1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      hai chi lai phai xa nhau roi

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 49

      Sau khi đoàn thuyền dừng lại bổ sung đồ ăn nước uống ở bến tàu Lỗ Châu, lại tiếp tục về phía Bắc theo hướng Ký Châu.

      Bình thường sau khi qua tiết trung thu, thời tiết càng ngày càng lạnh hơn, hơn nữa đoàn thuyền lên đường về hướng Bắc, vì thế cũng bắt đầu lạnh hơn.

      Hàn sớm chỉ thị đám người Tẩy Xuân cất ít quần áo mỏng vào, bắt đầu đổi lại áo mỏng và áo hai lớp.

      Đến buổi tối còn lạnh hơn so với ban ngày, Từ ma ma sợ Hàn bị đông lạnh, liền sớm bỏ thêm chăn mền lên giường cho nàng.

      Buổi tối ngày hôm đó rất lạnh, Hàn sớm leo lên giường, dựa vào gối mềm ngồi ở trong chăn, bảo Sấu Đông đặt giường bàn nằm ngang chăn mền của nàng.

      Nàng quấn người trong chăn cầm quyển Tây Cương địa lý, vừa đọc vừa nghiêm túc ghi chú. Phó Tạ chiến đấu ở Tây Cương, nàng nghĩ cần phải hiểu thêm chút kiến thức ở Tây Cương.

      Từ ma ma dẫn theo đám người Tẩy Xuân Nhuận Thu cũng đều ngồi trong phòng ngủ thêu thùa may vá. Bà sai mấy nha hoàn làm cho Hứa Lập Dương mấy bộ áo bông mỏng, hôm nay gấp rút may thêm mấy bộ trung y cho Hứa Lập Dương mặc bên trong!

      Bởi vì Hàn học viết chữ, bởi vậy mọi người cũng dám tán gẫu, sợ nương lại bị dụ dỗ mà bỏ sách xuống chịu đọc nữa.

      Trong phòng yên tĩnh, ngoài cửa sổ là tiếng nước chảy, tiếng cánh buồm bị gió thổi "Rầm rầm" và tiếng chó sủa khi qua thôn trang hoà lẫn vào nhau, tạo thành đêm yên tĩnh mà vui vẻ.

      lúc lâu sau, Hàn đặt bút xuống hai tay chống nạnh vặn eo cho sống lưng đỡ mỏi, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đoạn văn mà mình vừa chép lại, "Tây Cương cực kì lạnh giá, bộ tộc Tháp Khắc Khắc dùng da thú chống lạnh..."

      Trong lòng Nàng yên lặng suy nghĩ.

      Tây Cương rét lạnh, bộ tộc Tháp Khắc Khắc có da thú chống lạnh, vậy Phó Tạ và quân đội của sao?

      Hàn ghi nhớ vấn đề này vào trong đầu, chuẩn bị ngày mai có cơ hội hỏi Phó An chút.

      Từ ma ma thấy Hàn vẫn vặn vẹo lưng, biết là nàng mệt, thấy liền đau lòng, nhịn được : " nương, mệt nghỉ lát !"

      Hàn hỏi đằng, trả lời nẻo: “ma ma, dựa theo hành trình chúng ta đến Bạch Vân Đãng giao giới của Lỗ Châu và Ký Châu rồi. Nhắc tới Bạch Vân Đãng, người nghĩ đến cái gì?"

      Từ ma ma nhíu mày suy tư.

      Đám người Tẩy Xuân cũng dừng việc thêu thùa trong tay.

      Nhuận Thu suy nghĩ chút, nhìn Hàn , giọng : " nương, lúc nô tỳ ở Ngọc Khê nghe lão binh trong phủ Ký Châu từng câu ‘Bạch Vân Đãng, nguy hiểm trăm dặm’ là thời buổi loạn lạc trước kia thường thường có người tụ họp ở Bạch Vân Đãng cướp bóc thương thuyền qua lại..."

      Hàn nghe vậy im lặng lát, mở miệng dặn dò Từ ma ma: "Ma ma, người mời Phó An tới đây!" nha hoàn khác gọi Phó An phù hợp, chỉ có tuổi của Ma ma là ngại thôi.

      Từ ma ma thấy mặt Hàn nghiêm nghị, dám trì hoãn, liền xoay người lại ra.

      Hàn vội vàng nhắc nhở: "Ma ma, bên ngoài lạnh, nhớ khoác thêm áo!"

      Từ ma ma cười hì hì từ trong rương cầm áo của mình khoác ở bên ngoài, vội vàng ra.

      Hàn có chuyện trong lòng, thể trì hoãn, cũng liền sai nha hoàn hầu hạ đứng dậy. Bình thường khi nàng rảnh rỗi thường trang điểm rất lâu, thế nhưng khi sốt ruột cũng rất nhanh nhẹn, đợi Từ ma ma dẫn theo Phó An và Hứa Lập Dương tới đây đáp lời, Hàn chải xong búi tóc, mặc áo lụa hoa màu hồng đào váy màu xanh nhạt, trang phục chỉnh tề mới ra.

      Phó An vội vàng hành lễ với Hàn , : "Bẩm nương, Lập Dương là công tử phái tới bảo vệ người, xin thứ cho nô tài tự chủ trương dẫn theo Lập Dương tới đây!"

      Hứa Lập Dương lên tiếng theo sát hành lễ.

      Hàn khoát tay áo, ngồi xuống giường gấm: "Các ngươi cũng ngồi xuống !"

      Đợi Phó An và Hứa Lập Dương ngồi xuống, lúc này Hàn mới : "Phó An, ta hỏi ngươi việc!"

      Phó An sợ hãi khom người: "Xin nương cứ hỏi!"

      Đôi mắt trong suốt của Hàn nhìn chằm chằm vào Phó An: "Nếu có người hận ta..., đoạn đường này ra tay ở nơi nào thích hợp?" Những ngày này nàng mơ hồ từ trong lời của Phó An đoán ra được Phó Tạ vì nàng đắc tội rất lớn với Thôi Tể Tướng quyền khuynh thiên hạ, trong lòng liên tục có chút lo lắng.

      Phó An sững sờ, rũ mắt xuống suy nghĩ lát, cuối cùng : "... Bạch Vân Đãng giao giới của Lỗ Châu và Ký Châu, Ký Châu và Liêu châu tiếp giáp minh Đích Sơn..."

      Hứa Lập Dương khàn giọng bồi thêm câu: "Sắp đến Bạch Vân Đãng rồi."

      Lưng Phó An lập tức thẳng tắp, trầm giọng an ủi Hàn : " nương cần phải lo lắng, tinh binh dưới trướng tiểu Trần đại nhân phần đông đều là người hiền lành, nhất định có thể cam đoan an toàn thuyền." tuy an ủi Hàn , nhưng trong lòng cũng bắt đầu suy xét kế sách ứng đối.

      Hàn hơi suy nghĩ chút, hỏi: "Phó An, có nên nhắc nhở tiểu Trần đại nhân chút hay ?"

      "Hôm nay muộn rồi, tiểu Trần đại nhân sợ là ngủ rồi, sáng sớm ngày mai nô tài " Phó An vừa nghĩ vừa , " tại nô tài trước an bài người của chúng ta canh gác cho tốt, nương cứ ngủ trước ạ!"

      Nhìn nhìn Hứa Lập Dương: "Lập Dương, ngươi lưu lại bảo vệ nương!"

      Hứa Lập Dương sớm đứng lên, nghe vậy liền nhìn Hàn , khuôn mặt vẫn còn trẻ con mảnh trầm tĩnh: "Lập Dương chắc chắn bảo vệ nương chu toàn."

      Hàn nhìn nhìn thân thể nhắn thon thả sai biệt lắm với vóc dáng của mình của Hứa Lập Dương, lại nhìn khuôn mặt thanh tú mang theo vài phần ngây thơ chút, "phốc" tiếng nở nụ cười: "Bản thân ta cảm thấy Lập Dương dường như càng cần ta bảo hộ hơn đó!"

      Mặt Hứa Lập Dương biểu tình.

      Phó An lại cười: " nương nên coi thường Lập Dương!" Hứa Lập Dương ra là quân cờ Quốc Công Gia chôn bên cạnh hoàng hậu nương nương trong cung, là thủ hạ sát thủ lợi hại nhất của công tử, nếu là người cần phải bảo vệ, Phó An cảm giác vậy mình chính là kiều hoa yếu ớt trôi theo dòng nước rồi !

      Hàn vội vàng dặn dò Phó An câu: "Phái mấy người bảo vệ Tứ muội muội của ta!" Nàng muốn gọi Hàn Linh đến, nhưng lại lo lắng chỗ mình nguy hiểm hơn.

      Thấy Phó An phải , nàng lại thêm câu: "Ngươi cách cánh cửa với muội muội ta cẩn thận chút!"

      Sau khi Phó An rời khỏi, Hàn liền dặn dò Hứa Lập Dương: "Lập Dương, ta vào bên trong, ngươi ở nơi này nghỉ lát !"

      Đợi Hàn trở về phía sau tấm bình phong mới vừa ngồi xuống giường, lại phát Hứa Lập Dương cũng theo vào, khỏi buồn cười : "A? Ngươi vào làm cái gì?"

      Hứa Lập Dương cài then cửa khoang thuyền còn nhét cây sắt vào, đến bên cửa sổ ngồi xuống, vẻ mặt ôn thuần: "Nô tài ở chỗ này bảo hộ người!" gỗ cửa sổ tầng này hơi mỏng, nếu như đối phương điều tra được chỗ ở của nương, rất dễ dàng có thể phá cửa sổ mà vào.

      Hàn cũng biết là tiểu thái giám, đối với trinh tiết thanh danh của mình đáng ngại, liền thêm lời nào nữa, phối hợp cầm quyển sách lên xem.

      Hứa Lập Dương lặng lẽ nhìn trộm Hàn , thấy nàng đọc sách bên cạnh mình, khuôn mặt nho trong suốt như ngọc, lông mi dài rũ xuống, mũi duyên dáng, bờ môi đỏ tươi khẽ mấp máy, hẳn là đọc sách... ràng là muội muội vô cùng xinh đẹp, nhưng lần nào cũng làm ra dáng vẻ đại tỷ tỷ... Thiệt là...

      Trần Hi mặc giáp bào bằng gấm màu xanh ngọc thường ngày, đai lưng bên hông màu vàng ngọc, cùng mấy vị phụ tá và thiên tướng nghị .

      Nơi hiểm yếu của Bạch Vân Đãng nơi tiếp giáp giữa Lỗ Châu và Ký Châu cách càng ngày càng gần, đường xá cũng dần dần trở nên nguy hiểm, phải mau chóng làm tốt công tác chuẩn bị nghênh chiến.

      Lúc hội nghị kết thúc gần nửa đêm, Trần Hi cười tự mình tiễn mấy vị phụ tá và thiên tướng ra ngoài, để cho bọn họ tự mình an bài sắp xếp.

      Quay người lại vẻ mặt như gió xuân của liền biến mất vô tung, mặt biểu tình ngồi xuống giường gấm, bưng chén trà nguội lên uống hớp.

      Nước trà quá nồng, miệng cũng đắng chát.

      Trần Hi nén cảm giác đắng chát xuống, cầm phong thơ được gấp đôi bên trong giường gấm xem lại.

      Nhưng mới chỉ xem phong thơ đầu tiên, Trần Hi suýt chút nữa nôn ra nước trà đặc vừa mới nuốt xuống " Bề tôi nịnh hót ngoại thích tôn thất, ganh đua người tài, hoang phí... Tổng quản thái giám Hứa Chiếu Thủy người hầu 3000 nữ nô 800, lễ nghi khi xuất ra là bảo vệ cả con đường, ca hát suốt ngày đêm..."

      Trần Hi bỏ xuống phong thư thứ nhất, tiếp theo nhìn phong thư thứ hai "An Tín vương hoăng, hoàng đế nạp đích phi Hồ Thị, kỳ nữ Ngọc Hoa quận chúa vào cung, mẹ con cạnh sủng, dâm loạn hậu cung..."

      Nhịn xuống cảm giác muốn nôn mửa, Trần Hi đứng dậy ra khỏi khoang.

      Gã sai vặt Hàn Tinh vội đẩy Hàn Thiên, ra hiệu Hàn Thiên trước theo công tử, mình xoay người lại cầm áo choàng của công tử theo.

      Đoàn tàu che phủ bóng đêm chậm rãi chạy , tiếng nước chảy ồ ồ và tiếng của cánh buồm rầm rầm trộn vào cùng chỗ, hợp thành thanh mỗi đêm khi thuyền đều có thể nghe được.

      Trần Hi đứng ở boong thuyền, cảm thấy gió lạnh ẩm ướt lướt qua mặt , làm thanh tỉnh được ít.

      Nhìn trăng rằm như móc câu trắng xoá mặt nước, Trần Hi thể tránh khỏi lần nữa nghĩ tới khuôn mặt từng nhìn thoáng qua, có thể xác định nữ hài tử non nớt tươi đẹp kia chính là vị hôn thê của Phó Tạ.

      ra, nàng thuyền của .

      Trần Hi chớp chớp khóe miệng, cười cười: đại trượng phu chí tại thiên hạ, chỉ nữ nhân mà thôi, hà tất để ở trong lòng?

      Thế nhưng chẳng biết tại sao, mỗi khi nghĩ đến thiếu nữ từng ngoái đầu lại nhìn mình lại có thể là vị hôn thê của tiểu tử Phó Tạ kia, trong lòng Trần Hi cũng có chút buồn phiền, dường như suy nghĩ trong lòng bị vật gì đó nhét vào, hô hấp có chút khó khăn.

      đúng! Trần Hi hít sâu hơi, lại nhàng hít hà, phát trong khí dường như tràn ngập mùi cá ướt nhẹp...

      đột nhiên xoay người, đồng thời rút trường đao treo bên hông ra, lưỡi đao vạch đường trong lớp sương mù trắng xoá, bổ về phía bóng đen trong sương mù.

      Theo hét thảm tiếng, bóng đen trực tiếp rơi xuống dưới, "Phù phù" tiếng rơi vào trong nước.

      Hàn Tinh dùng tay dúm miệng lại huýt gió tiếng, Hàn Thiên lớn tiếng kêu lên: "Có kẻ trộm lên thuyền!"

      Lập tức từng chiếc thuyền trong đoàn thuyền nhao nhao phát sáng lên, các binh sĩ mặc áo giáp mai phục trong bóng tối boong thuyền rất nhanh liền tập hợp lại, tiếng rít của trường đao, tiếng quát mắng, tiếng lưỡi đao chém vào xương cốt phát ra và thanh "Phù phù" khi bị chém rơi vào trong nước xen lẫn vào cùng chỗ, tình cảnh loạn thành đoàn.

      Ngay từ lúc trước khi tiếng kêu thảm thiết vang lên, Hứa Lập Dương phát ra khác thường. vẫn lẳng lặng ngồi ở phía trước cửa sổ, nhưng từ bên hông rút ra đôi ám tiễn nhọn, phóng mạnh ra ngoài.

      tiếng kêu đau đớn qua , bên ngoài cửa sổ truyền tới thanh vật nặng rơi xuống nước "Phù phù".

      Hàn phát tình trạng kỳ lạ của Hứa Lập Dương, hơn nữa còn nghe thấy tiếng chém giết ở bên ngoài, lập tức cảnh giác ôm Từ ma ma bên cạnh mình cùng nằm ở giường, đồng thời thấp giọng dặn dò mấy nha hoàn bên người: "Nhanh ngồi xỗm mặt đất!"

      Đám người Tẩy Xuân run rẩy cũng co lại thành đoàn, tuy nhiên cũng theo lời ngồi xuống mặt đất.

      Tiếng binh khí va chạm bên ngoài càng lúc càng kịch liệt, cả người Hàn run nhè , nhưng vẫn ôm chặt Từ ma ma, phải che chở cho bà.

      Từ ma ma giãy giụa đẩy nàng ra, sau đó buông tay ra đè lên người Hàn , ý đồ che chở Hàn . Bà có con cái, Hàn là do tay bà nuôi lớn, là thịt trong lòng của bà, bà tuyệt đối cho phép Hàn xảy ra chút ngoài ý muốn nào.

      Hứa Lập Dương bên nhìn chằm chằm vào động tĩnh bên ngoài, bên nhìn Hàn , chỉ có sống chết trước mắt mới biết quan hệ thân sơ, người được Hàn nương coi trọng nhất là nhũ mẫu Từ ma ma, mà Hàn nương cũng là người quan trọng nhất đối với Từ ma ma.

      Đúng lúc này, hồi tiếng xé gió xuyên qua cửa sổ gào thét mà đến, Hứa Lập Dương phải nỗ lực gấp đôi để ngăn lại những thứ đâm tới.

      Theo tiếng "đinh" giòn vang, mũi trường thương sáng như tuyết cắm cửa sổ.

      Nửa đêm, hành động ám sát lần này kết thúc trong thất bại, thích khách hoặc là chết hoặc là chạy trốn, có lưu lại người sống nào cả.

      Trần Hi mang người kiểm tra từng chiếc thuyền .

      Mấy thiên tướng tay cầm đuốc theo sát .

      Chu Hân Đồng vì tỏ ra dũng cảm cũng theo đằng sau Trần Hi, nhưng quá mức kinh hoảng rồi, đến nỗi quên mang đai lưng, áo choàng rộng thùng thình vắt lên thân hình gầy trơ xương của , nhìn đặc biệt chật vật.

      Trần Hi có chuyện trong lòng, cho nên có nhìn thấy dung nhan này của ; mấy Thiên tướng vốn ngại có chút mùi chua như đậu hủ, vả lại ngày thường cũng hợp nhau với Chu Hân Đồng, cho nên cũng giả bộ như phát .

      Sau khi kiểm tra tình hình hao tổn thuyền Hàn xong, Trần Hi ngồi thẳng lên, trong lòng có kết luận.

      Nhìn nhìn Chu Hân Đồng, thấp giọng : “Là Phủ Thôi Tể Tướng phái tới.”

      Chu Hân Đồng cũng nghĩ như vậy, vuốt râu cười: "Mục đích là muốn đưa Hàn nương vào chỗ chết!"

      Trần Hi dừng bước, nhìn Phó An theo tuần tra, thiếu chút nữa thốt ra câu: "Mời mang Trần mỗ gặp Hàn nương".

      nhìn lướt qua Phó An đóng chặt cửa khoang của Hàn , cuối cùng vẫn là nuốt xuống những lời này, mở miệng dặn dò Hàn Thiên: "chọn mấy người có thân thủ tốt chút rồi thu xếp ở chiếc thuyền này !"

      Hàn Thiên đáp "Vâng", xoay người rời .

      Hàn thiếu chút nữa bị Hàn Linh đụng ngã, nàng ôm Hàn Linh lệ rơi đầy mặt, ôn nhu dỗ dành: "Đừng sợ, qua rồi! cần sợ!"

      Hứa Lập Dương vẫn ngồi ở phía trước cửa sổ, có chút nhíu mày nhìn Hàn ôm Hàn Tứ nương an ủi, cho rằng nếu nhìn theo bên ngoài mà , làm tỷ tỷ phải mềm mại chút; thế nhưng nếu về can đảm, muội muội so với tỷ tỷ còn kém xa!

      Sau khi Hàn Linh khôi phục bình thường, Hàn sợ nàng hiểu lầm, liền đem những suy đoán của mình qua lần: "... Ta lo lắng mục tiêu của Phủ Thôi Tể Tướng là ta, bởi vậy sợ kêu muội tới đây ngược lại làm liên lụy tới muội..."

      Hàn Linh sớm nhìn thấy dấu vết kịch chiến cửa sổ, làm sao lại đoán ra? Nàng rầu rĩ : "Tỷ tỷ, muội cũng biết."

      Lại : "Tỷ tỷ, tối nay muội và tỷ ngủ chung , muội có thể bảo vệ tỷ mà!"

      Hàn : "..."

      Nàng nhìn Hứa Lập Dương, xấu hổ : " được, nơi này tỷ tỷ còn có tiểu công công mà!"

      Cùng lúc đó, lần tập kích thứ hai sau khi Phó Tạ tiến vào Tây Cương cũng kết thúc.

      Trong doanh địa lên vô số lửa trại, nhóm kỵ binh mặc áo giáp eo vẫn còn đeo trường đao máu ngồi vây quanh đống lửa, bên dùng chủy thủ cắt thịt dê nướng bên miệng lớn uống rượu, mà uống được, ban đêm ở Tây Cương quá lạnh, cái lạnh này như sâu tận xương tủy, áo bông bên trong áo giáp của bọn họ căn bản chống chịu được.

      Phó Tạ dẫn theo các tướng lãnh Chu Thanh, Tưởng Vân Xuyên và Vũ Duẫn Trạch bước nhanh về phía tên tuỳ tùng Liên Nha kiểm tra số lượng ngựa tịch thu được, lớn tiếng : “Liên Nha, thu được bao nhiêu ngựa?"

      Liên Nha là thanh niên đen bóng cao lớn, vui rạo rực ra đón: "Bẩm công tử, tổng cộng thu được rồi 2600 con ngựa Tây Cương!"

      Phó Tạ nghe xong, trong mắt phượng vốn lạnh buốt ra vẻ vui mừng. Hôm nay trong tay có mười vạn binh sĩ, nhưng ngựa lại đủ dùng, vốn định nuôi dưỡng ngựa chiến, ai ngờ cuộc chiến tối nay ngược lại là khởi đầu tốt!

      Thấy công tử chỉ lo nhìn ngựa, Phó Trữ liền dùng chủy thủ đâm miếng thịt dê vừa nướng chín đưa tới: "Công tử, người cũng ăn chút gì !"

      Mắt phượng Phó Tạ quét vòng, thấy trong tay bọn Chu Thanh đều có chút rượu thịt, lúc này mới nhận thịt dê cắn miếng lớn, tiếp đó lại uống hớp rượu lớn, đến đống lửa ngồi xuống.

      Đám người Chu Thanh rất bội phục vị chủ soái Phó Tạ này, lúc này cũng đều tới ngồi vây quanh.

      Nhìn ngọn lửa bập bùng, Phó Tạ miệng lớn ăn thịt miệng lớn uống rượu, nhưng trong lòng lại nhớ tới Hàn .

      Nhớ tới Hàn nhao nhao muốn tới đây với , mặt tuấn tú của Phó Tạ ra chút ý cười: a ngốc này, may mắn cho nàng theo tới đây, Tây Cương quá khổ, nàng được nuông chiều quen rồi, mềm mại như vậy, chịu nổi đâu, đến lúc đó khóc nhè, còn phải ôm nàng an ủi...

      Nghĩ đến Hàn mềm mại ôn nhuận, trái tim Phó Tạ bỗng dưng rung động.

      Lúc này vô luận như thế nào Phó Tạ cũng nghĩ tới, sau này lại phải dẫn theo Hàn tới Tây Cương hoang vu rét lạnh này sống nhiều năm...
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181050 others thích bài này.

    3. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Truyện ra đều đọc thích . Cám ơn bạn nhé
      Quýt Đường thích bài này.

    4. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Do ta ham hố lỡ ôm mấy hố nên tuần có 2 chuong, đợi bộ may măn hoàn đẩy nhanh bộ này
      Suuuly, vũ piggmidnight thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      nhanh len ve voi chi di

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :