1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng Sinh] Nữ Vương Và Trung Khuyển - Nguyệt Cả Triều Ca (Hoàn+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      B ơi truyện này drop rồi ư???

    2. HyoChul

      HyoChul Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      322
      Chương 38
      Ngọn nến
      Lục Tử Hoành và Hứa Mạt cùng tới Hứa gia, Hứa Minh Sơn cho người chuẩn bị bàn đồ ăn, cũng gọi vợ chồng Lục gia đến. Hứa Minh Sơn phần lớn vẫn ngồi xe lăn, đứng chưa vững, hành động bất tiện.

      Trong bữa ăn, Hứa Minh Sơn, Dương Thục Du, Lục Vệ Quốc hỏi han ân cần, cực kỳ vui vẻ. Hứa Minh Sơn và Hứa Mạt tính cách khác nhau lắm, vừa mới bắt đầu tưởng như khó sống chung, ra tư tưởng rất phóng khoáng, rất hòa đồng.

      “Tử Hoành, thân thể con thế nào? Nghe Tiểu Mạt , trí nhớ con tốt, đúng ?” Hứa Minh Sơn cười hỏi.

      để ba lo lắng, chẳng qua chỉ là tạm thời còn có chút mơ hồ, có điều cơ thể con có gì đáng ngại.” Lục Tử Hoành .

      Hứa Mạt cười nhìn hai người liếc mắt cái, chỉ cảm thấy trong mắt Hứa Minh Sơn có phần che giấu gì đó được.

      Sau khi ăn xong, Hứa Mạt mang Lục Vệ Quốc, Dương Thục Du ra sân sau trong rừng cây tản bộ. Hứa Minh Sơn nhân cơ hội kéo bả vai Lục Tử Hoành lại.

      “Tử Hoàng, ba có số việc, muốn cùng con chuyện chút…”

      “…….”

      Hứa Minh Sơn để cho con theo Lục Tử Hoành trở về, Lục gia sửa lại phòng tân hôn, bởi vì trong hôn lễ có chuyện ngoài ý muốn, tân phòng kia vẫn trống ai ở. Theo như Hứa Mạt , lấy chồng theo chồng lấy chó theo chó, có tốt hơn nữa phòng ở đều giống nhau, vừa thể làm đẹp, lại thể dưỡng nhan.

      đêm này, Lục Tử Hoành lại khác thường quấn quýt làm chút chuyện “ phù hợp” với , hai người chỉ ôm nhau ngủ. Trước khi ngủ, Lục Tử Hoành ôm bà xã Hứa Mạt kể vài chuyện hài hước, chọc cho Hứa Mạt mặt lúc trắng lúc xanh, lúc trừng mắt lúc cười khúc khích.

      “Bà xã, em có biết làm thế nào để biết người đàn ông có ăn vụng bên ngoài hay ?”

      Hứa Mạt lắc đầu, càng ngày càng cảm giác được, ra Lục Tử Hoành rất phúc hắc, thoạt nhìn thuần thuần chánh chánh, thực chất bên trong gian trá, rất là xấu xa.

      Lục Tử Hoành cười lộ ra răng nanh, bí hiểm với Hứa Mạt, “Chính là dùng sáp nến vào “chỗ đó” của người đàn ông, nếu nó “đứng lên” chứng tỏ có ở bên ngoài, nếu như “đứng được” chính là ăn vụng”.

      “Hả?! Có căn cứ theo khoa học a…” Hứa Mạt tin, “Cái đó sinh đau… có phản ứng thôi… ” Hứa Mạt sâu sắc nghi ngờ. “Người nào hạ lưu cho biết?”

      Lục Tử Hoành điểm chóp mũi Hứa Mạt cái, “Trong sách, đương nhiên là đọc trong sách.”

      cũng xem mấy thứ sách linh tinh đó à… Đọc sách đứng đắn mới là phương pháp tốt.”

      “Đọc nhiều sách vở mới có thể lĩnh hội được ‘chân lý’, mới là phương pháp tốt…” Lục Tử Hoành cười mập mờ, ôm Hứa Mạt ngủ thiếp .

      Hứa Mạt ở trong ngực an tĩnh ngủ.

      Nhưng mà, đêm này cũng yên ổn kết thúc như thế.

      Đêm khuya vắng người, mùa thu lại có gió lạnh. Trong phòng khách Lục gia truyền tới tiếng chuyện thấp.

      “Tử Hoành à, con quyết định rồi sao? Việc này… Việc này có thể đụng tới rắc rối hay …” Dương Thục Du lo lắng, thở dài.

      Lục Vệ Quốc cau chặt chân mày thành hình chữ xuyên (川), gần đây xảy ra nhiều chuyện, là làm cho người ta lo lắng. Tất cả mâu thuẫn, lo lắng cuối cùng chỉ thành câu –

      “Con trai, cha tin tưởng con để cho chúng ta thất vọng!”

      Thiên ngôn vạn ngữ, chỉ hóa thành câu tín nhiệm này.

      “Cảm ơn mọi người...Ba, mẹ...”

      ****


      Trong hẻm có vài tiếng chó sủa, Lục Tử Hoành dựa ở cửa chính hút thuốc, giống như đợi người. Hai bóng người ra ở chỗ tối, xuất ở trước cửa, đều là đến tìm Lục Tử Hoành.

      “Lục công tử!” người trong đó cúi người gật đầu chào Lục Tử Hoành.

      Lục Tử Hoành nhả ra vòng khói, ném tàn thuốc lá rồi giẫm lên, “Tra thế nào?”

      điều tra xong, người đó phải là mẹ của ngài, là người phụ nữ khác cùng ba của ngài sinh ra, nhưng bị mẹ của ngài bắt ...”

      “Ừ... Chuyện này cậu hãy tiếp tục theo dõi.”

      Cái bóng của người chuyện cung kính đáp “Vâng”, Lục Tử Hoành để cho trước, lưu lại người khác.

      “A Hổ, gần đây quen thuộc với Hứa gia chưa?” Lục Tử Hoành hỏi.

      “Quen, quen, tiểu thư thoạt nhìn rất lạnh lùng, thực ra là người rất dễ gần.” Người này chính là A Hổ. Hứa Mạt ngờ, A Hổ là do Lục Tử Hoành sắp xếp.

      “Vậy tốt rồi, Mạt bảo cậu điều tra chuyện gì?”

      “Chính là việc Chu Tĩnh Nhã có ý với , tiểu thư bảo tôi tra thêm chút về ta, Chu Tĩnh Nhã dường như là muốn đối phó với tiểu thư, muốn đem tiểu thư chơi đùa trong tay...”A Hổ chợt dừng lại. trông thấy con mắt lãnh của Lục Tử Hoành nhìn , tuy gì nhưng dọa người. Vì vậy lập tức sửa lại, “Chu, Chu Tĩnh Nhã muốn quyến rũ ... Tiểu thư biết, rất tức giận, cũng rất hưng phấn, dự định nhân cơ hội này trừng trị ta...”

      A Hổ xong, trán tuôn ra giọt mồ hôi lạnh, trong lòng cảm thán, phụ nữ phức tạp.

      Lục Tử Hoành gật đầu.

      A Hổ bỗng nhiên nhớ ra cái gì đó, mặt thoáng vẻ lo lắng, “Cậu chủ, trong hội đại ca hỏi em khi nào gia nhập, em, em cũng biết trả lời làm sao, thể tìm cách thoái thác nữa rồi... phải là thay đổi chủ ý, có ý định gia nhập chứ?”

      Lục Tử Hoành lại nhả ra ngụm khói, “Tôi từ trước đến nay chưa từng có ý định gia nhập.”

      “Hả?!” A Hổ bị dọa , “Như vậy sao được, lật lọng nếu như theo quy cũ là phải chặt tay a, em sợ ‘Đại ca’ bỏ qua cho .”

      “Việc này cần cậu quan tâm, tôi tự gánh chịu, nếu ấy hỏi cậu, cậu cứ tôi vẫn còn suy nghĩ...”

      Mặc dù được Lục Tử Hoành căn dặn, nhưng A Hổ vẫn lo lắng thôi, vẻ mặt cau có, “Chờ tôi làm xong việc này, tôi đưa cậu học đại học...”

      “Lục ca...” A Hổ cảm động.

      Lục công tử là xưng hô trong hội của Lục Tử Hoành.

      A Hổ rời .

      Lục Tử Hoành lại tựa vào cổng rút điếu thuốc, bình thường rất ít hút, cũng hút trước mặt Hứa Mạt, nhưng cũng phải là hút.

      Bóng đêm chập chờn, khói mù lượn lờ, làm cho khuôn mặt càng thâm sâu làm cho người khác khó có thể đoán được.

      Thời điểm Thẩm Gia Bích lần đầu tiên tìm , biết thân phận của bà ta, chẳng qua là chưa khơi ra, để cho bà lén lút yên lặng chú ý , còn tưởng rằng biết.

      Thẩm Gia Bích muốn về tranh gia sản. Tiếu lão gia sắp xong, khăng khăng giữ lại tài sản cho cháu nội “đích tôn” duy nhất. Thẩm Gia Bích biết Tiếu lão gia từ đâu nghe được chuyện của Lục Tử Hoành, nhưng chuyện này đối với bà là trăm lợi hại, đúng là chuyện tốt.

      tại trong Tiếu gia chỉ có cháu trai Tiếu Thiên Cần, căn bản phải con ruột của Thẩm Gia Bích, mà là Tiếu Hoành cùng tình nhân sinh ra.

      Người tính bằng trời tính, Thẩm Gia Bích năm đó muốn dùng con trai để giữ được bản thân mình trong cuộc hôn nhân gần như rạn nứt, nhưng nghĩ tới sinh ra con trai là đứa ốm yếu.

      Tiếu Hoành bên ngoài có tình nhân, vốn muốn ly hôn, nếu như bà ta sinh ra đứa con ốm yếu, vậy chỉ có thể là họa vô đơn chí, hôn nhân tan vỡ nhanh hơn. Vì vậy Thẩm Gia Bích nhẫn tâm bỏ Lục Tử Hoành, lại làm ra thủ đoạn, đem con của Tiếu Hoành cùng tình nhân về, muốn xem như con của mình mà nuôi dưỡng, cục diện mới có thể dịu xuống. Hôn nhân của hai người được ngày nào hay ngày ấy, suốt mấy năm liền.

      Những năm gần đây, Tiếu Hoành cùng tình nhân của vẫn vương vấn dứt, vì vậy mà Tiếu lão gia bệnh nặng.

      Việc này khiến cho tai họa núp hoàn toàn lộ ra.

      Tiếu lão gia luôn bất mãn với hành vi của Tiếu Hoành, quan hệ cha con cực kỳ tồi tệ, khăng khăng muốn đem tài sản giao cho cháu “đích tôn” của ông – Lục Tử Hoành. Vì vậy, Thẩm Gia Bích mới gấp gáp như vậy muốn đem Lục Tử Hoành trở về, mở tiệc chiêu đãi, cũng là muốn danh chính ngôn thuận đem thân phận Lục Tử Hoành công bố ra, là do thân thích ở Mỹ nuôi, ít lộ diện, ai cũng nghi ngờ.

      Về phần Tiếu lão gia, Lục Tử Hoành sớm quen thuộc. Tiếu lão gia đến còn sớm hơn cả Thẩm Gia Bích. Năm đó, học sơ trung, có ông lão hơn sáu mươi tuổi tới trường tìm , rất hòa ái, hiền lành. Đó là lần đầu tiên Lục Tử Hoành cảm nhận được ràng buộc huyết thống.

      Tiếu lão gia lần đầu tiên nhìn thấy sờ đầu của , “Con giống như ba con khi còn bé, dáng dấp giống nhau như đúc... Chỉ tiếc nó cả đời đều thành người hữu dụng...”

      Tiếu lão gia phấn đấu cả đời, chỉ có đứa con trai duy nhất là Tiếu Hoành nhưng lại là người chỉ biết hưởng thụ, dưới cái nhìn của ông, gia đình hay nghiệp của con trai mình đều thất bại, ông ôm hy vọng càng lớn thất vọng càng lớn, việc này vẫn luôn canh cánh trong lòng ông. Khi ông thấy Lục Tử Hoành vừa xuất sắc lại giống Tiếu Hoành như thế chuẩn bị sẵn kế hoạch như ngày hôm nay.

      ra hai mặt tiền cửa hàng của khu phố kinh doanh kia, là lúc trước do Tiếu lão gia đề nghị, cuối phố có bệnh viện mắt, chính là tập đoàn của Tiếu lão gia đầu tư. Tiếu lão gia cũng thường hay lui tới đây, Hứa Mạt cũng gặp mấy lần, chẳng qua biết người đó chính là ông của Lục Tử Hoành...

      Lục Tử Hoành vốn định hôm nay thăm Tiếu lão gia, nhưng trước mắt lại được, chỉ có thể chậm thêm ngày, ngày mai .

      Thẩm Gia Bích biết Tiếu lão gia và Lục Tử Hoành quen biết, cho nên khi biết được Tiếu lão gia muốn đem tài sản để lại cho con trai ruột của bà ta vừa vui lại vừa lo lắng.

      Lục Tử Hoành suy nghĩ hết thảy, trong lòng phiền muộn. Tàn thuốc sáng tắt, hút ngụm cuối cũng bị sặc, khiến ho khan.

      Đêm khuya, biết Mạt ngủ có đá chăn hay , đầu thu ban đêm có chút lạnh, nên để bị cảm. Ông nội nếu biết mình có chắt trai, khẳng định rất cao hứng…

      Lục Tử Hoành suy nghĩ, quay người vào cửa, cửa vừa đẩy ra lập tức ngây ngẩn cả người!

      “Mạt!”

      Hứa Mạt hai tay chống nạnh đứng ở bên trong cửa, tức giận nhìn chằm chằm, Lục Tử Hoành lúc này giật mình trong lòng – ấy đến đây lúc nào?

      “Lục Tử Hoành!” Hứa Mạt tức giận, “ có phải kiếm nào hay ? Hơn nửa đêm, lén lén lút lút.”

      “Dĩ nhiên phải. phải như em nghĩ đâu. chỉ là ra ngoài cửa hút điếu thuốc thôi, ở trong phòng sợ khói làm ảnh hưởng đến em…” Lục Tử Hoành lý do, Hứa Mạt ngắt lời.

      “Giải thích tương đương với che giấu…” Hứa Mạt nổi cáu. Người ta hay lúc vợ mang thai, đàn ông dễ dàng ởbên ngoài vụng trộm nhất, trách được tối nay cho nghỉ ngơi sớm, chút cũng quấn lấy

      “……”

      Hứa Mạt phát hỏa, Lục Tử Hoành lên tiếng, qua vài giây…

      “Tại sao chuyện?! Vậy là thừa nhận?”

      Lục Tử Hoành vô tội, “Bà xã đại nhân, em giải thích tương đương với che giấu, do đó mới…”

      Hứa Mạt trừng mắt. Lục Tử Hoành sửa miệng, “ sao, vậy em thế nào mới chịu bỏ qua cho đây…”

      Hứa Mạt giận nhìn , tầm mắt di chuyển khuôn mặt tràn ngập bắt đắc dĩ của rồi xuống tới cổ, lồng ngực… Rồi liên tục xuống, sau đó, bỗng nhiên dừng lại ở “nơi nào đó!”

      Khóe môi Hứa Mạt nổi lên nụ cười xấu xa, trong kẽ răng nặn ra vài chữ nham hiểm, “Tóm lại có ở bên ngoài vụng trộm hay … Dùng phương pháp biết…”

      Lục Tử Hoành cảm thấy sống lưng chợt lạnh, tự chủ lùi về phía sau bước, “, đừng như vậy, cái đó có căn cứ khoa học…”

      “Có hay , chúng ta thử chút biết… Lấy cái bật lửa ra, chúng ta vào nhà bắt đầu thí nghiệm…”

      Hứa Mạt vừa vừa bẻ ngón tay, vang lên tiếng két két.

      Lục Tử Hoành đưa ánh mắt trong suốt nhìn Hứa Mạt, “Mạt, em thể đối xử với như vậy, khó chịu…”

      “Làm nũng cũng có tác dụng…”

      “…”
      Last edited by a moderator: 14/5/17
      Pe Mick, tieunai691993, lionlemon11 others thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      ai da lâu ko đọc quên hết nhân vật rồi

    4. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      truyen wa hay.co len ban oi
      HyoChul thích bài này.

    5. HyoChul

      HyoChul Well-Known Member

      Bài viết:
      30
      Được thích:
      322
      Tối nay có chương tiếp theo nha các nàng. Ta là editor mới tên Thiên Song (facebook HyoChul) sinh năm 95, nếu edit có chỗ nào chưa tốt các nàng nhở chỉ ra để ta rút kinh nghiệm nha.
      PHUONGLINH87^^, bội phươngHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :