1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Báo Cáo Nhiếp Chính Vương: Thái tử muốn nạp phi -Mê Hoặc Giang Sơn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      22: Tam công chúa ra oai phủ đầu !
      nay Long Chiêu và Thiên Diệu chính là hai chư hầu hùng mạnh nhất. Vậy nên ngày thọ thần của hoàng đế Thiên Diệu, Long Chiêu phái sứ giả đến chúc mừng cũng là chuyện chẳng có gì đáng kinh ngạc !

      ngai vàng, hoàng đế trầm giọng : " Cho bọn họ vào !"

      Dẫn đầu đoàn người là nam nữ. Nam tử tuấn lãng phiêu giật, bờ vai rộng rãi, thân hình cao lớn rắn chắc, từng bước chân ổn định vững vàng , khắp người y tỏa ra ngạo khí của bậc vương giả. Đôi mắt hẹp dài lạnh như băng, cũng có thể tạm coi là mỹ nam tử ! Chỉ có điều, nếu nhìn kĩ thấy nam tử này tuyệt đối chẳng phải kẻ lương thiện gì cho cam ! Dùng kinh nghiệm phân tích tâm lý học con người của Lạc Tử Dạ có thể khẳng định trăm phần trăm, nam nhân này, đẹp có đẹp nhưng thuộc loại thù dai nhớ lâu, trong bụng lúc nào cũng chứa đầy mưu quỷ kế !

      Vốn mang tiếng hoa si, lại nhập vai hết sức thuần thục kẻ mắc bệnh ' đoạn tụ ', khuôn mặt Lạc Tử Dạ lúc này, có bao nhiêu đê tiện liền lên bấy nhiêu ! Ánh mắt si mê, thèm thuồng đau đáu nhìn về phía vị đại hoàng tử Long Chiêu !

      Mà nữ tử bên người y, khuôn mặt có vài phần giống nam tử, các đường nét
      vô cùng tinh xảo, ánh mắt sắc bén như radar, càn quét bốn phía ! Nàng ta mặc bộ cung trang màu vàng nhạt, mỗi bước chân đều uyển chuyển, nhàng như mèo, dáng vẻ cao cao tại thượng của kẻ mang trong mình huyết thống hoàng thất . Tuy vậy đối với hoàng đế Thiên Diệu, nàng ta vẫn tỏ ra vô cùng kính trọng, tất nhiên cho dù Long Chiêu hôm nay có hùng mạnh đến mấy, nhưng có thể ' ép thiên tử lệnh chư hầu ' lại là Thiên Diệu !
      Phía sau bọn họ ít cung nhân theo tay cầm hai cái hộp .

      Sau khi đại hoàng tử Long Chiêu vào điện liền khom lưng tỏ vẻ kính cẩn: " Phụ hoàng lệnh cho bản cung mang quà đến chúc mừng . Chính là cặp huyết san hô Nam hải, trong thiện hạ chỉ có hai bụi duy nhất . bụi xin được dâng mừng thọ thần quân chủ Thiên Diệu ! bụi xin được dâng cho nhiếp chính vương của quý quốc, bày tỏ chút thành ý !"

      Lạc Tử Dạ tinh mắt phát ra , khi đại hoàng tử Long Chiêu kia vừa xong, khuôn mặt trầm ổn tươi cười của phụ hoàng nàng trong nháy mắt có hơi méo mó ! Nhưng chỉ trong giây lát, rất nhanh lại cười vui vẻ : "Quân chủ quý quốc khách khí quá rồi ! Long Chiêu đại hoàng tử, tam công chúa, mời ngồi !"

      Trước khi vào chỗ , vị tam công chúa kia lại đảo mắt thêm vòng nữa. Lạc Tử Dạ quá hiểu loại tình huống này, dẫn theo công chúa đến đây trăm phần trăm là có ý định nghị thân tạo quan hệ gắn kết giữa hai nước. Tuy dung mạo kiếp này giống kiếp trước, nhưng cũng coi là có chút vốn liếng, để tránh bản thân bị ma trảo công chúa quắp phải, nàng lập tức cúi thấp đầu chăm chú uống rượu !

      Mà nàng ta dường như cũng để ý đến Lạc Tử Dạ, trước nhìn Phượng Vô Trù cái, giống như hít phải ngụm khí lạnh, tay tự giác nắm chặt vạt áo trước ngực, thở hổn hà hổn hển ! Sau lại rất nhanh quét sang chỗ khác, thời điểm nhìn thấy Long Ngạo Địch, đáy mắt lại sáng lên như đèn pha , cuối cùng mới chậm rãi thu hồi ánh mắt, ngẩng cao đầu ưỡn ngực kiêu ngạo bước về chỗ!

      Ôi, biểu này chắc chắn cũng là hoa si chính hiệu ! Chỉ có điều rất khó đoán được là nàng ta rốt cuộc chọn ai trong hai người đó?

      Lạc Tử Dạ cúi đầu, hai mắt ngừng đảo như rang lạc. Nàng cố hết sức cúi thấp người
      khiến cho ai để ý đến tồn tại của chính mình, chợt nghe thấy thanh ma mị trầm bổng vang lên giữa đại điện, trong giọng có chút hài hước ,giễu cợt : " Đại thái tử Long Chiêu cùng tam công chúa đến đây, thân là thái tử nước, chào hỏi thôi, lại còn cúi đầu uống rượu buồn bực, đây là ý gì vậy ?"
      Lạc Tử Dạ siết tay lại thành nắm đấm, khóe miệng giật giật! Rất nhanh ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung lên người nàng. Tất cả chỉ vì câu của tên trứng thối kia mà hỏng bét hết ! Nếu phải lo lắng cho cái mạng bị treo lơ lửng của mình, nàng thực muốn phi thẳng bầu rượu này vào mặt tên khốn đó !

      há miệng định bắt gặp ánh mắt của đại hoàng tử Long Chiêu cũng liếc tới đây. Từ lâu câu chuyện về thái tử Thiên Diệu trở thành truyền kì giải trí khi dùng trà của các hoàng thất chư hầu, là câu chuyện vui sau mỗi bữa cơm của bách tính, vì thế đương nhiên là đối với vị thái tử bất tài vô dụng của Thiên Diệu này, trong lòng y tràn ngập khinh miệt !
      Đồng thời y cũng lên tiếng : " Thái tử như vậy, phải chăng bởi vì ưa người Long Chiêu chúng ta?"

      Lạc Tử Dạ nghiến răng, trong lòng hết sức khó chịu . Hoàng đế liếc nhìn nàng với ánh mắt hài lòng, chỉ vì câu đùa thôi lại có thể làm cho nàng rơi vào tình thế khó xử đến như vậy ! Mà Phượng Vô Trù sau khi xong, lập tức khoanh tay trước ngực chờ xem kịch hay, con mẹ nó, giờ phút này nàng rất ,rất muốn cầm cái ghế đập chết cho bõ tức ! Sắc mặt nàng vặn vẹo, xanh trắng liên tục, sau cùng mới ho khan tiếng, miễn cưỡng cười : " Cũng phải là bản điện hạ thích Long Chiêu, mà Long Chiêu dâng lễ là hai bụi huyết san hô trân quí vô cùng, bụi dâng phụ hoàng làm chi, bụi còn lại phải tặng cho bản thái tử sao ? Nhưng quý quốc lại dâng lên nhiếp chính vương ! Cho nên bản thái tử nhất thời có chút khổ tâm mới nhịn được mà cúi đầu uống mấy chén ! "

      Nàng vừa xong, đám triều thần lập tức gật gù đồng tình ! Tuy uy của nhiếp chính vương điện hạ khiến cho các nước chư hầu phải cúi đầu thần phục, nhưng dù sao thái tử cũng vẫn là thái tử, là người sau này thừa kế ngôi vị hoàng đế, phải chịu đựng việc như thế, trong lòng thoải mái cũng có thể hiểu được !"

      Ánh mắt của đám triều thần nhìn đại hoàng tử Long Chiêu dần mất thiện cảm. Long Chiêu dâng lễ vật như thế chính là sắp xếp thỏa đáng, đây ràng là coi thường thái tử của bọn họ ! Còn dám buông lời gây trước thái tử xem thường Long Chiêu, dám bêu xấu thái tử, là quá đáng quá rồi !

      Đại hoàng tử Long Chiêu nghe thấy lời này có chút khẩn trương, sắc mặt lúc trắng lúc xanh ! Chuyện này đúng là bọn họ làm có chút hợp lý , nhưng trong thiên hạ làm gì có ai trắng ra là mình chưa được nhận lễ vật như thái tử Thiên Diệu đâu ! Trong lòng thoải mái cũng khoe ra nữa, chỉ sợ thế gian chỉ có Lạc Tử Dạ này là độc nhất vô nhị ! Nhưng quan trọng bây giờ là đám quyền thần Thiên Diệu cho rằng Long Chiêu thất lễ với thái tử, sắc mặt y trở lên cực kì khó coi, hít sâu
      hơi mới : " Là bản cung cân nhắc chu toàn, yến hội sau nhất định chuẩn bị đại lễ tạ lỗi thái tử ! "

      " Nhưng bản thái tử đối với bụi huyết san hô trong truyền thuyết kia thích từ lâu, mà lần này, chính đại hoàng tử cũng nhận bản thân suy nghĩ chu đáo, vậy ...phải chăng là nên nhượng bụi huyết san hô này cho bản điện hạ, còn đại hoàng tử lập tức trở về chuẩn đại lễ tạ lỗi với nhiếp chính vương, được ?"

      Lạc Tử Dạ tuy với đại hoàng tử Long Chiêu, nhưng lại hướng ánh mắt khiêu khích về phía Phượng Vô Trù !

      Trứng thối muốn gây chuyện với ông đấy à? Nằm mơ ! Dựa theo thân phận mà , bụi huyết san hô kia dĩ nhiên là phải dâng cho ông ! Ông đây nhắm mắt cho mà nhận quà lại còn thích chọc gậy bánh xe à ?
      Nếu khiến cho tên da mặt dày hơn da trâu kia tức chết, tên Vật của nàng - hai chữ này viết ngược trở lại !

      " Điều này......"

      Lần này chỉ sắc mặt của đại hoàng tử Long Chiêu, mà tất cả mọi người ở đây , mặt kẻ nào kẻ nấy đều xanh biêng biếc ! Tuy là nhiếp chính vương cố ý gây phiền toái cho thái tử trước, nhưng công khai khiêu khích...lá gan này của thái tử cũng là quá lớn rồi !

      Ánh mắt của tất cả đều hướng tập trung chờ phản ứng của Phượng Vô Trù, chỉ thấy tay cầm chén rượu hơi dừng chút, hiển nhiên là biết kẻ tiểu nhân như Lạc Tử Dạ dễ để người khác bắt nạt mới cố ý đùa giỡn chút, ngờ y lại xù lông đến mức này ,ừm...dám trả đũa ? Dám công khai tuyên chiến ngang nhiên cơ đấy ! Có chút gan dạ ...thực là biết sống chết.... ừm... làm cho người ta thể dời mắt !

      còn chưa lên tiếng thấy tam công chúa Long Chiêu vốn trầm mặc chợt lên tiếng .

      Nàng ta nở nụ cười chế nhạo, tuy khi liếc nhìn khuôn mặt của Lạc Tử Dạ cũng có chút kinh diễm, nhưng cuối cùng vẫn kiêu ngạo ngẩng cao đầu : " Bản công chúa chỉ là nữ nhân quanh quẩn trong nhà, nếu như có sai điều gì xin thái tử Thiên Diệu tha thứ ! Trong thiên hạ chỉ có duy nhất hai bụi huyết san hô, nếu phải nhân trung long phượng làm sao có tư cách có được. Thái tử cho là, với thanh danh và công trạng của người xứng đáng nhận được nó hay sao ?"
      Last edited: 30/10/15
      Dao hoa 1, PhongVy, kabi_ng0k19 others thích bài này.

    2. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      ☆23 : Ngươi là cái what?
      Lạc Tử Dạ nheo mắt nghiêng đầu nhìn nàng ta cái. Xem ả này kìa, vừa mình xong lại lén lút quét mắt về phía con heo kia, dáng vẻ giống như " ta thể , ngươi lập tức tới hoan hô "!

      Lạc Tử Dạ lập tức hiểu ngay ra vấn đề! Ả công chúa này coi trọng Phượng Vô Trù nên mới cố ý ra oai với nàng. Lạc Tử Dạ cười lạnh
      ,
      nàng ta cũng biết tự đề cao bản thân mình ! Ở đời có nhiều loại người lúc nào cũng cũng tự tin cho mình là cái rốn vũ trụ, chỉ có bản thân mình cao quý thông tuệ, tâm trí lúc nào cũng ở chín tầng trời , đặc biệt luôn dùng ánh mắt của kẻ bề nhìn người khác...
      hiển nhiên ả này chính là nhân vật kiệt xuất trong đám động kinh đó !

      Lạc Tử Dạ chẳng chút kiêng dè , nhìn thẳng vào ả, nháy nháy đôi mắt hoa đào, tiếp rút cây quạt từ bên hông ra phe phẩy , bộ dạng cà lơ phất phơ cười tim phổi : " Công chúa lại sai rồi, bản thái tử dù sao cũng là hảo hán quân tử. trước giờ đều lòng nâng niu tôn trọng nữ nhân yếu ớt . thế gian này có hàng nghìn hàng vạn nữ tử hiền lương thục đức , chỉ là công chúa lại tự nhận chính mình chỉ là nữ tử thiếu hiểu biết suốt ngày quanh quẩn trong nhà, lại nếu sai cũng chẳng có gì đặc biệt, bản thái tử là vốn là người có tấm lòng bao la rộng lớn, đâu có thể chấp nàng những chuyện nhặt! Dù sao danh môn thục nữ rất nhiều mà phụ nhân ngực to não ngắn, ngu dốt, nông cạn cũng ít. Bản thái tử tất nhiên là phải dùng ánh mắt khoan dung đối đãi , phải sao ?"

      Lời vừa thốt ra tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt! ít đại thần tỏ ra vô cùng kinh ngạc quay lại nhìn Lạc Tử Dạ thêm vài lần... từ lúc nào thái tử học bản lĩnh mắng người mà vẫn cười mủm mỉm như thế , cứ như là tâm chuyện đôi lứa, mặt chế nhạo công chúa ngực to não ngắn, bên lại tự dát vàng vào mặt mình.....

      " Ngươi!" Tam công chúa Long Chiêu chưa từng bị người nhục nhã như vậy, nàng ta thở phì phò đập mạnh tay xuống bàn đứng bật dậy !

      Chỉ có điều là do quá tức giận nên luống cuống chẳng hề biết bản thân vô tình dẫm phải gấu váy ... Cả người ả lảo đảo , chỉ mệt cho Long Chiêu đại hoàng tử bị hù phen, ngay lập tức đưa tay kéo lại nhờ thế mới may mắn bị ngã chổng vó trước mặt mọi người .. Nàng ta cảm thấy vô cùng xấu hổ sắc mặt trở nên đen kịt, ả cắn chặt môi dưới hung ác trừng mắt Lạc Tử Dạ !

      Ơ , cơ mà tức giận cũng chẳng liên quan gì đến ông đây cả ...

      Lạc Tử Dạ phe phẩy quạt giấy trong tay, nửa cười nửa nhìn nàng ta : " Bản thái tử đường đường là đấng nam nhi đại trượng phu bao giờ chấp với phụ nhân hiểu chuyện. Chỉ khuyên công chúa câu, nếu như ngươi muốn làm mặt trời cứ hãy yên tâm đứng giữa trung mà tỏa sáng việc đó cũng chẳng ảnh hưởng gì đến ai, thảo nào thế gian có người thích những thứ như thế. Nhưng cũng đừng vì quá trông ngóng mà vùi dập người khác làm đá lót đường cho ngươi , nếu thích thể tự sướng mình là đủ rồi, đừng có bình luận khoa tay múa chân, như thế hiểu chưa vậy ?"

      Tam công chúa tức giận đến mức cả người run rẩy thôi, chỉ tiếc là nàng ta cũng chẳng phải là loại người dễ bị bắt nạt, hung hăn trợn mắt lúc, ả chợt bật cười : " Thái tử quá lời rồi, bản công chúa chưa từng nghĩ làm mặt trời gì cả, tâm tư của bản công chúa lúc nào cũng đặt Long Chiêu lên hàng đầu, tuyệt đối chút nửa phần tư tâm nào cả. Nếu sai điều gì, kính xin thái tử lượng thứ! Nhưng chỉ có mỗi việc nhận được huyết san hô mà buông lời trách móc Long Chiêu chúng ta, phong thái này khiến cho bản công chúa khiếp sợ rồi!"

      Hừ.. ý của bổn công chúa đến thế hiểu chưa hả? Bổn công chúa tất cả đều suy nghĩ cho muôn dân xã tắc ,đây chính là cái gọi là nhìn xa trông rộng, là vĩ đại! Còn ngươi, thân là thái tử chỉ biết nghĩ đến lợi ích cá nhân, nghĩ đến chỉ vì tư lợi bản thân mà phá hỏng mối giao hảo giữa hai nước, đúng là kẻ tiểu nhân hiểu biết nông cạn! Xem , bà đây chính là nữ hùng thông tuệ , thấu tình đạt lý, hiểu chưa hả!!!!

      Nàng ta những lời này làm cho Lạc Tử Dạ suýt nữa vỗ tay hoan hô ! Tốt , tốt , có ý tứ !! Lạc Tử Dạ gật gù tán thưởng, trong bụng định dối lương tâm ' ca ngợi ' tình cảm cao thượng của nàng ta phen, tiếp tạo mối quan hệ tốt rồi từ bản chất lột cái lớp da đạo đức giả của nàng ta ra. Nàng có nhiều bản lĩnh như bạn chí cốt ' nghiệt ' quỷ kế gian xảo, tính tình của nàng lại quá thẳng thắn. định lên tiếng chợt nghe thấy tiếng cười lớn vang lên giữa đại điện .

      Lúc này lại có kẻ điên dám cười kiêng nể gì như thế... dưới bầu trời này ngoài Phượng Vô Trù chắc chẳng có người thứ hai ! Tiếng cười này ngược lại lại khiến Lạc Tử Dạ lạnh cả sống lưng, nàng quên mất bản thân đóng vai ' giả heo xơi tái cọp già', nếu như giờ chứng tỏ khả năng có thể giải thoát bản thân ra khỏi vòng xoáy quyền lực, điều này với nàng hoàn toàn bất lợi !

      Lạc Tử Dạ lập tức bình tĩnh lại. Nghiêng đầu nhìn Phượng Vô Trù, cố gắng đoán xem là cười cái chó gì, dù sao người khởi xướng ra việc này cũng chính là , mà nàng cũng là ngu tự nhiên lại so đo với ả kia làm gì ! Thôi , thôi, soái ca đẹp đẹp nhưng tiếc lại mắc bệnh điên điên khùng khùng, lòng dạ ác độc, tính tình nhen.. Đúng là cuộc đời này chẳng có gì hoàn mĩ,haizz !

      Vị tam công chúa kia đồng thời cũng liếc sang rồi lại cúi ngay xuống, ánh mắt giống như sùng bái vị thần, nàng ta mím môi chặt, mặt đỏ bừng luôn tay xoa ngực vỗ về trái tim đập thình thịch...

      " Nhiếp chính vương điện hạ cười cái gì vậy ?" Long Chiêu đại hoàng tử thắc mắc. Mặc dù trong lòng y cực kì coi thường tên thái tử vô dụng kia nhưng cũng tán thành việc hoàng muội công khai tranh cãi với , hơn nữa bọn họ đứng đất Thiên Diệu! cho nên khi vừa nghe thấy tiếng cười của Phượng Vô Trù, y lập tức tiếp lời chuyển đề tài sang hướng khác !

      Phượng Vô Trù liếc Lạc Tử Dạ cái, ánh mắt kiêu căng ngạo mạn như ám chỉ ' đồ ngu như heo ' chọc cho Lạc Tử Dạ tức đến tím tái mặt mày. Đoạn, hơi nâng cái cằm cao ngạo lên nhìn chằm chằm vào mắt Lạc Tử Dạ, gằn từng chữ : " Sủng vật, hôm nay vương dạy ngươi câu !"

      Sủng vật ? Các đại thần lập tức dỏng tai nghe, duy chỉ có Long Chiêu là khách nên chẳng hiều đầu cua tai nheo chuyện gì !

      Sắc mặt của Lạc Tử Dạ đen kịt, chưa tính đến ánh mắt nhìn mình như con vật cưng, nàng cũng muốn biết rốt cuộc muốn cái mẹ gì, nghĩ vậy liền nghiến răng nghiến lợi : " Xin rửa tai nghe !"

      Đột nhiên, Phượng Vô Trù ném cái ly trong tay !

      " Rầm " tiếng động lớn vang vọng toàn điện. Cái bàn chiếc trước mặt tam công chúa lập tức nổ vỡ nát , khiến cho cả đám người kinh sợ hiểu ý này của là gì ! Tiếp lại thấy ánh mắt ngạo mạn lướt qua đây nhưng lại giống như để tam công chúa kia vào mắt, khí thế bức người, trong tiếng trầm bổng có chút thiếu kiên nhẫn : " Thanh danh và công trạng của Lạc Tử Dạ khi nào lại tới phiên ngươi bình phẩm ? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Ngươi cũng xứng ?"

      Toàn thể đại điện lặng ngắt như tờ..

      Sắc mặt tam công chúa trắng bệch như người chết, những lời này so với việc đánh vào mặt còn đau hơn gấp trăm lần! Quả thực , Lạc Tử Dạ như thế nào , căn bản cũng chẳng liên quan đến nàng, mà nàng cũng có tư cách xen vào. Nhưng thái độ khinh miệt của Phượng Vô Trù ràng là coi nàng bằng hạt cát dưới chân, ràng ám chỉ ' Lạc Tử Dạ có ra sao, ngươi cũng xứng đáng để nhắc đến !"

      Giờ phút này, sắc mặt của đại hoàng tử Long Chiêu khó coi hết sức ! Nhìn dáng vẻ y thế kia giống như giận đến mức muốn phất tay áo bỏ , nhưng lại hiểu nghĩ đến điều gì, y ép buộc bản thân tự kiềm chế, ngồi im tại chỗ lời !

      Lạc Tử Dạ nhướn mày, bĩu môi, trong lòng cũng có chút ngạc nhiên. nghĩ trứng thối lại mở miệng bênh vực nàng như vậy, lẽ hôm nay mặt trời mọc đằng tây ?! Tuy nhiên, nàng chẳng kịp cao hứng được bao lâu thấy người nọ lia mắt đến, con ngươi quỷ dị lấp lánh ánh sáng màu vàng nhìn nàng khinh khỉnh giễu cợt : " Tính cách thái tử cần phải rèn luyện thêm ! Nhu nhược yếu đuối chỉ làm mất mặt ngươi, mà còn làm mất thể diện của vương !"

      Mặt Lạc Tử Dạ giờ đen hơn cả đít nồi, cái chó gì gọi là tính nết cần phải tiến bộ? Tiến bộ thành cái dạng như ? mống bạn cũng có? Kẻ này nhất định là mắc bệnh thụt lùi trí tuệ mất rồi ! Sau này phải cố gắng tránh xa ra chút mới được, mà hình như quên mất chuyện, nàng nghiến răng : " Nhiếp chính vương điện hạ, nếu bản thái tử nhớ nhầm, nguyên nhân ban đầu của việc này chính là do ngài khơi mào mà ra !"

      " Ờ !" gật đầu tiện tay cầm lấy bầu rượu, tao nhã rót rượu, sau đó mới nghiêng đầu nhìn nàng đồng thời uống cạn ly rượu: " vương định thử dò xét tư chất của thái tử chút, chẳng nghĩ ngươi lại ngu như thế !"

      Mặt của Lạc Tử Dạ hết xanh lại trắng rồi chuyển sang đỏ, trong lòng kích động muốn xắn tay áo lên mắng người ! Tâm tư ngàn xoay trăm đảo,bỗng chợt nhớ đến việc vừa dạy nàng cách đối phó tam công chúa Long Chiêu kia, nàng lập tức sợ chết học theo cười nhạo : " Tư chất bản thái tử, tới phiên nhiếp chính vương bình phẩm sao? Ngươi nghĩ ngươi là cái what ?"

      [ Ý của bạn ấy là : Tư chất của bản thái tử ,tới phiên nhiếp chính vương bình phẩm sao? Ngươi nghĩ ngươi là cái éo gì?! Nhưng vì nguyên văn bản raw để từ what, lại liên quan đến chương sau nên mình edit sát nghĩa =D ]
      Last edited: 2/11/15
      Tóc Xù, PhongVy, kabi_ng0k18 others thích bài này.

    3. ElaineNguyen

      ElaineNguyen Member

      Bài viết:
      36
      Được thích:
      72
      :5: "Gia" rất bưu hãn, suốt ngày phóng phi tiêu cho "Vương"
      Cảm ơn editor nhiều:037:
      béo xinh béo đẹp, TrâuNước xanh thích bài này.

    4. Yue

      Yue Member

      Bài viết:
      40
      Được thích:
      71
      Khuyến mãi thêm 1 chương nữa nha @Nước xanh năn nỉ đó
      Nước xanh thích bài này.

    5. Nước xanh

      Nước xanh Well-Known Member

      Bài viết:
      120
      Được thích:
      1,224
      Mai nhớ, lap t bị lỗi win, sụp nguồn suốt :yoyo59:
      Yue thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :