1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      @Hằng Lê ngày trước Thái phó bí hạ phá thượng, tinh trùng nó chạy lên não, phun ra đằng mồm, giờ sông suối theo dòng chảy ra biển lớn rồi, đầu bây giờ dùng để dỗ trứng gà và... ờ.... tinh tìm trứng.
      nhi.rainie, lananhtran51, Lazzy Le9 others thích bài này.

    2. trạch-nữ

      trạch-nữ New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      7
      Oriole5185 bác quá chuẩn đấy ạ lol.... :5:
      Nhược VânOriole5185 thích bài này.

    3. Nhatchimai

      Nhatchimai Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      52
      Mình thích nhất bác phó cứ mở miệng ra là trứng gà của bản hầu:042:. Bác cứ đợi đấy, xem chịu đc bao lâu:050:
      sesshoumaru510AChu thích bài này.

    4. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 124
      Niếp Thanh Lân nhìn bàn tay kéo tay mình của Thái phó, cặp mắt phượng sáng ngời, có những tia sáng lấp lánh nhảy múa. Công chúa đương nhiên nguyện ý tin tưởng Thái phó Giao đại nhân chọn được, đáng tiếc khi màn đêm buông xuống, đấy chính là thời khắc mà Thái phó đứng giữa điểm mấu chốt khó có thể chọn lựa.

      Hai tháng trước lúc còn ở kinh thành còn đỡ, nàng xa, có thể toàn tâm toàn ý chống lại cơn hành hạ mỗi khi chất độc tái phát. Nhưng tại độc tính cơ bản tiêu tan gần hết, giống như trước kia chỉ cần màn đêm buông xuống đau đớn chịu nổi, nay lại còn có giai nhân làm bạn bên người, dù là người có định lực như Định Quốc Hầu đại nhân, cũng khó tránh khỏi những suy nghĩ vẩn vơ. Đáng tiếc dù giai nhân nằm ở trong ngực, nhưng lại thể nhấm nháp dù chỉ chút xíu, nhưng nếu như bảo buông tha mềm mại trong lòng kia đời nào chịu, giường những hành động ôm ấp quấn quít vẫn cứ liên tục xảy ra.

      Niếp Thanh Lân nằm ngay bên cạnh làm sao lại biết, giơ tay ra sờ thử thấy thân thể nóng như lửa, cứ ngỡ rằng là do độc phát làm khó chịu, nhưng nàng chưa kịp ngồi dậy, Thái phó xoay người chuyển đến người của nàng, vươn tay giữ chặt lấy cổ tay của nàng, vùi mặt vào cổ nàng mà hít từng ngụm sâu.

      Và cứ thế, vật “ dũng vĩ đại” nào đó của Thái phó cách lớp quần áo làm nàng có thể cảm nhận được rất ràng, nóng bỏng lẫn cứng rắn đến như thế, làm cho người ta phải e lệ, đỏ mặt.

      “Du ngoạn bên ngoài cả ngày… khá mệt, sao Thái phó vẫn còn chưa chịu ngủ?” Bị thân thể như ngọn núi của Thái phó đè nặng, dục vọng nồng nhiệt mấy tháng nay gần như bị quên lãng, nay lại bị trêu chọc gần như cháy bừng lên.

      Nếu như có thể, làm sao có thể nhẫn nại mà nghe nàng năng lảm nhảm, vươn tay, giật chăn gấm, xé bỏ lớp y phục vướng víu kia, sau đó ngừng bơi bên trong thân thể mềm mại thơm ngát của giai nhân, dù chết dưới làn váy của nàng cũng uổng kiếp hùng…

      Dù vậy Thái phó vẫn tham lam hít từng trận sâu hương thơm từ cơ thể nàng, sau đó tiếng khàn đục: “Công chúa cố nhẫn nại, ta chỉ muốn cọ cọ chút…”

      Vào trong miệng lời gì cũng được, nàng cũng đâu phải xác chết, bị đè chặt ở dưới thân, hơn nữa bàn tay vói vào bên trong áo của nàng ngừng xoa nắn của , cho dù là thánh nữ cũng phải động tình, hai gò má đỏ bừng, nhìn biểu tình khó chịu của Thái phó, liền mơ hồ động lòng trắc , bàn tay trắng nõn liền dời xuống, chuẩn bị giúp giải tỏa chút, nhưng nghĩ tới chưa xuống tới nơi, liền bị tay giữ chặt lại.

      thể… Độc khí chưa tiêu tán…” Nghe xong Vệ Lãnh Hầu cũng bị chính tiếng của mình làm tỉnh táo lại, lại ôm chặt nàng lúc, liền chống quải trượng xuống giường sang bên vách phòng bên kia, nơi có đặt thùng nước tắm đợi cho sáng hôm sau thức dậy tắm rửa, dùng gáo ngọc múc chút nước lạnh dội vào mình, cảm giác nóng rực cũng theo đó mà dần rút . Đợi đến khi mang tấm thân ẩm ướt xoay người lại định gọi thị nữ mang quần áo, lại phát công chúa trong tình trạng mái tóc xõa tung, cầm bộ trang phục sạch trong tay đứng trước cửa phòng. Bộ dáng chật vật như thế này của mình lại bị rơi vào trong mắt của nàng, trong lòng Thái phó bỗng dưng tràn đầy hờn giận, cầm nhanh quần áo, ngồi sang bên cạnh mặc.

      Niếp Thanh Lân cũng chỉ lặng lẽ đứng cạnh cửa nhìn thân hình tráng kiện bên trong, lúc này nhìn thấy vẻ mặt hơi giận dỗi của nam nhân, đợi cho đứng dậy, liền qua định đỡ , nhưng lại bị né tránh, chưa được mấy bước, do nhất thời quên mất nền phòng ẩm ướt, xảy chân cái, liền ngã sấp xuống sàn, bởi vì ngã đè lên miệng vết thương, mày cau lại rất chặt.

      Niếp Thanh Lân khẩn trương xoay người muốn đỡ, nhưng nghĩ nghĩ lại buông tay, lập tức thẳng ra ngoài.

      Thái phó đầu tiên là ảo não vì tự nhiên mình bị xấu hổ, sau thầm mắng tên Cát tặc vô sỉ kia, cuối cùng thấy Niếp Thanh Lân tâm địa lạnh lùng quan tâm thẳng ra ngoài, lòng lại dày đặc ảo não.

      Cắn răng đứng dậy, quải trượng cũng dùng, chỉ tựa vào tường chậm rãi ra, nhìn thấy bên cửa sổ có bóng người bé, đơn bạc đứng ở đó ngắm ánh trăng, vốn dĩ có chút bực mình, nhưng thấy nàng cứ đứng hứng gió lạnh như thế, nhịn được bèn : “Nơi đó gió lớn lắm, còn mau đóng cửa sổ lại, trở về giường.” Nhưng đợi mãi lúc lâu vẫn thấy nàng nhúc nhích.

      Thái phó cứ ngỡ rằng nàng chán ghét nên vứt bỏ phế nhân như mình, đột nhiên nhớ đến tình cảnh Phiên Mặc Lâu hôm đó. Giai nhân rực rỡ như tỏa ra ánh sáng bốn phía, bị đám trẻ ranh lông còn chưa mọc đủ dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm như rành rành trước mắt. Cho dù có thân phận công chúa yểm trợ, chỉ mỹ mạo của Trứng gà thôi cũng đủ làm đám nam nhân xếp hàng nối đuôi nhau chạy theo. Và lúc này, nàng với bộ y phục màu trắng đơn thuần đứng đó, như tan vào ánh trăng, làm cho trong lòng dâng lên cảm giác chỉ cần cơn gió thổi qua làm nàng theo đó mà bay lên trời.

      Nghĩ tới trái tim của giai nhân giờ có khả năng còn đặt người mình nữa, đôi tay siết chặt lại thành nắm đấm. Nhưng khi lên mới phát , nàng an tĩnh đứng đó nhưng đôi mắt tràn đầy lệ.

      nhanh chóng xoay người nàng qua, cau mày hỏi: “Sao tự dưng yên lành lại bật khóc như thế?” Đôi mi hơi cụp xuống tiếp: “Chẳng lẽ là bản Hầu làm cho công chúa thấy phiền chán?”

      Niếp Thanh Lân qua làn nước mắt, nhìn về phía nam nhân bên cạnh, vẻ mặt của vẫn lạnh lùng như thân ở triều đình, chém giết tứ phương. Nhưng sâu trong ánh mắt vẫn ánh lên tia bất an dễ nhận ra.

      Nàng vẫn nhúc nhích nhìn , : “Là Thái phó thấy Thanh Lân phiền chán mới phải… tất cả những gì của Thanh Lân, ngài đều cố hết sức để làm chủ, nhưng mọi buồn hờn giận của Thái phó, Thái phó lại giữ lại cho chính mình, cũng cho Thanh Lân biết. Trước đây khi chân bị thương cũng thế, lần này trúng độc cũng vậy.

      Mỗi ngày Thái phó có rất nhiều chuyện cần phải quan tâm, thân đứng ở trong triều đình đương nhiên cũng có lúc nhớ đến những tư tình như nhi nữ. Nhưng làm nữ tử thân ở hậu cung lại chỉ có thể đơn độc canh giữ mảnh trời riêng buồn bã đó, mỗi ngày đều chỉ có thể ôn lại chút ấm áp mỗi khi màn đêm buông xuống. Ngày càng dài, trong lòng càng trở nên trống vắng.

      Niếp Thanh Lân rất hiểu thân phận của mình, chỉ là nhi cha mẹ, cho dù có thân phận hoàng gia, nhưng cũng vẫn thể nào so sánh với nữ tử chốn nhân gian có cuộc sống xa hoa khác. Nên chút tình cảm mà Thái phó dành cho Thanh Lân, cũng giống như ánh trăng này, thấy được, nhưng lại thể nắm bắt. Thái phó luôn là sợ Thanh Lân lo lắng, nhưng Thái phó có biết Thanh Lân sợ cái gì nhất ?”

      Vệ Lãnh Hầu nghe vậy, nhếch miệng, khẽ hỏi: “Trứng gà sợ cái gì?”

      Niếp Thanh Lân nhìn , vươn tay nhàng vỗ về lên hàng mày cau lại chặt, đôi mắt quắc lên của : “Giờ này khắc này, sợ hãi của Trứng gà, cũng giống như lo lắng trong lòng Thái phó giờ - Tình có nồng, cũng chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước mà thôi…”

      xong những lời đó, nữ tử mảnh mai đó hơi nâng chiếc cằm tinh xảo lên, nhàng kéo áo xuống, ở mặt in lên nụ hôn…

      Khi đôi môi mềm mại kia định rời , Thái phó liền kéo nàng ôm chặt trong lòng. Nếu là trước kia, nghe được những lời ái mộ của nàng dành cho mình, trong lòng tràn đầy đắc ý vui mừng, nhưng tại khi nghe xong những lời thổ lộ buồn bã đó, lại cảm thấy như trái tim căng phồng lên, khó chịu.

      làm sao có thể biết người con của hoàng gia đại Ngụy này kiêu ngạo đến mức nào? Nàng có thể bình tĩnh ổn định lúc cung biến, cũng có thể thản nhiên đứng nhìn các nịnh thần ở phía dưới. Tuy rằng trước kia cũng từng có thời điểm nàng giả ngu, sụp mắt cúi người, nhưng biết , Trứng gà của cũng chưa từng thức cúi mình trước bất cứ ai.

      Nhưng mà chính tiểu nữ tử ngoài mềm nhưng trong cứng này vào lúc nghe tin mình gặp nạn biển bình an trở về thất thanh khóc rống lên, lại bởi vì che giấu của mình mà ảm đạm tổn thương, mỗi giọt lệ kia đều như giọt nước thép nung nóng bỏng làm bỏng trái tim của .

      muốn “dùng hết tất cả tài lực của quốc gia đại Ngụy, chỉ để đổi lấy nụ cười của giai nhân.” Nhưng kết quả là lại phát ra ngỡ ngàng, làm nhiều việc như vậy, đều phải là thứ nàng mong muốn…

      Nghĩ vậy, cũng chỉ biết ôm giai nhân vào lòng chặt, rất lâu sau vẫn thể thành lời.

      Gần tới lễ mừng năm mới, năm nay đương nhiên là phải đón lễ mừng năm mới ở Giang Nam. Thái phó tuy bị bệnh lâu ngày, nhưng cũng chưa từng buông bỏ quốc , mọi việc đều là Khâu tướng quân báo cáo cho Thái phó, xử lý từng chuyện . Trải qua nhiều ngày kinh nghiệm như thế, Khâu Minh Nghiên thực cởi bỏ bản tính mạnh mẽ chỉ cần kết quả để ý đại cục của trước kia, làm việc càng thêm trầm ổn. Cho dù Thái phó tạm thời rời kinh, cũng chưa hề có chuyện gì nhiễu loạn xảy ra.

      Các vương hầu nghe Diêm Vương ở trong kinh dự lễ mừng năm mới, người người đều vui mừng khôn xiết, chỉ cảm thấy thiếu uy hiếp của Thái phó, tiệc rượu ngày lễ ngày tết đều náo nhiệt lên rất nhiều.

      Lão gia của Phan phủ ngày ấy gặp mặt bị công chúa Vĩnh An vài câu ám chỉ đến nỗi mồ hôi chảy đầm đìa, về nhà liền đem Phan tam thiếu gia đánh thành đầu heo sau đó liền hung hăng cấm chỉ được ở lại trong viện của mình, Sau đó bắt đầu u sầu nghĩ biết nên làm cách nào để có thể kéo lại tình cảm của người thân nhà hoàng gia này.

      tại vào tháng chạp, nghe công chúa ở lại Giang Nam đón năm mới, trong lòng ông ta mừng rỡ thôi, hạ quyết tâm muốn dựa vào lễ mừng năm mới này, kéo gần lại quan hệ.

      Ngày ấy công chúa đến Phiên Mặc lâu để ngắm cảnh, ông có dắt nữ nhi đến đó trước, cũng phải là muốn tìm cho nữ nhi vị hôn phu, mà muốn mượn cớ lấy lòng công chúa chút. nghĩ tới, do mình ngồi cách khá xa, công chúa ngay cả liếc mắt cũng chưa từng nhìn qua chỗ của ông.

      Nhưng ông lại có thể nhìn thấy rất ràng, công chúa khi nhìn công tử của Tùy phủ bên trong ánh mắt đầy tình ý, hề có chút trốn tránh nào. Chàng thiếu niên kia tuổi dậy , còn công chúa đương lúc như đóa hoa mới nở, ánh mắt hai người dây dưa, người từng trải như ông sao lại nhìn ra?

      Công chúa tiền triều cũng có khá người phóng khoáng, trong đó số người có những hành vi hoang đường cũng ít. Chỉ là nghĩ tới vị công chúa cùng Thái phó có hôn ước lại cũng là người háo sắc. Nhưng nghĩ cũng đúng thôi, công chúa giờ du ngoạn mình ở Giang Nam, mà Thái phó lại ở kinh thành xa tận chân trời, đúng là tịch mịch trống trải.

      Ngày ấy sau khi ông ta trở về, liền cùng vị thiếp mới mười tám tuổi ở giường lăn lộn phen xong liền cảm thấy sảng khoái, tâm trí sáng sủa, công chúa tại ở Giang Nam là có cung ứng từ hoàng cung, đương nhiên là ăn mặc lo, nhà ông làm thương nhân lại chẳng có gì có thể lấy ra để dâng lên, nhưng Giang Nam thiếu nhất chính là những thiếu niên tuấn mỹ. Nhưng dù sao, có lẽ công chúa cũng nghĩ đến mặt mũi của vị hôn phu trong kinh thành, nên có muốn gì chăng nữa chắc cũng tiện. Mình nên thông minh chút, giúp công chúa thu xếp thiếu niên thích hợp. Nếu ông có thể giúp công chúa thúc đẩy loại chuyện tốt này, chắc chắn công chúa xem ông là tâm phúc tri kỉ.

      Chỉ sợ đến lúc đó, công chúa ở trước mặt Hoàng đế tốt vài câu, Phan phủ bước lên mây, chỉ là chuyện sớm hay muộn!

      Tác giả ra suy nghĩ của mình: Chết rồi!! Có người muốn tìm ‘em út’ cho công chúa kìa, Thái phó, khi nào ngài mới có thể thị tẩm được vậy?
      Last edited by a moderator: 8/1/18
      Tiểu Ly 1111, Seen.173, conlu124123 others thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      qua mấy đêm đơn gối chiếc nữa xem thái phó còn cứng rắng, lạnh nhạt được nữa
      hừ, tỏ vẻ cho nhiều vào rồi tự mình chịu tội
      giờ cũng chỉ có thể tự mơ mộng thôi :061:
      lananhtran51, tart_trung, quỳnhpinky2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :