1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. caoduong

      caoduong Well-Known Member

      Bài viết:
      847
      Được thích:
      758
      Chài aiii....chắc ta làm thêm 20 cái nick like cho lẹ wớ... Hiu hiu....mong chờ từng miligiây >.<
      LạcLạc thích bài này.

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 67

      Người xui xẻo giống như uống nước chỉ nhét kẻ răng, đối với Hoàng San San mà chính là như vậy. ta cũng biết, từ ngày đó sau khi Từ Tái Xuân mang ông chồng độc miệng đến, tới mấy ngày dọn ra ngoài.

      ta xui xẻo.

      Đầu tiên là di động ta mất, mất di động thực ra cũng có gì, mua lại là được. Nhưng vấn đề là điện thoại ta có giữ số hình chụp. Đều là kha khá hình ta chụp trước đây, trong đó có hình ta và bạn trai cũ OOXX.

      Bạn hỏi tại sao ta còn giữ hình ta và bạn trai cũ à, bởi vì ta rất thích người bạn trai cũ này, bất quá về sau du học rồi, hai người bèn tự động chia tay.

      Chẳng qua vì lòng riêng, Hoàng San San nghĩ bạn trai cũ của ta trở lại.

      Do đó, ta vẫn luôn giữ.

      Coi như là kỷ niệm . Từ mặt nào đó mà , Hoàng San San cũng là người phụ nữ ham mê.

      Điện thoại mất rồi, Hoàng San San thoáng nơm nớp lo sợ, phát sinh chuyện xấu gì nhỉ.

      thực chứng minh, người xui xẻo nghĩ tới chuyện gì đều linh nghiệm.

      bao lâu sau, Hoàng San San nhận được tin nhắn nặc danh, tống tiền ta 50 ngàn, bằng phơi bày những thứ trong điện thoại ta.

      Mặc dù Hoàng San San rất muốn nổi tiếng, nhưng rốt cuộc ta chỉ là , gặp phải chuyện này vẫn rất sợ hãi. Hơn nữa hậu quả của việc nổi tiếng bằng kiểu ấy ta hoàn toàn thể tưởng tượng nổi.

      Do đó, Hoàng San San nghĩ ngợi, tuy 50 ngàn phải con số , nhưng làm nũng với ba mẹ ta chút, hẳn có thể nhỉ.

      Song, khiến ta ngờ là, trước đây ba ta luôn rất cưng chiều ta lần này lại có thể thỏa hiệp, ngược lại cho ta bạt tai.

      “Con phá của! Mày cần nhiều tiền thế làm gì?”

      Hoàng San San cảm thấy uất ức, trước đây ta cũng từng xin tiền mà, phải cũng cho ta sao. Nhưng lần này lại còn đánh ta.

      Trong lòng Hoàng San San tràn ngập bi thương, muốn oán giận với mẹ, ngờ mẹ cũng ta hiểu chuyện. Mẹ gần đây tài chính trong nhà có vấn đề, nhà máy xảy ra chuyện, nên tiền bạc phải thắt chặt, Hoàng San San vừa nghe nước mắt càng rơi ác liệt hơn.

      Cuộc sống này sao xui xẻo thế.

      Hết cách rồi, Hoàng San San vì gom góp năm mươi ngàn, phải bán vài túi xách hàng hiệu của mình, ta rất nỡ, nhưng còn cách nào khác.

      Cuối cùng, ta gom đủ năm mươi ngàn, mãn nguyện lấy di động về. Chẳng qua yên tâm quá sớm rồi, ngày lành của ta chưa trôi qua bao lâu, tiếp đó tuần sau, bài viết lan tràn website trường.

      Tuy rằng nhanh chóng xóa , nhưng rất nhiều người đều nhận ra ta. Đồng thời còn công kích nhân phẩm ta tốt, bôi nhọ bạn cùng phòng đủ kiểu.

      Nhất thời, Hoàng San San hiểu cảm giác của Từ Tái Xuân, bất quá giống với Từ Tái Xuân, ít nhất Từ Tái Xuân có hình khiêu dâm. tại đàn ông đều nhìn ta bằng ánh mắt khác, cuối tuần trước, nam sinh trong lớp vẫn luôn theo đuổi ta hẹn ta ra ngoài, ta nghĩ tới lòng thành của , theo đuổi ta lâu, do đó mềm lòng đồng ý. Kết quả người đàn ông kia dẫn ta ăn cơm, uống mấy hớp rượu động tay động chân với ta. Hoàng San San đương nhiên ghê tởm loại mặt hàng này, bất quá ta muốn nam sinh này làm vỏ xe phòng hờ, nhưng muốn bản thân chịu thiệt gì, thế là cho nam sinh kia cái tát.

      Hoàng San San có nằm mơ cũng ngờ, bạt tai ta đánh tới này, nam sinh vốn tâng bốc ta như nữ thần kia lại có thể trở tay tát lại ta, “Con điếm biết xấu hổ, giả vờ giả vịt cho ai xem, biết ngủ với bao nhiêu thằng, cho ông đây, ông đây còn thiệt thòi đấy…”

      Trước kia Hoàng San San ở nhà và trường học, ai mà cưng chiều, nhưng trong buổi, cái gì cũng thay đổi.

      ta khóc sướt mướt về nhà, lại phát tình cảnh bi thảm trong nhà.

      Hoàng San San ghét bỏ ba mẹ mặc kệ ta, nhất thời vừa khóc vừa gào, hiển nhiên lại bị ba mẹ phiền não cho trận no đòn.

      Sau đó, Hoàng San San mới biết nhà máy của ba xảy ra chuyện, điều tra ra ba có thể phải ngồi tù, ta bị việc ngồi tù dọa, nhất thời đều quên mất những chuyện kia, chỉ lo việc.

      Nếu ba ngồi tù, chẳng phải ta còn cuộc sống dễ chịu, cũng còn tiền tiêu ư.

      Người mẹ bên cạnh vẫn khóc, “Ông xã ơi, rốt cuộc chúng ta đắc tội với ai? Trước đây có chuyện gì mà, làm gì bỗng nhiên xảy ra chuyện thế?”

      Người ba cũng mê man, lo lắng : “ cũng biết, đâu đắc tội ai… nghe là chỗ Cố gia… Nhưng, chúng ta và Cố gia căn bản quen biết, em xem sao Cố gia lại…”

      Hoàng San San nghĩ ngợi, nếu ba mẹ đắc tội ai… Chẳng lẽ là ta sao?

      Bất quá, từ đến lớn, ta đắc tội ít người, nếu có chút bản lĩnh, có thể là Từ Tái Xuân thôi. Dù sao điều kiện con kia hình như rất tốt, còn có ông chồng làm ông chủ, ngày đó ánh mắt nhìn ta hết sức u ám.

      Lẽ nào do Từ Tái Xuân giở trò quỷ?

      Bên Từ Tái Xuân vì chuyện Hoàng San San, nên rất ít khi trở về ký túc xá. Thỉnh thoảng Trương Nghiêu nội thành, đôi lúc ở nhà mình buồn chán mới về ký túc xã ngủ.

      Có điều, từ sau chuyện kia, chưa bao giờ chào hỏi Hoàng San San nữa.

      Cho tới bây giờ cũng phải người có lòng khoan dung lớn gì, ăn miếng trả miếng ngay tại chỗ coi như tốt lắm rồi, còn muốn làm bạn bè? rộng lượng vậy.

      Hôm nay tới là lấy thẻ sinh viên, thẻ sinh viên của đánh rơi trong phòng ký túc xá, nhưng vừa đẩy cửa, bèn phát trong phòng chỉ có Hoàng San San.

      Giống như trước đây, Từ Tái Xuân quyết định để ý Hoàng San San, cũng như việc Hoàng San San làm với .

      Hai người nhìn nhau còn thấy ghét, nên giữ khoảng cách tốt hơn.

      Mấy ngày nay Hoàng San San tiều tụy rất nhiều, ngay cả việc trang điểm bản thân thích nhất cũng có hứng. ta ở giường thở dài thở ngắn, chợt nghe tiếng cửa mở, ta ngẩng đầu, vừa vặn trông thấy Từ Tái Xuân.

      ta thích Từ Tái Xuân, kỳ thực còn có thể là ghét. Nhất là biết Từ Tái Xuân được gả tốt, điều kiện gia đình tốt, lại là bạch phú mỹ, nên càng ghét hơn.

      Song, Hoàng San San thực khó có thể nuốt cơn giận này.

      “Từ Tái Xuân!”

      Từ Tái Xuân tìm đồ, bỗng nhiên Hoàng San San tới sau lưng , giọng điệu hung ác.

      Hoàng San San xác định chắc chắn do Từ Tái Xuân trả thù.

      “Di động của tôi bị trộm, gần đây nhà tôi cũng xảy ra chuyện, có phải do làm ?”

      Từ Tái Xuân dùng giây mới phản ứng kịp lời Hoàng San San , sau đó câu.

      “Bệnh thần kinh!”

      Từ Tái Xuân thích lên website trường, cũng thích xem bài viết. Hơn nữa dạo này hơi bận, bận giúp Lư Lạc đào tạo thợ làm bánh kem trong tiệm, nên căn bản biết bên trường học gió nổi mây phun.

      Chuyện Hoàng San San vẫn được Chu Cầm nhiều chuyện kể nghe, lúc đó Chu Cầm còn rất vui vẻ.

      “Cuối cùng người ác có ác báo, ai bảo bình thường ta đáng ghét thế, giờ đúng là hả giận… Người làm việc gì đều có trời cao chứng giám mà… Hahaha…”

      Thành , Từ Tái Xuân cũng rất mừng thầm

      Lý trí , xảy ra loại chuyện này thực đáng để người ta đồng tình. Song… Hahaha, tại sao phải đồng tình với người từng tổn thường mình chứ.

      lại phải kẻ ngu!

      Từ Tái Xuân rất vui vẻ, ăn uống cũng cực kỳ tốt, có trời mới biết khi biết vụ này, còn ăn thêm chén cơm.

      “Tôi cũng biết là … Từ Tái Xuân, giờ có phải đắc ý lắm , bất quá tôi biết, tôi phải đèn cạn dầu…”

      Từ Tái Xuân nhìn ta, thực cảm thấy đầu óc em này hơi tàn, lúc này mạnh miệng làm gì.

      tránh ra, tôi sắp ra ngoài.”

      “Tôi cho!” Hoàng San San tức giận, “ nhất định phải cho tôi câu trả lời hợp lý…”

      “Câu trả lời?” Từ Tái Xuân cười lạnh, “Dựa vào cái gì tôi phải cho câu trả lời, có chứng cứ tôi làm sao? Cho dù có chứng cứ thế nào? Bản thân chụp những hình đó, ai có thể tìm được nhược điểm của , cho cùng, cũng do tự tìm đường chết. Hừ… biết câu đó hả? muốn chết chết đấy. Tránh ra!”

      Từ Tái Xuân phải em mềm yếu dễ bắt nạt, gần đây sắp luyện thành cánh tay hai múi rồi, nhàng đẩy Hoàng San San yếu ớt kia ra, Từ Tái Xuân ôm vẻ mặt tươi cười rời khỏi phòng.

      Lúc Trương Nghiêu tới đón , khóe miệng Từ Tái Xuân vẫn vểnh lên.

      “Sao thế? xảy ra chuyện gì mà vui vậy?”

      Từ Tái Xuân nghĩ vui vẻ phải chia sẻ, nên kể cho Trương Nghiêu nghe.

      Vừa nhắc tới hình khiêu dâm của phụ nữ, Trương Nghiêu cũng có hứng thú, dù sao thú vui đáng ghét của đàn ông đều giống nhau.

      Thấy chảy nước miếng, Từ Tái Xuân tức giận lườm , túm cánh tay uy hiếp: “ dám nhìn thử xem, em cào chết …”

      Nghĩ đến móng vuốt ngày càng sắc bén của Từ Tái Xuân, Trương Nghiêu nuốt nước miếng cái, run rẩy : “Đâu dám đâu… Hơn nữa, dáng người vợ đẹp vậy, tại sao phải nhìn loại đậu ván khô kia…”

      “Cái này còn tạm được…” Từ Tái Xuân hài lòng gật đầu, sau đó đột nhiên cảm thấy có chút đúng. híp mắt nhìn Trương Nghiêu, “Khoan … sao biết ta là đậu ván khô?”

      Hoàng San San rất biết ăn mặc, cho dù trước ngực vĩ đại lắm song ở bên ngoài ta có độn thêm miếng đệm, hơn nữa biết sử dụng hiệu ứng thị giác, nên nhìn vóc người cũng tệ.

      Nhưng lời này của Trương Nghiêu…

      Trương Nghiêu phải dạng đàn ông trăng hoa, cũng có bản lĩnh dựa vào mắt đoán kích cỡ của phụ nữ.

      Từ Tái Xuân híp mắt, tới gần Trương Nghiêu, giọng trở nên lạnh lùng, “Trương Thiết Ngưu, có phải có chuyện gì giấu em ?”

      có…”

      Trương Nghiêu bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây.

      có sao?” Từ Tái Xuân tin, Trương Nghiêu bây giờ, ánh mắt lơ lửng cố định, vừa nhìn biết là dấu hiệu dóc điển hình.

      xác định có chuyện gì gạt em hả?”

      “Đương… đương nhiên có. Vợ, chắc chắn em nghĩ nhiều rồi, thôi, chúng ta ăn đồ ngon…”

      “Haha…” Ai tin.

      “…”
      Last edited: 14/2/16
      Tiểu Ly 1111, Nhược Vân, Juuni38 others thích bài này.

    3. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      Bà con bác vào like để có truyện đọc tiếp đe, hay qua
      LạcLạc thích bài này.

    4. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      đủ 26 like ruj
      chương mới bạn ơi
      LạcLạc thích bài này.

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 68

      Đương nhiên, dưới cưỡng bức dụ dỗ của Từ Tái Xuân, cuối cùng Trương Nghiêu cũng thừa nhận tại Hoàng San San thảm vậy có nửa công lao của .

      Về phần nửa công lao khác của ai? Trương Nghiêu là Cố Đông Hải.

      Phải rằng Hoàng San San thực kẻ thiếu ngược, khoảng thời gian trước chẳng phải vợ Cố Đông Hải sinh non sao, thực ra nhắc tới còn gián tiếp liên quan đến Hoàng San San.

      Đáng lẽ khi vợ Cố Đông Hải sinh non có khả năng cứu được, nhưng vì Hoàng San San chặn ngay con đường đó, làm trễ nãi thời gian, nên vợ Cố Đông Hải giữ được đứa con.

      Trước đây Cố Đông Hải để tâm đến cảm nhận của vợ, sau khi kết hôn còn chơi cái gì mà bạo lực lạnh[1], ầm ĩ đến nỗi hai người ly hôn, nhưng người đàn ông hoàn toàn tỉnh ngộ lại mang thù, nên bây giờ rốt cuộc tới thời gian sau thu tính sổ rồi.

      [1] Bạo lực lạnh là hình thức bạo lực, và biểu của nó chủ yếu là thờ ơ, khinh miệt, mặc kệ, xa lánh và quan tâm, khiến tinh thần và tâm lý của những người khác bị hành hạ và tổn thương, còn có thể là bạo hành tinh thần dưới dạng ‘chiến tranh lạnh’.

      Nghe Cố Đông Hải chỉ để nhà bọn họ phá sản là coi như nhân từ đấy.

      xong, Trương Nghiêu còn dè dặt nhìn Từ Tái Xuân, dù sao tivi đều như vậy. Khi nam chính muốn tiến hành cuộc trả thù tàn ác vô nhân đạo với kẻ xấu, nữ chính luôn kinh hoàng chạy tới, ngăn nam chính phát điên.

      Từ Tái Xuân im lặng.

      Trái tim của Trương Nghiêu treo lên.

      “Vợ, có phải làm sai ?”

      Từ Tái Xuân ngoắc ngoắc tay, cười hết sức dịu dàng, nhưng trong mắt Trương Nghiêu lại là tiết tấu trước khi giông tố kéo tới.

      “Làm, làm gì thế?”

      qua đây biết.”

      Trương Nghiêu ┭┮﹏┭┮, “ trước, cào mặt nha.”

      Moazzz ——

      Nhưng lúc đến gần, vuốt mèo trong dự đoán nhào tới, ngược lại là nụ hôn nhàng.

      Trương Nghiêu mở to hai mắt, cảm thấy tam quan[2] của mình có thể phải tái tạo lại.

      [2] Tam quan gồm có Nhân sinh quan, giá trị quan, thế giới quan.

      “Vợ, em trách hả?” Chẳng phải nên nhào tới cào à?!

      Từ Tái Xuân cũng giải thích được, “Tại sao phải trách , làm rất tốt…”

      Trương Nghiêu: “…” Mẹ nó, phim truyền hình đều gạt người!

      Có lẽ Trương Nghiêu biết, từ Từ Tái Xuân có mẹ, nhưng được Từ lão hổ vô cùng bao che khuyết điểm nuôi lớn. Tưởng tượng chút nếu Từ lão hổ gặp phải chuyện kiểu này, có lẽ khả năng lớn nhất chính là vỗ tay tỏ vẻ hài lòng ấy, đương nhiên thêm khả năng lớn nữa là còn có thể đâm thêm đao sau lưng.

      Do đó… nghĩ thế, Từ Tái Xuân vẫn còn hiền lành lắm.

      Lúc học kỳ này kết thúc, Hoàng San San nghỉ học. Quan hệ giữa ta với bạn cùng phòng đều bình thường, nên lúc cũng chào hỏi bất kỳ ai.

      Chẳng ai biết ta đâu, đối với Từ Tái Xuân mà , làm gì phải quan tâm tăm tích của hoàn toàn bơ chứ…

      Bất quá, có việc khiến hơi để ý.

      Trương Nghiêu lại có thể xem hình chụp thỏa thân của ta! Hừ… tên đàn ông biết xấu hổ!

      Mặc dù để Trương Nghiêu ngủ ở sô pha tuần, nhưng Từ Tái Xuân bày tỏ vẫn chưa hài lòng, Trương Thiết Ngưu! Chỉ cho phép nhìn thôi! Hừ hừ hừ.

      vui! Phải mua sắm mua sắm mua sắm nha!

      Việc làm ăn ở khu quy hoạch mới tốt hơn dự đoán, có điều Trương Nghiêu cũng bận như chó, luôn luôn là tên lười biếng, chuyện thích làm nhất là lăn lộn với Từ Tái Xuân.

      Cho dù Từ Tái Xuân đọc sách, ở bên cạnh chơi game cũng được.

      Mùa đông trôi qua rất nhanh, mùa xuân cũng sắp tới.

      Cố Tây Dương đến rủ bọn họ ra ngoại ô chơi. Sau đó, Từ Tái Xuân bi thương phát mình và Trương Nghiêu hoàn toàn trở thành đạo cụ.

      Đạo cụ cho Cố Đông Hải và vợ hòa hợp.

      Vợ Cố Đông Hải biết , nghe là người câm. Bất quá con người rất hiền hòa, chỉ là ấy hơi sợ Trương Nghiêu.

      Từ Tái Xuân rất buồn bực, dáng dấp Trương Nghiêu khá lắm, có chỗ nào hung thần ác sát đâu. Nếu hung thần ác sát, ràng Cố Đông Hải mới phải.

      Song, ngay trước mặt Cố Đông Hải lại tiện hỏi, đành nhịn xuống.

      Vì chuyện này mà Từ Tái Xuân cảm thấy vợ Cố Đông Hải có chút tốt, nhưng dần dần ở chung, thực ra ấy cũng tệ lắm.

      Hơn nữa quan trọng hơn là, ấy là tiểu thuyết gia thích nhất.

      Từ Tái Xuân xem toàn bộ sách của ấy, đồng thời còn mua sưu tầm. rất thích tiểu thuyết tình của tác giả Đinh Dữu, hành văn rất tinh tế, tình tiết và khúc chiết, kết thúc rất hoàn mỹ.

      Thích hợp cho thiếu nữ.

      Từ Tái Xuân có trái tim thiếu nữ, mỗi lần xem đều lệ rơi đầy mặt, rồi lại cười haha.

      Sau khi biết Đinh Dữu là tác giả thích, chút vướng mắc trong lòng Từ Tái Xuân cuối cùng cũng còn.

      Khi cánh đàn ông kiếm giá nướng, ở đây với Đinh Dữu tán gẫu còn biết trời trăng.

      Thực ra, trước khi tới, Cố Tây Dương có là dẫn bọn họ ra ngoài, trợ giúp trai và chị dâu hòa hợp.

      Song…

      Từ Tái Xuân cảm thấy rất khó khăn.

      Lần đầu tiên gặp Cố Đông Hải, hơi khác với Cố Tây Dương ồn ào tí, Cố Đông Hải rất yên tĩnh, đâu chỉ yên tĩnh, mà hoàn toàn là người ‘câm’ đấy. chuyện cũng là tiết đơn giản, ban đầu nghĩ do quen thuộc với , cộng thêm là vợ bạn, nên ít, nhưng về sau phát , chuyện với Trương Nghiêu, thậm chí với em ruột Cố Tây Dương đều là dáng vẻ muốn chết sống, nửa ngày nặn ra câu.

      Từ Tái Xuân còn thấp giọng hỏi Cố Tây Dương, “ trai có phải do kết hôn với Đinh Dữu quá lâu nên hết biết chuyện luôn hử?”

      Cố Tây Dương cho đáp án phủ định, “ phải, từ đầu tới cuối ấy đều là người như vậy.”

      “Hả…”

      Từ Tái Xuân kinh ngạc, người như vậy cũng có thể tìm được vợ à? Thế giới này đúng là kỳ diệu.

      Tục ngữ kẻ trong cuộc u mê, mặc dù Cố Đông Hải và Đinh Dữu ly hôn, song nhìn ra được hai bên vẫn còn rất nhau. Thỉnh thoảng thấy Đinh Dữu nhìn Cố Đông Hải bằng ánh mắt ràng tràn ngập tình say đắm.

      Nếu thế, tại sao còn muốn ly hôn?

      Nghe Đinh Dữu bị sảy đứa con, lẽ nào vì đứa con sao? Thấy dáng vẻ kia của Cố Đông Hải, chắc phải là người cha tốt nhỉ.

      Từ Tái Xuân là người giấu được, lúc thân thiết với Đinh Dữu rồi, hơi do dự hỏi ra, “Đinh Dữu, và Cố Đông Hải… sao ly hôn?”

      hỏi xong lại hối hận, vì sắc mặt Đinh Dữu nhanh chóng thay đổi.

      cũng nhận được ánh mắt lạnh lẽo từ Cố Đông Hải.

      Đinh Dữu muốn những chuyện đó, chỉ biết, mỗi người đều có việc phải làm.

      Từ Tái Xuân buồn bực, lẽ nào Đinh Dữu là ly hôn sao?

      Cho dù tiếp tục dạo chơi ngoại ô hồi, quan hệ giữa và Đinh Dữu gần thêm ít, nhưng thấy Đinh Dữu và Cố Đông Hải… hình như chẳng có chút tiến triển nào.

      Buổi tối, Từ Tái Xuân tắm xong ra còn thầm mãi chuyện này.

      Lúc này, Trương Nghiêu nằm giường thoải mái xem tivi, thấy miệng Từ Tái Xuân mực lầu bầu, bèn véo véo mặt , “ mình em lầm bầm cái gì?”

      Từ Tái Xuân kéo tay Trương Nghiêu ra, thuận thế cho móng. Mặt là bánh bao hả? Sao cứ thích véo nó thế. Nhưng bánh bao cũng có tâm huyết mà!

      biết cái gì? Em chỉ cảm thấy chuyến này hơi đáng tiếc thôi… xem Cố Tây Dương , ràng bảo chúng ta hỗ trợ tác hợp cho trai và chị dâu , nhưng dạo chơi ngoại ô kết thúc rồi, bọn họ dường như chẳng có tiến triển nào…”

      “Em quan tâm nhiều vậy làm gì, tiến triển hay là chuyện người ta…”

      Từ Tái Xuân lau tóc, nghĩ nghĩ lại hỏi tiếp câu.

      “Cái kia… em đâu phải tùy tiện đâu?”

      Trương Nghiêu sáp tới, cầm khăn lông của Từ Tái Xuân, dịu dàng lau tóc cho .

      “Thực ra, chưa hẳn có tiến triển.”

      “Hả?”

      Trương Nghiêu cười rất thần bí, còn có loại cảm giác rất lả lơi, Từ Tái Xuân chà xát cánh tay nổi da gà, “ cười cái gì?”

      Trương Nghiêu tiến tới khẽ cắn vành tai Từ Tái Xuân.

      Từ Tái Xuân trợn tròn hai mắt, “ chứ? Chuyến du lịch lần này bọn họ đều ở chung phòng?”

      “Đó là đương nhiên, có tin tình báo đáng tin cậy.”

      Cố Tây Dương à?” Từ Tái Xuân bĩu môi, hơi hoài nghi, “Có đó? Em cảm thấy Đinh Dữu rất kháng cự Cố Đông Hải đấy.”

      Trương Nghiêu khẽ vuốt đầu Từ Tái Xuân, gảy gảy lỗ tai xinh xắn kia, Từ Tái Xuân trốn tránh, lại nghe Trương Nghiêu ở bên tai nhàng : “Việc này có lẽ là miệng bọn em cần, nhưng thân thể rất thành ấy mà.”

      “…”

      Gần đây Trương Nghiêu xem rất nhiều phim truyền hình não tàn, từng câu từng chữ đều mang phong cách Mary Sue, Từ Tái Xuân bày tỏ cả người sắp bị tẩy não rồi.

      Nhất là thích diễn vai tổng tài bá đạo, ngẫm lại bộ dạng này của giống như mặc trộm váy mẹ vậy, Từ Tái Xuân nghĩ tới rất bất đắc dĩ, bất quá Trương Nghiêu thích, thôi, tâm tư đàn ông, phụ nữ cũng đoán được.

      Chuyện Đinh Dữu nên lo lắng phải là Cố Đông Hải, Từ Tái Xuân ngáp cái, chuẩn bị ngủ.

      Trương Nghiêu hưng phấn cả đêm, đợi Từ Tái Xuân tới, càng hưng phấn hơn.

      “Vợ vợ, em đoán xem Cố Đông Hải bọn họ làm gì?”

      quan tâm nhiều thế làm chi?” Từ Tái Xuân có hứng đoán những chuyện rất nhàm chán này.

      Trương Nghiêu giống như tiêm máu gà[3], “Đến đây, đoán thử xem…”

      [3]Tiêm máu gà: Trước đây ở TQ cho rằng lấy máu gà bơm vào cơ thể có lợi cho sức khỏe; mỗi khi bơm xong người lâng lâng, trạng thái hưng phấn, phấn khích.Chỉ người có trạng thái hưng phấn, phấn khích, sức lực tràn đầy.

      đoán…”

      “Đoán mà, chơi vui lắm.”

      “…” Khốn kiếp! Có chỗ nào chơi vui đâu!

      Cuối cùng Từ Tái Xuân thỏa hiệp. Nhưng điều khiến im lặng là…

      “Trương Thiết Ngưu, cái tay sờ chỗ nào đó?”

      Ánh mắt Trương Nghiêu hết sức vô tội, “Vợ vợ, chỉ dùng ngôn ngữ để cho em biết, bọn họ làm gì mà.”

      Từ Tái Xuân tức giận, “Em thực chẳng có chút xíu, chút xíu nào muốn biết hết!”

      muốn biết… hay muốn hửm?” Trương Nghiêu cười khà khà, cúi người xuống.

      “Trương…”

      Được rồi, vợ chồng già, lại là thời điểm tốt ngày lành cảnh đẹp, hơn nữa trước đó Trương Nghiêu cọ qua cọ lại lâu, Từ Tái Xuân cũng hơi nóng rồi, vì vậy ỡm ờ… Hehe, phải hoàn thành chuyện tốt thôi.

      Nhưng, trong lúc ý loạn tình mê, bỗng nhiên Từ Tái Xuân nhớ tới việc.

      được! có áo mưa…”

      “Đệt…” Trương Nghiêu phun câu thô tục, trán toàn là mồ hôi, giữ cái chân muốn thoát khỏi của Từ Tái Xuân, giọng khàn khàn, “Lần này ra bên ngoài…”

      Từ Tái Xuân còn muốn có thể tự kiềm chế lực sao?’, nhưng thân thể chợt run lên, mơ mơ màng màng nghĩ, thôi thôi, xui thế đâu…
      Last edited: 14/2/16
      Tiểu Ly 1111, Nhược Vân, Juuni42 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :