1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Hiện đại - Trùng Sinh] Sống lại tái hôn lần nữa - Tiểu Thạc Thử 5030 [60/164]

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 11.1: Tâm tư của chị dâu

      Edit: Hắc Vân

      Beta: Rùa Tuki

      Sau khi cơm nước xong xuôi, Vương Tĩnh Kỳ mang theo cái giỏ mây, bên trong là nửa phần thịt kho tàu, tới nhà của trai.

      Kỳ , nhà của trai cách nhà ít nhất cũng mất hai mươi lăm phút đường, đáng lẽ phải ngồi xe, nhưng Vương Tĩnh Kỳ muốn đến nhà trai sớm như vậy, cũng muốn trở về nhà mình, cho nên lựa chọn bộ, xem như vận động sau khi ăn, cũng là để giết thời gian.

      vừa vừa nhìn, cửa sổ của mấy căn nhà lầu có dán giấy bán nhà. Căn nhà này cùng khu với nhà , nhưng thể mua nó được, bởi vì như vậy ba chắc chắn biết được, ngôi nhà đó thể là của riêng nữa, cho nên chờ có thời gian, phải xem mấy ngôi nhà ở nơi khác xa hơn.

      Rốt cuộc ba mươi phút sau, cũng đến được nhà của trai Vương Tuấn Kỳ.

      trai và chị dâu kết hôn sớm, lúc còn chưa lên đại học họ kết hôn rồi, thời điểm đó trai có việc làm, cho nên nhận được phúc lợi chia nhà cho người mới kết hôn, nhưng sau xí nghiệp cải biên, trai bị giảm biên chế, hai người bọn họ đều có công ăn việc làm ổn định, bình thường cả hai đều ra ngoài làm công, tiền kiếm được chỉ vừa đủ để chi tiêu.

      Vương Tĩnh Kỳ gõ cửa, là trai ra mở cửa.

      “Tĩnh Kỳ sao em đến đây, mau vào .” Lúc nhìn thấy Vương Tuấn Kỳ rất vui mừng, nhìn thấy em đến liền chạy nhanh tới kéo vào.

      Vương Tĩnh Kỳ nhìn trai mình, trong lòng phức tạp. tại trai chịu quản thúc của chị dâu, tuy rằng rời khỏi Vương gia, nhưng vẫn luôn để ý tới người em này. Sau khi chị dâu bị sinh non, bởi vì cuộc sống áp lực, trai có thời gian ở bên cạnh nữa. Hai em năm cũng chưa chắc gặp nhau được lần.

      , ba bảo em mang thịt kho tàu tới cho .” Vương Tĩnh Kỳ bình tĩnh xong, đem đồ ăn từ trong giỏ ra đặt bàn cơm.

      Vương Tuấn Kỳ nhìn em mang đồ ăn đến, nhíu mày : “Ba là, dễ gì em mới về nhà được lần, đồ ăn làm cho em, còn cố ý mang cho nhiều như vậy làm gì. Mọi người cứ ăn , và chị dâu...”.

      “Tĩnh Kỳ đến sao?” Lời trai còn chưa xong, chị dâu Triệu Bình từ trong phòng ra, đầu tiên là nhìn đồ ăn bàn, sau đó oán trách: “ làm trai như thế nào mà em đến cũng bảo em ấy ngồi xuống chuyện, cũng mang nước cho em ấy, là.”

      Sau đó chuyển sang với Vương Tĩnh Kỳ: “Tĩnh Kỳ à, của em chính là như vậy đó, biết cách ăn , em đừng để ý nhé.” Sau đó ta làm bộ như bây giờ mới nhìn thấy thịt kho tàu bàn, kêu lên tiếng: “Ấy, sao em lại mang đồ ăn tới đây, như vậy phiền lắm, sao bảo chị tới để em đỡ mất công chạy tới chạy lui.” Chắc chắn là em chồng cố tình gọi vợ chồng bọn họ về ăn cơm đây.

      Vương Tĩnh Kỳ cũng lên tiếng, mặc kệ chị dâu nghĩ thế nào nghĩ.

      Chị dâu chính là như vậy, được tiện nghi còn khoe mẽ, đừng mong từ miệng chị ấy nghe được câu tốt lành gì. Chị ta có thể dùng lời biến tấu lòng tốt của người khác. thực tế chị ấy lúc nào cũng lời hay nhưng luôn hàm chứa thâm ý. Đối với , chị ta chưa từng coi là người nhà của trai, đối xử với chẳng khác gì người ngoài.

      Vương Tĩnh Kỳ đáp lại lời của chị dâu mà xoay người với trai: “, em phải trở về đây, nếu trời tối mất.”

      “Tĩnh Kỳ, em chờ chút, mặc quần áo rồi đưa em .” Vương Tuấn Kỳ nhìn thấy em mình, có chút yên lòng nên chuẩn bị đưa về nhà.

      Triệu Bình ở phía sau kéo tay chồng mình lại, để .

      “Em làm gì...”

      , cần tiễn em đâu, trời còn chưa tối, em nhanh chút là lập tức có thể về đến nhà rồi.” Vương Tĩnh Kỳ xong cũng đợi hai người liền mang theo giỏ rời khỏi nhà trai.

      “Tĩnh Kỳ, em về đến nhà gọi điện cho .” Vương Tuấn Kỳ bị vợ lôi kéo cho , chỉ có thể dặn dò.
      Last edited by a moderator: 24/11/15
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng9 others thích bài này.

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 11.2: Tâm tư của chị dâu

      Chờ cửa lớn đóng lại, Vương Tuấn Kỳ mới nghiêm mặt hỏi: “Em làm cái gì vậy?”

      “Làm gì, cho phép , bây giờ là ban ngày ban mặt, rất an toàn, tiễn làm gì.” Triệu Bình buông tay chồng ra.

      “Tĩnh Kỳ đường xa mang thức ăn đến cho chúng ta, phải tiễn nó mới đúng chứ.” Vương Tuấn Kỳ bất đắc dĩ .

      “Đó là do nó, lúc ăn gọi chúng ta tới nhà ăn cho nóng, bây giờ cần gì tỏ ra ân cần như thế.” Triệu Bình cho là phải.

      “Em như vậy phải là cố tình gây sao, em của để dành đồ ăn đến cho chúng ta, còn đích thân mang đến đây. Với lại chúng ta kết hôn, còn dọn ra sống riêng, nhà ba mẹ làm nhiều nên được hưởng. Tại sao có cái gì ngon cũng phải gọi chúng ta về ăn, còn lúc em làm được, lại phải cũng chẳng kêu bố mẹ đến sao?”

      “Vương Tuấn Kỳ, bây giờ muốn cãi nhau với tôi đúng , hừ, nếu muốn tôi mời người khác ăn cơm cũng phải có điều kiện mới được chứ. cũng nhìn xem, tiền kiếm được chỉ vừa đủ ăn, đến bây giờ ngay cả đứa cũng nuôi nổi, bây giờ còn muốn mang cho người nhà sao?” Triệu Bình ăn cay độc, cái gì cũng khó nghe, chút cũng để ý lời của mình có làm tổn thương người khác hay .

      Vương Tuấn Kỳ bị vợ mắng cho rụt cổ, bởi vì những lời này đều là , nên cũng thể cãi được.

      Triệu Bình thấy Vương Tuấn Kỳ im lặng, bắt đầu ca bài ca ai oán:

      phải tôi chứ xem có ai mà con trai mình gặp khó khăn mà cha mẹ giúp tay chứ, ba của ấy, già rồi mà cũng sống đàng hoàng được, ngày nào cũng ôm bình rượu rời, phải đánh là mắng. Em học giỏi, vừa tốt nghiệp liền muốn kết hôn, uổng công gia đình nuôi nấng nó bao nhiêu năm trời ăn học, cuối cùng chưa kịp mang về nhà được phân tiền nào trở thành con dâu nhà người khác, mỗi ngày bán mạng làm việc cho người ta mà còn cười ngây ngô được.”

      rồi, ta xuống phòng bếp, lấy ra hai đôi đũa, đưa cho chồng đôi, ý bảo cùng ăn, bên ngoài thời tiết vẫn còn ấm áp nên thịt kho tàu cũng bị lạnh.

      “Vừa rồi phải muốn với em chuyện của Trương Dương đấy chứ?”

      “Ừ, Tĩnh Kỳ nhất định là biết chuyện này, thể nhìn người khác lừa gạt em mình được.” Vương Tuấn Kỳ tức giận, gắp miếng thịt cho vào miệng.

      đúng là ngốc mà, cái đầu này sao thể thông minh lên được nhỉ? Sao nghĩ tới, chuyện đó với em có hậu quả gì?”

      “Còn có thể có hậu quả gì được, Trương Dương kết hôn rồi mà còn lăng nhăng bên ngoài, tốt nhất là ly hôn.” Từ sau khi Vương Tuấn Kỳ nhìn thấy em rể mình hẹn hò cùng người phụ nữ khác, trong đầu cân nhắc kỳ lưỡng, nhất định phải tìm cơ hội cho em biết mới được, người đàn ông như vậy thể kết hôn được.

      “Đúng vậy, xong hai người bọn họ khẳng định chia tay. Vậy, em còn chưa làm lễ kết hôn mà phải ly hôn, ném cả thể diện , ly hôn xong nó còn có thể đâu, còn phải quay về nhà mẹ đẻ. Nếu về sau cũng ai đến hỏi, vậy có phải ba mẹ vẫn phải nuôi nó. phải biết rằng, tiền của ba mẹ đều để dành cho con của chúng ta.” Ý nghĩ này của Triệu Bình nghe cũng có lí.

      “Vậy phải làm thế nào bây giờ, nếu , thấy lương tâm rất áy náy?” Vương Tuấn Kỳ thấy như vậy có lỗi với em .

      nghe câu, thà phá hủy mười tòa tháp còn hơn làm mất cọc hôn nhân sao? Đây là chuyện của người ta, trai như chen vào làm cái gì?”

      Triệu Bình thấy chồng mình gì, lại tiếp tục khuyên can: “Với lại, còn có ở bên cạnh trông chừng, nếu sau này cuộc sống của em hạnh phúc, tới lúc đó lại đứng ra làm chủ cho nó phải là được rồi sao?”

      Vương Tuấn Kỳ nghe xong mấy câu này, gật đầu.

      Triệu Bình cho rằng chồng mình thông suốt, thở phào nhõm, cũng gì nữa, cho đến bây giờ, khẳng định, nếu cháu trai của nhà họ Vương được sinh ra cho dù em chồng ly hôn, Vương gia cũng còn chỗ cho nó dung thân.
      Last edited by a moderator: 24/11/15
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng9 others thích bài này.

    3. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 12.1: Bắt kẻ ngoại tình (Phần 1)

      Edit: PMN

      Beta: Rùa Tuki

      Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Tĩnh Kỳ nhớ lại thói quen của đời trước, rời giường sớm, ăn sáng xong rồi dọn dẹp lát, sau đó chuẩn bị tới phục dịch cho nhà già trẻ Trương gia.

      phớt lờ châm chọc khiêu khích của ông Vương bàn cơm. Sau khi giúp đỡ mẹ thu dọn bát đũa, tìm chiếc balo cẩn thận bỏ máy chụp ảnh vào rồi đeo lên lưng chuẩn bị bắt tên đàn ông ngoại tình kia.

      Lúc đến công ty của Trương Dương vẫn còn rất sớm, tìm chỗ nấp có thể nhìn được cửa chính của công ty . Ban đầu muốn đến Trương gia đợi Trương Dương làm rồi theo sau theo dõi , nhưng nhớ lại hàng xóm của Trương gia đều biết là con dâu kiêm bảo mẫu của Trương gia, vì vậy nếu như tới đó, chắc chắn chưa kịp theo dõi được gì bị phát rồi.

      Trời xanh phụ lòng người, đợi chưa tới hai mươi phút Trương Dương xuất , nhưng chỉ có mình .

      Nhìn vào trong công ty, Vương Tĩnh Kỳ ở bên ngoài lại đợi thêm năm phút mới vác balo vào công ty.

      “Này này này, kia, đâu đấy, muốn tìm ai?”

      Vương Tĩnh Kỳ vừa đến cửa lớn, người bảo vệ hơn năm mươi tuổi chặn lại.

      Vương Tĩnh Kỳ khá bất ngờ, nghĩ tới còn có bảo vệ ở trước cửa, cả đời trung thực, nhất thời nghĩ nổi lý do thích hợp.

      Người bảo vệ kia nhìn cũng lên tiếng, sau đó như chợt nghĩ ra điều gì : “Chắc tới đây để đưa tài liệu đúng , nhưng hôm nay là chủ nhật, công ty có ai làm việc cả. Hay cứ đưa tài liệu cho phòng bảo vệ, rồi tới thứ hai tôi giao giùm .” Người bảo vệ rất nhiệt tình.

      Công ty của Trương Dương là chi nhánh của cục bảo vệ môi trường thành phố D, làm nhiệm vụ kiểm tra đo lường, bình thường trong giờ làm việc thỉnh thoảng cũng có các đơn vị xí nghiệp tới đây đưa tài liệu. Trương Dương là nhân viên tuyên truyền.

      Vương Tĩnh Kỳ phản ứng, giả bộ như rất bất ngờ, hỏi: “Thứ bảy chủ nhật đều làm việc sao? Tôi vừa thấy có người vào trong công ty mà.”

      Người bảo vệ ngồi xuống cái ghế trước cửa : “Đó đúng là nhân viên của công ty, nhưng phải người của ban kiểm nghiệm mà là nhân viên phòng tuyên truyền.”

      “Ồ, công ty các vị là chuyên nghiệp! Ngày nghỉ mà cũng có người tới tăng ca.” Vương Tĩnh Kỳ khoa trương .

      “Chuyên nghiệp cái gì chứ. thấy người ta rất trẻ tuổi sao, cuối tuần ta đến đây cũng vì bạn của ta làm việc trong công ty này, cho nên hai người hẹn gặp ở công ty trước sau đó liền ra ngoài hẹn hò.” Người bảo vệ có vẻ như rất nhàm chán, gặp được người cùng chuyện, cho nên bắt đầu thao thao bất tuyệt, cũng mặc kệ chuyện có nên hay .

      Chẳng qua vừa vặn người bảo vệ đúng chuyện mà Vương Tĩnh Kỳ muốn biết nhất. Hai người đó lát nữa ra ngoài, thể ở lại đây cùng ông chú bảo vệ này chuyện phiếm được, nếu họ ra nhìn thấy phải là bể kế hoạch rồi sao.

      Thừa dịp bảo vệ dừng lại để thở, tùy tiện bịa lý do rồi rời , quay lại chỗ trốn lúc nãy.

      Sau khi bỏ , người bảo vệ qua lại vài vòng rồi vào phòng bảo vệ. Nửa tiếng sau, Trương Dương cùng tay nắm tay ra ngoài.

      Vương Tĩnh Kỳ chuẩn bị sẵn máy ảnh từ lâu, lúc này chỉ cần mang ra chụp làm bằng chứng để bắt đôi gian phu dâm phụ này. Tay nhấn nút chụp, “tách tách” hai tiếng chụp được hai tấm.

      Sau đó nhìn thấy bọn họ ngồi lên xe taxi, mới vội vàng cất máy ảnh, lén lút chạy ra đường tìm xe taxi, may mắn có chiếc xe vừa kịp đến. nhanh chóng vẫy tay, sau khi ngồi lên xe liền : “Đuổi theo chiếc taxi phía trước.”

      Tài xế taxi đạp mạnh chân ga, xe bắt đầu lăn bánh.

      , bắt gian phu à?” Người lái xe nhìn tình hình giao thông phía trước, rồi nhìn Vương Tĩnh Kỳ qua gương chiếu hậu, cùng chuyện phiếm.
      Last edited by a moderator: 24/11/15

    4. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Chương 12.2: Bắt kẻ ngoại tình (Phần 1)

      Vương Tĩnh Kỳ sửng sốt chút, nghĩ tới hành động của mình ràng như vậy, người ta chỉ liếc mắt cái liền biết là muốn làm gì.

      “Ha ha, trường hợp như tôi thấy nhiều rồi, tháng nào chả đụng phải năm ba người như vậy. yên tâm, tôi là tay lái lụa khẳng định để chậm trễ chuyện của đâu.” Người tài xế nhếch môi cười nhìn Vương Tĩnh Kỳ trong gương chiếu hậu.

      Vương Tĩnh Kỳ cũng xấu hổ, cảm ơn thẳng thừng: “Vậy cám ơn .”

      cần cảm ơn, cần cảm ơn, đừng nghĩ tôi cũng giống như cái người đàn ông đó, đối với tôi những kẻ đàn ông đứng núi này trông núi nọ* đều rất chướng mắt, ta có cuộc sống tốt đẹp muốn, tham lam mù quáng làm khổ nhau được cái gì… Bất kể là đàn ông hay đàn bà, làm người phải có lương tâm, lúc trước cuộc sống khó khăn, vợ ghét bỏ mình, theo mình chịu khổ nhiều năm, bây giờ nhà có điều kiện, muốn tìm cách kiếm thêm nhiều tiền, nuôi vợ nuôi con, đến khi trong tay có số tiền dư dả liền mèo mả gà đồng, vậy có còn là con người ? Haiz, là vợ của người đàn ông phía trước đúng ?” Người tài xế ăn khéo léo, Vương Tĩnh Kỳ còn chưa gì, miệng lưỡi bắn liên thanh dứt.

      *Nguyên văn: Trong nhà cờ đỏ ngã, bên ngoài cờ màu phấp phới (Chỉ những người đàn ông có vợ mà còn lăng nhăng bên ngoài)

      “Ừ, đăng ký nhưng vẫn chưa tổ chức hôn lễ.” Vương Tĩnh Kỳ cũng cảm thấy việc này có gì khó mở miệng, người tài xế chân thành như vậy, cũng vài câu về chuyện của mình.

      “Này em , đây cũng dám khuyên gì đâu. Nhưng đàn ông như vậy chẳng có gì tốt cả. phát ra ngoại tình trước khi tổ chức hôn lễ cũng coi như là may mắn, nếu chờ sau khi sống chung rồi mới phát ra, lại còn có con nữa, nhất định càng đau lòng hơn.” Tài xế nghe xong, nhịn được khuyên nhủ vài câu.

      Vương Tĩnh Kỳ cười khẽ trong lòng, sau này thể nào có con được. Nhưng theo lời vị tài xế này , vẫn rất may mắn, ông trời để cho trọng sinh trước khi tổ chức hôn lễ, cũng là cho cơ hội để sửa sai.

      “Để sau rồi , tại còn trẻ như vậy, tỉnh ngộ sớm cũng tốt, quay đầu là bờ, có khi còn có thể tìm được người đàn ông khác tốt hơn nhiều.” Người tài xế nhìn đằng sau xinh đẹp như vậy, lại càng thêm coi thường người đàn ông kia, đúng là có phúc mà biết hưởng, có được dâu tốt như vậy mà còn lăng nhăng bên ngoài.

      “Phốc, trai đây quá khen rồi.” Tuy rằng Vương Tĩnh Kỳ sớm thông suốt, nhưng lúc này nghe người tài xế xong, trong lòng lại càng thêm thoải mái.

      “Ha ha, phải là tôi linh tinh đâu, tôi thấy điều kiện của tệ, xã hội bây giờ cóc ba chân mới khó tìm, chứ đàn ông hai chân khắp nơi đều có. Tôi cho chuyện này, trai tôi điều kiện cũng khá tốt, nếu thấy được, tôi giới thiệu cho .” Người lái xe xong lại nghĩ tới hai em nhà vẫn còn độc thân, nhất thời cảm thấy chủ ý này của mình rất hay.

      “Cám ơn nhưng tôi vẫn muốn xử lí xong việc này . Nếu như tôi cần liên lạc với sau.” Vương Tĩnh Kỳ khéo léo từ chối, chính còn chưa bước chân ra khỏi hang sói được bao lâu, làm sao dám nghĩ đến chuyện sau này.

      “Ừ nhỉ, xem tôi đấy, đầu óc lẩn thẩn quên mất tại muốn làm gì. Nhưng mà em này, tôi , trai của tôi tuy tính là có nhiều tiền, nhưng tuyệt đối là người đàn ông chân chính, nhân phẩm là số .” Người tài xế vẫn tiếp tục chào hàng.

      “Được, tôi nhớ kĩ. Nhưng mà tài xế này, xe đằng trước dừng rồi kìa.” Lúc Vương Tĩnh Kỳ chuyện phiếm, con mắt vẫn rời khỏi chiếc xe phía trước, nhìn thấy chiếc taxi ngừng lại, vội vàng ra hiệu cho tài xế dừng xe.

      Người tài xế cũng nhìn thấy, tay lái chuyển cái, dừng lại ở chỗ cách chiếc taxi kia xa. Vương Tĩnh Kỳ trả tiền taxi, mang theo balo bước nhanh đuổi theo. Vừa liếc mắt nhìn thấy Trương Dương mang theo người phụ nữ kia bước vào nhà hàng phương Tây.
      Last edited by a moderator: 24/11/15
      ly sắc, huyenlaw68, Phương Lăng10 others thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      khiep trai cya tai xe la hang cham tieu thu hay sao ma gap nguoi ta co ti da day manh tieu thu the nhi

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :