1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Độc Thê Không Dễ Làm - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      @Bạch Di thanks nàng nhiều nhiều, nhưng mong nàng tăng cỡ chữ to to hơn 1 tí hoặc làm đậm hơn lên chứ đọc thế này ta hơi toét mắt

    2. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @Betty @Bạch Di 2 lần sau post chương mới, tag tên tui cập nhật, vì Ish lười lắm :062:
      riêng @Bạch Di dãn cách chương, như betty í, 1 chùm vậy nhức mắt lắm, nhưng cách 1 enter là được, ko cần 2 enter như thím @Betty :020:
      Chris_Luu thích bài này.

    3. A Manh

      A Manh Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      19
      Theo dõi bộ này từ lâu lắm r luôn TvT mong chap từng ngày

    4. Bạch Di

      Bạch Di Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      192
      Chương 25

      Linh Lung đem đồ dùng rửa mặt tiến vào, liền đối mặt với đôi mắt u oán, hai mắt tú lệ của mỹ nhân mang theo giận dữ và oán giận nhìn nàng, làm nàng cũng có chút thấp thỏm, liền vội vàng rũ mắt xuống, trong lòng có chút lo sợ bất an, giống như mình làm chuyện gì có lỗi với nàng.

      Tuy là nghĩ như thế , nhưng động tác của Linh Lung vẫn có dừng,lại nghĩ đến chủ tử của mình, đối với A Bảo làm cho nàng bị hoảng sợ mà thương thế nặng thêm lòng tiếng xin lỗi, nhưng lại chút mềm lòng.

      A Bảo như người bệnh bán thân bất toại, sau khi để đám cung nữ hầu hạ rửa mặt xong, liền lười biếng ngồi dựa vào cái gối bông to, thần sắc ảm đạm, vẻ mặt mệt mỏi. Chỉ là dưới thần sắc ảm đạm, thần kinh vẫn còn rất căng thẳng, A Bảo thầm vuốt thắt lưng của mình, cảm giác so với hôm qua vẫn còn rất đau, trong lòng biết đây tuyệt đối là di chứng.

      Sau khi A Bảo đơn giản dùng qua đồ ăn sáng xong, thái y và y nữ liền qua đây xem mạch.

      Thấy hôm nay A Bảo tinh thần uể oải được phấn chấn, thái y và y nữ đều cảm thấy kỳ quái, sau khi thái y xem mạch xong, vẫn lời y như hôm trước. Mà vị y nữ phụ trách xoa bóp thắt lưng bị thương của A Bảo, vừa đụng vào liền cảm thấy A Bảo chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, bộ dáng cắn môi hết sức nhịn đau, khỏi hoảng sợ, trong lòng cũng có chút nghi hoặc.

      Như thường lệ Hoàng hậu và Thích quý phi mang theo người tới thăm, liền thấy thái y và y nữ ở bên giọng thảo luận.

      Sau khi mọi người hành lễ xong, hoàng hậu liền hỏi: "Tôn thái y, Lý nương làm sao vậy?"

      Thái y hơi trầm ngâm lát, : "Hồi bẩm hoàng hậu nương nương, thần chỉ là có chút kỳ quái, thắt lưng bị thương của Lý nương hình như lại nặng hơn so với hôm qua."

      Ý nghĩ đầu tiên xuất trong đầu của Hoàng hậu và Thích quý phi đó là: Chẳng lẽ Lý Minh Cẩm lại cẩn thận mà làm chính mình bị thương nặng thêm? Bất quá rất nhanh liền bỏ suy nghĩ này, ai ngu xuẩn đến mức lấy thân thể mình ra làm trò đùa cả, hơn nữa tôn thái y , xem ra lúc ngủ trở mình cẩn thận lại làm bị thương nặng hơn thôi, sau này cẩn thận chút là được. Nghĩ vậy, hoàng hậu đem tất cả cung nữ ở Lệ Cảnh hiên cảnh cáo lần, để cho bọn họ nhất định phải cẩn thận chiếu cố, nhất định được lười biếng.

      Sau trận thị uy, cung nhân ở Lệ Cảnh hiên nơm nớp lo sợ, làm cho A Bảo cũng thấy có chút đành lòng, trong lòng lại thêm oán giận tên nam nhân tự nhiên hành hung nàng, thừa dịp mọi người chú ý, liền u oán liếc nhìn Lung Linh sắc mặt trắng bệch cái, trong lòng còn chậc chậc lấy cảm thán, diễn xuất đúng là quá tốt, nàng nhất định phải học hỏi mới được.

      Hoàng hậu suy nghĩ chút, : "Tôn thái y, Ngụy y nữ, trong khoảng thời gian này các ngươi phải hết sức dốc lòng chiếu cố Lý nương, cái khác cần để ý tới."

      Tôn thái y và Ngụy y nữ nghe xong, liền biết quý nhân trong cung vô cùng coi trọng nữ nhi của Trấn Bắc tướng quân, lập tức cung kính gật đầu.

      Sau khi hoàng hậu cùng Thích quý phi ân cần an ủi xong, cuối cùng cũng rời .

      Sau khi đoàn người hoàng hậu rời , A Bảo uống thuốc, được Ngụy y nữ xoa dược lưng, sau đó xem tạp thư mà Ngũ công chúa đưa tới lúc, liền híp mắt ngủ mất.

      Vừa thiếp lâu, nghe thấy thanh chuyện, A Bảo liền mơ mơ màng màng tỉnh lại, hỏi: "Ai ở bên ngoài?"

      "Lý nương, là Thái tử phi và Hiền vương phi tới."

      A Bảo hoàn toàn hết buồn ngủ, cẩn thận cử động cái chân cứng ngắc, sau khi để cung nữ dùng khăn ướt hầu hạ lau mặt cho tỉnh táo xong, lại chải lại tóc, liền cho người mời thái tử phi và Hiền vương phi tiến vào.

      Thái tử phi rất có phong phạm của quốc mẫu đến cùng nữ tử vô cùng mỹ lệ. Thái tử phi mặc cung trang màu đỏ thẩm, ung dung hào phóng, có vẻ long trọng mà đoan trang. Hiền vương phi mặc cung tranh màu xanh ngọc, y phục cùng trang sức và hà bao được phối hợp vô cùng tinh xảo, thể ra được phong phạm quý nữ, làm người khác nhịn được mà nhìn thêm mấy lần.

      Thái tử phi ngăn động tác muốn đứng lên hành lễ của A Bảo, tươi cười thân thiết mà mất ưu nhã, : "Ngươi bị thương, cần đa lễ. Nghe ngươi bị thương, Lý trắc phi vô cùng lo lắng, chỉ là nàng thích hợp tiến cung, liền cầu xin ta tiến cung xem ngươi."

      A Bảo cảm kích : "Đa tạ thái tử phi cùng Lý trắc phi quan tâm, xin thái tử phi trở về lại với Lý trắc phi, Minh Cẩm bình an, đa tạ tỷ tỷ quan tâm."

      Thái tử phi khóe môi vểnh vểnh lên, hết sức hài lòng việc A Bảo thức thời, nhịn được liếc mắt nhìn Hiền vương phi tươi cười bên cạnh.

      Hiền vương phi mặt mang vẻ tươi cười đúng mực, khí chất mỹ lệ cao nhã, trong lúc lơ đãng lại bộc lộ chút phong tình nên lời, làm cho người khác nhìn dời mắt. Thái tử phi và A Bảo đều nhìn thấy điểm này, trong lòng liền thổn thức cảm thán: Nữ tử khí chất cử chỉ như vậy, chẳng trách Hiền vương xem nàng như trân bảo, người trong trong kinh thành đều khen ngợi Hiền vương sủng thê, năm đó phải nàng cưới.

      Chỉ là A Bảo cảm thấy vị Hiền vương phi này có cái gì đúng, bị cặp mắt phượng kia nhìn, lông tơ đều dựng đứng hết cả lên.

      "Nghe nương vì cứu thất công chúa mà bị thương, hôm kia bản phi bận việc thể tự mình tới thăm, mong Lý nương đừng để ở trong lòng." Hiền vương phi thanh cực kỳ quyến rũ, nữ nhân nghe xong trong lòng cũng thích ý mấy phần.

      A Bảo vội vàng cười : "Minh Cẩm chỉ là bị chút vết thương , được Thái tử phi và Hiền vương phi nhớ tới, là vinh hạnh của Minh Cẩm."

      Hiền vương phi che miệng cười, ánh mắt lướt qua mặt A Bảo, A Bảo liền lạnh cả lưng, cứ cảm thấy ánh mắt của Hiền vương phi này có chút kỳ quái, giống như nàng là người nên tồn tại vậy.

      Hiền vương phi hôm nay tiến cung là để thỉnh an bà bà Thích quý phi, sau đó tình cờ gặp được Thái tử phi, nên liền cùng nhau đến xem A Bảo. Mấy ngày nay, Chính Đức đế bởi vì A Bảo mấy lần gây cười cho ông , nên thưởng cho A Bảo rất nhiều thứ, làm cho đám hậu cung kia vì tranh thủ tình cảm của Chính Đức đế nên cũng nhao nhao cho người mang lễ vật tặng tới Lệ Cảnh hiên, Lệ Cảnh hiên chưa từng náo nhiệt như vậy, đến cả các hoàng tử công chúa cùng các vị hoàng tử phi cũng cam lòng ngồi yên, liền tự mình tới cửa thăm hỏi, làm A Bảo khổ thể tả.

      May mắn là, hai vị này có bản lĩnh quan sát sắc mặt rất cao, thấy mặt A Bảo lộ ra vẻ mệt mỏi, liền thức thời cáo từ rời khỏi.

      Bước ra khỏi Lệ Cảnh Hiên, liền thấy phía trước có nam nhân đứng chắp tay, dáng người cao ngất, khí chất hòa nhã, nam nhân đứng ở bên cạnh hoa Hải Đường, dáng người nam tử cao ngất cùng với hoa Hải Đường thanh lệ quyến rũ hợp lại càng tăng thêm khí chất ưu nhã.

      Nghe thấy tiếng bước chân, người nọ xoay người lại, khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra nụ cười ôn nhã, chắp tay : "Tham kiến thái tử phi."

      Thái tử phi cười khẽ, khoan thai : "Hiền vương đây là tới đón Hiền vương phi sao? Tình cảm của hai người thực là tốt quá."

      Hiền vương phi mím môi cười, cúi đầu xấu hổ. Hiền vương mỉm cười, : "Thái tử phi đùa, thần đệ chẳng qua là trùng hợp ngang qua, nghe vương phi Lệ Cảnh hiên thăm thiên kim của Trấn Bắc tướng quân, nên chờ chút thôi."

      Thái tử phi mím môi cười, thấy hai người nhìn nhau cười, bộ dáng kiêm điệp tình thâm, trong lòng có chút chua chát, lại có chút hâm mộ, nhưng nhiều hơn là châm chọc.

      Sau khi Thái tử phi mang theo cung nữ ma ma trước, phu thê Hiền vương chậm rãi qua ngự hoa viên, chốc chốc lại châu đầu ghé tai, chốc chốc nhìn nhau cười, sóng mắt lưu chuyển, tình thâm ý thiết. Cung nữ thái giám theo xa xa, nhìn thấy chủ tử tình ý nồng nàn, trong lòng cũng thấy vui sướng, lại biết cuộc đối thoại của hai vợ chồng căn bản cùn với biểu bênngoài khác nhau trời vực.

      ". . . Lý Minh Cẩm là người như thế nào?"

      "Là tiểu mỹ nhân. Sao, vương gia có hứng thú thu thêm trắc phi nữa sao?" Hiền vương phi quyến rũ nhìn .

      "Lý tướng quân là người kỳ dị, tuyệt đối đồng ý, phụ hoàng cũng đáp ứng." Giọng của Hiền vương lộ ra vẻ đáng tiếc.

      "Lý tướng quân ở Cảnh thành phát triển tệ, lại được thánh sủng, nếu có thể mượn lực của , cũng là trợ thủ đắc lực cho vương gia, là đáng tiếc." xong, Hiền vương phi đột nhiên dựa lên vai Hiền vương, dùng tư thế vô cùng thân thiết ngọt ngào trong mắt người ngoài cùng kề tai , "Vương gia, nếu muốn mượn lực của Lý tướng quân, Lý Minh Cẩm là then chốt. Ngài , để Ninh vương cưới Lý Minh Cẩm làm chính phi thế nào?"

      Hiền vương mỉm cười nhìn nàng, trong mắt lại là kinh ngạc che giấu, "Nàng là thất đệ? Nhưng mà. . . Phụ hoàng có ý định để thất đệ cưới Hoài Nam vương quận chúa làm phi."

      "Vương gia nghĩ sao vậy?" Hiền vương phi sẵng giọng: "Thất đệ cùng ngài quan hệ tốt nhất, mẫu phi mất sớm, ngài là huynh trưởng nên làm chuyện của huynh trưởng, vì mà suy nghĩ, lại kính trọng vương gia nhất, việc hôn nhân đúng là do hoàng thượng làm chủ, nhưng nếu là trước khi hoàng thượng tứ hôn cho Ninh vương cùng với Hoài Nam vương quận chúa, Ninh vương lại dâng tấu ngưỡng mộ Lý Minh Cẩm, hoàng thượng người làm phụ thân sao có thể cự tuyệt?"

      Hiền vương híp híp mắt, như có điều suy nghĩ liền : "Vương phi đúng, bất quá chuyện này phải lên kế hoạch chút." Tránh cho hoàn toàn ngược lại.

      Hiền vương phi mím môi cười, thân mình lùi lại, vuốt ve thái dương, híp mắt nhìn về phía bầu trời hoàng cung, thầm nghĩ: Kiếp trước có người tên Lý Minh Cẩm này, kiếp này. . . Đúng là có chút bất đồng. Ah, đến lúc đó liền nhìn số mệnh thôi.

      ******

      Sau khi đau khổ cả ngày, A Bảo liền lấy cớ đau thắt lưng ngủ được, để thái y kê dược an thần ngon giấc cho nàng, trong lòng hung hăng nghĩ, nàng tin nàng uống thuốc ngủ, có thể lay nàng tỉnh dậy được!

      Nhưng mà, thực chứng minh, A Bảo vẫn là đánh giá thấp người phát điên nào đó, ngủ cũng có thể đem nàng lay tỉnh mà dằn vặt.

      A Bảo đau đớn giãy giụa trong giấc ngủ, nhìn bóng đen trước giường, thiếu chút nữa rơi nước mắt, chớp chớp mắt hạ thấp thanh lẩm bẩm : "Vương gia, nếu là Minh Cẩm từng làm chuyện có lỗi với ngài, xin ngài tha thứ cho, Minh Cẩm nguyện kiếp sau làm trâu làm ngựa làm heo đền bù . . ." Cho nên kiếp này buông tha cho nàng .

      ". . ."

      nghe được tiếng trả lời, lúc A Bảo cho là nghe lọt tai, thân thể đột nhiên bị ôm lên, sau đó —— lại lần nữa trải qua việc bi thảm như tối hôm qua, mà đêm nay lực đạo của người này hơn rất nhiều, nhưng vẫn làm A Bảo đau đến tỉnh ngủ, chỉ có thể ngã vào trong ngực hút khí, móng tay bấm phải cơ bắp cánh tay của thiếu chút nữa gãy luôn.

      muốn phát điên mà! Chẳng trách ngay cả phụ thân cũng mắng lãnh khốc hung ác, quả thực phải người a a a a! !

      Hai hàng nước mắt lưng tròng, A Bảo ngẹn ngào ngủ,trong lòng lại nghĩ, có lẽ nàng nên về Uy Viễn hầu phủ dưỡng thương mới đúng, nàng cũng tin là có lá gan trèo tường Uy Viễn hầu phủ !

      @LạcLạc đây ạ:th_60:
      Thanh Hằng, QTNZ, chuoivuive46 others thích bài này.

    5. Tiểu Lộc Hàm

      Tiểu Lộc Hàm Well-Known Member VIP Editor

      Bài viết:
      402
      Được thích:
      4,685
      nữa mà, ko muốn lục cv đâu:031::031::031:
      Betty thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :