1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Thần chết mỉm cười : bà xã sát thủ của tổng tài hắc đạo - Ngôn Aí (Chương 76)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 72: Kim Mịch Du Cam Tâm

      “Đừng gọi tôi bằng cái tên đó.” Bạc Á Thần lập tức lạnh lùng đáp lại, ánh mắt sát khí. Cái tên Kelvin ấy khiến nhớ lại rất nhiều chuyện vui trong quá khứ.

      Người phụ nữ hơi rùng mình chút vì sát khí của Bạc Á Thần, khỏi thu liễm ít nhiều. hiểu sao trong lòng ta bỗng xuất cảm giác nôn nao, bồn chồn khó hiểu. Bạc Á Thần năm đó, thay đổi rồi sao?

      Cố gắng lấy lại tự tin cao ngất của bản thân, ta :

      “Nếu muốn em gọi như vậy cũng được, dù sao chúng ta cũng cùng dòng máu Châu Á, xưng hô bằng tên gốc vẫn thân thiết hơn. Đúng , Thần?”

      Vừa , ta vừa cố tình áp sát Bạc Á Thần, hành động đầy vẻ quyến rũ.

      Bạc Á Thần lập tức tránh qua bên, khí lạnh tỏa ra càng lúc càng nồng đậm chứng tỏ cực kì mất kiên nhẫn. nghiêm mặt nhìn ta, gằng giọng :

      “Cút.”

      tiếng ngắn gọn nhưng chứa lực sát thương cực lớn. Người phụ nữ bị dọa , lập tức lùi lại ra khỏi phạm vi cánh cửa, vẻ mặt hoa dung thất sắc trông vô cùng đáng thương. Nếu là người đàn ông khác nhìn thấy cảnh này, nhất định lập tức chạy đến an ủi, hận thể dùng hết bản lĩnh ra bảo vệ ta. Nhưng Bạc Á Thần lại khác, chỉ ước gì phải nhìn thấy khuôn mặt ghê tởm đó thêm giây nào nữa. Vì vậy, gần như trong tích tắc, đóng cửa phòng lại.

      Người phụ nữ khó khăn lắm mới tìm được Bạc Á Thần, đương nhiên cam lòng thất bại như thế. ta lập tức quên hết sợ hãi, vội vàng đưa tay ra giữ cửa.

      “Thần, em biết còn giận em về cái chết của Zack, nhưng lúc đó em cố ý mà. Em chỉ là tự vệ, tự vệ mà thôi! cũng biết Zack ích kỷ đến mức nào mà, ràng em còn tình cảm gì với ta nữa, nhưng ta vẫn đến tìm em, đe dọa em, bắt em phải rời xa . Thần, em , đương nhiên thể nào khuất phục trước ta, nên em mới…”

      “Câm miệng!”

      Cả người Bạc Á Thần tỏa ra sát khí ngùn ngụt, ánh mắt lạnh lẽo như sông băng ngàn năm nhìn người phụ nữ trước mắt. Nếu phải vì lời hứa với Phạm Vỹ, bóp chết ta từ lâu rồi. Phạm Vỹ ta biết bao nhiêu, làm chuyện gì cũng suy nghĩ cho ta, vậy mà đến lúc chết rồi vẫn bị ta nhục mạ. Đúng là quá mức ghê tởm!

      Kim Mịch Du lần nữa bị Bạc Á Thần làm cho sợ hãi, cả người run lên như cầy sấy, mồ hôi lạnh biết từ khi nào thấm ướt cả phần váy ở lưng. Nếu ban đầu chỉ là nghi ngờ bây giờ ta có thể khẳng định chắc chắn rằng Bạc
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 74: Lòng Tốt Được Cảm Kích

      lúc sau, ba người xuất phát. La Bích Như và Trần Ngọc nhiên phía trước, còn An Tịnh Tuyết vẫn thong thả chậm rãi đằng sau. So sánh với háo hức của Trần Ngọc Nhiên hay lo lắng ngầm của La Bích Như, mang tâm trạng cực kì thoải mái. Đối với An Tịnh Tuyết mà , hai ngày vừa qua quá nhàm chán. Vì thế, tuy biết La Bích Như mưu quỷ kế nào đó, vẫn nhận lời đề nghị của ta. Cuộc sống đó nha, có chút kích
      thích là được đâu, buồn chết đó .
      La Bích Như vừa ứng phó với đủ mọi câu hỏi từ Trần Ngọc Nhiên, vừa ngừng để ý An Tịnh Tuyết và tình hình xung quanh . Ngay khi phát địa điểm ta gài bẫy còn xa nữa, La Bích Như liền tiến hành bước thư hai của kế hoạch .
      " Đúng rồi, Nhiên Nhiên, cậu mang đủ flim chưa ?"
      Trần Ngọc Nhiên nghe vậy liền cười tiếng, khẳng định đáp :
      " Đương nhiên, mình mang đến tận ba cuộn đó, còn bỏ vào trong túi áo ..."
      Chưa hết câu, sắc mặt ta liền lập tức xấu . Bởi vì, cánh tay vừa chạm vào túi áo khoác của ta hề cảm nhận được bất kì vật lạ nào, giống hệt như việc bỏ ba cuộn film vào trước đó là ảo giác của ta vậy.
      " Sao có thể, mình nhớ ràng là bỏ vào rồi mà !" Trần Ngọc Nhiên kinh ngạc la lên, thái độ vô cùng nóng nảy . ta muốn phải quay về rồi đến đây lần nữa, việc chịu nắng nóng suốt bốn mươi phút qua đủ khiến ta phát điên rồi .
      La Bích Như sớm biết ta có thái độ như vậy nên hề bối rối ra lời thoại chuẩn bị sẵn :
      " Hay là để mình trở về lấy giúp cậu nhé . Dù sao mình cũng có ý định lấy thêm vài chai nước khoáng ."
      Trần Ngọc Nhiên nghe xong cực kì vui vẻ . ta cảm kích nhìn La Bích Như :
      " Phiền cho cậu rồi, Bích Như . là, dò mình trí quá ."
      An Tịnh Tuyết thu hết cảnh này vào tầm mắt, miệng khỏi nhếch lên đường cong trào phúng . Nếu Trần Ngọc Nhiên biết được ba cuộc film kia là do ai lén lấy ra biết có phản ứng như thế đây . Hành động của La Bích Như dù sao cũng qua nổi mắt , chỉ là biết ta mưu gì thôi . Xem ra, chuyện này càng lúc càng thú vị rồi .
      La Bích Như phát An Tịnh Tuyết nhìn mình, khỏi rụt người chút . lẽ, con đó biết được chuyện gì rồi sao ? , thể nào, nhất định là do ta thần hồn nát thần tính mà thôi .
      " An đồng học, cậu có muốn lấy thêm thứ gì , sẵn tiện mình cầm đến luôn ."
      Trần Ngọc Nhiên đứng bên cạnh nghe vậy liền khó chịu ra mặt, lập tức lớn tiếng phản đối :
      " Sao cậu phải lấy đồ giúp ta chứ . ta có chân sao, tự trở về cũng được mà . Bích Như à, cậu đừng dùng lòng tốt của mình cho loại người đó, ta cảm kích cậu đâu ."
      " Nhiên Nhiên ..."
      Nghe xong những lời vừa rồi, An Tịnh Tuyết lại hề có chút tức giận nào . Bù lại, nhìn Trần Ngọc Nhiên và La Bích Như như nhìn hai tên hề mua vui, thậm chí còn thiếu chút nữa vôc tay khen hay . Đây chẳng lẽ lag truyền thuyết bị người ta đem bán còn giúp đếm tiền hay sao, bị tiểu thư Trần Ngọc Nhiên này đúng là cực phẩm nha .
      cơn gió bỗng nhiên thổi qua, ánh mắt An Tịnh Tuyết liền lóe lên tia sắc lạnh nhìn về phía rừng cây gần đó . liếm môi, khát máu lập tức trỗi dậy trong cơ thể . ngờ chỉ trong vòng hai ngày ít ỏi mà gặp được nhiều phiền phức thế này . Chỉ là, có người đưa đến tận cửa để giết cũng tệ lắm . Dù sao, so với việc phải săn mồi, vẫn thích để con mồi tự đến hơn . Biết sao đây, tính vốn rất lười nha .
      Sau khi An Tịnh Tuyết quay đầu sang chỗ khác, đằng sau những thân cây rậm rạp bỗng truyền ra tiếng rất :
      " Này, con đó vừa nhìn chúng ta sao ?"
      " Xì, mày đừng chọc cười tao, sao nó có thể phát ra chúng ta được chứ . Chẳng qua chỉ là con nhóc miệng còn hôi sữa mà thôi, đừng có nhát cáy như vậy ."
      " Nhưng mà tao cứ cảm thấy nó nhìn chúng ta nha ?"
      " Thôi , đừng lung tung nữa . Mày mau chuẩn bị , chút nữa đợi con kia rồi ra tay . Cẩn thận chút, hỏng việc là có tiền thưởng đâu ."
      " Biết rồi, dù sao đây cũng đâu phải lần đầu tao làm việc này ..."
      Tiếng trong rừng tắt hẳn, La Bích Như cũng thành công việc viện cớ rời . Lúc này, nếu kể đến những kẻ lén lút nấp kia, trong khu vực này chỉ còn An Tịnh Tuyết và Trần Ngọc Nhiên . Trần Ngọc Nhiên hiển nhiên là vui vẻ với tình trạng này, ta ghét cay ghét đắng việc phải ở chung với An Tịnh Tuyết .
      " Này, tôi khuyên tốt nhất nên đến đó ."
      Thấy Trần Ngọc Nhiên có ý định muốn đến cánh rừng kế bên để tránh nắng, An Tịnh Tuyết khỏi có hảo tâm nhắc nhở chút . Tuy nhiên, vị tiểu thư nào đó hoàn toàn cảm kích .
      " Tôi muốn làm gì là quyền của tôi, đến lượt quản đâu . Hừ, đừng tưởng học giỏi chút là muốn lên mặt dạy đời ai cũng được !"
      An Tịnh Tuyết cười khổ, nhân phẩm của kém như vậy sao, hay là do đầu óc của Trần Ngọc Nhiên có sức tưởng tượng quá phong phú . Thôi kệ, nếu người ta muốn tìm chết, cũng còn cách nào .
      Last edited by a moderator: 12/11/15
      thuytmichellevn thích bài này.

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 75: Xong Tên
      Trần Ngọc Nhiên vừa tựa người vào gốc cây liền cảm thấy có gì đó bình thường. ta quay đầu lại, nhưng phát được gì ngoài mảng rừng vắng lặng. Mặc dù thế, ta vẫn cảm thấy sống lưng lạnh toát. Trần Ngọc Nhiên bỗng có chút sợ hãi, ta muốn rời khỏi, nhưng lại sợ mất mặt trước An Tịnh Tuyết nên đành phải bất đắc dĩ đứng đó.
      , cũng lại đây .” Trần Ngọc Nhiên cau có , trong lòng thầm nghĩ nếu có chuyện gì xảy ra cũng phải lôi An Tịnh Tuyết xuống cùng.
      An Tịnh Tuyết cười cười, làm theo lời Trần Ngọc Nhiên , nhanh chậm bước tới. khi Trần Ngọc Nhiên đắc ý và đỡ sợ hơn chút, An Tịnh Tuyết lại đột nhiên dừng lại.
      “Sao, sao tiếp?”
      Trần Ngọc Nhiên nóng nảy , hình như ta vừa nghe thấy tiếng động ở phía sau.
      An Tịnh Tuyết cúi đầu, thong thả nhặt cành cây từ dưới đất lên rồi bẻ làm đôi. Rất nhanh, tay suất khúc cây dài tầm 15cm, cực kì thanh mảnh nhưng kém phần sắc nhọn. Người bình thường nhìn vào đều cảm thấy hành động của rất ngớ ngẩn, nhưng ai biết rằng chỉ trong chốc lát nữa thôi, nó trở thành thứ vũ khí hề thua kém dao súng. lưỡi hái tử thần.
      “Còn chưa muốn xuất sao?”
      An Tịnh Tuyết nhìn mảng rừng phía sau Trần Ngọc Nhiên, nhàng mở miệng.
      Trần Ngọc Nhiên còn chưa kịp phản ứng, cánh tay phải đột nhiên bị bắt lấy, chiếc máy ảnh lập tức rơi xuống mặt đất tạo nên tiếng động chói tai. ta sợ hãi hét lên, nhưng giữa chừng bị bàn tay to khỏe bịt lại.
      “Đứng im, tao cắt đứt cổ mày!”
      Bị con dao sáng loáng kề lên cổ, Trần Ngọc Nhiên run rẩy dám náo loạn nữa. Tuy nhiên, ta vẫn dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía An Tịnh Tuyết, giống hệt như con chuột chũi cùng đường, vô cùng đáng thương .
      An Tịnh Tuyết lại hoàn toàn làm ngơ trước đáng thương đó, bận đánh giá con mồi vừa xuất . Hai tên này có thân hình rất cao lớn, so với hai tên trước có vẻ kém chuyện nghiệp hơn chút, khuông mặt đều che kín nhờ khẩu trang, kẻ mặc áo đen, kẻ mặc áo màu lục họa tiết quân đội, người quẩn quanh hơi thở của giang hồ hỗn tạp .
      “ Sao mày có thể phát ra chúng tao ?” Tên mặc áo đen kiềm chế Trần Ngọc Nhiên cất tiếng hỏi, cùng lúc ngầm ra hiệu cho tên áo lục bắt An Tịnh Tuyết .
      An Tịnh Tuyết hề có ý định chạy trốn . Cười lạnh tiếng, bình tĩnh trả lời :
      “ Lần sau trốn trốn chuyên nghiệp chút, thế này cũng quá lộ liễu rồi . Còn nữa, tao khuyên mày đừng nên di chuyển nữa, nếu , tao thể đảm bảo mày có thể sống lâu hơn đâu .”
      Tên áo đen và tên áo lục nghe xong những sợ hãi mà còn phá lên cười . Chúng nhìn An Tịnh Tuyết như nhìn con kiến, hề kiêng dè mở miệng chế giễu :
      “ Ha ha, là đáng sợ quá . Tao chưa bao giờ sợ hãi như thế này đấy .”
      “ Chậc chậc, từng tuổi này rồi tao mới bị con nhóc đe dọa, đúng là thú vị nha .”
      “ Mày còn chờ gì nữa, còn mau qua đó , để xem vị tiểu thư xin xắn này ‘ hành ‘ mày như thế nào.”
      “ Ui ui, tao mong còn kịp đây, nhất định rất khó quên nha . Em , em muốn làm gì đây, nhanh nhanh làm , chờ a .”
      thể trách hai tên này khinh địch, ngoại hình của An Tịnh Tuyết quả chút sức đe dọa nào . Thân hình thanh mảnh yếu ớt, giống như chỉ cần mạnh tay liền có thể bẻ gãy, vừa nhìn chẳng khác nào vị thiên kim tiểu thư lớn lên trong cưng chiều, so với cơ thể to lớn vạm vỡ của bọn chúng là bằng góc . Hơn nữa, còn mang vũ khí, đơn thuần chính là lấy trứng chọi đá .
      An Tịnh Tuyết bộc lộ chút tức giận nào, chỉ là cành cây tay nắm chặt hơn ban đầu . nhìn tên áo lục càng lúc càng tới gần, khóe môi khẽ nhếch . Chậc, ràng nhân từ khuyên bảo bọn chúng rồi nha, chẳng qua mấy kẻ này lại sợ chết, vậy, cũng cần tiếp tục ban phát lòng tốt của mình nữa .
      Mắt thấy khoảng cách giữa tên áo lục và An Tịnh Tuyết chỉ còn chưa đến ba mét, Trần Ngọc Nhiên lộ ra tia đắc ý . ta vẫn mang suy nghĩ ban đầu, chính là có chết cùng chết, An Tịnh Tuyết tuyệt đối thể bỏ lại ta mà mình trốn thoát . những thế, tuy ban đầu có sợ hãi, nhưng bây giờ Trần Ngọc Nhiên bình tĩnh rất nhiều . ta nghĩ rằng chút nữa chỉ cần ra thân phận con phó thị trưởng của mình, hai tên khốn này nhất định sợ hãi mà thả ta . Vì vậy, tâm trạng của Trần Ngọc Nhiên lúc này hoàn toàn là vui sướng khi người khác gặp họa . ta thậm chí còn mang hai tên này dày vò An Tịnh Tuyết trận, như vậy ta càng hả dạ hơn .
      Tên áo đen bắt giữ Trần Ngọc nhiên cũng rất vui mừng, cho rằng nhiệm vụ của bọn chúng sắp thành công, ngờ tình hình lại xảy ra đột biến . An Tịnh Tuyết vốn đứng yên chẳng khác gì tượng đá lại đột nhiên hành động . nhanh như cắt phóng tới tên áo lục, cánh tay cầm cành cây xẹt qua cổ của , tức , dòng máu tươi liền phun ra giữa trung, từng giọt từng giọt rơi xuống nhiễm ướt cả mảng đất . Tên áo lục hai mắt trừng lớn, dần dần đổ ầm xuống mặt đất, vĩnh viễn thể động đậy được nữa .
      " , thể nào !"
      Tên áo đen và Trần Ngọc Nhiên đều bị cảnh vừa diễn ra làm cho kinh hoàng, run rẩy ngừng . Bọn họ là mơ sao, con nhóc chỉ mới mười sáu tuổi lại có thể giết chết gã đàn ông to lớn chỉ bằng cành cây khô, chuyện điên rồ gì xảy ra thế này ?
      " Tao rồi mà, đừng tiếp tục nữa, cớ sao mày chịu nghe đâu ."
      An Tịnh Tuyết tươi cười chuyện với xác chết của tên áo lục, bàn chân mang giày ba ta nhắn còn đá đá vào đầu , bộ dạng hoàn toàn giống kẻ vừa mới giết người chút nào . Hành động này của đập vào mắt của tên áo đen và Trần Ngọc Nhiên càng làm bọn họ sợ hãi hơn, tên áo đen thậm chí còn có suy nghĩ muốn buông tha Trần Ngọc Nhiên mà bỏ chạy, đến tiền thưởng cũng muốn màng nữa .
      Thấy An Tịnh Tuyết bước qua xác tên áo lục tiến gần đến chỗ mình, tên áo đen liền run rẩy dí dao sát vào cổ Trần Ngọc Nhiên, thậm chí còn cắt đường khiến máu đỏ chảy ra trông cực kì chói mắt . lùi về phía sau rồi cố gắng gằn giọng đe dọa để dấu sợ hãi :
      " được tiến thêm nữa, nếu tao giết nó !"
      Last edited by a moderator: 12/11/15
      thuyt thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 76: Hợp Tác

      An Tịnh Tuyết giống như vừa nghe được chuyện buồn cười nhất đời, lập tức bật cười vui vẻ, trong ánh mắt thậm chí còn nổi lên trào phúng mãnh liệt.

      “Chậc, xem ra khả năng của mày những yếu kém, ánh mắt cũng vô cùng tệ hại. Tao hiểu sao mày có thể sống đến tận bây giờ được đấy, đúng là chuyện lạ a.”

      Tên áo đen ngờ An Tịnh Tuyết lại có phản ứng như vậy, khỏi càng thêm hoang mang lo sợ. ta vốn định dùng Trần Ngọc Nhiên làm con tin để bắt An Tịnh Tuyết chùn bước, lại quên mất thái độ mà An Tịnh Tuyết và Trần Ngọc Nhiên dành cho nhau ban nãy. thể An Tịnh Tuyết nhận xét rất đúng, ta chính là vì thiếu khuyết khả năng nhìn nhận tình huống như vậy nên mới phải cam chịu làm tên tép riu trong giới hắc đạo hỗn tạp. Đây chính là chuyện rành rành, đến kẻ ngốc cũng có thể thấy được.

      Trần Ngọc Nhiên lại càng phải , lưng áo thấm đẫm mồ hôi lạnh, hai chân gần như nhũn ra vì sợ chết. ta đương nhiên thừa hiểu mình và An Tịnh Tuyết hề có mối quan hệ tốt đẹp gì, nhưng vẫn hy vọng An Tịnh Tuyết cứu mình, ngờ cuối cùng An Tịnh Tuyết lại lạnh lùng làm ta vỡ mộng. Trần Ngọc Nhiên cảm
      [​IMG]
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :