1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên Không] Tiểu bạch thỏ Vương phi: Ác bá Vương gia, cút!!!!! (C153) Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 55 : Ôn nhu an ủi

      Edit: Hương Nguyễn.

      Beta: jenkun
      Cực kì tức giận, Hoàng Phủ Nam Ninh cứ thế thẳng mà buồn nhìn lại phía sau.

      Mắt thấy Tứ Vương gia đường thẳng bước tới, đám Ngự lâm quân dám tiến lên ngăn cản, vội vội vàng vàng nhường lối, để mặc Tứ Vương gia cùng Vương phi bị ngăn trở thẳng tiến ra khỏi Hoàng cung.

       

      Trở về Tứ Vương phủ, Hoàng Phủ Nam Ninh đầy người tức giận chưa tan được phần. Hoàng Phủ Nam Ninh hùng hùng hổ hổ đường, đám nha hoàn cùng mấy tên sai vặt găp đều cực kì sợ hãi, nhanh nhanh chóng chóng tránh đường cho . Mấy tên người hầu phải trong ca trực đều nhanh chân trốn mất, sợ bị lửa giận của Vương gia lan tới.

      "Vương vương vương...Vương gia, uống uống uống...Uống trà."

      Đến khi Hoàng Phủ Nam Ninh cùng Bộ Nhu Nhi yên vị, gã sai vặt đưa trà lên sợ tới mức cả người phát run, lắp bắp.

      Vốn tâm trạng khó chịu, nghe tên sai vặt lắp ba lắp bắp, Hoàng Phủ Nam Ninh tâm trạng lại càng tệ hơn. Khuôn mặt lập tức trầm xuống: "Hử?"

      Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng...

      Gã sai vặt hoảng sợ, làm nước trà sóng sánh muốn như tràn ra khỏi chén.

      Nhìn màn như vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh mặt lại càng tối đến lợi hại. Vừa muốn phát tác,Bộ Nhu Nhi nhanh chóng đỡ lấy khay trà, rồi ra lệnh: "Được rồi, nơi này còn chuyện của ngươi nữa, lui xuống !"

      " Dạ, đa tạ Vương phi!" Ánh mắt cảm kích nhìn Bộ Nhu Nhi, tên sai vặt vội vàng lui xuống.

      "Vương gia, uống trà !" Đặt khay trà lên bàn, Bộ Nhu Nhi bưng lên ly trà đưa đến trước mặt Hoàng Phủ Nam Ninh.

      Giọng dịu dàng, mềm mại dạt dào, mang theo mười phần cung kính, ngay lập tức đem hỏa trạng của Hoàng Phủ Nam Ninh giảm ít. Ngước đôi mắt nhìn tiểu nữ nhân trước mặt, Hoàng Phủ Nam Ninh hừ tiếng, tay tiếp nhận lấy cái chén, chậm rãi uống ngụm.

      A ~

      Vị chát nước trà tiến vào trong miệng, hương trà thấm vào ruột gan mùi thơm lập tức tỏa ra, tràn đầy trong miệng, hương thơm gắn bó. Dòng nước ấm áp theo yết hầu chảy vào trong cơ thể, độ ấm thích hợp làm cho mùi vị trở nên ấm áp. Hơn nữa nước trà còn có mùi cam. Hoàng Phủ Nam Ninh nhắm mắt lại, cảm thấy thư giãn.

      lực đạo nho bỗng xuất hai bờ vai Hoàng Phủ Nam Ninh, nhàng nhàng xoa bóp____

      " Ai? Làm gì?"

      Hoàng Phủ Nam Ninh quay đầu quát khẽ, lập tức cảnh giác bắt lấy bàn tay dùng sức ở vai .

      Hơi chút giật mình, Hoàng Phủ Nam Ninh nghĩ tới đối diện với tại lại là khuôn mặt thất kinh của Bộ Nhu Nhi.

      "Vương gia, thiếp thân chỉ là... chỉ là muốn xoa bóp vai cho ngài bớt mỏi mệt." rũ hàng mi, Bộ Nhu Nhi giọng giải thích.

      Ra là vậy, Hoàng Phủ Nam Ninh thả lỏng, buông tay nàng.

      Bộ Nhu Nhi cắn cắn môi: "Nếu như Vương gia thích, vậy thiếp thân xoa bóp nữa."

      "Tiếp !" Hoàng Phủ Nam Ninh xong, quay đầu tiếp tục uống trà, "Từ trước đến giờ, Bổn vương chưa từng để cho ai xoa bóp."

      Cái đồ… !

      Bộ Nhu Nhi thiếu tý nữa bốc hỏa. Nàng vốn biết chưa từng để cho ai chạm vào, nữ nhân đến gần lại càng hiếm, cho nên nàng mới định giả bộ đoan trang hiền lành chút. Nhưng ai mà ngờ, hôm nay lại bỗng nổi điên lên thế này.

      đến nước này rồi, Bộ Nhu Nhi muốn lui cũng xong. Nàng chỉ có thể nhận mệnh. Cúi đầu, Bộ Nhu Nhi đành tiếp tục động tác xoa bóp vai.

      Cũng tệ. Hoàng Phủ Nam Ninh thoải mái nhắm mắt lại, lặng yên thoải mái hưởng thụ.

      " Ừm, có ngờ a! Tiểu bạch thỏ, nhìn ra được, ngươi còn biết mát xa." Vẫn nhắm mắt, cảm giác vẫn cực thoải mái, Hoàng Phủ Nam Ninh giọng .

      " Trước đây khi còn ở nhà mẹ đẻ, thiếp thân cũng thường mát xa vai cho phụ thân." Bộ Nhu Nhi giọng hồi đáp.

      Hoàng Phủ Nam Ninh lập tức mở mắt ra.

      Bộ Nhu Nhi tay run lên: " Vương gia?"

      ‘Sao lại nhìn nàng vớ loại ánh mắt cứ như nàng làm sai chuyện gì cực kì nghiêm trọng vậy chứ? Nàng nhớ mình chưa lỡ lời nào nha!’ Bộ Nhu Nhi hoảng hốt thầm nghĩ.

      " Từ nay về sau, ngươi chỉ có thể bóp vai cho bổn vương, nam nhân khác, cho đụng vào!"Nét mặt trầm xuống, nhìn chằm chằm Bộ Nhu Nhi hồi lâu, Hoàng Phủ Nam Ninh mới từ từ mở miệng .

      Hả...

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng run run.

      ‘Nàng ngay cả cũng có muốn xoa bóp à nha!’

      tại nàng có khả năng mà cò kè mặc cả với , chỉ đành cúi đầu nhận lệnh. " Vâng, thiếp thân biết."

      "Ừm" Hài lòng, Hoàng Phủ Nam Ninh lại tiếp tục nhắm mắt. " Tiếp tục."

      "Vâng." Hai tay lại đặt lên bờ vai của , Bộ Nhu Nhi cắn răng răng, khống chế cảm xúc muốn bóp lấy cổ của , tiếp tục dùng sức nhàng xoa bóp.

      hanh dau, Halong-ngoc, Thanh Nhã4 others thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 56 : Biểu muội đột kích

      Edit: Hương Nguyễn.

      Beta: jenkun

      Khó có được lần tự cho là mình thông minh kết quả lại là tự tìm khổ, tâm trạng Bộ Nhu Nhi cực kém.

      Ngẫm lại mới thấy, cái tên nam nhân đó thực coi Bộ Nhu Nhi nàng như nha hoàn sai sử. khi dễ nàng mát xa vai cho gần cả canh giờ, khiến đôi tay nàng mỏi rã rời. Mất gần cả ngày trời, đôi tay nàng mới miễn cưỡng khôi phục lại. Thế mà lại vô cùng thoải mái, chạy tìm hảo bằng hữu để ngoạn nhạc. Nàng nghĩ đến mà bực cả mình

      Mấy ngày hôm sau.

      Bộ Nhu Nhi mình trong tẩm cung Tô Tiểu Tình.

      Thân là mật báo đáng tin của nàng, Tô Tiểu Tình tự nhiên muốn đem hết cả chiêu thức của mình để làm nàng vui vẻ. Khổ nỗi, cố gắng cả lúc lâu, Bộ Nhu Nhi khuôn mặt vẫn cơ bản sầm sì: "Tôi cười nổi.."

      "Haizzz!"

      Tô Tiểu Tình thở dài, mất sức tự đổ người xuống nhuyễn tháp." Tôi chịu rồi, bà tự lực cánh sinh ."

      Bộ Nhu Nhi khóe miệng khẽ giật, trong lòng rất là phục.

      "Nương nương, nương nương, Sở tiểu thư đến đây!"

      tiểu cung nữ bỗng chạy vào, lớn tiếng thưa.

      Tô Tiểu Tình sửng sốt: "Sở tiểu thư nào?"

      " Chính là chất nữ của Vương thái hậu, biểu muội của hoàng thượng, Sở tiểu thư ạ!"

      "À." Gật đầu, Tô Tiểu Tình nhìn về phía Bộ Nhu Nhi, lấy ngữ khí vô cùng khẳng định : "Tới tìm bà kìa."

      "Biết rồi." Bĩu môi, Bộ Nhu Nhi tâm tình lại càng khó chịu.

      Nhìn thái độ của nha đầu kia ngày hôm qua, Bộ Nhu Nhi cũng biết nàng ta có buông tha cho nàng. Nhưng cũng có ngờ, nàng ta khắc cũng chờ nổi, Bộ Nhu Nhi mới chân ướt chân ráo tiến vào Hoàn cung, nàng ta ở sau lưng lập tức truy đến đây.

      Mới chậm rãi đứng dậy, nghe được tiếng chân dồn dập hỗn độn vang lên. bao lâu sau, dẫn theo bên người vài nha hoàn từ từ tiến vào là Sở tiểu thư Tuyết Y.

      " Sở tiểu thư." Nhanh chóng tiến ra đón tiếp, Tô Tiểu Tình dịu dàng :" biết Sở tiểu thư có chuyện gì mà lại đây sớm như vậy, có cần… "

      " Ngươi cút qua bên cho ta!" Dùng tay đẩy Tô Tiểu Tình, bước chân Tuyết Y tiến nhanh tới phía Bộ Nhu Nhi, tay chỉ thẳng vào mặt nàng, ra lệnh:" Đem nàng bắt lại cho ta!"

      "Tuyết Y biểu muội, muội làm cái gì vậy?" Chớp chớp mắt mấy cái, Bộ Nhu Nhi giọng hỏi.

      Tuyết Y mắt lạnh nhìn nàng: " Ngươi mà cũng xứng kêu ta biểu muội?"

      Hai cung nữ từ từ tiến gần chuẩn bị bắt Bộ Nhu Nhi, lại thấy nàng cười nhạt, chút cũng bị dọa sợ, chậm rãi hỏi lại: " xứng? Vậy ta nên gọi biểu muội là gì?"

      Tuyết Y cười lạnh: “ Ngươi tốt hơn hết là khỏi cần nghĩ làm gì, ta nhìn thấy người là thấy ghét rồi."

      " A, sao? Tuyết Y biểu muội, vì sao vậy?"

      cho nàng gọi kiểu ấy hả, thế Bộ Nhu Nhi nàng càng muốn gọi như thế cho nàng ta nghe, để xem xem nàng ta có thể xử lý nàng như thế nào.

      "Ngươi!" Tuyết y sắc mặt sầm xuống: "Ngươi dám đoạt Tứ ca của ta ta còn chưa tính sổ, giờ lại còn dám vô lễ với ta! Chỉ là nha đầu thấp kém mà cũng muốn gọi ta như vậy sao?”

      " Nhưng, muội là biểu muội của Vương gia, cũng là biểu muội của ta mà! Ta gọi muội là biểu muội, vậy ta phải gọi biểu muội là gì bây giờ?" Hừ hừ, khó chịu có phải ? Lão nương càng muốn gọi đó, gọi cho ngươi tức chết thôi.

      " Nữ nhân chết tiệt, ngươi câm miệng cho ta!"

      Tiếng “biểu muội” lại lần nữa đập vào mấy cái dây thần kinh mẫn cảm của Tuyết Y, lửa giận trong lòng bốc lên, nàng ta giơ tay muốn đánh Bộ Nhu Nhi cho hả giận.

      " Trời! Vương phi!"

      Mấy cung nữ hầu hạ đứng trong phòng chờ nhìn thấy động tác tay của Tuyết Y, mặt đều biến sắc. Nàng Tô Tiểu Tình mang vẻ mặt thờ ơ, lạnh nhạt, đôi mắt mở to, khuôn mặt xuất vẻ chờ xem kịch vui.

      tiếng thét đột ngột vang lên ______

      " A!"

      thanh chói tai phát ra, đồng thời thân ảnh mảnh mai bay lên trời, viu tiếng, tựa như sao xẹt qua.
       

      hanh dau, Halong-ngoc, tart_trung2 others thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 57: Đổi trắng thay đen

      Edit: Hương Nguyễn.

      Beta: jenkun
      "Trời, tiểu thư!"

      Hai nha hoàn giữ Bộ Nhu Nhi kêu lên thất thanh rồi vội buông tay, chạy đến đỡ Tuyết Y bị đá ngã.

      Mà người được đỡ dậy kia, biết là bị dọa cho sợ hay bị đá quá đau mà ngất xỉu mất rồi.

      "Tiểu Thư! Tiểu thư!" Nóng nảy cộng thêm vội vã lay mạnh cơ thể Tuyết Y, vẫn thấy nàng tỉnh lại, mọi người bắt đầu sợ hãi. Nhất là hai nha hoàn cố gắng lay tỉnh nàng, sắc mặt trắng bệch, hô hấp dồn dập.

      " Mau, nhanh gọi Thái y!" người trong hai nha hoàn nọ vội .

      " đúng, hẳn là nên với Thái Hậu trước!" Người còn lại cũng vội . Mấy nha hoàn ở phía sau nghe vậy lập tức chạy ra cửa, tới những nơi cần báo tin.

      Cũng cần phải chờ lâu, vừa biết được tin tức, Vương Thái Hậu vội vã tìm tới cửa.

      " Tuyết Y! Tuyết Y!" giọng gọi, lại nhìn thấy Tuyết Y xỉu ở trong lòng của nha hoàn, sắc mặt của Thái hậu đại biến, vội vàng qua xem xét.

      Rất nhanh, Thái y cũng tới nơi. Vương Thái Hậu vội vã gọi mấy người họ lại chẩn trị. Đến khi nghe được câu trả lời là Tuyết Y cũng có gì lo ngại, giống như bỏ được tảng đá lớn ra khỏi lòng, Thái Hậu mới thở phào hơi dài.

      Nhanh chóng xoay người lại, nét mặt trầm xuống, Vương Thái Hậu quát gọi: " Minh vương phi!"

      " Mẫu hậu!" Nhanh chóng tiến lại gần chỗ Vương Thái hậu rồi quỳ xuống đất, Bộ Nhu Nhi giọng đáp lời.

      " Ngươi to gan!" Vương thái hậu ánh mắt sắc bén dừng ở thân thể của Bộ Nhu Nhi, nghiến răng quát: " Ngươi dám đá Tuyết Y đến hôn mê! Quả nhiên là nha đầu ra từ trong nhà võ tướng mà, hiểu quy củ, chỉ biết là cậy mạnh. nương tốt, thiếu chút nữa bị ngươi hại chết!"

       

      Bộ Nhu Nhi chỉ cúi đầu, dám lên tiếng.

      Vẫn chưa cảm thấy hết giận, Vương thái hậu lại tiếp tục quát lớn: "Lẽ ra Ninh nhi nên cưới ngươi, bởi ai gia ngăn được, nên mới đành ưng thuận. Chính là, lâu như vậy, ai gia phải luôn kêu ngươi học quy củ sao? Vậy mà vì sao ngươi chút tiến bộ cũng có, lại còn làm ra chuyện tổn hại thể diện của hoàng tộc ta như thế này nữa! hiểu con mắt nhìn người của Ninh nhi như thế nào, lại cưới ngươi về đây? Luận xuất thân, luận nhân phẩm, ngươi có điểm nào tốt hơn so với Tuyết Y?"

      "Thái hậu." tiếng gọi nhàng tinh tế đột ngột vang lên. Tiếng gọi phát ra từ phía Tô Tiểu Tình – Tô mĩ nhân đứng gần đó.

      Thấy nàng, Vương thái hậu sắc mặt dịu chút: " Chuyện gì?"

      "Kỳ , chuyện này, là người hiểu lầm Minh vương phi." Chậm rãi bước tới gần Thái hậu, Tô Tiểu Tình giọng .

      Vương thái hậu nhướng mày." Có ý tứ gì?"

      "Kỳ , tại Minh vương phi tâm theo thần thiếp học quy củ. Nhưng bỗng dưng Sở tiểu thư lại đột ngột xông vào, còn làm loạn Minh vương phi đoạt tứ biểu ca của nàng, rồi lại đem tâm trí tứ biểu ca của nàng làm cho mê muội. Tuyết Y muội muội còn mắng Minh vương phi đến cẩu huyết lâm đầu, nàng thậm chí cũng xứng kêu tên của Tuyết Y biểu muội. Như vậy còn chưa đủ, Tuyết Y biểu muội còn gọi hai nha hoàn giữ chặt Minh vương phi, muốn ra tay đánh nàng. Minh vương phi là tránh được, chỉ có thể tự ra sức cứu chính mình. Kỳ cước này của Minh vương phi cũng nặng, Thái y đều sao. Chẳng qua là do ở ót bị đụng mạnh mà thôi. , việc này phải là do Minh vương phi cố ý a!"

      Nghe Tô Tiểu Tình giải thích, Vương thái hậu mới đột nhiên phát giác nghĩ tới: ‘ Tuyết Y, vì sao con bé lại ở trong tẩm cung của Tô mĩ nhân a? Vô duyên vô cớ, con bé tới chỗ hậu phi này để làm gì?’

      Nét mặt trầm xuống, Vương Thái Hậu hướng Bộ Nhu Nhi, hỏi: " Minh vương phi, quả là như thế sao?"

      Bộ Nhu Nhi lên tiếng trả lời. Tô Tiểu Tình nhanh mồm nhanh miệng : "Thần thiếp dám lừa gạt Thái Hậu nương nương. Hơn nữa, chỉ như vậy, Sở tiểu thư vừa vào cửa liền bắt đầu nhục mạ Minh vương phi, sử dụng lời thập phần rất khó nghe, thần thiếp thiếu điều chịu nổi. May mà Minh vương phi tính tình tốt, vẫn nhẫn_____"

      Ngươi bậy! Ta nào có mắng nàng ta như vậy? Ta chỉ vài câu______" Tô Tiểu Tình còn chưa hết, nghe thấy tiếng của Tuyết Y vì nhịn được chen vào cắt ngang.

      Mọi người có mặt trong tẩm cung của Tô mĩ nhân đều ngẩn người kinh ngạc.

      " A, Tô tiểu thư, muội phải là hôn mê sao?" Chớp chớp mắt mấy cái, Tô Tiểu Tình ngạc nhiên khẽ kêu lên.

      Tuyết Y lúc này mới giật mình nhớ ra, khuôn mặt nhất thời trở lên xấu hổ..

      hanh dau, Halong-ngoc, tart_trung3 others thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 58: Kết hạ thù

      Edit: Hương Nguyễn.

      Beta: jenkun


      Trước mặt nhiều người đứng đây, Vương Thái hậu dù có ý muốn thiên vị Tuyết Y cũng thiên vị nổi. Thái hậu tức giận quát khẽ.

      Khuôn mặt của Tuyết Y trở lên căng thẳng, nàng vội vàng xua tay: " , ta....Ta là vừa mới tỉnh lại! Ta có hôn mê! có! phải tin tưởng ta!"

      Đây phải là giấu đầu lòi đuôi sao, nàng càng giải thích như vậy lại càng khiến cho suy nghĩ của mọi người theo chiều hướng khác.

      Đổ thêm dầu vào lửa, Tô Tiểu Tình lại giọng khó hiểu hỏi ra câu: "Nếu là vừa mới tỉnh lại, sao tiếng lại lớn như vậy, phải là tràn đầy tinh lực sao?"

      " Tô mỹ nhân!"

      Quay đầu nhìn Tô Tiểu Tình, Vương thái hậu nhàn nhạt nhìn nàng cái.

      Tô Tiểu Tình hơi ngẩn ra, rồi nhanh chóng cúi đầu, : " Dạ, thần thiếp biết sai!"

      ‘Cũng đúng lúc, dù sao mục đích cũng sắp hoàn thành’ Tô Tiểu Tình thầm nghĩ.

      Trong lòng Vương Thái Hậu hiểu , dù bà có lấy uy quyền của mình để chặn miệng mọi người, nhưng là, như thế nào, trong lòng mọi người biết rồi. Huống chi_____

      " Ô ô, , nhất định phải làm chủ cho ta a! Nữ nhân này, nàng vừa rồi bắt nạt ta, còn đá ta! Tay của ta còn chưa có đánh lên mặt của nàng, mà nàng dám đá ta! Nàng ta chính là cố ý, căn bản có gì là cấp bách hay bắc đắc dĩ gì, , mau sai người mang nàng dẫn ra ngoài đánh a! Đánh cho chết luôn là tốt nhất!”

      Tuyết Y biểu muội ô ô khóc lóc túm lấy tay áo thái hậu lay lay, đòi đem đánh Bộ Nhu Nhi.

      Làm cướp lại còn kêu người bắt cướp, thế này ràng chính là cố tình gây .

      Dưới tình cảnh này, Vương Thái hậu cũng thể quá thiên vị. Nét mặt trầm xuống, Vương thái hậu đẩy nàng ra: " Tuyết Y, đủ rồi, được náo loạn!"

      " , ta có náo loạn a! Lời ta đều là ! Nàng đạp ta a, ở đây mọi người đều thấy a!" mặt lên chút lo lắng, Tuyết Y dậm chân kêu la.

      ‘Mọi người ở đây dều nhìn thấy nhục mạ Minh Vương phi nha, có thấy nàng bắt nạt đâu’ Mấy người trong phòng chứng kiến cảnh vừa xong đều thầm nghĩ.

      Trong lòng hờn giận quát khẽ, Vương thái hậu ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng: " Tuyết Y, ngươi mau ra, về sau cũng cần lại đến nơi đây."

      " ?" Tuyết Y sửng sốt, thân thể bỗng run run, tựa hồ như đứng vững, lui dần ra phía sau, hỏi: " Người tin ta?"

      Vương thái hậu sắc mặt bình tĩnh, : " như thế nào, ở đây mọi người rất ràng."

      " Đó là do mấy người các nàng ấy dối! Tô mỹ nhân này, nàng ta cũng phải là cái thứ gì tốt, nàng ta cùng tiện nhân kia là cùng giuộc!" Chạy đến gần chỗ Tô Tiểu Tình và Bộ Nhu Nhi đứng, Tuyết Y dùng ngón tay liên tục chỉ chỏ vào mặt hai người các nàng.

      Hai bị làm nhục dịu ngoan đứng im lặng, lên tiếng. Khiến mọi người càng cảm thấy điêu ngoa của Tuyết Y.

      Tuyết Y ai tốt , lại cố tình lại dùng lời độc ác để mắng Tô Tiểu Tình trong cảm nhận của Vương Thái hậu luôn luôn dịu dàng khả ái, khiến Vương thái hậu còn chút ý muốn che chở cho Tuyết Y cũng theo từng lời của nàng mà bay mất.

      " Tuyết Y, ngươi câm miệng!"

      Tuyết Y ngây ngốc sửng sốt.

      " , người..... Người tin ta, người tình nguyện tin hai nữ nhân này cũng chịu tin tưởng ta, có phải hay ?"

      " Ai gia tin tưởng ." Vương thái hậu lạnh giọng trả lời, "Hơn nữa, là ngươi đúng trước, vừa rồi ngươi lại giả vờ bị đánh choáng váng, thử hỏi ai gia như thế nào có thể tin tưởng ngươi."

      " Ô..."

      Hai hàng nước mắt nhanh chóng rơi xuống, Tuyết Y đột ngột khóc lớn.

      " Ta... Ta.... Bộ Nhu Nhi, ta hận ngươi! trong cuộc đời này, ta và ngươi đội trời chung!" Ai oán liếc mắt căm hận Bộ Nhu Nhi, Tuyết Y nghiến răng nghiến lợi . Dứt lời, quay người, chạy khỏi tẩm cung của Tô mĩ nhân.

      Chậc...

      Bộ Nhu Nhi nghe Tuyết Y vậy gì, thầm nghĩ trong lòng: ‘ Con này muốn biến mình thành kẻ địch mất rồi. Mình đến đâu cũng tới để gây . Mà chọc cho này giận đâu chỉ mình mình đâu chứ ~

      hanh dau, Halong-ngoc, tart_trung3 others thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 59. Mới gặp hiểu quả

      Edit: Hương nguyễn

      Beta: jenkun


       

      “Tuyết Y!”



      Nhìn chất nữ mình thương khóc lóc chạy , lòng Vương Thái hậu đau đau. Muốn đuổi theo an ủi chất nữ, nhưng cục diện trước mắt còn cần bà giải quyết, đành dùng mắt ra hiệu cho nha hoàn bên cạnh chạy theo khuyên giải chất nữ của mình.

      Bà quay đầu nhìn lại Minh Vương phi, ánh mắt nhu hòa hơn nhiều.

      "Minh vương phi."

      "Mẫu hậu." Nhanh nhẹn đáp lời, giọng điệu của Bộ Nhu Nhi vẫn mềm mại nhàng như trước.

      "Vừa rồi, là ai gia hiểu lầm ngươi." Những lời này, Vương Thái hậu ra cách rất cẩn thận, đôi mắt bà nhìn nàng mang chút xấu hổ.

      Bộ Nhu Nhi cười hiền lắc đầu: " Mẫu hậu sao có thể vậy? Vừa rồi, nhi thần làm sai. Cho dù như thế nào, Tuyết Y là muội muội, tuổi còn so với nhi thần, nhi thần theo lý nên nhường nàng mới phải. Kỳ để nàng tát cái cũng có sao, nhưng chỉ trong lúc nhất thời hồ đồ, nhi thần đá nàng, còn làm hại nàng hôn mê bất tỉnh, chuyện này là nhi thần làm sai, mẫu hậu dạy rất phải, ngài có sai."

      Khuôn mặt mang theo nét cười dịu dàng, giọng hiền lành mang chút giả dối nào, Bộ Nhu Nhi biểu khoan dung độ lượng, còn thuận thế cho Vương Thái hậu cái thang để xuống, là điển hình của người con dâu dịu ngoan nghe lời. Đối lập hoàn toàn với hình ảnh của Tuyết Y vừa rồi, nhu hòa hiếu hiền của nàng càng trở lên nổi bật, khiến trong lòng con người ta tự nhiên thích.

      Vốn trong lòng ưa gì người con dâu này, nhưng trải qua tình huống vừa rồi, Vương Thái Hậu trong lòng trở lên rộng rãi hơn hẳn, bà cảm thấy người con dâu này thoạt nhìn thuận mắt ít.

      " Nhìn ra, ngươi cũng rất hiểu chuyện như vậy." Nét mặt Vương Thái Hậu lên chút vừa lòng.

      Bộ Nhu Nhi cười hiền, : “ Nhi thần được vậy đều là nhờ công lao của Tô mĩ nhân, mấy ngày qua nàng rất vất vả dạy qui củ cho nhi thần."

      Đơn giản câu, nàng đem hết công lao chuyển sang cho Tô mĩ nhân, người mà Vương Thái hậu rất thích, điều này càng khiến cho Vương Thái hậu bất giác càng thêm thích nàng hơn.

      giờ, lòng Vương Thái hậu có cảm giác người con dâu này càng nhìn càng thuận mắt, càng nhìn càng cảm thấy thích. Bà tự hỏi mình sao lúc trước bà lại có thể cảm thấy nàng rất hèn mọn, đáng để bà để vào mắt. Bà vội cười, : " Mau đứng lên !"

      "Đa tạ mẫu hậu." Cung kính tạ ơn xong, Bộ Nhu Nhi được Tô Tiểu Tình ở bên cạnh giúp đỡ, chậm rãi nâng người đứng dậy .

      Nhưng, có vẻ như Bộ Nhu Nhi phải quỳ quá lâu, đôi chân nàng giữ vững được thân mình, suýt té ngã. May mà có Tô Tiểu Tình đứng bên cạnh đỡ được nàng, nếu nàng té ngã.

      Thấy tình cảnh đó, Vương Thái hậu cảm thấy có chút đau lòng. Bà vội hỏi: " Minh vương phi, ngươi có sao ? Có cần gọi thái y tới ?"

      " Mẫu hậu, con sao. Trước kia, khi vẫn còn ở nhà mẹ đẻ, con cũng thường xuyên bị đại nương phạt quỳ, cũng quen rồi ạ." nhàng lắc đầu, Bộ Nhu Nhi dịu dàng . Rồi như bỗng nghĩ ra điều ra gì đó, nàng vội vàng ngẩng đầu, : " Mẫu hậu, người coi như vừa rồi con chưa cái gì hết, người nên để ở trong lòng, coi như con chưa gì cả."

      Nàng lại vì người nhà của mình mà giải vây.

      Vương Thái hậu lại càng cảm thấy đứa đứng trước mặt bà là quá thiện lương, bị người ta bắt nạt thành ra như vậy, thế mà vẫn còn lo lắng cho mấy người đó.

      Trong lòng Vương Thái hậu lại  tăng thêm vài phần cảm giác đau lòng, bà lắc đầu : " Quên , những chuyện trước đây cần nữa. Hôm nay chắc con cũng mệt rồi, nên trở về nghỉ ngơi ! Mấy ngày nữa, con cũng cần phải tiến cung, hãy ở nhà tĩnh dưỡng cho tốt . Khi khỏe lại, con lại tiến cung học quy củ cũng muộn."

      Khó có được lúc Vương Thái hậu dùng ngữ điệu nhàng như vậy để với Bộ Nhu Nhi, ánh mắt bà khi nhìn nàng cũng còn mang theo coi khinh nữa.

      Kế hoạch thu phục Vương Thái hậu của Bộ Nhu Nhi bắt đầu có hiệu quả. Trong lòng Bộ Nhu Nhi trận vui sướng mãnh liệt, nàng nhanh chóng hành lễ với Vương Thái hậu: “Dạ, đa tạ mẫu hậu, con biết.”

      ♥ Các bạn ấn quảng cáo ở phía dưới comments, ủng hộ Cung Quảng Hằng nhé ♥
      Halong-ngoc, Thanh Nhã, tart_trung3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :