm được cho Bao Tự cười. Xong U vương lệnh cho các trấn chư hầu rút quân về vì có giặc.Từ lần Bao Tự cười, U vương rất mừng, lại sai đốt lửa phong đài lần nữa và các chư hầu lại bị lừa. Từ đó các chư hầu mất lòng tin vào thiên tử nhà Chu.


      "Nương nương minh." Hồng Tịch yên lòng, cười .


      Thẩm Mạt Vân cười cười, trong lòng lại thở dài cái, nữ nhân tội gì khó dễ nữ nhân, hết lần này đến lần khác ở thói đời này, nữ nhân gặp khó khăn cũng chỉ vì nữ nhân. .


      đám người tới ngự hoa viên, Thẩm Mạt Vân tìm được Bảo nhi, dỗ dành nàng trở về nghỉ ngơi. Cho tới khi trở lại Trường Nhạc cung, gọi cung nữ vào hầu hạ Bảo nhi rồi sau đó tiến vào phòn trong, Thẩm Mạt Vân phân phó Tiễn Dung: " gọi các ma ma giáo dưỡng bên cạnh đại công chúa lại đây chuyến."


      Tiễn Dung hiểu, nhưng cũng dám hỏi nhiều, vội vàng ra ngoài gọi người lại.


      Chỉ chốc lát sau, hai ma ma giáo dưỡng Đường thị cùng Lâm thị vội vàng bước vào trong phòng, năm nay các nàng vừa mới được sai tới từ thượng cung cục. Đương nhiên, vì đại công chúa rất được sủng ái, cho nên Giang Hỉ rất chú ý, còn tự mình đến thượng cung cục quan tâm chút, bởi vậy thượng cung cục lần này đưa tới Lâm thị và Đường thị tuyệt đối qua ngàn vạn tuyển chọn, bất kể bối cảnh hay nhân phẩm đều tìm ra nửa điểm tật xấu. Thẩm Mạt Vân cũng thầm quan sát họ thời gian, thấy hai ma ma coi như cũng đáng tin, có thể yên tâm để Bảo nhi thân cận các nàng.


      Đột nhiên được Thục phi cho gọi làm Đường thị và Lâm thị có đôi chút lo lắng, nhìn thấy Thẩm Mạt Vân ngồi ở ghế dựa, hai nàng đồng loạt quỳ xuống hành lễ: "Nô tì bái kiến Thục phi nương nương."


      Thẩm Mạt Vân gật đầu, nâng tay : "Đứng lên ." Đợi các nàng đứng lên hết, mới tiếp tục : "Gần đây Đại công chúa đều là được các ngươi hầu hạ, vất vả hai vị ma ma."


      Đường thị và Lâm thị vội trả lời dám, trong lòng càng bất an .


      Thẩm Mạt Vân khách sáo vài câu, liền vào vấn đề chính, "Ta biết hai vị đều là lão nhân ở trong cung, lại là giáo dưỡng ma ma của đại công chúa, ở trong cung đối nhân xử thế với mọi người đều sai. Tuy đại công chúa còn , nhưng năm nay cũng năm tuổi, qua thêm vài năm nữa cũng là đại nương , vốn dĩ ta nên mang nàng theo bên cạnh để tự mình dạy dỗ nhưng vì ngũ hoàng tử còn quá , ta thể lo..."


      tới đây, Đường thị đại khái hiểu được ý tứ của Thẩm Mạt Vân nên cười đáp lời: "Nô tì có thể được hầu hạ đại công chúa, là phúc phận của nô tì, nương nương như vậy, là thiệt thòi."


      Lâm thị cũng theo vài lời tương tự, gì khác ngoài muốn biểu lộ trung tâm.


      Thẩm Mạt Vân nghe xong, cười : "Các ma ma cần như thế. Nữ nhi nuông chiều chút cũng sao, lại là thiên gia công chúa, nuông chiều Bảo nhi chút cũng quá mức, chính là đối xử với nữ tử, khó có thể giống như nam nhân được. Nếu là có cái tốt, hủy cả đời. Các ma ma ở trong cung biết được nhiều việc hơn, khi cần thiết nên khuyên nhủ nàng chút "


      "Đây là điều dĩ nhiên, xin nương nương yên tâm." Đường thị vội trả lời, rồi lại vừa cười vừa , "Đại công chúa thông minh lanh lợi, lại được Hoàng thượng thích, cuộc sống sau này rất tốt, nương nương đừng phiền lòng."


      Thẩm Mạt Vân nhấn mạnh: "Dù thông minh lanh lợi, cũng phải hiểu chuyện sau này mới có cuộc sống tốt được."


      "vâng, là nô tì thiển cận."


      Thẩm Mạt Vân suy nghĩ lúc, nàng luyến tiếc Bảo nhi còn bé mà có tuổi thơ, hơn nữa hôm nay gặp chuyện của Nghiêm tiệp dư, nàng càng kiên quyết với suy nghĩ của nàng. Cho dù công chúa Đại Tề nổi tiếng là tùy hứng, chỉ cần Bảo nhi quá giới hạn được rồi. Thời đại này đủ chèn ép thân phận nữ nhân rồi, hiếm thấy nữ nhân sinh ở hoàng gia, có thể như nàng sống sợ gì cả, nàng cần gì phải nắm những quy tắc trong thế giới này để dạy Bảo nhi? Chỉ cần sau này Bảo nhi hiểu được đạo đối nhân xử thế cùng thần thái thế tục, tính kiêu căng cũng kệ , chí ít Bảo nhi có vốn liếng dù tiêu sài cả đời cũng hết.

      ——————————————


      Ở Y tuyết các


      Màu trắng khói từ bên trong tử kim lư hương chậm rãi bay ra, xoay vòng rồi bay lên cao giữa trung, khiến cả phòng có mùi thơm ngát. Mây mù lúc lúc , trong phòng vang lên tiếng đàn kỳ ảo, cho dù là kỹ xảo hay tình cảm, đều có thể ca lên tiếng "Êm tai".


      "Hoàng thượng." Đàn xong bài, Nghiêm tiệp dư thấy Vũ Văn Hi có ý muốn nghe tiếp liền bảo cung nữ mang cầm , nàng bước lại gần bên Hoàng thượng, .


      "Vất vả cho Ái phi." Vũ Văn Hi cầm chén trà lên nhấp ngụm, hơi nhíu đầu mày, rồi đặt chén trà xuống khay, thấy Nghiêm tiệp dư còn đứng ở đằng kia, liền chỉ chỗ bên cạnh , "Ngồi ."


      "Tạ Hoàng thượng." Nghiêm tiệp dư thi lễ, ngồi xuống bên cạnh Vũ Văn Hi bên, sau đó được Hoàng thượng ôm vào lòng. Nhớ tới cuộc gặp gỡ với Thẩm Mạt Vân hôm nay, trong lòng nàng khẽ động, liền ỷ ôi, thanh mềm mỏng gọi: "Hoàng thượng."


      "Hả? Ái phi có điều gì muốn ?" Vũ Văn Hi cúi đầu, nhìn tiểu mỹ nhân ỉ ôi vào trong ngực . Đối với nữ nhân thích, chỉ cần khiêu chiến đến điểm mấu chốt của , Vũ Văn Hi luôn luôn keo kiệt, thậm chí có thể là hơi dung túng, cho nên mới có chuyện hỏi nàng như vậy.


      Nghiêm tiệp dư vùi sâu đầu vào trong long Hoàng thượng, than nhiên : " hôm nay thần thiếp gặp Thẩm thục phi, nàng ấy muốn thiếp thực quỳ lạy cung lễ."


      Nét mặt Vũ Văn Hi ngừng lại, : "Nàng ta là phi còn nàng là tiệp dư, tất nhiên phải quỳ lạy."


      Giang Hỉ biến sắc cúi đầu, đây phải lần đầu tiên nghe được câu này. Thục phi được sủng ái, chẳng có ai ở trước mặt Vũ Văn Hi xấu nàng, chính là hiếm khi có người thành công.


      Nghiêm tiệp dư vốn dĩ ngu ngốc, bằng chẳng thể trong đám người như hoa kia bộc lộ được hết tài năng, nghe được Vũ Văn Hi trả lời, có gì ràng nữa, nàng đáng giá để hoàng đế bảo vệ nàng trước mặt Thục phi, thay nàng ra mặt, yết hầu khẽ cắng thẳng, trong miệng ra vị chua chát : "Thiếp hiểu , là thiếp phải."


      Lúc này, Vũ Văn Hi ôm eo của nàng thầm , "Bây giờ còn sớm nữa, nên nghỉ ngơi thôi ..."
      Last edited: 1/12/15
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms33 others thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Vũ văn hì, cái ten nam chính này là người ta ghét nhất mà cũng phục nhất trong tất cả những bộ truyện. Hức, ta bị ngược ......

    4. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      nàng tái xuất, mừng quá luôn, cố lên nàng ơi :)))))))))))
      Natalie Pham thích bài này.

    5. fun

      fun Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      17
      lâu rồi mới thấy lên sàn...
      thanks
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :