123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Xuyên không + Bán trọng sinh] SỦNG PHI - Triêm Y 177/456

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 82: Cảnh Báo

      Edit: Linh Sờ Tinh

      “Điện hạ, thiếp vừa vào phủ, mọi việc còn chưa quen thuộc. bằng cứ để Trắc phi tiếp tục chưởng quản việc trong phủ, thiếp từ từ tiếp nhận sau”.

      cần. Danh bấtchính, ngôn bất thuận. hỏi Điền Phúc Sơn”.

      “Vâng”. Hách Liên Mẫn Mẫn hạ mi, hơi mang ý cười.

      Tông Chính Lâm mang theo Hách Liên Mẫn Mẫn vào cung tạ ơn, Tô Lận Nhu ở Phương Hoa Uyển tìm hiểu những tin mới nhận được.

      thu nguyên khăn rồi?”. Xem ra điện hạ hề giống như lời đồn, chỉ gần gũi mỗi nữ nhân ở Đan Như Uyển kia.

      “Nhanh đến hầu hạ ta chuẩn bị . Dù thể áp chế Hách Liên Mẫn Mẫn, ít nhất cũng thể thua Mộ thị”. thời Hách Liên thị đắc thủ, điện hạ sớm hay muộn cũng ân trạch hậu viện. Hôm nay phải lưu lại ấn tượng tốt, sau này mới thuận tiện làm việc.

      “Chủ tử, dậy thôi. đến giờ tỵ”. Mặc Lan thấy Mộ Tịch Dao lại nằm ỳ dậy, bất đắc dĩ vô cùng. “Chủ tử, nếu dậy, điện hạ trở về, ngài làm sao mà đến lễ gặp mặt được?”

      Mộ Tịch Dao nghe Mặc Lan líu ríu tỉnh lại từ sớm, chỉ có điều lười nhác muốn động đậy. Nhưng vừa nghe Tông Chính Lâm trở về, vội vàng ngồi dậy để người hầu hạ. Nàng còn muốn giữ chút sỹ diện thể để cho mình bị Tông Chính Lâm khiêng vào đó được.

      “Nước mật ong”.

      “Điện hạ phân phó, chỉ có thể dùng nước ấm”. Huệ Lan đưa ly nước cho Mộ Tịch Dao, cũng mặc kệ nàng vui, sai người thay y phục chải tóc.

      “Chủ tử, điện hạ phái kiệu đến đón ngài”. Triệu ma ma vào nhà, thấy thân quần áo Mộ Tịch Dao mặc, thầm thở dài. Sao lại biết chú trọng như vậy, dù sao Chính phi cũng là chủ tử ở .

      Bên trong Thiền Như Uyển, Tông Chính Lâm ngồi chủ vị, bên cạnh là Hách Liên chính phi đoan trang.

      Tô Lận Nhu mang theo đám nữ quyến theo thứ tự ngồi xuống , cả phòng im lặng chờ nữ nhân duy nhất vắng mặt đến giờ phút này.

      “Mộ Trắc phi có thai, chắc là đến chậm chút, mọi người ngồi chờ chút, trò chuyện cho quen thuộc”.

      Vạn Tịnh Văn nhìn Hách Liên Mẫn Mẫn diễn vai chính thất, móng tay cắm sâu vào da thịt. Tạm thời để ả ta đắc ý vài ngày, về sau có lúc ả phải khóc.

      “Điện hạ, hôm nay mẫu phi có đến việc xuất cung mở phủ, chậm nhất tháng sau phủ hoàng tử mới có thể xây xong. Bố trí sân cho các vị muội muội, là giống như giờ, hay là có an bày khác”.

      Tông Chính Lâm đợi lâu thấy Mộ Tịch Dao đến, đoán là nữ nhân kia lười nhác nằm ỳ chịu dậy, chợt nghe Hách Liên Mẫn Mẫn đề cập chuyện phủ đệ, mới hơi chú ý.

      “Ngươi nghĩ như thế nào?” Tông Chính Lâm hỏi ý Hách Liên Mẫn Mẫn.

      Hách Liên Mẫn Mẫn muốn mình thích cái tên Thiền Như Uyển, nghe qua cảm thấy quạnh quẽ, muốn đổi cái tên khác nghe tươi vui hơn.

      “Tỷ tỷ chắc còn biết, Thiền Như Uyển là điện hạ tự mình ban hoành, thiếp cực kỳ hâm mộ đấy”. Tô Lận Nhu nắm khăn lụa , vẻ như mình cũng muốn cầu cái. Điện hạ đối với chính phi quan tâm bao nhiêu, sao đối với mình lại có dù chỉ điểm ? Nếu phải hôm ấy vừa lúc thấy Điền quản chỉ huy người treo tấm hoành kia lên, có lẽ bản thân còn biết việc đó.

      U oán nhìn Tông Chính Lâm, thấy cũng nhìn lại, nhất thời đôi mắt đẹpđầy tình, thẹn thùng thôi.

      Hách Liên Mẫn Mẫn thấy Tô Lận Nhu ở dưới mắt mình lại dám câu dẫn Lục điện hạ, môi mím chặt, nhắc đến chuyện đổi tên nữa.

      “Đan Như Uyển của thiếp đổi đâu”. Mộ Tịch Dao xinh đẹp kiều bước vào, chiếc quạt tròn đơn giản tay lại làm nàng thêm quyến rũ câu hồn.

      Mọi người thấy Trắc phi mặc bộ quần áo màu xanh váy dài lụa mỏng thướt tha tới, tươi cười khéo léo, mắt đẹp trông mong.

      Hách Liên Mẫn Mẫn thần sắc căng thẳng, đúng là tinh! Khó trách lại có thể mê hoặc điện hạ độc sủng hai năm trời. Vẻ mặt Vạn Tịnh Văn đại biến, vội vàng cúi đầu che giấu. Tô Lận Nhu hai tay nắm chặt, tức giận đến mức muốn xé nát khuôn mặt tươi cười quyến rũ kia. Trong phòng nhiều người như vậy, cố tình chọn quần lụa màu mỏng giống nàng! Đây là đối địch trời sinh có phải ?

      Mộ Tịch Dao bước xoay đến gần, thấy vẻ cảnh cáo trong mắt Tông Chính Lâm, biết là boss chờ lâu lắm, còn kiên nhẫn nữa.

      “Thiếp thỉnh an điện hạ, thỉnh an Chính phi”. xong muốn quỳ gối hành lễ, chỉ là cái động tác kia chậm rì, Tông Chính Lâm thấy buồn cười. Tiểu nữ nhân cố tỏ vẻ “được sủng mà kiêu” sao? Có tiến bộ!

      “Mộ thị có thai, cần đa lễ”. đợi Hách Liên Mẫn Mẫn phản ứng, Lục điện hạ mở miệng trước.

      Hách Liên Mẫn Mẫn thấy Mộ Tịch Dao nâng cao bụng, rất phiền chán. Lại thấy nàng ầm thầm làm nũng với Tông Chính Lâm, càng thờ ơ lạnh nhạt. định ra oai phủ đầu với nàng, để cho nàng làm lễ được hơn nửa mới kêu lên, lại bị Tông Chính Lâm thương hoa tiếc ngọc trước. Trong lòng có chút dễ chịu.
      minhhanhng, Sweet you, levuong25 others thích bài này.

    2. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      cái ả Vạn gì đó mưu gì với bạn Dao Dao vậy ta. cái cảnh mà miêu tả về chính phi ý chắc là bị bạn điện hạ sai người tẩm quất cho à.
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    3. Linh Sờ Tinh

      Linh Sờ Tinh Well-Known Member VIP

      Bài viết:
      1,074
      Được thích:
      9,128
      Chương 83: Kết oán

      Edit: Linh Sờ Tinh

      “Rất mệt mỏi sao?” Tông Chính Lâm nửa ôm nửa bế, mang Mộ Tịch Dao trở lại Đan Như uyển.

      “Cũng bình thường. Thai này ngoan hơn nhiều so với Thành Khánh”. Mộ Tịch Dao tựa vào lòng Tông Chính Lâm, khẽ vuốt bụng.

      “Sau khi khai phủ, bản điện Thục Trung chuyến. Đến lúc đó chỉ sợ về kịp lúc nàng sinh”. Tông Chính Lâm nhíu mày, rất lo lắng. Lần trước khi Mộ Tịch Dao sinh có trấn giữ bên cạnh, mọi đều tốt. Lần này trong phủ người đông phức tạp, còn có quân cờ mà An quốc công phủ bố trí quấy phá. Hách Liên Mẫn Mẫn có khả năng toàn tâm toàn ý chiếu cố Mộ Tịch Dao. Do đó, thế lực của nàng đơn bạc, lại muốn sinh sản, cực kỳ nguy hiểm.

      “Lúc bản điện , đưa nàng về Mộ phủ nhé? Lúc đó chắc Mộ đại nhân đến Thịnh Kinh nhậm chức”.

      được. Nếu như An quốc công phủ muốn xuống tay, nếu thiếp rời khỏi phủ hoàng tử, bọn họ càng thêm kiêng nể gì. bằng với mẫu phi, trước khi thiếp sinh nửa tháng, qua bên đó làm phiền thời gian?”

      Tông Chính Lâm nhíu mày. Trong cung của Thục phi nhìn an toàn, nhưng thực ra trong tất cả các cung đều có kẻ nằm vùng. Nếu Quý phi nhân cơ hội đó để ra tay, khó lòng phòng bị.

      ổn. Trong cung mẫu phi có tai mắt của Quý phi”.

      Mộ Tịch Dao kinh ngạc. Tông Chính Lâm nhổ nằm vùng ? Chẳng lẽ muốn đánh ngược ván?

      Quý phi muốn thầm ra tay, vậy cũng phải xem có thể xếp đặt được ! Mộ Tịch Dao cười vô cùng giảo hoạt. Kéo người xuống nước, nàng rất thích ý.

      Chạng vạng, Tông Chính Lâm đến Thiền Như Uyển cùng Hách Liên Mẫn Mẫn dùng cơm, hai người theo quy củ, nửa câu cũng . Hách Liên Mẫn Mẫn thầm lưu ý, thấy Tông Chính Lâm chỉ dùng chút măng tươi, ngay cả canh giải nhiệt, ngụm cũng uống, thấy vô cùng sốt ruột.

      “Điện hạ, hợp khẩu vị sao?” Nếu Tông Chính Lâm quen đồ ăn Thiền Như Uyển, ổn.

      “Giờ ngọ có uống thêm ít canh, bây giờ đủ rồi”. Tông Chính Lâm dù sao cũng là nam nhân, đối với lòng dạ nữ nhân cũng hiểu biết. chỉ để ý Mộ Tịch Dao, mà nàng có gì nấy, thích bày sắc mặt cho ngườixem, cần phải phỏng đoán. giờ ngồi đối diệnh là Hách Liên Mẫn Mẫn , phải là Mộ Tịch Dao biết kiêng kị, cảm thấy dễ chịu, cũng chỉ có thể nén ở trong lòng.

      Ở Đan Như Uyển ăn thư thái, uống thêm mấy ngụm canh? Ở chỗ nàng chỉ gắp mấy đũa muốn ăn. Hách Liên Mẫn Mẫn vốn tưởng mình có thể khắc chế cảm xúc, giữ bình tĩnh. Nhưng khi chuyện tới trước mắt, mới phát mình tự đề cao mình. ràng là ở Thiền Như Uyển, khắp nơi lại có bóng dáng nữ nhân kia! Cố nén bất bình trong lòng, Hách Liên Mẫn Mẫn đứng dậy hầu hạ Tông Chính Lâm súc miệng rửa tay.

      Hai người thu thập thỏa đáng, Hách Liên Mẫn Mẫn dâng trà, ngồi bên cạnh Tông Chính Lâm, muốn lại thôi.

      “Chuyện gì khó xử?”

      Thần sắc của Hách Liên Mẫn Mẫn có thêm vài phần được tự nhiên, cố ra vẻ điềm tĩnh hỏi, “Điện hạ, hậu viện có phải an bài thị tẩm?”. Đây là chuyện mà tất cả chính thất phải hỏi, dù muốn, cam lòng cũng phải nuốt vào, xin chỉ thị của phu quân.

      Mắt phượng của Tông Chính Lâm khép hờ, nhìn nàng thấp thỏm yên, mới nhàn nhạt dặn dò. “Mồng mười lăm ở phòng ngươi. Các ngày còn lại, cần để ý”. Mộ Tịch Dao kia còn ước gì mình bội ước buông tay. Há lại có thể cho nàng được như ý!

      Hách Liên Mẫn Mẫn vốn chỉ nghĩ tuân thủ nghiêm chỉnh bổn phận chính thất, quản lý hậu viện. ngờ được Tông Chính Lâm nhận lời, nhất thời vui mừng xen lẫn.

      Tông Chính Lâm nguyện ý tuân thủ quy củ của tổ tông, là chuyện cực kỳ hiếm có. Bên ngoài có lời đồn đãi, trong các vị hoàng tử, chỉ có Tứ điện hạ là để ý mặt mũi Chính phi, mỗi tháng đều đúng hạn qua viện. Còn các điên hạ khác nếu phải chiêu tẩm sủng thiếp là ngủ với mỹ cơ, làm gì có ai để chính phi vào mắt. Nếu lời bất kính, dù là đương kim thánh thượng, mồng mười lăm cũng hề nghỉ ngơi ở tẩm cung của Thứ hậu. Nhưng mà tốt xấu gì cũng còn có chữ “Thứ” để lấp liếm, ngay cả quan lại khuyên can cũng được.

      “Thiếp tạ ơn điện hạ lo lắng”. Hách Liên Mẫn Mẫn cảm thấy yên lòng, động tình, chậm rãi dựa vào lòng Tông Chính Lâm.

      Tông Chính Lâm thấy mắt nàng ửng đỏ, hiểu là nàng tacảm động . Cảm thán, đáng tiếc đây phải suy nghĩ trong lòng , cuối cũng cũng chỉ là quan tâm bên ngoài. nhàng nắm bả vai nàng ta, đẩy dịch ra.

      “Giữa phu thê, sao còn khách sáo”. thể nào tiêu thụ nổi ân tình của nàng ta.

      Tông Chính Lâm đứng dậy nhìn đồng hồ nước, quay đầu dặn dò, “Thời gian còn sớm, bản điện thư phòng chuyến, lát nữa trở lại”.

      Hách Liên Mẫn Mẫn bị đẩy ra, ấm áp trong lòng lập tức bị dội nước lạnh. Giương mắt nhìn bóng lưng cao ngất biến mất ở ngoài cửa, nàng ta buông đầu, thầm cắn chặt răng.

      thể nản chí, sủng ái, chỉ có danh nghĩ Chính phi, vô cùng gian nan! Con đường này tuy khó, nhưng dù sao thời gian mới ngắn ngủi. Chỉ cần dẹp bỏ mọi chướng ngại cản đường, nàng tin vĩnh viễn nắm được tâm của Tông Chính Lâm. Hôm nay tất cả mọi vấn đề chỉ vì “phía trước mặt có Châu ngọc ” mà thôi!

      Tông Chính Lâm ra khỏi chính phòng, cũng thư phòng, mà được nửa đường vòng lại, chỉ mấy hơi đến bên ngoài Đan Như Uyển.

      Mộ Tịch Dao nhìn nam nhân nhanh đến, cười đứng dậy nghênh đón. Mới tới gần, thấy mùi lư hương nhàn nhạt, lập tức hắt hơi ngừng.

      Lúc đầu Tông Chính Lâm biết nguyên nhân, thấy nàng khó chịu, vội vàng qua đỡ nàng ngồi xuống. Nào biết Mộ Tịch Dao chẳng những tốt hơn, mà nước mắt lưng tròng đẩy ra, dùng sức trốn ra sau. Cuối cùng toàn thần đỏ hồng, liều mạng gọi Triệu ma ma cùng Mặc Lan.

      “Chủ tử!” Mặc Lan cả kinh, nâng nàng đến nhà tắm.

      “Điện hạ, Trắc phi hợp với các loại lá cây trong lư. Lần trước ở trong cung Thục phi lúc, trong lúc lỡ đãng ngửi chút mùi toàn thân liền đỏ lên. Khi đó điện hạ còn ở trong quân doanh, nên chưa báo cho người biết”. Triệu ma ma nhìn Tông Chính Lâm sắc mặt trầm, nhanh chóng giải thích.

      Tông Chính Lâm bị Mộ Tịch Dao đẩy ra vui, lại nghe đến mùi, làm sao ? Nhanh chóng cởi áo ngoài đến thiên điện tẩy rửa.

      Lúc trở ra, Mộ Tịch Dao tốt hơn rất nhiều. Chỉ có cái mũi tinh xảo đáng thương bị xoa thành đỏ rực, người khôi phục như lúc ban đầu.

      Nhìn lông mày Tông Chính Lâm nhíu chặt, Mộ Tịch Dao làm nũng kéo tay , bổ nhào vào lòng , “ sao. Tật xấu từ , thiếp quên mất”.

      Có thể quên mới lạ. Điều này phải là do nàng có vấn đề,cũng phải thân thể có việc gì, mà là do hệ thần kinh của đời trước bị dị ứng. Cái loại bệnh kỳ quặc này, làm hại Mộ Tịch Dao , kẻ chưa bao giờ trải qua việc như vậy xém chút chửi cha chửi mẹ. Hiệu quả đan dược sao lại kém như thế? Lấy những thứ khác bù lại được hay sao chứ?

      Tuy rằng được đan dược bảo hộ bị làm sao, chỉ hắt xì, da đỏ hồng, nhưng tốt lắm?

      Tông Chính Lâm sờ đầu nàng, giận chó đánh mèo lên Hách Liên Mẫn Mẫn. Trước kia từng nghe Tịch Dao nàng thích phấn hương kém chất lượng, ra phải là cố ý từ chối. Trong lòng bất mãn Mộ Tịch Dao giấu diếm việc này, hôn lên trán nàng.

      “Hôm nay mệt mỏi, nghỉ sớm ”. Ôm nàng vào phòng , sau đó lại ra dặn dò xử lý hậu quả.

      “Mang áo ngoài hủy . Truyền lời cho Điền Phúc Sơn, đem các loại hương phấn lá cây đều liệt vào vật cấm”.


      “Điện hạ, ngài quay về sao?” Mộ Tịch Dao bị Tông Chính Lâm ôm, buồn bực hỏi.


      “Còn khó chịu?” nghe nàng chuyện, giọng mũi rất nặng. Tông Chính Lâm đứng dậy muốn gọi ngư y.


      Mộ Tịch Dao nhanh chóng ngăn trở, bàn tay bé của nàng đặt lên bàn tay to của , cam đoan lát là tốt rồi.


      Nghẹt mũi hắt xì lại phải thỉnh ngự y? Nàng gánh nổi cái danh này đâu.

      Tông Chính Lâm thấy tinh thần nàng khá tốt, mới yên tâm. Cởi áo, kéo nàng vào lòng, ôm chặt.

      “Kiều Kiều của bản điện hạ chịu tội, tất nhiên phải quấn quýt rời. Bản điện thương , đành lòng rời ”. Tông Chính Lâm có bài bản hẳn hoi, lấy cớ trở về Thiền Như Uyển, tất cả là tại vì Mộ Tịch Dao yếu ớt.


      Mộ Tịch Dao thấy trình độ Lục điện hạ trợn mắt dối lại tiến thêm bậc, nàng cũng thấy bái phục. nam nhân này luôn muốn áp bức nàng bằng mọi cách có thể, chỉ cái hắt xì thành cái cớ để phải đặt chân vào hậu viện. cần nghĩ cũng biết, sắc mặt của Hách Liên Mẫn Mẫn ngày mai như thế nào.


      “Điện hạ, thiếp chịu tội rồi, ngày mai thỉnh an, cần nhận xui xẻo do đắc tội chính phi chứ?” Hách Liên Mẫn Mẫn vào phủ làm nàng rất ghét, nhất là việc sáng sớm phải thỉnh an. Quy củ cái quỷ gì chứ, sáng sớm ngủ cho thoải mái , hội họp cái gì!

      Tông Chính Lâm vùi đầu vào sau gáy nàng cười khẽ tiếng. Việc mà Tiểu nữ nhân bất mãn Hách Liên Mẫn Mẫn nhất chính là do được ngủ đủ giấc.

      “Kiều Kiều có cầu, bản điện hạ đáp ứng”.


      Hai người ôm nhau ngủ trong phòng, Hách Liên Mẫn Mẫn ở Thiền Như Uyển tức đến muốn nổ tung đầu óc.

      “Khởi bẩm Chính phi, điện hạ cho nô tài truyền lời lại, tối nay nghỉ ở chỗ Mộ Trắc phi, thỉnh Chính phi sớm nghỉ ngơi”.

      “Ngoài ra, lư thảo bị liệt vào vật cấm trong phủ, được trồng cũng được sử dụng chế thành hương liệu”.

      Nghĩ tới lời Điền Phúc Sơn vừa truyền đạt, Hách Liên Mẫn Mẫn buồn bực đến ngực cũng đau. là khinh người quá đáng! Mộ thị kia ràng là mượn chuyện này khiến cho nàng khó coi!

      Ba ngày đầu tân hôn, dám đến phòng nàng kéo người , có còn biết quy củ hay ? Điện hạ ràng quay lại, lại bị nàng ta đùa giỡn lừa gạt qua bên đó!

      Hách Liên Mẫn Mẫn nhìn những trang trí tân hôn trong phòng còn chưa bỏ , cảm thấy hết sức chướng mắt. Ngày mai là ngày thứ ba, cũng là ngày lại mặt, điện hạ đến giờ cũng chưa đề cập. Bây giờ người ngủ, chẳng lẽ mình lại phải học những việc hạ lưu như là xông đến đoạt người hay sao?

      Lúc gả đến đây, bản thân còn tràn đầy khí thế, để trong nhà an tâm. nghĩ tới mới chưa đến hai ngày, liên tục bị đả kích, ngài mai phải với gia đình thế nào đây? Chẳng nhẽ với mẫu thân, nữ nhi của người có bản lĩnh, mới ngày thứ hai tân hôn lưu được điện hạ?
      minhhanhng, Sweet you, levuong31 others thích bài này.

    4. Cố Huân Nhiên

      Cố Huân Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      473
      Được thích:
      1,256
      Có thể nói bộ này cũng là thể loại để châm biến hay phảm bác lại mấy kiểu trọng sinh trả thù hơi lố hơi wá lên, lôi kéo hãm hại người vô tội, điển hình là Vạn thị nè, ngta có làm j đâu mà cũng muốn tính kế, trả thù thì fải trả thù người có thù vs mình thôi, chứ ngta có liên wan đâu nào

    5. béo xinh

      béo xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      342
      Được thích:
      342
      Cái vị chính phi ơi muốn bạn điện hạ đối xử tốt khó hơn lên trời ấy. Chỉ có mỗi bạn Dao Dao là hắt hơi 1 cái là thấy bạn điện hạ xuất bên bạn Dao Dao liền mỗi tội là bạn Dao Dao gặp nhiều quỷ kế thôi à.
      Linh Sờ Tinh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :