1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 117
      Hôn rồi lại hôn gương mặt mềm mềm non mịn kia của đứa bé con, Niếp Thanh Lân liền đem bé con ôm về cung Phượng sồ, Đan ma ma dọn sẵn phòng riêng cho tiểu công chúa, mang theo cả bà vú di dời vào trong hoàng cung. nhiều ngày Thái phó cũng có hồi cung, nghe gần đây triều khá bận rộn, tựa hồ là muốn thay đàn đổi dây, có lẽ ủng hộ trưởng lão của bộ tộc khác Hung Nô lên nắm quyền, thế rất có khả năng Thái phó buông tha con cờ Hưu Đồ Hoành này.

      Bữa tối, lúc Thái phó quay trở lại dùng bữa liền thấy Trứng gà của mặc chiếc áo ngủ màu vàng rộng rãi, mái tóc dài xõa tung sau người, khuôn mặt đầy đặn treo nụ cười nhìn tiểu công chúa nằm ở trong nôi dùng bàn tay nhắn nghịch miếng vải.

      cũng vội vào, mà đứng lẳng lặng ở cửa nhìn bộ dáng dịu dàng chơi đùa của giai nhân, mái tóc đen óng ả buông xõa xuống khủyu tay, làm cho người ta ngứa ngáy muốn đưa tay lên vuốt ve mái tóc mượt mà đó, nếu Trứng gà làm mẫu thân, bộ dáng ôn nhu như vậy, dưới ánh trăng dịu dàng, ấm áp nhìn con . Nghĩ vậy, nhàng tới, từ phía sau dịu dàng đem nàng ôm vào trong lòng: “Trứng gà, sinh cho bản Hầu đứa nhé.”

      Niếp Thanh Lân nghe thấy giọng liền dùng ngón tay nhàng cho lên miệng, giọng : “Bé con vừa mới ngủ, xin Thái phó dời bước khỏi phòng ngủ, Bản cung ra sau.”

      Thái phó mỉm cười hướng má nàng đặt lên nụ hôn , liền quay ra khỏi phòng ngủ.

      Niếp Thanh Lân đắp lại chăn cho tiểu Gia Nhu, cũng chậm rãi ra ngoài. Nàng cùng Thái phó mấy lần mây mưa đều hề dùng biện pháp bảo vệ nào cả, luôn cố gắng, nhưng bụng nàng vẫn có động tĩnh gì, vẫn bằng phẳng. Nghe trước kia tiểu thiếp của Thái phó cũng từng phá thai qua, còn bụng mình đến nay vẫn chưa hề có động tĩnh gì, xem ra, vấn đề là ở chỗ mình. Nhớ tới Vi thần y từng cơ thể nàng khó mang thai, Niếp Thanh Lân liền cười khổ, Thái phó nếu lòng mong mỏi nàng sinh hài tử, chỉ sợ là phải thất vọng rồi, nghĩ vậy, Niếp Thanh Lân khẽ thở dài hơi.

      Vệ Lãnh Hầu cũng biết tâm tư của Niếp Thanh Lân, nhiều ngày luôn bận rộn việc triều chính, nên đương nhiên bỏ giai nhân quạnh mình. Hôm nay, đột nhiên lại xuất ý nghĩ muốn có đứa bé, nên chuyện chăn gối đương nhiên là phải tăng thêm chút lực. Nhớ tới đệ đệ mình chỉ phát liền làm cho tiểu Trầm hậu có thai, Thái phó đại nhân tuấn vĩ đại liền có chút bực mình, đại hôn cũng sắp tới, có lẽ bắt đầu từ hôm nay nên cố sức cày cấy thêm chút. vẫn luôn cảm thấy tuổi Trứng gà vẫn còn quá , ham chơi nghịch ngợm. Nếu sớm có hài tử có lẽ nàng tập trung tinh thần, bỏ lại mọi thú vui phía sau, mà chuyên tâm giúp dạy con giúp chồng.

      Nhìn thấy Trứng gà tới, liền có chút sốt ruột khó nén bật dậy khỏi giường, vươn tay ra đem nàng ôm vào lòng, đặt ở giường. Tiểu nữ tử này đúng thuộc loại bạch hổ khít khao* trong truyền thuyết. Chỉ cần giường lạnh gối vài hôm, cơ thể nàng tự động khôi phục lại chật hẹp, phải dùng sức, khai phá đất đai, tưới nước ruộng sâu.

      *Câu này, ý hơi thô tục, nếu bạn nào thích có thể bỏ qua cần đọc, bạch hổ khít khao ý chỗ ấy trắng mịn, non mềm, khít khao, những dòng còn lại bạn đọc tự bỗ não nhé

      Đêm nay, toàn bộ tinh thần đều phấn chấn dâng trào, lạc thú sảng khoái, thoải mái trong chinh phục đất hoang, tưới nước ruộng sâu, chăm cày siêng cấy, sướng khoái đến mức hận thể làm cho giai nhân nằm dưới thân thể rời khỏi giường.

      Suốt đêm hôm đó, từ bên trong phòng phát ra những tiếng thở gấp liên tục, làm cho các cung nữ gác đêm ở bên ngoài trận mặt đỏ tim đập.

      Đợi tới khi xong cuộc mây mưa, Niếp Thanh Lân mới tựa vào ngực Thái phó, nhàng hỏi: “Vi thần y Bản cung khó có thể mang thai, nếu như tương lai ta thể sinh con cho Thái phó, nên làm thế nào?”

      Thái phó từ từ nhắm mắt lại, để ý lắm nhàng vỗ vỗ cánh tay của nàng: “ có thôi, nàng đừng vội nghĩ loạn.” xong lâu sau, ngáy vang.

      có thôi.” Thái phó thân làm nam tử xác thực là thèm để ý tới điểm ấy, tương lai thân là cửu ngũ chí tôn, làm sao có thể có con nối dõi? Niếp Thanh Lân sao lại cảm nhận được tình ý lúc này Thái phó đối với mình là , thế mới làm cho nàng bắt đầu gợi lên những tham vọng ngông cuồng nên có. Nhưng thế khó liệu, tại tốt đẹp, cũng làm cho người ta có thể xem được tương lai u ám phía trước…

      Ngày hôm sau, Niếp Thanh Lân ra khỏi cung gặp Cố phu nhân, nhưng mà tới trạm dịch phát Cố phu nhân ra khỏi cửa tới phủ Thái phó. Niếp Thanh Lân thầm nghĩ chỉ sợ vị Cố phu nhân này trận kinh ngạc. Nàng liền ngồi tại dịch quán đợi.

      lâu sau chiếc xe ngựa vội vàng dừng lại trước cửa dịch quán. vị phu nhân vẻ mặt giận dữ bước xuống ngựa. Cố phu nhân khi vào kinh thành, tâm luôn nhớ mãi quên vị tri tri kỷ Tam phu nhân của Thái phó, mới sáng sớm nàng sai gia nhân gửi bái thiếp, còn chính mình chuẩn bị hậu lễ tới phủ Thái phó gặp Tam phu nhân. Sao có thể ngờ được, ngồi chờ trong đại sảnh của phủ Thái phó, tới tiếp nàng lại là hoàn toàn xa lạ.

      Dù là người luôn trầm ổn như Cố phu nhân cũng kinh sợ thôi, nhưng chỉ nghĩ chút thôi liền hiểu được, chỉ sợ ở biên quan ngày ấy nhìn thấy cũng phải là chân thân của Tam phu nhân, mà là hồng nhan chốn thanh lâu mới của Thái phó ấy chứ? Xem khí chất, cách năng cũng có thể là tiểu thư nhà quan nào bị tội lây mà sung tới biên quan, bởi vì sợ bẩn đến danh dự của Thái phó mà sử dụng danh nghĩa tam phu nhân trong phủ.

      Cố phu nhân cũng là người biết tùy cơ ứng biến, lập tức thu hồi biểu tình kinh ngạc, sửa lời , chỉ bởi tướng công của mình từng Tam phu nhân trong phủ Thái phó thích uống trà, nàng liền đưa tới chút trà quý hiếm, ngoài ra còn ít đặc sản, cũng là mang tới cho Thái phó.

      Tam phu nhân chính hiệu kia cũng là người khách khí sáo rỗng, sau khi nghe đến tặng lễ vật, vẻ mặt vẫn nhàn nhạt, dáng vẻ khúm núm bảo sao làm vậy, khi nhận lễ vật xong cũng chỉ ngồi yên lặng cùng Cố phu nhân gì, bốn mắt nhìn nhau, có chút xấu hổ.

      Vì thế Cố phu nhân mấy lời xã giao, liền vội vàng cáo từ. Nhưng mà nghĩ tới vừa mới trở về tới cửa dịch quán liền nhìn thấy bộ dạng của tiểu tử chuyên gác cửa ở dịch quán liên tục nhìn ngó xung quanh, thấy nàng xuống ngựa liền vội vàng : “Cố phu nhân, sau đến bây giờ ngài mới trở về, Đế Cơ Vĩnh An công chúa chờ ngài lâu.”

      Cố phu nhân nghe thấy lời ấy, trái tim vẫn chưa kịp bình ổn lúc ở phủ Thái phó nay lại nhảy dồn dập, thân là thê tử của tướng quân ở biên cương, đương nhiên mỗi lời hành động đều luôn đắn đo suy tính cho tiền đồ tương lai của phu quân nhà mình. Mình bởi vì vị “Tam phu nhân” kết nghĩa kia làm cho mê muội đầu óc, lại tùy tiện bái phỏng, mà chú ý tới Đế cơ Vĩnh An công chúa mới là chính thê tương lai của Thái phó. Vì sao công chúa đột nhiên lại muốn gặp mình, hay bởi vì hành động phóng đãng của Thái phó cùng mỹ nữ thanh lâu kia du hí ở Thanh Long quan bị công chúa biết được, nên nàng muốn tới hỏi mình?

      Cố phu nhân mang theo tâm trạng lo sợ bất an bước vào phòng, chưa kịp nhìn người ngồi phía trước, cúi đầu thi lễ, đợi đến khi ngẩng đầu, liền cảm thấy kinh thành này đúng là khắp nơi đều có chuyện làm cho người ta sợ hết hồn hết vía.

      Chỉ thấy vị tam phu nhân kia thân cẩm y hoa phục, đầu chải kiểu tóc quý phái, ngồi ngay ngắn vị trí cao nhất. Lúc này tâm thần ngẩn ngơ quan trọng, nhưng cấp bậc lễ nghĩa trong lúc đó cũng được chu toàn, chỉ thấy vị Cố phu nhân bình thường luôn văn nhã, ổn trọng, lúc này miệng há to, mắt trừng trừng hoang mang thôi.

      May mắn tính tình Niếp Thanh Lân hiền hòa, nhìn bộ dáng tại của Cố phu nhân, đoán rằng có lẽ nàng bị trận kinh hách tại phủ Thái phó. Theo tính tình của Cố phu nhân, nàng lại có thể tự mình mang theo lễ vật bái phỏng tỳ nữ xuất thân thiếp thất, quả nhiên là coi mình là tri kỷ. Trong lòng ra cảm thấy có chút áy náy với người bạn tri kỉ này, nàng liền khẽ cười : “Lúc trước có chút bất tiện, nên Bản cung phải che giấu thân phận, mong Cố phu nhân thứ lỗi.”

      Cuối cùng Cố phu nhân cũng suy nghĩ thông suốt, vội vàng thi lễ lần nữa, hướng công chúa thỉnh tội vì trước kia mình chu toàn được cấp bậc lễ nghĩa.

      Niếp Thanh Lân bảo Đan ma ma đem Cố phu nhân nâng dậy : “Ở đây có người ngoài, có thể tự nhiên chuyện, lúc trước ở Thanh Long quan phiền Cố phu nhân phải chiếu cố nhiều, nay ngài lại đường vất vả hộ tống Gia Nhu hồi kinh, Bản cung nên cảm kích ngày mới phải.”

      Cố phu nhân liên tục dám, cảm ơn công chúa thưởng ghế, sau mới dám ngồi xuống.

      Trượng phu của nàng là ái tướng phe Thái phó, tự nhiên cũng biết được chút tình hình ở kinh thành, vị công chúa cười tự nhiên trước mặt này có khả năng chính là vị Hoàng đế cao cao tại thượng kia, khỏi thầm thở dài trong lòng: Ban đầu ở biên thùy, nghĩ tới Thái phó vì đại kế đăng cơ mà cưới Vĩnh An công chúa, là mối hôn nhân tạm thời, nhưng nay nghĩ lại tình hình khi đó ở Thanh Long quan, vị Thái phó luôn mặt lạnh kia lại luôn đối với vị công chúa trước mặt này sủng ái có thừa, chỉ sợ là tình nam nữ trong đó chỉ nhiều hơn chút! Ngẫm lại phương pháp làm việc của vị công chúa này, cũng khó trách có thể thu phục đượcYêu Giao của Đại Ngụy, bộ dáng bình dị gần gũi cho dù phải xuất thân hoàng gia, cũng làm cho người khác thích từ tận đáy lòng.

      Chỉ đáng tiếc trước kia nàng hiểu lầm, lại đem trà tinh phẩm được tỉ mỉ chọn lựa đưa tới phủ Thái phó, đưa cho ả thiếp thất thô bỉ kia, đúng là phí của trời.

      Niếp Thanh Lân lúc này cũng biết Cố phu nhân đau lòng vì mấy cái lá trà, hàn huyên hồi sau đó mới mục đích tới đây của mình: “Cố phu nhân ở biên thùy, đương nhiên tin tức tường tận hơn người ở kinh thành, biết tiểu thiếp hãm hại Hưu Đồ vương là người nào?”

      Cố phu nhân thở dài : “Đó chính là vị Nô Lan Trắc phi trước sống nhờ ở phủ Tướng quân, lúc trước nhìn bộ dáng ngang ngược của nàng ta biết là người dễ đối phó, nhưng ngờ lại có thể làm ra chuyện bán đứng phu quân như thế. Đại khái sau khi biết mình thể mang thai được nữa, trong lòng liền bị oán hận làm cho đầu óc mê muội. Nghe sau chuyện đó, nàng ta liền trở về bộ lạc của phụ vương nàng ta, sau đó dĩ nhiên muốn tái giá với công thần tại của Thiền Vu Hung Nô… Cát Thanh Viễn.”

      Niếp Thanh Lân biến sắc khẽ cau mày, nhưng lập tức giãn ra, ôn nhu : “Kỳ Bản cung tới đây còn có cầu quá đáng, đó là muốn nhờ sau khi Cố phu nhân trở về, có thể phái người nhờ Hưu Đồ vương gia mang những vật dụng, quần áo mà Bát hoàng tỷ thường hay mặc đưa lại. Cuộc đời của hoàng tỷ vốn nhấp nhô, nên ta muốn xây ngôi mộ quê nhà, để an ủi linh hồn của tỷ tỷ ở trời. Ngoài ra, mong Cố phu nhân sắp xếp làm pháp bên bờ sông nơi hoàng tỷ xảy ra chuyện, tụng kinh 3 ngày để siêu độ vong linh. Việc này vốn để người khác làm cũng được, nhưng mà Bản cung luôn lo lắng người bên ngoài làm đủ tỉ mỉ, bỏ sót quá trình, Cố phu nhân làm việc trầm ổn, vẫn làm Bản cung yên tâm, nên tự mình đến nhờ cậy.”

      Cố phu nhân nghe xong, đương nhiên là nhất nhất đáp ứng, an bài tỉ mỉ.

      Niếp Thanh Lân lại tiếp: “Mặt khác Bản cung còn muốn nhờ Cố tướng quân việc. Thái phó đại nhân bận quốc , Bản cung đương nhiên là dám quấy rầy, nhưng quốc hỏi, gia lại thể mặc kệ, oan có đầu nợ có chủ, nếu như hung thủ hại chết tỷ tỷ, Bản cung thể tử hình, Bát hoàng tỷ sao có thể nhắm mắt?”
      Last edited by a moderator: 8/1/18

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      động phòng còn chưa nguội mà bắt người vào thiên lao rồi
      thái phó biết dỗ ngon dỗ ngọt sao đây
      dù biết là nhất thời tức giận nhưng vẫn ghét lắm lắm nghen :yoyo61:

      Hôm qua vì vào được cung, hôm nay vào được bữa thịnh soạn, quớ :hoho: hớ hớ
      lananhtran51, tart_trung, quỳnhpinky5 others thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Thật sự truyện ko hot bằng những bình luận của H tỷ.......thêm mắm muối làm người ta bức rức a........like......(y)

    4. Tieu An

      Tieu An Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      73
      Vào đây đọc truyện là chính, đọc cmt là chủ yếu, cười vỡ bụng với các bạn sắc nữ. @Nhược Vân nường ơi t chỉ yy trong đầu spam like thôi. Chứ bị ban nick chắc kiếm cái đinh đóng lên cây chuối treo cổ quá. ;)))))
      linhelf, Nhược Vân, linhdiep172 others thích bài này.

    5. Hướng Dương

      Hướng Dương Active Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      119
      chung đọc truyện này mà mong chị đầu mày cuối mắt xuân quang vô hạn, rơi vào hũ mật ân ái ngọt ngào thịt thà lênh láng chắc là còn lâu
      Ai bảo nam nữ chính đều là nam cường, nữ cường. Mà còn là Đại Cường chứ phải Tiểu Cường nữa chứ :v
      Thái Phó phải là dạng nam chính có vào là nhất nhất chỉ biết có vợ như nhiều nam chính chuyện sủng. Giang sơn & mĩ nhân Thái Phó đều muốn ôm trọn. Tâm huyết bao năm phải là thứ Thái Phó gạt sang 1 bên vì mĩ nhân. Cái gì cũng có thể chiều theo mĩ nhân nhưng là khi nàng ngoan ngoan ở trong đôi cánh, bên dưới con mắt của mình :)
      Còn Hoàng Thượng dù là 1 công chúa cầu kì, điệu đà nhưng tư duy của chị chỉ kém nam nhân chút ít. Nên giữa trung tâm quyền lực chị cũng chả quên bản thân là 1n họ Niếp, là con cờ thí cho Thái Phó đến ngôi cao thực hay quên khát vọng riêng của bản thân về 1 chốn bình yên. Thế nên bảo chị dễ dàng hay quy thuận Thái phó là điều thể đâu
      còn phải mất thời gian để chị cảm nhận tình cảm của , để chị tin tưởng , để chị & cam tâm tình nguyện ở bên
      Cũng phải tốn thêm 1 cơ số chương để thu phục được chị và lựa chọn được con đường tốt nhất cho cả tình cảm và tham vọng của bản thân
      chung là còn ngót nửa truyện nữa cho chúng ta đọc :v
      Mà cả tác giả nữa, cực kỳ vô cùng tuyệt đối tiết kiệm thịt. biết về sau có được ăn 1 bữa thịt thỏa thuê hay nữa hay tiếp tục là thịt vụn :'(
      lananhtran51, tart_trung, linhelf18 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :