1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

ĐỘC THÊ TRỌNG SINH - Nguyệt Sơ Ảnh

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 23: Mẫu thân bị bệnh nặng!
      edit: Nguyệt Thảo

      Mạc Khanh Khanh nghe vậy nhất thời thở phào một hơi. Cuối cùng cần phải đối mặt Nghiêm Minh Nghĩa, nàng sợ mình nhịn được liền tiến lên cào mặt hắn!

      Thế nhưng nàng lập tức lo lắng…

      Cuối cùng là xảy ra chuyện gì, làm cho Mạc Diệc Phong chạy đến tận phủ Thái tử?

      “Thái tử phi thứ tội, Diệc Phong phải là người có chừng mực, chắc là có đại sự, nếukhông cũng lỗ mãng chạy tới đây! Có thể cho muội nhìn xem rốt cuộc là có chuyện gì?” Mạc Khanh Khanh cung kính hỏi.

      Mặc dù trong lòng Thái tử phi có chút kkhông vui nhưng dù sao vẫn ở trước mặt Thái từ cùng Ngũ hoàng tử, nàng cũng thể tranh chấp nhỏ trong nhà phơi bày ra. Chỉ có thể miễn cưỡng nói: “Ngươi . Chỉ sợ thật là có chuyện gì gấp!”

      Nói xong nàng còn liếc nhìn Thái tử, thấy hắn lộ vẻ gì quan tâm, mới buông lỏng tâm tình.

      Mạc Khanh Khanh nhẹ nhàng thi lễ, liền vội vàng chạy ra ngoài.

      Nghiêm Minh Nghĩa liếc mắt thấy bóng dáng mềm mại kia biến mất, trong nội tâm có chút trống rỗng, hôm nay rõ ràng là bị nàng ta xem nhẹ?

      Chẳng lẽ mị lực mình bằng lúc trước rồi à?

      “Ngũ hoàng tử, sao người trả lời?” Mạc Băng Băng dịu dàng nói.

      Nghiêm Minh Nghĩa nhìn ánh mắt say mê kia, tâm tình lại chuyển biến tốt.

      phải là do mị lực mình kém, là nữ nhân kia có mắt như mù, thật hiểu phong tỉnh!

      (*edit tới đoạn này thấy này tự kỉ gớm *ói*)

      ------------------

      “Tỷ tỷ…” Thấy Mạc Khanh Khanh từ cửa hông ra ngoài, Mạc Diệc Phong vội vàng chạy đến, thời điểm đối mặt với nàng có chút thấp thỏm.

      Bộ dạng hắn thật khẩn trương, luống cuống biết mở miệng thế nào.

      “Diệc Phong, làm sao vậy? Đệ như thế nào tìm đến nơi này?” Mạc Khanh Khanh kéo hắn qua một bên, thấp giọng hỏi.

      Cảm nhận thân mật từ tỷ tỷ, Mạc Diệc Phong cảm giác mình thật đến sai chỗ.

      “Tỷ tỷ, mẫu thân, mẫu thân người bị bệnh nặng! Sốt cao lui!” Mạc Diệc Phong nói gấp gáp.

      “Cái gì!” Đột nhiên sao lại như vậy? Rõ ràng hôm qua còn rất tốt!

      “Đệ cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Lúc nãy đệ sang nhìn nàng, nghe nha hoàn nói, buổi sáng hôm nay bỗng nhiên sốt cao, nóng đến mức hồ đồ, miệng nói mê sảng. Đệ cho người bẩm báo phu nhân, thế nhưng vẫn thấy đại phu đến! Nếu chậm trễ nữa…” Mạc Diệc Phong cắn môi mình có nói tiếp.

      ! Bây giờ đệ theo ta! Chúng ta lập tức mời đại phu!” Mạc Khanh Khanh nói hai lời, liền ra ngoài!

      Giờ phút này đối với nàng chỉ có mẫu thân và đệ đệ là quan trọng, những thứ khác đều phải!

      Nàng vừa vừa hỏi: “Sao đệ lại chạy ra ngoài? Phu nhân có biết ?”

      “Đệ quản được nhiều vậy! Trước kia đệ có vào phủ Thái tử một lần, liền biết đường. Đệ vốn là muốn chính mình tìm đại phu...Thế nhưng đệ...Đệ đủ bạc...” Mạc Diệc Phong phía sau, ánh mắt trầm xuống, có chút khó xử.

      danh nghĩa hắn là Nhị thiếu gia Mạc phủ, Liễu thị vốn chẳng quan tâm đến, tiền tiêu vặt hằng tháng cũng đúng hạn chu cấp. Tiền tiêu vặt tháng này hắn còn chưa cầm được.

      Tuy rằng chỉ mới mười hai tuổi, thế nhưng là một nam tử, hắn tự cho là mình có thể đảm đương một mình. Nhưng mẫu thân bị bệnh ngay cả mời đại phu hắn đều làm được!

      Mạc Diệc Phong vô cùng chán nản cúi đầu!

      Hắn nhìn bước chân vội vàng của tỷ tỷ phía trước.

      Tỷ tỷ của hắn? Có năng lực cứu mẫu thân ?

    2. lovenovel

      lovenovel Well-Known Member

      Bài viết:
      343
      Được thích:
      309
      Chị ko có năng lực còn a mà hee
      nguyetthao18 thích bài này.

    3. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 24: Công tử có thể cho ta mượn ngựa một lát?
      edit: Nguyệt Thảo

      Bước chân Mạc Khanh Khanh vội vàng, trong lòng cảm thấy nỗi bất an càng lớn.

      Sau khi trọng sinh, sự việc so với kiếp trước càng ngày càng bất đồng?

      Tôn di nương thân thể luôn khỏe mạnh, sao đột nhiên sốt cao lùi?

      Hơn nữa nàng rõ ràng có thể bình an sống, cho đến khi mình....

      Chẳng lẽ mình sống lại, tâm tình khác nhau, sự việc cũng diễn biến khác?

      Nghĩ tới đây, Mạc Khanh Khanh bị ý nghĩ của mình dọa sợ, chẳng lẽ tính mạng Tôn di nương sẽ..?

      tự chủ được cắn cắn môi, đáy mắt cũng lộ ra vẻ lo lắng.

      Tỷ đệ hai người vừa đến nhị môn.

      Cách đó xa xe ngựa Mạc phủ đỗ.

      Tình thế khẩn cấp đương nhiên ngồi xe ngựa có thể nhanh mời được đại phu, Mạc Khanh Khanh liếc mắt nhìn bà tử trông giữ xe ngựa nói: “Gọi người đến đánh xe, ta muốn lập tức hồi phủ!”

      Bà tử kia bộ dạng xấu xí nhưng là Liễu thị mang từ nhà mẹ đẻ đến, bình thường đều mắt cao hơn đầu, trong lòng đều coi khinh những chủ tử thứ xuất.

      Bà cười giả dối: “Tam tiểu thư sao lại nói như vậy? Hai vị tiểu thư còn chưa ra, sao có thể hồi phủ? Tiểu thư đừng đùa với lão nô.” Nói xong liền tiếp tục cắn hạt dưa, một chút ý tứ gọi người cũng có.

      Mạc Khanh Khanh lạnh lùng nhìn bà ta: “Đánh xe! Ta cùng nhị thiếu gia phải về phủ!”

      Bà tử kia liếc mắt nhìn nàng, mỉa mai cười, lẩm bẩm: “Ánh mắt ngươi phải nhìn một chút, chẳng lẽ đem chính mình thành chủ nhân rồi à? Chỉ bằng người? Hôm nay cũng ...” Giọng nói bà ta lớn nhưng Mạc Khanh Khanh lại nghe rõ ràng.

      “Ba~!” Mạc Khanh Khanh trực tiếp tiến lên cho bà ta một tát.

      Bà tử kia sững sờ ngay tại chỗ, hạt dưa rơi vãi đầy đất!

      “Ta nói cho ngươi biết, thế nào là tôn ti trật tự! Ngươi chỉ là một hạ nhân, đến phủ Thái tử, ngươi lại coi ai ra gì, thật có thể thống, ngươi đem phu nhân để ở đâu? Để Thái tử phi ở chỗ nào? Trong mắt ngươi bọn họ đều đáng nhắc đến!” Mạc Khanh Khanh cho bà tử kia có cơ hội mở miệng, liền trực tiếp kết tội bà ta!

      Bà tử kia tức đến ngã ngửa, chính mình bị người ta đánh còn bị chụp cái mũ “ có tôn ti” lên đầu!

      Miệng nàng run rẩy, một chữ cũng thốt ra được, dù sao đây cũng là phủ Thái tử, nếu nhưu nàng thật sự cãi lại, chỉ sợ cần Mạc Khanh Khanh cáo trạng, phu nhân trực tiếp lột da các bà!

      Nhưng nàng bị đánh, thể bị thiệt, liền ra chủ ý, chịu đứng dậy, cũng cho xa phu khởi động xe ngựa!

      Phu xe kia lúng túng, động cũng được, động cũng xong!

      Mạc Khanh Khanh liếc nhìn bà tử kia, trực tiếp kéo Mạc Diệc Phong qua nhị môn.

      “Tỷ tỷ, hay là chúng ta tự mình ! nên chắp nhặt với đám tiểu nhân này!”

      Mạc Khanh Khanh gật nhẹ đầu: “Ta vốn chỉ là muốn xem thử, căn bản trông chờ bà ta có thể để xe ngựa cho chúng ta !”

      Mạc Diệc Phong giật mình: “Vậy sao còn động thủ đánh bà ta?”

      “Tỷ vốn một bụng hỏa khí, có chỗ phát tiết, liền đánh bà ta cho hả giận!” Mạc Khanh Khanh xem thường, nói.

      “Phốc xuy!” Một tiếng cười khẽ vang lên.

      Trong lòng hai tỷ đệ cả kinh, vừa quay đầu liền nhìn thấy một vị nam tử tựa như tiên nhân cưỡi con ngựa cao to, vẻ mặt trêu tức nhìn hai người.

      Mạc Khanh Khanh nhìn hắn, mặt liền nở nụ cười diễm lệ.

      “Vị công tử này, ta nhìn có chút quen mắt, có thể cho mượn ngựa dùng một lát?”

    4. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 25: Ta là Tạ An Nhiên!
      edit: Nguyệt Thảo
      Một con ngựa đen bóng chạy băng băng phố.

      Con tuấn mã màu đen thuần khiết, có một tia tạp sắc, nhưng bốn móng lại trắng như tuyết, đúng là thần tuấn khó cầu – Tuyết Ô!

      Con ngựa kia tốc độ cực nhanh, người cưỡi ngựa kĩ thuật thật tốt, hắn chỉ huy con ngựa tránh né linh hoạt người bán hàng hai bên đường.

      phố dân chúng kinh hô liên tục nhưng có người nào bị thương.

      Vị công tử áo đỏ ngồi sau là Mạc Diệc Phong, trong nội tâm hắn đối với kĩ thuật cưỡi ngựa của vị công tử này bội phục cực điểm!

      Trong lòng hắn nghĩ, người xuất sắc như thế sao trước đây chưa từng nghe nói? Nếu có cơ hội cùng hắn kết giao, nhất ̣nh có thể bổ trợ cho võ công mình ít.

      Tỷ tỷ làm sao có thể quen biết với người như vậy?

      Cũng biết bên kia tỷ tỷ thế nào?

      Hắn nghĩ ngợi lung tung, cảm giác ngựa chồm lên, người cưỡi ngựa siết dây cương khiến con ngựa hí một tiếng, sau đó bốn vó vững vàng rơi xuống, đứng trước phủ đệ nhà mình.

      Vị công tử kia tiêu sái xuống ngựa đưa tay đỡ Mạc Diệc Phong.

      Trước mặt người mình ngưỡng mộ Mạc Diệc Phong sao có thể chịu yếu thế, quật cường bỏ qua cái tay kia, chính mình có chút khó khăn nhảy xuống ngựa.

      Công tử kia cảm thấy vui vẻ, dáng vẻ quật cường ngược lại có chút đáng !

      ( làm tới đoạn này sao thấy giống 2 dỗi nhau như người :)))) )

      Mạc Diệc Phong ngẩng đầu lên, phủ đệ này thật giản dị, thế nhưng hai chữ cửa thế nhưng khiến hắn vừa mừng vừa sợ.

      “Hoắc phủ!”

      “Huynh, huynh chẳng lẽ là người của Hoắc phủ?” Bờ môi Mạc Diệc Phong run rẩy nói.

      Công tử kia cười nói: “Đúng vậy!”

      Hoắc Phượng Quân! Viện trưởng thái y viện đương triều!

      Đây là dệ nhất thần y chỉ bắt machh cho Hoàng Thượng và Thái Hậu!

      Mạc Diệc Phong có chút lo lắng nhìn vị công tử kia, thấp giọng hỏi: “Huynh…Ân đức của huynh, tiểu đệ….thật thể hổi đáp.”

      sao! Đệ về nói với tỷ tỷ đệ! Ta là Tạ An Nhiên!” Nói xong liền chắp tay sau lưng tiến vào cửa chính!

      Tạ An Nhiên?

      Mạc Diệc Phong nghi hoặc lẩm bẩm ba chữ kia.

      Đột nhiên, hắn thông suốt.

      Chẳng lẽ là hắn!

      Hoa nở hai đóa, khác bề ngoài nhưng chung một cành.

      Trong lúc Mạc Diệc Phong ở Hoắc phủ, Mạc Khanh Khanh dẫn Hồng Tiêu ngồi xe ngựa Tạ An Nhiên chuẩn bị thuận lợi về đến Mạc phủ.

      Thủ vệ cùng hai bà tử trông cửa thấy chiếc xe ngựa lạ lẫm cõ chút nghi ngờ, nhưng khi nhìn thấy rèm xe được vén lên, vẻ mặt liền xanh mét, đột ngột kinh hãi!

      Đó phải là Tam tiểu thư sao?

      Nàng chẳng phải phủ Thái tử sao? Làm sao có báo trước đã quay về?

      Bà tử trông coi cửa vội vàng chạy đến viện Liễu thị bẩm báo, tuy nhiên đucợ thông báo, phu nhân tiếp kiến một vị khách vô cùng quan trọng, bất luận kẻ nào cũng được quấy nhiểu!

      Mạc Khanh Khanh vội vã đến Phương uyển.

      “Tiểu thư, bên Thái tử phi?” Hồng Tiêu có chút lo lắng hỏi.

      “Bên chỗ Thái tử phi có rất nhiều người nịnh nọt, thiếu ta cũng sao” Mạc Khanh Khanh lạnh lùng nói “Nhưng mẹ ta chỉ có một đứa con gái!”

      Chủ tớ hai người một đường đều im lặng

      Vừa đến Phương uyển, Mạc Khanh Khanh vội vàng tiến vào tiểu viện của Tôn di nương.

      Tôn di nương nằm giường, bị sốt đến hôn mê.

      Nhưng bên cạnh nàng chỉ có một nha hoàn hoảng sợ, mặt đầy nướt mắt!

      Ánh mắt Mạc Khanh Khanh sắc lạnh, lập tức nức nở: “Di nương! Mạng của người sao khổ như vậy? Bệnh nặng thế này, lại có ai chăm sóc! Thật là thể sống trong phủ này được mà!”
      Last edited: 8/11/15

    5. nguyetthao18

      nguyetthao18 Well-Known Member

      Bài viết:
      35
      Được thích:
      795
      Chương 26: Hai nhân chứng
      edit: Nguyệt Thảo
      Hồng Tiêu cùng nha đầu kia nghe tiếng khóc nức nở, càng hoảng sợ.

      Hai người đều trừng mắt nhìn nhau, hiểu sao Tam tiểu thư đột nhiên gào khóc.

      Mạc Khanh Khanh tiến lên, sờ trán Tôn di nương, quả nhiên là nóng hổi.

      Nàng nhẹ nhàng gọi một tiếng: “Di nương! Di nương!”

      Tôn di nương có ý thức “Ân” một tiếng rồi lại chìm vào giấc ngủ.

      Mạc Khanh Khanh quan sát, trong lòng tuy lo lắng nhưng cũng biết Tôn di nương nguy hiểm tính mạng.

      Nàng cắn bờ môi, chính mình giặt khăn tay đắp lên trán Tôn di nương.

      Cũng biết Mạc Diệc Phong khi nào mới trở về!

      Trong lòng Mạc Khanh Khanh cũng hiểu tại sao tin rằng nam tử thần bí kia chắc chắn sẽ giúp Mạc Diệc Phong tìm được đại phu!

      “Ngươi gọi là Tiểu Hoàn? Đến đây, chăm sóc thật kĩ cho di nương! Cần liên tục đổi khăn cho nàng! Còn có, tìm chút rượu đến đây!” Mạc Khanh Khanh nhìn tiểu nha đầu ngơ ngác đứng bên cạnh liền phân phó.

      Tiểu nha đầu có chút kì quái hỏi: “Cần rượu để làm gì?”

      Nội tâm Mạc Khanh Khanh thật bất đắc dĩ. Những kĩ năng này tiểu nhà đầu vốn dĩ sẽ biết. Nàng năm đó cũng như thế? Nếu phải về sau nàng nghe từ người khác mới biết được, thì ra dùng rượu lau người có thể hạ nhiệt độ sao?

      Đúng rồi, rốt cuộc là từ người nào biết?

      Sao nàng nghĩ ra?

      Mạc Khanh Khanh lắc đầu, muốn nghĩ đến việc vô vị, để cho tiểu nha đầu kia lấy chút rượu trắng, một bên phân phó cho Hồng Tiêu: “Ngươi , tìm quản gia, nhất ̣nh phải đem bệnh tình của di nương nói cho rõ ràng!”

      Hồng Tiêu nhẹ nhàng gật đầu, vén rèm muốn ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Vương di nương và Trương di nương ở bên ngoài nhìn trộm vào trong!

      Mạc Khanh Khanh cười lạnh, mình khóc lớn như vậy khiến cho những người làm bộ chuyện liên quan đến mình, đến xem náo nhiệt đây!

      Các nàng nghĩ thật tốt!

      Nếu để cho di nương sống dễ chịu, các nàng ai cũng đừng nghĩ mình sẽ được yên tĩnh!

      Mạc Khanh Khanh lập tức đổi mặt khóc rống: “Hai vị di nương tới rồi! Con thật biết làm thế nào cho phải đây! Tôn di nương hôm nay bỗng nhiên sốt cao giảm, hai vị di nương có biện pháp vào ?”

      Hai người Trương, Vương lúc nãy nghe trong hòng Tôn di nương truyền đến tiếng khóc thê thảm, hẹn mà gặp cùng nhau đến xem xét, nghĩ tới bị Mạc Khanh Khanh bắt được, còn bị hỏi một câu như vậy.

      Hai người các nàng đương nhiên biết Tôn di nương bị bệnh, nhưng việc liên quan đến mình, tự nhiên là cao hứng, huống chi Tôn di nương dung mạo xuất chúng, lại được Mạc Trường Thanh thích, các nàng hận nàng ta trực tiếp sốt đến chết !

      Nhưng mà sự việc chỉ có thể nghĩ trong lòng, thể nói ra ngoài được!

      Hai người có chút ngượng ngùng nhìn nhau. Cuối cùng Vương di nương mở miệng trước: “Cái này… Người xem, Tam tiểu thư, chúng ta từ sớm đến giờ đều ở trong phòng, cũng biết rõ bệnh tình của Tôn di nương!”

      Trương di nương tiếp lời hỏi: “Tam tiểu thư chẳng phải cùng ba bị tiểu thư đến phủ Thái tử, sao lại trở về sớm như vậy?”

      Mạc Khanh Khanh liếc nhìn, thầm nghĩ, quả nhiên chó sủa là chó cắn người! Trương di nương này cùng Nhị tiểu thư đều cùng một loại người!

      Mạc Khanh Khanh trả lời câu hỏi của nàng: “Hôm nay trong lòng ta lo lắng yên. Cũng biết phải làm cái gì? Đã cho người tìm phu nhân, sao lại thấy đại phu tới chứ?”

      Hai người Trương Vương ai dám trả lời vấn đề này?

      Hai người đều muốn tìm cơ hội ly khai, ngờ Mạc Khanh Khanh cứ nhìn chằm chằm vào hai người, hỏi han, khóc lóc nỉ non.

      “Tiểu thư, nô tài đã về!”

      Nghe được giọng Hồng Tiêu, lông mày Mạc Khanh Khanh khẽ động, nói: “Nhanh! Ngươi mau tới đây đem tình hình vừa rồi nói rõ một lần cho hai vị di nương nghe!”

      Nếu nói rõ ràng cho hai nữ nhân này nghe, chỉ sợ khi nàng tìm Mạc Trường Khanh cáo trạng làm sao có chứng cứ! Ở đây có sẵn hai nhân chứng này!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :