1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên (Tập 3 c39.3)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương26.5



      Edit & beta: Phượng chili


      Truyện chỉ được đăng tại *******************


      Vân Phong nhìn đội ngũ chờ đợi, vẫn còn rất dài , nếu đứng đây chờ đợi, hẳn phải mất đoạn thời gian, bốn người vừa đứng đây, Vân Phong tinh mắt lại nhìn thấy bóng dáng quen thuộc, sắc mặt khỏi lại trầm, Kasha đứng ở xa xa, tựa hồ có chút dám tới gần, cố lấy dũng khí cho chính mình sau, Kasha rốt cục đến gần.


      “Ta là muốn hỏi chút, muốn hay cùng ta cùng nhau ?”


      Vân Thăng cùng Vân Phong đều là đối với nàng ta liếc mắt cái, Kasha đứng ở kia tựa hồ có chút xấu hổ, nàng ta vốn đối với Vân Phong cũng có hảo cảm, chẳng qua ngại mệnh lệnh của phụ thân mới muốn tiếp cận Vân Phong.


      Vân Thăng cười cười: “Đa tạ hảo ý, vẫn là cần.”


      Kasha sắc mặt tựa hồ có chút xấu hổ, dù sao cũng là hoàng thất công chúa, đây là lần đầu tiên nàng mời người khác, nghĩ tới lại bị cự tuyệt, lấy tính cách của Kasha phỏng chừng là bao gìơ như vậy, nhất là đối Vân Phong, Kasha trong lòng cũng nghẹn cỗ khí, hoãn bất quá đến đây.


      Nghe được lời của Vân Thăng, Kasha xoay người bước , Vân Phong khóe môi chậm rãi gợi lên, muốn chỉnh này công chúa, khả năng tại đúng là thời điểm .


      Khúc Lam Y đứng ở bên nhìn đến vẻ mặt của Vân Phong khỏi nở nụ cười: “Tiểu Phong Phong, ngươi đúng là tiểu ác ma, gìơ muốn trở về, ngươi có biên bức sao?”


      Vân Phong sửng sốt, Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm cũng nhớ đến cái gì, Vân Thăng trong đầu đột nhiên thoát ra bóng dáng của Tiểu Hỏa, Tiểu Hỏa kia há mồm lúc trước nhưng là điêu Vân Thăng đuổi quá đoạn đường trình, Mộc Tiểu Cẩm lại nghĩ ngay đến Lam Dực, kia Sư Ưng lớn lên xinh đẹp......


      Vân Phong giật khóe miệng, Khúc Lam Y nhưng khách khí, đem ma thú của nàng trở thành phương tiện chuyên chở ......


      “Chúng ta thôi, trước ra ngoài sau.” Vân Phong gật gật đầu, Khúc Lam Y khóe miệng tươi cười mở rộng, Vân Thăng cùng Mộc Tiểu Cẩm nhịn được đều nhìn Vân Phong liếc mắt cái, Vân Phong quay đầu lại, cười cười: “Khúc Lam Y đúng, chúng ta đúng là dùng được biên bức.”


      tới ngoài cửa lớn Ma Tang trường học, Vân Phong tinh thần lực nhanh chóng phong tỏa gian chung quanh bốn người, bốn người đều biết thân phận triệu hồi sư của nàng, liền sao cả, lục sắc khế ước chi giới xuất ở lòng bàn tay, khế ước chi giới mặt ngoài khắc hoa văn làm cho Khúc Lam Y có chút mở to hai tròng mắt, Vân Phong đem khế ước chi giới đặt ở tay, thấp giọng gọi tiếng: “Lam Dực, ra.”


      đạo lục sắc quang mang từ bên trong thoáng , sau khi biến mất, nam nhân tuấn mỹ phiêu dật xuất ở trước mặt mọi người, hai má khắc hoa văn tao nhã màu lam nhìn qua cảm giác tăng thêm mấy phần thần bí: “Chủ nhân.” Lam Dực xuất , đối với Vân Phong giọng hô câu, giây sau đột nhiên chắn trước mặt Vân Phong, đôi mắt màu lam gắt gao nhìn chằm chằm Khúc Lam Y,: “Ngươi là ai? được tới gần chủ nhân của ta!”


      Trường hợp đột nhiên phát sinh làm cho tất cả mọi người kinh ngạc, Vân Phong bị Lam Dực che ở phía sau, có chút buồn bực, Lam Dực làm sao vậy? Khúc Lam Y lại có bộ dạng ủy khuất: “Tiểu Phong Phong, ma thú của ngươi là chuyện gì xảy ra? Như thế nào vừa xuất liền ta như vậy? Mệt ta còn là bạn cùng phòng của ngươi đâu!”


      Lam Dực thủy chung hé mắt lạnh nhìn Khúc Lam Y: “Lam Dực, chuyện gì xảy ra?” Vân Phong tâm niệm hỏi câu, Lam Dực trả lời truyền tới: “ biết vì sao, người này cho ta cảm giác nguy hiểm, rất nguy hiểm, rất nguy hiểm......”


      Vân Phong mi tâm hơi hơi động, tầm mắt nhìn lướt qua Khúc Lam Y, thân thủ vỗ vỗ lưng Lam Dực:.“ có việc gì, nàng là bằng hữu của ta.”


      Lam Dực thế này mới thả lỏng xuống dưới, chẳng qua vẫn có chút cảnh giác, Vân Phong cười cười, cùng Lam Dực.giải thích chút, Lam Dực lập tức gật đầu, đoàn lục sắc quang mang bao vây toàn thân , giây tiếp theo, Sư Ưng xinh đẹp lớn liền xuất ở tại chỗ, lông tuyết trắng, thân thể uy vũ, còn có đôi cánh khắc hoa văn thần bí màu lam, Vân Thăng ngẩng đầu, nhìn ma thú.cường đại lớn trước mắt, trong lòng dâng lên cảm giác nồng đậm tự hào.


      thôi.“ Vân Phong cười cười, mang theo Mộc Tiểu Cẩm nhảy lên Lam Dực lưng, tiếp theo là Vân Thăng, Khúc Lam Y cũng là nhảy lên lưng Lam Dực, bốn người đều ngồi ở rộng thùng thình sư lưng chim ưng bộ, Lam Dực hai cánh đột nhiên chụp động, Vân Phong điều động tinh thần lực trong giây lát đem phiến gian giải khóa, “Xoát --!” đạo hào quang màu lam xinh đẹp tự Ma Tang trường học rất nhanh bay lên, cắt qua phía chân trời, bay về rừng cây sâu thẳm.


      Lam Dực hai cánh ngừng chớp động , từng đợt phong nhuận ngừng xẹt qua bên tai bốn người, nữ hài tử tóc dài đều bị thổi bay, Khúc Lam Y kia gương mặt xinh đẹp kết hợp với tóc đen tung bay trong nháy mắt có vẻ đẹp hơn, Lam Dực tốc độ đột nhiên nhanh hơn, bay đến sâu thẳm rừng cây, chỗ Lam Dực bay qua, rừng cây phía dưới đều là mảnh im lặng, lặng ngắt như tờ, liền ngay cả thanh rất cũng có, thời điểm thân hình Lam Dực biến mất ở phương xa là lúc trong rừng vang lên vô số thanh , hai người trong góc, ngẩng đầu nhìn ánh sáng màu lam cao càng lúc càng xa, khỏi lắc đầu.


      “Tiểu tổ tông cũng rồi.” Nam tử bưu hãn nhịn được nhàng thở ra, bên thiếu niên cao gầy cũng cười lên: “ rồi, bất quá vừa rồi cái kia là chuyện gì xảy ra? Ma thú như vậy cư nhiên là tọa kỵ sao?”


      Nan tử bưu hãn liếc trắng mắt: “Ta làm sao mà biết? Khả năng tên kia não rơi rồi, để cho ta làm tọa kỵ, có chết cũng làm!”


      Thiếu niên cao gầy nhịn được vui vẻ, ngồi ở đối diện nam tử bưu hãn: “Đại ca, đừng chắc chắn như vậy, nhỡ ngày nào đó tiểu tổ tông hưng trí lên, ngươi cũng khuất phục sao?”


      Nam tử vạm vỡ cười khổ chút: “Thực con mẹ nó nghẹn khuất a...... biết bao gìơ rơi xuống đầu mình a......”


      Tạp Lan đế quốc đế đô cách Ma Tang trường học khoảng rất xa, Tạp Lan đế quốc đóng đô ở phía bắc Tạp Lan đế quốc, mà Ma Tang trường học lại nằm ở phía nam, lấy tốc độ bay của Lam Dực, cũng phải mất hai ngày mới tới, bốn người ở sau lưng Lam Dực cũng ý kiến gì, da lông Sư Ưng mềm mại vừa vặn là mao thảm cùng đệm chăn miễn phí, thời điểm bay trong đêm cũng sợ bị lạnh, Lam Dực bay hai ngày căn bản là cần nghỉ ngơi, từ cao nhìn xuống, bên dưới nhìn như những món đồ chơi tinh xảo, ở phi hành hai ngày đêm sau, Vân Phong đứng ở lưng Lam Dực dày rộng, con ngươi đen quét về phía xa xa.


      Nhìn qua liền xa hoa địa vực.


      Vân Thăng cũng đứng lên, đứng ở bên người Vân Phong, hai huynh muội cùng nhau ngắm nhìn phương xa kia ngừng tiếp cận xa hoa địa vực, nhất là kiến trúc cao ngất đạp ngay vào mắt, còn có kia tinh xảo kiến trúc chung quanh, đây là đế đô, điạ phương tôn quý nhất Tạp Lan đế quốc, các đại gia tộc cùng danh môn đều hy vọng có nhoi địa phương, Tạp Lan hoàng thất chính là ở nơi này hô phong hoán vũ, nơi này đồng thời cũng cất dấu rất nhiều cao thủ ở , hộ vệ Tạp Lan hoàng thất trong chỗ tối, đây là điạ phương Vân gia từng tiếu ngạo sao? Vân Phong ở trong lòng yên lặng nhớ kỹ, ánh mắt nhìn phương xa, hai huynh muội cứ như vậy lẳng lặng nhìn, đây là lần đầu tiên bọn họ đến đế đô, bọn họ ai cũng chưa từng thấy quá thời điểm Vân gia phồn thịnh, cũng từng nhìn thấy quá Tạp Lan hoàng thất đối Vân gia lễ nhượng có thêm, bất quá tất cả đều chỉ là trong tưởng tượng, huynh muội cũng là có thể tưởng tượng, là là cỡ nào làm người ta hướng về, cỡ nào làm người ta hâm mộ cái gia tộc huy hoàng!


      “Rốt cục, trở lại sao......” Tổ tiên tiếng thở dài ở trong đầu Vân Phong vang lên, này thở dài tựa hồ bao hàm rất nhiều tình cảm, trong lúc nhất thời cũng thể , Vân Phong cười cười, tựa hồ có thể lý giải tâm tình tổ tiên giờ phút này, đối với này đế đô, Vân gia là xa cách lâu, tưởng niệm lâu, ở trong này huy hoàng, ở trong này vinh quang muốn theo thời gian trôi qua chậm rãi lắng đọng lại, Vân gia trước kia ánh sáng từng tiếu ngạo cho nơi này, từng đứng ở cao nhất nhìn xuống, nhưng tất cả cũng là quá khứ.


      tại, Vân gia lần nữa lấy phong thái cường đại để trở lại!


      “Đế đô, Vân gia, trở lại!” Vân Phong đối với phương xa giọng xong, Lam Dực tựa hồ cũng có thể cảm nhận được tâm tình Vân Phong, hai cánh đột nhiên chấn động, đạo lam quang tự đế đô đột nhiên xẹt qua, nhóm cường giả ân thân trong đế đô đột nhiên mở mắt ra, loại cảm giác quen thuộc đột nhiên nảy ra, gia tộc từng kiêu ngạo ở đế đô, gia tộc sinh ra triệu hồi sư, trở lại!
      Last edited: 9/12/15

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 27.1: Tôn nghiêm của Triệu hồi sư!



      Edit &beta: senna_lam




      Vân Phong đứng lưng Lam Dực nhìn Đế đô ngày gần ngay trước mắt đột nhiên nghĩ tới gì đó, tâm niệm vừa động Nhục Cầu luôn ở trong thủ trạch bị gọi ra, bộ dạng vừa được thả ra khổ, đôi mắt to chớp vài cái có chút đáng thương nhìn Vân Phong, Vân Phong vừa thấy lập tức vươn tay mạnh mẽ búng phát lên trán Nhục Cầu, Nhục Cầu bất mãn thấp giọng kêu to sau khi nhìn thấy ràng cảnh sắc xung quanh, thân mình đầy lông xù xoay người cái liền lủi lên vai Vân Phong, thân mình tròn trịa ngừng vặn vẹo, mắt to nhìn chung quanh rất là kích động và hưng phấn.





      “Na na, na na!” Nhục Cầu gào to câu, bộ dạng uể oải tinh thần phấn chấn vừa rồi giống như biến mất hoàn toàn, tư thế hiên ngang lại xuất lần nữa! Vân Phong cười ha ha, ngón tay vỗ về thân mình Nhục Cầu, Nhục Cầu thân mật dùng thân mình cọ cọ hai má Vân Phong, khuôn mặt nhắn bị cọ đến đỏ ửng lên.





      “Thứ này là cái gì?” thanh đột nhiên từ bên tai Vân Phong vang lên, Vân Phong chỉ cảm thấy sức nặng vai còn, Nhục Cầu bị bàn tay cầm lên nhất thời làm Nhục Cầu nhe răng biến thành bộ mặt dữ tợn, xoay người nhìn vào mgười chạm vào nó, đôi mắt đẹp của Khúc Lam Y nhìn từ xuống dưới thân mình Nhục Cầu, song liếc mắt nhìn Vân Phong,“Đây cũng là ma thú ngươi khế ước sao? Xét tính tình? Còn ngoạn hình?”





      Nhục Cầu bị nhấc ở trung thân mình ngừng nhúc, cái đuôi xù lông trực tiếp đập lên mu bàn tay Khúc Lam Y,“Chậc!” Khúc Lam Y lập tức buông lỏng tay ra, mu bàn tay sớm sưng đỏ mảnh, Khúc Lam Y xoa xoa mu bàn tay muốn để sát vào Vân Phong Nhục Cầu lại lần nữa há mồm, miệng đầy răng nanh nhe ra rất có khí thế làm cho Khúc Lam Y đứng yên tại chỗ.





      Nhục Cầu lủi trở về vai Vân Phong, thân mình ngừng lắc lắc tựa hồ vừa rồi người khác đụng chạm vào làm cho nó phi thường thoải mái, Mộc Tiểu Cẩm ở bên nhìn Nhục Cầu rất muốn lại gần nhìn nó nhưng cuối cùng vẫn đánh ý niệm đó trong đầu, còn Vân Thăng chỉ bất đắc dĩ cười cười, xem ra vật này rất có ý tứ, đối với muội muội của mình trước sau vẫn thân cận như vậy.





      “Tiểu Phong Phong, nó như thế nào lại có tính tình dữ như vậy? Sờ chút cũng được?” Khúc Lam Y mở đôi mắt to ướt át như mang theo vô số ánh sao lấp lánh làm cho người ta thập phần thương tiếc, cộng với tướng mạo ôn nhu của nàng nếu là nam nhân đều nhất định sinh ra tâm lý muốn bảo hộ, Vân Thăng được tự nhiên ho khan tiếng,“Đó là ma thú của Phong nhi, ngươi tốt nhất nên sờ, nó thích cho người khác tới gần.”





      Khúc Lam Y nâng cao mi phong, con ngươi đen nhìn chằm chằm Nhục Cầu, Nhục Cầu cũng gắt gao nhìn lại nàng, tay Khúc Lam Y vừa động, Nhục Cầu liền a mở miệng, khuôn mặt nhắn đáng kia lộ ra biểu tình dữ tợn thấy thế nào cũng kì lạ, Khúc Lam Y khoát tay, tỏ vẻ đối với nó hề cảm thấy hứng thú, Nhục Cầu cũng thu hồi răng nanh của mình, Vân Phong giương ngón tay sờ thân mình Nhục Cầu, tiểu tử kia tâm tình thoáng tốt chút, thân mình lấy lòng dựa vào mặt Vân Phong cọ cọ, Khúc Lam Y nhìn khỏi có chút tức giận, Nhục Cầu nhìn thấy tựa hồ rất đắc ý, đem mông của mình mông lắc lắc mấy cái cố ý khiêu khích.





      “Tiểu Phong, đem nó ra được ?” Mộc Tiểu Cẩm ở bên hỏi, Vân Phong cười cười,“Ta là Triệu hồi sư, bên người Triệu hồi sư mang theo ma thú điều này là đương nhiên?”





      Nhục Cầu giơ lên đầu kêu tiếng, tựa hồ thực vui vẻ, thân mình ngắn ngủn làm Vân Phong cảm thấy có chút ngứa, Lam Dực bay đến gần còn cách Đế đô khoảng,“Chủ nhân, muốn xuống chỗ nào?”





      Vân Phong chỉ mỉm cười,“Trực tiếp bay vào !”





      Mọi người nghe được khỏi đều kinh ngạc , Khúc Lam Y kinh ngạc chút xong đột nhiên bật cười, thân mình mềm nhũn hướng về phía Vân Phong dựa vào, lại thấy biểu tình của Nhục Cầu xong thu hồi động tác,“Tiểu Phong Phong quả nhiên đủ phong cách, trực tiếp bay vào, sai sai.”





      “Phong nhi, như vậy sao chứ?”lời của Vân Thăng trở nên kích động và hỗn loạn trong đó còn chứa vẻ bất an, trực tiếp bay vào, điều này tạo ra nhiều oanh động đó? ma thú từ bay vào làm cho người ta có cảm giác gì đây? Còn nữa nếu lưng ma thú mà có người đứng làm ra cái điều gì đây?





      “Nếu ta là Triệu hồi sư, tất nhiên phải có phong cách chút chứ, Lam Dực, chúng ta !” Vân Phong cười to ra lệnh, Lam Dực cảm nhận được tâm tình chủ nhân lập tức hai cánh dang cao hóa thành đạo ánh sáng màu lam, thẳng tắp bay vào Tạp Lan Đế đô!





      “Nhìn xem! Đó là cái gì!” ở trong quảng trường của Tạp Lan đế đô, có người chỉ lên trời cao, đạo bóng dáng như như màu lam xẹt qua , rất nhiều người đều ngẩng đầu lên nhìn theo dấu vết bầu trời, rất nhiều dân chúng nghi hoặc,“Là phi điểu (chim bay) sao?” có người đoán .





      “Phi điểu? Làm gì có chim lớn như vậy chứ? Giống như là thứ gì đó rất lớn, phải là ma thú chứ!” Những lời này vừa ra, đại bộ phận sắc mặt mọi người ở đây đều trắng bệch, Đế đô có ma thú? Điều này sao có thể!





      “Ngươi ngu chưa! Nếu là ma thú, làm sao có thể bình an vô bay vào, đáng ra sớm bị liệp sát rồi !” Có người xua tay bỏ , nên làm cái gì làm tiếp, đạo ánh sáng màu lam vừa rồi rất nhanh liền rời xa khỏi khu vực này nhưng vẫn làm cho rất nhiều người tò mò nhìn theo đoán đến tột cùng là cái gì.





      Ngồi lưng Lam Dực nhìn xuống cảnh vật ở dưới rất ,“Lam Dực, chậm lại.” Vân Phong vừa xong, Lam Dực liền bắt đầu giảm tốc độ lại dần dần chỉ còn cách mặt đất vài trăm mét, mà mặt đất mọi người cũng ngày càng thấy được đến tột cùng là cái gì.





      “Ma thú! Là ma thú đó!” Mọi người khỏi kinh hoảng kêu lên, thậm chí còn có tia bối rối và xôn xao, lúc này Vân Phong trùng hợp ngang qua nơi phồn hoa nhất Đế đô, mặt đất ngày càng phát ra nhiều tiếng xôn xao hơn, rất nhiều người đứng đó hô to mê muội, có ma thú vào được đây liền có người bắt đầu tìm nơi chạy trốn.




      “Sao lại thế này, sao lại thế này!” đội tuần tra phụ trách trong coi vấn đề trị an của Đế đô chạy tới, đám người xôn xao, hỗn loạn, vẻ mặt mọi người đều lên nét hoảng sợ, đội viên đội trị an vất vả kéo được người lại hỏi,“Sao lại thế này, các ngươi chạy làm gì!”




      Người bị kéo lại chỉ lên trời cao, mà nơi đó Lam Dực bay vòng ,“Ma thú, là ma thú!”



      Đám người trong đội trị an ngức đầu lên nhìn, vừa thấy Lam Dực xong thần sắc hoàn toàn thay đổi,“Đội.... đội trưởng! Làm....làm sao bây giờ!” vẻ mặt bọn họ đều trắng bệch, ma thú lớn như vậy bọn họ thể đối phó được, khi bay xuống mang đến cho Đế đô tai nạn khủng khiếp! Rốt cuộc tại sao lại xuất ngay lúc này chứ, đáng chết !



      “Mau nhanh chóng thông báo cho Bệ hạ biết! có ma thú xâm nhập! Các ngươi vài người phụ trách sơ tán quần chúng, toàn đội đề phòng!” Đội trưởng đội tuần tra mau chóng ra lệnh, đội viên lập tức nhanh chóng làm, thông báo thông báo, sơ tán sơ tán, mà lúc này nguyên nhân làm Lam Dực ngừng bồi hồi là do Vân Phong đứng ở trung cùng lão cha nhà mình chuyện.




      “Phụ thân, ta trở về, tại ngay Đế đô, cụ thể Vân gia ở đâu?” Vân Phong lấy ra truyền ngọc bài liên lạc với phụ thân của mình, chỉ chốc lát sau ở bên kia Vân Cảnh liền truyền đến tin tức, sau khi nghe xong Vân Phong liền cắt đứt liên lạc, đem truyền ngọc bài cất trở lại, Mộc Tiểu Cẩm có chút lo lắng hỏi,“Tiểu Phong, chúng ta có phải gây chuyện hay ?”




      “Ân?” Vân Phong sửng sốt, hiểu được Mộc Tiểu Cẩm ý gì, Khúc Lam Y miễn cưỡng chỉ phía dưới,“Chặc, ngươi nhìn xem phía dưới.”



      Vân Phong lúc này mới để ý biết từ khi nào ở phía dưới đứng đầy binh lính, hơn nữa ai nấy đều mang thân đầy võ trang, Vân Phong khỏi nhăn mày lại, vỗ lên lưng Lam Dực ,“Chúng ta , hướng về phía Nam Đế đô nơi Vân gia ở.”



      Lam Dực giương hai cánh đột ngột thay đổi phương hướng bay về phía Nam, trung đột nhiên xuất vài đạo bóng dáng chắn trước mặt Lam Dực, đám người vừa xuất nhìn thấy lưng Lam Dực có người đứng khỏi hít hơi khí!



      “Đây là......!” Trong đó có nam nhân vẻ mặt nghiêm túc nhìn lướt qua bốn người lưng Lam Dực, lúc nhìn thấy Nhục Cầu vai Vân Phong cơ mặt khỏi co rút cái, phải nhìn lầm chứ, vai nữ hài tử kia là ma thú sao.... ...?!




      “Các ngươi là người nào? Cũng dám sử dụng ma thú bên trong Đế đô!”




      người khác chợt quát tiếng, mặt mang theo trận giận dữ cho thấy lúc nào cũng có thể bùng nổ, Vân Thăng cao giọng :“Chúng ta cũng phải cố ý làm vậy, mà là......”





      phải cố ý ! ma thú lớn như vậy là cho phép tiến vào Đế đô !” nam nhân vừa gầm lên câu đánh gãy lời của Vân Thăng, vẻ mặt nam nhân nhìn bốn người họ đầy khinh miệt cùng khinh thường,“Nghĩ đến mình có thuần thú mà đem ra khoe sao! Người trẻ tuổi, cần đắc ý bừa bãi như vậy, Đế đô phải là nơi mà các ngươi có thể giương oai !”





      Đứng bên cạnh nam nhân nghe xong mi đột nhiên giật vài cái, bất quá cũng gì, ở trong mắt vài người đứng trước mặt cùng lắm chỉ là mấy đứa thôi, nhìn cũng vượt qua 20 tuổi, nhất định là khoe nên mới dám sử dụng ma thú tiến vào, nghĩ rằng mình rất giỏi sao? Đúng là tiểu hài tử làm trò.





      “Ngay lập tức mang theo tọa kỵ của các ngươi rời khỏi Đế đô!” nam nhân giận dữ rống lên, sắc mặt Vân Phong hoàn toàn lãnh , tự mình cản lại Đại ca,“Các hạ, ngươi ngay cả cũng cho chúng ta xong, liền đem mũ úp lên đầu chúng ta, xin hỏi ngươi là đại nhân vật gì?”





      Nam nhân ha ha cười lớn, thân mình đứng ở trung mang theo đôi mắt đen khinh thường nhìn Vân Phong,“Tiểu nha đầu, người sử dụng ma thú nhân hẳn là ngươi ? Như thế nào, nghĩ đến chính mình là Thuần thú sư cho là giỏi sao? Là vĩ đại sao? Ngươi còn chưa phải là Triệu hồi sư đâu?”




      Vân Thăng, Khúc Lam Y cùng Mộc Tiểu Cẩm nghe như thế, ba người đều nhịn được muốn vui vẻ, Triệu hồi sư? thực chuẩn, Vân Phong chính là Triệu hồi sư!





      “Nhân loại ngu ngốc!” Lam Dực liếc đôi mắt đầy khinh miệt nhìn nam nhân chuyện, thản nhiên quăng ra câu đánh giá, nam nhân như gặp phải tên liền phát bạo .





      “Ngươi cái tên súc sinh này có tư cách gì ta? tại các ngươi lập tức cút khỏi Đế đô cho ta, bằng đừng trách ta đối với các ngươi khách khí! Trong vòng ba tiếng đếm, lập tức cút cho ta!”
      Last edited: 5/12/15

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 27.2: Tôn nghiêm của Triệu hồi sư!





      Edit & beta: senna_lam





      Hai nam nhân chắn trước mặt Vân Phong có thể ngự mà đến xem ra thực lực thấp, bình thường đạt tới cường giả thống lĩnh cấp bậc mới có năng lực ngự nhưng cũng chỉ có thể trong thời gian ngắn.




      trong hai người có nam nhân dễ phát hỏa còn người khác chỉ lạnh mặt đứng nhìn ngăn càng có phản bác, chẳng qua tính tình hai người bọn họ đều giống nhau, ở trong mắt bọn họ Vân Phong chỉ là đứa cao ngạo, nhưng cũng thể ngăn lại nội tâm hâm mộ và ghen tị.






      Tại cái thế giới, tiếp cận gần Triệu hồi chính là Ma pháp sư, còn lại là Thuần thú sư, Thuần thú sư và Triệu hồi sư rất dễ lẫn lộn, Triệu hồi sư có khế ước chi giới để làm dấu hiệu, mà tay Vân Phong lại có khế ước chi giới, thực hiển nhiên hai nam nhân trước mặt cho rằng Vân Phong chính là Thuần thú sư, bình thường Thuần thú sư rất là cao ngạo, luôn xem thường người khác, tuy rằng bọn họ là Triệu hồi sư giả nhưng lại có thể làm ma thú cúi đầu thuần phục, tuy chỉ là những ma thú cấp thấp nhưng cũng đủ cho mọi người xem là thần tượng mà hâm mộ.






      Nhưng mà ở trong mắt bọn cường giả, Thuần thú sư ràng phải Triệu hồi sư, nhưng lại được đãi ngộ giống Triệu hồi sư, ràng là giả mà lại cho mình là , cường giả đối với Thuần thú sư xác thực có hâm mộ, dù sao có thể có được ma thú lấy làm tọa kỵ có Thuần thú sư, ngươi muốn ma thú ngoan ngoãn nghe lệnh của ngươi vậy nằm mơ !






      Có thể làm Thuần thú sư gần giống Triệu hồi sư như thế, Triệu hồi sư rất hiếm nên dần dần Thuần thú sư quên bổn phận của tự cho mình là giỏi, bộ dạng tam cao khí ngạo, nhất là Thuần thú sư được Tạp Lan trong hoàng thất thuê, đám đều là mắt cao hơn đỉnh đầu làm cho bọn cường giả bọn họ nhìn rất vừa mắt



      Tính đến tuổi của Vân Phong lại lấy phong cách như vậy xuất trướng, trong lòng hai cường giả đều có cỗ thoải mái, hơn nữa với tuổi của bọn họ cũng có thể suy ra thực lực, làm cho bọn họ đối với Vân Phong mãnh liệt khinh bỉ, cho rằng Vân Phong là ngạo mạn, đáng giáo huấn.





      “Ba......!” nam nhân bắt đầu đếm, Vân Phong đứng lưng Lam Dực vẫn nhúc nhích, Lam Dực cũng dừng lại ở trung, nhịn được liếc mắt xem thường,“Hai--!” Lại là tiếng, vẻ mặt hai nam nhân bắt đầu kiên nhẫn, Vân Phong nhìn cảnh tượng phía dước sớm còn bao nhiêu người, nghĩ tới mới trở lại Đế đô lâu lại phải đánh trận.





      cần đếm.” Vân Phong lạnh lùng , bọn họ cái gì cũng chưa làm, Triệu hồi sư trở về cưỡi ma thú của chính mình có gì được chứ? Hai người kia sao lại giống chó điên cắn người như vậy, còn cho người khác có cơ hội chuyện nữa chứ, chỉ lo đứng bên tự biên tự diễn, cùng với loại người này chỉ có kết quả chính là động thủ!





      “Giỏi cho ngươi nha đâu kiêu ngạo, ta liền thay cha mẹ ngươi giáo huấn ngươi tốt!” nam nhân giận dữ đột nhiên lấy ra vũ khí của mình, đứng ở trung trượt chút trong khí liền phát ra thanh chói tai, Vân Phong cười lạnh lùng,“Ngươi còn chưa đủ tư cách này!”





      “Rượu mời uống lại thích uống rượu phạt, tiếp chiêu!” Nam nhân hét lớn tiếng, tên khác cũng nhanh chóng bày ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến, sắc mặt Vân Thăng trầm lại, tuy tính tình luôn rất tốt nhưng lại bị hai nam nhân này làm cho tức giận, ở thời điểm hết sức căng thẳng thanh đột nhiên vang lên cùng với dòng khí mãnh liệt xông lên về phía hai nam nhân.

      “Làm gì vậy! Dừng tay!” Đột nhiên xuất người làm cho hai nam nhân có chút sợ hãi, lập tức thu hồi vũ khí của mình, nơm nớp lo sợ thập phần cung kính hô tiếng,“Red đại nhân, sao ngài lại tới đây?”



      Red xoay người, đối với Vân Phong cười cười, tươi cười có chút xấu hổ,“Vân Phong tiểu hữu, lâu gặp hoan nghênh ngươi trở về.”



      Hai nam nhân nghe thế, cằm thiếu chút nữa bị kinh sợ đến rơi xuống, có lầm hay ? Red đại nhân thế mà còn khách khí đến vậy? Người có thể làm cho khách khí, phải chỉ có Bệ hạ thôi sao? Hai nam nhân trong lòng thể nào hiểu được, chẳng lẽ tiểu nha đầu này là người thể chọc sao?



      Vân Phong nhép khóe miệng,“Đúng vậy, vừa mới trở về mà lại bày ra trò hay như vậy để nghênh đón ta.”


      Vẻ mặt Red nhất thời cứng lại đứng đó,“Ha ha...... Bọn họ đều hiểu quy củ , chắc Vân Phong tiểu hữu cũng có để trong lòng đâu ha?”



      “Red đại nhân......” nam nhân vẻ mặt dữ tợn lập tức mở miệng, Red lại đột nhiên quay đầu, quát“Ngươi câm miệng lại cho ta!”



      Hai nam nhân lập tức ngậm miệng lại chữ cũng dám , vẻ mặt đầy nghi hoặc đứng ở đó,trong lòng cũng xuất lên rất nhiều dấu chấm hỏi, thân phận của nha đầu kia rốt cục là gì, cùng lắm chỉ có thể là Thuần thú sư thôi cũng phải Triệu hồi sư, Thuần thú sư ở Tạp Lan hoàng thất cũng phải chỉ có mình nàng nhưng tại sao Red đại nhân cái chuyện cách cung kính đến vậy?




      Vân Phong giương cao mi phong, ý cười đầy châm chọc nhìn Red, vẻ mặt Red lập tức cứng đờ, ở trong lòng thầm nếu ngươi phải là Triệu hồi sư ta căn bản bày ra cái dạng này, đem khuôn mặt già nua cung kính với ngươi như thế!





      Vân Thăng kéo cánh tay muội muội mình,“Nếu như vậy, Phong nhi tất nhiên để ý, làm phiền Red đại nhân.”




      Lúc này sắc mặt của Red mới dịu ít, những lời này của Vân Thăng làm cho tìm được bậc thang leo xuống, Vân Phong cười cười,“Nếu Đại ca như vậy, ta cũng so đo, kêu bọn họ tránh ra đừng chắn đường của ta.” Vân Phong quét hai con ngươi đen lạnh liếc nhìn hai nam nhân kia, các ngươi cảm thấy ta càn rỡ, vậy ta càn rỡ cho các ngươi xem!





      Sắc mặt hai nam nhân đen lại, lấy thân phận bọn họ khả năng còn chưa có gặp được tình huống như thế này, thể diện đều bị mất hết, Red nắm chặt quyền tay lại đối với hai nam nhân thấp giọng quát,“Còn đứng ở kia làm gì, sao chưa tránh ra!”





      Hai nam nhân đều có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn nhưng biểu tình của Red cũng tốt nên hai nam nhân mới miễn cưỡng di chuyển ra chỗ khác tránh đường, Vân Phong vỗ lưng Lam Dực, Lam Dực cao ngạo khinh miệt liếc mắt nhìn bọn họ song hai cánh chấn động, trận gió mãnh liệt xẹt qua, suýt nữa đem hai nam nhân quạt bay , đứng nhìn theo lưng Lam Dực hai nam nhân khỏi ngớ ngẩn nhìn theo.




      “Red đại nhân, ngươi làm sao lại đối với nha đầu kia như thế?”




      “Đúng vậy, lấy thân phận của Red đại nhân, nha đầu kia xách giày cho ngài cũng xứng!”




      Red nghe vậy cũng có chút thoải mái, hai nam nhân càng mắng càng hăng say ,“Nha đầu kia là nhà ai, tìm danh mục làm cho nàng chút giáo huấn!”





      “Đúng vậy, dám để cho Red đại nhân mất mặt như vậy, nha đầu kia chính là muốn chết!”





      Này hai nam nhân cũng phải ngu ngốc, biết lấy thực lực của bọn họ muốn động vào Vân Phong khả năng có chút khó khăn, nhưng mà Red giống nhau, người bảo vệ bên cạnh Tạp Lan đế được hưởng vinh dự----Red, có lẽ chỉ cần dùng đầu ngón tay cũng có thể đem Vân Phong nghiền chết, điều kiện tiên quyết là, Vân Phong lại là người bình thường.





      Hai nam nhân vụng trộm nhìn Red, tận lực đem lời thay đổi ít, bất quá Red chung quy là cường giả, đối với những lời này tuy rằng nghe thoải mái nhưng ngu đến nỗi bị kích động, con ngươi đen lạnh lùng nhìn lướt qua hai nam nhân còn chuyện, hai nam nhân bị ánh mắt này nhìn đến lập tức im miệng.





      “Hai người các ngươi đừng có mà chọc nàng! Về sau thấy nàng, phải đường vòng , mặc kệ nàng làm cái gì cũng cần quản!”




      Hai nam nhân đưa mắt nhìn nhau thoáng qua, này...... Điều này sao có thể! Vẻ mặt nam nhân hung dữ nhịn được liền ,“Red đại nhân, ta biết Tạp Lan hoàng thất vẫn mời chào tinh , bất quá nha đầu kia chỉ là Thuần thú sư, tính tình của Thuần thú sư đại nhân ngài cũng biết, bọn họ chính là đáng đánh đòn nha! tìm cơ hội giáo huấn chút, trong lòng chúng ta phải nhịn sao chứ !”




      Thần sắc Red biến đổi, hai mắt nhướng lại,“Ai cho ngươi biết nàng là Thuần thú sư?”




      Vẻ mặt nam nhân hung dữ sửng sốt ,“Có thể sử dụng ma thú, lại có khế ước chi giới , phải là Thuần thú sư sao?”




      Sắc mặt Red trầm,“Ai lại cho ngươi biết rằng Triệu hồi sư phải mang khế ước chi giới?”





      Hai nam nhân nghe được, thân mình mạnh liệt run lên, cái lảo đảo liền từ trung rớt xuống, chật vật ngã mặt đất, rất nhiều binh lính nhìn thấy đều nhịn được “Di” tiếng, hai nam nhân chật vật ngã xuống đất, trong đầu chỉ có ý niệm, bọn họ thế nhưng đắc tội vị Triệu hồi sư? Hai người liếc nhau luân phiên cười khổ, Red đại nhân đúng, về sau nhìn thấy nha đầu kia phải đường vòng rồi, đắc tội vị Triệu hồi sư với đắc tội tử thần hẳn là có gì khác nhau.





      Lam Dực đường hướng phía Đế đô bay qua, bay tới đâu cũng làm cho phía dưới mảnh sợ hãi than, chỉ chốc lát sau, Đế đô liền thịnh truyền tin tức, ma thú lớn ở trung Đế đô bay qua, biết làm trò gì, có người đoán ma thú này bị người ta khống chế, như vậy câu đều được mọi người tán đồng, đại bộ phận mọi người khác đoán Tạp Lan đế quốc mới mời chào gã Thuần thú sư mới, mà ít người còn lại đưa ra kết luận làm mọi người nhiệt huyết sôi trào: Triệu hồi sư!
      Last edited by a moderator: 9/12/15

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 27.3: Tôn nghiêm của Triệu hồi sư!
      Edit& beta: senna_lam

      Trong nháy mắt, mỗi góc ở Đế đô đều thảo luận về Triệu hồi sư, Tạp Lan đế quốc qua mấy trăm năm kể từ khi có Triệu hồi sư, toàn bộ mọi người nhiệt huyết toàn bộ sôi trào, nếu là Triệu hồi sư, đúng là tốt! đem lại cho Tạp Lan đế quốc nhiều vinh quang!

      Phía Nam Đế đô là khu vực của quý tộc, Tạp Lan đế quốc tiếng tăm lừng lẫy nên rất nhiều gia tộc đều an cư ở đây, nay có hai đại gia tộc nổi tiếng có thể so sánh với hoàng thất, bọn họ và hoàng thất quan hệ cũng thân mật, theo như nhu cầu cũng phải chỉ lần tiến hành đám hỏi với nhau phải hoàn toàn dung nhập với Tạp Lan hoàng thất.

      Đức gia chính là trong hai đại gia tộc, nắm giữ đại bộ phận chính trị và lực lượng quân tại Tạp Lan đế quốc, quan hệ huyết thống của Đức gia tộc cùng Tạp Lan hoàng thất rất thân cận, nghe mấy trăm năm trước tộc trưởng Đức gia có bà con với Tạp Lan đế vương, mà trong quá trình phát triển Đức gia tộc cùng Tạp Lan hoàng thất phân quan hệ, người trong Đức gia tộc đại bộ phận đều ở trong quân đội Tạp Lan hoàng thất đảm nhiệm chức vị quan trọng, cũng có rất nhiều người nằm trong chính trị lĩnh vực cung cấp cho Tạp Lan hoàng thất lực lượng hậu thuẫn, còn gia tộc khác nên Tạp Lan hoàng thất càng dựa vào Đức gia nhiều hơn.


      Ở tòa thành Tạp Lan đế quốc, trong phòng khách Tạp Lan đế vương cùng trung niên vẻ mặt hiền lành trò chuyện vui vẻ, hai người ngừng chạm vào chân cốc dài, mặt vui vẻ,“Midlands, con của ngươi có tiền đồ .” Tạp Lan đế vương cười ha ha to, ngồi đối diện trung niên nhân cũng cười cười, mặt ngũ quan nhìn qua rất vẻ hiền lành, đây là khuôn mặt trời sinh có tính hiền lành.



      “Bệ hạ quá khen, con thần sao có thể sánh bằng con của ngài được chứ, bọn họ người nào cũng là nhân trung long phượng nha.” Midlands cười, vẻ mặt khiêm tốn, Tạp Lan đế vương vừa nghe xong ha ha cười,“Mấy đứa kia chẳng lẽ ta còn hiểu sao ? Căn bản so ra còn kém con của ngươi!”


      Midlands cười gì, hai người vừa cười vừa chuyện, song ánh mắt Tạp Lan đế vương lóe lóe, rốt cục mới tiến thẳng vào chủ đề,“Về việc kia chắc ngươi cũng nghe qua."

      Midlands ngẩn ra, lập tức gật đầu,“ nghĩ tới đột nhiên lại khác , các Đế quốc khác có ý kiến gì sao?”


      “Hừ, bọn họ có thể có ý kiến gì, bọn họ nghĩ rằng bọn họ còn có thể đứng thứ nhất sao?”


      Midlands hơi nhíu mày, liếc nhìn Tạp Lan đế vương cái, Tạp Lan đế vương thần bí cười, mặt có tia hưng phấn,“Giờ đây, Tạp Lan đế quốc đứng thứ nhất, tuyệt đối là thứ nhất!”


      Midlands cười cười, giơ ly rượu trong tay lên,“Nguyện vọng của Bệ hạ cuối cùng cũng trở thành .”


      Tạp Lan đế vương cười lớn, cầm rượu lên uống hơi cạn sạch, tự tin ,“Ta chỉ biết ngươi tin tưởng, Tạp Lan đế quốc của ta cuối cùng cũng phải thất vọng khi chờ, Midlands, người mà ta luôn luôn chờ đợi rốt cục cũng xuất !"


      Midlands nghe đến đó, tay khỏi run run chút, ly rượu cầm tay cũng lung lay,“Ý tứ của Bệ hạ chẳng lẽ là......”


      “Ha ha ha, đúng vậy, Triệu hồi sư! Triệu hồi sư của Tạp Lan đế quốc xuất rồi!"


      Trong lòng Midlands khỏi thấp thỏm, bất động thanh sắc hỏi:“Triệu hồi sư vẫn là người từ Vân gia ra sao?”


      Tạp Lan đế vương lại cười lớn nhìn qua tâm tình vô cùng tốt,“Đúng vậy, Vân gia kia ngoài dự kiến của ta, Triệu hồi sư, quả nhiên phải sinh ra ở nơi nào khác mà lại là Vân gia......”


      Thần sắc Midlands đột nhiên u ám vài phần, chuyện kế tiếp chắc hẳn có thể đoán được, nên lẳng lặng ngồi ở đó gì mà Tạp Lan đế vương liếc mắt nhìn sang Midlands, con ngươi đen lên tia tính kế,“Midlands, tại Vân gia khác, bọn họ có lẽ sớm quên do hai nhà các ngươi liên thủ đưa ra ngoài xa ở, ngươi có thể thừa dịp cơ hội này cùng với Vân gia làm quan hệ dịu chút, Vân gia đối với chúng ta rất hữu dụng, ít nhất là tại.”


      Midlands cười khăn,“Bệ hạ có việc gì cần phân phó, thỉnh cứ việc .”

      mặt Tạp Lan đế vương mang theo ý cười, tay bưng cốc thân cao lên nhìn xuyên thấu qua bên trong suốt thủy tinh nhìn về phía bên kia, nét mặt thoáng thay đổi ,“Đem sản nghiệp của ngươi tặng cho Vân gia, làm cho Vân gia dung nhập với giới quý tộc, nếu có khả năng, đem đứa nhà ngươi qua bên kia .”

      Mặt Midlands vừa có đấu hiệu nhăn lại Tạp Lan đế vương mới nhếch khóe môi chậm rãi ,“Ta muốn làm cho Vân gia muốn chạy cũng chạy được!”


      Lam Dực vừa mới bay đến phía Nam đế quốc, đập vào mắt Vân Phong là vùng đất kiến trúc cực lớn, vừa nhìn biết là khu giành cho người giàu, Vân Phong sớm chuẩn bị tâm lý, Vân gia vào Đế đô ở Tạp Lan hoàng thất nhất định cho Vân gia đãi ngộ tốt, căn bản bạc đãi Vân gia, sau khi Vân Phong xác định được vị trí mới nhìn phía dưới có chỗ thích hợp cho thân thể cao lớn của Lam Dực hạ xuống, nên chỉ hơi hạ xuống bốn người liền từ nhảy xuống, sợ Mộc Tiểu Cẩm thực lực thấp, đường rơi xuống Vân Phong đều ôm chặt lấy nàng, thời điểm bốn người chạm đất phòng ốc xa hoa liền ra ngay trước mắt.

      Cả khu vực đều rất yên tĩnh, thanh tranh cãi ầm ĩ gì, Vân Phong nhìn lướt qua kiến trúc nhà cửa trước mặt, xem ra Tạp Lan đế quốc rất có tâm, tiến lên phía trước gõ cửa, sau khi lão nhân mở cửa ra vừa nhìn thấy Vân Phong và Vân Thăng lập tức kích động hô lên,“Thiếu gia, tiểu thư, các người trở lại!”

      Vẻ mặt Vân Phong ấm áp đầy ý cười, Khúc Lam Y đứng bên đem Vân Phong nhìn sâu trong đáy mắt, đôi mắt lóe lên chút,“Mau vào, mau vào! Hai vị chắc là bằng hữu của tiểu thư và thiếu gia phải , mau vào !” Lam Dực quay về trong khế ước chi giới, Vân Phong cùng Vân Thăng vào trong cửa, Mộc Tiểu Cẩm cũng theo vào, Khúc Lam Y đứng bên cạnh cửa đem cảnh sắc chung quanh nhìn qua lần,“Vị tiểu thư này, mau vào !” Quản gia hô lên, Khúc Lam Y mới gật đầu theo vào.

      Vào sau bên trong Vân Phong mới phát , nguyên lai bên ngoài mặt tiền của cửa hàng mà gian bên trong lại rất lớn, cái sân lớn ra ngay mà bên trong sân có rất nhiều nam nhân đứng nhìn qua hẳn là......“Tiểu thư!” người thanh niên đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn thấy Vân Phong vẻ mặt đầy kinh hỉ kêu lên, mọi người khác nhanh chóng ngẩng đầu lên vừa nhìn thấy Vân Phong lập tức tới, Vân Phong cười cười, quả nhiên Vân gia quân cũng ở đây.

      Vân Thăng tất nhiên cũng biết Vân gia quân tồn tại, bất quá khi nhìn thấy mấy chục người thực lực đạt cấp năm cấp sáu đội hình khổng lồ như vậy làm Vân Thăng khỏi kinh diễm phen, Khúc Lam Y nhìn lướt qua cười tiếng,“Trong nhà tiểu Phong Phong cũng thể khinh thường nha.”

      Vân Phong cười cười, quay đầu hỏi Quản gia,“Phụ thân ta đâu?”

      Quản gia còn chưa kịp trả lời, đám nam nhân liền đáp lời,“Lão gia bị người ta kêu rồi, hình như là đại nhân vật!”


      “Ừ, ta có nghe qua là bọn họ muốn tới sòng bạc gì đó, xong còn muốn chỗ nào nữa.”


      người khác cũng đứng lên tám chuyện, đem mọi chuyện mấy ngày nay Vân Cảnh nhận được lời mời của ai toàn bộ hết, Quản gia đứng bên nghe có chút gấp gáp muốn làm cho bọn họ im miệng cũng vô dụng, đợi mấy chục nam nhân xong, Vân Phong cũng đại khái biết được tình hình mấy ngày nay của Phụ thân mình, quả nhiên là vừa mới vào Đế đô cuộc sống thanh cao phú quý lại nhanh tới như vậy sao.


      “Các ngươi tại ở nơi này đợi, ta cùng Đại ca tìm Phụ thân.” Vân Phong sâu sắc hiểu, chẳng lẽ Phụ thân mình là người như thế nào mà mình cũng biết sao? Người tới đây mời Phụ thân mình nằm trong giới quý tộc, xem ra muốn làm cho Phụ thân mình nhanh chóng gia nhập vào giới quý tộc đây, lấy tính cách của người Vân gia làm sao có thể chứ? Cái nơi hủ bại hắc ám như vậy, người Vân gia bọn ta mới thèm gia nhập !


      Vân Thăng gật đầu, Khúc Lam Y và Mộc Tiểu Cẩm ở nơi này, hai mỹ nữ lớn làm cho Vân gia quân nhìn thẳng thừng, tuy rằng tiểu thư nhà cũng là tiểu mỹ nhân, bất quá hai người mỗi người vẻ, với ánh mắt như hổ rình mồi của bọn nam nhân Quản gia lập tức đưa Mộc Tiểu Cẩm cùng Khúc Lam Y vào bên trong, khóe miệng Khúc Lam Y vẫn vươn nét cười, còn Mộc Tiểu Cẩm tò mò nhìn xung quanh bốn phía.


      Vân Phong với Vân Thăng ra khỏi cửa, sắc mặt Vân Phong có chút trầm, những người đó đúng là da mặt khỉ, sòng bạc sao? Tưởng tượng Phụ thân mặt than của mình ở bên trong sòng bạc được, sắc mặt Vân Thăng cũng tốt lắm, hai huynh muội đường ra khỏi khu người giàu, hướng về phía náo nhiệt nhất Đế đô đến, nơi đó là nơi phồn hoa nhất Đế đô, có đủ loại cửa hàng, ngoải sòng bạc còn có các phương tiện giải trí khác.


      Mới vừa tới nơi này, hai huynh muội liền cảm nhận được khí nhiệt liệt tưng bừng, mà ở phía kien61 trúc lầu các phía kia cũng xuất nhiều ngõ có chút u, cần nghĩ cũng biết bên trong xảy ra chuyện gì, ở nơi huyên náo như vậy lâu lâu lại truyền tới tiếng khóc và tiếng cầu xin tha thứ, thanh kéo dài dứt.


      Vân Phong lấy truyền ngọc bội ra, đứng bên cạnh Vân Thăng, truyền ngọc bội lóe lên vài cái, Vân Phong lập tức thấp giọng hỏi:“Phụ thân, người ở đâu? Con cùng Đại ca tìm ngươi.”


      “Phong nhi, ngươi cùng Thăng nhi về nhà trước , chút nữa ta trở về.” Truyền ngọc bội lóe vài cái sau đó liền còn thanh nào, Vân Phong và Vân Thăng vừa nghe trong lòng có chút khó chịu, Vân gia lại lần nữa tiến vào Đế đô muốn biến thành cái kiểu này, phải hủ bại quang hoàn, mà phải chân chính đứng đỉnh cao! Sắc mặt Vân Phong trầm xuống, ở phía sau truyền đến thanh tranh cãi ầm ĩ, tâm tình của hai huynh muội tốt nên cũng để ý tới, cho tới khi cái roi dài hướng về phía này, cánh tay Vân Phong liền duỗi ra, đem trừu roi nắm chặt trong tay, roi da đột nhiên bị túm lại quả nhiên người cầm roi chật vật quỳ rạp mặt đất.


      “Tiểu nha đầu, lời của bổn đại gia ngươi nghe thấy sao, tránh ra?” thanh lười biếng vang lên, Vân Phong nâng mắt lên liền thấy được lỗ mũi người nọ hướng lên trời, chủ nhân khuôn mặt đó trực tiếp đá tên quỳ mặt đất qua bên, đem lỗ mũi hướng về phía Vân Phong, bày ra bộ dáng ta là đại gia.


      “Bên người ta đều là đường, ngươi là người mù nên thấy được sao?” tại tâm tình tốt, nay vừa vặn có người đứa tới tận cửa, Vân Phong liền đem cỗ khí trong lòng chờ phát tiết xông ra ngoài, chính là ngươi.


      “Ngươi ta là cái gì? Ngươi có biết ta là ai ?” Người thanh niên hung hăng nheo ánh mắt lại, ánh mắt vốn lớn nên chỉ có khe hở, cái mũi bẹp xuống dưới, vừa nhìn qua cũng làm cho người ta nhớ kỹ được dung mạo , Vân Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn,“Ngươi là ai? biết.”


      “Tiểu nha đầu, có nghe qua danh tiếng của Thuần thú sư chưa!” Người thanh niên phía sau ra quát to, đây là trung tâm náo nhiệt nhất Tạp Lan đế quốc nên câu này vừa ra, những người quay xung quanh xem nãy giờ sắc mặt liền đại biến, ánh mắt hâm mộ nhìn về phía người thanh niên kia, nháy mắt thanh thào to đều vang lên.


      “Thuần thú sư! Trời đất ơi! Thế nhưng ở đây lại có thể gặp được!”


      “Nghe Thuần thú sư và Triệu hồi sư có gì khác nhau, giống như nhìn người!”


      mặt người thanh niên lên đắc ý, Vân Phong cũng chỉ lạnh lùng cười, Thuần thú sư sao? Ở trước mặt Triệu hồi sư chân chính, bọn họ vĩnh viễn đều là giả!


      Người thanh niên nhìn thấy khóe miệng Vân Phong cười mỉa, lập tức giận dữ rống,“Ngươi cười cái gì! Tin hay ta kêu ma thú xử ngươi!”


      Vân Phong cười càng xán lạn, khuôn mặt nhắn xinh đẹp gợi lên ý cười, nụ cười làm lung lay ánh mắt mấy người nam nhân, thanh niên vừa rồi còn tức giận lập tức như bị ma quỷ ám hạ giọng ,“Tiểu nha đầu, nếu theo ta ngươi được hưởng vinh hoa phú quý, ta có thể tha thứ cho bất kể lời bất kính ta, thế nào?”


      “Phóng rắm!” Vân Thăng rống giận quát, kéo Vân Phong về phía sau mình, vậy mà lại có người dám nhìn trộm muội muôi bảo bối của , đúng là muốn chết!


      “Ngươi dám lời của Bổn đại gia là phóng rắm sao, Bổn đại gia xử lý ngươi trước!” Người thanh niên bị lời của Vân Thăng chọc giận hoàn toàn,“Sư phó của Bổn đại gia là phó hội trưởng Thuần thú sư công hội, như thế nào, tiểu tử ngươi có bản lĩnh cùng Bổn đại gia ta kêu to gọi hả, chờ tí nữa đừng có mà khóc lóc cầu xin Bổn đại gia tha cho ngươi!”


      Vân Phong lạnh lùng cười,“Phó hội trưởng? Phó hội trường Thuần thú sư công hội sao? Ta muốn biết chút, phó hội trưởng Thuần thú sư công hội lợi hại như thế nào."


      “Tiểu nha đầu, khẩu khí .” đạo thanh thương lão từ phía sau đám người truyền đến, vẻ mặt người thanh niên lập tức vui mừng quay đầu lại, đám người chậm rãi tách ra, tới là trung niên nam nhân đầu tóc có chút hoa râm, ngũ quan của nam nhân trung niên nghiêm túc và lãnh khốc, đôi mắt bất cận nhân tình, nhìn qua cũng phải cao, dáng người trung đẳng, chẳng qua khí thế người là sai.


      “Sư phó, bọn họ khinh thường lão nhân gia ngài, cũng khinh thường Thuần thú sư công hội!” Người thanh niên vừa mở miệng liền giành trước chụp đầu, lông mi trung niên nam nhân giật giật, Vân Phong lạnh lùng cười, cầm tay Đại ca ý bảo nơi này cứ giao cho nàng là được.


      “Tiểu nha đầu, lời vừa rồi của người vẫn là nên thu hồi, vinh dự được hưởng thụ Thuần thú sư phải là ngươi có thể tưởng tượng được ! Cho dù là Tạp Lan hoàng thất cũng đối với Thuần thú sư vài phần tôn kính!”


      “Thuần thú sư?” Vân Phong nhíu mày,“Thuần thú sư là chức nghiệp gần Triệu hồi sư nhất?”


      Trung niên nhân nghe sắc mặt khỏi khó coi,“Triệu hồi sư? Hừ! Mấy trăm năm qua cũng xuất , sao có thể so với Thuần thú sư chứ!”


      Vân Phong hơi cụp mắt lại, bên môi Vân Thăng gợi lên ý cười, Vân Phong chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi đen nhìn chằm chằm trung niên trước mặt, ánh mắt mang theo áp lực khó hiểu,“Ha ha, ?
      Last edited: 12/12/15

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28.1: Ra tay!
      Edit& beta: senna_lam


      Nam nhân tóc hoa râm đột nhiên nheo hai mắt lại, trong đầu dâng lên ý niệm kỳ quái, trong lòng mọi người Thuần thú sư là chức nghiệp vô cùng cao quý và thần kỳ bời vì có thể giao tiếp với ma thú cường đại nguy hiểm ngoài Triệu hồi sư ra chính là Thuần thú sư, Thuần thú sư tuy rằng thể giống Triệu hồi sư có thể cho ma thú cùng tham chiến nhưng chỉ có thể làm cho ma thú khuất phục, nên người ngoài nhìn vào ở trong lòng bọn họ Thuần thú sư và Triệu hồi sư rất giống nhau thần kỳ, chỉ là chức nghiệp khác nhau thôi.


      Càng ngày càng nhiều người đến xem, ít người đều là nghe danh Thuần thú sư mà bị hấp dẫn lại, Thuần thú sư tuy rằng thể so Triệu hồi sư ít ỏi thần bí nhưng cũng mang rất nhiều sắc thái, chỉ bằng thực lực có thể giao tiếp với ma thú của bọn họ cũng đủ cho mọi người hâm mộ, nhất là Thuần thú sư gần chiếm hết tâm trí bọn họ, mấy trăm năm qua cũng xuất Triệu hồi sư lại nên Thuần thú sư được coi là người cao nhân khí*.


      * Chắc ý là người có tiếng lớn, người khác nghe theo á


      “Là Thuần thú sư sao, đúng là khó gặp nha......”


      “Nếu đánh trận, vậy chúng có thể nhìn thấy ma thú ?”


      Quần chúng xung quanh từng nhóm bắt đầu nghị luận, hai mắt tò mò mà sùng bái nhìn về phía nam nhân trung niên, nam nhân trung niên ha ha cười to, khóe miệng mang theo tia lãnh ý,“Tiểu nha đầu, đắc tội với Thuần thú sư, ngươi cho là có đồ ngon ăn sao?”


      Vân Phong cười cười, hoàn toàn cho là đúng, tên trẻ tuổi đứng bên bất mãn kêu lên,“Sư phụ ta là Phó hiệu trưởng Thuần thú sư công hội, tiểu nha đầu, giờ ngươi cúi đầu nhận sai vẫn còn kịp! Có biết lợi hại của ma thú ? Nếu muốn ma thú cắn yết hầu của ngươi mau chóng cúi đầu nhận sai !”


      Vân Phong quét con ngươi đen tới, chỉ ra vài chữ,“ biết, ngu xuẩn.”


      Sắc mặt trung niên nam nhân khỏi tối sầm, từ trước tới nay với thân phận của chưa từng nhìn sắc mặt của người khác, bình thường đều là người khác nhìn sắc mặt mà làm việc, ngay cả người của Tạp Lan hoàng thất cũng phải đối với có vài phần tôn kính,“Giỏi cho nha đầu càn rỡ ngươi, ta muốn nhìn xem ở trước mặt ma thú ngươi còn có thể như vậy !”


      mặt trung niên nam nhân xẹt qua ý lạnh sắc bén, còn thiếu niên đứng bên cười ha ha, xem ra lần này trung niên nam nhân muốn sử dụng thủ đoạn gì đó, đám người cũng truyền đến trận xôn xao, mọi người đều tò mò nhìn cử động của trung niên nam nhân, Thuần thú sư mà ra tay ma thú xuất !


      ra!” Trung niên nam nhân điên cuồng hét lên tiếng, chỉ thấy bên ngoài toàn thân thể nơi phát ra đạo ánh sáng, ngay sau đó ở trước mặt quần chúng vây xem đột nhiên xuất thằn lằn nham thạch lớn, thằn lằn lên mặt đất, nham thạch người tiếp cận cùng với màu da, hình thể to lớn, thân mình có thể đạt tới ba mươi thước, thằn lằn vừa xuất đám người xung quanh nhanh chóng tản ra vài vòng, từ trong miệng thằn lằn phun ra từng tiếng khàn khàn.


      Trong khắc đám người xung quanh tứ sôi trào, ma thú, đúng là ma thú xuất !


      Thằn lằn nham thạch quỳ rạp mặt đất, đối với phương hướng Vân Phong đứng hơi mở miệng ra, nhưng chút hung ý cũng có, ma thú bị Thuần thú sư thuần hóa đều mất sức chiến đấu hoàn toàn, nhiều nhất chỉ có thể làm tọa kỵ hoặc là sủng vật, người thường có lẽ biết điều đó nên luôn nghĩ Thuần thú sư có thể sử dụng ma thú rất lợi hại , đám người đều phát ra thanh, sắc mặt trung niên nam nhân lúc này cũng tốt lên chút, Vân Phong nhìn màn trước mắt khỏi cười to.


      “Ha ha ha, ha ha ha ha!” Nhìn trước mặt mình tuy rằng vật này hình thể khổng lồ, nhưng lại nhát như chuột, Vân Phong cười đến nỗi ánh mắt cũng muốn rơi lệ , sắc mặt trung niên nam nhân căng thẳng, người trẻ tuổi bên cạnh kịp thời há mồm tức giận mắng,“Đàn bà thối, ngươi cười cái gì!”


      Vân Phong chút khó khăn ngưng cười, vẻ mặt đột nhiên lạnh lùng, đôi mắt đen lạnh như băng nhìn hai người,“Ta cười các ngươi, thấy thân phận của mình, giả hóa!”


      “Ngươi cái gì......!” Người trẻ tuổi nghe vậy, gân xanh cổ đều nổi lên, còn trung niên nam nhân vừa nghe thấy vẻ mặt lập tức lãnh, đột nhiên ngoắc cái, ở giữa ánh nhìn của mọi người thân thể lại phát ra đạo ánh sáng, thân hình khổng lồ cũa Liệt vân báo xuất ngay trước mặt mọi người, báo tử vừa xuất rất nhiều người trong khoảnh khắc liền thay đổi thần sắc.


      người Liệt vân báo da lông như hoa văn của đám mây, nhìn qua cực kì xinh đẹp, loại ma thú này có tốc độ tấn công rất tốt, vẻ ngoài dị thường, ở trong hội Thuần thú sư Liệt vân báo được chào đón nhất, bình thường là làm tọa kỵ, thận phận của Tạp Lan hoàng thất, đại bộ phận đều lấy Liệt vân báo làm tọa kỵ.


      Liệt vân báo vừa xuất sau, đôi mắt báo nhanh chóng nhìn chằm chằm vào Vân Phong, sớm còn tính khí của dã thú nữa, mà ở trong mắt Vân Phong Liệt vân báo như con mèo con , quần chúng vây xem phát ra từng tiếng kinh hô,“Trời đất, hai ma thú! Nhìn qua là lợi hại ......”


      “Ngươi cho là gì, là Thuần thú sư! Là đại nhân vật đó! Tiểu nha đầu này xem ra xong rồi !”


      “Ta nhìn xem cũng là tiểu nha đầu này mau chạy nhanh tới lời xin lỗi vị Thuần thú sư đại nhân !”


      Lời của bọn họ đều truyền vào lỗ tai Vân Phong, Nhục Cầu đứng vai Vân Phong giương lên cổ, đối với bọn người nhàn rỗi có chuyện gì để đột nhiên nhe răng phen, nhưng cũng đem vài người dọa sợ, nam nhân nam nhân nhìn Nhục Cầu vai Vân Phong, chậm rãi gợi lên chút ý cười,“Tiểu nha đầu, hay là ngươi cũng là Thuần thú sư?”


      Vân Phong giương cao mi phong, cho tiếng cười ảm đạm,“Thuần thú sư sao? Ta cũng phải giả hóa như vậy.”


      “Sư phó! Cho nàng chút nhan sắc nàng vẫn miệt thị ngài!” Người trẻ tuổi ở bên quát to , Vân Phong kiên nhẫn nhìn cái, tâm niệm vừa động, khế ước chi giới màu đỏ sậm liền xuất lòng bàn tay Vân Phong, trung niên nam nhân nhìn thấy nhẫn tay Vân Phong, đồng tử co rút mãnh liệt, thân mình cũng run lên!


      “Đó là......” môi trung niên nam nhân run lên, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trong bàn tay Vân Phong, Vân Phong cười cười, lấy chiếc nhẫn chậm rãi đeo lên ngón tay mình, động tác này làm cho toàn bộ mọi người im lặng còn thanh , trong nháy mắt, ngay cả cây châm rơi mặt đất cũng có thể nghe nhất thanh nhị sở.


      Tất cả mọi người ngừng hô hấp lại, nhìn động tác đeo nhẫn của , chiếc nhẫn màu đỏ sậm thần bí, phía nhẫn khắc hoa văn thần bí, mọi người nhìn thấy trái tim khỏi đập loạn, có người mở miệng ra nhưng ra được chữ nào, mọi ánh mắt đều nhìn chằm chằm về phía hoa văn chiếc nhẫn mà đeo ngón tay, sắc mặt hơi hơi đỏ lên.


      “Ma thú, ta cũng có.” Vân Phong thản nhiên câu, tiếp theo đột nhiên quát khẽ,“Tiểu Hỏa, ra!” vừa ra lệnh tiếng, đạo ánh sáng màu đỏ sậm quang mang từ khế ước chi giới lóe ra, sau khi màu đỏ sậm quang mang biến mất trong nháy mắt nhiệt độ khí chung quanh đột nhiên tăng lên rất nhiều, ai nấy đều toát mồ hôi hột, còn trung niên nam nhân đứng đối diện nuốt xuống ngụm nước miếng.


      “Sư phó, nàng, nàng, nàng......” nam nhân trẻ tuổi vừa rồi còn chuyện vừa thấy Tiểu Hỏa xuất , liền rất muốn câu nàng cũng là Thuần thú sư, nhưng mà những lời này như thế nào lại nên lời, ma thú nay giống với ma thú phục tùng của Thuần thú sư, cặp mắt sói kia lên ý niệm giết chóc và hung tàn, ma thú thuần hóa, nhưng bản tính của ma thú vẫn còn lưu lại hết!


      Thời điểm Tiểu Hỏa xuất Liệt vân báo cùng Thằn lằn nham thạch trong nháy mắt hai con vật tứ chi đột nhiên đều nhuyễn xuống, Liệt vân báo phát ra thanh nức nở, thân mình ngừng run rẩy, còn Thằn lằn nham thạch nhanh chóng đựng thẳng người toàn thân phòng vệ, tựa như viên nham thạch bảo trụ chính mình cách chặt chẽ.


      “Chủ nhân, đối thủ của ta là hai con này sao?” Tiểu Hỏa nhìn Thằn lằn nham thạch và Liệt vân báo co đầu rút cổ trước mặt, trong mắt lộ vẻ châm chọc, như thế nào đối lại này so với này còn tệ như vậy, lười ra tay giải quyết .


      , bọn họ xứng làm đối thủ của ngươi.” Vân Phong đến bên người Tiểu Hỏa, sờ sờ lỗ tai sói của Tiểu Hỏa sói lại thuận tay nhéo cái, Tiểu Hỏa thoải mái giật giật lỗ tai, cuối cùng cũng cản động tác của Vân Phong.


      “Ngươi...... Là ai?” Trung niên nam nhân đột nhiên hỏi câu, đem hai ma thú mặt đất lập tức thu trở về, người xảy ra chuyện mất mặt như vậy thế nhưng lại là , ma thú vừa xuất liền nhận ra đối lập, phải đối thủ của tiểu nha đầu này, ngay cả ma thú cũng chênh lệch lớn như vậy!” Ngươi lệ thuộc người nào ở Thuần thú sư công hội?” Trung niên nam nhân lại hỏi câu, Tiểu Hỏa liếc nhìn giống nhau nhìn tên ngốc,“Thuần thú sư? Ngươi đầu óc đá à?”
      Last edited by a moderator: 17/1/16
      Friendangel2727, Phong Vũ Yên, fujjko2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :