1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Ngọc Nhi trọng sinh - Bạch Ngọc Vi Hà (Thanh Xuyên, Sủng, Sạch) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 15:


      qua mấy ngày Tiếp, Triết Triết mang theo đám người Đại Ngọc Nhi Bàn Long Tự cầu phúc cho Hoàng Thái Cực, Tiểu Ngọc Nhi bởi vì chân bị thương nên tiện theo, Tiểu Ngọc Nhi đến kinh đô cơ bản cũng chỉ có Đại Ngọc Nhi bầu bạn, chuyện phiếm với người khác, Tiểu Ngọc Nhi chán đến chết nằm ở giường, vô cùng hoài niệm thời điểm chân của mình còn linh hoạt, lúc nào nhàm chán ra ngoài cưỡi ngựa cũng rất tốt a.


      Nhìn thoáng qua khối thạch cao bao quanh mắt cá chân mình, Tiểu Ngọc Nhi lại tự chủ nhớ tới đầu sỏ Đa Đạc hại nàng biến thành như vậy, nhất thời hận đến ngứa răng.


      Sau khi oán giận xong, Tiểu Ngọc Nhi rốt cục nhịn được thở dài tiếng, "Vẫn là khi ở Khoa Nhĩ Thấm mới tốt, kinh đô rất nhàm chán."


      "Kinh đô thực nhàm chán đến như vậy?" Đột nhiên, đạo thanh trầm ổn truyền đến, dọa Tiểu Ngọc Nhi giật mình.


      Tiểu Ngọc Nhi tất nhiên đối với thanh rất quen thuộc, vội nhờ Cao Oa nâng người lên hành lễ: "Thỉnh an Đại Hãn, Đại Hãn vạn phúc."


      Hoàng Thái Cực cũng giúp đỡ chút, nhìn Tiểu Ngọc Nhi đường khập khiễng, khẽ cười : "Mỗi lần ta gặp con, con đều bị thương, vết thương như thế nào? Khá hơn chút nào ?"


      " nghiêm trọng lắm, tại tốt hơn nhiều." Tiểu Ngọc Nhi mặt cười đáp, nhưng mà ở trong lòng lại thầm mắng, mỗi lần nhìn thấy ngươi, ngươi lúc nào cũng thích đột nhiên lên tiếng dọa người a.


      "Ân." Hoàng Thái Cực gật gật đầu, sau đó ngoắc kêu tiểu thái giám ở phía sau, đem đồ vật mang đến đặt ở bàn.


      Tiểu Ngọc Nhi nhìn nhất mấy loại thuốc bổ quý giá được mang đến, thầm chậc lưỡi, có chút chần chờ nhìn Hoàng Thái Cực, cuối cùng vẫn là chậm rãi : "Đại Hãn, lễ vật này quá mức quý giá, con..."


      "Con dưỡng thương quan trọng hơn, thuốc bổ hay cũng chỉ là việc râu ria." Hoàng Thái Cực thản nhiên .


      "Chỉ là chân của con bị thương mà thôi, dùng được nhiều như vậy, hơn nữa đưa tới rất nhiều thuốc bổ." Lại là mấy thứ như nhân sâm, linh chi, tổ yến, nàng căn bản dùng được a, Tiểu Ngọc Nhi nhíu mày.


      " dùng được giữ lại về sau dùng." Hoàng Thái Cực chút có ý tứ đem thuốc bổ thu hồi lại, nhìn chằm chằm vào Tiểu Ngọc Nhi: "Triết Triết đưa, đó là của Triết Triết đưa. Ta đưa , đó là tâm ý của ta."


      Câu cuối cùng kia, có chút khiến người ta sinh ra ý nghĩa khác, Tiểu Ngọc Nhi làm như có nghe hiểu, cười : "Vậy đa tạ Đại Hãn." Sau đó kêu Cao Oa đem vài thứ kia đều thu hồi hết.


      "Vậy con hảo hảo nghỉ ngơi ." Hoàng Thái Cực ánh mắt hơi chớp, vốn tính rời , sau đó trong lúc vô ý nhìn thấy bàn cờ đặt ở trong phòng Tiểu Ngọc Nhi.


      Bàn cờ thượng dùng vải che khuất, hộp cờ cũng là mở ra, hiển nhiên là bàn cờ còn chưa có đánh xong.


      thoáng kinh ngạc nhìn Tiểu Ngọc Nhi: " nghĩ đến, con còn biết chơi cờ?"


      Nguyên bản còn tưởng rằng Tiểu Ngọc Nhi sửng sốt, sau đó giải thích: "Kỳ là Ngọc tỷ tỷ thấy con nhàm chán, sau đó mới dọn tới ở cùng, là muốn dạy con chơi cờ, nhưng mà con đối với cờ có thể là dốt đặc cán mai, học như thế nào cũng hiểu được bí quyết trong đó, cờ này chơi được nửa cũng chơi nổi nữa, cho nên liền gác lại ở đó, chơi tiếp nữa."


      Hoàng Thái Cực câu môi cười, sau đó tiến lên xốc tấm vải lên khoan thai nhìn. Quả nhiên, bàn cờ quân trắng chiếm cứ hơn phân nửa, mà quân đen hiển nhiên là lung tung tán loạn, có viên còn đặt sai vị trí, nhìn ra chính là tự tìm đường chết, cần nghĩ nhiều, quân đen nhất định là Tiểu Ngọc Nhi.


      Thấy Hoàng Thái Cực tươi cười càng sâu, Tiểu Ngọc Nhi nhất thời cảm thấy có chút dọa người, nhất định là nhìn ra bản thân mình chơi có bao nhiêu kém cỏi, dù sao lúc trước Đại Ngọc Nhi đối với kỳ nghệ của nàng cũng là thập phần 'Kinh ngạc'. Tiểu Ngọc Nhi tiến lên phía trước, cười gượng : "Ha ha, Đại Hãn người cũng xem xong, Tiểu Ngọc Nhi tiếp tục cản trở quốc gia đại của người." Lão nhân gia ngài nhanh .


      Hoàng Thái Cực cũng , còn ngồi xuống, cầm lên quân cờ đen: "Hôm nay ta rất nhàn rỗi, con bồi ta bơi ."


      "Đại Hãn, con biết chơi cờ." Tiểu Ngọc Nhi lập lại lần nữa, còn đặc biệt nhấn manh hai chữ ' biết'h.


      " sao, ta dạy cho con." Hoàng Thái Cực xua xua tay tỏ vẻ có gì, giọng thập phần hào sảng.


      Nụ cười mặt Tiểu Ngọc Nhi nhanh chóng còn trụ được nữa, sao dạo này có nhiều người lại 'Thích' dạy nàng chơi cờ như vậy a?


      Biết tính nết chủ tử nhà mình Cao Oa ở phía sau, thiếu chút nữa cười ra tiếng.


      "Đại Hãn, Tiểu Ngọc Nhi tư chất ngu dốt, sợ là quá ngu ngốc khiến cho Đại Hãn tức giận." Tiểu Ngọc Nhi còn muốn từ chối.


      " sao, tính tình ta tốt lắm, cho dù tức giận cũng trút lên người tiểu nha đầu con." Hoàng Thái Cực cười đến thực hòa ái.


      Nụ cười Tiểu Ngọc Nhi hoàn toàn cứng lại mặt, chẳng lẽ tránh thoát sao?


      "Ngồi xuống ." Hoàng Thái Cực nhìn nhìn Tiểu Ngọc Nhi còn sững sờ, đem quân trắng đưa cho nàng.


      "Vâng." Tiểu Ngọc Nhi tiếp nhận hộp cờ, sau đó liền tính nhặt những quân cờ ở bàn, chơi lại lần nữa, nhưng mà Hoàng Thái Cực lại ngăn nàng lại.


      " cần, cứ tiếp tục chơi như vậy." Hoàng Thái Cực rất có hưng trí cầm quân đem trong tay, nhìn bàn cờ suy nghĩ phải đặt quân như thế nào để có thể thay đổi tình thế


      Nghe vậy, Tiểu Ngọc Nhi sửng sốt, sau đó chậm rãi : "Lúc trước con quân đen, vậy Đại Hãn hẳn là quân trắng mới đúng."


      " sao, lạc thú của chơi cờ chính là phải có tính khiêu chiến, cờ càng khó ta càng có hứng." Hoàng Thái Cực vừa vừa đem quân cờ hạ xuống, sau đó nhìn Tiểu Ngọc Nhi, ý là 'Ngươi cũng mau hạ ' .


      "Ha ha." Tiểu Ngọc Nhi cười gượng hai tiếng, sau đó kiên trì ngồi xuống trước mặt Hoàng Thái Cực, nhìn quân trắng, quân đen bàn cờ, đầu Tiểu Ngọc Nhi sắp muốn hôn mê. Cuối cùng, đơn giản trực tiếp cầm quân cờ đánh loạn xuống.


      Hoàng Thái Cực nhìn vị trí nàng hạ cờ xuống, sửng sốt, sau đó cười : "Con có thể lại, ta ngại."


      Tiểu Ngọc Nhi quyết đoán lắc đầu.


      Hoàng Thái Cực sửng sốt, sau đó tiếp tục hạ xuống quân, trong lòng thở dài, Tiểu Ngọc Nhi tuy rằng kỳ nghệ tốt, nhưng chơi cờ dứt khoát như vậy kỳ cũng khó có người như vậy.


      Nhưng kỳ ở trong lòng Tiểu Ngọc Nhi chính là, hạ sai càng tốt, như vậy mới có thể sớm chấm dứt.


      biết là cờ của Tiểu Ngọc Nhi có phải kém như vậy hay , nhưng Hoàng Thái Cực vẫn tận lực nhường nàng, bàn cờ này đánh lâu cũng có phân thắng bại.


      Tiểu Ngọc Nhi ngồi chỗ, cả người cứng ngắc, suy nghĩ cũng biết bay nơi nào, chỉ là chờ khi Hoàng Thái Cực vừa hạ cờ, nàng cũng theo phản xạ tùy tiện hạ xuống quân.


      Đến cuối cùng, cơ hồ sau khi hạ xuống quân cờ cuối cùng, Hoàng Thái Cực rốt cục lên tiếng : "Con thua ."


      Tiểu Ngọc Nhi cảm thấy đây là lần đầu tiên sau khi nàng trọng sinh, nghe được câu êm tai nhất, Tiểu Ngọc Nhi vội vã tươi cười nịnh nọt: "Đúng vậy đúng vậy, Đại Hãn rất lợi hại, ván lúc trước bị con làm cho thê thảm như vậy nhưng Đại Hãn ngài vãn có thể chuyển bại thành thắng ."


      "Con tại chơi cờ rất kém." Hoàng Thái Cực chút khách khí thẳng.


      Tiểu Ngọc Nhi tán thành gật gật đầu, dù sao nàng vốn cũng thích chơi cờ.


      "Đem bàn cờ thu thập sạch ." Hoàng Thái Cực thuận tiện với Tiểu Hoàn Tử vẫn ở bên người.


      Tiểu Ngọc Nhi trong lòng mừng thầm, rốt cục cũng chịu .


      Kết quả, Hoàng Thái Cực lần nữa nhìn Tiểu Ngọc Nhi: "Chúng ta đánh thêm ván nữa, lúc này, ta dạy cho ngươi nên đánh như thế nào."


      Tiểu Ngọc Nhi lập tức ra khuôn mặt đau khổ, chuyện này vẫn chưa xong sao?


      Hoàng Thái Cực còn thêm: "Lúc trước tTa có qua muốn dạy con chơi cờ, quân vô hí ngôn."


      Tiểu Ngọc Nhi nghĩ nghĩ, ra vẻ vừa nãy Hoàng Thái Cực đúng là qua, chỉ bất quá vừa nãy vẫn luôn đắm chìm trong lạc thú muốn xoay chuyển ván cờ từ bại thành thắng, có chỉ nàng.


      "Hôm khác Đại Hãn có thể lại đến dạy Tiểu Ngọc Nhi, dù sao tại thời gian còn sớm." Tiểu Ngọc Nhi cẩn thận đề nghị .


      Hoàng Thái Cực nhìn nhìn sắc trời ở ngoài, tuỳ tiện : "Sắc trời vẫn còn sớm, có thể tiếp tục chơi thêm ván."


      "Vâng." Tiểu Ngọc Nhi tươi cười có chút miễn cưỡng, trong lòng thầm hận, vì cái gì mình phân phó Cao Oa đem bàn cờ này đặt ở chỗ nào kín đáo chút, để cho người khác thấy.


      Hoàng Thái Cực cười khẽ.


      Hai người tiếp tục chơi cờ, chỉ bất quá lần này còn chưa đánh xong, phải dừng lại.


      "Chuyện gì?" Hoàng Thái Cực vui buông quân cờ trong tay, nhìn tiểu thái giám đến bẩm báo.


      "Hồi Đại Hãn, Thanh Ninh cung vừa mới báo lại, đại phúc tấn an toàn hạ sinh long thai, mong người hồi cung."


      Có thêm đứa con nối dòng Hoàng Thái Cực nhất thời long nhan đại hỉ, vui lúc trước sớm bị quên còn mảnh, vội hỏi tên tiểu thái giám kia: "Là tiểu a ca hay là tiểu Cách Cách?"


      "Nô tài biết." Tiểu thái giám khó xử, từ Thanh Ninh cung nghe ngóng cũng chỉ hạ sinh long thai, cũng là là nam hay nữ.


      Tiểu Ngọc Nhi vội hỏi: "Chúc mừng Đại Hãn, Đại Hãn, ngài bây giờ trước nên xem như thế nào ."


      "A, đúng!" Hoàng Thái Cực hoàn hồn, sau đó với Tiểu Ngọc Nhi: "Con cũng theo , thấy con Triết Triết cũng vui vẻ."


      "Vâng." Tiểu Ngọc Nhi cung kính đồng ý.
      Last edited: 28/11/15

    2. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 16:


      Bởi vì chân của Tiểu Ngọc Nhi bị thương nên rất chậm, Hoàng Thái Cực đợi kịp liền bước vào Thanh Ninh cung trước.


      Lúc này Triết Triết rơi lệ, vừa thấy Hoàng Thái Cực tiến vào, vội vàng lau khô nước mắt, chuẩn bị hành lễ với Hoàng Thái Cực, Hoàng Thái Cực vội vàng đỡ nàng. Lập tức hỏi: "Triết Triết, thế nào? Sinh chưa? Là con traisao?"


      Ma ma và A Dâng Nhật bế tiểu Cách Cách ở bên nhất thời có chút xấu hổ, biết nên bẩm báo lại như thế nào.


      Đáy lòng Triết Triết cũng thập phần mất mát, nhưng là nàng vẫn ôm tia hy vọng , miễn cưỡng cười với Hoàng Thái Cực: "Là... Cách Cách."


      Tươi cười của Hoàng Thái Cực thay đổi, "Là Cách Cách cũng tốt a, giống nàng, đại mỹ nhân."


      Hoàng Thái Cực Nắm chặt tay Triết Triết, ôn nhu : "Triết Triết, vất vả cho nàng."


      Nghe vậy, trái tim khẩn trương của Triết Triết cũng buông xuống nửa: "Thần thiếp bất hạnh, sợ là khiến Đại Hãn thất vọng rồi."


      "Tại sao lại như thế? thời gian còn nhiều." Hoàng Thái Cực an ủi.


      "Ân." Triết Triết nhàng gật gật đầu.


      bên, Đại Ngọc Nhi cũng muốn còn vì việc sinh hạ nữ nhi màthương tâm, liền với Hoàng Thái Cực: "Đại Hãn, người nhìn xem, Cách Cách đáng , người đặt cho cách cách cái tên ."


      Hoàng Thái Cực tươi cười chưa mất, nhưng trả lời lại có chút chần chờ: "Ta phải nghĩ ."


      Nụ cười của Đại Ngọc Nhi liền nhạt chút, càng cần tới tâm tình của Triết Triết khi nghe đến câu này .


      Hoàng Thái Cực xoay người, cười với Triết Triết càng thêm ôn nhu, " tại quân tình báo nguy, ta phải về, thương lượng đối sách với bọn họ, nàng nghỉ ngơi ."


      "Ân." Triết Triết vẫn như cũ tươi cười đến ôn nhu hào phóng, săn sóc hiểu chuyệngật đầu.


      Đưa tay ôn nhu lau khô nước mắt Triết Triết, Hoàng Thái Cực : "Ta đây." Dứt lời, nhìn cũng nhìn, quay đầu liền ra ngoài, ánh mắt cũng thèm chia cho tiểu Cách Cách được ôm trong tã.


      Tiểu Ngọc Nhi vừa tới cửaThanh Ninh cung, liền thấy Hoàng Thái Cực ra, Tiểu Ngọc Nhi có chút kinh ngạc.


      Hoàng Thái Cực dừng bước lại, với Tiểu Ngọc Nhi: "Triết Triết vừa mới sinh xong, ngươi cũng vào bồi nàng ."


      Ngữ khí so với lúc trước lãnh đạm hơn nhiều, Tiểu Ngọc Nhi cũng hiểu được tại tâm tình tốt, liền gật đầu, sau đó chậm rãi vào Thanh Ninh cung.


      Mới vừa tới cửa, Tiểu Ngọc Nhi liền thấy Triết Triết thương tâm ghé vào đầu giường, lệ rơi đầy mặt: " cứ như vậy liền rồi, ngay cả liếc mắt nhìn cái cũng có..."


      Đại Ngọc Nhi ngồi ở nàng bên cạnh, vẫn an ủi nàng: " , ngài đừng khóc, Đại Hãn người quốc rất nhiều, ngài chớ để trong lòng. Ngài tại trọng yếu nhất chính là phải chăm sóc chính mình cho tốt, như vậy mới có thể nhanh chóng hoài thai, tiếp theo nhất định là đại a ca."


      Thấy thế, Tiểu Ngọc Nhi cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, Triết Triết lúc nàyđang ôm Đại Ngọc Nhi khóc rống, Tiểu Ngọc Nhi liền yên lặng lui ra. Dù sao lời chúc mừng tạikhông thể , Đại Ngọc Nhi cũng an ủi Triết Triết, nàng vào cũng chỉ khiến cho tình xấu thôi.


      Sau khi trở về, Tiểu Ngọc Nhi phân phó Cao Oa chuẩn bị phần hậu lễ, ngày mai chuẩn bị thăm Triết Triết. Chính là nghĩ tới, đến buổi tối, Đại Ngọc Nhi lại đến chỗ của nàng.


      "Ngọc tỷ tỷ, sao tỷ lại tới đây?" Tiểu Ngọc Nhi kinh ngạc đặt chén trà xuống.


      Đại Ngọc Nhi tựa hồ có chút buồn rầu, ngồi phía đối diện Tiểu Ngọc Nhi từ đầu đến cuốikhông câu: "Nếu thể sinh được con trai, người thực chán ghét như vậy sao?"


      "A?" Tiểu Ngọc Nhi sửng sốt, cho rằng Đại Ngọc Nhi hiểuTriết Triết tại sao lại sốt ruột mong muốn con trai như vậy, đành : "Triết Triết gả cho Đại Hãn nhiều năm như vậy, tất nhiên là hy vọng có thể vì người sinh tiểu a ca có thể đảm đương trách nhiệm, cũng là người kế vị tiếp theo cho Đại Hãn..."


      Lời còn chưa xong, liền bị Đại Ngọc Nhi đánh gãy: " tâm tư tỷ tất nhiên cũng biết, điều tỷ chính là Đại Hãn. Cho dù lần này thể hạ sinh tiểu a ca, nhưng cũng sinh thêm cho Đại Hãn nữ nhi đáng a, vì sao Đại Hãn ngay cả nhìn cũng nhìn cái liền đirồi?"


      Tiểu Ngọc Nhi nghẹn lời, việc này nàng biết phải giải thích ra sao, Hoàng Thái Cực nghĩ như thế nào, nàng quả . Cuối cùng, nàng chỉ đành bất đắc dĩ : "Đại Hãn quốc bận rộn, có lẽ hôm nay có chuyện cấp bách, yên tâm , tiểu Cách Cách đáng như vậy, Đại Hãn có khả năng quan tâm ."


      Tiểu Ngọc Nhi lời này, chính nàng cũng có chút chột dạ, nhưng dù thế nào nàng cũng thể , đúng, Đại Hãn chính là muốn Triết Triết tiếp tụcsinh thêm cho tiểu khuê nữ a.


      "Ân, kỳ ta cũng nghĩ như vậy ." Đại Ngọc Nhi gật gật đầu, nhưng đôi mày vẫn là có giãn ra: "Nhưng mà, ta có chút quen thấy người hành động vô tình như vậy."


      Tiểu Ngọc Nhi bất đắc dĩ, trong lòng lại xem thường, vô tình như thế nào cũng phải đối với tỷ a, thể như vậy làm cái gì. Hơn nữa nàng cảm thấy Hoàng Thái Cực nhiều lắm chỉ là nhất thời thất vọng mà thôi, rất nhanhsẽ thăm mẹ con Triết Triết.


      Tiểu Ngọc Nhi tiếp tục an ủi: "Người là Đại Hãn, tất nhiên thể chu toàn hai mặt, nhưng dù sao, vô luận như thế nào, vị trí của Triết Triết ở trong lòng chắc chắn là thể dao động ."


      Nghe vậy, Đại Ngọc Nhi mới dần dần giãn mày ra, bắt đầu tán gẫu vài câu với Tiểu Ngọc Nhi: "Đúng rồi, muội biết ? Lúc tỷ trở về có nhìn thấy mộtcon gấu chó rất lớn!"


      "gấu chó?" Tiểu Ngọc Nhi nghi hoặc nhíu mày: "gấu chó làm sao có thể xuất ? Còn xuất đường trở về?”


      "Tỷ cũng lắm, Đa Nhĩ Cổn như vậy, nhưng tỷ cảm thấy thân ảnh kia giống người hơn." Đại Ngọc Nhi cũng thực hoang mang.


      Tô Mã ở bên, có chút hoảng: "Ai nha, Cách Cách, tối như vậy rồi ngài đừng loại chuyện đáng sợ này nữa a."


      Đại Ngọc Nhi mắt điếc tai ngơ, tiếp tục với Tiểu Ngọc Nhi: "Muội , đời này có quái vật ? Vừa giống người lại vừa giống gấu."


      "Muội chưa từng nghe đến loại quái vật gì vừa giống người lại giống gấu." Tiểu Ngọc Nhi lắc đầu, "Muộinghĩ phỏng chừng là tỷ bị hoa mắt , chắc chỉ là con gấu chó lớn, có khả năng chỉ hơi gầy chút."


      "Ân." Đại Ngọc Nhi gật gật đầu, sau đó dặn dò với Tiểu Ngọc Nhi: "Vậy muội cũng phải cẩn thận chút a, nếu về sau muội còn muốn xuất cung lễ Phật, tốt nhất là đến chỗ cầu người mang vài thị vệ theo, con gấu kia nếu như có quay lại, cách Phổ Tể Tự muội thường cũng xa đâu."


      Tiểu Ngọc Nhi gật gật đầu, nhưng trong lòng có chút buồn bực, kinh đô này làm sao có thể có gấu? Động vật phải đều tránh xa con người sao.


      Thấy khí cuộc chuyện có chút ngưng trọng, Đại Ngọc Nhi vội chuyển đề tài: "Đúng rồi, hôm nay muội cũng chưa có gặp tiểu Cách Cách, bộ dạng của nàng rất đáng a, mặt dường như khắc ra từ khuôn mẫu của ."


      "Phải ? ngày mai muội thăm, nữ nhi Triết Triết sinhtất nhiên là phải đáng ." Tiểu Ngọc Nhi cười cười.


      "Được! Ngày mai tỷ tỷ cùng muội." Ánh mắt Đại Ngọc Nhi trong lúc vô ý đảo qua, thấy bàn cờ bàn, cười : "Tiểu Ngọc Nhi, hôm naymuội biết chơi cờ rồi?"


      Tươi cười mặt Tiểu Ngọc Nhi cứng đờ, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại, "Đúng, chỉ là nhàm chán nên tùy tiện chơi."


      Đại Ngọc Nhi chậm rãi, bước thong thả đến bên bàn cờ nhìn vòng, cười : "Tuy chưa có đánh xong, nhưng ta khẳng định quân trắng chính là muội. Bất quá người quân đen này ngược lại chơi cờ rất cao minh, ràng có thể nhanh chóng đánh cho muội thua đến hoa rơi nước chảy, nhưng cố tình lại nhường, người quân đen này là ai a?"


      "Ngạch." Tiểu Ngọc Nhi trầm mặc chút, sau đó chỉ vào Cao Oa : "Là Cao Oa nha, tỷ tỷ cũng biết a, Cao Oa chơi cờ rất lợi hại , nhưng nàng cũng có ý tốt, chịu đánh nhanh để thắng, cho nên nhường muội lâu như vậy, tránh đểcho muội càng đánh càng càng mất mặt, sau đó liền trở nên như vậy."


      "Cao Oa?" Đại Ngọc Nhi kinh ngạc nhìn về phía Cao Oa: "Thực nhìn ra, ngươi chơi cờ lợi hại như vậy, từ khi nào ngươi biết chơi cờ?"


      Cao Oa đột nhiên bị điểm tên, vô cùng kích động, nhưng nhanh chóng chấn địnhmặt đỏ, tim gấp trả lời: " Ngạch Kỳ Cát nô tỳ chơi cờ rất tốt, ngườilà người Hán, khi còn bé có dạy nô tỳ chơi, cho nên nô tỳ cũnghiểu sơ phần."


      Tiểu Ngọc Nhi trộm ở sau lưng Cao Oa giơ ngón tay cái, hảo nha đầu, phản ứng rất nhanh.


      "Phải ?" Đại Ngọc Nhi lập tức nở nụ cười: "Chúng ta cùng chơitiếp cho hết ván ."


      Cao Oa vội vàng lắc đầu: " , nô tỳ chỉ có chút tài mọn sao có thể bêu xấu trước mặt Ngọc Cách Cách.”


      "Kiacó là cái gì, hơn nữa kỳ nghệ của ngươi nếu chỉ là chút tài mọn, ta đây càng là kẻ mù biết gì."


      Cao Oa vội vàng quay đầu, hướng Tiểu Ngọc Nhi cầu cứu.


      Tiểu Ngọc Nhi nhận được ánh mắt của nàng, cũng tiến lên khuyên nhủ: "Kỳ nghệ Cao Oa lại kỹ bằng tỷ, hơn nữa trễ như vậy, ban ngày tỷ tỷ làm bạn an ủi cũng mệt rồi, vẫn là nên về nghỉ ngơi sớm chút."


      Nghe đến đây, Đại Ngọc Nhi cũng tự giác ngáp cái, sau đó gật gật đầu: "Tỷ tỷ về trước ."


      Tiểu Ngọc Nhi gật đầu, sau đó đưa Đại Ngọc Nhi tới trước cửa, đợi Đại Ngọc Nhi vừa , Cao Oa lập tức vuốt mồ hôi lạnh trán: "Cách Cách, vừa rồi ngài hù chết nô tỳ a, nô tỳ sao có thế biết những thứ của người Hán được."


      "Chuyện này cũng có biện pháp khác a." Tiểu Ngọc Nhi cũng có chút bất đắc dĩ.


      "Cách Cách, ngài vì cái gì lại , là ban ngày Đại Hãn cùng ngài chơi cờ a." Cao Oa hiểu .


      "Nếu ta như vậy, ở trong lòng Ngọc tỷ tỷ chừng đoán mò a." Chưa đến chuyệnĐại Ngọc Nhi thích Hoàng Thái Cực, hơn nữa hôm nay Hoàng Thái Cực có thời gian bồi nàng chơi cờ, lại lấy cớ có quốc mà vội vàng rời , ngay cả Triết Triết sinh tiểu Cách Cách cũng liếc mắt nhìn cái, nếu rơi vào tai Triết Triết, trong lòng còn biết nghĩ về nàng như thế nào nữa.


      Nhìn nhìn cái bàn cờ kia, Tiểu Ngọc Nhi hạ quyết tâm, vội vàng phân phó Cao Oa đem bàn cờ kia cất , tốt nhất là về sau cũng đừng để cho người khác nhìn thấy.
      Last edited: 15/11/15

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Tiểu Huân bộ này quá lâu rồi nha tiểu Huân :052::052::052: hết ngày 22/11 mà bạn vẫn ko post chương mới, mình làm theo luật. Thân!

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 17:


      Lại qua tháng, Triết Triết hết thởi gian ở cữ, tiểu Cách Cách cũng được đầy tháng.


      Ngày này, Tiểu Ngọc Nhi sớm tới Thanh Ninh cung, sau đó đưa lên lễ vật chính mình chuẩn bị cho tiểu Cách Cách, là khối điền ngọc được tạo thành hình chú thỏ .


      Triết Triết vừa thấy này khối ngọc cũng rất vui mừng, cười nhìn Tiểu Ngọc Nhi, " là đáng , cám ơn con, Tiểu Ngọc Nhi."


      "Ha ha, tiểu Cách Cách còn thỏ, đưa khối ngọc này cho nàng chơi là thích hợp nhất." Tiểu Ngọc Nhi cười cười, sau đó cười nhìn tiểu cách cách phun bong bóng trong ngực của ma ma.


      Đại khái tiểu Cách Cách cũng rất thích Tiểu Ngọc Nhi, cười đến vô cùngvui vẻ.


      Nhìn thấy tiểu Cách Cách tươi cười, tâm Tiểu Ngọc Nhi đều nhanh hóa thanh nước, dùng tay nhàng nhéo nhéo khuôn mặt mền mại của tiểu Cách Cách, sau đó cười với Triết Triết: " , tiểu Cách Cách là đáng ."


      "Vậy con về sau phải thường đến chơi với nàng a, tiểu hài tử cũng biết sợ người lạ nha." Triết Triết che miệng cười khẽ.


      "Đó là tất nhiên." Tiểu Ngọc Nhi gật gật đầu, "Con chỉ sợ nếu như đến nhiều, còn chê con phiền."


      Triết Triết nhịn được cười ra tiếng đến, sau đó nhìn chân Tiểu Ngọc Nhi, liền dò hỏi: "Chân của con tại thế nào? Đỡ hơn chưa?"


      "Ân, tốt hơn nhiều, bởi vì buổi tối thường xuyên xoa bópnên tốt lắm, bây giờ đường cũng cần phải chống theo nạng ."


      "Vậy là tốt rồi." Triết Triết gật gật đầu.


      Tiểu Ngọc Nhi nhìn chung quanh, thấy được thân ảnh Hoàng Thái Cực, trong lòng thầm phỏng đoán, nhưng cũng hỏi.


      Chỉ chốc lát, Đại Ngọc Nhi cũng mang theo Hải Lan Châu đến.


      " !" Đại Ngọc Nhi vẫn là có chút xúcđộng hô to, vừa mới vào tới ngồi xuống chỗ đối diện Triết Triết, quan sát sắc mặt của Triết Triết: " khí sắc tốt, bọn họ đều cónữ nhân sau khi có con còn xinh đẹp nhưng mà nhìn , ai mà có thể đoán được người là mâu thân của ba đứa trẻ chứ, đúng là càng ngày càng đẹp."


      Chỉ cần là nữ nhân, ai thích nghe người khác khen tặng, Triết Triết cũng ngoại lệ, nàng cúi đầu cười, "Con a, mỗi ngày mở miệng đều ngọt như mật đường."


      "Ha ha." Đại Ngọc Nhi cười cười, sau đó kêu Tô Mã đem lễ vật bản thân chuẩn bị đưa tới trước mặt Triết Triết.


      " , người xem, đây là quà convà Hải Lan Châu tỷ tỷ đặc biệt vì tiểu cách cách tìm người làm khoá bình an, hy vọng cả đời tiểu Cách Cách có thể khỏe mạnh an khang.


      Khóa bình an tạo từ vàng ròng, mặt điêu khắc rất nhiều chi tiếthoa văn tường vân, ởphía còn dùng ba loại văn tự Mãn_Hán_Mông khắc lên bốn chữ “Bình an Cát tường”.


      Triết Triết vừa thấy cũng rất vui vẻ, " là hao tốn tâm sức, ta thực thích."


      " thích là tốt rồi." Đại Ngọc Nhi vui vẻ cười , sau đó bổ sung : "Cái này là do Hải Lan Châu tỷ tỷ nhắc nhở ta a, nếu ta cũng biết nên đưa cái gì cho tiểu Cách Cách là tốt nhất."


      Nghe vậy, Triết Triết cho dù ngày thường thích Hải Lan Châu, nhưng là vẫn cho nàng khuôn mặt tươi cười: " cám ơn ngươi, Hải Lan Châu, tâm tư của ngươi quả nhiên hơn người a."


      Cái này khiến cho Hải Lan Châu có chút thụ sủng nhược kinh , vội vàng : " khổ cực, con cũng chỉ ở bên thêm vài điều mà thôi, tất cả mọi thứ đều là do Ngọc Nhi làm cho người, phúc tấn ngài thích là tốt rồi."


      Triết Triết cười cười, sau đó phân phó A Dâng Nhật chuẩn bị ít thuốc bổ đưa cho Hải Lan Châu, "Thân mình ngươi mảnh mai, cũng cần bồi bổ, những thứ này ngươi lấy về ."


      Hải Lan Châu vui vẻ tiếp nhận, đây là nàng lần đầu tiên nàng được Triết Triết tặng đồ.


      Đại Ngọc Nhi nhìn xung quanh, gặp được thân ảnh nàng muốnthấy, liền dò hỏi: " , Đại Hãn đâu? Hôm nay người đến sao?"


      tươi cười của Triết Triết cứng ngắc chút, nhưng rất nhanh khôi phục như thường, giống như người vừa mới cứng ngắc kia phải là nàng, "Đại Hãn gần đây bận rộn quốc , hôm nay là rảnh đến đây."


      "Phải ?" thanh Đại Ngọc Nhi có chút trầm, biết là do thấy được Hoàng Thái Cực mà có chút uể oải, hay là thay Triết Triết cảm thấy tiếc hận. Nhưng nàng cũng rất nhanh liền hiểu được vấn đề nàng vừa hỏi khiến lòng Triết Triết thoải mái.


      Đại Ngọc Nhi liền chuyển đề tài khác, sau đó đến bên cạnh Tiểu Ngọc Nhi, cùng đùa với tiểu Cách Cách. Sau đó liên tục khen tiểu Cách Cách sau này lớn lên nhất định trở thành đại mỹ nhân hiếm thấy.


      Triết Triết tâm tình thoáng chuyển biến tốt đẹp chút.


      Chỉ chốc lát, hai trắc phúc tấn khác của Hoàng Thái Cực cũng tới thanh ninh cung chúc mừng Triết Triết và tiểu Cách Cách, sau đó cũng đưa lên kim khóa, đương nhiên ở phương diện tâm tư có cẫn thận như của Đại Ngọc Nhi và Hải Lan Châu.


      Triết Triết cười cười, sau đó liền mời mọi người dùng chút điểm tâm.


      Mới vừa ngồi xuống, Hải Lan Châu liền dâng nước mơ lên, lại khiến cho hai phúc tấn vừa mới đến cười nhạo trận. Hải Lan Châu vừa , các nàng luân phiên nhau Hải Lan Châu là tai tinh. Theo tính khí của Đại Ngọc Nhi muốn cùng các nàng trở mặt, nhưng lại bị Triết Triết áp chế, nụ cười vẫn như trước vừa khéo léo vừa hào phóng.


      , Tiểu Ngọc Nhi ở bên cũng thấy được hai phúc tấn này thực nhiều chuyện, hơn nữa hành vi hai phúc tấn nàycũng khiến cho Tiểu Ngọc Nhi cảm thấy thực được tự nhiên.


      Chỉ chốc lát, nha đầu bên người Thuần phúc tấn liền tiến vào chúc mừng Triết Triết, sau đó tuôn ra tin tức khiến cho mọi nữ nhân trong phòng đều ghen tức.


      Thuần phúc tấn có thai, hơn nữa tại Đại Hãn còn bồi nàng dùng bữa, cũng có vội quốc .


      Nghe vậy, Tiểu Ngọc Nhi thầm bĩu môi, ấn tượng đối với Hoàng Thái Cực tuột dốc phanh, phải vì Hoàng Thái Cực bồi trắc phúc tấn của ăn cơm có cái gì đúng, nhưng mà ít nhất vào ngày nữ nhi đầy tháng tốt xấu cũng phải đến nhìn nàng chút a, bên này lấy cớ quốc bận rộn, bên kia lại cùng nữ nhân khác ăn cơm, cuối cùng còn để cho các nàng biết được, Hoàng Thái Cực quả nhiên là có chút bạc tình.


      Tuy rằng ở mặt ngoài mọi người đều như bình thường, nhưng cuối cùng trong lòng mỗi người đều thoải mái.


      Tiểu Ngọc Nhi để ý tới nhiều như vậy, dù sao nàng cũng chỉ là 'Khách nhân' từ Khoa Nhĩ Thấm tới.


      qua mấy ngày, lần đầu, khi vết thương chân của Tiểu Ngọc Nhi lành hẳn nàng liền tới chỗ Triết Triết cầu được xuất cung lễ Phật, Triết Triết nhìn nàng,thấy có gì trở ngại, liền chấp thuận .


      Đến cửa Phổ Tể Tự, phảitiểu ni thường xuyên tiếp đãi Tiểu Ngọc Nhi, mà là thân ảnh nàng nghĩ nhìn thấy nữa

      Áo bào màu lam, khuôn mặt tuấn lãng, cưỡi con hắc mã, còn nhìn xung quanh cửa của Phổ Tể Tự, mặt mang theo nghi hoặc cùng buồn bực, phải Đa Đạc còn có thể là ai?


      Tiểu Ngọc Nhi vừa định quay đầu ly khai, nhưng lập tức bị Đa Đạc nhìn thấy.


      " nương!" Đa Đạc lập tức đuổi theo.


      Tiểu Ngọc Nhi làm bộ như có nghe thấy, tiếp tục phía trước , nhưng hai chân của nàng sao có thể so được với bảo mã của Đa Đạc, rất nhanh nàng bị Đa Đạc cản lại.


      Thấy tránh khỏi, Tiểu Ngọc Nhi cũng tiếp tục tránh né, vui nhìn Đa Đạc hỏi: "Ngươi tìm ta làm gì?"


      Đa Đạc cười, lộ ra hàm răng trắng, sau đó xoay người xuống ngựa, đến trước mặt Tiểu Ngọc Nhi: "Rốt cục thấy nương, tốt quá!"


      "Ngươi còn chưa cho ta biết, ngươi tìm ta làm cái gì?" Tiểu Ngọc Nhi lần thứ hai tức giận hỏi.


      "A." Đa Đạc vội kịp phản ứng, sau đó từ trong ngực lấy ra chiếc khăn dùng để góiđồ vật.


      Tiểu Ngọc Nhi trừng mắt nhìn vật kia, đây là cái gì?


      Đa Đạc rất nhanh liền giải đáp nghi hoặc của nàng, cầm mấy thứ chai chai lọ lọ : "Những thứ này đều là rượu thuốc tốt nhất vàthốc giảm đau, ta hại nương bị trật chân, vẫn luôn cảm thấy băn khoăn, cho nên muốn đưa này đó biểu đạt xin lỗi của ta."


      "Ngươi biết bây giờ đưa thứ này quá muộn sao?" Tiểu Ngọc Nhi cúi đầu nhìn nhìn mắt cá chân khỏi hẳn của mình.


      Đa Đạc sờ sờ cái ót, mở miệng : "Ta cũng biết là quả có chậm chút, nhưng mà mấy tháng qua mỗi ngàyta đều ở đây chờ nương, lại biết nhà nương ở đâu, cho nên cũng chỉ có thể chậm trễ đến bây giờ." Nhưng rất nhanh, tinh thần Đa Đạc lại chấn hưng: "Nhưng thứ này dùng rấttốt, nương cứ nhận lấy, giữ lại sau này dùng cũng được."


      Nghe Đa Đạc hơn tháng mỗi ngày đều ở đây chờ nàng, tâm Tiểu Ngọc Nhi liền mềm nhũn, nhưng khẩu khí vẫn đông cứng : "Ngươi, cái người ngu ngốc này!"


      Nhưng mà cuối cùng Tiểu Ngọc Nhi vẫn là nhận lấy.


      Vốn tưởng rằng nàng cự tuyệt lời giải thích của , nhưng thấy Tiểu Ngọc Nhi tiếp nhận, Đa Đạc lập tức cười đến thập phần sáng lạn.
      Last edited: 15/11/15

    5. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Tiểu Huân luật của cung là 1 tuần 1-2C, bạn lưu ý hộ mình.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :