1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ác nhân thành đôi - Quỷ Quỷ mộng du (Điền Văn, Nữ Cường, Sạch, Cực Sủng) (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 53: Theo đuôi tới

      "Chu Thất, ngươi qua sao." Trang Thư Tình quay đầu nhìn, ý muốn Chu Thất đuổi kịp, mồ hôi ẩm ướt sau lưng khiến nàng cảm thấy khó chịu, nàng đem áo choàng nới chặt hơn chút nữa, tận lực để gió lạnh nhiễm vào người

      Đếm hồi, sói bị thương có mười bốn con, mà những con nằm ở trong thể động, đều bị thương nặng, vết thương này liếm chút sao, nhưng những vết thương nặng như vậy…, ở thế giới cá lớn nuốt cá bé, chúng nó có tư cách để thả lòng.

      Bị vây ở trung gian, ánh mắt có chút tán loạn, ràng hít vào nhiều mà sao thở ra lại khó khăn như vậy, nhưng chút suy nghĩ này trong lòng Trang Thư Tình nháy mắt đều ném ra sau đầu, muốn chuyện với Niệm Niệm, đột nhiên nhớ tới Chu Thất còn bên người, quay đầu vừa khoát tay vừa : "Chu Thất, ngươi dùng chủy thủ tước ít tấm ván gỗ rộng như vậy đến giúp ta, cũng xem thử có thể đốt chút lửa lên hay , nấu thêm chút nước, chỗ tuyết ở đây đều có thể dùng được.

      Chu Thất giấu diếm ánh mắt của bản thân, đáp ứng xong liền chạy .

      Trang Thư Tình sờ sờ đầu Niệm Niệm thấp giọng :"Nhờ tộc nhân của ngươi tìm ít dược thảo mà các ngươi biết đem tới cầm máu cho bọn chúng."

      Niệm Niệm nghe vậy, dồn dập kêu vài tiếng với những tộc nhân của nó ở cách đó xa.

      Rất nhanh, bầy sói liền phân ra tìm thuốc, còn dư lại mấy con sói đem vòng bảo hộ lui vào chút.

      Hít sâu hơi, Trang Thư Tình tiếp tục chậm trễ, cẩn thận đến bên người con sói bị thương nặng nhất kia, đem những dụng cụ phẫu thuật chuẩn bị tốt đến, cẩn thận kiểm tra cho chúng.

      Những vết thương người đều sâu tới xương, miệng vết thương giống như những cái động , da thịt mất hoàn toàn, còn có mấy chỗ xương cốt bị chặt đứt, những thứ này vốn phải vết thương . Nhưng vết thương trí mạng nhất lại ở đầu.

      đạo miệng vết thương dài tận xuống khoé mắt bên trái, lỗ tai trái còn, tròng mắt cũng có. Ngay cả thịt ở lưng cũng bị mất khối, đầu lâu đều lộ ra.

      Tay trái của nàng cố gắng giữ lấy tay phải, "Niệm Niệm, để cho tộc nhân của ngươi ra yên bình ."

      "Ngao ô..." tiếng non nớt mang theo bi thiết vang lên, tiếng sói tru bắt đầu cao thấp nối tiếp.

      thanh bi thiết lan tràn, Trang Thư Tình ngăn được khó chịu trong lòng, làm bác sĩ lại cứu được bệnh nhân của mình. Làm thú y lại cứu được động vật, cần bất luận người nào đến khiển trách. Trơ mắt nhìn sinh mệnh ở trước mặt mình mất sinh khí chính là trừng phạt lớn nhất đối với bọn họ.

      "Ngao ô..." Theo tiếng nối tiếng càng thêm thê lương truyền đến, con sói to lớn, chứng kiến toàn bộ mọi chuyện, từ sâu trong rừng rậm tới.

      người vết máu loang lổ, bộ lông trắng muốt nhăn lại với nhau, mơ hồ có thể thấy được miệng vết thương trải rộng trong đó. Nhưng điều này tuyệt ảnh hưởng tới uy vũ của nó.

      Niệm Niệm như tia chớp bổ nhào qua, "Ngao ô..."

      Con sói trắng cọ cọ Niệm Niệm, đặt nó đến lưng mình rồi tới chỗ Trang Thư Tình.

      Chu Thất nghe được thanh liền bằng khả năng nhanh nhất chạy tới, nhưng dám nhúc nhích, chỉ sợ động tác của mình khiến cho con sói kia hiểu lầm, tiến lên công kích tiểu thư.

      nhìn ra được, đây là con sói đầu đàn, là ánh mắt kiêu ngạo khi đắc thắng trở về.

      "Ngao ô."

      lời cảm tạ với mình, tâm Trang Thư Tình treo cao nhất thời trùng xuống dưới. Xoa xoa lòng bàn tay ướt sũng gấu váy, Trang Thư Tình gật đầu.

      Nhưng con sói kia chỉ ở lại lát, rất nhanh liền , Trang Thư Tình đến trước mặt con sói khác. Con sói này bị thương cũng , chỉ là miệng vết thương trúng chỗ trí mạng, xương cốt bị lệch vị trí trở lại vị trí cũ, dùng tấm ván gỗ cố định, phun lên miệng vết thương ngụm rượu tê, dùng băng cầm máu lại. Lại đem thuốc những con sói kia hái được qua cầm máu, cắn nát ra rồi đắp lên miệng vết thương, nàng chỉ có thể làm như thế này.

      Đáng tiếc, muốn giải phẫu phải có chỉ khâu lại, nàng còn chưa có chuẩn bị tốt. Khâu lại có thể khiến miệng vết thương phục hồi như cũ nhanh hơn.

      Nghiêng đầu cọ cọ ở vai, Trang Thư Tình chuyển hướng tiếp theo.

      Tại nơi cách nàng xa, Chu Thất rốt cục nhóm được lửa, biết từ đâu tìm được cái bình, rửa sạch rồi vò nắm tuyết bỏ vào bình đặt lên đống lửa.

      Thấy tiểu thư có phân phó, tận lực đem tuyết ở xung quanh quét hết , nếu tuyết chảy thành nước rất phiền toái, tiểu thư làm việc cũng có tiện.

      Dưới tiết trời có gió, nhiệt độ cơ thể khiến Trang Thư Tình rốt cục có thể vứt bỏ lớp áo choàng dày này, thân thể nhất thời nhàng, động tác tay cũng nhanh hơn rất nhiều.

      "Ngao ô!"

      Bầy sói cảnh giác dời về phía, con sói đầu đàn cũng thay đổi vị trí, đem những con sói bị thương và Trang Thư Tình bảo hộ ở phía sau.

      Tim Trang Thư Tình đập như sấm, nơi này trước đó lâu mới trải qua hồi thảm đấu, nếu như đối phương lại quay trở lại...

      Tay có chút run rẩy, Trang Thư Tình nỗ lực khiến bản thân trấn định lại, cắn răng tiếp tục làm việc, ở việc làm bác sĩ nàng thể thực , vậy thể đến việc làm thú y nàng cũng xứng.

      "Ngao ô, ngao ô!" tiếng kêu dồn dập đến từ Niệm Niệm, Trang Thư Tình nghe hiểu được ý tứ của nó, đột nhiên quay đầu.

      Người tới là Bạch Chiêm!

      Tâm quá mức khẩn trương thể suy nghĩ gì hơn, Trang Thư Tình đặt mông ngồi mặt đất, ôm cổ Niệm Niệm, cơ hồ là dán lên lỗ tai nó : "Kêu tộc nhân của ngươi đừng thương tổn bọn họ, mau."

      Đầu sói nghe thấy được, cần Niệm Niệm thuật lại thu lại ý đồ nổi lên công kích, chỉ là tư thế cảnh giác vẫn giảm.

      Nam nhân này rất nguy hiểm, so với kẻ địch lúc trước nó liều chết đả bại còn khiến nó cảm thấy nguy hiểm hơn, tình huống trước mắt tốt, bộ tộc sói trắng sợ là phải nhận lấy tai hoạ ngập đầu.

      "Bạch công tử ngươi... Như thế nào tới nơi này." đợi Bạch Chiêm trả lời, Trang Thư Tình lại vội vàng : "Ngươi nhanh chóng rời , nơi này phải nơi ngươi nên đến, mau."

      Bạch Chiêm vốn tích góp từng tí tức giận đường nhưng nghe thấy tiếng sói tru liền hóa thành lo lắng, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới, nhìn thấy nàng thân chật vật bị bầy sói vây chung quanh, nếu có nắm chắc là những con sói này bảo hộ nàng chu toàn, xông phía trước đem người ôm vào ngực an ủi tâm tình treo cao của mình.

      Tâm của chưa từng hoảng loạn như vậy!

      Nghe thấy nàng như vậy cảm thấy cao hứng, nàng lo lắng cho an nguy của , nhưng lại tức giận nàng đem an nguy của mình đặt lên đầu, chuyện nàng làm, so với chịu chết có cái gì khác nhau.

      "Ta nên tới, nàng nên tới sao?" Đợi sau khi hiểu được những con sói này là bảo hộ chứ phải làm nàng bị thương, tâm đặt cổ họng của Bạch Chiêm mới hạ xuống chút, lại nhìn đến những dụng cụ nàng cầm trong tay, cảm thấy nhất thời hiểu ra vài phần, "Nàng ... trị liệu cho chúng?"

      "Uhm." Bầy sói có chút xao động, Trang Thư Tình cảm thấy sốt ruột, thanh thúc dục liên tục: "Thân phận của ngươi ở trong này được, mau rời , ngươi có thể xuất tại nơi này ta nhớ ân tình của ngươi, nhưng việc này ngươi nên động tay vào, chúng nó thương hại ta, mau."

      Bạch Chiêm bình tĩnh nhìn nàng, chút lui bước, trải qua vô số hiểm cảnh, mấy lần sống sót từ trong đường tơ kẽ tóc, chỉ là bầy sói sao có thể đặt trong mắt, "Nếu nàng muốn bầy sói này toàn bộ chết hết mau chúng nó thối lui, chỉ cần chúng nó công kích ta động thủ."

      "Bạch Chiêm!"

      "Muốn ta cũng có thể, nàng cùng ta."

      đáy mắt Trang Thư Tình nổi lên hơi nóng, nàng là thú y, dù có tín nhiệm Niệm Niệm, nhưng bị đám sói vây quanh làm sao có thể sinh ra sợ hãi đây, Chu Thất là hạ nhân, nàng dám phó thác tín nhiệm, nhưng lúc này phải tìm cách đuổi người , tránh cho biết bí mật của mình.

      Nhưng khi nàng nhìn thấy Bạch Chiêm, trong lòng nàng liền sinh ra chút tâm an, nếu tự chủ còn tại, nàng lập tức gật đầu đồng ý, nhưng mà, đây là trong hang sói!

      Bạch Chiêm cho nàng cảm giác quả là người cường đại, nhưng đây là khi đối mặt với người, thân phận của , tài phú của ở trong hang sói có tác dụng.

      Áp chế suy nghĩ trong lòng, Trang Thư Tình phát thanh chính mình có chút phát run, "Ta nhận phần tâm này của Bạch công tử, nhưng nếu Bạch công tử có hiểu, mong rằng sau khi Bạch công tử trở về thay ta trấn an đệ đệ ở nhà, đừng cho đệ ấy biết ta ở nơi nào, ta... xử lý tốt chuyện nơi này rồi trở về."

      Bước của Bạch Chiêm ngừng lại, như là cảm giác uy hiếp của bầy sói, từng bước từng bước tới gần, Trần Nguyên tấc cũng rời.

      "Ngao ô..." Bầy sói càng thêm xao động, ý cảnh cáo càng sâu.

      "Ta , muốn phải cùng nhau ."

      "Bạch Chiêm!" tâm Trang Thư Tình lại trở nên nóng vội, lần nữa kêu tên đầy đủ của , "Chúng làm hại ta, nhưng ta cách nào cam đoan chúng làm hại ngươi!"

      Ánh mắt và Trần Nguyên hướng đến bầy sói, Bạch Chiêm nhìn về phía con sói đầu đàn, " chúng nó thối lui, nên ép ta động thủ."

      Con sói đầu đàn cúi đầu rít gào tiếng, ánh mắt trở nên hung ác, tôn nghiêm của nó khiến nó thể lui bước, tình cảnh tại của bộ tộc sói trắng cũng cho phép nó lui bước!

      "Toàn bộ các ngươi cũng phải đối thủ của ta." Bạch Chiêm ngạo nghễ thẳng lưng nhìn xuống, khí thế càng ngày càng mạnh, bộ dáng kia lại càng muốn ép đối phương thể động thủ.

      lúc này Trang Thư Tình tin tưởng, nam nhân này sợ, cũng hề lo lắng.

      Trong lòng hiểu được liền an lòng, cắn răng đánh vỡ hai phương giằng co, "Để lưu lại, có thể giúp ta."

      Đầu sói quay đầu nhìn nàng, hung ý còn chưa lui, bộ dáng rất dọa người.

      "Ta khí lực , sói cái trong đàn quá lớn, mỗi con sói đều có vài vết thương lớn gây nguy hiệm tính mạng, mình ta cứu được, có thể giúp ta."

      "Ngao ô!"

      "Đương nhiên, chỉ cần các ngươi động thủ, cũng làm các ngươi bị thương, nếu như tin được, các ngươi có thể đề phòng nhiều hơn."

      Sói đầu đàn còn do dự, nó tin nữ nhân này, bởi vì nàng vì cứu tộc nhân của nó mà đến, hơn nữa nàng yếu đuối, tạo thành thương hại với chúng nó.

      Nhưng này nam nhân bất đồng! Sát khí nặng như vậy, ở trước mặt nhịn được muốn cướp cơ hộ ra tay công kích đối phương, giống như chỉ có như vậy nó mới có tia cơ hội thắng được .

      "Chúng nó chờ đợi nổi." Trang Thư Tình chỉ vào những miệng vết thương nàng còn chưa có xử lý qua, "Máu nếu chảy khô ta dù là thần tiên cũng cứu được."

      Đầu sói nhìn nhìn hai người, ngẩng đầu tru tiếng, tránh thân mình ra.

      Trang Thư Tình giơ cánh tay lên lau mồ hôi trán, chuyện hồi, trán nàng thấy lạnh lẽo .

      Mà lúc này Trang Thư Tình thoạt nhìn cũng chật vật kém là bao, máu đỏ thẫm, nước thảo được xanh biếc, đất màu nâu, nhưng Trang Thư Tình như vậy lại khiến cho bất luận kẻ nào cũng thể xem .

      Tuy rằng biết nàng làm sao có thể biết được tin tức mà tiến vào núi, hơn nữa xem ra là vẫn cứu trị cho bầy sói, đáy lòng Trần Nguyên dâng lên kính nể sâu, có thể đối mặt với đám sói mà còn có thể giữ vẻ thản nhiên như vậy, người có thể biết như thế, nhiều, chắp tay vái chào, "Có gì có thể giúp tay, Trang tiểu thư chỉ cần phân phó."

      Trang Thư Tình cười khổ, "Lúc trước phải rồi sao, ta khí lực , mình ta nâng lên nổi, nếu các ngươi cố ý lưu lại giúp ta, ta đây liền khách khí mượn sức lực của các ngươi chút, đại tổng quản, thảo dược này đều giúp cầm máu, ngươi dùng tuyết rửa , nhai nát rồi đắt lên nơi đổ máu, giống như vậy, sau đó nắm chặt mạch máu hồi có tác dụng."

      Bạch Chiêm đảo mắt nhìn nàng, "Ta sao?"

      "Ngươi theo ta, ta ngươi làm."
      Hale205, Dinhloan, hargane18749 others thích bài này.

    2. bunny bubu

      bunny bubu New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Truyện drop rui ak editor . e hóng truyện này lâu lắm rôi :yoyo44::yoyo44::yoyo44::yoyo25:
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 54: Bí mật bại lộ

      Bạch Chiêm đối với an bày như vậy cực kỳ vừa lòng, bây giờ khoảng cách giữa hai người như trước, Thư Tình mở rộng lòng hơn với , nghĩ có thể nhanh như vậy.


      Trần Nguyên nhìn dược thảo dính bùn, còn chưa đưa vào trong miệng cảm thấy miệng toàn bùn, chỉ Thanh Dương Tử mới có thể thích việc này.

      thực chứng minh Bạch Chiêm có đôi tay khéo léo, Trang Thư Tình vừa hướng dẫn qua là liền xử lý tốt miệng vết thương, nhìn so với người hai năm làm thú y như nàng cũng kém bao nhiêu.

      Trang phục quý giá vô cùng bị nhiễm bẩn chẳng quan tâm, làm việc rất vui vẻ, chỉ lúc sau cần Trang Thư Tình thêm gì liền xử lý rất lưu loát, người so với người sao lại có khác biệt lớn như vậy, đáng lẽ trong lòng Trang Thư Tình còn cảm thấy bất bình chút, nhưng tại nàng chỉ cảm thấy may mắn vô cùng, nếu có chút nhàn rỗi làm việc khác còn có ích hơn, cần gì suy nghĩ nhiều.

      Nhìn sắc trời cũng qua giờ Thân, ở đỉnh núi đêm, dù có nguy hiểm nàng cũng nên tiếp tục ở lại.


      Nếu Bạch Chiêm tới đành ngủ xe ngựa, chờ hừng đông vào thành, nhưng người trị thương cho nhiều sói như vậy, nàng nhanh tới đâu cũng thể tự mình làm hết được, qua đêm nay sợ là càng thêm nhiều con sói bị chết.

      Đây là kết quả tốt nhất có thể, nếu như tại thời điểm này bất ngờ xuất , chỉ mình nàng có khả năng nghĩ ngơi.

      Mân mân môi, trong lòng Trang Thư Tình ràng, lúc này, nàng thể xúc động, nàng nên nghĩ chu toàn chút mới tốt.

      May mắn Bạch Chiêm đến. tại có và Trần Nguyên hỗ trợ, chừng trước khi trời tối bọn họ có thể xuống núi.

      người đột nhiên ấm áp, chiếc áo lông màu tím choàng lên đầu vai nàng. Theo bản năng nhìn, lại lạc vào bên trong đôi mắt tia tạp sắc, Trang Thư Tình đột nhiên nhớ tới mình từng qua, nam nhân này, là người thuần túy khó có được, chỉ làm theo tâm ý của bản thân.

      "Nàng nên nghỉ chút."

      Trang Thư Tình cúi xuống, bất giác mỉm cười. chà xát tuyết để rửa tay sạch , trải áo choàng bẩn của mình xuống để ngồi. Lấy ra hai cái bánh nàng mang theo, bẻ hơn phân nửa đưa cho Trần Nguyên, Trần Nguyên nào dám ăn, vội lắc đầu đói bụng.

      Trang Thư Tình cũng ép. Cầm cái bánh khô cứng bẻ miếng đưa vào miệng, sau đó lại bẻ khối lớn đưa đến bên miệng Bạch Chiêm.

      Bạch Chiêm hề nghĩ mình có thể có đãi ngộ này, chút do dự liền há miệng cắn xuống miếng bánh tuyệt đối thể là mỹ vị này, bình thường căn bản có khả năng xuất bàn cơm của , nhưng lại cảm thấy bánh này ăn ngon vô cùng.

      "Trước kia nghe được có người khi đói có thể ăn được nguyên con trâu, tại ta có cảm giác này."

      Chu Thất trầm mặc tới mang theo cái ống trúc được bọc lớp lá dày, nước bên trong bốc khói nghi ngút.

      Trang Thư Tình rất cảm kích, nghĩ đến mảnh trung tâm theo nàng tiến vào núi. Đối mặt bầy sói cũng bỏ lại nàng, bẻ nửa miếng bánh đưa qua.

      Chu Thất lắc đầu, "Ta đào được hai con thỏ chôn trong đống lửa. hồi là có thể ăn, tuy rằng gầy chút, nhưng cũng có thể lấp đầy mấy cái bụng rỗng, tiểu thư cần lo cho ta."

      Trang Thư Tình cũng thêm, trong lòng ghi nhớ, tự nhủ sau khi trở về nhất định phải báo đáp .

      Nàng thổi thổi cho nước nguội, định đưa lên miệng nhưng bất chợt dừng lại rồi đưa đến bên miệng Bạch Chiêm, nước của người khác uống rồi nàng vẫn có thể uống, nhưng Bạch Chiêm gì cũng là thiếu gia sao có thể chịu được nước người khác uống qua.


      Bạch Chiêm cao hứng đến tim đập rộn, cũng may còn nhớ Thư Tình cần uống nước, nên chỉ uống hai ngụm rồi thôi.

      Nhưng đợi đến khi nhìn thấy người con mình thích, uống nước mình vừa uống qua, khóe miệng tuy rằng dùng sức kềm lại, nhưng vẫn lộ ra bộ dáng tươi cườingây ngốc.

      Đương nhiên, Trần Nguyên theo công tử rất nhiều năm tất nhiên là nhìn ra, nhưng mà Trang Thư Tình lại tuyệt đối nhìn ra.

      "Ngao ô!" thanh nho đáng truyền đến, Niệm Niệm theo thói quen nhảy lên đùi Trang Thư Tình ngồi, hai cái chân trước chỉ chỉ loại quả lạ nàng biết.

      Bạch Chiêm ngẩng đầu nhìn thoáng qua, mắt lộ kinh ngạc, "Ngọn núi này cư nhiên có thánh tâm quả?"

      Được Niệm Niệm hiến vật quý, Trang Thư Tình nhận lấy nhìn qua nhìn lại chút, "Rất quý?"

      "Cũng tính là rất quý, nhưng cũng khó có được." Nghe được thanh sàn sạt truyền đến, Bạch Chiêm vừa nhìn, là, cả cây đều kéo lại đây, cũng may cây này lớn.

      Trang Thư Tình cũng thấy, hơn nữa theo tiếng kêu của Niệm Niệm liền hiểu được ý tứ của chúng.

      Tuy rằng chúng , nhưng lại dùng hành động biểu đạt biết ơn với nàng, động vật so với người còn nhớ ân tình hơn, nàng luôn luôn biết, chỉ là tình hình tại vẫn khiến nàng rất lo lắng.

      Mệt mỏi cũng giảm phần nhiều, sờ sờ đầu Niệm Niệm, Trang Thư Tình ôn nhu đến gần con sói đầu đàn : "Các ngươi là tộc nhân của Niệm Niệm, Niệm Niệm lại là người nhà của ta, ta rất vui có thể giúp đỡ các ngươi lúc cần thiết."


      Sói đầu đàn khi đến gần vốn thu liễm hung tính, nghe được nàng như vậy ánh mắt càng ôn hòa vài phần, tránh xa con người là quy tắc truyền thừa trong tộc nhân, khắc sâu vào máu thịt, con người giả dối khiến cho những tộc nhân đời trước của nó nhận biết bao nhiêu đau khổ, nó vốn là tín nhiệm, nhưng tiểu gia hỏa này tin nàng, may mắn tiểu gia hỏa tin nàng, hơn nữa còn kiên trì dẫn nàng đến đây.

      Trần Nguyên kinh ngạc nhưng cũng chỉ trong chớp mắt, ở bên cạnh công tử trời nam biển bắc, gặp qua ít việc lạ, nhưng có thể cùng động vật chuyện tuy rằng có chút đặc biệt, nhưng so với việc thi thể có thể lại khiến dễ dàng tiếp thu hơn nhiều.

      Bạch Chiêm điềm nhiên như , ngược lại Trang Thư Tình có chút bất an, bí mật này nàng dám với bất kì ai, chỉ sợ bị người ta cho là quái mà trói lại đem hoả thiêu, cần giấu giếm cảm thấy thoải mái nhưng lại có chút lo lắng.


      "Ngươi thấy kỳ quái sao?"

      "Nàng ăn thánh tâm quả ." Bạch Chiêm đưa thánh tâm quả cho nàng rồi mới tiếp: "Lúc ta hai tuổi ăn qua loại hoa, loại hoa này có chân, có thể chạy khắp mọi nơi, nương ta đuổi theo mười ngày mới bắt được nó, ta còn ở trong biển lửa nhìn thấy cự xà hai đầu, ở đầm băng nhìn thấy Giao long đầu dài hơn mười trượng, có ba cái chân, ánh mắt nó có thể biểu đạt ý tứ…... Nàng tính cái gì."

      Vốn cảm thấy mình có chút kỳ kỳ quái quái Trang Thư Tình tại liền an lòng, cùng với những thứ trong lời của so sánh, bản thân mình và những động vật kỳ lạkia quả tính là cái gì, mà tại, nàng chỉ cảm thấy là nàng nghĩ nhiều, cho nên nàng nghĩ ngợi nữa, tảng đá bấy lâu đè nặng trong lòng 'Phanh' tiếng rơi xuống , Trang Thư Tình tươi cười cũng tự nhiên nhàng hơn nhiều.


      Ăn xong thánh tâm quả, vừa giòn vừa ngọt hương vị tràn ngập trong miệng. Tinh thần khí lực nhất thời trở về ít, Trang Thư Tình vừa tiếp tục thanh lý miệng vết thương, vừa hỏi, "Ngươi qua rất nhiều nơi?"

      "Trước tám tuổi ta với nương đến rất nhiều nơi, sau tám tuổi mang theo vài người trong nhà muốn nơi nào liền nơi đó, mười bốn tuổi đến mười sáu tuổi nơi nào cũng nữa, nương sinh bệnh, sau đó nương qua đời, từ đó còn ai quản ta, ta cũng muốn đâu."

      Trần Nguyên dừng lại động tác chà xát tẩy rửa dược thảo, vẫn là lần đầu công tử đem chuyện bản thân kỹ càng cho người khác nghe.

      " có lỗi, ta..."

      "Là ta nguyện ý ." Xử lý tốt miệng vết thương, Bạch Chiêm đem con sói trước mặt toàn thân đều xem qua lần. Quả còn vấn đề gì mới chuyển sang con tiếp theo, Thư Tình nghiêm cẩn muốn cứu chúng nó như vậy, nếu dùng hết tâm lực mà chúng vẫn chết, trong lòng nàng chắc chắn dễ chịu.

      "Thiên hạ rộng lớn, tuy phụ thân ta cho rằng đời này chỉ có Đại Chu là vĩ đại nhất, nhưng nếu nàng muốn nhìn những thứ mà ta , ta mang nàng , muốn đến nơi nào cũng được."

      Động tác của Trang Thư Tình ngừng lại lát, nhàng ừ tiếng.

      Thời gian tiếp theo hai người cũng nữa.

      Trang Thư Tình cho rằng mình gợi lên chuyện thương tâm của người khác, sợ mình lại lỡ lời, dứt khoát im lặng là vàng. Bạch Chiêm nghĩ càng đơn giản, mùa đông trời tối sớm, mau làm xong việc rồi xuống núi!

      Động tác mọi người đều nhanh hơn, Chu Thất lại tìm mấy cái có thể nấu nước đặt lửa, bỏ tuyết vào, chỉ chốc lát tuyết tan, nước sôi, bỏ những dụng cụ cần sát trùng vào bên trong xong liền làm việc.

      Chỉ là Nam Châu trốn ở nơi bí mật gần đó cũng nhàn rỗi, cành khô có thể đốt cùng với xoong chảo chum vại tất cả đều do nàng tìm đến.

      Dù là như thế, chờ đến khi tất cả đều xử lí xong trời cũng tản ra ánh sáng nhàn nhạt.

      Chân Trang Thư Tình ngồi đến tê rần, lúc đứng lên lảo đảo cái, Bạch Chiêm nhanh nhẹn đỡ lấy, nàng mới ngã ngồi xuống.

      Ngượng ngùng cười cái, "Chân tê rần."

      Bạch Chiêm ngồi xổm xuống đỡ chân nàng, để ý nàng khẽ giãy giụa, ấn ấn, xoa vài cái, cảm giác thoải mái lan rộng toàn thân, cơn tê rần liền mất hết.

      Cúi đầu nhìn người mặc tử y này, Trang Thư Tình cắn môi nhắc nhở chính mình, giọng : "Tốt hơn rồi." Dừng chút, Trang Thư Tình lại bỏ thêm câu, "Cám ơn."

      Bạch Chiêm tâm tình rất tốt ngẩng mặt nhìn nàng , "Muốn xuống núi."

      "Ừ". Bỏ qua khác thường trong lòng, Trang Thư Tình xoay người với những con sói phía sau: "Hôm nay chuẩn bị đủ, chỉ có thể làm được như vậy, ngày mai ta mang thêm thuốc lên núi, tối nay các ngươi ở đây đợi chúng ta..."

      Nhìn nhìn hoàn cảnh chung quanh, Trang Thư Tình cảm thấy đêm nay sói có thể sống được cũng nhiều, rốt cuộc đành lòng, "Các ngươi bình thường nghỉ ở đâu?"

      Khi hỏi ra miệng liền biết lời này thể hỏi, hang ổ của sói làm sao dễ dàng báo cho con người biết, huống chi thái độ của con sói đầu đàn đối với Bạch Chiêm ràng mang theo cảnh giác, vì thế lập tức lại bổ sung"Gần đây có chỗ nào sạch cũng được, nơi này tuy rằng có gió, nhưng dù sao cũng là bên ngoài, buổi tối nhiệt độ còn có thể hạ xuống, chúng nó sợ là..."

      "Ngao ô..."

      Nghe tiếng sói đáp lại Trang Thư Tình mừng rỡ, “Được, chúng ta giúp ngươi."

      Nghe được hai chữ chúng ta, lông mày Bạch Chiêm dương cao đến độ như là muốn bay lên, ho tiếng hỏi, "Giúp nó cái gì?"

      "Gần đây có mấy sơn động, nó nhờ chúng ta hỗ trợ đem sói bị thương qua."

      Nếu như sói làm việc này... Chúng nó chỉ có thể dùng cách kéo, xương cốt vừa cố định sợ là lại bị sai lệch.

      "Chu Thất, ngươi tìm xem gần đây có gỗ cứng hay ."

      "Có, ngay mặt đất có ít, người muốn bao nhiêu?"

      "Nhiều lắm, phải làm mấy cái."

      Dùng những cành gỗ cứng làm thành cái cáng đơn giản, Chu Thất và Trần Nguyên đem sói từng con từng con đưa vào sơn động cách đó xa, Trang Thư Tình cùng qua nhìn, khô ráo, so với chỗ lộn xộn kia tốt hơn nhiều.

      Chu Thất lại nhặt củi nhóm lửa bên trong hang động, ở trong mỗi sơn động đều đốt đống lửa,lại để thêm củi khô ở góc khi nào lửa gần tắt có thể để củi vào để lửa có thể cháy được lâu hơn chút.

      Mà lúc này, trời tối đen.

      Bạch Chiêm đem thánh tâm quả cây đều hái xuống, đáng tiếc cây này chỉ có vài quả, thánh tâm quả là thánh phẩm bổ , rễ cây khi rút ra rất khó sống lại, nhưng có thể cho người đến ngọn núi này tìm xem, nếu thể chỉ có gốc này.

      --Ngọc Huân: Vì cố nên ta phải beta lại những chương mất, SORRY M.N :047::047: Dạo này ta bận quá. Ta tính đăng những chương mất lên trước, rồi khi nào hoàn quay lại beta sau... H ta làm hai bộ, bộ này và bộ Tiểu Ngọc Nhi trọng sinh, bộ Tiểu Ngọc Nhi ta gần edit xong chỉ còn bộ này dở dang :022:
      Last edited: 30/11/15
      Hale205, Dinhloan, hargane18733 others thích bài này.

    4. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương: 55 Tâm Động

      Lên núi dễ, xuống núikhó, lại thêm trời tối, Trang Thư Tình giờ mới cảm nhận ràng câu này.

      Dù được Bạch Chiêm đỡ cơ hồ cũng bước ba bước ngã bước.

      Bạch Chiêm muốn cõng nàng, nhưng nghĩ lại, người ta nguyện ý để đỡ là tốt lắm rồi.

      Cả ngày hôm nay tức giận, chỉ có lo lắng và đau lòng, như vậy thu hoạch cũng ít.

      Thư Tình đút ăn bánh, cho uống nước, lại nắm tay dạy cách sử dụng những dụng cụ kia, lúc ăn thỏ nướng, lấy cớ thể trì hoãn việc làm, để nhờ nàng đút cho chút, nàng cũng từ chối, khi xuống núi còn để đỡ, hôm nay Thư Tình quả thực thuận theo khiến cứ ngỡ mìnhđang mơ giấc mộng đẹp.

      Lên xe ngựa rồi, Trang Thư Tình dựa vào thành xe nhúc nhích nổi, bàn tay bị nhét vào lô giữ ấm, ánh mắt cũng mở ra, chỉ có khóe miệng nâng lên độ cong nhàn nhạt.

      Tâm Bạch Chiêm nhất thời cảm thấy ngọt, rút thảm ở bên dưới sàn xe đắp cho nàng, trước tới nay thanh chưa bao giờ ôn nhu như vậy, "Ngủ , lúc đến ta gọi nàng."

      Trang Thư Tình có phản ứng, nàng ngủ.

      Bạch Chiêm tận lực ngồi cách nàng càng gần càng tốt, nhiệt khí của rất tốt, ngồi càng gần chung quanh càng có thể ấm áp chút.

      Cái gì cũng cần làm, trong đầu cũng cần nghĩ, cứ như vậy nhìn người thở ra hít vào đều đều, tâm liền cảm thấy an ổn, hận thể khiến cho con đường này chậm, để hai người mãi yên bình thế này,vậy như lời Hướng Tả, bởi vì hai người khác biệt, nên cuộc sống cũng có nhiều quan niệm bất đồng, nàng mỗi khi nhìn thấyhắn đều có xúc cảm mâu thuẫn chính nàng cũng biết.

      Lúc này cửa thành đóng. Xe ngựa dừngtrước cửa thành, sau khi kiểm tra lệnh bài, xe lại tiếp tục chuyển bánh vào thành.

      Bạch Chiêm rốt cục nhận biết mùi vị tình , bởi vì có khác biệt mà tâm sinh ra cảm xúc lo lắng, biết lần sau gặp nàng có lại trở thành nữtử luôn mâu thuẫn với hay , khiến phát sầu, thời gian qua trôi qua quá chậm, hận thể lập tức lấy nữ tử đa nghi này về nhà sớm chút.

      "Về sau được hung dữ với ta, đừng ghét ta, tránh ta" Thấp giọng than thở câu, chỉ nghĩ đến việc Thư Tình xa lánh,đề phòng nữa, Bạch Chiêm liền cao hứng trở lại.

      Xe ngựa ngừng.

      Bạch Chiêm còn địnhđể Thư Tình mệt mỏi tiếp tục ngủ chút bên ngoài truyền đến tiếng bước chân của mấy người.

      "Chu Thất, tỷ tỷ ở trong xe ngựa sao?"

      Thanh Trang Thư Hàn bởi vì bị lo lắng mà có chút khàn, có người nào biết lúc mang theo lòng vui sướng trở về muốn chia sẻ cùng tỷ tỷ, nghĩ rằng tin tức này nhất định khiến tỷ tỷ vui mừng nhưng hụt hẫng, đợi rất lâu cũng thấy tỷ tỷ trở về.

      kém chút cho rằng tỷ tỷ bỏ rời , bao giờ trở lại nữa!

      kém chút cho rằng về sau chỉ còn mình sống qua ngày!

      Bên tai nghe được tiếng này khiến Trang Thư Tình cần người khác kêu tự động đứng dậy, vén màn xe lên liền nhìn thấy ánh mắt Thư Hàn mông lung, vành mắt đỏ ửng. Nàng biết, nàng doạ đứa này.

      từng bị vứt bỏ nên rất sợ cái cảm giác bơ vơ, lạc lỏng người bên cạnh,đứa này chỉ tin tưởng nàng,dựa vào nàng, nhất định rất hoảng hốt khi có nàng bên cạnh.

      Đỡ tay Bảo Châu xuống xe ngựa, Trang Thư Tình yên đến trước mặt đệ đệ."Thư Hàn..."

      Chưa đợi nàng xong, thân thể bị lồng ngực có vẻ non nớt ôm chặt lấy, ràng khóc đến như vậy mà thân thể vẫn ôm chặt lấy nàng, cũng có chút thanh nào truyền đến, Trang Thư Tình cũng đỏ hốc mắt, vỗ lưng , tiếng động an ủi.

      Việc này mặc kệ là nguyên nhân gì, nàng làm có bao nhiêu đúng, có bao nhiêu tận tâm với công việc của mình. Nhưng ở trước mặt đệ đệ mà nàng đều sai rồi.

      Sau khi chuẩn bị xong nàng nên lưu lại lời nhắn cho , nếu cũng gấp thành như vậy.

      Bạch Chiêm từ xe ngựa nhảy xuống, có chút khó chịu nhìn hai tỷ đệ ôm nhau. Hận thể tiến đến đem hai người tách ra, nhưng biết như vậy chọc giận Thư Tình nên dám hành động, muốn kích thích Trang Thư Hàn vài câu, vừa mới há mồm liền nhìn thấy Trần Nguyên lắc mạnh đầu với , nghĩ tới cái quân sư kiaởphương diện nàyrất có chủ ý, chỉ đành mất hứng ngặm miệng lại.

      Bảo Châu động tác nhanh chóng liếc mắt nhìn công tử. Bước tới đem áo choàng khoát lên người tiểu thư, giọng : "Tiểu thư, tiểu công tử, bên ngoài trời lạnh, có gì vào nhà rồi ."

      Tại thời điểm có ngoại nhân lại thất thố như vậy, đợi khi cảm xúc hơi bình ổn Trang Thư Hàn liền cảm thấy hoảng, khi nghĩ đến tỷ tỷ về trễlại ở cùng với nam nhân này, nếu như người biết chuyện nhìn thấy, còn biết bị đồn thành dạng gì, tỷ tỷ tuổi còn nên hiểu chuyện, Bạch công tử cũng hiểu sao?

      Tâm tư bảo hộ tỷ tỷ nhất thời khiến tức giận, ngẩng đầu lên nhìn về phía nam nhân đối diện, vừa muốn lại nghĩ tới đây là ngoài cửa, bị người khác nghe thấy chịu khổ vẫn là tỷ tỷ nhà mình, chỉ đành cắn răng thấp giọng : "Bạch công tử chớ khi dễ hai tỷ đệ chúng ta có nơi dựa vào..."

      "Thư Hàn." Trang Thư Tình vội đánh gãy lời của , xin lỗi cười cười với Bạch Chiêm, "Bạch công tử có khi dễ tỷ tỷ, trở về phòng tỷ tỷ với đệ mọi chuyệnxảy ra, trước xin lỗi với Bạch công tử."

      Trang Thư Hàn nhìn về phía tỷ tỷ, mắt đầy nghi hoặc.

      "Nghe lời, trở về phòng tỷ tỷ với đệ."

      Tại trước mặt tỷ tỷ, Trang Thư Hàn đều mực nghe lời, dù muốn xin lỗi, nhưng vẫn nghe lời tỷ tỷ tạ lỗi với Bạch Chiêm.

      mặt Bạch Chiêm thèm để ý, nhưng thực tế trong lòng được Thư Tình bảo vệ mà đắc ý, " có việc gì, mau dẫn tỷ tỷ ngươi vào nhà , hôm nay nàng rất mệt."

      Tiếp nhận dây cương Trần Nguyên đưa, sờ sờ đầu con ngựa mà quý, xoay mình lên ngựa, Bạch Chiêm từ cao nhìn xuống, tiếp tục : "Buổi sáng ngày mai ta lại tới, thuốc ta Thanh Dương Tử chuẩn bị tốt, nàng đừng làm việc quá sức."

      "Đợi chút." Thấy người muốn , Trang Thư Tình vội gọi lại, "Ta cần chỉ tang màu trắng, hiệu thuốc biết có thể mua được hay ?"

      "Dùng làm gì?"

      "Khâu miệng vết thương."

      "Thanh Dương Tử nếu làm được, ta rút gân cho nàng dùng, kém thứ kia."

      Đợi người xa , Trang Thư Tình mới phản ứng kịp, nàng chẳng những cự tuyệt Bạch Chiêm ngày mai cùng theo, còn mơ hồ giống nhưđương nhiên như vậy.

      "Tỷ tỷ, trời lạnh, chúng ta vào thôi."

      Dùng nước ấm tắm rửa, toàn thân đều ấm lại mới từ thùng gỗ bước ra, lại uống thêm chén trà nóng, ăn miếng cơm nóng, toàn thân từ trong ra ngoài đều ấm áp, Trang Thư Tình mới cảm thấy bây giờ mình như được sống lại.

      Thân thể này lúc trước được chăm sóc tốt, tâm mạch yếu nhược,sợ lạnh, cho nên vừa vào đông nàng rất ít ra ngoài, điều chế vài loại thuốc, mỗi ngày ở nhà điều trị cho bản thân, cũng may lúc trước bỏ công uổng phí, bằng hôm nay chỉ đơn giản bị nhiễm lạnh như vậy.

      "Tỷ tỷ, tỷ rốt cuộc đến nơi nào, thế nào khi trở về lại thành như vậy?" Nhịn lại nhịn, Trang Thư Hàn rốt cục nhịn được hỏi.

      " hai ba câu thể ràng, đệ theo ta đến đây." Trang Thư Tình cầm lấy bao dụng cụ phẫu thuật đến phòng bên, nơi này Trang Thư Hàn ngày thường cũng đến, bước vào mới phát bên trong thế nhưng để rất nhiều vật dụng kỳ quái.

      Đem những dụng cụ đặc chế đặt ở bàn, chưa kịp rửa lại, bên còn dính máu thịt và lông sói.

      sớm chuẩn bị tốt nồi nước bếp, nước bên trong sôi.

      Trang Thư Tình đem từng món dụng cụ bỏ vào, lại dùng cái gậy tương đối lớn đảo qua, đợi đến cảm thấy thời gian đủ, nàng lại đem những dụng cụ kia lấy ra đặt ở cái khay lớn bên cạnh, bên trong là loại rượu nồng độ cao,gần giống như cồn,dùng đề khử trùng tiêu độc.

      Trang Thư Hàn trầm mặc nhìn, hiểu, nhưng cũng hỏi nhiều.

      chỉ biết tỷ tỷ tại lợi hại hơn nhiều so với tỷ tỷ nhát gan khiếp nhược lúc trước, cảm thấy may mắn vì điều đó.

      "Tỷ tỷ có thể nghe hiểu lời của động vật, hôm nay là vì tộc nhân Niệm Niệm bị thương, nên tỷ giúp, Bạch công tử biết vì sao mà tìm được tỷ tỷ, luôn ở núi hỗ trợ tỷ, bằng tối hôm nay sợ là đệ cũng nhìn thấy được tỷ." Trang Thư Tình cười cười, mang theo chút xin lỗi, "Là tỷ tỷ suy tính chu toàn, vốn tưởng rằng rất nhanh có thể trở về, nghĩ lại ngoài ý muốn khiến đệ lo lắng, về sau như vậy."

      Chỉ cần phải Bạch công tử khi dễ tỷ tỷ là tốt rồi, dù sao tỷ tỷ gả cho người ta, nhưng dù thế nào tình huống như vậy cũng tốt cho tỷ tỷ,còn việc nữa, rất tò mò chuyện tỷ tỷ vừa "Tỷ tỷ, tỷnói là có thể nghe hiểu được lời củaNiệm Niệm hay là có thể nghe hiểu được lời của động vật? Miêu miêu cẩu cẩu cũng có thể sao?"

      " Lời của tộc nhân Niệm Niệm tỷ cũng có thể nghe hiểu, miêu miêu cẩu cẩu biết, từ khi biết có khả năng này tỷ liền tận lực tránh những nơi chúng nó thường lui tới." Trang Thư Tình nghiêng đầu nhìn , "Tỷ tỷ như vậy, đệ sợ sao?"

      Trang Thư Hàn lắc đầu, cực kỳ thành : "Chỉ cần là tỷ tỷ, đệ sợ."

      phải tỷ tỷ trước kia đệ muốn bảo hộ, nhưng mà nhất định so với nàng càng thương đệ, so nàng càng có nhiều năng lực bảo hộ đệ, trong lòng Trang Thư Tình thầm tự nhủ, đến gần sửa lại cổ áo cho đệ đệ mình, "Có số việc tỷ tỷ thể giải thích , nhưng mà tỷ tỷ nỗ lực làm tỷ tỷ tốt, về sau nếu có chỗ đệ thể giải thích, đệ cũng cần hỏi nhiều, có được ? Tỷ tỷ dù có tự làm bản thân bị thương cũng tuyệt làm đệ bị thương."

      "Đệ tin tỷ tỷ." Tỷ tỷ có bí mật, Trang Thư Hàn sớm biết, có những việc nên hỏi, hỏi rồi có đôi khi khó đối mặt, cứ như bây giờ chẳng phải rất tốt sao!

      Nghĩ đến mình còn có việc vui chưa , đuôi mắt Trang Thư Hàn rốt cục chút kiêu ngạo, "Tỷ tỷ, đệ là học tròcủa Tô tiên sinh, tại đó dập đầu kính trà, đáng tiếc tỷ tỷ thấy."

      " sao?" Trang Thư Tình mừng rỡ, "Tỷ tỷ biết đệ nhất định có thể thành tài, ngày mai... được, ngày mai tỷ tỷ còn phải lên núi lần nữa, ngày sau tỷ tỷ cùng đệ bái tạ tiên sinh, đúng, còn có học phí nữa, cái này phải chuẩn bị kĩ càng chút mới được."

      liên miên đống lời, Trang Thư Tình vẫn là bình tĩnh được, vừa làm nhiều việc vừa nựng gò má đệ đệ, "Đệ đệ tỷ thế nào lại lợi hại như vậy? Tỷ tỷ cũng phải trở nên lợi hại hơn mới được, bằng phải là tỷ bảo hộ đệ nữa rồi."

      "Oa tỷ tỷ bắt nạt đệ!"

      Hiểu được tình cảm của dành cho nàng, Trang Thư Tình cười mị mắt, có cha mẹ thế nào, có đệ đệ vừa tài giỏi, ngoan ngoãn, lại rất thương nàng đủ rồi, cuộc sống của nàng càng thêm có mục tiêu.

      Đem mặt mình tránh ra, Trang Thư Hàn nhu nhu, khó nén lo lắng hỏi, "Ngày mai còn phải lên núi? Vừa rồi tuyết rơi rất nhiều, qua đêm nay biết lạnh đến thế nào,tỷ thể để mìnhBạch công tử sao?"


      "Việc này chỉ có tỷ tỷ hiểu cách làm, cũng phải là người quan tâm đến những việc đó,chúng ta làm chuyện gì cũng phải có đầu có đuôi."

      "Vậy còn hỗ trợ!"

      Bên tai phảng phất lại vang lên câu nòi ủy khuất "Về sau được hung dữ với ta,đừng ghét ta, tránh ta", Trang Thư Tình cảm thấy có chút hoảng hốt, nam nhân này, lòng tham so với dự đoán của nàng càng nhiều hơn.

      ràng là thiếu gia cao quý, lại ngạimáu làm bẩn tay giúp nàng làm những việc đó, trong mắt mang theo nửa phần chán ghét, ăn cái bánh lạnh như vậy, uống nước từ tuyết mấy sạch ...

      Nếu như trong lòng nàng cảm động, tại sao lại thất thần như vậy?
      Last edited: 1/12/15
      phương1311, Hale205, Dinhloan48 others thích bài này.

    5. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 56: Đồng hành trong gió tuyết

      Tuyết rơi đêm, đến sáng hôm sau cũng ngừng.

      Bạch Chiêm ngồi trong xe ngựa tới chỗ Trang Thư Tình.

      Xe ngựa này được đặc chế trong cung, sau khi đưa đến chưa từng dùng qua lần nào, nếu phải Trần Nguyên buổi sáng nhắc nhở tiếng, cũng quên mất mình còn có chiếc xe như vậy.

      "Công tử, xe ngựa kia của Trang tiểu thư quá mức đơn sơ, còn thể giữ ấm, tuyết lớn như vậy nếu dùng xe ngựa kia phải là để tiểu thư chịu tội sao? Lại , xe ngựa này của ngài rộng rãi, ấm áp, có thể cùng tiểu thư vừa lên đường vừa trò chuyện, dù sao cũng là công tử đến để hỗ trợ,chẳng lẽ Trang tiểu thưlại cự tuyệt ngài, ngài muốn chuyện với tiểu thư trong xe ngựa hơn hay là đón gió tuyết cưỡi ngựa hơn?"

      Vì lời này của Trần Nguyên, được tăng tháng tiền tiêu vặt , còn được thưởng rất nhiều thứ tốt, tâm tình tốt khiến ThanhDương Tử thức trắng đêm liếc mắt xem thường.

      Vừa tiễn đệ đệ rời cửa liền nghe thấy hạ nhân Bạch công tử đến, Trang Thư Tình vội vàng xách theo những đồ chuẩn bị tốt ra ngoài.

      Bạch Chiêm ở trước viện chờ nàng, vừa thấy ngườithì câu đầu tiên là, "Xe ngựa của nàng bị gió lùa vào, ngồi xe của ta."

      Ngồi xe ai cũng được, Trang Thư Tình có dị nghị gì, nhưng khi nhìn thấy xe ngựa dừng trước cửa nàng liền có chút bất động.

      Đây là xe ngựa? Này kỳ thực là căn phòng lớn cổ đại được kéo bằng ngựa? ! So với phòng nàng ít nhất cũng phải dài gấp ba, độ rộng cũng phải xe ngựa kia của nàng có thể so sánh, xe ngựa của nàng chỉ dùng con ngựa, chiếc này là bốn con.

      Mặc cho mấy nha hoàn dẫn nàng lên cái ghế dài, người nâng, người đỡ lên xe, Trang Thư Tình có chút thất thần, chờ vào bên trong, nhìn thấy hai gian trước sau của xe nàng chỉ có thể cảm thán.

      Cởi giày ở gian ngoài, màn gian trong được vén lên, nhiệt khí ùa vào mặt, so với bên ngoài giống như hai thế giới.

      Bạch Chiêm tiến vào theo sau, rất tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Trang Thư Tình, thấy nàng có chút ngơ ngẩn vội hỏi, "Làm sao vậy? thoải mái?"

      Trang Thư Tình liếc mắt nhìn , "Ta ở đây quen, suy nghĩ lúc về, muốn ngồi xe ngựa kia của ta."

      "Nếu nàng ngại đây là xe của ta xe ngựa này về sau đưa luôn cho nàng, là xe của nàng vậy còn cảm thấy quen, ta thường ngồi xe. "

      "Thân phận của ta sao có thể dùng loại xe ngựa này." Trang Thư Tình cảm thấy khí có chút nóng, theo thói quen bỏ áo choàng, cởi ra dây buộc ở cổ. nghĩ tới lại càng gỡ càng rối, nút thắt thể gỡ ra. Loay hoay hồi lâu cũng thể tháo gút.

      "Ta làm cho." Gỡ dây cẩn thận, Bạch Chiêm cúi sát đầu ngưng thần mà gỡ.

      cảm thấy chuyện này có cái gì đúng, Trang Thư Tình lại ra mồ hôi, định gọi nha hoàn vào hỗ trợ. Nhưng khi nhìn thấy nam nhân nghiêm cẩn đến cực điểm trước mắt lại nhất thời được gì.

      Bạch Chiêm đột nhiên giương mắt chống lại tầm mắt kịp né tránh của nàng, tầm mắt hai người giằng co, hiểu sao lại có chút hương vị mơ hồ như tình ý.

      Chuyện như vậy khiến Trang Thư Tình cuống quít buông tầm mắt xuống, "Có thể gỡ ?"

      Bạch Chiêm nhìn sâu vào mắt nàng, kéo cái gỡ được dây áo, áo choàng rơi xuống, Trang Thư Tình nhặt lênxoay người sang chỗ khác.

      Xe ngựa đột nhiên ngừng lại.

      Nha hoàn mở cửa gian ngoài ra bẩm báo hai câu, "Công tử, Thanh Dương Tử khó chịu trong người, cưỡi ngựa được, muốn xin lên xe ngựa nghỉ ngơi."

      Bạch Chiêm có chút nghiến răng, người mấy ngày mấy đêm ngủ cũng thành vấn đề là ai? Mới buổi tối liền chịu được?

      Lúc trước chỉ lo xem xe ngựa, Trang Thư Tình cũng chú ý có những aiđi theo, dù sao tại khí giữa hai người quá mức mập mờ, đúng lúc cần có người đến phân tán, liền thuận thế hỏi,"Thanh Dương Tử cũng tới rồi?"

      "Ân, nghe nàng cần dượctrị cho sói. liền ầm ĩ muốn theo."

      Trang Thư Tình cười, "Cho nên đêm hôm qua cũng ngủ?"

      "Bình thường mấy đêm ngủ tinh thần vẫn rất tốt. Làm gì có chuyện cưỡi được ngựa, chỉ là ngại trời lạnh muốn cưỡi ngựa." Bạch Chiêm tức đến nỗi muốn đánh Thanh Dương Tử trận, nhưng rốt cuộc cũng thể làm gì, "Được, gọi lên."

      Thanh Dương Tử được như ý nguyện, nhưng cũng chỉ dám ngây ngốc ở gian ngoài, nếu biết xấu hổ dám vào bên trong, cần công tử ra tay, Trần đại tổng quản chắc chắn liền chặt đứt dược liệu cung cấp cho .

      Xe ngựa lại tiếp tục , Bạch Chiêm gõ lên vách tường ngăn cách hai gian, " vào hầu hạ."

      Hai nha hoàn chân bước vào, mặt mày cũng dám nâng lên, đem vào bếp lò nấu nước, lại mang thêm từng đĩa điểm tâm đặt lên bàn .

      Có nhiều hơn hai người, Trang Thư Tình thả lỏng hơn nhiều.

      Bạch Chiêm thấy nàng rốt cục cũng còn ngại ngùng liền dễ dàng tha thứ cho tồn tại của hai nha hoàn, cầm đĩa điểm tâm đưa cho nàng, "Mọi thứ được dùng nam châmcố định , cần lo bị đổ."

      "Ta lo." Trang Thư Tình nhận lấy, cắn ngụm, ăn rất ngon, "Có tiền, có quyền, sống qua những ngày như vậy, trách được người sống ởđời đều liều mạng muốn trở thành ngườitrên cao."

      "Lời này nghe có chút vị chua."

      "Vốn chính là ghen tị." Lại cắn ngụm, Trang Thư Tình thỏa mãn mị mắt, "Ta có khả năng có thể trở thành người như vậy, còn cho phép ta sao?"

      là thẳng thắn khiến người khác biết phải tiếp thế nào, Bạch Chiêm thấy nàng ăn rất ngon, cũng cầm khối đưa vào miệng, vẫn là cái vị kia, nhưng lại cảm thấy ngon hơn so với bình thường nhiều, "Chỉ cần nàng muốn , ta đều có thể cho nàng, chỉ là nàng thích thôi."

      Trang Thư Tình nhất thời ảo não, "Bạch công tử, chúng ta đừng những lời này được ?"

      Nàng sợ cái gì? Chỉ cần nàng ra, cái gì cũng đều có thể giải quyết, Bạch Chiêm thở dài, rốt cuộc vẫn là như vậy, thuận theo ý nàng : "Tốt, nữa."

      Ăn điểm tâm, uống trà, chiếm hết tiện nghi của người ta, lại tức giận với người ta Trang Thư Tình cũng có chút ngượng ngùng, lại biết nên chuyện gì đành ho tiếng, : " Ngươi biết Tô Văn ?"

      "Biết, Quan học sư của Hội Nguyên phủ."

      "Thư Hàn bái làm thầy, phải học trò bình thường, là đệ tử chính thức." Trang Thư Tình khó nén đắc ý, mười tuổi có thể dựa vào bản lĩnh của mình mà được xem trọng, phải ai cũng có thể.

      Bạch Chiêm quả nghĩ tới Trang Thư Hàn lại lọt vào mắt của Tô Văn, toàn Hội Nguyên phủ này cũng chỉ có Tô Văn được nể mặt, phải vì tài học, cũng phải lực ảnh hưởng, mà vì người có lòng dạ chân chính, có thể bao dung người khác, có thể đảm đương trọng trách, nhận thức được người tốt, cũng là người biết dẫn dắt chỉ đường, trời sinh nên làm thầy dạy học.


      Ánh mắt cao bao nhiêu Bạch Chiêm đều biết, nhưng có điều nghĩ tới, người mới đêm qua còn khóc trong lòng tỷ tỷ cư nhiên lại được Tô Văn kia thu vào cửa.

      Xem ra sau khi trở về phải Tô phủ chuyến mới được.

      "Đãlàm lễ bái sư chưa?"

      "Thư Hàn dập đầu kính trà , có thể thấy được Tô tiên sinh rất thích đệ ấy."

      Khó được nhìn thấy bộ dạng đắc ý này của Thư Tình, Bạch Chiêm muốn nhìn lâu chút, thương nơi đáy mắt nhanh chóng dâng lên, "Tô Văn ở kinh đô cũng rất có tiếng, người bình thường để trong mắt, lúc trước có thu hai học trò thời người đậu Tiến Sĩ vào hàn lâm nhận chức, nghe rất được trọng dụng, người là tân khoa Trạng Nguyên, Thư Hàn về sau kém bọn ."

      Đại khái bậc trưởng bối đều cho rằng đứa nhà mình là tốt nhất, nếu như Bạch Chiêm khen ngợi nàng, nàng liền thấy được tự nhiên, nhưng là khen đệ đệ nàng, nàng thế nào cũng cảm thấy lời này dễ nghe, ràng cao hứng đến khoé miệng đều cong lên, nhưng vẫn giả bộ nghiêm túc, " sao có thể so được với người như vậy, chỉ cần khiếnTô tiên sinh thất vọng là tốt rồi."

      "Nếu như hắncó được tiền đồ, cũng uổng hy sinh của nàng."

      " Hy sinh cái gì, ta vĩ đại như vậy, chỉdo đó là lựa chọn tốt nhất với hai tỷ đệ chúng ta thôi." Khi nghĩ đến sau này tiền đồ của Thư Hàn chút dính dáng gì đến Trang Trạch Lương nàng liền cảm thấy bản thân mình rất vui vẻ, thấy được tỷ đệ nàngsống tốt chắc chắn hối hận, tức chết .

      "Ở chỗ ta có mấy quyển sách đượcChử Sáng dùng để ghi lại chú thích , dù sao ta cũng dùng, khi nào về đưa tới cho Thư Hàn."

      "Chử Sáng?"

      "Được xưng là Chử tiên hiền,Chử tiên sinh, nàng biết sao?"

      Trang Thư Tình xấu hổ, nàng đối với thế giới này hiểu biết có hạn, ký ức cực hạn của cơ thể này cũng chỉ ở Lãnh sơn huyện, căn bản chưa từng nghe qua Chử tiên hiền này.

      "Ta vốn phải người đọc sách, lại đến từ địa phương , quả biết người này, bất quá người có thể được xưng hô như vậy tất nhiên là bậc thánh nhân, sách này quá mức trân quý, đưa cho Thư Hàn... sợ là nhận nổi."

      Bạch Chiêm nhíu mày, " cần?"

      Đương nhiên muốn! Nghe cái tên kia nàng liền biết đối với người đọc sách mà đó là ngọn núi cao chỉ có thể ngưỡng vọng, sách của đối với Thư Hàn khẳng định rất có ích, nhưng thể lấy của người ta như vậy...

      Nàng nợ Bạch Chiêm ít !

      "Thực cần?"

      Trang Thư Tình tức giận ngẩng đầu, tầm mắt lại lọt vào ý cười trong mắt đối phương, nhất thời những thứ rối rắm trong đầu đều biến mất, “Muốn, đương nhiên muốn, coi như ta mượn Bạch công tử, đến khi Thư Hàn dùng nữa mang đến trả công tử.”

      Bạch Chiêm gì, chỉ cười.

      Cười đến khi Trang Thư Tình nghiến răng, nàng cũng cảm thấy lời này có chút đúng, lại biết gì cho phải.

      ra mấy quyển sách này làdo Bạch Chiêm nhìn thấy có thứ nào ở Hội Nguyên Phủ xem thuận mắt đều cướp đoạt lần mới thu hết vào tay, nếu nàng biết nàng phải cắn rứt lương tâm vì chiếm tiện nghi của người ta.

      Sau khi dần dần hiểu Trang Thư Tình, liền biết, đối với Thư Hàn tốt phần so với tốt với nàng mười phần càng hiệu quả hơn, trong mắt nàng để ý cũng chỉ có người đệ đệ này.

      Nhưng rồi lại cam tâm trong mắt nàng chỉ có đệ đệ, phải nhanh chóng kéo tên tiểu tử kia về phía mình mới được, cũng may tiểu tử kia cũng khiến cho người khác ghét.

      Có người phụng bồi chuyện, lộ trình dường như ngắn hơn nhiều.

      Như trước là chân núi kia, xe ngựa ngừng lại.

      Từ trong xe ngựa ấm áp như xuân bước xuống, ngẩng đầu nhìn những bông tuyết bay đầy trời, Trang Thư Tình rùng mình cái.

      Phía sau có người đem áo choàng và mũ khoác cho nàng.

      cần quay đầu lại cũng biết là ai, Trang Thư Tình dứt khoát làm như biết, cũng quay đầu, : " thôi, sớm xong việc liền có thể về sớm."

      Bạch Chiêm tấc rời theo sau nàng, khi lên núi càng giống như sam bám nàng xa nửa bước, Trang Thư Tình cũng cự tuyệt.

      Thanh Dương Tử ở phía sau kề tai cùng Trần Nguyên, "Ngươi đoán ta ở trong xe ngựa nghe được cái gì? Công tử có thể lời dễ nghe để dỗ người ngươi có tin ? Ta tưởng tượng ra bộ dáng lúc đó của công tử như thế nào, ngươi có thể tưởng tượng ra ?"

      Trần Nguyên lườm cái, " Cả ngày hôm quađều nhìn thấy."

      "A? ?" Thanh Dương Tử vội vàng chạy theo đuổi kịp Trần Nguyên, "Ngươi mau hình dung lại, kể cho ta nghe?"

      "Về sau ngươi còn sợ nhìn thấy?" Trần Nguyên trợn trừng mắt, chỉ sợ về sau mỗi ngày đều phảinhìn thấy bộ dáng ngốc nghếch của công tử, là... Có chút khôngnói nên lời.

      Càng , bước chân Trang Thư Tình càng chậm, phải đường dễ , mà là có người khiến nàng thể nghĩ nhiều, tại nơi rừng núi hoang sơ, lại có người vì nàng mở con đường, những cành cây ven đường đều bị chém rớt, đại thụ cản đường cũng đốn xuống, đường núi giống như nơi đất bằng, nàng rất dễ dàng chút trắc trở.

      Ai có dụng tâm như vậy, cần cũng biết.
      Last edited: 1/12/15
      Hale205, Dinhloan, hargane18747 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :