1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Người Láng Giềng Của Ánh Trăng - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 16-3

      Ứng Hàn Thời về phòng xem tivi lúc. Khi ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo tường là chín giờ tối, vẫn thấy Cẩn Tri gọi. tắt tivi, chăm chú lắng nghe tiếng động bên phòng .

      Ứng Hàn Thời đột nhiên sững người. lập tức đứng dậy, sang phòng bên cạnh, khẽ gõ cửa: “Cẩn Tri!”.

      Bên trong có tiếng động nào khác ngoài hơi thở gấp gáp của . Ứng Hàn Thời đứng yên lát rồi mở cửa vào bên trong.

      Căn phòng bật đèn, chỉ có tia sáng đỏ lờ mờ từ ngoài cửa hắt vào. Cẩn Tri co quắp trong chăn, mái tóc dài xõa ga trải giường trắng muốt. Ứng Hàn Thời quỳ chân xuống cạnh giường, nhìn đăm đăm. vẫn trong giấc ngủ, nhưng đôi lông mày nhíu chặt, nước mắt chảy dài, ướt đẫm bên gối. Dường như nấc nghẹn, cách nào dừng lại.

      Trái tim Ứng Hàn Thời nhói đau. là người dễ rơi lệ. Dù bị trí tuệ nhân tạo tấn công ở thư viện, dù bị đám tội phạm bao vậy ở hang núi Y Lam, cũng khóc lần. Lần khóc duy nhất là nhìn thấy cảnh tượng Cố Tế Sinh gặp nguy hiểm.

      Cẩn Tri, lần này em mơ thấy gì? Tại sao em lại khóc đau đớn như vậy? Lẽ nào… bên cạnh chúng ta lại có người sắp phải đối mặt với cái chết?

      Trong lúc mơ mơ màng màng, Cẩn Tri cảm thấy có người chạm môi vào má mình, lau hàng lệ. từ từ mở mắt, bắt gặp Ứng Hàn Thời quỳ bên giường. Cẩn Tri ngơ ngẩn nhìn .

      “Em thấy gì trong giấc mơ vậy?" hỏi .

      Cẩn Tri im lặng.

      “Có phải… nhóm chúng ta có người gặp bất tắc ?” Ứng hàn Thời nắm tay .

      Xung quanh rất yên tĩnh, Cẩn Tri cất giọng khàn khàn: “Em chẳng mơ thấy gì cả”.

      “Thế tại sao em lại khóc?”.

      Cẩn Tri cụp mi, né tránh ánh mắt của : “Em… Em mơ thấy hình ảnh lúc mẹ em qua đời nên rất đau buồn”.

      Ứng Hàn Thời trầm mặc lúc rồi ngồi lên giường, ôm vào lòng. Vòng tay rất ấm áp, tràn ngập mùi hương quen thuộc, Cẩn Tri tựa đầu vào ngực , nhắm nghiền đôi mắt.

      Ứng Hàn Thời hôn lên má . Cẩn Tri đột nhiên nghiêng mặt né tránh: “Đầu em vẫn còn đau lắm! Hay là về phòng trước , em muốn ngủ thêm lát”.

      Đây là lần đầu tiên từ chối nụ hôn của kể từ khi hai người xác định quan hệ, Ứng Hàn Thời khẽ nhíu mày nhưng vẫn đứng dậy: “Ừ!”. xong, lại cúi xuống đắp chăn cho rồi mới rời .

      Cẩn Tri đột nhiên nhảy xuống giường, đuổi theo Ứng Hàn Thời, ôm chặt thắt lưng từ phía sau. đờ người, từ từ ngoảnh đầu nhìn , gặng hỏi: “Em sao thế?’.

      Cẩn Tri hít hơi sâu: “Em sao, chỉ là tự nhiên nhớ mẹ nên tâm trạng được ổn định cho lắm!”. Ngừng vài giây, tiếp: “Mẹ em từng trao trọn tình cảm cho người, nhưng cuối cùng vẫn đơn đến hết đời. Đầu bạc răng long quả nhiên dễ thực ”.

      Ứng Hàn Thời quay hẳn người lại, nâng mặt lên, giọng: “Em đừng buồn. Chúng ta khác mẹ em và người đó. Mà trước khi đến đây em định với điều gì thế? đợi lâu lắm rồi”.

      Cẩn Tri nhướng mày nhìn : “Hôm nay em rất mệt, để lúc khác sau !”.

      Hai người yên lặng vài giây.

      khẽ đáp: “Ừ!”.

      Cẩn Tri dõi theo cho tới khi Ứng Hàn Thời đóng cửa. đến bên bàn, rót cốc nước uống ừng ực rồi đến bên cửa sổ. bầu trời lấp lánh muôn vàn ngôi sao vẫn có vết mờ mờ màu đỏ tựa như hoa văn trải ra vô cùng vô tận. Cẩn Tri đứng bất động, ngước nhìn hồi lâu.

      Vừa lên cầu thang, Trang Xung liền nhìn thấy người ở ban công lộ thiên tầng hai. ta liền tiến lại gần: “ sao thế?”.

      Cẩn Tri ngồi yên ở đó, phóng tầm mắt về phía xa xa. Nghe câu hỏi, bình thản đáp: “ có gì”.

      Trang Xung kéo ghế lại ngồi cạnh : “Tại sao lại khóc sưng mắt thế kia?”.

      Cẩn Tri lặng thinh.

      Trang Xung đột nhiên biến sắc mặt: “ ấy gạo nấu thành cơm rồi à?”.

      nghĩ đâu thế? ấy còn lâu mới dám”.

      Trang Xung gật đầu: “Cũng phải!”.

      ta định truy vấn, đằng sau chợt vang lên tiếng bước chân. Hai người quay đầu lại, thấy Lâm Tiệp xuống: “Tô gửi kết quả quét năng lượng rồi. Ngài chỉ huy kêu chúng ta qua phòng ngài ấy”.

      Trang Xung liền đứng dậy, Cẩn Tri lặng lẽ theo ta.

      Cửa phòng Ứng Hàn Thời mở toang. Cẩn Tri nhìn thấy ngồi trước chiếc máy tính xách tay, tập trung vào công việc. Nghe tiếng động, liền ngẩng đầu lên. Cẩn Tri lập tức quay chỗ khác.

      “Ngài chỉ huy, tình hình sao rồi?” Lâm Tiệp hỏi.

      “Mọi người ngồi ! Kết quả do Tô gửi có hai điểm đáng chú ý.” cất giọng ôn hòa: “Thứ nhất, trong phạm vi bức xạ năng lượng mà tô đặt ra có dấu vết của người ngoài hành tinh. Thứ hai, vị trí con chip được khoanh vùng, là tọa độ ở ngoại ô phía đông thành phố, Trong vòng năm cây số. Tôi vừa kiểm tra, nơi đó là nhà riêng của Chủ tịch tập đoàn Huy Vũ Thẩm Viễn Khiêm”.

      phát ra tung tích của người ngoài hành tinh ư?” Lâm Tiệp chau mày: “Lẽ nào là nhân vật lợi hại?”.

      Ứng Hàn Thời đáp: “Việc Tô quét ra đối phương xuất phát từ hai khả năng. là, ta rời khỏi nơi này nhưng để con chip lại. Hai là, ta có sức chiến đấu đủ mạnh để bị ảnh hưởng bởi bức xạ năng lượng”. đến đây, quay sang Cẩn Tri giải thích: “Sức chiến đấu của Cố Tế Sinh khá mạnh nhưng ta biết khống chế nên mới bị bọn phát ”.

      Cẩn Tri vẫn cúi đầu, nhìn .

      Trang Xung hỏi: “Lẽ nào Thẩm Viễn Khiêm chính là người ngoài hành tinh sở hữu con chip?”.

      loại trừ khả năng đó.” Ứng Hàn Thời .

      “Lợi hại đấy!”.

      Cẩn Tri cũng nghĩ vậy. Nếu phải là người Trái đất, vậy Thẩm Viễn Khiêm chính là người ngoài hành tinh thành công nhất còn gì.

      “Đối tượng này dễ tiếp cận. Chúng ta phải bắt đầu điều tra từ đâu bây giờ? Có cần tôi đột nhập vào nhà ông ta thăm dò trước ?’ Lâm Tiệp hỏi.

      Ứng Hàn Thời ngẫm nghĩ trong giây lát rồi trả lời: “ nên. Chúng ta đến đây phải để cướp đoạt. Nếu chúng ta tùy tiện xâm nhập khiến đối phương nảy sinh thái độ thù địch mà thôi”.

      Trong lúc Ứng Hàn Thời , Cẩn Tri nhìn chăm chú. Cảm nhận được ánh mắt của , liền liếc về bên này. vội vàng cúi đầu, trong lòng vô cùng hỗn loạn.

      “Tôi có cách.” Trang Xung : “ Chúng ta bắt đầu từ Thẩm Gia Minh, con trai ông ta”.

      Vừa rồi ở ngoài đường ăn đồ nướng, Trang Xung tình cờ nghe được chuyện phiếm về bố con nhà họ Thẩm. Thẩm Viễn Khiên xây dựng cơ nghiệp từ hai bàn tay trắng. Ông ta có đầu óc lại coi trọng chữ tín nên việc kinh doanh ngày càng phát đạt, mở rộng ra nhiều lĩnh vực như bất động sản, công nghệ cao, nông nghiệp… Ông ta có căn bệnh chung của người buôn bán là coi trong phong thủy. Ông ta từng mời Giám đốc thư viện họ Chu đến nhà xem giúp, còn đào nhiều cột đá về chôn trong nhà. Con trai Thẩm Gia Minh người lại là con cháu nhà giàu điển hình, chẳng có đầu óc kinh doanh, suốt ngày chỉ biết ăn chơi hưởng lạc. Có điều, nghe tính cách ta rộng rãi, phóng khoáng, coi trọng nghĩa khí nên tiếng tăm tồi.

      Thẩm Gia Minh có sở thích khác người, đó là say mê những thứ liên quan đến năng lực siêu nhiên. ta thường săn tìm những đồ vật và con người kỳ dị, nhưng ai biết đó có phải là năng lực siêu nhiên hay chỉ là trò lừa đảo thôi.

      “Năng lực siêu nhiên ư?” Lâm Tiệp hỏi: “Liệu đây có phải cái cớ để hai bố con họ Thẩm tìm đồng loại hay ?’.

      Ứng Hàn Thời mỉm cười: “Rất có thể”.

      Trang Xung sáng mắt: “Nghe Thẩm Gia Minh thường đến quán bar tên Hà Sắc. Hay là chúng ta tới đó thử xem thế nào?”.

      “Được!” Ứng Hàn Thời đáp.

      Trang Xung đứng lên: “Để tôi bắt taxi”.

      Thấy Cẩn Tri đứng lên, Ứng Hàn Thời liền quay sang Lâm Tiệp: “Thượng tá Lâm xuống trước , tôi có chuyện muốn với Cẩn Tri”.

      Lâm Tiệp im lặng rời , trong phòng chỉ còn có hai người. Ứng Hàn Thời tới, hơi thở của Cẩn Tri có chút ngừng trệ.

      “Tiểu Tri, em sao vậy?” hỏi .

      Trái tim nhói đau, não bộ lại lên hình ảnh trong giấc mộng, Cẩn Tri mở miệng cách khó nhọc: “Em sao. Chỉ là… bây giờ em chưa muốn hứa hẹn gì với .” ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt : “Em nghĩ, chúng ta đến với nhau quá nhanh, em cũng mấy tỉnh táo. Em cần xem xét lại rồi tính sau”. Vừa dứt lời, cảm thấy lồng ngực như bị tảng đá lớn đè nặng.

      Ứng Hàn Thời vô cùng sửng sốt, toàn thân như hóa đá. Trái tim đau buốt, Cẩn Tri liền quay gót định rời nhưng cổ tay bị nắm chặt.
      Dương Trà Giang, inbeibe, lyly2 others thích bài này.

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 16-4

      “Em… Em vừa gì?”.

      Đầu óc Cẩn Tri trống rỗng, linh hồn như trôi dạt tận phương nào. cúi đầu đáp khẽ: “Ý em là… chúng ta tạm thời cứ giữ mối quan hệ bạn bè thôi”.

      Ứng Hàn Thời ngây người. liền giật khỏi tay , lao ra khỏi phòng. chạy rất nhanh xuống dưới. Trang Xung và Lâm Tiệp đứng đợi bên lề đường, bắt gặp bộ dạng này của , họ tròn mắt kinh ngạc. Cẩn Tri bồn chồn đứng bên. lúc sau, Ứng Hàn Thời xuống. Cẩn Tri nhìn nhưng ánh mắt vẫn bắt gặp cái bóng đổ dài mặt đường. biết có phải do tâm lý mà thấy cái bóng đó đặc biệt độc.

      Đúng lúc này, chiếc taxi dừng lại trước mặt họ. Cẩn Tri lập tức lên xe. ngồi ở ghế lái phụ, để ba người ngồi hàng phía sau.

      “Ngài chỉ huy lên xe !” Lâm Tiệp .

      Ứng Hàn Thời cất giọng bình thản: “Mọi người ngồi taxi , tôi bộ qua bên đó cũng được”.

      “Chỗ đó xa lắm…” Trang Xung còn chưa kịp dứt lời, Ứng hàn Thời vụt mất.

      Taxi qua nửa thành phố, ánh đèn đủ loại màu sắc hắt lên cửa xe. Cẩn Tri dõi mắt ra bên ngoài. Thành phố này chẳng khác thành phố Giang là bao. Tối hôm Ứng Hàn Thời tỏ tình, cũng bỏ chạy như bây giờ, để bản thân hòa lẫn vào dòng xe cộ thấy tận cùng.

      Ô tô đưa ba người đến quán bar Hà Sắc. Nơi này quả nhiêm xa hoa lộng lẫy, ngoài cửa, đèn đóm sáng rực, xung quanh đỗ đầy xe hơi. Bọn họ đến cửa ra vào liền nhìn thấy hình bóng quen thuộc chờ sẵn ở đó. chắp hai tay sau lưng, đầu cúi thấp, biết nghĩ gì.

      “Hàn Thời!” Lâm Tiệp lên tiếng. Do ở chỗ đông người nên ta gọi thẳng tên .

      Ứng Hàn Thời quay đầu, ánh mắt dừng lại ở Cẩn Tri. Dù trong lòng rối bời nhưng vẫn bình tĩnh đối mặt với .

      “Vào !” nhàng mở miệng. Lâm Tiệp và Trang Xung trước, để và Cẩn Tri sau.

      Cẩn Tri nhìn thẳng về phía trước, khóe mắt vẫn thấy lặng lẽ bên cạnh mình. thầm nghĩ, hai người cứ như bây giờ cũng được. thể lại gần, cũng lỡ cách xa .

      Quán bar chơi nhạc rock, ánh đèn nhấp nháy liên tục, người đông như kiến. Trang Xung gọi nhân viên phục vụ: “Hãy xếp cho chúng tôi chỗ yên tĩnh”. Vừa nhét ít tiền boa cho đối phương, ta vừa hỏi: “Tôi là bạn của Thẩm thiếu, ấy đến chưa?”.

      chàng nhân viên vội đáp: “Đến rồi ạ! Thẩm Thiếu ở bàn số mười”.

      Trang Xung mừng rỡ nhưng để lộ ra mặt: “Tôi muốn tạo cho ấy niềm vui bất ngờ. Cậu hãy xếp bàn gần chỗ ấy cho chúng tôi!”.

      Nhân viên phục vụ dẫn bốn người vòng qua sàn nhảy, tới chiếc bàn chưa có người ngồi ở sát tường. Tất cả ngồi xuống, Ứng Hàn Thời ngồi cách Cẩn Tri hai cái ghế trống.

      Lâm Tiệp liếc qua bọn họ. Trang Xung cầm tờ thực đơn, đánh dấu lượt rồi đưa cho chàng nhân viên. Phát ra tình trạng của Ứng Hàn Thời và Cẩn Tri, ta buột miệng: “Hôm nay, hai người…”.

      Cẩn Tri liếc xéo cái, ta liền ngậm miệng.

      Lâm Tiệp đột nhiên chỉ tay: “Kia là Thẩm Gia Minh đúng ?”.

      Mọi người đều ngẩng đầu về hướng đó, nhìn thấy đám đông nam nữ vui vẻ uống rượu. Có người hét lớn: “Thẩm thiếu! Thẩm thiếu!”. Người được gọi tầm hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, có diện mạo tuấn tú và dáng vẻ biếng nhác. ta khoác vai , trò chuyện với người bên cạnh.

      Nhân viên phục vụ mang đồ ăn thức uống đến, bày đầy bàn. Trang Xung mở chai bia, tu ừng ực. Lâm Tiệp cũng cầm lấy chai, chỉ có Cẩn Tri và Ứng Hàn Thời là ngồi bất động.

      “Lâm Tiệp, chúng ta hãy qua bên đó xem họ chuyện gì?” Trang Xung lên tiếng.

      Lâm Tiệp từ từ uống hết chai bia rồi đứng dậy, theo ta ra ngoài. Cẩn Tri đưa mắt qua sàn nhảy, thầm nghĩ, nếu nhìn thấy cảnh tượng trong tương lai đó, bây giờ nếu nhìn thấy cảnh tượng trong tương lai đó, bây giờ, chắc và Ứng Hàn Thời ôm nhau khiêu vũ rồi. Chắc mặt đỏ như gấc chín nhưng cũng rất vui vẻ.

      Trong lúc Cẩn Tri thất thần, Ứng Hàn Thời chợt đứng dậy, bước đến bên cạnh . liền ngoảnh đầu nhìn . nắm lấy tay , từ tốn mở miệng: “Tiểu Tri, có phải chưa làm tốt điều gì nên em mới muốn ở bên ? Chúng ta từ từ cũng được, chỉ cần… chỉ cần em đừng thay đổi tâm ý”.

      Cẩn Tri ngơ ngác nhìn , trong đầu vụt qua vô số hình ảnh những lúc hai người ở bên nhau. nghĩ, sao lại muốn ở bên cơ chứ? Tấm thẻ viết dòng chữ: “Cẩn Tri nguyện ở bên Ứng Hàn Thời đến đầu bạc răng long.” vẫn nằm trong túi áo, đáng tiếc là số phận thể thay đổi, may mà hai người chưa lún quá sâu.

      Bắt gặp vẻ mặt buồn bã của , Cẩn Tri chịu nổ, lập tức cúi đầu, : “Hàn Thời, em quyết rồi, chúng ta tạm thời quay về quan hệ bạn bè . Bây giờ, em chưa muốn tiến thêm bước. Khi nào trở lại gian bên kia, em cho biết quyết định của em”.

      đến đây, suýt chút nữa rơi lệ nhưng phải cố gắng kìm lòng. Ứng Hàn Thời im lặng lắng nghe tiếp tục lên tiếng: “ ai có thể dự liệu tương lai xảy ra chuyện gì. Chúng ta cứ thuận theo tự nhiên mới có thể tránh được nỗi đau càng to lớn hơn”. Mấy câu này rút hét ruột gan nên vừa dứt lời, liền đứng dậy ra ngoài. Ứng Hàn Thời vẫn ngồi bất động.

      Cẩn Tri chỉ muốn chỗ khác cho dễ thở chút. Ai ngờ vừa vài bước, liền đụng trúng người.

      Trang Xung cất giọng nghiêm nghị: “Tôi lấy bia, tình cờ nghe được cuộc chuyện của hai người.”

      “Tránh ra!”.

      ta tránh đường, chau mày hỏi: “Sao tự nhiên lại thay đổi thái độ?”.

      Biết chuyện ở đây bị Ứng Hàn Thời nghe được, Cẩn Tri liền vòng qua ta, rảo bước nhanh về phía trước. Trang Xung liền bám theo. Hai người ra ngoài quán bar, mới dừng lại, ngẩng đầu nhìn bầu trời.

      Trang Xung đứng bên cạnh, lúc sau mới hỏi: “ lại nhìn thấy gì thế?”.

      Cẩn Tri lặng thinh, viền mắt đỏ hoe. Trang Xung hết sức nhạy cảm, sắc mặt trở nên khó coi trong giây lát: “ thấy ai đó chết phải ?”.

      Cẩn Tri vẫn lên tiếng, hai bàn tay vô thức cuộn chặt. Trang Xung chú ý đến cử chỉ này của , càng chắc chắn suy đoán của mình.

      “Ai trong chúng ta chết?” ta nghiêm giọng hỏi: “Là Ứng Hàn Thời phải ? Vì vậy, mới đòi chia tay ấy?”.

      .. ấy chết.” Cẩn Tri gần như hụt hơi.

      “Có phải Lâm Tiệp? Sau đó, Ứng Hàn Thời phát chị ta mới là tình đích thực của mình. Thế nên, quyết định chia tay?”.

      phải, chẳng liên quan gì đến Lâm Tiệp cả.” Cẩn Tri phủ nhận ngay.

      Trang Xung đờ người, đầu óc trống rỗng,cảnh vật trước mắt mờ dần: “Là tôi đúng ?” ta cất giọng khô khốc: “ ra là tôi… Nhưng cũng đâu cần phải chia tay Ứng Hàn Thời…”

      phải là .” Cẩn Tri ngắt lời ta.

      Ánh mắt Trang Xung lộ vẻ vui mừng và nghi hoặc: “ phải tôi ư? Lẽ nào người chết phải trong nhóm chúng ta?”

      Cẩn Tri ngẩng đầu nhìn ta: “Chúng ta có bốn người cơ mà”.

      Trang Xung giật mình, lại nghe tiếp: “Người qua đời là tôi”.

      Tiếng nhạc từ trong quán bar vọng ra ngoài nhưng dường như lọt vào tai hai người. Trang Xung há hốc mồm, mãi vẫn thể thốt ra lời, còn Cẩn Tri cũng đứng bất động.

      Trong giấc mơ, nhìn thấy cảnh tượng người đàn ông cao gầy mặc áo sơ mi màu trắng quay lưng về phía mình, quỳ dưới nơi tăm tối hỗn độn. cúi đầu, toàn thân toát ra vẻ bi thương ôm người phụ nữ trong lòng. Người phụ nữ đó chính là , cũng mặc bộ váy và tết tóc y hệt hôm nay, váy áo loang lổ vết máu. Trong giấc mơ, sắc mặt trắng bệch, đôi mắt trợn trừng, nhãn cầu dường như bị nổ tung, máu chảy ròng ròng. nằm im lìm, toàn thân còn chút sinh khí, tựa hồ tắt thở từ lâu.

      Sau đó, Cẩn Tri nhìn thấy giọt lệ từ mi mắt người đàn ông rơi xuống mặt người phụ nữ. Chứng kiến cảnh mình qua đời, bị sốc nặng, nhưng khi nhìn thấy giọt nước mắt của người đàn ông, mới biết thế nào là đau như xé nát tim gan .

      nghĩ, may mà mình chưa hứa hẹn gì với .

      Bởi Tinh Lưu vĩnh viễn giữ lời hứa.

      May mà chưa gì cả.

      Nếu tương lai có cách nào đảo ngược, em thể cùng tiếp em đâu nỡ để trao tấm chân tình rồi lại đơn đến già trong vũ trụ lạnh lẽo này.

      Hết chương 16
      Dương Trà Giang, inbeibe, lyly3 others thích bài này.

    3. hoai90

      hoai90 New Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      21
      trời ơi. hay quá . thanks nàng nhiều nha
      amylee thích bài này.

    4. nam

      nam Well-Known Member

      Bài viết:
      291
      Được thích:
      703
      bạn ơi q2 này có bn chương vậy

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      oa.. muốn khóc quá.. ko biết sảy ra chuyện j đây... chị ấy mà chết có mà hết phim mất. hehe
      nàng chơi về r hả? có vui ko nàng? vừa về là đăng ngay 3 đoạn dài r. thanks màng nhiều nhé.
      amyleeTrâu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :