1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 97: Bắt đầu

      Edit: Linh Sờ Tinh

      Còn chưa bắt đầu thẩm vấn chuyện Liễu phi hôn mê, khắp kinh nổi lên vô số những lời đồn đãi , tất cả đều nhằm vào Mộ Trắc Phi của Lục điện hạ. nàng khắc chồng khắc con, phúc bạc đoản mệnh, liên luỵ gia tộc, thậm chí mang tai họa cho quốc gia!


      Mộ Tịch Dao nghe được mùi ngon, vô cùng thích thú. Sức tưởng tượng của kẻ chủ mưu cũng tồi, đáng tiếc là gan đủ lớn. Lẽ ra nên truyền là nghiệt chuyển thế, tai họa nhân gian, nghịch thiên mà đến thế gian, khiến cho trời đất khó dung. Mấy lời đồn như thế mới phù hợp với lai lịch, mới xứng với thân phận mà đại thần xuyên đặc biệt an bày cho nàng.

      Lúc Điền Phúc Sơn báo cáo tin tức, thấp thỏm lo lắng tới mức run cầm cập. Nét mặt điện hạ càng lúc càng trầm xuống theo từng chữ được ra. Sau khi nghe hết đen như đít nồi, giận giữ thể át được.

      Nhưng khủng bố hơn cả điện hạ chính là vị Trắc Phi cực kỳ vui sướng kia. Cảnh tượng này càng nhìn càng thấy sầu. Cái phản ứng này mới kỳ dị làm sao, Điền Phúc Sơn cảm thấy tuy giữa ban ngày ban mặt mà gió lạnh liên tục thổi qua.


      “Điện hạ, lần này An Quốc công thực vắt óc, trong ngoài phối hợp, dụng tâm .” Lão đầu kia làm việc có kẽ hở nào, biết thừa thắng truy kích đúng lúc. Nhưng đáng tiếc, quá cặn kẽ tính toán, cuối cùng cũng có khuyết điểm. Điểm khác nhau chẳng qua là gây nguy hiểm đến tánh mạng.


      “Để đả kích bản điện hạ, rất nhiều người cùng đồng tâm hiệp lực, thậm chí còn bỏ qua mọi hiềm khích cũ.” Có trợ giúp của Thái tử, muốn mở rộng cửa cơ hội , cũng là công lao .


      Nhưng kẻ khác thường nhất lại chính là Tông Chính Minh, những bỏ đá xuống giếng, ngược lại còn sai người khắp nơi dò la tung tích của trụ trì An Quốc Tự, thái độ này tỏ đứng về phía . Hơn nữa hôm nay cũng thầm tạo áp lực, ngăn cản tin đồn lan ra.


      Tông Chính Lâm lườm người ngồi xích đu, nàng cười giảo hoạt như con cáo, đôi mắt rất tĩnh mịch.


      Là vì nàng sao? vẫn chưa từ bỏ ý định ư.


      Sau khi chuyện này trôi qua, sau khi chuyển phủ đệ ra ngoài cung, Mộ Tịch Dao tốt nhất vẫn nên cứ thành thành chờ sinh. Chưa hết ở cữ được rời cửa phủ nửa bước. Tránh cho nàng rêu rao khắp nơi, trêu hoa ghẹo nguyệt. Lục điện hạ thực ghét cái duyên đào hoa này của Mộ Tịch Dao, thực chào đón việc này.


      Chuyện ở Thục Trung sợ là thể kéo dài được, có hai nhóm tử sĩ tới. Lần trước bọn cả đêm tiêu diệt tặc phỉ, đánh rắn động cỏ. Đối phương giãy dụa trước khi chết chết, khả năng vồ lại là rất lớn. Tông Chính Lâm tính toán thời gian sinh sản của Mộ Tịch Dao, lại nghĩ đến vụ án Liễu phi, nếu đúng như Mộ Tịch Dao từng , có thể “cho bọn họ lần giáo huấn”, tình thế rất tốt đẹp.

      *****

      “Ngươi thân vệ của điện hạ ở trong phủ?” Vạn Tịnh Văn nhìn Chu Cẩm hừ lạnh.


      Vào lúc này thân vệ của điện hạ có thể đâu? Chẳng qua là cố bấu víu lấy chút may mắn, vọng tưởng có thể tìm cơ hội sống cho Mộ thị dù chỉ là cơ hội mỏng manh hay sao. Nhưng rất tiếc, trời cho người được như ý, tung tích của đại sư sao có thể chỉ cần hai ngày là có thể tìm được ? Cho dù vận khí của nàng ta thực tốt, cũng thể kịp hồi kinh.


      Nếu lầm, vào kiếp trước, khi đại sư trở lại kinh thành là vài năm sau, đúng vào lúc phát tang của Thái hậu. Đại sư về cũng là vì muốn tụng kinh nửa tháng cho Thái Hậu, sau đó lại rời lần nữa.


      Vạn Tịnh Văn nhìn bình dâm bụt mọc, nhếch miệng cười dịu dàng. Mộ thị, tạm biệt.

      *****

      Hách Liên Mẫn Mẫn hận thể lập tức xuất cung, hỏi phụ thân chút về khả năng thúc đẩy Hình bộ thẩm vấn. Mặc dù Hách Liên đại nhân xưa nay luôn công chính liêm minh, nhưng nếu lần này có thể thuận lợi diệt trừ Mộ Tịch Dao, Hách Liên thế gia nhất định càng thêm vững chắc. Dưới gối Điện hạ còn con nối dõi nữa, nàng chắc chắn có thể đạt được ước muốn. Nếu như vậy, có lẽ phụ thân có thể có chút nhượng bộ?


      Hách Liên Chương ném lá thư Hách Liên Mẫn Mẫn nhờ người gửi đến, nâng chén trà lên, nhắm mắt uống .


      Ngu xuẩn! Trước kia còn tưởng rằng trưởng nữ này có chút tiến bộ, bây giờ xem ra… tiếc rằng đứa út vừa ý nhất từ thể trạng yếu ớt, nếu tiến vào phủ hoàng tử là có thể có con đàn cháu đống cho xem.


      “Chủ tử, đội ngũ điện hạ phái bị chủ thượng chặn đường.”


      “Điện hạ đối với nàng đúng là tình thâm ý trọng” . thanh độc ác cao vút của nữ tử đột ngột vang lên từ trong phòng.


      Đứng dậy, ngồi trước bàn trang điểm, móng tay thon dài diễm lệ, trong mắt là nỗi hận thù .


      “ Việc đến mức này , mà Lục điện hạ vẫn còn bị mê hoặc. Ngày mai, chỉ cần ngày mai, ai có thể chiếm giữ được tâm tư điện hạ nữa.”

      *****

      “Kiều Kiều, nếu ngày mai có biến, nàng phải ngoan ngoãn nghe lời, được cãi lại.” Tông Chính Lâm nâng cằm Mộ Tịch Dao lên, đưa ra tối hậu thư.

      Mộ Tịch Dao áp sát vào ngực của , ngoan ngoãn gật đầu. Chuyện ngày mai đương nhiên có biến, nàng rất bận. Đêm nay phải ngủ sớm để giữ sức.


      “Điện hạ, sáng mai nhớ sai người thay thiếp cho thỏ ăn. Muốn thả nó ra cho nó nhảy nhót chút, dạo này nó quá béo rồi…” Giọng nàng càng lúc càng .


      Tông Chính Lâm ôm nàng, nhìn vẻ mặt khi ngủ của người ngọc rồi hôn lên trán nàng cái.


      Lục điện hạ thở dài, nữ nhân ày trước khi ngủ nàng còn câu, cũng phải lời âu yếm tình cảm gì, mà là nhờ cậy chăm sóc con thỏ đáng chết kia. Nếu biết trước nàng yêm thích con thỏ kia như vậy, để cho nàng nuôi. Hay là lúc xuất cung lập phủ xách con thỏ gởi ở chỗ Thục phi?

      Trong cung Phụng An, Nguyên Thành đế gật đầu với lão nhân gia bên cạnh, “Vương thúc, hôm nay triệu mời tông tộc, khiến ngài lo lắng rồi.”


      “Hoàng Thượng sao lại vậy, ta thân là tộc trưởng hoàng thất, đây lại là việc trong nhà. Ta già cả rồi, chỉ muốn gia tộc hòa thuận với nhau, điều mà ta muốn nhìn thấy nhất chính là các đời đông đúc, hào xuất từng đời.”


      Di thân vương mặt mày hiền hậu, cả người thong dong nhàn nhã.


      Thái hậu cười cười nhìn ông đầy vẻ oán trách, “Thập Tam đệ, có việc gì đệ ở lại cung thêm mấy ngày . Từ ngày tiên hoàng tạ thế, ai gia cũng rất lâu rồi thấy đệ muội.”


      “Bà ấy thích quy củ trong cung, suốt đời cũng chịu an phận.” Di thân vương lắc đầu.


      Cố Trường Đức nhìn đồng hồ nước, bước lên vài bước.


      “Hoàng Thượng, đến giờ.”


      Nguyên Thành đế đứng dậy, mọi người trong điện đồng loạt theo sau.


      Hình bộ thượng thư cùng Thái sử cục, Giam Chính của Khâm Thiên Giám đứng chờ từ sớm, đợi khi ba người đứng đầu ngồi vào chỗ của mình, mới cung kính ngồi xuống. Theo sau là từng vị chủ trong Hình bộ ngồi vào vị trí, bắt đầu chuẩn bị đợi thẩm.

      Ngoài tôn thất hoàng tử ra, chỉ có chánh phi các phủ cùng ngồi theo thứ tự.


      “Truyền lục hoàng tử Trắc Phi vào điện.”


      Ánh mắt Tông Chính Lâm dõi theo nguwofi nưa tử chậm rãi vào. Mộ Tịch Dao mặc cung trang theo thứ vị Trắc Phi, khí độ ung dung, thản nhiên tự tại. Khuôn mặt thanh thuần sáng ngời, căng tràn sức sống.


      “Nô tì bái kiến Hoàng Thượng, Thái hậu, Thập Tam thúc tổ.” Mộ Tịch Dao cung kính hành lễ.


      Di thân vương nhìn nàng bằng ánh mắt trong vắt, khẽ gật đầu.”Miễn lễ.”


      “Hoàng Thượng, Mộ thị có thai, thời gian thẩm vấn cũng ngắn, nên ban ân điển, ban ngồi cũng được.”


      Cố Trường Đức được mệnh, vội vàng dâng lên chiếc ghế mềm.


      “Nô tì tạ ơn thúc tổ và Hoàng Thượng.”


      Di thân vương liếc về phía Tông Chính Lâm, hơi mỉm cười. Tiểu tử, cháu thỉnh cầu thúc chiếu cố nàng ấy, thúc làm rồi. Mà biết sau này thằng nhóc nhà ngươi đáp tạ thế nào. Rất đáng để kỳ vọng đây!


      “Trắc Phi từng , vụ án Liễu phi là có người mưu hại. Ý muốn Giám Chính của Cam đại nhân của Tư Thiên giám sai sao?” Hình bộ thượng thư làm đúng theo trình tự, mở miệng hỏi.


      Mộ Tịch Dao nhìn thẳng vào bóng người đứng trước mặt, hề nao núng đáp.”Đúng vậy.”


      “Theo vi thần được biết, Cam đại nhân giờ nổi danh khắp kinh thành với thuật chiêm tinh, Trắc Phi định tiến cử ai đối chứng với Cam đại nhân công đường?”


      Mọi người im lặng, ai nấy đều tò mò. Rốt cuộc là người phương nào, có thể khiến Mộ Trắc phi có thể lấy cả mạng ra đánh cược, cũng phải tranh luận bằng được?


      cần. Thiếp tự mình ràng với ngài ấy.” Mộ Tịch Dao lắc tay phải, trong long chuẩn bị sẵn.


      Trừ Tông Chính Lâm ra, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt thản nhiên của nữ nhân đứng trong đại điện.


      Thuật tử vi mà lại có thể thuận miệng ra sao? Kiến thức của tử vi vô cùng thâm thuý, sao có thể để cho nữ nhân làm càn?

      ” Luận về tướng đạo thiếp tinh thông, nhưng mà xem khí tượng thiếp từng đọc sách. Thiếp tin mệnh số có thể lấy chữ để đoán, xin hỏi các vị thấy sao?” Mộ Tịch Dao nhìn Giám Chính, mặt đầy khiêu khích.


      “Trắc Phi chí phải.” chỉ Cam Giám Chính gật đầu, ngay cả hai người khác của Khâm Thiên Giám bên cục thái sử cũng liên tục gật đầu.


      “Vậy, liền thỉnh Giám Chính đại nhân thử lại lần.” Dứt lời liền sai người trình lên ba cây bút mực, bày lần lượt bàn.


      “Xin Giám Chính đại nhân tạm thời lánh mặt chút.” Hình bộ thượng thư chấp nhận.


      Cam đại nhân được thỉnh ra khỏi đại điện, Mộ Tịch Dao thi lễ với Di thân vương, “Kính xin thúc tổ tùy tiện sai hai nữ tử cùng thiếp viết chữ.”


      Sau đó có hàng cung nữ bước ra khỏi hàng thị nữ trong cung, Di thân vương vuốt râu chọn hai người rồi mở miệng. “Tất cả đều viết chữ “Nhân” ”.


      Tránh tình trạng sửa lại, Mộ Tịch Dao phải che bình phong, ngăn trở tầm mắt của những người khác. Chỉ để ba người đứng đầu nhìn thấy ràng.


      bao lâu, ba người đặt bút xuống. Di thân vương lại gần chỗ Mộ Tịch Dao đưa giấy Tuyên Thành lên xem xét, vừa mới nhìn thấy, liền thấy khác thường. Đầu ngón tay vuốt , tinh quang lấp lánh trong mắt. Đúng là con nhóc thông minh. Mặt ông chút thay đổi, vội quay lại đưa giấy Tuyên Thành cho Cố Trường Đức đợi bên cạnh.


      Đợi đến khi Giám Chính của Tư Thiên Giám được thỉnh vào đại điện lần nữa, tất cả đều khôi phục lại trạng ban đầu .


      “Giam Chính, thỉnh xem.” Cố Trường Đức đưa lên ba tấm giấy Tuyên Thành có chữ viết khác hẳn nhau.


      Giám Chính trải rộng từng tấm ra, cẩn thận phán đoán. Sau đó dùng năm ngón tay tính toán hồi.


      Sau lúc lâu, Cam đại nhân cất bước ra.


      ” Chữ nhân này, quy củ đoan trang, dáng vẻ chất phác, có sức lực. Nhìn khí chất nét chữmà , giống như hạ nhân, quen nghe lệnh, nô tính ăn vào tận xương. Thần cho là cung nữ hoặc nữ quan trong cung viết.”


      Di thân vương gật đầu tán thành. Mọi người tức hào hứng ngẩng đầu. Giam Chính này ràng đúng là có bản lĩnh .


      “Điện hạ…” Hách Liên Mẫn Mẫn cảm thấy vô cùng hân hoan,nhưng dám biểu lộ mặt.


      “Yên tĩnh.” Tông Chính Lâm thấy tinh quái của Mộ Tịch Dao tràn đầy xúc cảm. tin nàng xuất ra mánh khóe.


      “Đến chữ nhân xinh đẹp tấm này, uyển chuyển hàm xúc, khí độ to lớn. Nhìn khí tượng nó, chứa kiêu ngạo, nổi bật do bản than luôn suôn sẻ, bằng lòng sống an nhàn, được nuôi dưỡng ở nơi quyền quý, tu tâm, dễ buông tha tình ái, mới có thể viết được chữ thanh nhã như vậy. Lại khớp với số mệnh trong tử vi, trong điềm lành có hung thần, có thể là Trắc phi viết.”


      Trong lành có hung? Tất cả mọi người nhìn về phía người bình tĩnh thong dong kia, thầm lắc đầu. Quả nhiên, có số mệnh tốt.


      Di thân vương gật đầu, “ sai. Xem nốt chữ còn lại .”


      Ba tờ giấy trúng 2, Thục phi khỏi lo lắng.


      chữ cuối cùng, thần tự thẹn bản thân bằng. Người viết chữ nhân này, lòng dạ hào phóng, hiếm gặp đời. Khí thế ràng làbậc nhân từ đại đức. Cả đời phúc lộc đôi, mệnh cách cực kì cao quý, là nữ tử hiếm thấy đời. Thần cả gan phỏng đoán, sau này người này nhất định có thể đạt tới chủ vị, làm bạn bên cạnh vua.”


      Lời vừa thốt ra, vẻ mặt mọi người trở nên vô cùng cổ quái. Chẳng lẽ trong hai nữ quan kia có người là hòn ngọc còn bị che lấp, sau này có thể bước lên mây? Các vị nương nương có mặt càng đều thận trọng đánh giá hai người kia thêm mấy lần.


      Thái hậu ngó qua hai người với vẻ kinh hãi tột độ, nhìn sao cũng giống có mệnh số cao quý.


      Nguyên Thành đế nghe chậm rãi thuật lại, nét mặt bộc lộ biểu cảm gì.

      Di thân vương vốn còn thanh thản xem trò vui, bị sặc rồi. Ho khan ngừng, dùng sức xua tay, “ phải vậy. Lầm to, lầm to rồi.”


      vợ của Tông Chính Lâm lại làm bạn với vua? Di thân vương nhìn Nguyên Thành đế, thế này phải bẩm báo sao đây?
      minhhanhng, Sweet you, levuong26 others thích bài này.

    2. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      hố to rồi
      người qua đườngLinh Sờ Tinh thích bài này.

    3. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549

    4. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 98: Hiền nhân đời trước

      Edit: Linh Sờ Tinh

      “Tại sao lại là sai, Vương thúc sao lại vậy.” Nguyên Thành đế thấy Di thân vương có ý muốn lại thôi, liền biết có điều kỳ quái.


      “Việc này… Hoàng thượng, ba chữ kia, ngoài chữ đầu tiên là do nữ quan trong cung viết, hai chữ còn lại đều là do Mộ thị viết.”

      “Cái gì?” Thái hậu kinh hãi. Bỗng nhiên quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào người với sắc mặt tái nhợt đứng phía dưới.

      “Quả là vô liêm sỉ!” Kim thái hậu vỗ bàn đứng dậy.


      Sau này Mộ thị có thể làm bạn với vua? Đây là Nguyên Thành đế muốn cường đoạt con dâu sao, hoặc là Tông Chính Lâm muốn mưu phải soán vị? cần biết là việc nào chỉ cần vừa nghĩ đến cũng khiến Kim thái hậu tức giận đến mức đầu váng mắt hoa. Nếu chuyện này bị truyền ra khiến người đời dèm pha, làm sao bà có thể xứng với những căn dặn của tiên hoàng?


      Mọi người trong đại điện đều há hốc mồm, Giam Chính dựa theo chữ mà suy đoán, ràng là sau trước khác nhau quá xa. cái trong cát có hung, cái là mệnh số vô cùng cao quý. Còn vớ vẩn hơn nữa là Trắc phi của Lục điện hạ lại có số được làm bạn với vua? Nghĩ nghĩ lại những huyền ảo trong đó , sợ đến câm như hến. Chỉ câu này thôi, chỉ riêng tính mạng của cẩu quan kia khó bảo toàn mà thậm chí ngay cả bọn họ cũng dễ khiến Nguyên Thành đế nhìn ngứa mắt và để ý.


      “Hoàng thượng, Hoàng thượng tha mạng. thể có chuyện này được, thể nào! người sao có thể có đến hai mệnh số được chứ? Nhất định là Trắc phi có mưu tính, hòng thoát tội.”


      “Mắt chó biết nhìn người! Bản vương tự mình giám sát, giấy tuyên thành cũng là bổn vương giao cho Cố Trường Đức. Ngươi là bổn vương công chính, giúp đỡ Mộ thị làm rối kỉ cương?” Di thân vương chỉ vào kẻ quỳ kêu oan, giậm tím mặt.


      “Di thân vương là người có thân phận như thế nào hả, người còn dám nghi ngờ?” sắc mặt Nguyên Thành đế trở nên hung ác nham hiểm, lạnh lẽo, nhìn kẻ run rẩy quỳ phía dưới, ý muốn giết người xuất .


      “Hoàng thượng… việc này” Giám chính của Tư Thiên Giám sợ đến mức mồ hôi đầy mặt, vội vã tìm cách cứu chữa, “Khởi bẩm Hoàng thượng, lần này có chút nhầm lẫn, chính xác là do Trắc phi có mệnh huyền bí, khác với người thường. Nhưng lần trước thần áp dụng công thức để tính toán cũng có nhầm lẫn gì, hôm ấy lúc thần tính mệnh lý kết quả rất ràng, hề hươu vượn. Xin Hoàng thượng minh giám.”


      Hình bộ thượng thư trầm ngâm suy nghĩ, đứng dậy bẩm tấu, “Hoàng thượng, thần cảm thấy chuyện người có hai ba mệnh số rất vô lý. Giám Chính đại nhân tuy có sai lầm, nhưng lời ra cũng có lý. Nếu Trắc phi chỉ dựa vào chuyện này, cũng chỉ có thể chứng minh lời của Giam Chính đại nhân cũng chính xác hoàn toàn, hoặc là có lỗi. Nhưng cũng thể loại bỏ hoàn toàn những gì Giám Chính đại nhân tính ra hôm ấy. giờ có thể chứng minh, những gì Giám Chính đại nhân về mệnh cách của Trắc phi xung khắc với hoàng tộc hôm ấy rất có thể đúng cũng có thể sai . Nhưng Trắc phi làm sao chứng minh được đó là sai?”.


      “Rất đúng, rất đúng.” Giám Chính như với được cọng rơm cứu mạng, ra sức dập đầu.


      “Đừng vội vàng.” Mộ Tịch Dao khinh thường cười ra tiếng. “Lần thử chữ này của thiếp chẳng qua chỉ là muốn chứng minh những công thức tính toán của đại nhân hẳn là hoàn toàn đúng.”

      Nguyên Thành đế và thái hậu thấy lần tính toán này chính xác, hơi do dự. Nhưng mà dù kết quả của Mộ thị ra sao, dám mở miệng câu làm bạn cùng vua, chắc chắn tránh khỏi cái chết.


      Tông Chính Lâm thấy thái độ của Nguyên Thành đế đối với Mộ Tịch Dao mềm mỏng hơn, trong mắt ánh lên tia mừng rỡ.

      Bị người khác lấy mệnh số để hãm hại, bản thân ở dồn đến đường cùng, thế mà vẫn bình tĩnh, thủ đoạn của Mộ Tịch Dao quả nhiên là rất cao, phụ tiên sinh từng khen ngợi.


      “Hoàng thượng, hạ quan cho rằng, mệnh lý là chuyện, thà tin là có còn hơn tin, thể coi thường.” Giám Chính vội nhân cơ hội quỳ xuống góp lời. Hôm nay nếu bắt được thóp của Mộ thị, nhất định là đại họa. Hơn nữa người đứng sau chuyện này có tác phong tàn nhẫn, vì thế ông ta cực kỳ hoảng sợ.

      “Ngài cũng cần vội vã như vậy, muốn đẩy thiếp vào chỗ chết đến như vậy sao.” Mộ Tịch Dao đứng dậy, nhìn kẻ cố giãy dụa kia bằng ánh mắt hèn mọn vô cùng .

      Quả là dại dột, cố như thế cũng chỉ cho mọi chuyện rối tung lên thôi! Nếu Nguyên Thành có thê buông tha , thực đáng để nàng phải phải kiêng kị.


      “Xem vận khí là điều cơ bản trong xem mệnh số, thế mà ngươi cũng chỉ miễn cưỡng hiểu thấu. gì đến luận tướng mạo đây? Hôm nay cũng khó dễ gì ngươi, đợi sau khi đại sư về kinh, trả lại thanh danh cho thiếp.”


      Thái hậu thấy thái độ của nàng chắc chắn như vậy, cảm thấy nghi hoặc. Chẳng lẽ Tông Chính Lâm tìm được đại sư trụ trì An Quốc tự?


      “Lão lục, ngươi tìm được tung tích của đại sư rồi sao?” Nguyên Thành đế cũng có thắc mắc như vậy. Nếu có tin tức của đại sư sao còn chần chừ chịu bẩm báo?


      Tông Chính Lâm thoáng nhìn Mộ Tịch Dao, lạnh lùng gật đầu, “Đúng vậy! Sáng nay vừa mới tìm hiểu được tin tức. Nhưng muốn Hộ tống đại sư về kinh phải mất vài ngày.”

      Dù chưa nhận được tin tức của đội mật, nhưng nếu Mộ Tịch Dao người ở Lộ Thủy, tin tưởng nàng.


      Nguyên Thành đế và Thái hậu nhìn nhau gật đầu, nếu đại sư về kinh vụ án này có thể giải quyết rồi.


      “Hoàng thượng, nếu vài ngày nữa đại sư mới hồi kinh, án này có phải dời lại chờ thẩm ?” Hình bộ thượng thư vội xin chỉ thị của Nguyên Thành đế. nghĩ, tốt nhất là giải quyết dứt khoát. Dù sao cũng tốt hơn ngoài mặt tốt nhưng thực ra lại giằng co mãi xong.


      Hách Liên Mẫn Mẫn cúi thấp đầu, siết chặt hai bàn tay đặt đầu gối.


      việc sao lại có biến đổi bất ngờ này! Nếu đại sư về kinh, chừng lại có thể khiến cho Mộ Tịch Dao tìm được đường sống, lẽ nào cứ để cho nàng ta tiếp tục bừa bãi?


      Hách Liên Mẫn Mẫn nhìn Hình bộ thượng thư Hách Liên đại nhân, lo lắng vội vã như đứng đống lửa.

      “Hoàng thượng, cho dù Liễu phi có thể chờ, nhưng hoàng tự trong bụng phi tần cũng thể chờ nổi.” Đức phi thấy việc có thay đổi, vội vàng ngăn cản.


      Quý phi ở bên cạnh cũng thầm mưu tính, hôm nay có thể lấy mạng của Mộ thị, nhưng phải bắt nhốt nàng ta. Về phần đại sư trụ trì An Quốc tự…nếu người chết còn có thể làm được gì?

      “Ý của Đức phi nương nương là, tính mệnh của Trắc phi và con nối dòng của bổn điện hạ quan trọng, có thể quyết định cách qua loa sao?”


      Tông Chính Lâm trầm mặt, chất vấn.


      Nguyên Thành đế gõ tay phải lên bàn, chứng tỏ ông suy xét.


      “Khởi bẩm Hoàng thượng, vụ án mưu hại này, cần kéo dài, hôm nay có thể tra được manh mối.”


      Mọi người đều đợi quyết định của Nguyên Thành đế, Mộ Tịch Dao vẫn luôn im lặng lại đột ngột lên tiếng.


      “Cái gì?” Nguyên Thành đế dừng tay. “Ngươi có cách chứng minh cho trong sạch của mình?”


      Mộ Tịch Dao nghiêng đầu nhìn Tông Chính Lâm, chỉ thấy kia ngồi ngay ngắn, khuôn mặt vẫn trầm như trước. Nhìn là biết đồng ý nàng tự ý, nước lặng mà nàng còn khởi sóng lên .


      Nàng cảm thấy buồn cười, xin đại boss ngài yên tâm xem kịch vui là được, thiếp đòi lại công đạo cho con trai của ngài ngay lập tức. Nhớ tới khuôn mặt nhắn của Thành Khánh, Mộ Tịch Dao càng hận kẻ vu oan cho mệnh số của nàng.


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, chỉ cần cho nô tỳ thời gian khắc, mọi việc được ràng ngay.”


      Lời của Mộ Tịch Dao vang khắp đại điện.


      Chỉ khắc? Chân mày của Nguyên Thành đế nhướng lên cái, có chút suy nghĩ. Việc này liên quan đến tính mệnh của chính mình theesmaf nàng lại dám phát ngôn bừa bãi như vậy? Ông muốn nhìn xem nàng có bản lĩnh gì.


      “Chuẩn!”


      Thái tử và Đại hoàng tử vội dựng thẳng người, trong mắt xẹt qua tia tàn khốc. nữ tử nhu nhược, lại dám ngông cuồng đến vậy , quả biết sông chết ra sao. Trước mặt thánh thượng mà dám điêu ngoa, nếu được mà làm được là tội khi quân.


      Mộ Tịch Dao nhanh chậm hành lễ, rồi lại từ từ quay lại chỗ ngồi, nhàng .


      “Đại Ngụy tồn tại ngàn năm, khắp thiên hạ đời đời đều công nhận Đại Ngụy ta có hai vị kỳ nữ. Người thứ nhất là Đế hậu mở ra Đại Ngụy tức Hiền An Thánh Võ Hoàng hậu bệ hạ. Người gả cho gả cho An Viễn hầu Ngụy Cao Tông bệ hạ, đời luôn hỗ trợ theo hầu Cao tông bệ hạ, bỏ rời. Trải qua hai mươi bảy năm gian khổ, sau khi giúp Cao Tông đế thống nhất bốn biển, khai sáng ra Đại Ngụy, mới chịu an nhàn trở về thâm cung. Khi Cao Tông đế bệnh nặng, nằm liệt giường dậy nổi, người lại nhậm chức giám quốc, tận tụy với nước với dân. Cao Tông đế từng , có được Thánh Võ Hoàng hậu, suốt đởi uổng phí.”


      Vẻ mặt Mộ Tịch Dao đầy ngưỡng mộ, nhưng cũng vô cùng trang trọng. Cuộc đời của người phụ nữ này trở thành truyền kỳ, giúp Cao Tông có được đại nghiệp, có thể ra chiến trường, giết địch vô số. Vì bị thương mà bà thể có con nối dòng. Nhưng bà những áp bức cung phi, trái lại còn canh giữ hậu cung, giúp Cao Tông bảo vệ mười vị Hoàng tử yên bình trưởng thành, quả là người vĩ đại.


      Mộ Tịch Dao từng hoài nghi liệu vị này cũng là tiền bối xuyên , sau khi tỉ mỉ kiểm chứng lại, mới biết mình quá coi thường thế nhân. Người phụ nữ này quả thực đáng quý, ở thời đại đó chính là độc nhất vô nhị, được vạn dân kính ngưỡng. Bà thực là người sinh ra và lớn lên ở Đại Ngụy, Mộ Tịch Dao nghĩ người phụ nữ này còn mạnh mẽ hơn mình rất nhiều. Nuôi dưỡng được mười hoàng tử lớn lên, Mộ Tịch Dao thực thể nào làm được như vậy.


      Nguyên Thành đế vốn tưởng rằng nàng thừa thắng xông lên, bắt lấy lỗi của Giám Chính mà lật lại vụ án, nhưng ngờ mọi chuyện tiếp theo lại nằm ngoài dự đoán của mọi người. Sau khi Mộ thị ngồi xuống, lại kể chuyện khác. Tuy rằng nàng rất tình, rất sùng kính Thánh Võ Hoàng hậu, nhưng chuyện này có liên quan gì đến vụ án này?


      Mọi người mơ hồ, lại nghe giọng nàng tiếp tục vang lên.


      “Ngoài Khai quốc Hoàng hậu bệ hạ ra, trong lịch sử Đại Ngụy còn có vị nữ tử khác làm cho mọi người ghi nhớ đời đời.” Mộ Tịch Dao lại cười khanh khách, nhìn quanh điẹn vòng, tinh quang lóe lên, sắc sảo mà bức người.

      “Cam đại nhân có biết là người nào ?”
      minhhanhng, Sweet you, levuong27 others thích bài này.

    5. Nguyễn^_^An

      Nguyễn^_^An New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      12
      Mộ nữ lại có chiêu mới :v
      ChrisLinh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :