1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nghịch Ngợm Cổ Phi – Phiên ngoại

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 337 : Đại kết cục 5

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta : Elina Huynh




      " , , cái thuật làm tuyết tan này là khó luyện a, Linh Nhi luyện hơn ba mươi lần rồi mà vẫn thể nào làm được . . . . . ."

      tiểu nương người khoác y phục tím thanh nhàng, bộ dáng cỡ chừng 15, 16 tuổi, ngừng hé ra cái miệng hồng diễm nhắn lôi kéo vạt áo của nữ nhân áo trắng, đôi mắt to tràn đầy ủy khuất cùng nóng nảy.

      Nữ nhân áo trắng kia vui vui cười cười tiếng, vỗ vỗ đầu tiểu nương áo tím: "Linh Nhi ngoan, thuật tuyết tan này vốn rất khó luyện, năm đó cũng phải luyện trăm lần mới có thể thành công."

      Hoa Tích Nguyệt liền tiện tay chỉ điểm chỗ nàng luyện sai rồi lại để cho nàng ra ngoài luyện công mình.

      Nơi đây chính là tiểu viện thanh chuyên, chỗ sườn núi Ngả Vân. Cái tiểu viện này tồn tại vài chục năm rồi nhưng vẫn chút dấu tích đổ nát nào, vẫn như cũ sạch mát mẻ, nhiễm hạt bụi. Phòng lớn, nhưng rất đầy đủ. Cách vách phía bên phải có cánh cửa, nữ nhân áo trắng từ từ tới, đẩy cửa mở ra.

      Trong phòng là gian tịnh thất, án kỷ bài biện vài món đồ chơi . vách tường có y giá, giá treo vài bộ quần áo. bộ áo choàng lông chồn dài trắng muốt, bộ áo dài trong màu trắng viền ánh nền đỏ rực như lửa và cái áo choàng ngắn lông chuột to. Còn có thêm bộ áo ngoài bằng lông chồn trắng như tuyết . . . . .

      Nữ nhân áo trắng kia sờ sờ bộ này rồi lại sờ sờ bộ khác, mắt mịt mù hơi nước: "Cổ Nhược, Cổ Nhược, mười hai năm trôi qua, tại sao chàng vẫn còn chưa tỉnh?"

      Mặc dù thời gian trôi qua lâu như vậy nhưng khí trong tĩnh thất nho này vẫn như cũ còn nguyên hơi thở quen thuộc của chủ nhân của chúng.

      Nữ nhân áo trắng tham lam hít hơi hơi thở bên trong phòng, ngồi giường đá trong tĩnh thất nơi Cổ Nhược từng tĩnh tọa.

      Trong tâm khảm tựa như nhớ lại ngày ấy nàng được ngồi trong lòng Cổ Nhược. Ngực của trước sau như , trong trẻo lạnh lùng, bên tai tựa như nghe được hơi có chút bất đắc dĩ cười: "Tích Nguyệt, làm sao nàng lại nhảy đến trong lòng ta nữa rồi?"

      "Tích Nguyệt, ta đối với nàng phải là thương hại, ta nàng!"

      Đột nhiên mở mắt, trong phòng vẫn tràn đầy khí trong trẻo lạnh lùng ấy nhưng tất cả viễn tưởng đều biến mất chẳng thấy đâu.

      Hoa Tích Nguyệt khẽ nhắm mắt lại, gian khổ nhất chính là hết thảy hoan ái ngọt ngào tựa như mới vừa hôm qua, mà nay tư niệm trong hồn phách lại biết đến phương nào . . . .

      Chương 338: Đại kết cục 6

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta : Elina Huynh
      Nàng hít hơi dài, đứng dậy, tới án kỷ lăng hoa kính bên cạnh. Lăng hoa kính ra thân hình , nhìn gương mặt đó trong gương, nàng khẽ kinh ngạc.

      Đây là mình sao? Gương mặt gầy nhược, đôi mắt vô thần, tái nhợt mà tiều tụy. Nàng nhắm mắt lại, khẽ cười khổ, thời gian mười hai năm ngắn ngủi, trông bản thân mình thậm chí hình như có chút già nua.

      Thời gian mười hai năm đối với Hồ Tộc mà , bất quá ngắn ngủi chỉ như cái chớp mắt mà thôi nhưng với nàng mà , lại dường như trôi qua rất lâu rồi.

      Là tâm nàng già rồi sao?

      Đẩy cửa sổ ra, trong sân, nương áo tím khổ luyện thuật tuyết tan, mười hai năm qua, tiểu nữ oa năm đó hôm nay trưởng thành thành vị diệu linh thiếu nữ, nàng như thế nào già cho được?

      Năm năm trước, nàng lại xuyên trở về, vốn là muốn bái phỏng Long Phù Nguyệt cùng Phượng Thiên Vũ. Nhưng ngờ đến Thiên Tuyền quốc, mới biết được Phượng Thiên Vũ đem ngôi vị hoàng đế truyền cho Phượng Vô Thương, mang theo thê tử cùng nhau quy , cũng ai biết bọn họ phương nào.

      Phượng Vô Thương cơ hồ lật toàn bộ Thiên Tuyền quốc lên cũng tìm ra được tin tức của cha mẹ, đành phải dừng tay, ngoan ngoãn làm hoàng đế của mình.

      Mà Long Linh Nhi vừa thấy nàng lại như nhặt được trân bảo, quấn chặt nàng buông. Nàng cùng Long Linh Nhi vốn rất hợp ý nhau, lại bị nàng dây dưa mãi,  có cách nào liền đem theo nàng mang tới tiểu viện thanh chuyên nơi Cổ Nhược từng sống, ngày ngày truyền thụ thuật cho nàng.

      Nàng cách mỗi nửa năm lại xuyên về, chỉ điểm cho Long Linh Nhi lần. Bắt đầu từ mấy năm nay, thân thể Cổ Nhược dựa vào nàng dung dưỡng mỗi ngày chén máu nên thể để đợi lâu, nàng nghỉ ngơi nửa ngày liền trở về.

      ngày vào năm trước, Cổ Nhược vẫn lạnh như băng  có tia khởi sắc, mặc dù vẫn có hô hấp, có nhịp tim, nhưng thân thể lại dần dần có dấu hiệu ấm dần lên.

      Điều này làm cho nàng mừng rỡ như điên, cho là rất nhanh có thể tỉnh lại. Nhưng ngờ, khi nằm giường hàn ngọc tĩnh dưỡng vẫn như cũ nhắm chặt hai mắt, căn bản có nửa điểm muốn tỉnh dậy . . . . . .

      Nàng ở trong hồ Tuyết Ngọc trấn giữ suốt cả năm, nửa bước cũng rời, đừng đến việc gặp Long Linh Nhi.

      Hôm nay vừa mới trở lại, Long Linh Nhi liền nhào tới, ủy ủy khuất khuất trách cứ nàng năm cũng tới gặp mình, có phải hay đây quên mất Linh Nhi rồi.

      --------*-------

       Các bạn nhớ click vào các dòng quảng cáo  để ủng hộ bọn mình nhé ^^
      Minhnguyen18 thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 339: Đại kết cục 7

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta : Elina Huynh


      Hôm nay vừa mới trở lại, Long Linh Nhi liền nhào tới, ủy ủy khuất khuất trách cứ nàng năm cũng tới gặp nàng ấy, có phải hay nàng đây quên mất Linh Nhi rồi, làm hại nàng dụ dỗ Linh Nhi lâu, mới làm cho tiểu nha đầu này từ giận dỗi chuyển thành vui vẻ . . . . . .

      Phốc!

      Quang Đoàn chợt lóe sáng thoáng qua, tuyết đọng trong sân đột nhiên biến mất, đất khắp nơi chỉ còn những vũng nước do tuyết tan để lại . . . . . .

      "Thành công! Thành công rồi!" Long Linh Nhi kêu lên, khuôn mặt vui mừng: " , , ngươi thấy ? Linh Nhi luyện thành công rồi."

      "Thành công cái rắm! Thành công chân chính phải là ngay cả nước do tuyết tan ra cũng phải biến mất, còn ngươi chỉ có thể coi như là gà mờ." thanh trong trẻo bỗng nhiên truyền tới.

      Long Linh Nhi ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy giữa trung ra thân hình người. Áo choàng tung bay phiêu dật theo gió, khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ, ra chính là tiểu hồ ly Hoa Kiều Long.

      Có lẽ là do chăm chỉ tu luyện, bộ dáng của nhìn qua so với mười hai năm trước thành thục ít, giống như thiếu niên trưởng thành mười tám mười chín tuổi, hề giống tiểu hài tử nữa.

      Long Linh Nhi cái miệng nhắn nhếch lên: "Hoa ca ca chỉ biết đả kích người là giỏi, năm nàng tu luyện còn phải luyện dưới hơn trăm lần, tại ta mới luyện có bốn mươi hai lần mà có thể đến trình độ này coi như là rất tốt rồi."

      Hoa Kiều Long nhảy xuống đất, vỗ vỗ đầu Long Linh Nhi: "Tiểu nha đầu Linh Nhi này nha, cùng mẹ ngươi năm đó giống nhau. Bất quá, ngươi cũng thể gọi ta là ca ca, phải gọi thúc thúc mới đúng."

      Long Linh Nhi cười hì hì tiếng: "Ngươi xem qua cùng tuổi với ta, ta gọi ngươi tiếng ca ca còn có cảm giác là ta bị ngươi chiếm tiện nghi đấy."

      "Tiểu nha đầu! Cái gì cùng tuổi, Lão Tử ta cũng hơn ngàn tuổi rồi! Theo như số tuổi ngươi kêu ta là ông nội, ta còn chê ngươi đấy!" Hoa Kiều Long trưng ra cái gương mặt thối chịu được, trừng mắt liếc cái tiểu nha đầu Thiên Cao hồ ly kia.

      "Tốt lắm, tốt lắm, Đậu Đậu, ngươi mỗi lần cùng Linh Nhi cãi nhau, tính khí có phải hay tốt lên chút?" Hoa Tích Nguyệt vuốt ve cái trán, có chút bất đắc dĩ nhìn đệ đệ mình.

      "Lão tỷ, khuỷu tay ngươi ngoặt ra ngoài! ràng tiểu nha đầu này biết tôn kính trưởng bối, ngươi còn nghiêng về phía nàng!"

      Chương 340: Đại kết cục 8

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh
      Hoa Kiều Long liếc lão tỷ cái, trong mắt thoáng qua tia cười xấu xa: "Vốn là ta tới chotỷ biết tin tức tốt, nhưng nếu tỷ có hứng thú thôi vậy . . ."

      Tin tức tốt?

      Hoa Tích Nguyệt trong lòng đột nhiên chấn động, mở to mắt. phát bay qua bắt được cánh tay Hoa Kiều Long: "Cái gì. . . . . . Tin tức tốt gì? Có phải hay Cổ Nhược chàng. . . . . . chàng. . .?"

      Nàng cơ hồ được, đôi mắt trợn tròn, vừa hi vọng Hoa Kiều Long vội vàng ra nhưng rồi lại sợ tin tức tốt của phải là điều mình tâm tâm niệm niệm. . . . . .

      Hoa Kiều Long thấy đôi mắt tỷ tỷ chợt kinh chợt hỉ, cũng nhẫn tâm treo ngược tâm hồn nàng lâu hơn nữa, gật đầu cái: " tệ, lão tỷ, Cổ Nhược tỉnh!"

      Tỉnh!

      tỉnh!

      Hoa Tích Nguyệt kích động cơ hồ đứng vững, nước mắt chảy ròng ròng, miệng nàng run rẩy nên lời nhưng trong lòng vui mừng giống như muốn nổ tung. Dường như phía sau Hoa Kiều Long lại ít gì đó nhưng nàng toàn bộ đều nghe nữa.

      Nàng lảo đảo vọt ra khỏi tiểu viện thanh chuyên, bay lên trời, trung vòng vo nửa ngày mới nhớ tới cần xuyên về mới có thể trở lại Thanh Khâu. muốn niệm chú pháp quyết, thanh thở dài bên cạnh cang lên: "Lão tỷ, để ta niệm , trạng thái của tỷ như vậy, ai để ý chừng biết xuyên qua đến thập niên nào nữa."

      Hoa Kiều Long thủ cổ tay lộn, vẽ vô số thuật phồn phục, hét lớn tiếng ‘ô hay!’, bầu trời bỗng nhiên xuất xoáy động lớn, Hoa Kiều Long giật mình kéo Hoa Tích Nguyệt vào trong.

      hồi thiên toàn địa chuyển, mở mắt ra cảnh trí Thanh Khâu  ở trước mắt.

      Nàng lảo đảo nghiêng theo Lạc Vân, lần đầu tiên phát thấy cảnh trí gần vạn năm qua đẹp, quả xinh đẹp đến kinh tâm động phách!

      Nàng chợt có cảm giác kinh hãi, cước bộ khỏi chậm lại.

      Nếu Hoa Kiều Long lừa gạt mình làm sao bây giờ? bình thường cũng thích đùa dai . . . . . .

      "Hoa Đậu Đậu! Ngươi phải là gạt ta ?" Nàng quay đầu lại muốn chứng thực lần nữa, nhưng khỏi ngẩn ngơ, Hoa Kiều Long biết chạy tới địa phương nào rồi.

      Minhnguyen18 thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 341: Đại kết cục 9

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh


      Nàng lặng im hồi, trái tim đập mạnh tựa như ngừng đánh nhịp trong lồng ngực, từ từ từng bước về phía trước, nàng muốn bắt ai đó hỏi chút, nhưng trong lòng thủy chung vẫn sợ hãi, lại dám làm gì.

      Nàng suy nghĩ cẩn thận rồi quyết định trước đến hồ Tuyết Ngọc xem chút.

      Cổ Nhược mực trước giờ luôn ở giường hàn ngọc dưới hồ Tuyết Ngọc, nàng muốn nhìn chút xem có còn ở đó hay . . . . . .

      mất bao lâu, nàng liền tới bên hồ Tuyết Ngọc. Nước hồ chiếu sáng mặt mũi của nàng, tái nhợt và tiều tụy, chỉ có đôi mắt là sáng kinh người.

      A! Ta thể dùng bộ dáng này gặp Cổ Nhược!

      Quá xấu rồi!

      Nàng cuống quít lần ra cây lược gỗ, cẩn thận cắt tỉa tóc dài, chải chải thành  búi tóc lưu hành, lại lần ra hộp phấn cùng bột nước, tay run run vẽ loạn đều đều mặt.

      Nhìn nhìn lại lần nữa hình ảnh phản chiếu trong nước, chợt thấy xuất đôi mắt sáng ngời, hai gò má phấn hồng, đôi môi nhuận hồng ôm trọn, giống như bộ dáng năm đó. . . . . .

      Nàng nhìn toàn thân tia tỳ vết nào, lúc này mới nhàng đẩy nước gợn ra, vào dưới kết giới.

      Bên trong phòng to như vậy, chỉ có giường Băng Tinh, người nằm giường thấy tăm hơi đâu mất rồi . . . . . .

      ở nơi nào đây? ở nơi nào đây?

      Hỏng bét, quên hỏi Hoa Kiều Long Cổ Nhược nơi nào, cũng quên hỏi thăm Cổ Nhược có khôi phục trí nhớ hay , còn nhớ nàng hay . . . . . .

      Rất nhiều nghi vấn quanh quẩn trong đầu nàng, nhưng khổ nỗi thằng nhóc tiểu hồ ly kia cũng biết chạy đâu nữa.

      Lại ngay trong lúc này thấy bóng dáng đâu!

      Xem ra, chỉ có thể hỏi người khác mà thôi.

      Nàng lảo đảo từ hồ Tuyết Ngọc lên, muốn bắt đại người nào đó hỏi chút, nhưng ngờ đến cái bóng cũng nhìn thấy.

      Kỳ quái, đám người này bình thường ở trước mắt nàng lúc nào cũng lúc lúc , tại muốn tìm lại người cũng thấy bóng dáng đâu!

      Mơ hồ có thanh vui vẻ truyền đến, tiếng nhạc hoan khoái minh lãng, giống như nhà ai có chuyện vui.

      Gia tộc hồ ly ở Thanh Khâu chừng vài trăm hộ, trong năm thường có rất nhiều chuyện vui, lúc này nghe được tiếng cổ nhạc, cũng có gì kỳ quái. Nàng muốn tìm người hỏi câu, liền hướng đến chỗ có tiếng nhạc mà đến.

      Lúc này tinh vạn lí (tỉ ơi cái này muội hiểu), ánh mặt trời rực rỡ vừa đúng chiếu lên Thanh Khâu, hoa đào nở rộ giống như gấm hoa.

      Chương 342: Đại kết cục 10

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh
      Vô số hoa đào bay xuống, có mấy cánh hoa rơi rớt tóc, áo Hoa Tích Nguyệt mà nàng cũng kịp phủi .

      Chia hoa rẽ liễu, rốt cục nàng cũng tới địa phương vang lên tiếng nhạc.

      khỏi ngẩn ngơ.

      Địa phương làm chuyện vui này lại chính là hồ ly động nhà mình, xa xa, liền nhìn thấy cha cười mặt đầy hồng quang, cười tươi đến độ chỉ thấy răng thấy mắt.

      Chẳng lẽ cha hoa đào nở, cấp cho nàng cùng Hoa Kiều Long người mẹ kế?

      Nàng có chút trố mắt, bên cạnh chợt chạy ra rất nhiều tỷ muội Hồ Tộc: "Tới rồi, tới rồi, dâu tới rồi!"

      "Tích Nguyệt, mau, mau mặc vào, giờ tốt đến rồi, bỏ lỡ thời gian bái đường có thể tốt đâu!"

      Những người này lời nào, liền đem giá y Hồ Tộc đỏ thẫm mặc lên người nàng . . . . . .

      Hoa Tích Nguyệt chợt trở nên ngu ngốc!

      Chuyện gì xảy ra thế này?

      Nàng lúc nào muốn kết hôn?

      Lão Thiên, chẳng lẽ cha muốn thay nàng xử lý hôn nhân của nàng ?

      Từ sau khi nàng trở lại, cha cũng ít lần khuyên nhủ nàng, nàng tuổi cũng còn nữa, lại tu thành tiên, cũng đến lúc nên tìm người gả . Lúc nào cũng thầm trong lỗ tai nàng cơ hồ làm cho tai nàng dài ra như cái kén luôn rồi, thường thường phải chạy trốn mới xong chuyện.

      , nàng muốn gả! Nàng cũng chỉ có thể gả cho Cổ Nhược, những người khác cũng có cửa!

      Trong lúc nàng ngây người đám người kia giúp nàng mặc xong hỉ phục chỉnh tề. Nàng nhìn thân hỉ phục này, giật mình lại cuống quít cởi ra: ", ta chưa muốn lập gia đình, các ngươi nghĩ sai rồi!"

      Tay bé rối ren của nàng chợt bị đôi tay cầm lấy: "Tích Nguyệt, ngươi muốn gả cho ta?"

      Hơi thở quen thuộc đập vào mặt, Hoa Tích Nguyệt lại ngu ngơ! Nàng từ từ ngẩng đầu lên lại bắt gặp đôi mắt trong trẻo lạnh lùng, mặt mày như vẽ, tóc đen rủ xuống như gấm, còn là bộ dạng như năm đó.

      lẳng lặng nhìn nàng, những năm tháng kinh hoàng trôi qua, thời gian tựa như những cánh hoa đào hồng nở rộ rồi ngừng rơi rớt biến mất.

      Mọi thanh đều tĩnh lặng!

      Trong khoảnh khắc này, nàng tựa hồ cũng nghe được gì nữa, trong mắt chỉ có và nụ cười nhàn nhạt ấy.

      Chương 343: Đại kết cục 11 (hoàn)

      Edit: Tiểu Đông Tà

      Beta: Elina Huynh
      khẽ ôm nàng trong ngực: "Tích Nguyệt. . . . . ."

      còn sống, , tỉnh lại!

      còn nhớ nàng, có mất trí nhớ!

      Vô số việc vui mừng như điên ngừng kích động trong lòng nàng, nàng lỗ mũi đau xót, trong mắt mịt mờ hơi nước.

      Ưm tiếng, rốt cục nàng cũng được trở về sống trong giấc mộng như năm nào.

      Cái ôm trong ngực quen thuộc và ấm áp, mùi thơm cơ thể người nhàn nhạt, trong trẻo lạnh lùng, Hoa Tích Nguyệt cả tâm hồn đều say.

      Cằm của nàng bị nhàng chạm vào, đôi môi nhuận hồng nhàng nhếch lên, đôi mắt lóe sáng giống như ngân hà phía chân trời, thâm thúy như nước sơn và mê say phác thảo người: "Tích Nguyệt, gả cho ta."

      Hoa Tích Nguyệt câu cũng nên lời, chỉ liều mạng gật đầu: "Vâng!" chút do dự nào, có trời mới biết, nàng chờ những lời này biết bao lâu rồi!

      Trái tim nhiều như vậy, hối hận nhiều như vậy, cũng theo tiếng “vâng” này ngọt ngào ngừng tràn ngập ra.

      Vui vẻ thống khổ trong quá khứ từng ly từng tý quay về nhộn nhạo trong trái tim.

      Nhìn nước mắt nàng nóng bỏng từng giọt rơi xuống, lòng Cổ Nhược phảng phất bị buộc chặt thành đoàn. chút do dự, liền cúi đầu xuống hôn lên môi nàng, trằn trọc trắc trở cùng triền miên vô cùng.

      cư nhiên chủ động hôn nàng!

      Hoa Tích Nguyệt ngẩn người, lâu mới phản ứng lại được, cả người khỏi vui mừng cực độ, ra sức đáp lại .

      Môi còn lạnh như băng nữa mà là loại ấm áp cùng ươn ướt bình thường, làm cho người hôn như muốn đắm chìm say mềm trong ấy.

      Đầu óc nàng trống rỗng, lòng giống như chìm dưới đáy biển lại bị nhàng kéo lên, bay giữa trung, trong trí nhớ tất cả những thay đổi đều trở nên tốt đẹp như vậy, thống khổ cùng cam lòng từng trôi qua, hiểu lầm cùng oán hận toàn bộ đều biến mất thấy . . . . . .

      "Khụ!" Bên tai truyền đến tiếng ho khan nặng nề.

      "Muốn hôn, các ngươi đợi đến lúc động phòng rồi lại hôn, tại, trước bái đường !" Tiểu hồ ly Hoa Kiều Long liều mạng nhịn cười, nghiêm trang .

      Hoa Tích Nguyệt lúc này mới nhớ tới nhiều người xem mình cùng Cổ Nhược hôn như vậy, hé ra khuôn mặt nhắn nhất thời đỏ ửng.

      Cổ Nhược thở dài tiếng, rời môi nàng, mong đợi lâu cơ hồ khiến cầm giữ được.

      may là —— may là cùng nàng lập gia đình rồi, phải đợi thêm quá lâu nữa . . . . . .

      Tựa hồ như lơ lửng mây cùng sương mù, đôi mắt Hoa Tích Nguyệt đẫm lệ, mơ mơ màng màng, người thăng bằng từ từ cùng Cổ Nhược bái thiên địa, cảnh tượng như vậy nàng trước kia ngay cả nghĩ cũng dám nghĩ, trái tim của nàng cơ hồ muốn thừa nhận cũng được.

      Tay của vẫn nắm chặt tay nàng.

      Đời này kiếp này, vĩnh viễn cũng buông ra nữa . . . . . .

      Hết trọn bộ
      Minhnguyen18 thích bài này.

    4. yennhi94

      yennhi94 New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      0
      Huhu, bạn ơi sao mình k thấy chương 275 đâu hết v??? Ngay khúc hấp dẫn mà T.T

    5. Bibi

      Bibi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,652
      Được thích:
      793
      truyện này chưa có ebook phiên ngoại nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :