1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 84: Cấm (1)

      Edit: Linh Sờ Tinh

      “Chủ tử, vừa rồi đại quản báo lại, điện hạ bị Thái tử gọi Đông cung, ngài lại mặt trước, điện hạ đến sau”. Đại nha hoàn Quế Lê dè dặt bẩm báo.


      “Cho người chuẩn bị , lập tức khởi hành”. Hách Liên Mẫn Mẫn đỡ trâm cài tóc đầu, trầm giọng phân phó.


      Đại hôn điện hạ được hưu mộc ba ngày, Thái tử gia lại chọn đúng hôm nay mà gọi người ?


      “Lục đệ định như thế nào?” Thái tử mặc thân cẩm bào màu vàng, vẻ mặt hề che giấu vẻ đắc ý.


      Tông Chính Lâm xem tấu chương trước mặt, thần sắc ngưng trọng. Thái tử lại muốn xen vào việc này?


      “Nhị ca, việc này ổn. Mạc Bắc sắp có chiến , nên lại gây sóng gió nữa ”.

      Thái tử hứng trí, bị lời của Tông Chính Lâm như bị gáo nước lạnh tạt vào mặt.


      “Việc này liên quan đến căn cơ trị quốc của Đại Ngụy, làm sao có thể kéo dài mà báo? Hay là Lục đệ cho rằng văn bằng võ?”


      Tông Chính Lâm nhíu mày, “Việc này có thể tạm hoãn.”


      Sắc mặt Thái tử càng trở nên trầm. Quả nhiên phải lòng, trước còn có thể sử dụng làm vũ khí, giờ lại dám công khai chống lại ý của mình. “Nếu như thế, cần phiền Lục đệ quan tâm”.


      Mở miệng sai người đưa Tông Chính Lâm ra phủ, đột nhiên lại cười vỗ vai , “Nhị ca còn chưa chúc mừng ngươi đại hôn. Hôm nào rảnh rỗi, đến phủ ngươi uống hai chén”.


      “Đó là vinh hạnh của thần đệ”.


      Ngồi trong xe ngựa phủ hoàng tử, Tông Chính Lâm nheo mắt, khóe môi mang ý cười. Chiêu này của Thái tử quả là ngoài dự đoán mọi người, thay tiết kiệm được ít việc. có người ôm lấy việc này, sao lại nhanh chóng mà bứt ra chứ?

      “Diệp Khai, đến Hách Liên phủ”.


      “Dạ, điện hạ”.


      Trong Hách Liên phủ, Hách Liên phu nhân nhìn con dung nhan tỏa sáng, tươi cười ngừng, cuối cùng cũng yên lòng.


      “Điện hạ đối với con rất săn sóc, nhớ trước tiên phải có được con nối dòng. được cố tranh giành tình cảm trước, hỏng mất đại ”.


      “Bẩm Phu nhân, hoàng tử phi, Lục điện hạ đích thân đến. Đại nhân mời hai vị qua chào”. Gã sai vặt ngoài cửa vội vàng đến báo.


      Hách Liên phu nhân thấy Tông Chính Lâm bị Thái tử gọi đến kịp, có chút vui mừng. Ít nhất có thể thấy điện hạ vừa lòng với Hách Liên Mẫn Mẫn.


      Ngồi xe ngựa hồi phủ, Liễu Thanh do dự mãi, cuối cùng cũng mở miệng “Chủ tử, vì sao khó xử trong phủ với phu nhân? Phu nhân có thể quản lý Hách Liên phủ ngay ngắn ràng, nhất định có thể giúp ngài ra chút chủ ý”.


      Vẻ mặt Hách Liên Mẫn Mẫn phức tạp, lúc sau mới thở dài. “Hách Liên gia là thế tộc trăm năm, chưa bao giờ lấy nữ nhi nhà nào là quan trọng nhất, mà là người nào được việc nhất. Đừng quên, tiểu thư Hách Liên phủ, chỉ có người đâu”.


      Mẫu thân mặc dù có địa vị chính thất cao quý, bên cạnh vẫn có hai tiểu thiếp như hổ rình mồi. Hai vị phu nhân Tĩnh An hầu trước, đều là tỷ muội xuất thân từ gia tộc Hách Liên. Về phần vợ cả vì sao “đột phát bệnh cũ”, bị kế thất chiếm lấy vị trí, Hách Liên Mẫn Mẫn rất ràng. Đại gia tộc luôn tàn khốc, hậu viện tranh đấu cũng nhàng chút nào


      Trái ngược với thương lòng của mẫu thân, tổ phụ và phụ thân cho đến bây giờ chỉ coi gia tộc là số . nay mình ở phủ hoàng tử , địa vị chưa ổn định, làm sao có thể bộc bạch điều gì.


      “Chuyện trong phủ hoàng tử, tuyệt đối được lén với trong nhà. Nếu đừng trách ta nể tình chủ tớ mười mấy năm”. Vẻ mặt Hách Liên Mẫn Mẫn lãnh, nhìn hai đại nha hoàn trong xe, nghiêm khắc dạy dỗ.


      đến mấy ngày, Thái tự tự mình gửi tấu lên Nguyên Thành đế, tố giác trong kỳ thi mùa xuân năm Chương Hòa mười ba rối loạn kỷ cương, hành động này làm triều đình sợ hãi. Việc này liên lụy rất rộng, có liên quan đến thí sinh , giám thị , giám khảo, tổng cộng liên quan đến trăm ba mươi bảy người.


      Nguyên Thành đế giận dữ, nghiêm lệnh Hình bộ tra sõ, Giam sát thu thập chứng cứ. Sau hơn nửa tháng sóng ngầm trong Thịnh Kinh ngày càng mãnh liệt, vô số quan to Tam phẩm liên tiếp ngã ngựa.


      “Ngươi còn lời gì có thể !” trong ngự thư phòng, Nguyên Thành đế cước đá vào vai trái Tông Chính Thuần, khiến ngã xuống đất.

      “Phụ hoàng, chuyện này liên quan đến nhi thần, nhi thần bị oan. Thái tử cùng nhi thần trước giờ hợp, việc này mọi người đều biết! Lần này nhất định là thầm hãm hại, muốn đem nhi thần diệt trừ sạch !”. Tông Chính Thuần mất hết can đảm, sợ tới mức nước mắt ràn rụa, gắt gao ôm chân Nguyên Thành đế, lớn tiếng kêu oan.


      “Đại ca, lời này huynh là có ý gì? Là muốn vu oan bản Thái tử sao? Phụ hoàng, phụ tá trong phủ đại ca bị giam giữ trong đại lao Hình bộ đều nhận tội, trăm miệng lời, làm sao có thể để cho chống chế?” Thái tử chỉ vào Tông Chính Thuần mặt đất nghiêm nghị quát lớn, liên tục kể ra mấy tội lớn, như hận thể đem Tông Chính Thuần nhốt vào tử lao.


      Tông Chính Lâm thấy hai người tranh đấu ngày càng kịch liệt, thờ ơ lạnh nhạt.


      “Phụ hoàng, Thái tử là vì thấy tay nhi thần có nắm giữ chứng cứ về việc nhận hối lộ, mua quan bán tước, mới muốn diệt cỏ tận gốc. Lần này người khác ai phát , chỉ có mình tố giác đại án kinh thiên này, có thể thấy tình quỷ quái, bụng dạ khó lường! Liên quan rộng như thế, trong tay Thái tử tất có giấu diếm thế lực, mưu đồ lâu, tâm tư đáng chết!”


      Nguyên Thành đế thấy hai đứa con trai đứa nào đứa nấy hận để đưa đối phương vào chỗ chết, tức giận đến mức đem cái chặn giấy ném về phía hai người.


      “Đồ biết nhân nghĩa lễ hiếu vô liêm sỉ!”


      Mọi người thấy Nguyên Thành đế nổi giận, vội vàng quỳ xuống thỉnh tội, dám làm bừa.


      “Phụ hoàng, việc này chỉ mình nhi thần phát , Lục hoàng đệ sớm biết, lại mình che giấu, biết chuyện báo”. Thái tử chớp lấy thời cơ, lập tức kéo Tông Chính Lâm xuống nước, đảo lại tình hình.


      Nguyên Thành đế quét ánh mắt sắc bén, thẳng tắp nhìn về phía Tông Chính Lâm, uy nghiêm của đế vương thể rệt.


      Tông Chính Lâm thẳng tắp quỳ xuống , lùi bước. Đối với Thái tử kêu gào ở bên, coi như thấy.


      “Ngày nhi thần lại mặt, Thái tử gọi nhi thần tới phủ, thương nghị thượng tấu chuyện làm rối loạn kỷ cương. Đối với chuyện này trước đó nhi thần hoàn toàn biết gì cả. Xem tấu chương Thái tử định trình lên, nhi thần chỉ sắp tới chiến Mạc Bắc quan trọng, chuyện này sau này lại tấu cũng được. hề có ý lừa gạt”.


      “Đại án làm rối loạn kỷ cương há lại có thể kéo dài? Hay là Lục đệ có ý dung túng thoát tội cho đám người kia?” Thái tử quét mắt qua Tông Chính Thuần và Tông Chính Lâm, ám chỉ cách ràng.


      “Huống hồ lần này tra ra, có dính dáng đến quan viên, nhà vợ của Ngũ đệ cũng liên lụy đến, chỉ với năng lực của mình nhi thần, có thể hãm hại chư vị hoàng đệ hay sao?”

      Nguyên Thành đế nhìn mấy đứa con trai quỳ phía dưới, ngoại trừ lão Tứ tai bị tật, thể cuốn vào trong đó. Đám người còn lại, tất cả đều có. Ánh mắt cực kỳ phức tạp đảo qua mọi người, vẻ mặt Nguyên Thành thực khó lường.

      “Cố Trường Đức!”

      “Có nô tài”.


      “Đem toàn bộ giam ở An Nguyên điện, có lệnh được thăm hỏi”. xong phẩy tay áo bỏ .


      Tông Chính Lâm hơi híp mắt, lập tức hiểu ra. Lần này Nguyên Thành đế nhất định tra tất cả các phủ, trong thời gian ngắn sợ là ra khỏi An Nguyên điện được. Nếu mình bị ngăn cách với bên ngoài, mấy thế lực trong phủ tất nhiên rục rịch. biết Hách Liên Mẫn Mẫn có thể ứng phó được ? Phủ hoàng tử tuyệt đối thể tự mình loạn trận tuyến.


      “Ngươi cái gì?” Hách Liên Mẫn Mẫn kinh hãi đứng dậy.


      “Hồi bẩm Chính phi, điện hạ bị Hoàng thượng giam trong An Nguyên điện, mấy ngày nay được hồi phủ. Trong phủ mọi người có chỉ thể thăm hỏi”. Điền Phúc Sơn gấp đến trán vã mồ hôi, biết được tin trước tiên bèn tới Thiền Như Uyển xin ý kiến.


      Thục phi bên kia đưa tin, Nguyên Thành đế nghiêm lệnh hậu cung được cầu tình, người vi phạm bị phạt nặng.


      Hách Liên Mẫn Mẫn mặc dù có tiếng là giỏi giang, nhưng cũng chỉ là nữ nhân gia, bao giờ gặp đại như thế này? Nhất thời luống cuống chân tay, hoang mang lo sợ. Lệnh cấm do Nguyên Thành đế ban ra, ngay cả cha nàng cũng dám cãi lại, làm sao nàng ứng phó được?


      “Việc này, việc này…” Hai tay Hách Liên Mẫn Mẫn nắm chặt, sắc mặt trắng bệch. “Việc này phải làm thế nào cho phải?”


      Điến Phúc Sơn nhìn Hách Liên Chính phi tinh thần bất ổn, rối loạn, cảm thấy càng thêm lo lắng. Tiên sinh còn ngày nữa mới trở về Thịnh Kinh, bây giờ chẳng nhẽ phải đợi? Chỉ tiếc thời gian Chính phi nhập phủ quá ngắn, lúc này cũng có đối sách gì.


      Chau mày lo lắng ra từ Thiền Như Uyển, đến nửa đường, đột nhiên nhớ tới vị Mộ Trắc phi luôn lười biếng quản việc trong phủ! Dao chủ tử tuy thường ngày đáng tin cậy, nhưng có thể được điện hạ coi trọng, có lẽ có chút năng lực ! Điền Phúc Sơn rơi vào đường cùng, đành phải vòng tới Đan Như Uyển.

      Mộ Tịch Dao nhíu mày nhìn Điền Phúc Sơn, quạt tròn trong tay cũng dừng lại.

      Tông Chính Lâm bị lão tử nhà giam lỏng? Chẳng lẽ thủ hạ của làm việc thất bại, bị người ta tra ra rồi?

      “Điện hạ bị cấm ở An Nguyên điện, vậy Đại hoàng tử sao?”

      “Ngoài Tứ điện hạ, tất cả các vị hoàng tử bị gọi vào ngự thư phòng đều bị giam ở chỗ”.

      Mộ Tịch Dao cảm thấy nhàng hơn. bắt hết, nàng còn lo lắng cái gì? Xem ra Nguyên Thành đế muốn tra việc này, đem mọi người giam lại, tránh việc nội ứng ngoại hợp, để lộ tin tức.


      Nguyên Thành đế muốn đây là hành động bất ngờ, khiến cho người khác kịp trở tay? Hay là lấy việc này làm mồi, dụ càng nhiều cá mắc câu hơn? Mộ Tịch Dao nghĩ đến thủ đoạn của đế vương, cảm thấy vui. Lão ta thích thần thần bí bí, thực đáng ghét.

      “Hoàng thượng muốn câu cá, chúng ta cũng đừng ngu ngốc mắc câu”. Mộ Tịch Dao chậm rãi, thong thả .

      “Từ hôm nay trở Phủ Lục hoàng tử đóng cửa từ chối tiếp khách. Trong phủ nếu có người dám tự tiện ra vào, bí mật mang theo tin tức – lập tức đánh chết!”

      Điền Phúc Sơn nhìn Mộ Tịch Dao ngồi an tĩnh sạp mát, như nhân vật trong bức tranh thủy mặc, lúc mới nhìn cảm thấy an bình tốt đẹp. Đến khi phát ngôn lại sát phạt quyết đoán, huyết tinh vô tình. Sợ tới mức giật mình, toàn thân đổ mồ hôi.

      Đây mới là Dao chủ tử ư? Có đến ba phần giống điện hạ. đến chuyện lấy mạng người, lông mày cũng nhăn lấy cái, đáng sợ.
      minhhanhng, Chris, Sweet you31 others thích bài này.

    2. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 85: Cấm (kết)

      Edit: Linh Sờ Tinh

      Các hoàng tử bị Nguyên thành đế giam trong cung, người trong các phủ lập tức hoảng sợ, chạy vạy khắp nơi. Các thế gia trong kinh cũng chấn động, tụ lại ít.


      Chỉ có ngoại lệ duy nhất, chính là phủ Lục hoàng tử , cổng đóng chặt, trước cửa phủ vắng tanh. Liếc mắt nhìn, phủ Lục hoàng tử như nhà ai ở, hạ nhân ra vào cũng có.


      “Mộ thị, ý của ngươi là gì?”-Hách Liên Mẫn Mẫn tức giận xông vào liền thấy Mộ Tịch Dao nhàn nhã trêu chọc đôi thỏ, tức giận đến hai mắt đỏ bừng.


      Mộ Tịch Dao thấy Hách Liên Mẫn Mẫn đích thân tới liền đứng dậy chào:”Chính phi tự mình tới Đan NhưUyển, thiếp phải chiêu đãi tốt mới được ” Sai Mặc Lan dâng trà, Mộ Tịch Dao vẻ mặt đầy ý cười, mời Hách Liên Mẫn Mẫn ngồi xuống.


      Nào ngờ Hách Liên Mẫn Mẫn cảm kích, hai mắt phiếm lệ, tay run rẩy, chỉ thẳng vào Mộ Tịch Dao mà mắng trận.


      “Ngươi ba lần bốn lượt ngăn ta ra cung xin viện trợ, uổng công điện hạ thương ngươi như vậy, lúc nguy cấp này, ngươi lại báo đáp như thế sao?”


      Hách Liên Mẫn Mẫn dù mới vào phủ, nhưng biết rất ràng, sau này Tông Chính Lâm là nơi để nàng trông cậy đến già, lúc Lục điện hạ gặp nạn, sao có thể khoanh tay đứng nhìn? Mộ thị chỉ tìm cách, còn ngăn nàng trở về Hách Liên phủ xin phụ thân trợ giúp, muốn nàng mà lập công lúc Lục điện hạ gặp nguy hiểm.


      Hách Liên Mẫn Mẫn tức giận khi Mộ Tịch Dao biết nặng , chỉ biết tranh thủ tình cảm mà để ý xem đây là lúc nào. Nếu điện hạ xảy ra việc gì, cả phủ có thể bình an qua ngày được sao?


      Hai người đối mặt, Tô Lận Nhu mang nha hoàn đến. Vừa đến khóc.


      “Mộ thị, ngươi dám trả thù riêng, đem nha hoàn ta phái về Tô gia đánh đến nửa sống nửa chết. Hoàng tử phi, người phải làm chủ cho thiếp, nữ nhân này nhân lúc phủ hoàng tử bấp bênh, chỉ bày mưu tính kế mà còn loại bỏ người khác, chèn ép hậu cung.”


      Tô Lận Nhu khóc lóc vô cùng đau khổ, nha hoàn bị khiêng theo phía sau, là bị Điền Phúc Sơn phái người đánh cho huyết thịt mơ hồ.


      Mộ Tịch Dao nghe nàng mấy chuyện linh tinh, mày nhăn lại. Tông Chính Lâm ở trong cung hoàng tử phủ liền ‘ ổn’ sao?


      Hách Liên Mẫn Mẫn nghe nàng năng vô lễ, còn nguyền rủa hoàng tử phủ, đây là chỉ gà mắng chó, ám chỉ mình mới vào cửa, khắc cả nhà sao? Tức giận đến tát bạt tai, đánh người té ngã đất, sửng sốt lúc lâu.


      “Hoàng tử phủ rất vững chắc, cho phép ngươi càn làm càn!”


      Mộ Tịch Dao thấy hai nữ nhân này huyên náo rối cả viện, vô cùng bất đắc dĩ.


      Được lắm Tông Chính Lâm! Vứt phiền toái cho nàng chưa đủ, còn chọc thân đào hoa. Bây giờ ở trong cung thanh tịnh, còn cái viện của nàng náo nhiệt vô cùng, người ngã ngựa đổ.


      Mộ Tịch Dao sai Triệu ma ma gọi Điền Phúc Sơn mau mau dẫn người đến đây, còn mình ngồi vững ở gian ngoài, mặc cho Tô Lận Nhu quỳ rạp khóc lóc om sòm mặt đất.


      Điền Phúc Sơn vội vàng dẫn người đến Đan Như Uyển, thấy Dao chủ tử thoải mái ngồi ở dưới bóng cây, bên chân còn có hai con thỏ điện hạ tặng, chúng nhảy nhót lung tung. Hách Liên chính phi được người đỡ, tức giận đến sắc mặt xanh mét, trắng bệch. Tô sườn phi khóc sướt mướt, quỳ mặt đất ra sức gạt lệ.


      Đầu Điền Phúc Sơn đầy mồ hôi, thầm kêu xong. Tình cảnh như thế này, sao có thể quản. giờ điện hạ vắng, trong phủ vị chủ tử lớn nhất chính là Hách Liên chính phi. Đáng tiếc chính phi thể chèn ép được khí thế của Dao chủ tử, nên đành phải khuất phục đứng sang bên.


      Hôm qua tiên sinh trở về, đối với việc làm của Dao chủ tử vô cùng tán thưởng, rất đồng ý. giờ vẫn nên nghe theo trắc phi sắp xếp, đợi điện hạ trở về hồi bẩm sau.


      “Đuổi Tô trắc phi về Phương Hoa Uyển. Điện hạ còn chưa về, được ra khỏi viện. Còn chính phi, làm phiền tổng quản tự mình hộ tống, thỉnh tỷ tỷ an tâm ở trong Thiền Nhược uyển, thiếp muốn bị chụp cái danh vượt quá quy củ.”


      Điền Phúc Sơn nhanh chóng làm theo, tiễn Hách Liên chính phi với vẻ mặt thể tin được ra cửa. Tiếp đó sai người mau chóng lôi Tô thị vẫn còn la khóc .


      Chờ cho Đan Như Uyển khôi phục yên tĩnh, Mộ Tịch Dao mới đứng dậy chăm sóc con của nàng.


      giờ Nguyên thành đế muốn nhất chính là mọi người chó cùng rứt giậu, nhảy vào trong hố của ông ta đào sẵn. Nàng cũng ngốc đến mức mắt mở mà chẳng nhìn thấy đường .


      Theo như bố cục chặt chẽ của Tông Chính Lâm, Đệ Ngũ Dật Triều lại làm việc rất cẩn thận, làm sao có thể khinh địch đến nỗi để bị vạch trần như vậy?


      Tình thế giờ là lấy tĩnh chế động mới là thượng sách. Cha của Hách Liên Mẫn Mẫn là Hách Liên Chương, làm việc trầm ổn như thế, tại sao lại sinh ra nữ nhi kém đến như vậy?


      Còn Vạn thị kia mới khiến nàng phải nhìn với cặp mắt khác xưa. Người này nóng vội, lại càng gây phiền cho người khác. Tuân thủ cách nghiêm chỉnh quy củ trong phủ, ra khỏi viện của mình, chỉ mỗi ngày phái người đến tiền viện tìm hiểu xem Tông Chính Lâm có bình an .


      Còn thiếp thất khác, Tăng Du sớm bị nàng giam cầm. Khổng thị , Tề thị sợ tới mức còn tinh thần. Nhưng có hai người, Mộ Tịch Dao cực kỳ để bụng. người là An thị mới tới, người khác là Ngũ thị luôn giữ bổn phận ,thành .


      Hai người kia đều vô thanh vô tức, làm gì hết. Đây phải là việc mà người “Thành ” có thể làm. Phủ Hoàng tử xảy ra việc lớn vậy, hai người này vẫn an ổn như lúc ban đầu. Cảm giác tồn tại quá bé , hoàn toàn trái ngược với bình thường.


      Từ lúc Tông Chính Lâm bị giam, Mộ Tịch Dao ở phủ hoàng tử làm hết sức. Còn những việc khác, thực là lực bất tòng tâm.


      Nguyên thành đế nhìn thấy tấu trình của các phủ, sắc mặt đen như mực. Ý tưởng điều tra bất ngờ lần này, ngờ lại có kết quả vô cùng kinh ngạc.


      Hai phe Đại hoàng tử và Thái tử đều sôi sục, ngay cả nữ nhân ở hậu viện cũng bôn ba liên tục. chỉ có dính líu nhà tới nhà vợ, ngay cả thế lực nhà mẹ đẻ cũng lôi kéo vào, bên nào cũng muốn cùng nhau dâng tấu , bảo toàn hai người.


      Thế lực của Tông Chính Minh lại sạch , chỉ có mấy văn thần trong sạch thay cầu tình, ngoài việc chính phi trong phủ trở về nhà mẹ đẻ hai lần, đám người còn lại rất an phận.


      Về phần Tông Chính Lâm, Nguyên thành đế rốt cục lại có được thu hoạch ngoài ý muốn. Lật xem qua mấy tờ mật báo, Nguyên Thành đế dở khóc dở cười. Đường đường cái phủ hoàng tử , bị trắc phi Mộ thị chỉnh sửa vô cùng thê thảm. phải trừng trị người này là giam cầm người kia. Bên ngoài phủ nhìn màn hòa bình, ai ngờ nội bộ lại ầm ĩ như vậy.


      Nhớ tới mỗi lần nhìn thấy Mộ thị, nha đầu kia tinh quái, Nguyên Thành đế rốt cục nhịn được ho khan tiếng, đem tấu của phủ Tông Chính Lâm ném ra rất xa. Đây quả thực là trò khôi hài! Thực khó coi.


      Nguyên Thành đế đối với biểu của lần này khi Mộ Tịch Dao có thai hơi giận. Đây mà là trắc phi ông tự tay chỉ hôn, khen ngợi dứt, đây mà là phụ thánh ân kỳ vọng hay sao? Thời điểm mấu chốt nàng làm rất tốt, ra tay cực uy hiếp. Nhưng cũng rất bất lợi với kế hoạch của ông. Xem ra quý phủ Tông Chính Lâm, lần này chỉ có thể bỏ qua.


      Ngược lại Hách Liên thị mới vào cửa kia , làm Nguyên Thành đế thất vọng. Nữ nhi của Hách Liên Chương kém quá nhiều. Nghĩ tới yu danh hiển hách của Hách Liên Chương ở Hình bộ, Nguyên Thành đế lắc đầu thở dài.


      Chỉ bảy ngày ngắn ngủi, Nguyên Thành đế tẩy sạch các thế lực trong triều, những quan chức có liên quan đến việc làm rối kỉ cương toàn bộ bị xử lý. Chờ khi mấy người Tông Chính Lâm được thả ra, thành vào ngự thư phòng Nguyên Thành đế sớm còn tức giận như hôm đó nữa. Ông ngồi sau thư án, lẳng lặng nhìn mấy người bọn họ.

      “Từ hôm nay, Đại hoàng tử Tông Chính Thuần điều đến Lễ bộ, tịch thu toàn bộ binh quyền trong tay.”


      “Thái tử có công trong vụ án rối loạn kỉ cương, vốn nên thưởng. Nhưng mua quan bán tước, sau khi điều tra xác định chuyện này có . Lần này tạm thời để qua bên, sai biên soạn ”Đại chính tàng” ở hàn lâm viện, sau đó tiếp tục trở về Hình bộ.


      Khẩu dụ của Nguyên Thành đế vừa ra, vẻ mặt Tông Chính Thuần lập tức dại ra nhìn về phía trước, lời. Thái tử vặn vẹo, hai mắt đỏ đậm, cứng ngắc lĩnh chỉ tạ ơn.


      Khi mọi người cáo lui Nguyên Thành đế đem các mật báo về các phủ đưa cho từng người, trong mắt ông ta đầy ý tứ, hàm xúc thâm hậu.


      Ngoài Lục điện hạ nhếch khóe miệng cong lên, đám người còn lại đều đổ mồ hôi ướt đẫm, sợ tới mức nhanh chóng xin lui.


      Nhìn kỹ qua lời phê, Tông Chính Lâm thở sâu, vô cùng bất đắc dĩ.


      Mộ Tịch Dao ràng có thể mượn tay Hách Liên Mẫn Mẫn , quang minh chính đại trấn thủ trong phủ. Có thể nàng cố tình biến thành trò hay, xuất nhiều lần, khiến cho Nguyên Thành đế chế giễu! Đây ràng là trả thù riêng, giận gây chuyện cho nàng xử lý đây mà.


      Tông Chính Lâm nhớ đến Mộ Tịch Dao, vừa tức lại vừa . Lần này được nàng giúp đỡ, chỉ có hậu trạch an ổn, ngay cả ám vệ cũng chưa từng lộ ra ngoài. So với Hách Liên Mẫn Mẫn, quả là hơn gấp bội lần.


      Còn vị chính phi cưới hỏi đàng hoàng, Tông Chính Lâm cúi đầu nhìn bản tấu. So với Mộ Tịch Dao còn lớn hơn tuổi, lại chẳng có chút suy nghĩ nào, lần này cònmuốn trở về tìm Hách Liên Chương? May mà Mộ Tịch Dao ngăn lại, bằng Nguyên Thành đế ghi nợ và Hách Liên Chương mất.


      Hách Liên Chương là người đa mưu túc trí, rất tỉnh táo. Ông ta luôn bảo vệ trung lập của mìnhi. Thân phân này cho dù là đối với người khác, hay là đối với Tông Chính Lâm, đều rấtcó lợi. Nếu bị Hách Liên Mẫn Mẫn vô ý làm xấu hình tượng, khiến cho Nguyên Thành đế nghi ngờ, là mất nhiều hơn được.
      minhhanhng, Sweet you, levuong37 others thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Hai hôm nay ta nhận được ủng hộ mới từ bạn @Subo1408 và bạn @hoadaoanh
      Cám ơn mọi người ủng hộ .:ex10::ex10::ex10::hoan ho::hoan ho::hoan ho::th_41::th_41::th_41:
      Last edited: 25/10/15
      Carol, Halong-ngoc, Dunghyt974 others thích bài này.

    4. Oriole5185

      Oriole5185 Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      417
      Được thích:
      6,227
      Ẹ hèm, có thắc mắc to đùng. Đó là Hách liên thị nhiều hơn Mộ Tịch Dao 1 tuổi. Thế cái hồi tuyển tú, Hách Liên thị đâu? Quy tắc tuyển tú là toàn bộ con em thế gia đủ tuổi là đều phải tiến cung ứng tuyển. Con nhà càng hiển hách càng chạy thoát
      Subo1408, Cố Huân NhiênLinh Sờ Tinh thích bài này.

    5. hoadaoanh

      hoadaoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      110
      thanks b da edit
      theo mih biet tuyen chính phi khi ma hoag tu da tien hành nghi thuc truong thành goi la " quan le" ak

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :