1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Thục Phi - Hiểu Kiều Lưu Thuỷ (update chương 108-111)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. phuongvutyty

      phuongvutyty Active Member

      Bài viết:
      96
      Được thích:
      246
      Sao ta vẫn ảo tưởng mơ ước 1 Hoàng đế sạch nhỉ, hic hic. Nàng @Natalie Pham check lại mấy chỗ ta ở dưới nhé ^.^
      ....phải cách khoangt (khoảng) thời gian mới đặt tên....
      ....liền kiếm cớ nhường bà vú bế bọn họ (ngũ hoàng tử) xuống....
      Natalie Pham thích bài này.

    2. Temo

      Temo Active Member

      Bài viết:
      186
      Được thích:
      160
      nang co can editor phu ko? ta doc convert truyen nay roi nen rat thich. Neu nang can thi ta edit giup vai chuong, nhung ta chi ranh co 1 tuan sau thoi nen nang tra loi nhanh nhe. Nang email cho t cung duoc [email protected]
      Natalie Pham thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 58: Bài học vỡ lòng
      Editor: Natalie Pham


      " vậy, Nguyễn phương hoa có thai hơn ba tháng sao?" Thẩm Mạt Vân hơi nhướng mày, buồn cười hỏi. Tuy sớm đoán được khả năng này, chẳng qua bất chợt nghe thấy, nàng vẫn cảm thấy thú vị. Nguyễn phương hoa may mắn. có điều nàng ta cũng may mắn vì có vận may, bằng lại đến phiên nàng được thải mái.


      mặt Hồng Tịch cũng ra vẻ đùa cợt, : " phải sao? sớm lan truyền khắp cung, đều về chuyện này." cơ bản đều Nguyễn phương hoa ăn trộm được gà còn mất nắm gạo, ngài nếu nàng ta làm ra trò kia, yên phận chờ thái y bắt ra hỉ mạch sau đó báo lên cho hoàng thượng, chừng hoàng thượng còn vui mừng, được thăng phân vị, nếu được cũng được ban thưởng lớn, đâu lạnh nhạt như bây giờ.


      "Hừm. Hoàng thượng có phái người qua ? Quý phi đâu?" Thẩm Mạt Vân tiếp tục hỏi.


      Hồng Tịch suy nghĩ lát, : "Hoàng thượng chỉ thưởng mấy món đồ cho Nguyễn phương hoa, còn quý phi nương nương... Nô tì còn chưa kịp hỏi thăm, cũng biết được."


      Thẩm Mạt Vân gật đầu, sau khi dặn dò Hồng Tịch chuẩn bị ít lễ vật đưa Cẩm Hoa các, cũng bỏ qua chuyện này, hỏi chuyện nàng luôn chú ý: "Ở cung Chiêu Minh cung, có tin tức gì truyền ra ?" Thừa dịp hoàng đế tẩy trừ người hầu trong Chiêu Minh cung, nàng cũng tìm cơ hội mượn sức mấy người, thuận tiện lén lút xếp vào quân cờ trong cung Chiêu Minh.


      Hồng Tịch vừa nghe, theo bản năng nhìn quanh, thấy cung nữ khác đều đứng bên ngoài chờ mệnh lệnh, lúc này mới thấp giọng cẩn thận : "Cung Chiêu Minh cũng có chút động tác khác thường. Nghe , có chút liên quan tới người ở điện thờ phụ phía tây cung Cảnh Phúc."


      Thẩm Mạt Vân giật mình, kinh ngạc : "Giang mỹ nhân sao?"


      "Dạ."


      "A!" Qua lúc lâu, Thẩm Mạt Vân mới cười khẽ ra tiếng, "Hóa ra Giang mỹ nhân cùng hoàng hậu còn liên hệ. Ta đấy, chỉ bằng người Nguyễn phương hoa, Giang mỹ nhân làm sao có năng lực lên nhanh như vậy, cảm tình là hoàng hậu ở sau lưng giúp nàng ta nghĩ kế. Muốn người hiểu biết hoàng thượng nhất, quả có ai ngoài hoàng hậu nương nương của chúng ta." Đường muội (em họ về phía cha), Hoắc thị vẫn phân vị tuyển thị đây. Nếu phải Tiêu hoàng hậu sơ sẩy, chỉ sợ lúc này nàng trong tình cảnh bị chèn ép. Tuy tại Liễu quý phi thay thế xử lý chuyện trong cung, nhưng cuối cùng cũng danh chính ngôn thuận, mọi người đều cùng cấp bậc, loại cảm giác này hoàn toàn giống với cảm giác khi đối mặt với hoàng hậu.


      "Vậy nương nương cần phải đề phòng Giang mỹ nhân, nô tì cảm thấy, nàng ta cũng phải người hiền lành gì." Hồng Tịch cau mày .


      Hoàng hậu muốn Giang mỹ nhân rời lực chú ý của hoàng đế, phân chia bớt sủng ái của nàng. Giang mỹ nhân dựa vào Nguyễn phương hoa để lên, nàng ta lọt vào mắt hoàng đế, nghĩ đến Hiền phi cũng thể làm khó nàng ta quá nhiều, nay Nguyễn phương hoa lại mang thai, vừa vặn có khoảng thời gian để trống, mà nàng ta tạm thời thể hầu hạ hoàng đế, Giang mỹ nhân vừa vặn bổ sung vào. Mặc dù nhìn qua có lợi cho nàng, chẳng qua Thẩm Mạt Vân quá lo lắng.


      " cần quá đề phòng. Em quên, sang năm là năm gì?" Thẩm Mạt Vân cầm lên khối điểm tâm chậm rãi cắn.

      "Sang năm sao?"


      Hồng Tịch hiểu nhìn nàng, nhưng Tố Nguyệt lại phản ứng trước, "Chủ tử, ngài ám chỉ đến cuộc tuyển tú năm sau sao?" Lúc này Hồng Tịch mới hiểu ra.


      Thẩm Mạt Vân gật đầu, sau khi nuốt khối điểm tâm trong miệng xuống, lại uống ngụm trà xóa vị ngọt, mới : "Đúng vậy, lúc này ta lại hi vọng, vị muội muội tài giỏi xinh đẹp, hầu hạ hoàng thượng cho tốt."


      Hồng Tịch cùng Tố Nguyệt nhìn nhau, đều hiểu lắm. Thẩm Mạt Vân muốn thăm con, chẳng muốn tiếp, chỉ : " thể tính toán xong mọi việc, cứ sống thoải mái mới là quan trọng nhất." xong liền đứng dậy thăm con, hề để ý tới hai người đăm chiêu suy nghĩ ở mặt sau.


      Tiêu hoàng hậu bị nhốt trong cung Chiêu Minh, cho dù còn muốn làm khó cho Thẩm Mạt Vân, rất khó khăn, nàng ta liền đường vòng, muốn nâng đỡ Giang mỹ nhân đến phân bớt sủng ái của Thục phi. Nàng chẳng trông cậy vào Giang mỹ nhân có thể hoàn toàn chiếm lấy hoàng đế, nhưng chỉ cần hoàng đế dần dần lạnh nhạt với Thục phi, như vậy quyết định của nàng cũng tính là thành công.


      Mẹ quý nhờ con, đó là chỉ mai sau con có địa vị cao dành được vinh quang cho mẫu thân, mà trong thực, đặc biệt ở hậu cung, bình thường đều là con được thơm lây nhờ mẹ. Đầu tiên có mẫu thân được sủng ái, con cái mới có cơ hội nổi bật trước mặt hoàng đế. Nếu là con của nữ nhân bị hoàng đế vắng vẻ hoặc chán ghét, hoàng đế thích, vậy cũng có cách nào. Với hoàng đế mà , ai cả đường chỉ là hành vi ngẫu nhiên, bọn họ càng am hiểu cách làm khác —— giận chó đánh mèo.


      Nhưng kế hoạch cản nổi biến hóa, Tiêu hoàng hậu nghĩ tới, thai nhi lần này của Thục phi, lại là "Điềm lành" khiến hoàng thượng vô cùng vui sướng. Càng nghĩ tới, bởi vì Giang mỹ nhân thân thiết với Nguyễn phương hoa, bị Liễu quý phi coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt. Giang mỹ nhân chỉ đối phó với Liễu quý phi hết sức, làm sao còn có sức xấu cung Trường Nhạc. Mà kiện xảy ra trước kia tuy rằng khiến Nguyễn phương hoa cảm thấy khó chịu, nhưng sau khi nàng ta xác định mình mang thai, vẫn rất vui sướng, bởi vậy cũng bắt đầu dè dặt cẩn trọng nuôi thai. Nàng chỉ muốn lo lắng Liễu quý phi gây khó dễ cho nàng, còn muốn đề phòng Thẩm Mạt Vân ngáng chân, cho nên cũng dám ra cửa.


      Liễu quý phi hận Nguyễn phương hoa đến nghiến răng, thấy Nguyễn phương hoa lui ở Cẩm Hoa các ra, lại là phụ nữ có thai nàng ta dễ gây chuyện, đem mục tiêu chỉ hướng Giang mỹ nhân thân thiết với Nguyễn phương hoa.


      Thẩm Mạt Vân tự nhiên có hứng thú, cũng có thời gian làm khó Nguyễn phương hoa, nay tất cả sức chú ý của nàng đều đặt người ngũ hoàng tử. Thời đại này trình độ y học rất lạc hậu, tỷ lệ trẻ con chết non nhiều hơn rất nhiều so với đại, nàng dám lơ lỏng. Tuy rằng có tình cảm sâu nặng với phụ thân của đứa bé, nhưng hai đứa bé này do nàng mang thai mười tháng sinh ra, nếu đứa thực xảy ra chuyện hay, có lẽ nàng thực khóc chết khiếp.


      Trẻ con thay đổi rất nhanh, cơ bản mỗi ngày khác, khi được sáu tháng, Vũ Văn Thụy có thể bò từ đầu giường này sang đầu giường khác, còn thường xuyên đẩy đồ chơi xuống giường, vô cùng khí phách.


      Năm nay Bảo nhi ba tuổi, phát vô cùng ràng, có thể nhớ chuyện, cho nên mấy ngày nay, mỗi ngày Thẩm Mạt Vân đều rút ra khoảng thời gian dạy nữ nhi học vỡ lòng, thuận tiện cũng cho con trai ngồi nghe chút.


      "Nhân chi sơ, tính bản thiện..."* Bảo nhi ngoan ngoãn ngồi ghế quý phi, thong thả mà lại ràng nhớ kỹ 《 Tam Tự Kinh 》mà Thẩm Mạt Vân dạy mấy ngày nay. Đợi đọc mấy chương sau, nàng vội vã đến bên người Thẩm Mạt Vân, giống như tranh công : "Mẫu thân, con đọc xong hết rồi. Con có thể ăn bánh hoa quế sao?"


      *Người ta lúc đầu vốn có cái tính tốt lành


      Thẩm Mạt Vân buồn cười dùng ngón tay bắn vào trán con , khi thấy nàng tội nghiệp ôm đầu, mới với Tố Nguyệt: "Mang lên , nếu đại công chúa của chúng ta vừa muốn khóc kể với phụ hoàng ta bắt nạt nàng."


      "A nương!" Bảo nhi đồng ý lắc lắc thân mình gọi.


      Tố Nguyệt cười mỉm mở ra hộp giữ đồ ăn, lấy ra đĩa bánh thủy tinh hoa quế, đưa tới trước mặt Bảo nhi hai mắt sáng ngời, : "Công chúa, chủ tử sớm thay ngài chuẩn bị tốt bánh hoa quế ngài thích ăn nhất, ngài xem, vẫn còn nóng đâu."


      "A nương tốt nhất." Bảo nhi hoan hô tiếng, sau đó cầm lấy thìa chậm rãi ăn.


      Thẩm Mạt Vân thấy Bảo nhi ăn rất vui vẻ, sau khi lại dặn dò bà vú chăm sóc nàng cẩn thận, liền ôm qua con trai ngồi ở bên khác, : "Thụy nhi, lại đọc sách cho con nghe được ?"


      Vũ Văn Thụy tươi cười, bập bẹ "A a nha nha" vỗ hai tay, bộ dáng vô cùng vui sướng.


      Thẩm Mạt Vân thấy thế, nhịn được hôn lên gò má non mịn của con, lại tùy ý cầm lấy quyển thơ, chậm rãi đọc lên. Vũ Văn Thụy dường như nghe hiểu nội dung này, cái đầu nho gật gù theo, mắt to xoay quanh nhanh như chớp, nhìn qua cực kỳ đáng .

      Vũ Văn Hi vừa tiến đến, nhìn đến Thẩm Mạt Vân ôm con trai đọc thơ, khỏi nở nụ cười, hỏi: "Ái phi làm cái gì vậy?" Lập tức vào ngừng lại động tác chuẩn hành lễ của Thẩm Mạt Vân, sau đó lật xem chút quyển thơ nàng cầm trong tay, " đọc cho Thụy nhi nghe sao? mới sáu tháng, sao nghe hiểu được."


      "Phụ hoàng." Bảo nhi nhìn thấy Vũ Văn Hi tiến vào, cực kì vui mừng, nâng đĩa còn lại khối bánh hoa quế đến trước mặt , : "Phụ hoàng, ăn bánh hoa quế , đây là để lại cho ngài, con còn chưa cho a nương đâu."


      Thẩm Mạt Vân xoa đầu, con quỷ này, cũng quá biết nịnh nọt thôi, biết có nên khen nàng . Đây ràng là Bảo nhi ăn thừa lại, nhưng nàng dĩ nhiên là dành riêng cho phụ hoàng, Vũ Văn Hi cố tình tin.


      Vũ Văn Hi nghe xong, xác định vui vẻ, vì thế nể tình ăn khối bánh hoa quế kia, tuy cũng thích ăn đồ ngọt. Sau khi ăn khối bánh hoa quế kia, ôm lấy Bảo nhi, : "Tiểu công chúa của trẫm, hôm nay làm gì thế?"


      Bảo nhi đếm ngón tay : "Buổi sáng dạo vòng trong vườn hoa, sau đó trở về chơi với đệ đệ, tiếp theo dùng bữa, rồi a nương dạy con đọc Tam Tự Kinh. Phụ hoàng, hôm nay con đọc thuộc hết Tam Tự Kinh mà a nương dạy, con rất giỏi ?"


      "Hừm?" Vũ Văn Hi nhéo gò má mềm mại của con , " giỏi, Bảo nhi giỏi nhất." Ánh mắt cũng nhìn về phía Thẩm Mạt Vân, mặt ra nét hiểu.


      Thẩm Mạt Vân nhận lấy chén trà trong tay Tố Nguyệt, nhàng đặt ở bàn bên cạnh Vũ Văn Hi, mới : "Thiếp thấy Bảo nhi sắp bốn tuổi (tuổi mụ), cũng đến lúc nên cho nàng học vỡ lòng, liền tìm đến ít sách vở cùng bảng chữ mẫu, chuẩn bị chậm rãi nhường nàng học thuộc ít câu thơ đơn giản. nhiều ngày thiếp dạy nàng học Tam Tự Kinh, hoàng thượng, trí nhớ của Bảo nhi tốt, đọc rất có thứ tự ."


      "Ái phi suy nghĩ rất chu đáo, cũng đến lúc Bảo nhi nên học vỡ lòng." Vũ Văn Hi tán thành gật đầu, tự nhiên hy vọng tương lai con là người dốt đặc cán mai ngang ngược, cho dù thể trở thành tài nữ để lại danh tiếng muôn đời, ít nhất cũng phải thông hiểu thi văn sách sử, biết lý lẽ, hiểu việc lớn.


      Thẩm Mạt Vân cũng biết hoàng đế phản đối, nơi này cũng cho rằng "Nữ tử tài là đức", vì thế mỉm cười : "Đúng là đạo lý này, dù sao dạy người cũng là dạy, dạy hai người cũng vậy, vừa vặn Thụy nhi ở nơi này, liền sai bà vú ôm tới, hai tỷ đệ làm bạn. Có nghe hiểu chuyện, có bạn, Bảo nhi học cũng quá đơn."


      Vũ Văn Hi nhìn con bò đến bò ghế quý phi, chau mày, chẳng qua lập tức buông lỏng ra, cười : "Ái phi sai, dù sao Thụy nhi chỉ mới mấy tháng, trước hết cứ theo ý nàng ."


      Theo sau đề tài trọng tâm của hai người đều quay quanh hai người con, sau bữa tối, hoàng đế cũng ở lại cung Trường Nhạc.


      Vì hai người con, hoàng đế cũng thường xuyên đến cung Trường Nhạc thăm Thẩm Mạt Vân. Chẳng qua Thẩm Mạt Vân bao giờ tích cực lưu lại hoàng đế qua đêm như trước kia, mà tính số lần, tháng giữ hoàng đế ở cung Trường Nhạc nghỉ ngơi năm sáu lần. Những lúc khác, hoàng đế thích ở lại ở lại, thích cũng tiễn .


      Đối với Thẩm Mạt Vân, chuyện quan trọng nhất trong năm nay là chăm sóc hai người con, đặc biệt là con trai còn , tuyệt đối cần chú ý, tỷ lệ chết non rất cao, thể cẩn thận. Mặc kệ bên ngoài tranh đấu như thế nào, chỉ cần đụng đến đầu nàng, nàng cũng lười quan tâm, đều là đóng cửa lại ai lo chuyện người nấy.


      Mùng ba tháng mười năm Vĩnh Húc thứ sáu, Nguyễn phương hoa sinh ra lục hoàng tử.


      Lại thêm đứa con, Vũ Văn Hi vẫn rất vui sướng. Qua năm mới, liền đặt tên cho lục hoàng tử, gọi là "Cư".


      Năm Vĩnh Húc thứ bảy, vòng tuyển tú mới lại kéo ra màn che.


      Trong số hơn trăm người đẹp ở đây, nữ nhi của thượng thư hộ bộ (quan cai quản tài chính) Nghiêm Trung xuất sắc nhất, mười tám tuổi, xinh đẹp khuynh thành, vẫn là tài nữ nổi tiếng trong kinh thành, có thể là giai nhân tài mạo song toàn khó gặp. Trong kinh càng sớm có tin đồn, lần tuyển tú này, tiểu thư của Nghiêm gia chắc chắn được chọn.

      @Temo : hí hí có nàng ơi! nàng giúp ta, ta mừng quá. nàng có fb ? cho ta , liên lạc qua fb dễ hơn là qua email :yoyo63::yoyo63:
      Phong nguyet, Halie.hp, SusanDooms25 others thích bài này.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Vậy là trải qua 3 năm trong cung rồi, còn tận 22 năm nữa. là đọc truyện này nữ chinh ko có phản ứng gì mà người đọc là mình lại cứ thấy bứt rứt khó chịu thế nào ấy.
      phuongvutyty, huyen1604Lonna thích bài này.

    5. huyenlaw68

      huyenlaw68 Well-Known Member

      Bài viết:
      496
      Được thích:
      853
      cố lên nàng ơi, truyện hay quá. ta rất thích :))

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :