1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Kiều nương y kinh - Hi Hành (C64) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      20. Chương 13: thú vị

      Thiếu niên xong câu đó nhìn Chu Lục Lang, Chu Lục Lang cũng nhìn .

      đứng bật dậy, như lật quân cờ.

      "Phụ thân ta ở đâu?" Chu Lục Lang cao giọng hỏi.

      Gã sai vặt đứng hầu ngoài viện vội theo tiếng trả lời, Chu Lục Lang bước nhanh hướng ra phía ngoài mà , đảo mắt còn bóng dáng.

      Trong viện khôi phục an bình, thiếu niên dừng tay.

      "Nơi này tạm thời cũng thú vị rồi, ta về nhà thôi." , đưa tay.

      Nha đầu ngồi chồm hỗm vội đứng dậy, từ phía sau lấy ra đôi nạng gỗ, đứng dậy nâng thiếu niên.

      Gã sai vặt trong viện vội ra ngoài gọi người, lâu sau tiến vào bốn gã sai vặt, trong tay nâng kiệu.

      Thiếu niên chống nạng đứng lên, trường bào hạ xuống, vóc người cao gầy, ngọc thụ phong lâm, chỉ tiếc dưới y phục, chân thế nhưng vặn vẹo thể chạm đất.

      Nha đầu nâng thiếu niên khập khiễng ngồi vào kiệu.

      "Cung tiễn Tần thiếu gia." Hai nha đầu thi lễ đưa tiễn.

      Mấy gã sai vặt nâng kiệu hướng ra phía ngoài, rất nhanh xa.
      ………..

      Trình Kiều Nương trở về, tựa như trận gió, dần dần làm cho mặt hồ bình tĩnh nổi lên gợn sóng, đây thực phải là ý của nàng, cũng thể nàng nghĩ đến hết thảy xảy ra, nhân sinh chính là như thế.

      Bán Cần nhặt cục đá nép vào trong nước, bên trong ao sen sủi bọt.

      "Tiểu thư."Nàng quay người lại kêu, " Ta nhìn thấy cá rồi! chúng bơi dưới lá sen!"

      Trình Kiều Nương ngồi ở bồ đoàn gật gật đầu, khẽ cười.

      Nửa tháng qua, nàng kia càng tốt hơn so với trước .

      Thân thể chuyển biến tốt đẹp, Trình Kiều Nương tự nhiên chỉ đứng ở trong phòng.

      Phơi nắng dưới ánh mặt trời nàng chịu nổi, may mắn trong viện nhiều cây cối, râm mát trải rộng.

      Bán Cần trở lại lại với nàng.

      "Tiểu thư, ngưòi cũng đến xem ."Nàng , "xem cá trong đạo quán có khác ở đây hay ?"

      Trình Kiều Nương ngay cả tháng trước phát sinh chuyện gì đều nhớ , sao còn nhớ cá trong đạo quán là cái dạng gì.

      Nàng đứng lên, chậm rãi đến ao hoa sen.

      Chủ tớ hai người đứng tại bờ ao, nhìn thấy cá chép bơi qua bơi lại dưới lá sen.

      " biết cá này có thể ăn được hay ?" Bán Cần hỏi.

      Từ sau ngày bị đánh, tuy rằng ai làm phiền nàng, nhưng cung ứng trong phòng bếp ngày càng kém, vú già chút để ý, còn thường thường quên nọ quên kia, cũng thèm gì với nàng.

      "Nhất định nàng đều lấy về nhà mình." Bán Cần đoán .

      Trình Kiều Nương cùng suy nghĩ.

      "Ta nhớ kỹ." Bán Cần .

      Trình Kiều Nương cười mà .

      Bán Cần ở đạo quán vâng theo di mệnh Lão phu nhân sao kinh cuốn vì tiểu thư cầu phúc, cho nên theo người trong đạo quán nhận thức ít chữ, bởi vì trí nhớ của nàng tốt, cho nên Bán Cần dùng số chữ viết ít ỏi của mình ghi nhớ chuyện của nàng, lúc ban đầu mục đích là ghi chép số lần mình phát bệnh, nắm giữ phân tích tốt thân thể trạng thái có chuyển biến tốt đẹp hay .

      Ngoài ra còn nhớ kỹ chuyện trải qua đường .

      "Cái nào có ơn, cái nào có kẽ hở, nhớ kỹ, thấy thôi rồi, nếu gặp lại rồi, cũng biết, đỡ phải tỉnh tỉnh mê mê chẳng phân biệt được."Nàng .

      Thiền Minh* (Ta tra được cây Thiền Minh là cây gì. ai biết chỉ giáo giùm ạ) xanh xanh, dưới ánh mặt trời cũng có chút héo héo.

      "Tiểu thư chúng ta trở về ." Bán Cần ngáp .

      Tuy rằng lần chịu ủy khuất, chỉ tổng thể mà , ngày vẫn tự tại, ăn ăn ngủ ngủ, đầu Bán Cần ràng lại ù ì thêm vài phần.

      "Ta nghĩ muốn câu cá." Trình Kiều Nương .

      Thân thể nàng chuyển biến tốt đẹp hơn, chính là còn lúc nào cũng mệt mỏi, thời điểm tỉnh táo càng ngày càng dài, cùng với thời gian đau đầu cũng giảm bớt rất nhiều, chính là trí nhớ vẫn lơ mơ thể nắm trong tay.

      biết có thể ngồi ở chỗ nầy câu cá hay giúp nàng lấy lại chút tinh thần, hảo sắp xếp lại trí nhớ thể nắm bắt.

      "Vâng vâng, câu được cá là có thể ăn." Bán Cần cao hứng, "Tiểu thư câu cá a, tốt quá, tiểu thư ngồi ở đây đợt chút, ta tìm cần câu."

      Nàng xong liền sân chạy tới sân, vú già mang cần câu đến.

      Trình Kiều Nương nhìn thấy Bán Cần chạy .

      "Ta câu cá." Nàng .

      Bên cạnh ao sen có ngọn núi giả, ở giữa có điểm bằng, cao thấp, bên là bóng liễu rủ xuống, bên là ao nước, cách sân viện mình cũng xa, là địa điểm Trình Kiều Nương vừa lòng thả câu.

      Bán Cần ngồi sau lưng Trình Kiều Nương, nhặt hoa cỏ, nàng kết thành các loại hình dạng khác nhau.

      "Lần này có cá mắc câu ?"Nàng ngẫu nhiên quay đầu lại thấp giọng hỏi.

      Trình Kiều Nương lắc đầu.

      "Tiểu thư quả nhiên câu cá." Bán Cần .

      Trình Kiều Nương cười cười, tự nhiên là , chính là muốn thử cảm giác câu cá.

      Quả nhiên như nàng nghĩ, ngồi như vậy tựa hồ tinh thần nàng hề tản mạn giống trước.

      Chứng kiến tinh thần tiểu thư tốt hơn trước, Bán Cần cũng cao hứng.

      Trừ ăn ngủ ra, đây thành việc chủ tớ các nàng thường làm, mỗi ngày sau giờ ngọ, các nàng tới đây, Trình Kiều Nương tĩnh tọa câu cá dưỡng thần, Bán Cần nghịch hoa cỏ.

      Trình Lục Nương mấy ngày nay lại tốt lắm, giống như muốn ăn cơm, là nữ nhân nhất trong nhà, các ca ca đều thực quan tâm.

      Trình Tứ Lang mang theo hộp đồ ăn lót dạ đến thăm muội muội.

      Trình Lục Nương ngồi mình ở trong phòng, bộ dạng uể oải nhìn tiểu nha đầu gảy đàn.

      "Lục Nương, ngươi nếm thử này, đường mới mở cửa hàng ăn, nghe là đầu bếp nổi tiếng trong kinh thành tới làm, ngươi nếm thử xem." Trình Tứ Lang .

      Trình Lục Nương bộ dạng uể oải như trước, đưa tay cầm miếng.

      "Rất béo, Tứ ca, ca nếm thử sao?"Nàng mất hứng .

      Trình Tứ Lang ngượng ngùng nở nụ cười.

      "Ta thường ăn cái này." , "Bọn đều ngon."

      Trình Lục Nương quyệt miệng, còn chưa , bên ngoài có tiếng guốc gỗ, Trình Thất Nương bước vào, theo sau là Tứ Nương Ngũ Nương, sắc mặt cũng phải tốt lắm, tùy ý thả guốc gỗ, vào trong phòng ngồi xuống.

      "Về sau thể ra cửa rồi!" Trình Thất Nương lớn tiếng , ánh mắt hồng hồng, vừa tức lại vừa thương tâm.

      "Làm sao vậy?" Trình Tứ Lang vội hỏi .

      Tứ Nương Ngũ Nương cùng chào ca ca, lúc này mới ngồi xuống.

      "Tứ ca, ngươi ra ngoài chẳng lẽ bị người cười sao?" Trình Thất Nương nhìn hỏi.

      "Vì cái gì cười ta?" Trình Tứ Lang khó hiểu.

      chính là con trai trưởng Trình gia, tuy rằng tài học bình thường, chỉ thế cũng tính là chuyện dọa người .

      "Cho nên hay ho là bọn nữ tử chúng ta ." Trình Thất Nương ai oán , nhìn về phía Trình Lục Nương, " tại cả thành ai cũng biết chúng ta có ngốc tử tỷ tỷ, lấy để giễu cợt chúng ta!"

      Trình Lục Nương ngồi bật dậy.

      "Cái gì?"Nàng hô, "Như thế nào cũng biết? Ngốc tử này lại xuất môn!"

      "Chuyện tốt ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm thôi." Trình Ngũ Nương ôn nhu .

      Trình Lục Nương đưa tay vỗ trán vẻ mặt ủ rũ.

      "Trời ạ, từ nay trở ta sao có thể cùng tiểu thư Đổng gia du ngoạn."Nàng .

      " thể !" Trình Thất Nương hô, "Ngươi có biết hôm nay chúng ta ra ngoài như thế nào dọa người sao? Tiểu Tiện tỳ Nghiêm gia, trước mặt nhiều người như vậy chúng ta người nhà huyết mạch tương thông, người thông minh tỷ muội đều là thông minh, ngốc tử tỷ muội đều là ngốc tử!"

      " hay rồi, Tiểu Tiện tỳ Nghiêm gia kia khẳng định cũng Đổng gia." Trình Lục Nương , xoa xoa tay, nhìn Trình Thất Nương, "Ngốc tử này mặc dù là thân tỷ của ngươi. . ."

      Trình Thất Nương nghe lời này thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

      "Cũng là thân tỷ của ngươi!" Nàng hô.

      "So sánh với ngươi với vẫn ít thân hơn." Trình Lục Nương còn .

      Trình Tứ Lang ngồi bên vừa buồn cười lại vừa tức giận, các nữ nhân chuyện phiếm là buồn cười, tựa hồ vĩnh viễn hết.

      "Bây giờ phải lúc so sánh." Trình Tứ Nương ra vẻ mặt tỷ tỷ, ôn nhu , "Tóm lại, nếu là người Trình gia, chúng ta đều bị người khác cười, Lục Nương, nhất là ngươi trước giờ tướng mạo xinh đẹp, những người đó lén đỏ mắt ghen tị, tất nhiên phải thừa cơ hội này đùa cợt."

      Đúng vậy, Trình Lục Nương nàng luôn luôn tướng mạo xuất chúng gần như con người toàn vẹn, nghĩ tới đột nhiên xuất người thân ngu dại, giống bức họa tuyệt mỹ dính mực, nhất thời bị hủy.

      " hay ho !" Trình Lục Nương tức giận ném quạt tròn xuống đất, "Chúng ta về sau thể gặp người! Đều là bị ngốc tử này làm hại!"

      Trình Thất Nương lại nghĩ đến cái gì nhìn về phía Tứ Nương.

      "Tứ Nương, này hôm nay Tiểu Tiện tỳ Nghiêm gia nhục nhã ta như thế nào, cũng là soi mói tướng mạo ta ?"Nàng hỏi.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      21. Chương 14: Mỹ nhân

      Trình Tứ Nương nghĩ thầm tiếng tốt, quýnh lên gật đầu theo tiếng vâng muốn chuyển đề tài, nhưng Trình Lục Nương vẫn nở nụ cười.

      "Ngươi mới tám tuổi, có cái tướng mạo gì?" Nàng .

      Trình Thất Nương mếu máo nhìn nàng.

      "Bộ dạng ta so với Lục Nương ngươi đẹp hơn, tất cả mọi người đều như vậy." Nàng .

      "Ai ? Lời lừa con nít mà ngươi cũng tin là sao." Trình Lục Nương cười hì hì .

      Trình Tứ Lang nghe nổi nữa, vội đứng dậy cáo từ, bọn tỷ muội tâm tư đều ở việc trước mắt quan trọng hơn, cũng quản .

      Trình Tứ Lang ra ngoài nhả thở ra, nghe bên trong bọn nữ tử líu ríu muốn cãi nhau.

      lắc đầu, qua hoa viên hướng ra phía ngoài viện mà , vừa vừa cười thầm.

      cũng sớm biết trong nhà mới đến tân muội muội, cũng phải tân muội muội, lúc trước đường muội này còn hơi có chút ấn tượng.

      Vào đông, tiểu nữ đồng nằm ở giường phì phì si ngốc tản ra mùi thối hoắc, theo phía sau vú em tò mò nhìn , thấy nữ nhi kia có đôi mắt tràn đầy lòng trắng, sợ tới mức chạy trối chết.

      Trình Tứ Lang lắc đầu, ấn tượng này khó quên.

      Tiếng cười của nữ tử chợt truyền từ đỉnh đầu đến.

      Trình Tứ Lang sửng sốt, kiêng dè gì, chị em trong nhà ở tại phụ cận vườn này, hằng ngày cũng chỉ có các nàng tới nơi này chơi đùa.

      Bất quá lúc này mấy nương chưa gả trong nhà đều tụ cùng chỗ cãi nhau, chắc là tiếng bọn nha đầu.

      Trình Tứ Lang tùy ý giương mắt nhìn lại, thấy cách đó xa núi đá lên bóng người.

      Váy đỏ chu sa, vân mây chói lọi, thân hình xinh đẹp.

      Theo ánh nhìn, thấy nha đầu mười lăm mười sáu tuổi đứng ở núi đá, cười dài đưa tay ngắt xuống cành liễu, tươi cười trong nắng.

      Nha đầu bướng bỉnh , Trình Tứ Lang khỏi hơi hơi nhếch lên khóe miệng cười, nha đầu của muội muội nào? Như thế nào chưa thấy qua.

      nhìn thấy nha đầu kia, khỏi thả chậm cước bộ, nha đầu kia ngắt xuống cành liễu rồi ngồi xuống, Trình Tứ Lang ồ lên tiếng, nguyên lai phải mình nha đầu kia, lại có nữ tử theo nha đầu kia ra.

      Trình Tứ Lang tùy ý nhìn lại, chỉ liếc mắt cái, trước mắt như pháo hoa nổ tung.

      Tóc mây rời rạc, mắt phượng mày ngài, mắt đen thâm thúy, mũi cao thẳng, thần sắc lạnh lùng, cổ dài , thân áo bào đen buông xuống, rực rỡ như ánh nắng mùa hè.

      Chỉ cái liếc mắt này, trong mắt Trình Tứ Lang còn bóng dáng đỏ chu sa, chỉ có hắc ảnh đến mức tận cùng.

      Từ trước đến nay chỉ nghĩ đến ngũ sắc huyền ảo, lúc này mới biết thế gian có cái gọi là đen lóa mắt.

      đứng ngây tại chỗ, sau đó chứng kiến ánh mắt nàng kia chuyển động nhìn qua, nàng mừng giận động, chỉ như vậy lẳng lặng nhìn mình.

      Trình Tứ Lang chưa từng thấy ánh mắt như vậy, như bóng đêm đen đặc, con ngươi đen thâm thúy.

      "Ai, ngươi là người nơi nào?"

      Tiếng nữ tử vang lên, bóng dáng chu sa đột nhiên ngăn trở tầm mắt, đem hồn Trình Tứ Lang trở về.

      Trình Tứ Lang chỉ cảm thấy như mây, vội tăng cước bộ trước.

      Phía sau còn có giọng nữ nghi vấn.

      "Là người nào a? Dọa người nhảy dựng, như thế nào lời nào a? Tiểu thư. ."

      Là khách sao?

      Trình Tứ Lang hơi ra khỏi nội viện, cả người còn nóng hừng hực, thẳng đến khi ngồi xuống, hơi uống hết ly trà lạnh, mới cảm thấy được tinh thần an tâm chút.

      "Tứ Lang, ngươi chạy đâu rồi?" Có người rảo bước tiến lên tới hỏi, còn chưa dứt lời, chứng kiến bộ dáng Trình Tứ Lang giật mình, "Ngươi làm sao vậy? Như thế nào mặt đỏ thành như vậy?"

      "Ta, mới vừa rồi nhìn thấy mỹ nhân ở nhà." Trình Tứ Lang thào .

      Người tới ha ha nở nụ cười.

      "Ngươi ở nhà thấy được mỹ nhân mới là lạ." cười , ngồi xuống, "bọn muội muội nhà chúng ta, ngươi dám phải mỹ nhân?"

      Trình Tứ Lang lấy lại tinh thần, thấy người ngồi.

      "Tam ca." vội thi lễ .

      "Quả nhiên ngây người?" Trình Tam Lang cười , "Bọn muội muội cũng ở trong này, ngươi cần diễn kịch rồi."

      Trình Tứ Lang lắc đầu, muốn gì, lại đột nhiên thôi.

      Mỹ nhân này, nếu chỉ có thể mình mình chứng kiến, là bao nhiêu may mắn

      “Tam ca, ngươi tìm ta có việc?" cười , chuyển đề tài.

      "Ta vừa mới nghe được người khác , Tam Tiểu thư Đổng gia muốn Mặc Thủ Các thi hội, ta đặc biệt tới gọi ngươi cùng , biết ngươi nhất mỹ nhân này." Trình Tam Lang cười , mặt mời Trình Tứ Lang cùng ra phía ngoài.

      Trình Tứ Lang từng có hứng thú nhưng còn.

      Từ trước Đổng Tam Tiểu thư ở trong mắt đích là mỹ nhân độc nhất vô nhị, chỉ là mới liếc mắt cái thấy qua nàng kia, đời này còn có cái gì gọi là mỹ nhân.

      "Đa tạ Tam ca, ta hôm nay quá muốn rồi." .

      Trình Tam Lang rất ngoài ý muốn, Trình Tứ Lang ngày xưa cực thích Đổng Tam Tiểu thư vừa có tài vừa có mạo, như sao lại từ chối?

      "Thực nhìn thấy mỹ nhân?" kỳ quái tự hỏi, ra sau tìm hạ nhân hỏi, biết được Trình Tứ Lang mới vừa qua ao sen nơi bọn muội muội ở.

      "Lục Nương cùng Thất Nương lại náo loạn, bởi vì Thất Nương bị Lục Nương rằng mình xấu." Gã sai vặt cười hì hì .

      Lục Nương cùng Thất Nương ba ngày cãi nhau trận lớn, hai ngày trạn , mọi người đều quen rồi.

      Trình Tam Lang ha ha nở nụ cười.

      " ra là thế, nguyên lai là bị nhóm mỹ nhân cãi nhau dọa tới, chẳng thể trách ủ rà ủ rũ." thoải mái , "Còn tưởng rằng thực thấy mỹ nhân nên bị câu hồn rồi!"

      Bán Cần giúp đỡ Trình Kiều Nương xuống núi đá, đem cần câu tùy tay đặt ở bên cạnh núi đá, cần câu thể là cần câu, chỉ có thể là cần, bởi vì căn bản là có lưỡi câu.

      "Tiểu thư, người nọ là ai?" Bán Cần lại hỏi.

      mặt lấy ra áo choàng cho Trình Kiều Nương trùm lên đầu.

      Theo núi đá đến cửa viện, tuy rằng khoảng cách xa, nhưng đoạn đường ánh nắng Trình Kiều Nương cũng có chút chịu nổi.

      Nàng cứ hỏi như vậy, căn bản nghĩ tới mình cùng tiểu thư cùng nhau thấy người đó, mình cùng tiểu thư cùng nhau trở về, thậm chí tính ra, tiểu thư trở về Trình gia sau, thời điểm mình ra ngoài so với tiểu thư còn lớn hơn ít.

      Ở trong mắt trong lòng nàng, đời này tựa hồ có chuyện gì tiểu thư biết .

      Mà tiểu thư của nàng làm nàng thất vọng.

      " từ bên kia tới." Trình Kiều Nương , chậm rãi nâng tay chỉ hướng, "Tầm mười lăm mười sáu tuổi, từ hậu viện ra, cho nên phải khách lạ, nhìn tùy ý thoải mái, phải gã sai vặt, phụ thân ta, có đứa con lớn như vậy, đó là công tử bên Đại phu nhân."

      Bán Cần vâng rồi giật mình gật gật đầu.

      "Tiểu thư biết nhiều." Nàng cười .

      Trình Kiều Nương nhìn nàng hé miệng.

      "Ngươi."Nàng nâng tay chỉ trán Bán Cần. "Nơi này nghĩ chút, cũng có thể biết."

      Bán Cần cười hì hì.

      "Có tiểu thư, ta cũng cần suy nghĩ." Nàng .

      "Ta, có thể nghĩ thay ngươi cả đời sao?" Trình Kiều Nương .

      "Tiểu thư, Bán Cần cả đời đều theo người, người cũng thể cần Bán Cần." Bán Cần hô.

      Vừa vừa chuyện, các nàng đến cửa viện.

      Bên cửa viện ngồi tiểu nha đầu chừng mười bốn mười lăm tuổi, nghe thấy lời này liền xuy tiếng.

      " theo ngốc tử rồi cũng thành ngốc tử, theo ngốc tử làm lỡ cả đời !" Nàng , hề sợ bị người nghe được.

      "Ngươi mới là ngốc tử." Bán Cần phản bác , "Tiểu thư nhà ta là người thông minh nhất thiên hạ!"

      "Người thông minh, Triệu đại nương hôm nay xin nghỉ tới, ta canh cửa quên lấy đồ ăn, các ngươi tự lo cơm ăn ." Tiểu nha đầu , xong ném cục đá rồi chạy.

      Bán Cần gọi hai tiếng có kết quả.

      "Tiểu thư, rất khi dễ người, chúng ta cho lão gia." Nàng .

      "Loại tình này cần." Trình Kiều Nương , vào trong phòng, "Bởi vì họ biết hỏi, chúng ta ra ngoài xin là tự rước lấy nhục."

      Bán Cần cái hiểu cái , theo sau.

      "Thế này, coi như xong a?" Nàng hỏi, " có biện pháp rồi a?"

      "Chuyện này." Trình Kiều Nương , "Cũng chính xác."

      A? Có ý tứ gì a?

      Bán Cần càng thêm hiểu, bất quá chỉ cần tiểu thư biết tốt rồi, nàng suy nghĩ, nàng vẫn nên nghĩ chuyện nàng có thể làm .

      "Tiểu thư, buổi tối ngươi muốn ăn cái gì? Còn có đậu phụ, bột đậu. ." Nàng vừa , vừa bắt tay vào nhào bột.

    3. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      chuyen nay co ve dai nhi

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      22. Chương 15: Ngoài ý muốn

      Cuối tháng là thời điểm Trình đại phu nhân kiểm tra thu chi trong nhà, việc này nàng làm rất nhiều năm, từ từ nhắm hai mắt nghe chỉ thấy mọi thứ sai biệt lắm.

      "Sao so với tháng trước chi hơn nhiều?" Nàng mở mắt ra, hỏi.

      Trước mặt ngồi dãy nữ quản vội phần phật lật xem sổ sách.

      "Hồi phu nhân, là bên phòng bếp Nhị phu nhân nhiều hơn phần canh giải nhiệt." nữ quản .

      phần canh giải nhiệt đáng giá mấy đồng tiền.

      Trình đại phu nhân gật gật đầu, bất quá, Nhị phu nhân luôn luôn cần, như thế nào đột nhiên dùng?

      Bên kia lại có quản mở miệng.

      "Nhị phu nhân may thêm bộ xiêm y." Nàng .

      Trình đại phu nhân khẽ nhíu mày, trong nhà xiêm y bốn mùa đều có may, sao kiện gì mà lại may thêm xiêm y?

      Chỉ là ở trước mặt vú già nàng cũng thể lộ tia nghi vấn, bằng lời này truyền ra, liền thay đổi.

      Nhất là trong tình cảm chị em dâu.

      "Ta quên, chuyện này nàng với ta."Nàng cười .

      Nhóm nữ quản cười phu nhân bận rộn làm sao có thể nhớ hết, chỉ là trong lòng lại như gương sáng.

      Chi thứ hai nhiều năm đối với đại phòng như Thiên Lôi chỉ đâu đánh đó rốt cục thay đổi.

      Đừng coi khinh chén canh, bộ xiêm y này.

      Đối với các nữ nhân mà , phản ứng rất mới là phản ứng chân nhất.

      Các loại tin tức nho ở trong đại viện Trình gia thầm chậm rãi tản ra.

      Trình đại phu nhân đối chiếu thu chi, cảm giác tháng nầy rốt cục qua, chỉ cảm thấy thể xác và tinh thần có chút mỏi mệt.

      biết như thế nào, cảm thấy trong lòng nặng trịch, việc món đồ tiếp món đồ, tựa hồ thư thái.

      Trước kia phải như thế, đây từ khi nào bắt đầu?

      "Mẫu thân, mẫu thân." Tiếng Trình Lục Nương từ bên ngoài truyền đến, "Con muốn ngốc tử kia ở trong nhà!"

      A, đúng rồi, ngốc tử!

      Trình đại phu nhân giật mình.

      Bắt đầu từ khi ngốc kia tử trở về.

      Cẩn thận suy nghĩ chút, bắt đầu từ khi có ngốc tử kia, Trình gia bọn họ bắt đầu hài lòng.

      Mới trước đây, trong nhà khí u ám, tức chết lão thái gia, hại chết mẹ đẻ, người Trình gia đều dám ra ngoài.

      Từ sau khi rời khỏi, trong nhà lập tức đều sống dễ chịu, con cháu sinh sôi hưng thịnh, con đường làm quan của chi thứ hai an thuận, tái giá ôn thuần, cũng là nữ nhân song toàn, Trình gia ngày đó khí thế hừng hực, trong ngoài nhà đều hài lòng như ý, tương lai đường làm quan rộng mở.

      Bắt đầu từ khi ngốc tử này trở lại.

      Đêm đó, vợ chồng chi thứ hai luôn luôn ôn thuần hòa thuận trước mặt bọn họ đánh trận, lần đầu tiên nàng biết đệ muội tính khí luôn luôn ôn nhu nguyên lai cũng có tính tình như vậy.

      Trình đại phu nhân lại thở dài hơi.

      "Mẫu thân, người đừng thở dài, nhanh đem ngốc tử này đuổi !" Trình Lục Nương lắc lắc cánh tay mẫu thân hô.

      Trình đại phu nhân lấy lại tinh thần.

      "Lại làm sao vậy?" Nàng hỏi, thanh có chút vô lực.

      "Mẫu thân, có nàng ở, con thể ra cửa rồi." Trình Lục Nương , vừa ủy khuất lại vừa tức giận, "Con hôm nay nhà Đổng tiểu thư ngắm hoa, bị người đùa cợt, giờ đây cả thành đều biết ngốc tử nhà chúng ta trở lại."

      Phủ Giang Châu lớn như vậy, có cái gì gió thổi cỏ lay, khắc có thể từ thành đông lan ra thành tây, huống chi lại là Trình gia bọn , biết có bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm đâu, biết cũng kỳ quái.

      "Bọn cũng phải ngày đầu tiên biết chuyện này." Trình đại phu nhân , "Ngươi chớ xen vào, sợ phiền toái, mấy ngày nay đừng xuất môn, chờ bọn đủ rồi, thôi."

      Thế nhưng bắt Trình Lục Nương nàng giống rùa đen rút đầu trốn , quả thực rất sỉ nhục rồi.

      "Mẫu thân, lẽ ta đây cả đời đều xuất môn! Cũng lập gia đình! Còn gả người nào nữa! Nhà ai nguyện ý cưới ngốc tử tỷ muội!" Nàng , phất tay áo chạy.

      Trình đại phu nhân gọi hai tiếng gọi được, bất đắc dĩ lắc đầu.

      "Lục Nương này tính khí là ương ngạnh." Nàng .

      "Phu nhân, Lục Nương lo lắng cũng có đạo lý." vú già .

      "Ngươi cũng theo đứa trẻ náo loạn?" Trình đại phu nhân nhìn vú già kia .

      "Tuy rằng bên ngoài là nhóm nữ hài tử trêu đùa." Vú già , "Chỉ là trêu đùa nhiều quá rốt cuộc tốt, nhất là, các nương nhà chúng ta đều sắp tới tuổi làm mai."

      Trình đại phu nhân ngồi thẳng dậy, ngừng tay quạt.

      ngốc tử tỷ muội, đích xác phải là chuyện hay ho gì, nhất là với những gia tộc đối lập nhau.

      Đến buổi chiều, Trình đại phu nhân liền chuyện này với Trình Đại lão gia.

      "Chính là, có biện pháp nào đâu, nhà ta có người này, cũng thể có, người ngoài nhắc đến, còn có Chu gia." Trình Đại lão gia tức giận .

      "Hay là đưa thôi." Trình đại phu nhân , "Lúc đưa Tịnh Châu, nhà chúng ta cũng còn bị ."

      "Đưa cũng có người này, có cái gì khác nhau." Trình Đại lão gia , uống ngụm tiên trà, liên tục tán thưởng, "tiên trà Điền Nam quả thực ngon, đáng tiếc chính là quá đắt."

      " còn nhiều, trong nhà lẽ thiếu lão gia ấm trà?" Trình đại phu nhân cười , "Thôi, để thiếp cùng đệ muội thương lượng lại chút, qua vài ngày đưa nàng , lúc trước đạo sĩ cũng , nuôi ở đạo quán đối với nàng cũng tốt."

      ngốc tử đáng Trình Đại lão gia để bụng, gật gật đầu để ý tới nữa.

      Khi Trình đại phu nhân cùng Trình nhị phu nhân thương lượng Trình nhị phu nhân lại hết thảy do đại tẩu làm chủ giống ngày xưa như.

      " bằng chờ chút." Nàng , " tại đưa sợ tốt."

      Trình đại phu nhân thực ngoài ý muốn.

      "Chờ cái gì?"Nàng hỏi.

      "Bên Chu gia phải còn có tin tức sao?" Trình nhị phu nhân , "Bọn nếu đặc biệt đem người đưa tới, chúng ta nếu trực tiếp đưa đạo quán, vạn nhất bọn lấy việc này làm nhược điểm tốt, bằng chờ tin bọn ."

      Trình đại phu nhân giật mình, vội gật đầu đồng ý.

      Chu gia này lúc này đem người đuổi về, còn biết chuẩn bị làm gì đâu, bọn họ cẩn thận chút cho thỏa đáng.

      Nhìn thấy Trình đại phu nhân rời , Trình nhị phu nhân thầm.

      "Đưa rồi, rốt cuộc là người chi thứ hai chúng ta, ta là mẫu thân hữu danh vô thực của nàng, đến lúc đó bên ngoài lại , còn phải nhằm vào ta, dựa vào cái gì ngươi vừa được bạc lại được danh tốt." Nàng thấp giọng , đem quạt tròn để ban, nhìn vú già, "Cây quạt này tốt rồi, nghe Trân Bảo Phường mới mang quạt tới, ngươi chọn mấy cây đem tới cho ta."

      Tuy rằng việc đưa đạo quán tạm thời gác lại, nhưng Trình đại phu nhân vẫn đem đổi chỗ ở của Trình Kiều Nương.

      Bởi vì nữ nhi của nàng Trình Lục Nương quả nhiên ngay cả cửa phòng cũng ra, Trình Thất Nương cũng chạy tới , các nàng thể ra vườn, bởi vì ngốc tử ở tại trong vườn dọa đến các nàng.

      Trình Kiều Nương đối với nơi ở thế nào có ý kiến, thực thuận theo.

      Chuyện ai thay đổi phòng ở đối với người Trình gia tính là đại gì, nhưng nếu có người bệnh có đại rồi.

      Trình Đại lão gia vội vàng rảo bước vào sân Trình Tứ Lang, trong phòng đứng nhiều người, vú em Trình Tứ Lang khóc thể đứng dậy.

      " tốt sao lại bệnh rồi?" Trình Đại lão gia hỏi.

      Nhìn về phía giường, Trình Tứ Lang nằm ngửa, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi liên tục, hơi thở hít vào nhiều thở ra ít.

      "Phụ thân, đại phu , Tứ ca bị bệnh tương tư." Trình Lục Nương đoạt trước , thanh còn có chút khó nén ý cười.

      Lời này vừa ra, sắc mặt người trong phòng đều xấu hổ.

      Trình đại phu nhân ngã ngồi ở bên giường sắc mặt tốt.

      "Lục Tiểu thư, phải, Tứ Lang là gặp ma rồi." vú em Trình Tứ Lang khóc ròng .

      Cái gì mà loạn cả đầu, mày Trình Đại lão gia nhăn thành đoàn.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      trời còn có bệnh tương tư nữa kìa

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :