1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Giấc Mộng Đế Vương - Cuồng Thượng Gia Cuồng (Full Trọn Bộ)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tieuthu

      tieuthu New Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      16
      Lâu lắm mới có chuyện hay để đọc. Nhưng cứ théc méc tại sao chuyện lại vào box sắc?
      Đan mama còn được đỏ mặt chứ chưa ngửi được mùi thịt bị đạp ra ngoài cửa rồi. là hóng chap 66 quá đê.

    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271

      Chương 105
      xong câu này, Khâu Minh Nghiên nghiêng người cúi đầu sâu: “Thỉnh Hoàng Thượng hồi cung, thay Thái phó ổn định triều đình.”

      Niếp Thanh Lân biết vì sao Khâu Minh Nghiên lại có tâm tư như thế, cho dù lật nát tất cả các sách sử của các triều đại cũ cũng có tiền lệ là tiểu Hoàng đế như mình đứng ra thay quyền cho nịnh thần tặc tử đoạt lấy xã tắc để ổn định triều cương như thế này!

      Nhưng mà đợi cho những ý nghĩ ngừng luân chuyển trong đầu bình tĩnh lại trong đầu nàng ngừng luẩn quẩn về việc: đâu??

      Chẳng biết tại sao, Khâu Minh Nghiệp còn mang đến đây tấu chương gần đây, khi đưa những bản quan trọng cho Niếp Thanh Lân khỏi làm cho nàng sửng sốt.

      “Khâu Tướng quốc, trẫm còn chưa tự mình chấp chính, ngươi đưa cho trẫm xem, tựa hồ là thỏa đáng?”

      Khâu Minh Nghiên mực kiên trì, : “Bệ Hạ lâu chưa trở lại kinh thành, nhất định biết những chuyển biến gần đây của triều đình, nhìn thử ngài hiểu ngay, còn những tấu chương lặt vặt, thần đương nhiên giúp bệ hạ xử lý.”

      Niếp Thanh Lân cầm quyển tấu chương lên xoay người, đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Hải tặc đỏ gì đó lai lịch thế nào? Cho dù là hải tặc cũng luôn phải có nơi để dừng chân, Thái phó mang chiến thuyền cũng là đặc chế, chạy nhanh như bay, nhưng cho dù là thuyền cũng cần phải ăn cơm, chứ thể tự dưng tan vào biển cả, nếu tra tìm hết tất cả các bến tàu, có lí do gì mà chút tin tức?”

      Bị hỏi dồn dập mấy vấn đề, Khâu Minh Nghiên chỉ mực cúi đầu cung kính : “Thần phái người thăm dò, thỉnh bệ hạ cần lo lắng… Thái phó đại nhân có phúc lớn mạng lớn nhất định có việc gì”

      Niếp Thanh Lân nhíu mi nhìn Khâu Minh Nghiên. Nếu như là ở đất liền, nàng cũng quá lo lắng như vậy, nhưng đây là biển, khắp 4 phương đều là mảnh nước mênh mông rộng lớn, Vệ Lãnh Hầu dù có dũng mãnh bao nhiêu nhưng người tự nhiên biến mất biển, cơ hội sống còn được bao nhiêu?

      đường ngựa chạy ngừng quay trở về kinh thành,

      Niếp Thanh Lân mặc long bào lên kim loan bảo điện, nàng có thể cảm nhận được ràng toàn bộ khí trong triều đều thay đổi. Ngồi long ỷ, chỉ cần vừa liếc mắt liền thấy vị trí bên cạnh là chiếc ghế giao Long trống rỗng, vẫn nằm yên sừng sững ở nơi đó, làm cho người ta nhịn được liền đưa mắt nhìn về hướng cửa của đại điện, có cảm giác như có thân ảnh nam tử cao lớn, khoác mình trường sam dài màu đen, mắt phượng lạnh lùng tới…

      Thiếu Định Hải Thần Châm* như Thái phó bình ổn chính cuộc, quần thần bắt đầu rục rịch, an phận thủ lễ mắt nhìn mũi mũi xem tim cúi mặt xuống tấu chương như bình thường nữa. Mỗi lần Niếp Thanh Lân nhìn xuống, đều thấy số ánh mắt thần tử hướng về phía mình tìm tòi nghiên cứu, bắt gặp ánh mắt nàng liền lảng tránh .

      *Gậy như ý của Tôn ngộ là cây định hải thần châm dùng để trấn biển, tương truyền khi Tôn Ngộ lấy cây này làm vũ khí biển mới nổi sóng miết

      Điều này tự nhiên làm cho Hoàng đế là nàng đây có chút an ủi: Các ngươi đúng là hiền thần của đại Ngụy mà, hiếu kì đến như vậy lại tự mình lên túm lấy y phục của trẫm lột ra để chứng thực, nhịn cũng thực vất vả quá….

      Rốt cuộc cũng có thần tử nhịn được, đứng ra khỏi hàng ngũ hướng nàng : “ lâu thấy Thánh Thượng thượng triều, lại có tin đồn nhảm ngài bệnh nặng, hôm nay có thể tận mắt thấy mặt rồng, làm thần tử an tâm ít.”

      Khâu Minh Nghiên vừa định lên tiếng, lại nghe thấy người long ỷ mở miệng : “Thân thể của trẫm được tốt, cũng phải là tin đồn nhảm.”

      Người vừa mới là Hộ bộ Thị lang Cảnh đại nhân mới nhận chức, vốn dĩ cũng phải nhân vật tầm thường, vì cùng phe với Thái phó, nhưng mà gần đây có cùng vài vị trọng thần trong triều cấu kết nhau tạo ra số bè phái, dần dần có xu thế bức người.

      Niếp Thanh Lân rất thông cảm cho vị Cảnh đại nhân này. Sở dĩ Thái phó ở trong triều có thể hô phong hoán vũ, thứ nhất vì thủ đoạn của , thứ 2 mọi người đều mặc định trong lòng rằng Thái phó sớm muộn xưng đế, nên sinh ra nịnh nọt cũng là thái độ bình thường, tâm lý luôn muốn dựa vào cường giả hoặc chăng cây đổ bầy khỉ tan cũng phải chuyện gì quá mới lạ.

      Tin Thái phó ở biển gặp nạn tuy được phong tỏa nghiêm mật, nhưng người có tâm vẫn hỏi thăm được chút ít, vốn lòng người vững nay càng lung lay. Hôm nay phiên Vương và các nhóm quan lại khắp nơi lại bắt đầu có những mối giao dịch quan hệ ngầm với nhau.

      Giao đại nhânphò trợ cho tiểu Hoàng đế, sống hay chết đó chẳng qua cũng chỉ là nhúm tro bụi, tiện tay cũng có thể hất bay. Cơ hội ngàn năm có như thế, biết ai có thể nắm chắc, khi đắc thủ, liền có thể trở thành tân hoàng.

      Xem ra vị Cảnh đại nhân này hẳn là tìm được nơi dựa mới, nên có chút đợi được, liền xung phong đầu tiên muốn lập công với tân chủ nhân mới đây.

      Nghe được lời tiểu Hoàng đế, liền tiếp lời : “Trước đây thần có từng trình lên tấu chương, bởi lúc trước Nam Cương động binh, phiên Vương các nơi đều dụng tâm tiến cống, nộp ít tiền bạc, nhưng giờ đây triều đình ổn định, cần phải cử binh đánh giặc nữa, biết bệ hạ có nên giảm bớt thuế, vật phẩm cống nạp cho các phiên vương, giúp cho họ bớt chút gánh nặng hay ?”

      Khâu Minh Nghiên lập tức mở miệng : “Ngày trước tiên đế còn tại vị, phiên Vương các nơi tiến cống chỉ lấy cớ, kể cả có năm giao nộp cũng có. Chẳng qua bây giờ Hoàng đế mới đăng cơ, có Thái phó đại nhân nghiêm túc đốc thúc, các phiên Vương mới thành giao nạp được chưa đến 2 năm, bây giờ lại muốn miễn giảm, Cảnh đại nhân đúng là quá nhọc lòng quan tâm cho các phiên vương rồi.”

      Cảnh đại nhân ngoài cười nhưng trong cười : “Khâu Tướng quốc, ngài vậy là đúng. Các Phiên Vương đều là mang họ Niếp, là con nối dòng của Cao tổ, thiên hạ này đến cùng là của nam tử hoàng gia họ Niếp! Bọn họ làm sao lại có thể quan tâm đến triều đình? Chỉ là lo lắng quốc khố bị gian thần nắm giữ, thầm điền cho dầy túi riêng của nhà mình, như vậy chẳng phải phí tâm vô ích tấm lòng chân thành của các phiên Vương đấy ư?”

      Lời vừa ra, làm cho người khác phải hít sâu hơi, ý trong lời của phải chỉ Thái phó vơ vét quốc khố, đem quốc khổ nhét đầy hầu bao cá nhân, lấp đầy Vệ trạch của Vệ gia.

      Khâu Minh Nghiên tức giận đến mức làm nốt chu sa chuyển đỏ, định phản bác Niếp Thanh Lân chậm rãi : “Cảnh đại nhân lo lắng rất đúng, quốc khố nếu như nuôi phải con chuột lớn như thế, là bất hạnh của quốc gia. Nhưng chẳng lẽ vì con chuột mà chúng ta lại phải bỏ cả ruộng, làm nương áng nữa đâu đúng? Như vậy , Cảnh đại nhân trình lên đây bản danh sách những phiên Vương gánh nổi tiến cống, nếu như bọn gánh đỡ nổi được đất phong của mình, nộp hết đất phong lại, quay trở về triều đình, tự nhiên triều đình phụng dưỡng bọn họ.”

      Cho đến bây giờ thiên tử khi lên triều thường ít lại tự nhiên có những ngôn từ sắc bén, thể làm cho lòng người kinh hãi.

      Cảnh Thị lang này lúc trước đều là đề phòng Khâu Minh Nghiên làm khó dễ, sớm chuẩn bị đối ứng. Nhưng bây giờ người mở miệng lại là Hoàng đế bệ hạ, lễ vua tôi thể tuân thủ, trong lời cũng dám quá mức làm càn, nhưng trong lòng vẫn là khinh thường Thái phó bồi dưỡng lên tên vua bù nhìn, liền thi lễ : “Lời lẽ trẻ con vô tri của hoàng thượng nếu tại triều đình này sao, nhưng nếu như truyền đến tai các phiên Vương phải làm sao? Lễ nghĩa cấp bậc chẳng phải là tan vỡ ư?”

      Niếp Thanh Lân nhìn xuống vị Cảnh đại nhân đứng bên dưới, tay nắm long ỷ hơi hơi nắm chặt, trước kia ở triều đình, nàng trong lúc rảnh rỗi, luôn luôn lấy việc đánh giá ngôn từ, phong cách chuyện của thần tử để giết thời gian.

      Vị Cảnh đại nhân này ngày trước nàng cũng luôn tấm tắc khen cũng thuộc dạng nhân tài kiệt xuất, thuận nước đẩy thuyền, làm việc luôn hành tùy theo hoàn cảnh, gió chiều nào xoay chiều đấy, ba phải. Nhưng bây giờ, lại có thể yên tâm về chỗ dựa mới của , dám nhảy ra hùng hổ lên án Vệ Lãnh Hầu... biết được cái gì, mà dám chắc chắn Vệ Lãnh Hầu trở về nữa?

      Nghĩ tới đây, tâm tư xoay chuyển, ước lượng lúc, Niếp Thanh Lân đột nhiên : “Cảnh đại nhân có lòng muốn phân ưu thay trẫm, nên chắc có thời gian quản lý vụ của mình phải ? Cho nên đủ tinh lực xử lý 3 quận đồn điền của mình, làm hại 3 vạn nông dân cùng với đồn điền của họ đều thuộc về thúc thúc ngươi?”

      Nay nàng có nhận được tấu chương từ huyện của , vốn tấu chương này được phép dâng lên triều, nhưng vì gặp phải viên quan công chính, cùng với thúc thúc của Cảnh đại nhân đối nghịch nên cho điều tra cẩn thận, nắm giữ được chứng cứ Cảnh đại nhân thông đồng với quan viên địa phương giấu kín hộ tịch, giấu khai báo nhân khẩu, nhằm thâu tóm đất đai. Nhưng lại đề phòng người, bị người khác viết phong thư tố cáo với lão sư của , Đương triều các lão Ngô Cảnh Lâm, Ngô các lão liền đem tội trạng mà đệ tử gửi trước khi lâm chung viết tấu chương trình lên.

      Cảnh đại nhân ngờ tới tiểu Hoàng đế bệnh quanh năm này lại đột nhiên làm khó dễ, dĩ nhiên lập tức lên án hành động của mình, trong lòng mặc dù kích động, nhưng mà cũng thể lên mặt, nghĩ đến việc mình sớm đem hộ tịch gạch bỏ, dọn dẹp sạch chứng cứ, liền trấn tĩnh : “ biết Hoàng thượng từ nơi nào nghe lời xàm tấu, thần là bị oan, thỉnh bệ hạ cho người điều tra trả lại trong sạch cho thần!”

      Ngô các lão đứng ở bên, vừa ho khan vừa chậm rãi bước ra khỏi hàng : “Học trò của thần là Chu Thông quản lý ba quận cố huyện lại, chứng cớ mà Cảnh đại nhân nuốt riêng đất đai đều ở chỗ này của cựu thần, xin thánh thượng phái người tới quý phủ của cựu thần lấy, trả lại trong sạch cho đệ tử của thần!”

      “Người đâu, đem Cảnh Bác Nghi giải vào đại lao!” Niếp Thanh Lân đột nhiên truyền lệnh.

      Mặc dù Hoàng đế mở kim khẩu, nhưng trong đại điện thị vệ nào nhúc nhích… Dù sao vị ngồi long ỷ này cũng chỉ là Hoàng đế dùng để trang trí, thình lình lên tiếng, cũng là hề có quyền uy.

      Cảnh Bác Nghi giật mình, rồi cười lạnh, mới mấy ngày trước, nhận được mật thư, Vệ Lãnh Hầu sống chết, tám chín phần là táng thân nơi bụng cá. Vì lúc trước Thái phó thẳng tay xử lý vài phiên Vương, những vị đó sớm đó thầm cấu kết, lấy Tề Lỗ Vương cầm đầu thu thập kim lượng, tài vật, Bộ binh cũng vào tay tâm phúc của Tề Lỗ vương, hôm qua thừa dịp thay phiên, thị vệ đại điện cũng là tay chân của Tề Lỗ vương, đừng đến việc nghe lệnh của tiểu Hoàng đế, mà kể cả Khâu Minh Nghiên cũng thể ra lệnh cho thị vệ đại điện tại, tiểu Hoàng đế lại tưởng còn có thể ra lệnh như khi Thái phó còn ở, làm trò cười cho người khác!

      Nhớ tới trong mật thư Tề Lỗ vương phân phó, chỉ cần tiểu Hoàng đế trở về, nắm chắc thời cơ, ở trước mặt các vị đại thần lột trần thân phận, giới tính, đến lúc đó xử chém toàn bộ phe phái của Thái phó, cây đổ bầy khỉ tan!

      Ban đầu còn có chút do dự, dù sao nếu tin đồn kia vạn nhất là giả, khó tránh khỏi tội làm nhục long thể Hoàng đế, trong thâm cung đều là tâm phúc của Thái phó, chắc chắn làm gì được trước ánh mắt của bọn thị vệ, chỉ có thừa dịp sơ hở lúc Hoàng đế lên triều.

      tại nếu tiểu Hoàng đế lật mặt với trước, cũng đừng trách vô tình niệm tình quân thần. Kỳ , tiểu Hoàng đế bây giờ cha mẹ, có chỗ dựa vững chắc, thiếu người muốn dồn vào chỗ chết! Nhưng nếu là thân nữ tử, như vậy Cảnh Bác Nghi thay Tề Lỗ vương lập công đầu, tương lai tên tuổi lưu lại trong sử sách đại Ngụy, cũng là có công đầu trong diệt trừ đảng của Vệ tặc.

      Nghĩ tới việc lập công lập nghiệp nhiệt huyết sôi trào, cả người Cảnh đại nhân liền trở nên trang nghiêm, đưa ánh mắt cho thị vệ thống lĩnh đại điện, miệng cất cao giọng : “Hoàng đế bị gian thần mê hoặc, thần lấy cái chết để minh chứng, chết luyến tiếc…” Vừa , vừa đấy dậy muốn chạy lại đập đầu vào cây cột, bọn đại thần cùng phe dĩ nhiên tự nhiên đứng dậy can ngăn, đại điện lập tức loạn lên, đúng lúc này, thừa dịp mọi người để ý tới, tên thị vệ thống lĩnh nghiêng người điện, liền muốn kéo xuống long bào của Hoàng đế.

      Lúc này Niếp Thanh Lân sao lại biết mình bị rơi vào bẫy? Nếu là bình thường, nàng liền nhịn, tuyệt muốn dính dáng đến Cảnh Bác Nghi cái tên này như khối u nhọt bất cứ lúc nào cũng bùng nổ. Nhưng mà nghĩ đến việc ta có thể biết nội tình chuyện Thái phó gặp nạn, làm nàng nhịn được, nhất thời muốn bắt lấy để thẩm vấn, nhất thời làm bản thân rơi vào tình thế sắp bêu xấu trước mặt mọi người.

      Tên thị vệ thống lĩnh sắp sửa đưa bàn tay ra nắm lấy long bào của Niếp Thanh Lân đột nhiên bàn tay to lớn bắt lấy tay ta. Chỉ thấy Lỗ Dự Đạt vốn đứng ở hàng ngũ thứ 5 biết khi nào lên tới đại điện hung hăng đánh ngã tên thị vệ kia.

      Đúng lúc này, trong hàng ngũ khác vài võ tướng của Hắc Kỳ Quân cũng đứng dậy, trong đó vị võ tướng liền bắt lấy tên Cảnh Bác Nghi vốn muốn giả vờ chết kia, nhấc bổng lên, giống như dùi chuông, đánh mạnh vào cây cột trụ giữa đại điện.

      Sau đó chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết kèm tiếng “Ầm” vang lên, Cảnh đại nhân được như ý nguyện, “Đập đầu giữa Kim Loan điện, dùng cái chết cho tấm lòng trung” vang danh sử sách!

      Lỗ Dự Đạt đứng bên cạnh ngai vàng của tiểu Hoàng đế cao giọng quát: “Còn kẻ nào muốn dùng cái chết để chứng minh?”




      100 like có chương sau :dai ca:
      Last edited by a moderator: 5/1/18

    3. Nii Oggy

      Nii Oggy Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      9
      tự bóc tem :)))
      Hằng Lê thích bài này.

    4. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Ối mới có 8 like bao h mới dc 100 đây :-(((( like mạnh lên nào các nàng ơi :) Thái Phó nào :-*
      Maii Viilainguyet73 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Sặc..... cái ngàn vàng của thái phó về đâu....... muhahahahaha....... bão like cho thái phó mờ...... các sắc nữ đừng mê Halloween.... đếm like....đếm. like:yoyo64:
      tart_trungHằng Lê thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :