1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sau Ánh Hào Quang - Phù Quang Cẩm (Tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. olphuit

      olphuit Active Member

      Bài viết:
      169
      Được thích:
      139
      bạn ơi , truyện drop ùi hả bạn @Hungdtk :-( :-( :-(
      HươgMiken Ha thích bài này.

    2. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Tớ trở lại ăn hại hơn xưa! :yoyo26:
      Thảo17, Dion, thích su su7 others thích bài này.

    3. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      Chương 63.1: Nguyện ý

      Edit: Sunny Phạm

      Beta:Kẹo Ngọt

      "Y nhân, em có ở bên trong ?" thanh êm như nước suối của Thiệu Chính Trạch vang lên mang theo tia nhàng lo lắng truyền qua cánh cửa đến tai , làm tâm trạng rối bời biết phải làm thế nào bây giờ của Từ Y Nhân trong nháy mắt bình ổn xuống.


      Mà ngay cả gần trong gang tấc Mạnh Ca đều cảm nhận ràng được hơi thở đột nhiên trầm tĩnh lại, nhân cơ hội đó Từ Y Nhân cố gắng thoát khỏi tay của ta rồi lên tiếng : "Tổng giám đốc Thiệu, tôi ở trong này."


      tự nhiên xưng hô lạnh nhạt hơn bình thường làm cho Thiệu Chính Trạch biết bên trong còn có người khác, tay nắm cửa vang lên tiếng “Cạch” vừa bước vào bên trong ngửi thấy hương vị mơ hồ khiến cho phải nhăn mày lại.


      tiến lên thêm bước, ung dung thản nhiên kéo lại bên cạnh mình, tầm mắt như cười như hướng về phía Mạnh Ca, lạnh nhạt khách sáo : "Xem ra ngươi mới vừa rồi hiểu chuyện, quấy rầy chuyện tốt của Giám đốc Mạnh rồi, thật có lỗi quá".


      "À! Trái lại tôi mới là người biết nha, chỉ là người mới nho , cũng cũng có thể khiến tổng giám đốc Thiệu tổng đích thân đến tìm" Mạnh Ca thu lại dáng vẻ đứng đắn của mình, thay đổi bằng một nụ cười ôn hòa nhưng trong giọng vẫn là như cũ có ý buông tha người.


      " thế cũng đúng, tôi đưa ấy đến đây, tất nhiên phải chăm sóc cho ấy chu đáo rồi." Thiệu Chính Trạch khẽ mỉm cười, cũng muốn dây dưa thêm nữa.

      Lời của vừa cất lên, liền đưa mắt ra hiệu cho Từ Y Nhân, nhận được ám hiệu của liền khoác tay lên cánh tay rồi cùng rời

      Lâm Tư Kỳ đứng đó nhìn theo bóng lưng cao gầy tuấn tú của người đàn ông rời cảm thấy ở ta có vẻ kiêu ngạo cùng xa cách khó diễn tả, trong lòng khỏi cảm thấy rất hâm mộ Từ Y Nhân.

      nghe tổng giám đốc của tập đoàn truyền thông Châu Á là người tuấn trẻ tuổi nhưng lại là người cao quý và xa cách, ta có khi chất lạnh lùng như tảng băng làm cho người khác khỏi tiếc hận vì muốn kết thân với ta mà hết lần này tới lần khác đều thất bại. ta có xuất thân cao quý, cha mẹ đều là những nhà ngoài giao có tầm ảnh hưởng chính trường được công chúng biết đến, có thể tướng mạo cùng gia thế của ta đều đứng số khiến cho ít phụ nữ si mê điên cuồng.

      Vừa rồi khi ta xuất , mặc dù giọng ôn hòa nhưng hề che dấu ý đối địch với Mạnh Ca, làm cho Lâm Tư Kỳ cảm thấy nếu mình được ta che chở săn sóc như vậy, có thể cam tâm tình nguyện chết vì ta cũng hối tiếc.

      Nhưng dù có đứng ngay ở nơi đây, ánh mắt ta cũng chưa từng nhin qua lấy lần.

      Cùng giống Lâm Tư Kỳ, Mạnh ca đứng bên cạnh cũng nhìn chằm chằm bóng lưng của hai người vừa rời , xinh xắn mảnh mai chỉ cao đến bả vai của người đàn ông bên cạnh, mặc chiếc váy màu trắng lệch bên vai càng làm bờ vai trắng như ngọc của thêm nổi bật, lúc này trông như đóa hoa ngọc lan tinh tế thanh kiết, trang phục màu trắng của phối hợp với bộ tây trang màu khói xám của Thiệu Chính Trạch làm càng thêm nổi bật, hai người cạnh nhau quả là đôi trai tài sắc tương xứng cực kỳ.

      Xem ra là nghệ sỹ mới nổi bật nhất của truyền thông Châu Á năm nay, nhìn thái độ của Thiệu Chính Trạch cũng có thể nhận ra chắc chắn ta nâng đỡ và bảo vệ . Nhưng có thể thấy mối quan hệ của hai người này dường như cũng có chút đặc biệt hơn so với những người khác.

      Nhớ lại ngày hôm đó hai người đó có những cử chỉ thân mật sau cửa kính xe, Mạnh Ca có chút cân nhắc …rồi nhếch mép cười.

      “Em có sao ?” Rời khỏi hành lang Thiệu Chính Trạch khẽ bước chậm lại, quay sang nhìn bên cạnh từ từ khôi phục thần sắc, trong lòng có chút lo lắng cho .

      Vì ở cùng thành phố, nên cũng biết rất ràng những hoạt động bí mật của Mạnh Gia , bản thân ông nội của cũng ưa Mạnh gia vì gia tộc đó có xuất thân từ hắc đạo, mặc dù trong việc làm ăn thể tránh khỏi có chút quan hệ tới lui, nhưng cũng hề qua lại thân thiết với bất cứ người nào cảu Mạnh gia.

      Lúc trước nhìn thấy việc như vậy, trong lòng cũng có chút ít giận dữ,nhưng giờ đây nhìn thấy lớp mồ hôi mỏng tóc mai của bé bên cạnh mình, liền đem tức giận đâu vừa xuất ném lại sau lưng.

      “Em sao mà. May mà đến đúng lúc”.Từ Y Nhân quay lại nở nụ cười dịu dàng trấn an , rồi đưa tay sửa sang lại lọn tóc vừa rơi vai.

      Trước khi đến đây trang điểm qua, mái tóc dài mềm mại như nước của được búi lại phía sau cách đơn giản nhưng hề làm mất thanh nhã xinh đẹp của , vài lọn tóc xoăn được cố ý thả rủ xuống bờ vai của . búi tóc được điểm thêm bông hoa lụa màu trắng đục cùng với những viên trân châu tạo điểm nhấn, kết hợp cùng với bộ váy trắng được chít eo càng làm cho thêm trẻ trung thuần khiết, giống bé còn non nớt ngây thơ.


      Lúc này nhìn thấy bối rối sửa sang lại những lọn tóc của mình trông có chút ngốc nghếch đáng , làm khẽ mỉm cười rồi đưa tay ra chạm vào tay rồi cất giọng ôn hòa : “Để giúp em”.

      cúi người lại gần , đưa tây cầm lấy mấy lọn tóc hơi rối loạn của rồi dùng ghim cố định lại đầu, hành động của làm cho có chút ngượng ngùng khiến đôi tai khẽ phiếm hồng, giống như rất xấu hổ biết gì cho phải.

      Mặc dù từng trải qua quãng thời gian hơn mười năm lăn lộn trong giới giải trí đầy thị phi, nhưng đến giờ phút này vẫn như thủa ban đầu tinh khiết cùng non nớt, tâm tư và tình cảm của vẫn ngây ngô như đứa bé vậy, chỉ động tác thân mật đơn giản thôi cũng khiến cho mặt đỏ tới tận mang tai, bối rối biết làm sao.

      Thiệu Chính Trạch trong lòng xúc động thở dài, nhưng hết là thương tiếc cùng đau lòng.


      Đưa tay tại gương mặt phím hồng thương nhéo hai cái, ngữ điệu dịu dàng bất lực mà nói: "Về sau gặp chuyện gì khó xử, liền trước tiên gọi điện thoại cho . Vợ của Thiệu Chính Trạch ở nơi nào cũng thể có chuyện chịu thua thiệt."

      đưa tay nhéo nhéo hai cái lên khuôn mặt đáng phiếm hồng kia, rồi cất giọng dịu dàng chưa từng thấy: “Về sau nếu em gặp chuyện gì khó xử, trước tiên phải gọi điện cho nhớ chưa. Vợ của Thiệu Chính Trạch dù có ở nơi nào cũng bao giờ phải chịu thua thiệt trước kẻ khác”.

      "Vâng ạ" Giọng ôn nhu của làm thấy cảm động, ngẩng mặt lênnhìn rồi nghiêm túc gật đầu.


      "Em nhớ kỹ chưa? " Nhìn bé mang bộ dáng ngốc nghếch gật đầu đồng ý trước mặt mình làm cho dở khóc dở cười, Thiệu Chính Trạch lại là trịnh trọng nhắc lại lần nữa.

      "Vâng, em nhớ kỹ rồi mà." khẽ mỉm cười nhìn , con ngươi trong suốt như nước càng thêm sáng long lanh, đứng bên cạnh hết sức nghiêm trang, nhưng lại đột nhiên hướng lên gò má , nhàng hôn lên cái, rồi cất giọng ngọt ngào : " tốt mà."

      Ánh mắt nhìn chằm chằm , gương mặt chỗ được hôn lên tựa hồ chút ngứa ngáy, nhưng lại làm cho tự giác được, khóe môi lộ ra nụ cười ôn hòa bao dung.

      ...

      "Cảm ơn mọi người đã nể mặt Giang mỗ, tới tham gia sinh nhật của con tôi, là làm vẻ vang cho ông già này." Giang Hạo Thành tuổi đã gần năm mươi, tuy năm tháng mày mòn nhiệt tình vui vẻ trước kia, nhưng trước mặt người khác ông ta vẫn duy trì được nụ cười ôn hòa, giống như thương nhân thành công trong nghiệp.

      Truyền thông Quang Ảnh được cho công ty thành lập đầu tiên trong ngành giải trí, Giang Hạo Thành từ bàn tay trắng lập nghiệp, lúc còn trẻ cũng là người tuấn tú lịch , rất tài hoa. Khi còn học đại học ông ta chiếm được tình cảm của thiên kim tiểu thư Sở gia là Sở Hương Quân, trải qua trắc trở bình thường như những cặp đôi khác rồi cũng tiến đến hôn nhân.

      Sở gia vốn là gia đình danh giá ở thành phố này, nên những người khác trong Sở gia theo lẽ tự nhiên luôn coi thường thân thế và của cải của ông ta. Nhưng thể lay chuyển được quyết tâm muốn kết hôn với Giang Hạo Thành của Sở Hương Quân,, thập chí còn lấy cái chết đe dọa, nên Sở gia đành phải miễn cưỡng đồng ý, nhưng những thành kiến lúc trước vẫn thể nào thay đổi được.


      Sau khi Sở Hương Quân bất ngờ qua đời 5 năm về trước, chút xíu qua lại cũng cắt đứt chặt chẽ. Sở gia đến cả cháu Giang Úy Nhiên cùng cháu đích tôn Giang Lịch cũng là xem như có.

      Sau này Giang Hạo đạt được chút thành tựu trong nghiệp mà trở nên kiêu ngạo hơn, ba năm trước ông ta cưới nữ minh tinh của Quang Ảnh là Tôn Hồng làm vợ kế. Hơn 40 tuổi nhưng danh tiếng của Tôn Hồng ở trong xã hội thượng lưu cũng tồi, lại mưu cầu danh lợi, hay tham gia các hoạt động từ thiện, cho nên việc hai người kết hôn tạo thành câu chuyện làm hao tốn biết bao nhiêu giấy mực của các nhà báo trong thời gian dài.

      Dù sao, với địa vị tại của Giang Thành Hạo, cưới nữ minh tinh nổi tiếng cũng là chuyện khá dễ dàng. Mấy ngày hôm trước chuyện giường chiếu của ông ta bị tung lên mạng quả làm cho ông ta rất tức giận, nhưng giờ phút này đứng trước mặt mọi người mặt ông ta vẫn rất ôn hòa và nho nhã, nụ cười cũng thể chê vào đâu được, nên mọi người cũng tự ngầm hiểu với nhau là mọi chuyện được dàn xếp thỏa đáng như chưa có gì phát sinh.

      Dù sao trong cái ngành giải trí này, bất cứ người nào được đến vị trí như ông ta đâu có ai mà lén lút ôm ấp hai tiểu minh tinh cơ chứ? Chuyện này cũng dễ hiểu thôi!
      Yoolirm Park, Thanhha, Traxy22 others thích bài này.

    4. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      63.2: (Tiếp)

      Edit: Sunny Phạm

      Beta: Kẹo Ngọt


      "Tiểu Nhã năm nay hai mươi hai tuổi, trong trận động đất ở Văn Thành tôi gặp được con bé. Cha mẹ Tiểu Nhã đều là giáo viên dạy cấp hai, họ đều qua đời vì cứu học sinh trong trận động đất đó. Hai vợ chồng chúng tôi đều thấy đứa này rất hợp ý mình nên làm thủ tục nhận nuôi con bé, Tiểu Nhã sau này thành viên trong Giang gia chúng tôi." Tôn Hồng ôn nhu phóng khoáng mỉm cười, dung nhan cùng tư thái của bà ta đều chuẩn mực chê trách vào đâu được.

      Tôn Hồng mặc bộ váy xanh ngọc làm cho vóc người càng thêm thướt tha uyển chuyển, bộ váy thiết kế tà xẻ cao vừa phải giúp bà ta khi di chuyển vừa khéo lộ ra đôi chân vốn dài miên man vô cũng quyến rũ, cổ đeo dây chuyền bằng ngọc thạch lam phát ra ánh sáng lấp lánh, bà ta lúc này giống như vị quý phu nhân của gia đình danh gia vọng tộc. Bà ta bước đến ôm xinh đẹp đứng bên vào người rồi ôn nhu cười : "Tiểu Nhã, mau đến chào hỏi mọi người con".

      "Xin chào tất cả mọi người. Tôi tên là Tiểu Nhã, cảm ơn mọi người bớt chút thời gian tới tham dự tiệc sinh nhật của tôi, làm cho tôi cảm thất rất vinh hạnh. Tôi cũng xin được cảm ơn ba Giang cùng mẹ cho tôi gia đình mới, tôi nhất định cố gắng để trở thành người con tốt của hai người, cùng chị và em trai vui vẻ hòa thuận, giúp đỡ lẫn nhau."

      mặc chiếc váy bằng lụa mỏng màu hồng phấn, đầu mang vương miện sáng lấp lánh, đứng ở giữa Giang Hạo Thành và Tôn Hồng mỉm cười, nụ cười của rạng rỡ giống như của vị công chúa lễ độ đúng mực. sân khấu ba người càng nhìn càng giống như người trong gia đình bình thường hòa thuận và rất ấm áp.


      "Tiểu Nhã và Úy Nhiên cũng bằng tuổi, cùng học tại đại học truyền thông Hoa Hạ. Các phép tắc lễ nghi cho tới bây giờ đều rất xuất sắc. Có thể có con tốt như vậy, tôi đây là người làm cha cũng cảm thấy vô cùng tự hào."

      Giang Hạo Thành mặt che dấu chút nào kiêu ngạo cùng quý, Từ Y Nhân nhìn cảnh ấy từ xa, lại cảm thấy biểu đó giả dối, chướng mắt vô cùng.

      Nhớ tới khuôn mặt lạnh nhạt của Giang Úy Nhiên cùng vẻ lãng tử bất cần đời Giang Lịch, quả thực khó mà hiểu được vì sao Giang Hạo Thành lại tỏ vẻ tự hào đến mức này.

      Thiệu Chính Trạch đứng bên cạnh chắc cũng biết trong chuyện này có điều bí . Giang Hạo Thành sau khi cưới vợ được bao lâu qua lại với Tôn Hồng khi đó vẫn là diễn viên chưa có tên tuổi mấy, hơn thế nữa Giang Tiểu Nhã này cũng chính là con ruột của ông ta.

      cho cùng ông ta cưới Sở Hương Quân cũng vì muốn tạo chỗ đứng vững chắc hơn cho mình để phát triển nghiệp mà thôi. Vì phải giữ mặt mũi cho Sở gia, ông ta mới dám ngang nhiên công khai việc này với bên ngoài, còn phải sửa lại ngày sinh cho con ruột của mình rồi dùng thân phận là con nuôi để nhận về.

      Lúc này hai đứa cháu ngoại kia của Sở gia vẫn chưa xuất , nên ba người tjoar mái diễn trò thể bọn họ gia đình hòa thuận êm ấm.

      Trong lòng vốn vô cùng chán ghét, nên Cận Doãn Hạo đứng bên cạnh cũng tập trung chú ý đến nhà ba người kia, chỉ khe khẽ gật đầu, trong lòng vẫn tính toán làm thế nào để mang bé kia rời khỏi đây cách thuận lợi.

      “Nhân dịp hôm nay cũng là ngày tốt, Giang mỗ tôi đây cũng tuyên bố thêm việc đáng vui mừng nữa. Đó chính là, Tiểu Nhã cùng đại công tử của Cận gia …”

      Giang Hạo Thành chưa kịp dứt lời, bên dưới mọi người cầm ly rượu chuẩn bị lên tiếng chúc mừng đồng thời thay đổi nét mặt, ông ta nghe thấy màn hình phái sau truyền đến thanh của phụ nữ mềm mại ngấm vào tận xương tủy.

      “Doãn Văn, người ta thích như vậy đâu nha”. màn hình lớn ra hình ảnh Giang Tiểu Nhã với khuôn mặt đỏ ửng, đôi môi đỏ mọng chu ra, khác hẳn với dáng vẻ tao nhã khi đứng ở đây, mà hình chút phong thái dè dặt của vị tiểu thư khuê các cũng còn, đồ ngủ màu đen đăng-ten mặc người ta cũng như , động tác chút dè dặt phơi bày tất cả thân hình của ta trước mặt mọi người.

      "Hắc hắc. Phụ nữ các người đây còn hiểu sao, miệng cứ cần đâu, nhưng trong lòng so với người khác còn muốn hơn ấy chứ!" người đàn ông để trần nửa thân người gầy gò nhìn qua cũng say , cầm ga giường vứt ra đằng sau, rồi đè lên người con chiếc giường đó.


      "Này..." Ông ta nhìn thấy những cấp dưới xì xào bàn tán rồi cười nhạo, Giang Hạo Thành thoáng cái cảm giác mặt mũi bị mất sạch, hung hăng liếc mắt trừng người đứng bên cạnh Tôn Hồng, hướng về phía bên cạnh quát lớn: "Các người đều chết hết rồi phải , tắt cho ta, ngay lập tức ! Lập tức! Tắt!"


      "Ba ba, con..." Giang Tiểu Nhã cảm thấy vui vẻ mỹ mãn tự nhiên cũng bất ngờ, ta vốn nghĩ để Ti Vi màn hình lớn ở đây để chiếu hình ảnh của mình nhưng ngờ nó lại chiếu ra màn như thế này, nhìn xuống bên dưới thấy mọi người chút che dấu thái độ mỉa mai cùng châm chọc mình, làm sao còn có thể duy trì được nụ cười, chỉ có thể mang thần sắc hoảng loạn nhìn về phía Giang Hạo Thành với vẻ mặt cầu xin giúp đỡ.

      " là lố bịch đến cực điểm!" Cha mẹ của Cận Doãn Hạo chuẩn bị bước lên sân khấu, thấy vậy ánh mắt nhìn lại con trai mình đứng ở dưới. Cận phu nhân cất giọng hết sức phẫn nộ làm cho Giang Tiểu Nhã định khóc lóc kể lể nhằm cứu vãn thể diện lập tức sợ hãi im bặt.

      Giang gia tính toán trèo cao, lại nhìn trúng đứa con cả mà họ coi trọng nhất, nên trong lòng họ vốn vừa ý với hôn này chút nào.

      Cũng biết vì sao, lâu trước đây hai đứa lại hồ đồ ngủ với nhau, hai vợ chồng họ rất tức giận nhưng thể để cho hai đứa đính hôn với nhau.

      Trước đây vì Cận gia đuối lý, người ta lại mực chắc chắn con của họ bị con trai mình vấy bẩn trong sạch, khiến cho hai vợ chồng cũng đành phải nén giận mà đồng ý hôn này.

      Thế nhưng chuyện trước mắt này là như thế nào đây?

      Con của Giang gia vào thời điểm chuẩn bị đính hôn lại qua lại thân mật với đứa cháu hư đốn của nhà mình, hành động này phải là tát vào mặt bọn họ hay sao!

      "Chao ôi. Ngày nay, bọn trẻ chơi đùa như vậy cũng phải là chuyện to tát. Nhưng mở video trước mặt nhiều người như vậy ra thể thống gì." Cận ba ba có chút đồng ý nhìn về phía Giang Hạo Thành lúng túng, ánh mắt lại liếc qua sắc mặt bối rối Giang Tiểu Nhã, trong ánh mắt lóe lên chút giảo hoạt rồi nở nụ cười, cất giọng ôn tồn tao nhã tiếp: "Nhưng cũng may đứa cháu trai của tôi cũng chưa đính hôn. Nếu trò khôi hài hôm nay phơi bày ra trước mặt nhiều người như vậy cũng đúng là có điểm mất mặt."


      "Này..." Giang Hạo Thành có chút dám tin nhìn lại ông ta cái, cố chống lại Cận gia cha mẹ lấy lại tinh thần dương dương tự đắc, chỉ đành phải thuận theo tình thế tiếp lời theo: " là làm cho mọi người phải chê cười rồi! Đúng là hai đứa này hiểu chuyện, nhưng vẫn như Giang mỗ vừa rồi tuyên bố, Tiểu Nhã cùng Cận gia công tử Cận Doãn Văn tình đầu ý hợp, ít ngày nữa cử hành lễ đính hôn. Đến lúc đó mọi người cũng đừng quên đến đây uống chén rượu mừng nhé!"

      " là buồn cười. Vừa rồi ràng Cận gia đại công tử..." Cách đó xa tiếng cười coi thường của hai truyền đến, ánh mắt dừng lại ở người Cận Doãn Hạo vẫn mâm mê ly rượu mà mỉm cười, Từ Y Nhân lúc này cũng là có chút ít buồn bực.

      "A. Bất kể là nghĩa nữ hay là con riêng, cũng xứng đôi với đại công tử của Cận gia. nhìn thấy bộ dáng vừa rồi của Cận phu nhân đâu, là thở phào nhõm đấy, ràng thuận thế đem cái người thấp hèn kia đá ra . Còn vị đại công tử kia nữa chứ, chuyện thành ra như vậy mà có thấy ta tức giận tí nào đâu? Tôi xem ra, con của Giang gia muốn bước vào Cận gia cũng chỉ có thể đặt cược vào tứ thiếu gia may ra còn có khả năng..."

      tốp phụ nữ ngang nhiêu túm tụm cười nỗi đau của người khác, lúc này Từ Y Nhân mới có phản ứng, nhận ra người đàn ông vừa xuất màn hình vừa rồi là Cận Doãn Văn, là con trai duy nhất của người con thứ ba của ông Cận, cũng là em họ của Cận Doãn Hạo.

      giống với Cận Doãn Hạo được người ta khen ngợi bởi hình tượngngay thẳng đoan chính, vị nàytứ thiếu gia của Cận gia này lại nổi tiếng phong lưu thành tính, tiếng xấu chồng chất.

      Hôm nay ngủ với con nhà lành, ngày mai lại tiệc rượu lại tán tỉnh phụ nữ có chồng, nghe ông Cận sắp xếp ta đến tập đoàn Trường Vũ làm việc, ta lại qua lại với những chuyên tiếp khách trong công ty, nên ở trong công ty ta vẫn bị mọi người đem ra làm đề tài đàm tiếu vô cùng sôi nổi náo nhiệt.


      Giang Tiểu Nhã nhìn thấy cha mẹ của Cận Doãn Hạo thở dài nhõm hơi, bộ dạng cuối cùng cũng được thả lỏng, trong lòng vô cùng tức giận đến mức sắp thể kìm chế được nữa, vẻ mặt nhu thuận bày ra từ đầu đến giờ đều thiếu chút nữa bị phá vỡ.

      Lại nhìn về phía Cận Doãn Hạo đứng phía dưới từ đầu đến giờ chẳng buồn liếc nhìn lấy cái, có cảm giác được ngay từ lúc bắt đầu mình bị xác định trở thành trò cười cho mọi người.

      bước vào Giang gia cũng phải là ngày ngày hai, vất vả mới sắp xếp được cơ hội để có thể chính thức ra mắt mọi người, bước trở thành tiểu thư lá ngọc cành vàng của xã hội thượng lưu, nhưng giờ phút này chỉ vì đoạn video mà bao tính toán của thất bại trong gang tấc.

      Cái tên lưu manh ngu ngốc Cận Doãn Văn kia đâu xứng để làm vị hôn phu của chứ!

      ta là chuẩn bị cho con ranh Giang Úy Nhiên cơ mà, nhưng cuối cùng chính mình hồ đồ làm hỏng mọi chuyện.

      Trong lòng lúc này hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng đứng trước mắt bao người nên thể phát tác ra được, Giang Tiểu Nhã đúng là nuốt trôi cục tức này. Trong tầm mắt của ta, mặc váy đen lạnh lùng hờ hững bước tới.

      Giang Úy Nhiên! Đồ tiện nhân này! Đoạn video vừa rồi nhất định là do ta giở trò sau lưng!

      Hai tay Giang Tiểu Nhã khẽ nắm chặt lại, móng tay cắm sâu vào trong lòng bàn tay tạo nên đau đớn làm cho ta phục hồi lại tinh thần, mặt ra vẻ hân hoan với nụ cười rất thân thiết, từ bậc thang bước xuống về phía mới xuất với vẻ mặt ôn nhu, mỉm cười : "Nhiên Nhiên về rồi."


      Ánh mắt nhìn ra phía sau , đối với ánh mắt giống như mỉa mai của thiếu niên tuấn kia coi như thấy, cũng vô cùng thân thiết : "Tiểu Lịch cũng về rồi. tốt, hôm nay trong nhà rất nhiều khách quý đến, em bảo người gọi điện cho hai người mấy lần cũng thấy ai nghe máy."


      "Hừ. Khách quý có phải đến vì chúng ta đâu, chúng ta cần phải có mặt để làm gì chứ!" Thiếu niên tuấn tú hừ tiếng, giọng thể khinh miệt làm cho Giang Tiểu Nhã vốn mang vẻ mặt hoan hỉ vui vẻ ngay lập tức xị xuống, nụ cười vừa miễn cưỡng lại vừa ủy khuất.

      "Còn nữa, tên tôi là Giang Lịch. Tôi cũng chỉ có chị thôi, về sau cần phải gọi tôi thân thiết như vậy, làm tôi cảm thấy rất buồn nôn!" Giang Lịch ngữ điệu ngày càng sắc bén làm cho Giang Tiểu Nhã có chút luống cuống đứng yên tại chỗ, nước mắt giống như sắp trào ra, bộ dáng đáng thương làm cho số người ở đây nhìn tự chủ được muốn đến an ủi ta, đâu còn nhớ chuyện xấu vừa rồi nữa.

      Giang Úy Nhiên dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn lại ta, vẻ mặt nhàng tinh xảo để lộ ra tia cảm xúc hận thấu xương, nhưng lại cuối cùng cũng thèm đáp trả câu. Quay lại liếc nhanh Giang Lịch đứng ở bên cạnh, rồi nhàn nhạt lên tiếng: "Chúng ta vào thôi."

    5. Hungdtk

      Hungdtk Well-Known Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      3,564
      63.3: (Tiếp)

      Edit: Kẹo Ngọt

      “ Đồ mất dạy!” Đứng từ xa chứng kiến cảnh đó, Giang Hạo Thành có chút mất bình tĩnh quát to, mỗi lần ông ta nhìn thấy hai đứa con với vợ trước là ông ta cảm thấy bản thân mình giảm mất mười năm tuổi thọ.

      Ông ta bước vội xuống, cầm tay Giang Tiểu Nhã phải chịu uất ức kéo ta về phía sau mình để che chở, rồi nghiêm khắc trách cứ: “Sao con có thể chuyện với chị mình như vậy? Con có biết hôm nay là ngày gì hả, ra ngoài chơi bời thèm vác mặt về cha còn chưa đâu. Vừa về đến nhà gây chuyện làm cha xấu hổ, là uổng công bao năm ta nuôi nấng các ngươi!”.

      "Hạo Thành!" Tôn Hồng từ phía sau tiến đến cất giọng luống cuống gọi ông ta câu, rồi bước đến bên níu cổ tay ông ta lại, giọng mềm mại khuyên giải: “Các con còn , đừng so đo với chúng làm gì, làm như vậy mọi người lại chê cười cho…”

      Bà ta mang vẻ hiền từ cất lời giải cho hai đứa con chồng khiến cho Từ Y Nhân đứng ở xa nhìn thấy vậy cũng khỏi nhíu mày. trách được trong giới giải trí này ai cũng Tôn Hông tuy là mẹ kế nhưng đối xử rất tốt với con chồng, đối với hai đứa con chồng ngang ngược hỗn hào vẫn mang theo thái độ hiền hòa cung phụng, đúng là rất dụng tâm.

      Nhưng lúc này đây, chứng kiến cảnh tượng này lại có cảm giác đau lòng và thương cảm đối với hai chị em họ Giang.

      Giang Úy Nhiên bây giờ so với trước kia có chút giống nhau, kiêu ngạo và thanh lãnh trong mắt mọi người lúc trước giờ đây lại đan xen thêm chút bi thương cùng mệt mỏi, còn người vốn cà lơ phất phơ như Giang Lịch cũng biết từ khi nào nhuộm lại mái tóc màu vàng trở lại màu đen huyền tự nhiên, nhưng dù có những thứ khác biệt kia hai chị em họ vẫn rất xinh đẹp và nổi bật.


      biết Giang Hạo Thành có bao nhiêu chán ghét đối với họ, mới có thể mở miệng mắng đứa con ruột xinh đẹp của mình là “Đồ mất dạy” trước mặt bao nhiêu người?

      Có thể dễ dàng nhận thấy, tình cảnh của hai người bọn họ cũng khác nhi như là mấy.

      Người vốn đứng lạng lẽ quan sát trò vui từ đầu đến giờ là Cận Doãn Hạo biết từ lúc nào đặt lý rượu tay xuống, bước về phía mấy người kia.

      Tôn Cầu Vòng đứng khuyên giải Giang Hạo Thành đột nhiên thay đổi sắc mặt, có chút khó khăn nén bi thương xuống, mở miệng : “A! Úy Nhiên, con như vậy cũng đúng rồi! Cho dù trong lòng con vui đến đâu chăng nữa, nhưng việc chúng ta cũng nhận Tiểu Nhã là con nuôi rồi.Từ nay về sau con bé là em của con, hôm nay là ngày sinh nhật của nó, sao con có thể đem thứ hoa này về nhà chứ?”

      Tầm mắt của mọi người theo tiếng của bà ta toàn bộ nhìn sang Giang Úy Nhiên, lúc này mặc người bộ váy đen, tóc buộc lên cao, mặt mộc trang điểm lúc này cùng với kiêu ngạo trước kia nào có điểm nào giống nhau?

      Ánh nắng cuối ngày chiếu lên người khiến cho dung nhan của trở nên mông lung đẹp khó tả, khuôn mặt xinh đẹp trắng ngần, vòng eo nhắn hiếm có, cùng với đôi chân thon dài thẳng tắp mà bất cứ người mẫu nào cũng phải mơ ước, có thần sắc vốn kiêu ngạo khó gần này để lộ ra vẻ đẹp khiến người ta lưu luyến thôi nhưng lại mang theo chút xa cách thể chạm đến được.

      Tầm mắt của mọi người cuối cùng rơi vào trước ngực của , đó gài đóa hoa hết sức khéo léo tinh xảo, nhưng làm người ta phải ngạc nhiên đóa hoa đó lại là hoa dành cho người khuất!


      "Tôi biết hôm nay là sinh nhật của ta, nhưng hoa này cũng phải chuẩn bị cho ta đâu, dì Tôn cần gì kinh ngạc như vậy." Giương mắt nhìn qua người phụ nữ làm bộ làm tịch trước mặt mọi người, Giang Úy Nhiên hiển nhiên cũng chẳng muốn nhiều thêm, nhưng giọng mỉa mai của trong mắt mọi người, lại làm cho Giang Hạo Thành cùng Tôn Hồng hết sức khó xử.

      "Con biết ư! Con biết là ngày hôm nay là ngày gì mà còn làm xằng làm bậy như thế sao, biết lễ nghi gì cả, đồ hỗn láo!"

      Giang Hạo Thành vừa vừa thở hổn hển, lời còn chưa dứt, giơ tay đánh về phía Giang Úy Nhiên.


      "Bang!" tiếng tát rất ràng vang lên bên tai mọi người, trong thời khắc mấu chốt Giang Lịch kéo Giang Úy Nhiên ra sau mình rồi thay hứng trọn cái tát, lúc này cậu ta cười lạnh đưa tay lau vết máu ở khóe môi, nhìn năm dấu tay in ràng mặt cậu ta có thể thấy vừa rồi Giang Hạo Thành dùng bao nhiêu sức lực để ra tay.

      cái tát này nếu là vừa rồi đánh lên mặt Giang Úy Nhiên, ít nhất cũng phải làm lảo đảo ngã xuống đất.

      Cận Doãn Hạo gương mặt tuấn tú thoáng chốc trở nên lạnh lùng cứng rắn như sắt thép, nhưng nhớ lại lời dặn dò của trong điện thoại ngày hôm qua cách nào bước lên bảo vệ được.

      Ánh mắt Giang Úy Nhiên muốn phát hỏa khi nhìn sang em trai mình, sau đó mãnh mẽ bước lên kéo Giang Lịch qua bên, đối mặt với Giang Hạo Thành rồi cất giọng cười lạnh: "Hôm nay là ngày nào ư? Tôi đương nhiên biết hôm nay là ngày nào rồi! Hôm nay là ngày giỗ của mẹ tôi, chúng tôi tảo mộ, vì bà chuẩn bị bó hoa có gì sai hả? !"


      Thanh kia lạnh như băng thẩm thấu vào tận xương tủy, mang theo bi thương tả xiết cùng với phẫn nộ ngùn ngụt giống như dùng hết khí lực của mình để ra vậy, xong hốc mắt trở nên phiếm hồng, nhưng giọt nước mắt cũng chưa từng rơi.

      Hết lần này tới lần khác, gương mặt xinh đẹp mang theo nét đau thương của Giang Úy Nhiên cũng đủ để cho bất cứ ai nhìn vào phải thương tiếc và đau xót thay cho . Giang Hạo Thành hung hăng thể tất nhiên nghĩ tới lại đột nhiên ra những lời như vậy, ông ta vốn mười phần khí thế thế đột nhiên rơi vào thế hạ phong, lúc này đây cách nào mở miệng ra được.

      Hai năm trước ông ta còn ở trước mặt giới truyền thông ra vẻ thương tiếc người vợ khuất chút, nhưng sau đó ông ta còn chú ý gì đến việc này nữa.

      Tôn Hồng nụ cười mặt cũng là có chút ít lạnh , ở bên cạnh mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ với thái độ giống như chờ xem náo nhiệt, bà ta đành phải ngượng ngùng mở miệng : "Chúng ta trong đoạn thời gian này có chút bận rộn nên hồ đồ quên mất. Nhưng đứa trẻ này, con nhớ cũng nên nhắc nhở chúng ta chứ, để mọi việc thành ra như thế này, ba của con cũng cảm thấy áy náy lắm!"

      Bà ta như vậy ràng là nhắc nhở khách khứa Giang Úy Nhiên bụng dạ khó lường, còn tuổi có thể làm cho bề trong nhà phen khó xử như vậy.

      "Đúng vậy chị à, sao chị sớm ra chứ! Làm cho ba ba hiểu lầm hai người như vậy, hẳn là trong lòng ba ba cũng rất khó chịu đấy!" Giang Tiểu Nhã vừa phục hồi lại tinh thần cũng vội vàng theo Tôn Hồng phụ họa vào, trong ngữ điệu có trách cứ nhưng thần sắc lại bối rối cùng biết phải làm như thế nào, bộ dáng giả mèo khóc chuột giống hệt Tôn Hồng.

      "Thu hồi cái bộ dáng giả mù sa mưa của ngươi lại , ta nhìn cũng cảm thấy buồn nôn." Giang Lịch liếc xéo ta cái rồi cười lạnh tiếng, bên cạnh Giang Hạo Thành thần sắc vừa hòa hoãn chút ít lại trở nên giận dữ hơn trước, muốn phát tác, nhưng trong tầm mắt ông ta lại xuất người báo trước xuất .

      Người đàn ông mới tới mặc chiếc áo sơ mi nhạt màu cài hai khuy bên , bên dưới sơ vin, ta bước từng bước nhàng thảnh thơi vào. chiếc áo comle tối màu tùy tiện vắt tay, khóe môi hơi cong lên, khí chất tỏa ra người ta làm cho những người xung quanh cảm thấy như được tắm trong làn gió xuân ấm áp vui vẻ.

      ta có mái tóc ngắn hơi xoăn, các đường nét khuôn mặt ràng mà tinh tế, người đàn ông này mang theo chút khí chất lãng mạng của quý tộc quốc. ta chậm rãi đến trước mặt mọi người, ánh mắt nhìn nhanh qua dấu năm ngón tay in mặt Giang Lịch, khóe môi khẽ phát ra tiếng cười: "Chà. Hôm nay là để cho tôi được mở rộng tầm mắt rồi. Trong thành phố này, còn có người dám ra tay tát lên mặt người của Sở gia chúng tôi cơ đấy?"

      " làm cho em rể chê cười rồi. Đứa này nghe lời, cũng là tôi hơi nóng giận nên có chút quá tay." Giang Hạo Thành làm sao có thể nghĩ tới sau nhiều năm liên lạc lúc này đột nhiên lại có người của Sở gia xuất ở đây, trong lòng thoáng buồn bực, nhưng mặt nhưng lại vẫn như cũ dám hiển lộ ra chút bất mãn nào.

      Trong thành phố này có bốn đại gia đình lớn nhất, trong đó nổi trội lên bốn vị công tử đồng trang lứa là: Thiệu Chính Trạch lạnh lùng kiêu ngạo, Cận Doãn Hạo ôn hòa tài giỏi, Mạnh Ca bí khó đoán, còn Sở Tuân lại là vị công tử độ lượng rộng rãi, có khí chất nhàng như ngọc.

      Giờ phút này nghe thấy ta đột nhiên biểu lộ cảm xúc câu như vậy, có thể thấy ta có chút tức giận, những người đứng bên cạnh vốn hiểu tính tình ta có chút ít kinh ngạc.

      "Chỉ là tức giận chút thôi sao?" Sở Tuân lại hiển nhiên hạ quyết tâm chịu bỏ qua, ánh mắt nhìn sang hai chị em im lặng đứng bên, đưa tay vỗ vỗ bờ vai thon gầy của , quan tâm đến những người xung quanh : "Con bị câm rồi à? Hay hai đứa còn nhận rat a là ai nữa?"

      Giang Úy Nhiên giương mắt nhìn lên, biểu tình miễn cưỡng đề phòng cùng lạnh nhạt như băng hoàn toàn biến mất, đối mặt với con ngươi ôn nhu như nước của Sở Tuân cất tiếng gọi câu: "Cậu.."

      "Như vậy mới ngoan chứ." Sở Tuân tỏ vẻ vừa lòng vỗ lên khuôn mặt mỹ lệ của sau đó lại nhìn về phía Giang Lịch thở phào nhõm : "Con cháu của Sở gia chúng ta, còn có ai phải ăn tát của người ngoài đâu?"

      "Cháu, là cháu nhận thay cho chị" Giang Lịch ngữ khí có chút vui, bất mãn lầm bầm tiếng.

      "Tốt lắm. Bà ngoại rất nhớ các cháu, nên sai ta tới đây đón các cháu về, chúng ta thôi." Tiếng vừa cất lên đưa tay ôm vai , cũng buồn quay đầu lại hướng phía bên ngoài mà .

      "Hả. Em rể, này..." Giang Hạo Thành hiển nhiên là cực kỳ khó chịu, để cho Giang Lịch mang khuôn mặt như vậy về, nếu bị đôi vợ chồng già xưa nay chuyên bao che khuyết điểm nhìn thấy, chắc chắn càng thêm vừa ý ông ta.

      " rể cứ yên tâm. Tôi nhất định chăm sóc tốt cho hai đứa cháu ngoại này, làm ảnh hưởng đến quan hệ cha con của ba người đâu." Lúc này Sở Tuân đâu còn là công tử văn nhã hiền hòa như lúc bình thường nữa, đáy mắt ta mang theo tức giận khi quay đầu lại vừa cười vừa làm cho Giang Hạo Thành bỗng rùng mình cái.
      Yoolirm Park, Thanhha, Traxy23 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :