1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại] Nhân ngư - Nhật Kiêm (Hoàn)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Ta rất thích thể loại nhân ngư này, còn vài truyện nữa cũng khá nhưng chắc có thời gian gửi đến mọi người. :3 Ta cũng rất thích tìm tòi những thể loại mới mẻ, nhưng chỉ có thời gian để đọc thôi. :v

    2. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 3

      Nếu như bây giờ rời , ngày mai biến mất phải làm sao? Nghĩ đến đây, lại tiếp tục hắt hơi cái.

      [Cái đó…]

      lúc lo lắng biết phải giải quyết ra sao, bỗng thấy người cá cầm chặt lấy tay , nhiệt độ cơ thể lạnh buốt của khiến run nhè . thấy thế mấy máy môi, buông tay ra. [Ngày mai em đến đây chứ?]

      [Ồ, tất nhiên, tất nhiên, em còn muốn ngắm mặt trời mọc, bãi biển này.]

      Ngả Thụy Tư lộ vẻ mặt tươi tắn, dùng ngón tay cái lau giọt nước chảy xuống mặt . [Về , trông em có vẻ như được ổn.]

      [Ừm.] Cửu có chút cam lòng đứng dậy, chầm chậm từng bước rời khỏi bãi đá ngầm chằng chịt.

      thẫn thờ quay về biệt thự gột rửa thân thể đầy vị biển, cả người mệt nhoài bắt đầu gọi điện cho mẹ báo bình an, nằm giường rất lâu nhưng tài nào ngủ được, dứt khoác đứng dậy mặc thêm áo khoác.

      Chàng mỹ nhân ngư đẹp đến mức chân thực ấy, lẽ nào chỉ là mộng?

      Quay lại bãi đá ngầm chằng chịt ấy, quả nhiên còn trông thấy chàng người cá với chiếc đuôi có vảy bạc tuyệt đẹp đó. Trời khuya, thất vọng thở dài, suy xét lúc liền quyết định chạy vòng dọc theo bờ biển rồi trở về ngủ. Tuy chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm nhiều lắm nhưng gió biển thổi qua người vẫn lạnh buốt. Lúc định quay người trở về, bỗng thấy túi đồ đen đúa bất thình lình từ dưới biển phóng lên.

      “Á…” kinh hoàng thét lên tiếng rồi lùi về sau, mượn ánh trăng mới thấy . Đó là cái lưới đơn sơ được bện từ rong biển, bên trong lưới đầy ắp vỏ sò cùng với mấy con cá biết tên.

      […Cửu ?] Giọng khe khẽ tựa như ai đó kề cận thầm bên tai vậy.

      Đây phải là mơ!

      quay phắt lại, trông thấy người cá chống hai tay tảng đá ngầm trồi lên mặt nước, dường như mới vận động mạnh nên thở hổn hiển, nước biển hoàn toàn thấm ướt mái tóc dài bệt dính vào mặt rồi chạy dọc theo đường cong cơ thể.

      Chết rồi, nên cái gì bây giờ? nhìn chăm chú, đầu lưỡi như líu lại, hơn nửa ngày nghẹn nín mới : [, sao còn ở đây? À, em, em muốn …] Nghe có vẻ như hạ lệnh đuổi khách vậy, vội vã khoác tay định tìm vài câu để giải thích. [Ý em phải vậy…]

      Vẻ mặt ngờ vực, nháy mắt cái, lập tức cười toe. [Tôi đợi em.]

      [ phải chúng ta hẹn gặp nhau vào lúc mặt trời mọc sao, định chờ ở đây cho đến khi mặt trời mọc đấy à?]

      Vừa dứt lời, liền thấy mình quá tự kỷ, trong lúc Cửu định tìm chuyện gì đó để chuyển đề tài, chợt thấy Ngả Thụy Tư nghiêm túc gật đầu thừa nhận. [Tôi còn tìm ít thức ăn, nếu như em thích…] chỉ hải sản bên chân Cửu .

      [Tất, tất nhiên!]

      Cửu bỗng cúi đầu nhìn thân thể mình, cố sức nắm túi đồ vật ấy đẩy về phía Ngả Thụy Tư. [Đến, đến bờ biển đối diện ! Chờ em lát, em quay lại nhanh thôi!] chờ đối phương phản ứng, quay người chạy mạch về phía biệt thự.

      Mười lăm phút sau, Cửu kéo chiếc xe cút kít đến bờ cát, nhanh chóng tìm thấy bóng dáng người cá bãi biển.

      Thủy triều lên gột rửa phần cát dính thân thể , so với nơi u ám bởi đá ngầm san sát chằng chịt như rừng rậm bãi biển bên này bằng phẳng hề có chướng ngại vật, ngay cả vầng trăng cũng bị cuốn hút bởi chiếc vảy lấp lánh ánh bạc, phản chiếu ánh sáng nhu hòa, tựa như… Tựa như chính bản thân phát ra vậy.

      Càng lại gần , càng cảm thấy bồng bềnh như mơ vậy.

      Cửu dùng sức lắc đầu, khó nhọc đẩy chiếc xe cút kít đến bên người Ngả Thụy Tư, từ xe lấy xuống đủ loại đồ dùng dã ngoại, dùng lá chắn cản gió sau đó nhóm lửa. [Được rồi, để em xem có thứ gì ngon nào?]

      [Đây là cách loài người nấu nướng à?] hiếu kỳ nhìn đống lửa than cùng với vĩ nướng được đặt ở phía .

      [Đúng vậy.] cởi nút buộc ra, hỏi. [Mấy thường trực tiếp ăn sống hả?]

      [Sống… là sao?]

      [Chúng ta thường gọi những thức ăn qua quá trình nấu nướng đun sôi là thức ăn chín, còn những… thứ này…] vẫy vẫy còn hàu lớn trong tay, [ qua nấu nướng đun sôi gọi là đồ sống.]

      [Vậy sao? Chúng tôi đều ăn sống cả.] vừa cười vừa , tay nhịn được vươn tới đống lửa than cháy đỏ rực.

      [Đừng chạm vào, bị phỏng đấy.]

      [Có nóng như bị dung nham thiêu đốt ở dưới đáy biển ?]

      [Đúng vậy!] Độ nóng kém bao nhiêu đâu.

      Cầm tay bốn, năm con hào, cùng với vài con cá mình biết tên và hai con bạch tuộc chỉ lớn bằng bàn tay, dùng nước biển rửa sạch bùn cát dính thân chúng, sau đó cắt thành miếng tùy thích rồi đặt lên vĩ nướng. Hải sản tươi đánh bắt vùng biển bị ô nhiễm này hầu như cần đến gia vị, nướng sơ sơ thôi tỏa ra hương vị mê người.

      [Thử chút xem sao?] gắp miếng, thổi thổi bạch tuộc nướng ở phía đến râu cũng co lại, đưa đến bên môi Ngả Thụy Tư.

      Lần đầu tiên ăn thức ăn chín, hơi do dự, ngửi cái, được tự nhiên há mồm cắn xuống miếng. [… Có vị hơi là lạ.]

      Xem ra thích mấy.

      cũng đồng thời từ chối miếng cá sống mà Ngả Thụy Tư đưa đến. [Em cũng có thói quen ăn đồ sống.]

      Tuy cảm thấy hơi tiếc, nhưng Cửu vẫn cảm thấy may rằng, tuy họ có thói quen ăn uống trái ngược nhau nhưng hề gây trở ngại đến việc làm quen, giao lưu của hai người bọn họ. Đất liền và biển cả, trong mắt đối phương đều mang vẻ thần bí, vừa trò chuyện với về những chuyện mới mẻ, thú vị trong cuộc sống , vừa chú ý rắc chút gia vị lên miếng cá được nướng ngả màu vàng óng ánh.

      [Bên trong con hào có ngọc trai ?] Trông thấy Ngả Thụy Tư tiện tay lấy chiếc vỏ sò cạy mở miệng con hào, chợt nhớ đến quảng cáo chàng bếp quyến rũ nào đó trước kia từng xem qua, tay đầu bếp khêu gợi cạy mở miệng con hào, lấy ra viên ngọc trai…

      nuốt thức ăn trong miệng xuống, há miệng để xem. [ có.]

      Người cá có vẻ cao quý, ưu nhã làm động tác này khiến cực kỳ buồn cười, nhịn được cười rộ lên, sau đó chợt nhớ đến việc. [Nghe khi người cá chảy nước mắt hóa thành hạt châu, điều này có ?]

      Câu hỏi của tựa như dòm ngó đến hạt ngọc trai của vậy. Vừa dứt lời, liền thấy hơi hối hận. Bình thường, phải là loại người hay lo âu, nhưng ở trước mặt , lúc nào cũng lo rằng lời của mình khiến cho vui sau đó quay người nhảy xuống biển và bao giờ xuất nữa.

      [ đó.] Ngoài dự đoán, trả lời rất dứt khoát.

      “Wow…” Bất chợt thốt ra lời ca thán đầy ngưỡng mộ, vẻ mặt muốn lại thôi của làm cho cảm thấy rất thú vị.

      [Nếu như tôi có thể chảy nước mắt.] Ngả Thụy Tư ung dung thong thả bổ sung thêm nửa câu sau.

      Cửu thất vọng cúi đầu, gắp cá vừa được nướng xong vào cái chén từ từ ăn. Nếu như Ngả Thụy Tư là , có lẽ còn có cách, ví dụ như kể cho “ ấy” nghe những câu chuyện tình bi đát, ha ha… Đúng rồi!

      lục lọi trong cái túi , lấy ra chai dầu bạc hà.

      Có vẻ… đứng đắn lắm? Khi bạn dùng chai dầu này làm cay mắt khiến nước mắt chảy ra.

      [Em có cách gì à, mau đến đây.] Dường như nhìn ra do dự của , người cá .

      [Nhưng khó chịu đó…] Vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ của mình mà ép phải khóc quá quắc.

      [ sao đâu, cái này dùng thế nào?]

      […Lấy chút bôi lên hốc mắt, hơi cay cay.]

      [Đến đây.] nhắm mắt lại.
      Last edited: 8/2/16
      annoypeach, Hotaru_yuki, Mikky_nqn34 others thích bài này.

    3. Yuusa

      Yuusa Active Member

      Bài viết:
      248
      Được thích:
      67
      chỉ muốn đọc liền mạch thôi, nhưng muốn chờ truyện ra hết để đọc.

    4. Reine Dunkeln

      Reine Dunkeln Well-Known Member

      Bài viết:
      1,954
      Được thích:
      2,460
      Chương 4

      Người cá trước mắt dường như hoàn toàn tin tưởng , Cửu biết gì cho phải. Khẽ giơ tay cũng thấy có chút căng thẳng nào, cuối cùng đành phải dùng sức cóc lên trán cái.

      [Chuyện gì vậy? Sao em dùng cái này .] mở mắt .

      [ là đồ ngốc hả?] Tuy những lời này rất khiếm nhã. [Ai lại có thể tin tưởng hoàn toàn người mới quen chứ!? Hơn nữa, ngại việc loài người xuất trước mặt mình à? Họ bắt đấy!]

      [Em bắt tôi sao?] cười .

      Cửu nghẹn họng, cứng cổ hỏi vặn: [Làm sao biết em bắt ?]

      [Em bắt.]

      [Tại sao?]

      [Dù em muốn bắt tôi cũng chẳng sao.] Ngả Thụy Tư ngẫm nghĩ, mỉm cười rồi tiếp. [Các người gọi nó là gì nhỉ? A, là nuôi dưỡng! Nếu như em muốn nuôi tôi cũng sao cả.]

      [Ai, ai ai ai ai muốn nuôi chứ! đừng có dùng từ quái gở đó!]

      [ … là nuôi nhốt? Hay là độc chiếm?]

      còn sức ăn nổi nữa, chỉ có thể gãi đầu cái, phiền não . [Từ đâu mà biết những từ quái gở đó hả!?]

      [Người trong tộc tôi từng bị loài người bắt .]

      [Ực, em có nên hỏi rằng có ghét loài người hay ?]

      [Đương nhiên tôi ghét loài người.] Vẻ mặt của lộ vẻ hiển nhiên. [Nhưng mà…]

      Sau từ “nhưng mà”, kèm theo đó là chuỗi thanh kỳ lạ, có vẻ như là ngôn ngữ của người cá.

      [Này này, bắt nạt người ta nghe hiểu đó à?]

      Thủy triều lại dâng lên ít, thể vội cầm lấy vỉ nướng dời sang chỗ cao hơn. Ngả Thụy Tư cũng từ dưới biển bơi đến bên cạnh .

      [Trông giống như con cá voi ngu ngốc mắc cạn bãi biển vậy.] Cửu chế giễu như vậy, thân thể lập tức bị hắt nước bởi chiếc đuôi cá của . [Này!]

      [Lúc trước ai bị rớt xuống nước vùng vẫy như chim biết bơi ấy nhỉ?]

      Nhớ lại cảnh Cửu quấn chặt tay chân lên người Ngả Thụy Tư, bất giác đỏ mặt, cúi đầu làm bộ chuyên tâm nướng con hào tay.

      [Đó là gì vậy?]

      [Cái nào? Cái này à? Đây là chanh.] Rưới nước chanh lên vỉ nướng, đưa vỏ chanh cho xem.

      Ngả Thụy Tư lè lưỡi liếm liếm thăm dò, sau đó chau đôi lông mày. [Hỏng rồi.]

      [Này, Ngả Thụy Tư từng ăn qua sáu loại trái cây chưa?]

      [Ý em là quả dừa à?]

      … Chỉ mới nếm qua quả dừa thôi sao? Ôi trời, chàng nhà quê đáng thương biển!

      đứng lên chạy về phía căn biệt thự, nhưng tay lại bị nắm lại. [Có chuyện gì vậy?]

      Bất ngờ bị kéo lại, khiến cổ chân bỗng bị lật, cả người ngã về phía sau, đè lên bắp đùi… À , cái đuôi của Ngả Thụy Tư. [Em định lấy cho ăn số loại trái cây đặc trưng.] nằm đè lên , ngờ rằng, chiếc đuôi cá bao phủ bởi lớp vảy bạc ngoài mùi tanh nhàn nhạt của biển, còn xen lẫn cả mùi vị đặc trưng của Ngả Thụy Tư. Khi cúi đầu nhìn sang đây, mái tóc dài bị gió biển thổi tung chia làm hai như thác nước bao bọc trong đó. Tiếc rằng, trong lúc này, ánh trăng đầu vừa vặn bị che lấp, tài nào có thể trông thấy gương mặt, bề ngoài lẫn nét mặt của … [Em đây!]

      ngồi bật dậy, nhanh chân chạy về phía biệt thự. Gió biển thổi mạnh, lướt qua gò má đỏ bừng như bị phỏng.

      Tình cảnh vừa rồi… tình cảnh ấy…

      Em đây kiềm được mà đè xuống cường bạo mất, hức hức, nhất định rất khiếm nhã!

      Bởi vì mến, nên mới cẩn trọng. Bởi vì để ý, nên mới ngượng ngùng. Bởi vì quan tâm, nên… suýt chút nữa ngã sấp đường trở về biệt thự.

      Nắm chặt lan can kẻo lại chúi đầu xuống đất, Cửu có thời gian để vui mừng, lập tức chạy vào mở tủ lạnh, ôm dưa hấu ra, rút con dao cỡ lớn và hai cái muỗng, vội vội vàng vàng chạy ra bờ biển.

      [Đây là dưa hấu!] đưa ra quả dưa hình bầu dục có lớp vỏ màu xanh lá còn tỏa hơi lạnh cho xem như hiến vật quý.

      Ngả Thụy Tư cũng rất hiếu kỳ cầm lên nhìn, [Cái này ăn làm sao?]

      [Cắt ra.] Dưa hấu bổ thành hai thành nửa, mỗi người lấy cái muỗng rồi xúc.

      Thủy triều dâng lên rất cao, Cửu ngồi bên cạnh Ngả Thụy Tư thềm đá, cởi giày ngâm hai chân mình dưới biển.

      ngờ, lại rất thích hương vị của quả dưa. Hơn nữa, trông thấy háu ăn như vậy, Cửu liền chia non nửa phần còn lại của mình cho … Vì trước đó người cá đưa đến túi hải sản lớn, những thức ăn đó hoàn toàn lấp đầy dạ dày .

      [Đây là lần đầu tiên tôi ngu ngốc ở lại bờ lâu như vậy.]

      [Vì sao?]

      [Bởi vì có ai đó cho rằng dáng vẻ chúng tôi khi mắc cạn thoạt nhìn rất ngu ngốc.] bắt chước giọng điệu của .

      Cửu cảm thấy hơi ngại ngùng, [Vậy sao hôm nay chịu ở lại đây?]

      […]

      gì, quay đầu nhìn bằng ánh mắt xanh thăm thẳm. Qua hồi lâu, cho dù cố gắng giả vờ như thế nào cũng tài nào ngăn được gương mặt đỏ bừng lên dưới ánh nhìn chăm chú của , sau đó người cá khẽ. [Bởi vì em sẵn lòng mời tôi ăn dưa hấu.]

      “Ừm hử?” Đây là lý do kiểu gì vậy? [Nếu, nếu như thích, có thể thường xuyên đến tìm em…] Ngẫm nghĩ chút, có vẻ hơi bất ổn, Cửu lắp ba lắp bắp bổ sung thêm câu, [Ừm, ăn dưa hấu.]

      [Được.] thấp giọng đáp.

      Sau đó, hai người bọn họ gì thêm.

      Khung cảnh trước mắt là những vì tinh tú lóe sáng dày dặc bầu trời đêm, nước biển gột rửa đôi chân trần trụi của , bên tai truyền đến tiếng thủy triều nhấp nhô có quy luật, gió biển dịu dàng lướt qua má. Khuỷu tay dường như bị ai đó nắm chặt, cơ thể người đó lạnh, chỉ liếc nhìn cái, sau đó cảm thấy mí mắt nặng nề cách nào mở ra.

      biết thiêm thiếp, rơi vào bóng tối trong bao lâu, Cửu chợt nghe giọng hát êm ái, từ từ mở mắt ra.

      [Tỉnh rồi?] Tiếng hát vẫn dừng lại, Ngả Thụy Tư trực tiếp truyền vào đầu . Kế đó, cúi đầu nhìn mỉm cười, bàn tay lạnh buốt nhàng vuốt ve mái tóc Cửu .

      Hử? Cúi đầu?

      Chợt nhận ra mình ngủ từ hồi nào, còn cuộn mình nằm trong ngực người ta, Cửu vội vã bật dậy. Nếu như như vậy, trong lúc mơ ngủ thứ cứng cứng lành lạnh, nhẵn bóng mà ôm chính là Ngả Thụy Tư sao?

      chờ kịp buồn rầu than vãn về hành vi khiếm nhã tối qua là vừa ngủ quên còn kẹp hai chân lên người , Ngả Thụy Tư chỉ ra biển : [Em muốn ngắm mặt trời mọc ?]

      Phía Đông trở nên trắng lóa, nổi bật đó là vầng mặt trời đỏ chói từ từ lan rộng, đường chân trời như thấy bến bờ. Trước cảnh tượng lộng lẫy đó, đối với Cửu , cũng thu hút bằng việc người bên cạnh nắm lấy tay mình.

      Bàn tay của lớp chai khô ráp mong mỏng, đốt tay vừa thô vừa to, mười ngón tay đan vào nhau, bàn tay to lớn hoàn toàn bao bọc bàn tay trong đó. Nhiệt độ cơ thể của người cá cũng cao, nhưng lại căng thẳng đến mức lòng bàn tay xuất tầng mồ hôi mỏng.

      Ánh mắt của hai người nhìn xuống chỗ đan tay của họ rồi dời , bỗng còn trông thấy màu trắng bạc bên dưới nữa. Đêm qua, vẩy cá của còn đẹp đến kinh người mà giờ phút này nó giống như quả thông hơi dựng đứng lên, lộ ra màu trắng nhợt nhạt héo rũ.

      Có, có chuyện gì xảy ra vậy?
      Last edited: 8/2/16
      Hotaru_yuki, Kimanh1257, Abby33 others thích bài này.

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      a ở bờ lâu ư...
      Mikky_nqn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :