1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Thứ nữ yểu điệu - Đông Ly Cúc Ẩn (137C)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 60.

      Theo nha hoàn tới phòng khách sửng sốt, nha, người này nhìn quen mắt. Cuộc chiến này như thế nào lại đánh nhanh như vậy?

      “Quận vương trở về.” Doãn Thiên Lương .

      “Ừ.” Cách nhiều thàng như vậy Lục Quân Tắc cũng từ bỏ tiết... vẫn nhiệt tình thương như vậy.

      “Quân Tắc, con đường cũng mệt mỏi, hôm nay lại ở trong cung ép buộc ngày, về phòng nghỉ ngơi trước .” Quận Vương phi .

      Trong cung ép buộc ngày? ra là về từ sớm ...

      Lục Quân Tắc cũng nhiều lời, trở về phòng.

      Quận Vương phi nhìn nàng chút, ngoắc ngoắc tay ý bảo nàng qua: “Lương nhi, mẹ với con chuyện này.”

      “Mẹ, ngài .” Doãn Thiên Lương , biết vì sao mẹ chồng lại thần bí như vậy.

      “Con còn nhớ vị Hoắc tiểu thư kia ? Hoắc tiểu thư lần này lập lên công trạng, tuy nhiên nó bị thương vì Quân Tắc, Thái hậu lão nhân gia nổi lên lòng thương hại, lại còn để cho Hoắc tiểu thư vào cửa. Con đây là đánh chỗ nào, con dâu nhà chúng ta vào cửa còn chưa tới năm ... Lương nhi, mẹ cho con chính là để cho còn chuẩn bị tâm lý, đến lúc đó Thái hậu hỏi tới, con cũng thể đáp ứng.” Quận Vương phi .

      Ách ... Nhanh như vậy có thiếp rồi hả? Theo như tốc độ năm , đoán chừng đến ngày bọn họ chết già có ít nhất ba mươi mấy.

      “Mẹ, cái này phải xem ý tứ của Quận vương, Quận vương qua, nếu chàng muốn kết hôn Lương nhi cũng ngăn được. Lại , ý tứ của Thái hậu lão nhân gia còn có thể đổi sao?” Doãn Thiên Lương hỏi.

      “Có cái gì thể đổi.” Quận Vương phi giọng , suy nghĩ chút. “Lương nhi, con với mẹ, ra con thích Quân Tắc đúng ?”

      “Mẹ, ngài phải nghe lời sao?” Doãn Thiên Lương nhìn mẹ chồng nàng tiếp: “Con cùng Quận vương trước kia cũng chưa từng gặp qua bị buộc ở cùng chỗ, phải thích ... nào có thể dễ dàng như vậy? Cũng phải là củ cải hay cải trắng nếm cái là biết có ăn được hay .”

      “Ta biết Lương nhi ghét bỏ Quân Tắc, đều tại ta có dạy bảo tốt. Tính tình khó chịu chút, cũng mong các thích như vậy.” Quận Vương phi .

      Khó chịu? Cũng còn thêm cái chữ “rất” ... khó chịu mới đúng với bản tính con trai của ngài, ngài bị lừa rồi.

      “Con có ghét bỏ chàng, mẹ, Quận vương rất ưu tú, nếu hoàng thượng có thể phái chàng trấn thủ biên cương sao? Chính là vừa mới biết chàng, người xem đây có phải là chiến thắng trở về chưa?” Doãn Thiên Lương .

      chê còn có thể tiếp nhận có phải hay ?” Quận Vương phi hỏi. Ánh mắt để lại dấu vết đưa ra nhìn bên ngoài, đáng tiếc Doãn Thiên Lương trợn mắt nhìn thấy.

      “Mẹ, chê và có thể tiếp nhận là hai việc hoàn toàn khác nhau. Coi như là người xa lạ có chút thói quen xấu gì con cũng có thể tiếp nhận nha, ai còn có chút tật xấu? Mẹ, ngài ép con, phải giữ lời.” Doãn Thiên Lương

      “Vậy Hoắc tiểu thư làm sao bây giờ? Con để cho nàng vào cửa?” Quận Vương phi hỏi.

      “Mẹ, cái vấn đề này ngài hỏi Quận vương. Còn có, ngài chớ có vạch trần con nha, nếu sau này con chơi cùng ngài nữa.” Doãn Thiên Lương .

      Quận Vương phi gật đầu, khóe miệng vừa cười diễm lệ.

      Lục Quân Tắc lại xuất , là trong cung ban thưởng yến, Doãn Thiên Lương ngắm ta cái, trong cung ban thưởng yến ngài là chủ của tối nay, người mặc lễ phục đẹp đẽ, nhìn người này giống như vừa chiu ra từ trong nhà bếp vậy.

      Ban thưởng yến, ca múa mừng cảnh thái bình biết ồn ào thế nào, biết có gì hay ... Dù sao cũng đều là ban thưởng, cùng nhau ban thưởng cũng bớt việc.

      Quận Vương phi dặn dò mấy câu: “Đừng uống nhiều rượu như vậy, tránh cho uống say đông tây năm bắc, bất kể thứ gì hỏng cũng được đáp ứng.”

      Hỏng? Ban thưởng còn có đồ hỏng?

      Lục Quân Tắc để ý tới thẳng ra cửa, sau đó Quận Vương phi liền dùng loạt ánh mắt lo lắng nhìn Doãn Thiên Lương, thấy thế trong lòng Doãn Thiên Lương đều có điểm khó mà thoát rồi.

      Ăn cơm xong, mẹ chồng nàng dâu ở trong phòng uống trà, ngược lại Lục Quân Tắc cũng thấy bóng dáng, hai người liền tách ra trở về phòng của mình chuẩn bị ngủ.

      Nằm ở giường, Doãn Thiên Lương có chút ngủ được, Hoắc tiểu thư này vì đá cẩm thạch mà bị thương, ở niên đại này cũng là tấm lòng nhiệt huyết nha, Lục Quân Tắc muốn cưới nàng ta cũng bị chỉ trích nặng ?

      Vậy nếu cưới ...

      Trong đầu Doãn Thiên Lương chợt xuất loạt hình ảnh ... tay trái Lục Quân Tắc dắt Doãn Thiên Lương tay phải dắt Hoa Mộc Lan ...

      Nhìn tay mình chút, lần trước đá cẩm thạch là dùng tay phải dắt tay của nàng, cái tay kia sau này cũng muốn dắt người khác... Suy nghĩ chút, dùng sức chà xát, cọ sạch là tốt nhất ...

      “Oh a, nàng làm gì vậy?” thanh chợt đến ... cùng với mùi rượu khắp người chính là đá cẩm thạch, ôi a a, đôi mắt ti hí kia nhìn rất mê hoặc a.

      “Quận vương, ngài trở lại.” Doãn Thiên Lương hỏi, đứng dậy, hôm nay có chút mùi nguy hiểm.

      Chương 61.


      Lục Quân Tắc tới mép giường vừa “phù phù” tiêng cũng nằm xuống. Thua thiệt Doãn Thiên Lương đứng dậy nếu thế nào cũng bị chặn ngang ép thành hai khúc.

      Lục Quân Tắc hình như là uống nhiều quá, tư thế hi sinh giống như lúc động phòng, chỉ bất qua lần này giống chút là nơi khóe miệng tựa như còn có nụ cười.

      “Hứ, cưới tiểu thiếp nha, nằm mơ cũng bật cười, tiến bộ, hứ.” Hứ tiêng nữa, Doãn Thiên Lương đem chăn chuyển hướng, mặc dù là nằm ngang, thế nào so với trong góc còn tốt hơn chút.

      Kéo qua cái chăn đắp lên cho Lục Quân Tắc, còn mình che kín lại chuẩn bị xoay sang chỗ khác, ai ngờ vừa mới chuyển qua cánh tay liền quá giang đến hông của nàng.

      Chuyển .

      Bên tai còn có tiếng thầm: “Huynh đài, chính là bản thân ngươi, ngươi sau này chính là muốn ‘ đôi cánh tay ngàn người gối, đôi môi vạn người thưởng’ ... Ta lại phần ngàn vạn lần có hứng thú tham gia náo nhiệt này.”

      Chính mình thầm xong lại cả cười, xem chút Lục Quân Tắc có phản ứng gì, Doãn Thiên Lương liền siết chặt mặt của ta: “Để cho tôi bóp , làm như tôi biết? Cái tảng đá đen xì này, mặt ngoài vẻ sau lưng vẻ ... phải muốn biết khoai tây chuyển nhà sao? Tôi cho biết, khoai tây chuyển nhà chính là lăn hòn bi, có hiểu hay ?”

      Còn có phản ứng gì lớn, bất quá chỉ giơ giơ tay bày tỏ kháng nghị. Doãn Thiên Lương liền nằm xuống, quả nhiên báo thù xong trong lòng liền dễ chịu, dễ chịu liền vù vù ngủ thiếp .

      Quận Vương phi đối với Doãn Thiên Lương đến phòng khách sớm hơn Lục Quân Tắc có chút kinh ngạc, lôi kéo nàng giọng hỏi: “Lương nhi, Quân Tắc hôm qua về có cái gì ?”

      có, Quận vương giống như uống say.” Doãn Thiên Lương . Kết quả của say rượu chính là dậy trễ.

      Có người khỏi thầm, xác định thầm bị phát , giống như quỷ trong phim lặng yên tiêng động.

      Ba người ăn điểm tâm, Quận Vương phi chỉ nhìn Lục Quân Tắc, bây giờ nhịn được hỏi: “Quân Tắc, ngày hôm qua có chuyện gì đặc biệt ?”

      “Ngày hôm qua?” Lục Quân Tắc giống như hóc phải cái đĩa, ngừng chút mới lên tiếng: “Có, Hoàng thượng để cho Lũng Nguyệt đến phủ dưỡng thương.”

      “Tốt tốt, đến nhà chúng ta dưỡng thương cái gì? Điều kiện trong nhà chúng ta thể sánh bằng trong cung.” Quận Vương phi , dưới đáy bàn nhàng đung Doãn Thiên Lương cái.

      “Ngài hỏi hoàng thượng, ý tứ của .” Lục Quân Tắc .

      “Con đáp ứng?” Quận Vương phi hỏi.

      “Chẳng lẽ kháng chỉ?” Lục Quân Tắc hỏi ngược lại.

      Quận Vương phi cau mày suy nghĩ hơn nửa ngày mới : “Hôm nay cũng nên vào cung thỉnh an Thái hậu lão nhận gia, mấy ngày nay thân thể Lương nhi cũng thoải mái cũng đừng .”

      Mình khi nào thoải mái? Vì sao ai cho mình biết?

      Suy nghĩ chút đoán chừng là mẹ chồng vào cung hỏi Thái hậu lão nhân gia chuyện gả đây mà, để cho nàng tránh cũng tốt cho nàng. là mẹ chồng tốt.

      “Thân thể thoải mái” nên Doãn Thiên Lương tự nhiên trở về phòng để tĩnh dưỡng, Lục Quân Tắc cũng thấy bóng dáng, đoán chừng là vào cung lấy ban thưởng .

      Vẫn “tĩnh dưỡng” đến xế chiều mẹ chồng mới chở lại, mặt có sắc vui mừng, còn có chút than thở.

      “Mẹ, ngài làm sao vậy?” Doãn Thiên Lương hỏi. Ngài đừng sợ đả thương con, thẳng , con chuẩn bị tâm lý tốt rồi.

      “Để cho ta thế nào đây, ai ...” Lại thở dài hơi: “Lương nhi, hôm nay mẹ vào cung ra là muốn cùng Thái hậu lão nhân gia tha thứ để cho bà ấy thu hồi mệnh lệnh ban ra, nhưng ... Thái hậu lão nhân gia bà... Ai ... Còn qua hai ngày nữa chờ trong phủ dọn dẹp phòng xong để cho Lũng Nguyệt tới đây.” Quận Vương phi lại lắc đầu.

      “Vậy hãy tới đây , dù sao trong phủ cũng có phòng trống.” Doãn Thiên Lương .

      Đến sớm đến chận đều phải đến, còn bằng đến sớm.

      Quận Vương phi lại dùng sức thở dài, nhàng lắc đầu.

      Biện viện Quận vương phủ muốn dọn dẹp ra phòng đó là vô cùng nhanh, quả nhiên có mấy ngày, trong cung phái người đưa tới vị bị thương.

      Bệnh nhân được hai gã cung nhân đỡ vào cửa, sắc mặt tái nhợt có huyết sắc gì, có thể là bị thương nặng, cho nên hai má gầy lợi hại. Tuy như thế nhưng khí khái hùng giữa hai lông mày nàng ta che giấu được.

      Quả nhiên là thế Hoa Mộc Lan, quả nhiên là nữ trung hào kiệt. Tuy Quận Vương phi ám hiệu công khai đều có, nhưng Doãn Thiên Lương có cách nào đem nàng ta đối đãi như tình địch, nếu quả là tình địch cũng là đối thủ đáng phải kính nể.

      Hoắc Lũng Nguyệt đến để cho bọn hạ nhân trong vương phủ ngày thường có gì náo nhiệt tìm được ít đề tài, mặt cũng nhiều hơn tia hứng phấn khi rình coi được. Dĩ nhiên Doãn Thiên Lương cũng thể tránh khỏi trở thành trong những đối tượng bị rình coi.

      Hoắc Lũng Nguyệt cần tĩnh dưỡng, cho nên bình thưỡng có người quấy rầy, Doãn Thiên Lương cũng chỉ là thỉnh thoảng cùng Quận Vương phi xem chút.

      Qua mấy ngày, Quận Vương phi vào cung ‘hồi báo”bệnh tình của người bị thương cho Thái hậu lão nhân gia, chỉ còn lại mình Doãn Thiên Lương ở trong phủ, tiết trời càng nóng, Doãn Thiên Lương bây giờ rảnh rỗi có gì làm, để cho Hương Châu tìm mấy quyển ghi chép những bị áp bức và lưng nhục tới giết thời gian, mới vừa lật hai trang liền nghe tiếng bước chân dồn dập tiến vào.
      Last edited: 20/10/15

    2. Aliren

      Aliren Active Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      81
      hy vọng nàng Hoắc đừng vào cửa huhuhu...

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 62.


      Nguyên lai là Hoắc Lũng Nguyệt mới vừa xuống giường cẩn thận bị ngã làm viết thương bị vỡ, bọn nha hoàn cũng bị máu dọa sợ, trong phủ còn dư lại chủ từ này cho nên liền qua báo.

      Doãn Thiên Lương đến gian phòng của Hoắc Lũng Nguyệt, đại phu còn chưa tới, bọn nha hoàn mặc dù cũng vây ở mép giường tuy nhiều đều dám tiến lên, đầu vai Hoắc Lũng Nguyệt nhuộm đầy máu đỏ, người xem nhìn thấy ghê người còn có chút ... buồn nôn ...

      Thấy mảnh máu đỏ kia Doãn Thiên Lương cũng có chút run rẩy, nàng cũng sợ, nhưng cứ tiếp tục như vậy có phải chảy máu quá nhiều hay ? Hoắc Lũng Nguyệt cắn chặt môi tự mình đè lấy vết thương, trán đầy mồ hôi.

      “Đại phu đâu?” Doãn Thiên Lương hỏi. Bọn nha hoàn mời, cũng tới rất nhanh.

      Có khả năng đến, mắt thấy mãu đỏ lại nhiều thêm chút, Doãn Thiên Lương dùng sức nắm chặt nắm tay mới hỏi Hoắc Lũng Nguyệt: “Giữ vết thương như vậy có vấn đề gì chứ?”

      Hoắc Lũng Nguyệt gật đầu cái, Doãn Thiên Lương liền từ tay nha hoàn cầm lấy cái khăn đặt lên vết thương đầy máu: “ nhẫn lại chút, đại phu lập tức tới ngay.”

      “Cám ơn.” Hoắc Lũng Nguyệt .

      vất vả đại phu tới, nhưng nghe phải là nữ y quan, Hoắc Lũng Nguyệt liền sống chết cũng chịu để cho đại phu giúp nàng cầm máu bôi thuốc, Doãn Thiên Lương cũng mau co giât, đầu năm nay, trinh tiết cũng quan trọng hơn mạng sống.

      “Hoắc tiểu thư, đợi y nữ quan tới, máu của còn cũng sai biệt lắm, lúc này còn muốn lộn xộn cái gì, mạng sống quan trong hơn.” Doãn Thiên Lương .

      Hoắc Lũng Nguyệt lắc đầu.

      “Các ngươi, tới đây, giữ Hoắc tiểu thư để cho nàng động, Hương Châu, ngươi mời đại phu vào .” Cái nữ nhân ngoan cố này hiểu nổi trong đầu các nàng ở đây muốn cái gì.

      muốn, ta muốn.” Hoắc Lũng Nguyệt lắc đầu.

      muốn chờ chết .” Hoắc Lũng Nguyệt động đậy người cho nên máu lại chảy ra chút, trong tay Doãn Thiên Lương là hai cái khăn, máu từ giữa ngọn tay từ từ rỉ ra: “Này, tôi biết, ra sân giết địch còn sợ còn sợ gì đàn ông? Lựa chọn nhanh chút, là muốn sống hay là muốn chết?”

      Sắc mặt Hoắc Lũng Nguyệt khẽ chuyển thành hồng: “Sống.” Trong kẽ răng nặn ra chữ.

      Doãn Thiên Lương bận rộn phân phó đại phu vào.

      Có đại phu ở đây tất cả mọi người thở phào nhõm, dầu gì cũng coi như là băng bó xong, Doãn Thiên Lương để cho nha hoàn đưa đại phu ra ngoài, còn mình tĩnh toán ra ngoài hóng mát chút, nơi có mùi máu tươi quá nặng nàng buồn nôn, bây giờ trong bụng nàng muốn rời sông lấp biển đây, che miệng ra cửa nôn khan mấy tiếng, vỗ ngực cái cho thuận khí mới thấy tốt chút.

      “Lương nhi?” thanh kinh ngạc của Quận Vương phi.

      “Mẹ, ngài về?” Ngẩng đầu nhìn lại, Quận Vương phi ... còn có đá cẩm thạch, hai người bọn họ nhìn nàng chằm chằm.

      Nhìn cái gì? Theo tầm mắt của bọn họ cúi đầu nhìn chút, ngực có vết máu, ở bụng cũng dành ra mấy vết, Doãn Thiên Lương che miệng: “Mẹ, con thay quần áo trước.”

      Nhìn bóng lưng của nàng, Quận Vương phi nhìn Lục Quân Tắc chút, khuôn mặt nghi ngờ.

      Trở về phòng thay quần áo lại uống rất nhiều nước rốt cuộc cũng đè xuống cảm giác buồn nôn, hắng giọng. Rất may là năm đó học y tá nếu ngày đó thể tưởng tượng được.

      Hắng giọng tốt Doãn Thiên Lương tìm mẹ chồng, chuyện trọng đại như vậy phải bẩm báo xuống, nếu xảy ra chuyện nàng đảm đương nổi, đây chính là Hoa Mộc Lan lập chiến công.

      Quận Vương phi và Lục Quân Tắc ở phòng khách, Quận Vương phi cười híp mắt nhìn nàng, Lục Quân Tắc sắc mặt đổi.

      Khích lệ là có, tiền thưởng thể nào. Doãn Thiên Lương ngồi nghe Quận Vương phi khen nàng giống như nữ hiệp khách giang hồ, lại có chút nghe nổi nữa.

      “Mẹ, có ngư vậy đâu, cứu mạng quan trọng hơn, đổi lại ai cũng thế.” Doãn Thiên Lương , ngài khen nữa tầng da mặt này của ta cũng bay mất, vội vàng sang chuyện khác: “Mẹ, Hoắc tiểu thư có gì nghiêm trọng chứ?”

      Quận Vương phi cười gật đầu để cho nàng lo lắng, sao.

      Cơm tối, biết đầu bếp hôm nay nghĩ gì, bưng lên bàn màu đỏ, biết bọn nha hoàn nghĩ thế nào bày món kia ở trước mặt nàng, bữa cơm này trong bụng Doãn Thiên Lương giống như sôi ùng ục.

      Cơm tối ăn được sôi sục, suy nghĩ sớm chút nằm, nhưng có người để cho nàng yên tĩnh thế nào cũng phải mấy lời khách sáo.

      “Oh a, hôm nay, cám ơn nàng.” Lục Quân Tắc .

      khách khí, cần phải thế.” Doãn Thiên Lương .

      “Cái gì kia là Oh a nhìn cần?” Lục Quân Tắc hỏi.

      “A?” Xem ra cần hơn , có thể trở thành luật pháp à? “Ngoài ra chính là nên thôi.” Ông trời bỏ qua tôi , bây giờ tôi rất mệt mỏi, chớ cùng tôi nên hay nên, tạ ơn hay cám ơn cũng coi như xong rồi .

      “Cái gì là cần phải thế?” Lục Quân Tắc hỏi.

      Ngoại trừ phải chính là phải ... lải nhải như vậy ... lôi ra khoanh tròn năm phút đồng hồ.

      Vì để cho Lục Quân Tắc câm miệng hỏi nữa, Doãn Thiên Lương nhanh như gió đứng lên che miệng chạy ra bên ngoài, phương hướng ... nhà cầu, ta tránh ra ngoài lát có được ?

      Chương 63.


      Mặc dù trong cầu tiêu có mùi gì lạ, thế nhưng cũng phải là nơi thah nhã gì, ngủ giấc cũng đúng là được tự nhiên, cho nên nín mấy phút, tay Doãn Thiên Lương vuốt ngực làm ra bộ thổi phòng tâm trạng trở về phòng, nha hoàn hầu hạ nàng rửa tay, nằm vật xuống: “Quận vương, ta có chút thoải mái, muốn chuyện, ngủ trước.”

      Rốt cuộc, thế giới có thể yên tĩnh rồi.

      Ngày thứ hai, đại phu lại tới xem qua ... nhưng lúc này tới lại là nữ y quan, đổi thuốc và băng bó lại cho Hoắc Lũng Nguyệt. Quận Vương phi lại xin y quan xem cho Doãn Thiên Lương chút, nàng hôm qua vẫn nôn mửa, có phải nơi nào thoải mái hay .

      Y quan vừa nghe hai chữ “nôn mửa” ánh mắt liền chiếu lấp lánh, nhưng sau khi bắt mạch dần dần bình thản: “Mạch tượng của tiểu Vương phi vững vàng, thân thể rất tốt, về phần nôn mửa, đại khái là ăn đồ hư hoặc là thấy mấy thứ khó chịu .”

      “Thấy ít thứ? Máu?” Quận Vương phi hỏi.

      “Ừ, có khả năng này. Trong ngày thường tiểu Vương phi chưa từng thấy qua cảnh đáng sợ như vậy cho nên trong khoảng thời gian ngắn trong lòng tiếp nhận được, qua hai ngày tự nhiên sao.” Y quan .

      Nàng ta nhiều như vậy, Doãn Thiên Lương chỉ thấy được ba chữ lọt vào tai “Tiểu Vương phi” ... Người nghe cười khẽ....

      Y quan , khuôn mặt xinh đẹp của Quận Vương phi cũng có chút ảm đạm, buồn bà nhìn Doãn Thiên Lương, Doãn Thiên Lương cảm thấy Tiểu Thiến chuyển thế cũng chỉ như thế.

      Quận Vương phi nhìn, thỉnh thoảng mày lại nhíu lại, khóe miệng thỉnh thoảng lại nhếch cái, cuối cùng là cười, khuôn mặt ảm đạm lập tức tan mây đen lộ ánh mặt trời rực rỡ.

      Sau đó, ngày vẫn yên bình.

      Sau đó, đất bằng nổi lên gợn sóng, hại Doãn Thiên Lương thiếu chút nữa đứng có vững.

      Ngày đó, trời vẫn trong, nắng ấm, gió tinh tế như cũ, Doãn Thiên Lương mới vừa ăn xong điểm tâm lâu cùng mẹ chồng chuyện phiếm, chú quản gia vội vã qua báo trong cung có người đến, thần sắc có chút hốt hoảng, thể cao hứng, vẫn là sợ.

      Quận Vương phi phân phó bày hương án để tiếp chỉ nhưng chú Quản gia tới tuyên chỉ, mà tới ban thưởng. Ban thưởng cũng phải ra cửa quỳ nhận à, Lục Quân Tắc ở nhà, Quận Vương phi liền mang theo nàng đến cửa, nhìn thấy vật kia, mẹ chồng nàng dâu hai mặt nhìn nhau, đây là ... ban thưởng ?

      thái giám mặt biểu tình tới, giống như ai buổi sáng rời giường nhìn thấy đạp vào mặt cái vậy.

      “Lão nô cho Quận Vương phi, tiểu Vương phi thỉnh an, hôm nay lão nô là phụng ý chỉ Thánh thượng đưa vật này cho tiểu Vương phi, hoàng thượng , đây là vật Nhậm nương thích nhất, tiểu Vương phi và Nhậm nương hợp ý, cho nên vật này liền giao cho tiểu Vương phi, Nhậm nương cũng yên tâm.”

      “Nhậm nương nàng ... Thế nào?” Doãn Thiên Lương hỏi. lời này là lời may, nhưng cũng đoán ra rốt cuộc là như thế nào ... Bọn họ trong cung cũng chuyện được.

      “Tiểu Vương phi làm khó lão nô, lão nô bây giờ biết, chẳng qua là phụng ý chỉ tới tặng đồ cho tiểu Vương phi. Nếu đồ đưa đến lão nô liền cáo từ.” Thái giám vội vã chỉ huy người đem đồ khiêng tới để yên ổn liền lên ngựa quay đầu rời .

      “Nhậm Quân Tử ...” Doãn Thiên Lương tự chủ nuốt nước miếng, thái giám cũng tốt , còn đem đồ ấy thích nhất đưa tới, đây là ...

      Quận Vương phi phân phó người đem lồng tre này vào trong phủ, mẹ chồng nàng dâu hai người đứng ở trong viện nhìn hai con vật dáng điệu ngây thơ chân thành ở trong lồng.

      Vật kia, là hai con gấu mèo thứ thiệt, núp ở góc trong lồng tre, nhìn hai người a lạ.

      “Mẹ, ngài gặp nhiều chuyện, ngài nghe ý tứ của công công có phải hay Nhậm nương nàng ... xảy ra chuyện?” Doãn Thiên Lương hỏi, hai tay đan chéo, hơi run rẩy.

      “Đại khái, dữ nhiều lành ít.” Quận Vương phi nắm ở bả vai nàng: “Lương nhi, mẹ biết trong lòng con nhất định có chút thoải mái, nhưng chuyện của Nhậm nương chúng ta cũng cần thiết phải can thiệp, nếu đây là cái nàng thích nhất con thay nàng chiếu cố , cũng coi như làm ... thất vọng hồi kết bạn với người đó.”

      Doãn Thiên Lương lên tiếng, nhìn chằm chằm hai con gấu mèo. Nhậm Quân Tử là điên chết hay bị Doãn Liệt giết?

      Vì vậy, Doãn Thiên Lương ngày này rất yên tĩnh, làm cho người ta dọn căn phòng thu xếp hai con gấu mèo , sau đó ngồi ở ngưỡng cửa nhìn. Hai con gấu mèo thấy nàng hình như cũng sợ người lạ, thân thể tròn vo từ từ tới, ở bên người nàng ngửi ngửi cái rồi lùi đến trong góc gặm là trúc. Rất tốt là gấu mèo giống chim, nếu lại bị dị ứng rồi.

      Khá tốt là buổi sáng khi đưa gấu mèo tới còn tặng kèm xe lá trúc. Tiểu thái giám này , lá trúc từ nội vụ phủ đưa tới, tiểu Vương phi cần phải lo lắng. Trước khi còn để lại tiểu thái giám vẫn phục vụ gấu mèo ở trong cung.

      “Ai, nếu các ngươi được, có thể cho ta biết Nhậm Quân Tử sống hay chết, đáng tiếc các ngươi chỉ biết ăn lá trúc.” Doãn Thiên Lương than thở . Vốn nghĩ rằng có người cùng đường, ai biết nửa đường mất.

      Cơm tối Doãn Thiên Lương ăn rất ít, trở về phòng nằm cũng ngủ được, sau lưng truyền đến tiếng hít thở vững vàng của Lục Quân Tắc, Doãn Thiên Lương liền nhàng thở dài.

      Từ đó, Doãn Thiên Lương nhiều thêm việc, chăn nuôi gấu mèo .

      Doãn Thiên Lương hỏi tiểu thái giám tên của gấu mèo , tiểu thái giám con tên là đen trắng, con tên là trắng đen, nhưng Nhậm nương chỉ gọi bọn nó là cổn cổn.

      Hai con gấu mèo mặc dù thấy nàng có tránh, nhưng vẫn chịu thân cận với nàng, Doãn Thiên Lương nhìn vật cao hứng, chuyện nghĩ trong lòng cũng ít , tỷ nhe vết thương của Hoắc Lũng Nguyệt từ từ khôi phục linh tinh ...
      Last edited: 31/10/15

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 64.


      Cho đến bữa cơm sáng ngày đó, Hoắc Lũng Nguyệt “sáng bừng lên” xuất tại phòng ăn, người kinh ngạc chỉ có Doãn Thiên Lương, nhưng cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, bị bệnh cũng có hai loại, loại là biết . Nếu là loại trước cho dù kéo dài cũng có ngày tốt đó.

      Hoắc Lũng Nguyệt thoải mái cho Quận Vương phi thỉnh an sau đó yên lòng ngồi xuống, Doãn Thiên Lương bây giờ rất thưởng thức loại hình lưu loát này ... mặc dù ngày đó vết thương làm nàng ta có chút xiên xẹo, nhưng trong hoàn cảnh đó cũng có ý thức chủ yếu, trách Hoắc Lũng Nguyệt.

      Điểm tâm này ăn chút lúng túng cũng có, nếu có người ngoài vào nhìn thấy khẳng định cho là nhà hòa thuận. Doãn Thiên Lương ăn cơm suy nghĩ ngày nào Lục Quân Tắc với mình chuyện cưới vợ bé.

      Ăn xong điểm tâm, Lục Quân Tắc đường hoàng trong cung làm việc, còn dư lại ba người phụ nữ ở phòng khách mắt to , Quận Vương phi với Hoắc Lũng Nguyệt: “Lũng Nguyệt à, ngươi xem thương thế của ngươi cũng có khỏi hẳn, như vậy lại cẩn thận đụng vết thương, bằng trở về phòng nghỉ ngơi .”

      Hoắc Lũng Nguyệt cười cười: “Hạ di, ta sao, có dễ hỏng như vậy. Mấy ngày nay nhờ ngài cùng tiểu Vương phi chiếu cố, bây giờ biết nên cảm tạ như thế nào.”

      “Lũng Nguyệt tại sao như thế? Đầu tiên, thương thế của ngươi bị là vì Quận Tắc, ngươi là ân nhân của Lục gia chúng ta, ta và Lương nhi còn biết cảm ơn ngươi như thế nào mới phải. Còn nữa, Lũng Nguyệt là đại hùng, hoàng thượng cho Lục gia chúng ta cơ hội này là vinh dự a. Thứ ba, Lục gia và Hoắc gia là thế giao, ta thẳng đường đem Lũng Nguyệt ngươi đối đãi như con mình, chiếu cố nữ nhi làm sao lại phiền toái.” Quận Vương phi cười .

      Con ? Mẹ chồng ngài đúng là nhà từ thiện, bắt người nào cũng nhận làm con ... Hơn nữa bị ngài nhận làm con đều làm vợ rồi.

      Thần sắc Hoắc Lũng Nguyệt có chút lúng túng trở về phòng nghỉ ngơi, nhìn bóng lưng của nàng ta, Doãn Thiên Lương cảm thấy nương này ra cũng đáng thương, cha và trai chết, em trai còn tấm bé, như nàng ta mang vai gánh nặng báo thù cho cha cũng nhiều khó khăn, con người ta được phụ huynh che chở , thời gian trong ngày trải qua cuộc sống gia đình dễ chịu, nàng lại làm trụ cột trong nhà. Đưa nhiều kiên cường.

      Thường thường những này nhìn như kiên cường lạnh lùng nội tâm đều là đa cảm, cần cánh tay mạnh mẽ cùng gia đình ấm áp.

      Suy nghĩ chút, cánh tay Lục Quân Tắc ... còn giống như gầy chút ...

      Gia đình sao ... trái lại rất ấm áp.

      “Lương nhi, con ngồi xuống, mẹ có lời muốn cùng con.” Quận Vương phi thần bí cười hề hề.

      “A? Còn ạ, mẹ, nếu như chuyện ngài là về Hoắc tiểu thư đừng , đối với chuyện như vậy con có quan điểm nào.” Có quan điểm gì con cũng .

      “Mẹ phải với con cái này, mẹ là ...” Thế là thanh nho như vậy ở bên tai Doãn Thiên Lương thầm hơn nửa ngày.

      Ánh mắt Doãn Thiên Lương càng trừng càng lớn, nghe xong giống như là nhìn ET dạng nhìn mẹ chồng nàng. (ET: vật thể ngoài hành tinh.)

      “Thế nào, Lương nhi, con cảm thấy chủ ý này có tốt ?” Quận Vương phi lại chay mày hỏi.

      “Mẹ, con hỏi ngài, Quận vương đồng ý?” Doãn Thiên Lương hỏi. Người em, nếu đồng ý tôi có lời nào để , nhất định là loại người thích chặt tay áo. (ý của chị là thích đàn ông).

      “Đồng ý rồi. coi như muốn đồng ý cũng có thể nhìn người cha Vương gia mất a. Hơn nữa ...” Quận Vương phi lại ngoắc ngoắc ngón tay ý bảo nàng tiến tới: “Đây bất quá là trì hoãn thời gian mà thôi, thừa dịp trong thời gian này mẹ len lén tìm cho Lũng Nguyệt mối hôn , đến lúc đó ta cũng cần cùng Thái hậu lão nhân gia xin chỉ, con tự mình đến hoàng thượng xin chỉ là được. Niệm tình Nhậm nương, hoàng thượng cũng làm khó con.”

      “Mẹ, ngài cảm thấy lợi dụng người còn nữa là tốt sao?” Doãn Thiên Lương suy nghĩ chút: “Dù sao con lợi dụng bạn bè của con, mặc dù Nhậm nương và con cũng coi như bạn bè, nhưng nàng cứu mạng của con, con còn có báo đáp, nếu còn lợi dụng nàng ấy như vậy lương tâm của con bất an. Mẹ, Thiên Lương gả tới đây biết trước nhất định Quận vương thê thiếp thành đoàn, nếu là chuyện nhất định để ý là sớm hay muộn đây? Tới sớm cũng tốt, tới sớm quen sớm.”

      Lúc này đến lượt Doãn Thiên Lương biến thành ET rồi.

      Quận Vương phi lấy ngón tay ấn trán của nàng: “Lương nhi, con có phải hay bị chuyện của Nhậm nương kích thích? Cho nên ...”

      “A, đến Nhậm nương... Mẹ, hôm nay con còn chưa có cho gấu trúc ăn, con trước xem chút, chờ rảnh rỗi cùng ngài thảo luận a...” Chạy như làn khói.

      Hướng về phía bóng lưng ngoài cửa, tay Quận Vương phi nâng má khẽ mỉm cười: “Tiểu nha đầu đúng là gánh vác được, xem ra còn có động tâm tư, muốn thêm chút sức mới được ...”

      Lại Doãn Thiên Lương cầm lá trúc trêu chọc gấu mèo, bên trêu chọc bên suy nghĩ, đá cẩm thạch là thịt người mẹ chồng rớt xuống? phải mẹ chồng muốn có nhiều cháu trai cháu mà, vì sao lại trái ngăn phải cản để cho con trai cưới thiếp sanh con? bà bởi vì thích con dâu ngốc là mình ... cũng thích đến nỗi để cho con trai cũng tôn sùng đến trình độ đó? Con trai của bà cũng đến thời kì trưởng thành, đè nén như vậy chỉ có thể đè nén đến biến chất hay là tại đè nén thành biến thái ...

      Ách, sau đó, biến thái ... chẳng lẽ mẹ chồng biết con trai mình chịu lấy vợ là cố ý che giấu việc xấu trong nhà?

      Ừ, rất có thể. Nhưng là ... nhìn bộ dạng kia của đá cẩm thạch còn muốn Doãn Liệt ... hai con đều giống như tiểu công ...

      Cười hắc hắc, hai con tiểu công ở cùng chỗ vì quyết định ai là tiểu thụ ... hắc hắc ...

      “Đen trắng là đực, sau này gọi đen tiểu công. Trắng đen là cái, sau này gọi trắng tiểu thụ. Nhớ thân phận của mình sau này cũng đừng tranh cãi nha, nếu có roi phục vụ.” Doãn Thiên Lương nhìn hai con gấu mèo . Tiểu thái giám bên cạnh khẽ cau mày, gì mà đen tiểu công trắng tiểu thụ... So với Nhậm nương đặt tên còn kỳ quái hơn.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 65.


      “Phục vụ bằng roi ước chừng là thể được.” Sau lưng chợt vang lên thanh dọa Doãn Thiên Lương giật mình, thầm cắn răng.

      “Quận vương, ngài về.” Doãn Thiên Lương . Trung Quốc có bộ tộc “Phương bắc”, nơi này có loại “Quỷ bắc”.

      “A, trở về.” Lục Quân Tắc cúi người bên cạnh nàng nhìn hai con gấu mèo chút: “Hoàng thượng , hai con này thể đánh thể mắng, phải chăm sóc cẩn thận.”

      Có muốn hay làm cái chuông vàng, bày cái bàn thờ, cái bát hương, cái bồ đoàn và mõ ?

      “A, thiếp biết.” Doãn Thiên Lương ngoài miệng đáp ứng.

      Nha hoàn bên cạnh Quận Vương phi tới mời Lục Quân Tắc Vương phi có chuyện quan trọng cần thương lượng, Lục Quân Tắc qua, trong lòng Doãn Thiên Lương vang lên tiếng trống biết trong hồ lô của mẹ chồng lúc này lại đưa thuốc gì ... là kỳ quái, người ở đại như nàng cũng có thể tiếp nhận đàn ông cổ đại tam thê tứ thiếp, mẹ chồng ở đại của nàng lại muốn thực “chồng là sở hữ tư nhân” hóa...

      Vẻ mặt lúc ăn cơm tối của Quận Vương phi và Lục Quân Tắc bình thường thể bình thường hơn được nữa, nhưng càng như thế Doãn Thiên Lương lại càng thấy phải có cái gì đúng mà. Bất kể đạt hay đạt thành nhất trí, phải có là sắc mặt uất ức mới đúng chứ?

      Bình thường như thế ... bây giờ là quá bình thường. Cúi đầu nhìn chén, tiểu nhân trong đầu nhảy ra ngoài, đỉnh đầu viết biểu ngữ “0 $ 1” ...

      Ăn cơm xong trở về phòng, hai người trước sau, Doãn Thiên Lương liền suy nghĩ, thoạt nhìn tiểu tử rất MAN làm sao lại hết lần này đến lần khác khắc khẩu? Quả nhiên người thể xem bề ngoài.

      Rửa mặt xong ngồi ở trước bàn trang điểm để cho nha hoàn tháo tóc, từ trong gương đồng thấy người khác cởi quần áo chuẩn bị ngủ, nàng chợt này sinh ý nghĩ: đồng tính khi bị phụ nữ xxoo có phản ứng gì, mặt là vẻ mặt gì?

      Nghĩ nghĩ, nàng lại muốn đem mình ra thử, vạn nhất kiểm tra xong tật xấu của ta lại bình thường làm sao?

      Nằm xuống nhắm mắt lại, trong đầu Doãn Thiên Lương thể ngăn chặn lên hình ảnh người nào đó cùng người nào đó sinh hoạt cái gì kia ... muốn đến chỗ đặc sắc nhất thanh quấy nhiễu cắt ngang phát sóng trực tiếp đó.

      “Oh a, vi phu có vấn đề.” làm chồng .

      “Vấn đề gì?” làm vợ hỏi.

      “Sau này đứa tên gọi là gì?”

      “Cái này ... Đến lúc đó hãy .”

      “Nhân làm chữ lót, gọi tên hay.” Lục Quân Tắc , khóe miệng cười khẽ.

      Lục Nhân X ? Người đường X ...

      “Người đường Giáp.” Doãn Thiên Lương bật thốt lên, lấy có gì khó khăn, người đường Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý ... Bây giờ đủ dùng còn có mười hai con giáp, con Trâu, Hổ, Mèo, Rồng, Rắn, Ngựa, Dê, Khỉ, Gà, Chó, Lợn ... gọi tên loài vật là được rồi.

      Tên bao giờ hết, chỉ sợ có thực lực mạnh như vậy. Ông già Khang Hi lợi hại ? Mới có hơn năm mươi đứa con ... giáp là đủ rồi.

      “Cái gì?” Lục Quân Tắc hỏi.

      “Cái Quế Lâm Sơn Thủy đệ nhất trong thiên hạ ấy.” Doãn Thiên Lương .

      “Ừ, tệ, Nhất, đệ nhất thiên hạ.” Lục Quân Tắc .

      tệ? tệ hãy để cho con trai của gọi là người qua đường Giáp .

      “Oh a, Tử Quý đại khái muốn thành hôn.” Lục Quân Tắc nhàng .

      “Thành thân? Cùng ai?” thể nào, động tác của mẹ chồng bây giờ cũng quá nhanh, ra tay khi nào? Đây quả thực là giết người vô hình a.

      “Cái này ... Hoàng thượng chưa , ta cũng có hỏi.” Lục Quân Tắc , liếc xéo nàng: “ Tử Quý thành hôn, Lục Nhân Nhất cũng xa ?”

      Lời này nghe thế nào cũng được tự nhiên như vậy ...

      “A .... A.” Doãn Thiên Lương lật người. Bào thai a bào thai.

      “Lão đại gọi Lục Nhân Nhất, lão nhị tên gì?” người tự chủ tiếp tục hỏi.

      Lão nhị? Lão nhị gọi JJ.

      Thấy nàng có động tĩnh người khác lại lầm bầm lầu bầu: “Oh a gần đây rất hay ngủ, nguyên nhân chẳng lẽ là khí trời ấm áp?”

      Doãn Thiên Lương hung ác cắn chăn, ngũ quan cũng vặn vẹo nho .

      Ngày thứ hai, Doãn Thiên Lương thất thần, Quận Vương phi hỏi nàng tại sao, Doãn Thiên Lương bởi vì khí trời ấm áp cho nên mình muốn ngủ.

      Đêm hôm đó Lục Quân Tắc kia rất khuya còn chưa có về, trong lúc hai mẹ con chờ Quận Vương phi vô tình : “ trễ thế này còn chưa về, lại bị ở lại trong cung làm cái gì đây?”

      Người vô ý người nghe có lòng, lỗ tai Doãn Thiên Lương lập tức dựng lên.

      Ở lại trong cung ... còn “lại” ? Xem ra chuyện như vậy phát sinh có ít.

      Quận Vương phi cùng Doãn Thiên Lương : “Trời chiều rồi, Lương nhi trở về phòng nghỉ ngơi .” Liền nghe ngoài cửa có tiếng bước chân, là Lục Quân Tắc về, quả nhiên rất nhanh ta xuất tại cửa, Doãn Thiên Lương ngắm ta cái lập tức cảm thấy thần sắc ta rất mệt mỏi.

      Xem ra lượng công việc vẫn còn rất lớn.
      Last edited by a moderator: 6/5/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :