1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Hậu cung thăng cấp ký - Thủy Tâm Thanh Mi (update chương 98-100)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 63: hoàng đế ban thưởng ( thượng )

      Editor: Natalie Pham


      Thánh chỉ gia phong (phong cấp thêm chức tước, ruộng đất trong thời kỳ phong kiến) rất nhanh được ban xuống.

      Mãn cung đều cảm kích ân đức của hoàng hậu.

      Tĩnh an hiên nhận được tin tức, ở bên trong hiên sau khi hoàng tử từ đê mê trở lên hoạt bát. Chi Thảo vội vàng báo tin này cho Kỷ Trà Huyên biết, Kỷ Trà Huyên thản nhiên nhìn thánh chỉ, rồi để Chi Thảo cất cẩn thận

      Từ bên ngoài truyền vào, tiếng chúc mừng cúi lạy của các cung nữ thái giám trong cung nàng.

      "Nô tài / nô tì cung chúc thục nghi nương nương được tấn phong."

      Kỷ Trà Huyên : " thưởng."

      Chi Thảo vội vàng gật đầu.

      "Kêu phùng ma ma tiến vào là được rồi."

      "Vâng!"

      Quay đầu, thấy Kỷ Trà Huyên lại nằm xuống, Chi Thảo càng lo lắng. Nhưng hai mắt Kỷ Trà Huyên nhắm lại, tựa hồ ngủ.

      Phùng ma ma nhàng tiến vào.

      Thấy Kỷ Trà Huyên nằm giường, bà vén màn giường lên, sau đó lau mặt cho Kỷ Trà Huyên.

      "Ma ma, ngươi tiến cung thời gian dài rồi, ngày xưa Trang thái phi đối mặt về chuyện công chúa bị ôm như thế nào?"

      Phùng ma ma giọng : "Ngày xưa, lúc Trang thái phi sinh hạ trưởng công chúa – Lưu Hi cũng chỉ là tu hoa, công chúa Lưu Hi được tiên đế giao cho phúc tần nuôi nấng, mỗi ngày Trang tu hoa dụng tâm hầu hạ phúc tần nương nương, sau Lai Phúc tần sớm mất, Trang tu hoa liền được phong lên ba cấp bậc, vì thế mới có vị trí phúc tần nương nương."

      Kỷ Trà Huyên nghe xong, nàng mở mắt ra.

      " vậy, bản cung vẫn là may mắn?"

      Phùng ma ma ngẩng đầu: "Nương nương, nhẫn nại!"

      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung hiểu rồi."

      Phùng ma ma : " phải từ lúc nương nương vào cung sớm hiểu rồi sao, bây giờ phải cố gắng giữ tâm trạng bằng phẳng, sau đó từ từ tính kế."

      Kỷ Trà Huyên tiếp nhận khăn từ phùng ma ma, sau đó tự mình lau mặt.

      Hơi nóng khăn phủ lên mặt, Kỷ Trà Huyên chưa từng thả ra.

      Sau khi Kỷ Trà Huyên buông ra, vẻ mặt suy sụp yếu đuối của Kỷ Trà Huyên biến mất.

      Nàng đưa lại khăn cho phùng ma ma, cười : "Trừ bỏ bản cung được tấn phong làm tam phẩm thục nghi, biết còn người nào được tấn phong nữa?"

      Phùng ma ma mỉm cười : "Đức phi được ban cho cung Đức phi, mặt khác, tần nương nương được ban tên ‘ Tuệ ’ , trừ Du tu hoa bị giam cầm ra người nào cũng được thăng lên cấp."

      Kỷ Trà Huyên hỏi: "Thường phi được phong là huệ phi hay vẫn làThục phi?"

      Phùng ma ma : "Nương nương, là Thục phi."

      Khóe miệng Kỷ Trà Huyên khec nhếch lên, trong tứ phi Huệ phi là đứng đầu, nàng còn bị cung Đức phi chèn ép, xem ra hoàng thượng rất kiêng dè võ tướng.

      "Giúp bản cung ban thưởng."

      Phùng ma ma gật đầu.

      Kỷ Trà Huyên hỏi: " báo gì về ngày tấn phong chưa ?"

      Phùng ma ma : " Ngày đầu tiên Ngô tiệp dư cùng Ngụy tiệp dư tấn tấn phong, sau ba ngày sau chính là mười sáu Ninh tần tấn được lên làm vị quý tần, ngày hai mươi tám là ngày tốt cho Thường phi nương nương. Tại vì nương nương còn ở bên trong Tiểu Nguyệt, cho nên phòng vào ngày thứ nhất khi tứ hoàng tử đầy tháng."

      Kỷ Trà Huyên gật đầu, nàng trong tháng, nhưng chính vì thế mà có thể cần phải làm lễ dập đầu cúi lậy ngày lễ Thường phi được sắc phong Thục phi.

      "Mấy ngày nay, ma ma để ý việc trong cung nhiều hơn tý."

      Phùng ma ma : "Nương nương yên tâm, nương nương được lên làm thục nghi, tất nhiên nội vụ phủ đưa thêm người lại đây, an bày như thế nào còn thỉnh nương nương chỉ thị."

      Kỷ Trà Huyên : "Ngươi cùng Chi Thảo cẩn thận chọn, tất cả người được lựa đều cho mấy việc nặng"

      Phùng ma ma nghĩ nghĩ, vài ngày nay, cũng chỉ có thể như thế.

      "Còn có giúp bản cung chọn tốt mấy nô tài hầu hạ, sau khi chọn xong, để bản cung nhìn qua."

      "Nô tì ghi nhớ."

      Kỷ Trà Huyên gật đầu, ánh mắt sâu xa, biểu cảm mặt khiến người ta có chút nhìn ra.

      "Nương nương, Trình ma ma mang tứ hoàng tử tới gặp nương nương ." Ngoài điện giọng Tử Châu truyền tới.

      Kỷ Trà Huyên vui vẻ, to: "Mau mời."

      Phùng ma ma vội vàng đỡ Kỷ Trà Huyên đứng dậy, : "Nương nương cần chú ý đến thân thể của mình, hai này này, thể động đậy được."

      Kỷ Trà Huyên : "Bản cung biết, ma ma, nhanh mở cửa."

      Phùng ma ma cười cười, sau đó tiến lên mở cửa.

      Phùng ma ma ôm tứ hoàng tử vào, sau lưng bà là đoàn cung nữ thái giám toàn bộ ở lại ngoài điện.

      "Lão nô tham kiến nương nương."

      Kỷ Trà Huyên cười : "Trình ma ma mau đứng lên..." Quay đầu với phùng ma ma: "Phùng ma ma!"

      Phùng ma ma nâng dậy Trình ma ma : "Lão tỷ tỷ mau đứng lên."

      Trình ma ma được chủ tớ nhiệt tình quan tâm.

      Trình ma ma lại nhìn về phía tứ hoàng tử ở trong lòng mình mới tỉnh, sau đó đưa tới.

      Kỷ Trà Huyên mỉm cười, nàng nhận lấy.

      Nhìn nhi tử vẫn chưa thể mở mắt, trong lòng mềm nhũn.

      Trình ma ma thấy vậy, đúng là như thế.

      Kỷ Trà Huyên ngẩng đầu : "Ân huệ của Thái hậu, Trà Huyên ghi sâu trong lòng."

      Trình ma ma cười : "Thái hậu , hai cung gần nhau, nương nương trong tháng, ở trong vinh thọ cung cũng tốt." Trong lòng Kỷ Trà Huyên cười, biết đây là trò của thái hậu cùng Trình ma ma bày ra, có điều thái hậu ném cho nàng cành ô liu, đương nhiên nàng phải tiếp được.

      "Tần thiếp có thời gian rảnh , tất nhiên dẽ qua quấy rầy thái hậu, mong là thái hậu ghét bỏ tần thiếp ầm ĩ là được."

      Trình ma ma nghe xong, tán dương nhìn Kỷ Trà Huyên cái.

      Phùng ma ma hoàn toàn yên lòng .

      Trình ma ma ngồi trước mặt Kỷ Trà Huyên, chuyện với Kỷ Trà Huyên về chuyện đứa bé xong.

      Nhoáng cái, thời gian trôi nhanh.

      Khi Trình ma ma đưa tứ hoàng tử rời , Kỷ Trà Huyên có thể bình tĩnh trở lại.

      Tháng ngày chậm rãi qua, loáng cái tháng qua.

      Mỗi ngày Trình ma ma đều đưa tứ hoàng tử đến tĩnh an hiên, thậm chí trong thời gian này, hoàng thượng và thái hậu đều ban thưởng rất nhiều thứ, hầu hết người trong cung đều so đo.

      Ngày mai chính là ngày đầy tháng của tứ hoàng tử, cũng chính là ngày Kỷ Trà Huyên ở cữ xong.

      Đúng ngoài dự đoán của Kỷ Trà Huyên, đếm đó Triệu Tồn Hi giá lâm đến tĩnh an hiên.

      Thoạt nhìn khuôn mặt Kỷ Trà Huyên tinh khiết hạt bụi có thêm luồng khí chất dịu dàng, xem ra trường thành lên chút ít, trang điểm nhàng, trông rất đẹp.

      Nàng yên lặng dùng bữa cùng Triệu Tồn Hi.

      "Thân thể của nàng đỡ hơn chưa, trẫm kêu Đức phi đưa tam hoàng tử qua đây nhé."

      Kỷ Trà Huyên mỉm cười : "Tần thiếp hoàn toàn để hoàng thượng làm chủ."

      Triệu Tồn Hi đặt chiếc đũa xuống, : "Nàng luôn khiến trẫm yên tâm."

      Kỷ Trà Huyên cẩn thận rót cho Triệu Tồn Hi chén rượu, : "Tần thiếp nhận lấy ngại."

      Triệu Tồn Hi rất nể tình liền uống hết.

      "Tần thiếp cố gắng làm tốt, này nào đó xứng đáng với lời của hoàng thượng, tần thiếp hướng ngài đòi thưởng ."

      Triệu Tồn Hi cười : "Hơn hai tháng thấy, mồm mép càng thêm lưu loát."

      Kỷ Trà Huyên : "Hoàng thượng lại trêu ghẹo tần thiếp, tần thiếp luôn lòng."

      Triệu Tồn Hi vừa nghe, ôm vào trong lòng, mặt cúi xuống, tất cả cung nữ xung quanh đều cúi đầu xuống, sau đó toàn bộ lặng lẽ lui ra ngoài.

      Kỷ Trà Huyên chẳng hề trốn tránh, đôi sáng ngời chăm chú nhìn hình dáng Triệu Tồn Hi

      "Lời hay chẳng quan trọng, hợp ý trẫm là được rồi."

      Trong lòng Kỷ Trà Huyên khẽ căng thẳng, nàng tiến tới gần bên tai Triệu Tồn Hi, nhàng : "Nếu ngày thiếp sai, làm trái ý hoàng thượng sao?"

      Triệu Tồn Hi : "Trẫm nghĩ nàng để trẫm thất vọng ."

      Kỷ Trà Huyên thở dài: "Tần thiếp ngu gốc ."

      Triệu Tồn Hi chậm rãi rót chén rượu, sau đó cầm lấy chén rượu đưa lên miệng Kỷ Trà Huyên.

      " sao, người trong cung thông minh hơn."

      Kỷ Trà Huyên hé miệng, tùy ý để Triệu Tồn Hi đút rượu vào mồm.

      "Hoàng thượng, tam hoàng tử sớm đầy tháng, thỉnh hoàng thượng ban tên cho tam hoàng tử."

      Triệu Tồn Hi buông tay ra, chỉ vào mũi Kỷ Trà Huyên, cười : "Lời này lại hợp tâm ý trẫm."

      Đột nhiên Kỷ Trà Huyên bị Triệu Tồn Hi buông tay xém chút nữa ngã xuống, may nhanh tay ôm lấy cổ Triệu Tồn Hi ổn định thân hình. Nàng cau mày mặt có chút giận dỗi, Triệu Tồn Hi lại đưa tới chén rượu.

      Kỷ Trà Huyên lộ ra tươi cười, ngón tay vuốt ve chén rượu, hào khí uống.

      Triệu Tồn Hi thấy dáng vẻ của Kỷ Trà Huyên, liền lộ ra ý cười.

      Nhớ tới màn trong phòng ngủ, ánh mát trở lên u.

      về tửu lượng, rất ít nữ nhân có thể so với nam nhân .

      Hơn nữa người ta thường , nữ nhân say rượu ư, khó khăn nhìn được vẻ quyến tũ nhất của nữ nhân đó, Kỷ Trà Huyên thuộc loại thứ hai.

      Triệu Tồn Hi thấy Kỷ Trà Huyên, buông chén rượu trong tay ra.

      "Hoàng thượng..."

      Triệu Tồn Hi cau mày, vẫn như cũ thấy Kỷ Trà Huyên mơ màng muốn ngủ, : "Chuyện gì?"

      " Du chủ tử của Hi phương hiên chết ."

      Lông mày Triệu Tồn Hi giãn ra, im lặng lát, biết nghĩ cái gì.

      " biết, cho hoàng hậu, định ngày mai táng cho tiệp dư."

      "Vâng." Vẫn trả lời kính cẩn như cũ. Thái độ đối với hoàng đế như vậy, chẳng chút bất ngờ nào cả.

      Triệu Tồn Hi nhìn Kỷ Trà Huyên say rượu.

      mà bỏ rơi con, đúng là dễ dàng biến mất.

      hoàn toàn bỏ qua tính toán của Thường phi, Triệu Tồn Hi cần các nàng tranh đấu, nhưng khi hài tử của trào đời phải quan tâm tới .

      Nhớ tới tin báo mật của kim y vệ , cười lạnh.

      nhàng vuốt ve khuôn mặt nàng, nàng đủ thông, đủ hiểu biết, hơn nữa biết nhìn tình thế, trong lòng có .

      lay Kỷ Trà Huyên : "Có nàng luôn nghe lời trẫm ? Tứ nhi?"

      Kỷ Trà Huyên bị đánh thức có chút tức giận, nàng đẩy cánh tay đó ra, sau đó chui vào lòng Triệu Tồn Hi, tiếp tục ngủ.

      Triệu Tồn Hi thấy buồn cười.

      Sau đó ôm nàng vào trong điện.

      Sáng ngày thứ hai, Kỷ Trà Huyên chỉ choáng váng đầu, thậm chí thân thể cũng rất yếu.

      Phùng ma ma cười : "Chúc mừng nương nương."

      Kỷ Trà Huyên nhìn mấy vết thanh đen người mình, trong lòng thầm mắng tên đầu xỏ gây lên.

      "Nương nương, nội vụ phủ đưa lễ phục Thục nghi cho nương nương tới, hoàng thượng muốn nương nương mặc y phục thục phi để tham dự ngày đầy tháng của Tứ hoàng tử?"

      Kỷ Trà Huyên nhìn lễ phục bàn ở phía xa xa, nàng hỏi: "Lúc Hoàng thượng , còn ?"

      Phùng ma ma : " thấy gì."

      Kỷ Trà Huyên bên rửa mặt, bên suy nghĩ, đột nhiên tối qua đầu óc trở nên mơ hồ.

      "Du tu hoa có phải phải tối qua mất?"

      Phùng ma ma : "Trong cung cao thấp đều bận việc vì tứ hoàng tử, tuy hoàng thượng hạ chỉ mai táng cho tiệp dư, nhưng có nhiều người ."

      Kỷ Trà Huyên nhíu mày, : "Nàng tốt xấu gì cũng là mẹ đẻ của tam hoàng tử, phái Thanh qua hành lễ

      Phùng ma ma tán thành gật đầu.

      Tốt xấu gì Thanh cũng là người do hoàng thượng phái tới, người như vậy khó làm người ta bắt được nhược điểm, cũng có thể tạo lên hình tượng tốt đẹp cho nương nương.

      "Vẫn là nương nương nghĩ chu đáo." Phùng ma ma khen câu.

      Kỷ Trà Huyên cười nhạt.

      Mọi người hầu hạ Kỷ Trà Huyên mặc vào lễ phục rất nặng.

      Dốc lòng trang điểm, Kỷ Trà Huyên nhìn khuôn mặt mình trong gương, rất xinh đẹp thanh lịch. Đúng là thiệt thòi mấy người này, lúc nào là nhớ tranh đoạt tình cảm của nàng.

      Kỷ Trà Huyên lấy khăn, lau .

      : "Trang điểm lộng lẫy lên ít, nhiều người đẹp như vậy. Đương nhiên bổn phải lấy khí thế ra."

      Chi Thảo ngạc nhiên, trang điểm đẹp như vậy, nàng phải làm lại mấy lần rồi

      Phùng ma ma liếc mắt nhìn Kỷ Trà Huyên liếc mắt cái, phát nàng vô cùng nghiêm túc.

      "Chi Thảo, hồng châu, mau..."

      lần nữa hai người cầm lấy bút trang điểm.

      Sau hai nén hướng, Kỷ Trà Huyên đứng lên.

      Ánh mắt hẹp dài nhìn qua mọi người ở đây, lộ ra vẻ vui mừng.

      khí thế khiến người ta cảm thấy tim đập cực nhanh.

      Kỷ Trà Huyên nhìn thấy ít người cúi đầu, nàng giọng : " thôi!"

      Phùng ma ma có chút kinh hãi, nghe nàng nương nương xuất thân là thứ nữ của quan ngũ phẩm, nhưng tại sao lại có khí thế áp bức người như vậy. Khí thế này người thường thể nào có được.

      Lẽ nào ông trời định trước việc này?

      Chưa kịp nghĩ, Kỷ Trà Huyên đưa tay đặt lên tay bà.

      Tiệc đầy tháng được bố trí trong nội cung phía đông nối với bên ngoài cung và tiếp giáp với thịnh hoa điện.

      Kỷ Trà Huyên tới bên ngoài tĩnh an hiên, bên ngoài sớm chuẩn kiệu, so sánh với cỗ kiệu lúc còn là tần vị, trang sức cỗ kiệu rực rỡ hơn ít.

      "Nương nương khởi kiệu." Tiểu thuật tử cao giọng kêu to.

      Cỗ kiệu được nâng lên, bên ngoài cỗ kiệu ngoại hoàn toàn khác với lúc trước chỉ có 2-3 con mèo theo sau, lúc này đây, có 8 người theo sau. Trung tâm hai bên cỗ kiệu có Phùng ma ma cùng Tiểu thuật tử theo sát.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 64: Hoàng thượng ban thưởng (hạ)
      Editor: Natalie Pham


      Hoàng cung là nơi rất thực tế, theo lẽ bình thường thân phận và địa vị đều liên quan đến việc được sủng ái hay được sủng ái.


      Kỷ Trà Huyên chỉ được tấn phong thân phận cao là Thục phi, nhìn qua mấy ngày, coi như Tứ hoàng tử bị thái hậu ôm , nhưng số lần hoàng thượng giá lâm đến Tĩnh An hiên chẳng hề ít tẹo nào, cái này cũng có thể thấy được, nàng là trong những phi tần được sủng ái nhất. Hơn nữa Tứ thái tử được thái hậu nuôi nấng, vì vậy hoàn toàn đối ngược với Tam hoàng tử mấy ngày trước, buổi đại tiệc làm đầy tháng cho Tứ hoàng tử được tổ chức vô cùng trang trọng.


      Cung điện Thịnh Hoa là kiến trúc lớn nhất trong hoàng cung Đại Hán trừ điện Long Khôn là nơi tổ chức quốc yến, điện lớn to lớn, uy nghiêm, vì thế càng thêm có khí thế.


      Lúc này, cung điện Thịnh Hoa được trang trí ít lụa đỏ, sau uy nghiêm, cũng có thể khiến người ta cảm thấy vui mừng.


      Yến hội còn chưa bắt đầu, trong điện khách đến đông đủ, tạo thành từng nhóm chuyện, tạo thành tiếng động lớn, trông mọi người ai cũng vui vẻ, nhưng trong tất cả những người này có mấy người lòng vui sướng.


      Lúc Kỷ Trà Huyên vào, mọi tiếng chuyện ngừng lại. Nàng liếc nhìn mấy người chỗ này cái, tất cả mọi người đều mỉm cười với Kỷ Trà Huyên.


      Nụ cười này có ý gì, chỉ có các nàng ràng nhất.


      Kỷ Trà Huyên chậm rãi đến chỗ chính giữa cung điện, hành lễ với hoàng hậu ngồi ghế chính giữa.


      Kỷ Trà Huyên vừa sinh đẻ xong nên dáng người lộ ra vẻ vui mừng, thân thể cũng đẫy đà như vừa sinh xong, ngược lại càng có vẻ yểu điệu hơn. Đột nhiên xuất trước mặt mọi người, vốn khuôn mặt thanh tú mang nét non nớt nay trở nên xinh đẹp và trưởng thành rất nhiều. Trước kia nghĩ Kỷ Trà Huyên có dung mạo đẹp, bây giờ nhìn lại, khỏi hoảng sợ.


      "Tần thiếp thỉnh an hoàng hậu nương nương."


      Hoàng hậu thấy nàng mặc lễ phục của Thục nghi, nàng chẳng có vẻ gì là vui, nhàng : "Muội muội miễn lễ, hôm nay là ngày trọng đại của muội cùng tứ hoàng tử, cần giữ lễ tiết như vậy."


      Kỷ Trà Huyên mỉm cười, nàng đứng lên, còn khách sáo với hoàng hậu giống như trước.


      Trong mắt Đức phi mới được tấn phong là Thục phi ( về sau được gọi là Thường phi) chợt lóe lên châm biếm giễu cợt.


      Nàng ngồi bên dưới vị trí chỗ hoàng hậu, đối diện với Đức phi cùng Thục phi.


      Bên người là Ninh quý tần, hai người cũng coi như quen biết lâu.


      Theo lý, mạc dù Kỷ Trà Huyên mặc trang phục như Thục nghi, nhưng do chưa làm lễ sắc phong, Ninh quý tần có thể cần hành lễ , nhưng lại khẽ nhún chân xuống.


      Các vị phi tần liếc mắt cái, sau đó cũng khẽ nhún hành lễ.


      "Gặp qua thục nghi nương nương, thục nghi nương nương an phúc!"


      khí đột nhiên trở lên căng thẳng, Kỷ Trà Huyên vội vàng gọi dậy, để Phùng ma ma giúp nàng ngồi xuống.


      Mọi người mong sao có thể quỳ lâu hơn chút, cuối cùng hoàng thượng cùng thái hậu tình cờ thấy, cái kia rất tốt.


      Hoàng hậu nhíu mày, nhìn Ninh quý tần!


      Cung Đức phi đàm đạm cười nhìn.


      Trong mắt Thục phi giấu được vui mừng khi thấy người gặp họa.


      Sau khi Kỷ Trà Huyên ngồi xuống, nhìn về phía hoàng hậu mỉm cười : "Sau khi tần thiếp sinh hạ tứ hoàng tử, chẳng hiểu sao bệnh hay quên càng trầm trọng. Bất quá, tần thiếp mới ngồi xuống, thig mới để ý các muội muội kêu tần thiếp, dù tần thiếp được ân điểm hoàng thượng và hoàng hậu, nhưng cảm thấy có chút ổn, còn thỉnh nương nương thứ tội."


      Những người hành lễ người nào là nghiến răng.


      Bệnh hay quên? chỉ tặng cho nàng đại lễ lớn như vậy còn tạo lên uy nghiêm cho nàng, thế mà nàng chỉ câu đem việc này liên quan và dính líu tới mình tý nào.

      Hoàng hậu cười : "Vừa mới bắt đầu nên mới có bệnh hay quên đó, qua mấy ngày nữa đỡ. Sao có thể trách tội cái này được, mà Kỷ muội muội còn lập công lớn nữa, chút việc này cần để ý."


      Kỷ Trà Huyên nhìn về phía đám phi tần còn chưa đứng dậy, nàng cười : "Hoàng hậu nương nương khoan dung rộng lượng, trong lòng tần thiếp cảm kích vô cùng."


      Hoàng hậu nhàng gật đầu, sau đó mới quay đầu : "Chư vị muội muội nhớ kỹ đến thứ tự dưới, bản cung rất mừng." Lại quay đầu với cung nữ bên người: "Kỳ nguyệt, sau yến hội, ngươi đến các cung gia tặng phần thưởng thay cho bản cung."


      Kỳ nguyệt cúi người, giọng : "Tuân lệnh ý chỉ của hoàng hậu nương nương."


      Hoàng hậu nhìn về phía các vị phi tần, : "Đúng lên ."


      Chân mọi người chân có chút run, rối rít : "Tạ hoàng hậu nương nương."


      Kỷ Trà Huyên nở nụ cười với Ninh quý tần đứng lên, Ninh quý tần cũng đồng dạng nở nụ cười thân cận, tựa hồ mọi hành động vừa rồi của nàng ta xuất phát từ tôn kính với Kỷ Trà Huyên.


      Trong điện lại khôi phục náo nhiệt.


      Ninh quý tần giọng : "Vài ngày nay, tần thiếp cũng vinh thọ cung để nhìn tứ hoàng tử, dáng vẻ đáng ?" Nàng hài lòng , nhưng Kỷ Trà Huyên chẳng thể nào nghe ra được ý nghĩa câu của nàng ta.


      "Dù thế nào hoàng tử là long tự, sao có thể tốt chứ? Ngươi có phải phải?"


      Ninh quý tần thấy Kỷ Trà Huyên giả ngu với nàng ta, nàng ta đáp: "Đúng vậy, đại hoàng tử ưu tú, khiến gần đây cung Đức phi nương nương tràn đầy vui vẻ, đúng là làm người ta thán phục."


      cung Đức phi cùng đại hoàng tử, phải ám chỉ nàng cùng tứ hoàng tử.


      Kỷ Trà Huyên có chút gì là bực mình cả, nhàng cười : "Xem ra Ninh quý tần thích trẻ , hoàng thượng sủng ái muội muội, bản cung chúc ngươi sớm ngày sinh ra long tự." Ninh quý tần vừa vào cung là phi tần được sủng ái nhất, nhưng Du tu hoa cùng Kỷ Trà Huyên vào sau nàng đều sinh hạ hoàng tử, chỉ có nàng ta là chưa có tin tức gì cả. Có thể , lời này của Kỷ Trà Huyên chọc vào lỗi đau của nàng ta.


      Khóe miệng Ninh quý tần khẽ giật, : " cám ơn lời chúc của tỷ tỷ!"


      Kỷ Trà Huyên quay đầu, nhìn về phía mua hát yến hội.


      Chỉ chốc lát sau, bên ngoài truyền đến thanh"Hoàng thượng giá lâm" "Thái hậu nương nương giá lâm" "Tam hoàng tử, tứ hoàng tử đến" .


      Kỷ Trà Huyên cười nhàn nhạt, theo mọi người đứng dậy.


      Mọi người vội vàng thỉnh an hoàng thượng cùng thái hậu, Triệu Tồn Hi cùng thái hậu ngồi xuống. Hôm nay tâm tình Triệu Tồn Hi khá tốt, hiền hoà : "Bình thân."


      Mọi người đứng dậy.


      Hai vị hoàng tử được nhũ ma ma ôm đến giữa cung điện, khom mình hành lễ với hoàng hậu, lại thỉnh an các chủ vị nương nương, khi đến các vị chủ tử ở sườn điện, những tần phi này đều nghiêng người, có người chỉ hơi cúi chào, có người khom người hành lễ.


      Màn chào hỏi qua , nhũ ma ma mang hai hài tử đến bên cạnh ghế rồng củaTriệu Tồn Hi. Các nàng dựng thảng tã bọc lên để mọi người có thể nhìn bộ dáng của hoàng tử.


      Kỷ Trà Huyên hết sức cao hứng, chỉ mới tháng thôi mà con trưởng thành lên ít, được thái hậu nuôi dưỡng nên trắng trẻo mập mạp, hình dáng nhắn từ từ ràng, bộ dạng có chút tinh xảo, rất giống Kỷ Trà Huyên.


      Tiếng cười vui cẻ của các chúng phi tần lại vang lên, những lời khen chúc tán dương đều được các nàng , nhưng bên trong lại giống nhau.


      "Kỷ khanh, tiến lên đây."


      Mọi người lập tức ngừng lại, có mấy người dám xem hoàng thượng, vì thế mấy chục con mắt nhìn về phía Kỷ Trà Huyên.


      Kỷ Trà Huyên lên, nhũ ma ma nhận được ánh mắt của thái hậu, sau đó để Kỷ Trà Huyên bế Tứ hoàng tử.


      Lúc này, tứ hoàng tử tỉnh dậy, mở to đôi mắt đen bóng nhìn xung quanh, dường như có bất kỳ chống đối nào dù vừa bị người xa lạ ôm.


      "Nhìn bộ dáng tứ hoàng tử, vậy mà có chút nào sợ người lạ."


      Dám như vậy, trừ bỏ Thục phi chính là Khiêm dung hoa . Thục phi ngu ngốc như vậy, cho nên, lời này chỉ phát ra từ người nào đó.


      Sắc mặt thái hậu vui, dường như Triệu Tồn Hi có nghe thấy, hoàng hậu hoà giải : "Huyết mạch tương liên, làm sao sợ người lạ?"


      Khiêm dung hoa cười cái, cũng tranh cãi.


      Triệu Tồn Hi đứng lên, Kỷ Trà Huyên thấy động tác của , vội vàng đưa đứa qua.


      Triệu Tồn Hi giơ lên bàn tay, Thường Toàn Tóa từ phía sau cẩn thận nâng lên khối ngọc bội màu vàng, Kỷ Trà Huyên cùng hoàng hậu gần nhất, cho nên có thể thấy hình dáng viên ngọc bội này. Ngũ trảo vì long, tứ trảo vì mãng, cho nên bên ngọc bội là nhất tứ trảo mãng, là trượng trưng cho tôn quý của hoàng tử, về phần bên kia, có khắc chữ ‘mộc’.


      Trong lòng Kỷ Trà Huyên trầm ngâm, mộc, mang theo ân trạch, ý nghĩa may mắn.


      Triệu Tồn Hi liếc nhìn mọi người, sau đó vỗ đứa bé, rồi đột nhiên đặt viên ngọc bội ở tã của tứ hoàng tử.


      Sau đó nghiêm túc : "Hôm nay tứ hoàng tử vừa đầy tháng, ngày lành tháng tốt trẫm ban cho Tứ hoàng tử danh tự là ‘Mộc’."


      Mọi người ngạc nhiên, trong hoàng thất đứa rất dễ chết non, bình thường phải đợi trăm ngày mới đặt tên, thậm chí còn đợi hoàng tử nhập học mới được ban tên. Vì khi ban tên cho liền được ghi vào gia phả có, liền ý nghĩa vào gia phả xếp, có hưởng tế (thờ cúng).


      Bây giờ từ hoàng tử mới tròn tháng mà được ban tên, mọi người sinh ra lòng ghen ghét.


      Cung Đức phi nhớ ràng, hoàng nhi của nàng phải đầy tuổi mới được van tên. Thái hậu, Đức phi trong lòng cười lạnh, cũng phải nhìn cái thân nho đó có nhận được phúc phần lớn như vậy .


      "Tần thiếp thay mặt Mộc nhi tạ ơn ân điển của hoàng thượng."


      Kỷ Trà Huyên cúi người hành lễ tiếp nhận tên tứ hoàng tử.


      Triệu Tồn Hi tự tay nâng Kỷ Trà Huyên dậy, khiến người ở đây vừa sợ vừa đố kỵ.


      Nhưng vẫn phải chúc mừng, cho nên, tất cả các nàng đều đứng dậy, cùng : "Nô tì / tần thiếp chúc mừng hoàng thượng, chúc mừng tứ hoàng tử hoàng tử vừa tròn đầy tháng, hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."


      Triệu Tồn Hi nâng tay, mọi người đứng dậy.


      Vừa Tặng thưởng Kỷ Trà Huyên cùng tiểu hoàng tử Triệu Mộc, hoàng hậu theo sát hoàng thượng, tưng tự tặng lễ vật xa xỉ. Cái tần phi khác cũng tình nguyện, nhưng vẫn đưa lên phần lễ vật


      Sau khi khen ngợi tán dương, Triệu Tồn Hi nhìn tam hoàng tử cùng nhũ ma ma bị vắng vẻ ở bên.

      đối tam hoàng tử nhũ ma ma vẫy tay.


      Ánh mắt Cung Đức phi chăm chú nhìn tam hoàng tử, trong mắt có gợn sóng khác thường.


      "Tam hoàng tử tỉnh an phụ hoàng." Nhũ ma ma thay tam hoàng tử thỉnh an Triệu Tồn Hi.


      Lần ôm này động tác của Triệu Tồn Hi thuần thục hơn ít, nhìn đứa trước mắt, chung quy cũng là huyết mạch của mình.


      Mẫu hậu cùng Lưu thị, thậm chí năm đó Ngâm Lan đều có ngăn cách, hi vọng đặt ở dưới tên nàng, có thể khiến người ta yên tâm!


      Thường Toàn Hóa lại theo mang theo thái giám khác bưng lên hộp khác và đưa lên ngọc bội khác.


      "Ban cho tam hoàng tử danh hiệu là Triệu Bái."


      Mọi người ngẩn ra, sau đó toàn bộ nhìn về phía Kỷ Trà Huyên, Kỷ Trà Huyên giao Triệu Mộc vào trong nhũ ma ma, lại hành lễ: "Tần thiếp thay Bái nhi tạ ơn ân điển của hoàng thượng."


      Triệu Tồn Hi : "Lưu thị qua đời, Bái nhi liền ghi dưới tên nàng, đừng phụ lòng kỳ vọng của phụ trẫm đối với nàng."


      Kỷ Trà Huyên cực kỳ bất ngờ, trong khoảng thời gian ngắn liền sững sờ ở đây.

      Trong đại điện yên tĩnh tiếng động, chỉ có thái hậu đăm chiêu.


      Mọi người còn lại đều nắm chặt khăn trong tay, trong lòng đấu tranh đố kỵ chứ phải đạo làm người.


      Hoàng hậu liếc mắt nhìn Triệu Tồn Hi cái, sau đó trêu ghẹo : "Kỷ muội muội có phúc, lần có thai thứ nhất liến sinh ra hai hoàng tử!"


      Mọi người bị lời của hoàng hậu làm cho hoàn hồn, cuối cùng các nàng cũng minh bạch vì sao hoàng thượng có thể sai người đưa tam hoàng tử lại đây.


      "Hoàng hậu nương nương đúng, may mắn này của Kỷ tỷ tỷ khiến tần thiếp theo kịp, chỉ mong mấy ngày sau Kỷ tỷ tỷ chớ trách tần thiếp thường đến quấy rầy, được hưởng tý may mắn này cũng tốt."


      Người chính là Trương mỹ nhân Trương tài tử chình là Trương Vũ Oánh trước kia.


      Giờ phút này ai cũng có ý nghĩ riêng, địa vị cao được sủng ái, trong lòng thuận, nghĩ nhiều để rước lấy họa qua cách ứng xử của mình. Sợ đắc tội với người ta, hay dám tùy ý mở miệng.


      Trương Vũ Oánh vừa thốt ra lời kia, tự nhiên trở thành tiêu điểm mọi ánh mắt của tất cả mọi người.


      Hoàng hậu cười, nãy giờ gì thái hậu đột nhiên : " chuyện rất hay."


      Triệu Tồn Hi nhớ được người nay là ai? Thường Toàn Hóa thấp giọng ở bên tai Triệu Tồn Hi : "Mỹ nhân Trương thị."


      Triệu Tồn Hi nhìn về phía Trương Vũ Oánh, người này tựa hồ gặp ở nơi nào? Hình như là tĩnh an hiên.


      Nghiền ngẫm nhìn Kỷ Trà Huyên vẫn còn hơi ngây ngốc, : "Thưởng!"


      Kỷ Trà Huyên lập tức lấy lại tinh thần, nhìn về phía Trương Vũ Oánh cái, nàng từ tay Triệu Tồn Hi bế lấy tam hoàng tử, : "Vì hoàng thượng kéo con nối dòng, là may mắn của tần thiếp."


      Sấm sứt mưa lớn, đều là ân huệ của quân vương.


      Cái này đối với nàng cũng có chỗ nào thiệt đúng ? Huống chi, việc này cũng cho nàng tín hiệu, tón nhiệm của hoàng thượng đối với nàng gia tăng ít.


      Triệu Tồn Hi phất tay, ý bảo Kỷ Trà Huyên bế tam hoàng tử ngồi xuống.
      lananhtran51, Aliren, Hương Thảo16 others thích bài này.

    3. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Đợi lau lâu mới có được hai chương, cảm động phát khóc mà. Cảm on nàng nhiều thiệt nhiều nha. :yoyo55::yoyo55:

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hị hị, cám ơn nàng
      có vài lỗi chính tả nàng a

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      đọc 1 lèo đến chương nì rôi cmt luôn, nàng edit rất mượt, truyện rất hay, tks nàng nhìu.
      chương nì có 1 vài lỗi chính tả nha nàng, có chỗ H tỷ là Thục nghi nàng ghi nhầm là Thục phi ấy.

      hóng chương mới, hihhi
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :