1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

TỪNG ĐÓA BỌT SÓNG - Tửu Tiểu Thất (Full -Sắp có eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      TỪNG ĐÓA BỌT SÓNG

      [​IMG]

      Tác giả: Tửu Tiểu Thất

      Số chương: 88 chương

      Convert: ngocquynh520

      Editor: Ciao J

      Nguồn: Sưu Tầm


      Giới thiệu:

      Làm vận động viên bơi lội, Đường Nhất Bạch dựa vào khuôn mặt chinh phục được đông đảo quần chúng nhân dân, cũng bởi vậy được phong là “Nam thần bơi lội”. Mỗi ngày, có vô số người hâm mộ lên Social Media nhắn gọi là ‘Chồng’, khóc muốn sinh ‘đứa ’ cho .

      ngày, Đường Nhất Bạch đăng trạng thái lên Weibo:

      Xin mọi người đừng gọi tôi là chồng, tôi là người có vợ ~ (@ _ @ )~

      (社交媒体 – Social Media: cho phép mọi người sáng tác, chia sẻ, đánh giá, thảo luận, nối liền giữa các trang web và trang thiết bị. Xã giao truyền thông là phương tiện tốt để mọi người cùng chia sẻ ý kiến, giải thích, gặp gỡ và đưa quan điểm, tại chủ yếu là trang web xã hội, Weibo, WeChat, blog, diễn đàn, vân vân....)

      浪花一朵朵 - Từng đóa bọt sóng: 浪花: bọt sóng, 一朵朵: từng đóa, trong đó 一 (nhất) lấy từ tên nam chính, 朵 (đóa) lấy từ tên nữ chính. Tên truyện cũng là tên nick weibo của nam chính, ghép từ tên hai người.
      Last edited by a moderator: 28/4/16
      tien248, hin1412, Mẫn mẫn9 others thích bài này.

    2. papyponggg

      papyponggg New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      13
      :yoyo65:omeoi con chờ edit lâu lắm rồi , #team_Tửu_Tiểu_Thất *hóng*

    3. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 1: Kính bơi và trứng luộc nước trà

      Sau khi tiến vào tháng 10, thời tiết ở thành phố Z vẫn được tốt, những trận mưa liên miên, ẩm ướt, mịt mờ, lạnh buốt, cả thành phố như ngã vào trong bức tranh mông lung của trường phái ấn tượng, lòng người cũng như bị mưa giội nước, vừa ẩm ướt vừa nặng nề.

      Thời tiết xấu như vẫn luôn duy trì cho tới ngày Vân Đóa vào thành phố Z, sau hôm ấy, bầu trời bỗng nhiên trong veo, mặt trời mười ngày thấy treo cao, ánh mặt trời vàng rụm bao phủ vạn vật, thoáng chốc cả thành phố biến thành bức tranh sáng ngời.

      “Đúng là thành phố hiếu khách!” Vân Đóa khỏi cảm thán. vác theo hai cái túi to, tay vịn máy ảnh ở trước ngực, tay kia xách theo túi nhựa đựng trứng luộc nước trà. Trứng luộc nước trà là bữa sáng ăn còn dư mà đành lòng lãng phí lương thực, bởi vậy vẫn luôn xách theo.

      cùng người đàn ông trung niên vóc dáng thấp, Vân Đóa gọi ông ấy là ‘Thầy Tôn’. Mùa hè năm nay tốt nghiệp đại học sau đó tiến vào làm việc ở “Sport Weekly”, vẫn luôn được thầy tôn dẫn dắt. Bây giờ vừa qua thời gian thử việc.

      Thầy Tôn quay đầu nhìn co cái, cười cười. Ông là người thích cười, đối xử với mọi người hòa hợp êm thấm. Thầy Tôn trêu ghẹo , “Vân Đóa, mang theo trứng luộc nước trà hồ bơi còn thể thống gì?”

      Vân Đóa cười hì hì, kéo khóa túi thuận tay ném vào trong túi áo rộng thùng thình.

      Thầy Tôn lại hỏi , “Lần đầu tiên chính thức làm phỏng vấn, có căng thẳng ?”

      Vân Đóa cẩn thận cảm thụ tâm tình vào lúc này, rồi đáp, “ khẩn trương, dù sao cũng có thầy bảo vệ em mà!”

      “Nhìn tiền đồ của em kìa!” Thầy Tôn lắc đầu, “Lần sau có trường hợp như vậy để mình em ra.”

      Vân Đóa biết ông giỡn, trường hợp lớn như vậy, làm sao có thể để con tôm như phỏng vấn đây.

      Đúng vậy, trường hợp lớn. Bởi vì trong hồ bơi tổ chức giải bơi lội cả nước mỗi năm lần.

      Cho tới nay, bơi lội ở Trung Quốc phải là môn thể thao được chú ý rộng khắp hàng đầu, vân động viên vô địch bơi lội giá trị con người còn muốn thấp hơn vận động viên bóng đá bình thường, mặc dù trong lĩnh vực kia chưa chắc có thành tích gì.

      Tình trạng lúng túng này mãi cho tới thế vận hội Olympic năm ngoái mới bị đánh vỡ. Bởi vì lần thế vận hội Olympic lần này, thiên tài Kỳ Duệ Phong của Trung Quốc giành được vàng hai bạc trong hạng mục bơi lội, còn phá kỷ lục thế giới, khiến Trung Quốc hãnh diện phen.

      Thành tích tốt như vậy, đương nhiên nhấc lên làn sóng bơi lội trong phạm vi cả nước.

      Lúc Vân Đóa tới, người ngồi kín hồ bơi, có thể thấy được tinh thần cao của quần chúng nhân dân. Ở khán đài Tây, có đám người kéo lá cờ, cao giọng hô lớn, khẩu hiệu lá cờ là: Kỳ Duệ Phong, cố gắng lên!

      Ngoài ra còn vẫy vẫy các biển hiệu, viết chữ, vẽ tranh, cổ vũ, tỏ tình.... Xem khí này, rất giống tiếp đãi ngôi sao.

      Thời gian so tài bơi lội cũng rất ngắn nhưng phí nhiều công sức như thế, tuyệt lo lắng giá cả hơn mà cố gắng trợ giúp, vậy nhất định là rất mến rồi.

      hổ là quán quân Olympic, Vân Đóa cảm thán, ngay cả người hâm mộ cũng cao hơn người ta vài lần.

      Cũng trách những người hâm mộ phấn chấn như vậy, bởi vì trận đấu hôm nay có Kỳ Duệ Phong tham gia: Bơi tự do 100 mét nam, trận bán kết và chung kết.

      Lại tiếp, sở trường của Kỳ Duệ Phong chính là bơi lội khoảng cách dài, huy chương vàng của đến từ 1500m bơi tự do, còn tại sao lần này lại báo danh tham gia 100m, có lẽ muốn khiêu chiến bản thân chút.

      Đương nhiên, trong mắt người hâm mộ, Kỳ Duệ Phong nhà bọn họ cho dù tham gia bơi tự do 100m cũng là đánh đâu thắng đó, gì cản nổi.

      Kỳ , loại tự tin này phải là mù quáng, bởi sau khi đạt được, Kỳ Duệ Phong xếp thứ nhất tại vòng đấu loại và bán kết.

      hổ là quán quân Olynpic, Vân Đóa lại cảm thán.

      Đáng tiếc là, quán quân Olympic này mặt mũi khá lớn, kết thúc vòng đấu loại và bán kết bước vào đường vận động viên và rời , lý do vì muốn bởi vì phóng viên phỏng vấn mà ảnh hưởng tới trận đấu tiếp theo.

      Muốn phỏng vấn được ta, cũng chỉ đành đợi tới hết trận chung kết.

      Các phóng viên cũng dám phàn nàn, ngoan ngoãn chờ ở khu vực của truyền thông. Trận chung kết sắp bắt đầu thầy Tôn chuẩn bị vị trí đưa Vân Đóa tới đoạt phỏng vấn, ông lo lắng Vân Đóa đeo hai túi to vai chạy nhanh nên chủ động vác túi kia lên vai mình.

      Vân Đóa rướn cổ lên nhìn vân động viên vào trường thi. Nhóm vận động viên đều bị ai cản trở, vừa vừa cởi quần áo. Vai rộng, cơ bụng nhiều, chân dài là bề ngoài của những vận động viên bơi lội này, tuy nhiên nhìn nhiều lần lại thấy hoa mắt.

      Gần như tất cả phóng viên đều nhìn chằm chằm vào Kỳ Duệ Phong, ta ở đường bơi số bốn. Từ khi ta vừa lộ mặt, người hâm mộ ngừng hò hét và thét lên, “Kỳ Duệ Phong! Quán quân! Kỳ Duệ Phong! Quán quân!”

      Các vận động viên làm công tác chuẩn bị sẵn sàng, như là những dây cung chứa đầy lực. Khi tiếng súng vang lên, bọn họ nhanh chóng phi vào trong nước, giống như những chú cá kiếm phá vỡ mặt nước, đuổi theo về phía trước.

      Vân Đóa thể thưởng thức hấp dẫn của bơi lội. Trận đấu này khắc sâu ấn tượng nhất với chính là: Nhanh, quá nhanh.

      Cùng với, ầm ỹ, quá ồn ào.

      Từ khi nhóm vận động viên bắt đầu vào nước, tiếng la hét xung quanh tăng lên bậc, lỗ tai Vân Đóa ong ong, ngồi thẫn thờ lúc lâu.

      Bơi tự do 100m, toàn bộ chỉ trong vòng phút, Vân Đóa còn ù tai thầy Tôn đập bả vai , “Đóa Đóa, nhanh chuẩn bị!”

      Đương nhiên Thầy Tôn rất vội, bởi vì nhóm vận động viên lên bờ, Kỳ Duệ Phong tới bên này, lúc này đoạt đợi đến bay giờ.

      Các phóng viên tiến lên như ong vỡ tổ, tất cả đều ngoại lệ, mục tiêu của tất cả đều là Kỳ Duệ Phong. Chủ đề về Kỳ Duệ Phong gần đây rất nóng, vừa sáng tỏ có bạn lại có mâu thuẫn với huấn luận viên... Ánh mắt các phóng viên nhìn ta vô cùng đói khát.

      Vân Đóa bởi vì phản ứng chậm nửa nhịp, bất đắc dĩ chỉ có thể ở bên ngoài than vẫn, tìm thấy thầy Tôn đâu...

      Các vận động viên khác lục tục qua, Vân Đóa nghĩ thầm dù sao cũng rảnh rỗi có việc gì làm, tùy tiện cản người để phỏng vấn. Vừa muốn mở miệng đột nhiên đôi mắt sáng ngời.

      Người này, mẹ ơi, đẹp trai quá...

      tháo kính bơi và mũ bơi, lúc này mặt vẫn còn những giọt nước. Có lẽ thường xuyên ở trong nước nên da của vô cùng trắng. Khuôn mặt lớn, mũi cao. Hàng mi tuấn, đuôi mắt hơi xếch, đôi mắt chói lọi như ngôi sao, lúc này nghiêm túc nhìn Vân Đóa, nhìn lúc.

      Dưới ánh mắt sạch thẳng thắn của , Vân Đóa có chút co quắp cúi đầu xuống. Ánh mắt của liền rơi vào trước ngực , những giọt nước trong suốt chậm rãi chảy dọc theo cơ ngực rắn chắc của . Xuất phát từ bản năng, ánh mắt Vân Đóa đuổi theo giọt nước, từ từ di chuyển xuống dưới. Giọt nước chảy qua cơ bụng căng cứng của , da thịt trắng nõn vây lấy cơ bụng rắn chắc mà cân xứng, cơ bụng chỉnh tề xinh đẹp như chocolate trắng, rồi lại như chứa sức lực tràn trề.

      Từ trước đến nay, lần đầu tiên Vân Đóa quan sát bụng người đàn ông với khoảng cách gần như vậy, cảm thấy bối rối hồi, chột dạ nghiêng mắt , lại gắp quần đen nửa nửa .

      “Khụ.” cảm giác mặt mình lặng lẽ dâng lên từng hồi nhiệt.

      “Xin chào?” hơi nghiêng đầu chút, giống như gọi chú ý của .

      “...” quên phải hỏi điều gì rồi, đầu óc trống rỗng.

      định nhấc chân rời khỏi vì cuối cùng Vân Đóa cũng tìm được sóng não bình thường, vội vàng ngẩng đầu nhìn , bật thốt lên: “ cảm giác mình phát huy thế nào?” Lời vừa ra, xấu hổ trong lòng vừa dừng lại lại vọt lên.

      “Cũng tệ lắm.”

      “Ừ, có hài lòng với thành tích của mình ?” Vân Đóa hít sâu hai cái, cảm giác tâm tình mình bình tĩnh ít.

      “Thỏa mãn.” trả lời đơn giản như vậy, lẳng lặng nhìn đôi mắt Vân Đóa, chờ đợi vấn đề kế tiếp của .

      Ánh mắt ôn hòa mà kiên định khiến Vân Đóa hiểu sao cảm thấy chột dạ, “Cái đó... Ừ, sau... Mục tiêu huấn luyện sau này của là gì?” Rốt cuộc hỏi vấn đề, cảm giác những vấn đề mình hỏi quả thực có trình độ, khinh bỉ chính mình!

      trả lời mà nhàng cười. cười, đôi mắt kia càng sinh động, đôi mắt sáng long lanh, khóe mắt xếch lên, rất giống lãng tử quyến rũ phụ nữ đàng hoàng. Nhưng ánh mắt lại rất sạch , sạch tới mức người khác có ý hiểu sai.

      Vân Đóa cảm thấy hổ thẹn vì những vấn đề có trình độ của mình. Chút lo lắng duy nhất của tan thành mây khói, cảm giác mình như là binh sĩ hạng nặng chiến trường, cuối cùng binh khí còn chưa nhận được bại trận, làm sao mà chịu nổi! Bất đắc dĩ, đỏ mặt , “Xin lỗi, đây là lần đầu tiên tôi phỏng vấn.”

      sao, tôi cũng lâu nhận phỏng vấn.”

      Lời này có chút kỳ quái, Vân Đóa nghiên cứu sâu. gãi gãi đâu, hỏi, “Xin hỏi, tên là gì?”

      Đây là vấn đề quá lễ phép, trả lời vài câu mà hóa ra đối phương hoàn toàn biết bạn là ai, quá đả thương người rồi.... Vân Đóa hỏi vấn đề này bắt đầu hối hận.

      là óc heo, làm sao có thể hỏi vấn đề này! Biểu hôm nay của quá kém! ~~~~ (>_<) ~~~~

      Nhưng ngoài ý muốn, có phản ứng vui, chỉ nghiêm túc đáp, “Tôi tên là Đường Nhất Bạch.”

      Vân Đóa vẫn đắm chìm trong quẫn bách. cúi đầu, nghĩ lại mở miệng.

      “Cố gắng lên. là người đầu tiên phỏng vấn tôi trong mấy năm này.” dừng chút, giống như đột nhiên nhớ ra chuyện gì, vẻ mặt hoảng hốt trong nháy mắt, sau đó tự tay đưa vật qua, “Cái này cho giữ làm kỷ niệm, hãy nhận lấy.”

      Đây là kính bơi của . Vân Đóa nghĩ thầm, có lẽ dùng cách như vậy để an ủi , vì vậy trong lòng ấm áp, cảm xúc khẩn trương cũng hòa hoãn ít. Nhưng mà... cái vị này cũng quá thành thạo rồi.....

      muốn tùy tiện nhận đồ của người ta, nhưng mà thấy ánh mắt sáng trong mà chân thành, cũng có... khoe khoang của người thường. Trong lúc nhất thời, lại nên lời từ chối, đành nhận lấy kinh bơi, “Cảm ơn... là người đầu tiên tôi chính thức phỏng vấn, tôi cũng muốn đưa ít đồ làm kỷ niệm.”

      “Được.” vui vẻ đáp ứng.

      Vân Đóa nghĩ mở balo ra nhưng lúc này mới nhớ balo bị thầy Tôn đeo rồi, dự cảm ổn lên trong lòng . đành lấy túi tiền của mình ra, càng tìm càng xấu hổ, bởi vì trong túi áo rỗng tuếch... Cuối cùng, đành móc trứng luộc nước trà trong túi áo ra. quả trứng luộc nước trà tầm thường.

      Vân Đóa cúi đầu thấp, vẻ mặt cầu xin đối với quả trứng luộc nước trà kia.

      Sau đó nghe thấy tiếng cười của , thong thả mà trầm thấp, nhàng rơi vào trong tai , vô cùng dễ nghe và thoải mái. Nhưng Vân Đóa có lòng dạ nào thưởng thức bởi vì tại chỉ nghĩ thầm muốn tìm chết.

      bàn tay trắng nõn vươn qua, cầm trứng luộc nước trà của . Tiếng cười dễ nghe vẫn vang lên, “Cảm ơn .” dừng chút, nhìn lướt qua giấy thông hành truyền thông trước ngực , “Vân Đóa.”

      Vân Đóa giống như tượng điêu khắc giữ tư thế buông tay ngây người lúc lâu, khi thầy Tôn tới tất cả vận động viên rời . Thầy Tôn vỗ vỗ bả vai Vân Đóa, an ủi vài câu. Vân Đóa ngẩng đầu, mê mang nhìn qua vòng, cuối cùng ánh mắt nhìn vào màn hình điện tử khổng lồ, màn hình còn thành tích cuộc thi vừa rồi.

      Xếp thứ nhất, Đường Nhất Bạch, thành tích 48 giây 52.
      Parvarty, honglak, hargane1879 others thích bài này.

    4. Hàn Ngọc

      Hàn Ngọc Well-Known Member

      Bài viết:
      1,939
      Được thích:
      13,335
      Chương 2. Ha ha ha

      Vân Đóa khi phỏng vấn chỉ chậm hai nhịp, bị thầy Tôn đồng tình cho rằng do ‘Khẩn trương trường thi’. Nhưng mà thầy Tôn cảm thấy điều này cũng sao, bởi vì trận đấu hôm nay có nhân vật đề tài, trang báo của bọn họ cũng có hạn.

      Ý ở ngoài lời, hôm nay bọn họ có thể kết thúc công việc rồi.

      Lúc này, thầy Tôn lại gặp được bạn cũ hơn năm gặp, hai người họ vui vẻ chuyện, càng hứng càng cao, bọn họ gạt Vân Đóa qua bên. Vân Đóa đành phải tự mình chạy ra bên ngoài hồ bơi dạo, nhìn xem hôm nay có thể móc ra được tin tức giá trị nào . Biểu hôm nay của quá kém, cam lòng, cam lòng.

      Bên ngoài hồ bơi là hàng ngô đồng ngay ngắn, vào mùa này, lá cây ngô đồng trở nên vàng óng ánh, nhìn từ xa giống như gốc cây diêu tiễn thụ. Ánh năng mùa thua xuyên qua những kẽ lá, chiếu vào nền gạch xám nhạt, đung đưa, loang lổ. Dưới ánh sáng lay động, Vân Đóa nhìn thấy hai đoàn kiến đánh nhau, nguyên nhân nổi lên chiến tranh là quyền sở hữu mẩu vụn bánh mì.

      (Diêu tiễn thụ: Cây tiền tài, là cây bảo vật trong truyền thuyết dân gian của người Hán, rằng nếu lay cây có tiền tài rơi xuống)

      Vì suy nghĩ cho hòa bình thế giới, Vân Đóa xoay người dùng chiếc lá khô khuyên giải và mở chúng nó ra. đứng dậy đột nhiên nghe được tiếng ‘bộp’ vang lên, cúi đầu nhìn thấy bộ kính bơi nằm đất.

      A, là do vừa rồi xoay người cẩn thận làm rơi ra.

      Vân Đóa nhặt kính bơi lên, lau sạch bụi mặt đất. cúi đầu nhìn cái kính bơi này, đột nhiên lại nghĩ tới vận động viên gọi là Đường Nhất Bạch. Đó người vô cùng tốt! Chỉ là bèo nước gặp nhau mà cũng muốn đưa vật kỷ niệm cho , với người bình thường có vẻ đường đột, nhưng khí chất người vừa sạch lại thà khiến Vân Đóa sinh ra chút phản cảm nào.

      Vân Đóa cúi đầu cười cười, sau khi cười xong, mặt lên nét hoang mang. có hứng thú với thể thao, hiểu biết và xâm nhập vào giới thể thao cũng sau ba tháng thực tập, nhưng mà vì lần phỏng vấn này, Vân Đóa cũng học ít. Ít nhất biết , tuyển thủ có thực lực trong nhóm bơi lội của Trung Quốc, có người tên là Đường Nhất Bạch.

      Nhưng tuyển thủ nhận được huy chương vàng trong trận đấu cấp quốc gia, xuất từ đâu ra?

      Hơn nữa, hạng mục của là bơi tự do 100m, Hạng mục bơi tự do 100m, tương đương với chạy 100m của điền kinh, đều là lĩnh vực kinh diễm nhất, trận đấu được chú ý nhiều nhất. Như vậy, xuất thế hoành tráng trong hạng mục được chú ý, điều này lại càng tưởng tượng nổi.

      Vân Đóa nghĩ mãi , quyết định thèm nghĩ nữa. sờ lên kính bơi này, thả lại vào trong túi mà đội nó lên. Nhìn thế giới xuyên qua lớp kính mờ, thế giới này vẫn y nguyên ràng, chỉ là loại bỏ chút sắc thái, khiến nơi phồn hoa này còn quá mạnh mẽ. Vân Đóa cảm thấy thú vị, cũng thèm để ý ánh mắt kinh ngạc của người khác, cứ đeo kính bơi như vậy dạo.

      tới đằng sau trường thi, Vân Đóa nhìn thấy đường dây cách ly, bên ngoài dây cách ly có cỗ xe bus dừng lại. tò mò nhìn đông nhìn tây, muốn nhìn xem xe này đưa đón người nào. nhìn quanh thấy từ trong trường đám người tới, tất cả đều mặc quần áo thể thao. Dẫn đầu là người thân hình cao lớn, hai hàng lông mày có khí chất bướng bỉnh lỳ lợm, đúng là Kỳ Duệ Phong, nhân vật đứng đầu trong giới bơi lội Trung Quốc. ta kề vai sát cánh với người thấp hơn mình cái đầu, cười hì hì, biết trò chuyện những gì. Người bên cạnh bọn họ ngũ quan tuấn mỹ, lúc này hai tay đút túi, mắt nhìn phía trước.

      Ánh mắt Vân Đóa sáng lên, đó là Đường Nhất Bạch.

      Mấy người Đường Nhất Bạch cũng phát cách đó xa có nhìn bọn họ. người vác hai cái túi lớn, đầu buộc tóc đuôi ngựa, trước ngực đeo máy ảnh vừa đen vừa to, khuôn mặt trứng vịt trắng nõn, mặt đeo... kính bơi?

      Dưới ánh mặt trời, đó đeo kính bơi cười ngây ngô, còn vẫy vẫy tay với bọn họ.

      Có lẽ là bị trang phục kỳ quái của trấn trụ, ma xui quỷ khiến thế nào, vừa thấy Vân Đóa vẫy, Kỳ Duệ Phong bước chân quẹo vào khúc quanh, dẫn đám người sau lưng về phía Vân Đóa.

      ai ngờ nổi Kỳ Duệ Phong lại chủ động tới, Vân Đóa sợ ngây người.

      Kỳ Duệ Phong tới trước mặt Vân Đóa vẻ mặt bừng hiểu ra, “ phải là muốn ký tên chứ, cách ăn mặc như vậy thành công hấp dẫn chú ý của tôi, thành công rồi!”

      “Hả?” Vân Đóa lấy kính bơi xuống, mờ mịt lên tiếng, nhìn Đường Nhất Bạch, “Xin chào, lại gặp mặt.”

      Đường Nhất Bạch cũng nhận ra , gật đầu với . Ánh mắt của lập tức nhìn vào kính bơi tay , chỉ lơ đãng nhìn qua như tuyết khẽ rơi vào hồ nước, lưu lại chút dấu vết nào, nhưng lại khiến Vân Đóa có chút co quắp, tay cầm kính bơi của khẽ run chút.

      Lúc này Kỳ Duệ Phong vẫn còn tự quyết định, “Ký ở đâu?” ta nhìn thấy kinh bơi Vân Đóa cầm hơi run, vì vậy biết lắng nghe cầm kính bơi trong tay , nhanh chóng lấy bút trong túi ra, xoẹt xoẹt xoẹt, nhanh chóng ký tên lên mặt kính. Động tác trôi chảy nhanh chóng, Vân Đóa còn chưa kịp ngăn cản, hiển
      http://***************.com/downloads/posts/2508072.png
      Parvarty, honglak, hargane1874 others thích bài này.

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 3. Nghịch chuyển và sách

      Thầy Tôn cao hứng, ăn cơm cùng với bạn học cũ ngẫu nhiên gặp, Vân Đóa đành phải tự mình về khách sạn. Hôm nay có thu hoạch, điểm sáng duy nhất chính là biệt hiệu của Kỳ Duệ Phong, nhưng mà ngẫm lại vẻ mặt buồn bực lúc đó của Kỳ Duệ Phong, Vân Đóa lo lắng nếu như mình viết ra ngoài, ảnh hưởng tới trạng thái trận đấu của Kỳ Duệ Phong, nếu vậy có lỗi quá.

      Bỏ qua công việc bên, mở máy vi tính, tại khung tìm kiếm đánh ba chữ “Đường Nhất Bạch”.

      hết sức tò mò với .

      Kết quả tìm ra rất nhiều, nhưng mà phần lớn là quan trọng, xem ra người trùng tên với ít. Vân Đóa lại thêm hai chữ ‘Bơi lôi’ bên trước ‘Đường Nhất Bạch’.

      Lần này kết quả ít hơn nhưng lại càng chính xác.

      Xếp đầu đều là ít tin tức vừa mới tuyên bố, về giải bơi lội trong nước. Sau khi lật qua vài trang, bỏ qua đề tài này, kết quả tìm kiếm có chút rối loạn, Vân Đóa trừng to mắt tìm, lật hơn mười trang, rốt cuộc nhìn thấy tin tức.

      Tin tức này được đưa ba năm trước, nội dung là huy chương vàng giải bơi hỗn hợp 4x100 mét mà Trung Quốc đạt được tại Asian Games, các vận động viên giành giải thưởng là: Triệu Việt, Tống Nhạc, Đường Nhất Bạch, Kỳ Duệ Phuong.

      Trong tin tức, Đường Nhất Bạch và đồng đội l.q/đ đứng chung chỗ, tay nắm hoa tươi, tay nắm huy chương, mỉm cười với máy ảnh, nụ cười tươi tắn, có cảm giác trẻ trung.

      ra ba năm trước được huy chương vàng, hơn nữa là huy chương vàng của Asian Game, còn cao hơn trận đấu hôm qua.

      Cũng khó trách Vân Đóa biết , ba năm, đối với vòng vận động của nghề nghiệp cần tuổi trẻ, là đoạn thời gian đủ để đổi mới.

      Vân Đóa vừa quay đầu lại nhìn danh sách bốn người kia, đột nhiên sửng sốt. Đây là bơi tiếp sức hỗn hợp, cách khác, l/q.đ vận động viên tiến hành trận đấu tiếp sức theo trình tự bơi ngửa, bơi ếch, bơi bướm, bơi tự do. Đường Nhất Bạch danh sách và bục lĩnh thưởng là xếp vị trí thứ ba, ràng môn thi đấu của chính là bơi bướm.

      Nhưng hôm nay hạng mục đoạt giải quán quân chính là bơi tự do!

      Vân Đóa quả thực dám tin vào hai mắt của mình, ngay từ đầu tưởng rằng danh sách viết sai trình tự, nhưng nhanh chóng hủy bỏ suy đoán này. Bởi vì trong tổ bốn người này còn có người: Kỳ Duệ Phong. Vị thiên tài này sau này vô cùng tỏa sáng, cho nên bơi tự do nhất định là ta, thể là người khác.

      Vân Đóa tìm được chuyên đề Asian năm đó, sau đó phát , trong cuộc thi Asian Game, Đường Nhất Bạch còn đạt được huy chương vàng 50 mét bơi bướm của nam.

      Đúng vậy, ba năm trước đây, Đường Nhất Bạch bơi môn bơi bướm. Từ thành tích trận đấu có thể thấy, ta lúc đó vận động viên thành thục có tiền đồ. Nhưng mà ông này, sau khi lấy được thành tích tồi, lại buông tha cho tất cả mà làm lại từ đầu, sửa lại thành bơi tự do, đây cũng qua loạn rồi? chuyên nghiệp chút nào!

      Rốt cuộc tại sao lại phải làm như vậy? Cho dù nhìn từ góc độ nào, cũng có lý do gì làm thế.

      Vân Đóa tò mò sắp chết, ngừng thay đổi từ khóa tìm kiếm, nhưng mà tìm tới nỗi con mắt sắp mù cũng tìm được nguyên nhân chuyển sang bơi tự do. Đâu chỉ tìm được nguyên nhân, từ sau lần Asian Game kia, Đường Nhất Bạch liền mai danh tích, cách trận đấu lớn , trong nước và quốc tế đều thấy bóng dáng . Ngược lại có ít người say mê bơi lội vẫn luôn truy tìm tung tích của , đương nhiên, kết quả đều là phí công.

      Vẫn luôn tìm kiếm tới giải bơi lội lần này.

      Khoảng cách này tới ba năm.

      Tại sao trong ba năm này, tham gia thi đấu? Vì sao có chút tin tức nào? Ba năm, đối với người bình thường có lẽ lâu lắm, nhưng với vận động viên chuyên nghiệp mà , rất có thể là trí mạng.

      Như vậy, rốt cuộc là nguyên nhân gì cướp của ba năm?

      Bị thương sao? Đầu tiên Vân Đóa nghĩ tới khả năng này. Nhưng mà cho dù bị thương, cũng nên có tin tức đưa ra, bởi vì thành tích Asian Game của Đường Nhất Bạch rất tốt, rất có tiềm lực, nhất định có phóng viên nhìn chằm chằm vào. Cũng như thế, cho dù là nguyên nhân gì khác, cũng nên có tin tức.

      Nhưng mà kết quả, hết lần này tới lần khác đều có.

      Bị ngăn cản bên ngoài chân tướng, Vân Đóa quấn quít muốn chết, muốn níu lấy cổ áo Đường Nhất Bạch hỏi câu. Hơn nữa tin rằng, sau kết quả trận đấu hôm nay, nhất định có rất nhiều người muốn làm như vậy.

      Mẹ nó, bị treo hứng thú lớn như vậy, làm sao đêm nay có thể ngủ!

      Đêm đó Vân Đóa ngủ ngon, hôm sau vẫn là thầy Tôn gọi . Hai người ăn sáng rồi thẳng tới hồ bơi. ngoài sở liệu của Vân Đóa, ôm nay những phóng viên có hứng thú với Đường Nhất Bạch ràng tăng nhanh, hiển nhiên tất cả mọi người đến là có chuẩn bị. Đương nhiên, độ nóng của Đường Nhất Bạch vẫn so được vơi Kỳ Duệ Phong.

      Hôm nay có trận đấu tiếp sức 4x100 mét bơi tự do nam. Nguyên nhân có hai: Thứ nhất, có Kỳ Duệ Phong; thứ hai, có Đường Nhất Bạch.

      Hai người đến từ hai tỉnh khác nhau, đều là tuyển thủ ở gậy cuối của đội ngũ.

      Đấu loại và bán kết, đội của Kỳ Duệ Phong luôn vượt lên đầu, khôi phục là biểu 100 mét tự do ngày hôm qua của Kỳ Duệ Phong. Đường Nhất Bạch bơi khá bình ổn, tạm thời nhìn ra khí phách ngày hôm qua. Mà vào lúc này, ai dám khinh thường .

      Trận chung kết bắt đầu, ngay cả người thích bơi lội như Vân Đóa, cũng tập trung chú ý vào trận đấu.

      Đoạn thứ nhất.

      Đoạn thứ hai.

      Đoạn thứ ba.

      Hai đoạn đầu, đội của Kỳ Duệ Phong dùng ưu thế vượt lên đầu, đến đoạn thứ ba dần dần kéo ra, khoảng bốn phần. Lúc Đường Nhất Bạch xuất phát gặp lại cục diện như vậy. Đối thủ của là thiên tài Kỳ Duệ Phong, hơn nữa thành tích còn vượt hơn bốn phần, quả thực đây là ưu thế khó có thể vượt.

      Vân Đóa nhịn được nắm nắm tay. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào bể bơi, cũng biết mình chờ mong cái gì.

      Động tác Đường Nhất Bạch vào nước rất mạnh mà trôi chảy, giống như mũi tên rời cung, mà sau khi vào nước cánh tay soải dài, hai chân đong dưa, nhanh chóng bơi lên, giống như chú cá heo xinh đẹp bơi dưới mặt nước xanh thẳm.

      Lúc này, kết thúc trận đấu cũng dần hình thành, Kỳ Duệ Phong và Đường Nhất Bạch ở nhóm thứ nhất, người thứ ba ở phía sau bọn họ hơn người, hoàn toàn có khả năng đuổi theo. d.d,l,q.đ Mà khoảng cách giữa Đường Nhất Bạch và Kỳ Duệ Phong cũng chỉ có phần tư, hai lần Đường Nhất Bạch cố gắng đuổi kịp và vượt qua nhưng thành công. tăng tốc Kỳ Duệ Phong cũng tăng tốc.

      Vân Đóa có chút khổ sở, phải là Đường Nhất Bạch đủ nhanh, mà những chặng trước bọn họ bị rơi ở phía sau quá nhiều, mặc dù tại tốc độ của Đường Nhất Bạch và Kỳ Duệ Phong như nhau, nhưng người thua vẫn là Đường Nhất Bạch.

      Rốt cuộc, khi tới 50m Đường Nhất Bạch rút ngắn chênh lệch chút, mặc dù chỉ là chút, nhưng mắt thường vẫn có thể nhìn ra. Nhưng mà rất nhanh, sau cú xoay người, chút cố gắng ấy lại bị mất hết.

      Toàn lực ứng phó nhưng lại làm nên chuyện gì.

      Kết cục dường như được tuyên bố, Vân Đóa đành lòng nhìn nữa. đành lòng nhìn người tìm mọi cách giãy dụa dưới tình huống có hi vọng, lại mất công chẳng ích gì.

      đột nhiên cảm thấy có chút ghét trận đấu như vậy.

      Đúng lúc này, Đường Nhất Bạch đột nhiên tăng tốc độ. Mà cùng đường bơi, Kỳ Duệ Phong cũng đồng thời tăng tốc độ. Vân Đóa biết đây là ăn ý giữa các vận động viên hay là Kỳ Duệ Phong ở trong nước cảm nhận được Đường Nhất Bạch tăng tốc. Tóm lại, hai người đồng thời tăng tốc, giống như hai quả ngư lôi điên cuồng phi về phía mục tiêu.

      Cái này dường như lặp lại tình hình của nửa trước trận đấu.

      Nhưng mà giống! Bởi vì, khoảng cách giữa hai người dần dần được rút gọn, bọn họ xác thực đều tăng tốc độ, nhưng mà Đường Nhất Bạch nhanh hơn!

      Gần như trong nháy mắt, khoảng cách giữa Đường Nhất Bạch và Kỳ Duệ Phong rút ngắn cái đầu, nhưng lúc này tới vạch đích chỉ còn hơn 20,. ai biết rốt cuộc có theo kịp chênh lệch này .

      thanh trong phòng càng thêm điên cuồng, quả thực tới mức đinh tai nhức óc. Lần này Vân Đóa bị ù tai, hoàn toàn để ý chút ầm ĩ này mà toàn bộ ánh mắt đều nhìn vào bể bơi. nín thở, toàn thân căng thẳng, tay nắm chặt, nhìn chằm chằm vào hai bóng dáng. Tiếng ồn vang trời trong phòng dần dần xa, nghe được tiếng tim đập của chính mình.

      Trận đấu vẫn còn tiếp tục, chênh lệch được rút ngắn, nhưng bọn họ càng ngày càng gần vạch đích. Mười lăm mét, mười mét, năm mét, bốn mét, ba mét, hai mét, mét....

      Chạm tường!

      Hai người gần như chạm tường đồng thời, bằng hai mắt của mình Vân Đóa hoàn toàn phân được ai trước ai sau. sửng sốt chút, đầu tiên ngẩng đầu nhìn màn hình điện tử. Gần như tất cả mọi người đều làm động tác như .

      Đại diện đội thành phố B, Đường Nhất Bạch gậy cuối, thành tích cá nhân 47 giây 88, tổng thành tích 3 phút 19 giây 20.

      Đại diện đội thành phố C, Kỳ Duệ Phong gậy cuối, thành tích cá nhân 48 giây 23, tổng thành tích 3 phút 19 giây 22.

      Hai thành tích kém 20 giây, ra chỉ là 1 giây, 1 giây cũng chỉ là trong nháy mắt, thậm chí còn nhanh hơn nháy mắt. Nhưng chính chớp mắt ngắn ngủi này lại quyết định chức vô địch.

      Đường Nhất Bạch, quán quân!

      Trái tim Vân Đóa treo nửa ngày, rốt cuộc toàn thân buông lỏng, vịn tường bảo vệ thở mạnh.

      là, quá khẩn trương, quá kích thích1

      Những người hâm mộ liều mạng hò hét Kỳ Duệ Phong cố gắng lên trầ mặc, khác với khu truyền thông đắm chìm trong vui mừng. Những người này vui mừng phải vì Đường Nhất Bạch duy trì, mà vì ‘Đường Nhất Bạch gậy cuối nghịch chuyển áp đảo Kỳ Duệ Phong’, tin tức này hiển nhiên càng có nhiều người xem hơn ‘Kỳ Duệ Phong phát huy ổn định, đoạt giải quán quân’.

      Vân Đóa lúc này vẫn thể lý giải kỹ thuật nội hàm trong trân đấu. nhìn về phía bên kia bể bơi, nhìn Đường Nhất Bạch và Kỳ Duệ Phong được đồng đội kéo lên bờ. Hai người bọn họ mệt ít, ngực phập phồng, ngay cả chuyện cũng được.

      Các phóng viên cũng xoa tay chuẩn bị phỏng vấn hai người này, thầy Tôn dẫn Vân Đóa chuẩn bị đoạt vị trí phỏng vấn.

      Sau đó, mọi người nhìn thấy, bên bể bơi, Kỳ Duệ Phong và Đường Nhất Bạch, hai người vừa rồi còn chém giết, là đối thủ cạnh tranh trong bể bơi nhưng lúc này lại như hai người bạn tốt, giúp nhau vào đường của vận động viên.

      Mẹ nó, đừng .....

      Nghề phóng viên này là Tiểu cường, nhiệt tình của bọn họ vĩnh viễn bao giờ dập tắt. Bọn họ đưa mắt nhìn hai nhân vật lớn rời khỏi, bọn họ vừa xoa xoa tay chuẩn bị đoạt phỏng vấn lúc kết thúc trao thưởng. Thầy Tôn an bài nhiệm vụ cho Vân Đóa: Lát nữa ông tự mình đoạt Đường Nhất Bạch, Vân Đóa chém giết Kỳ Duệ Phong là được, phải toàn lực đối phó, nhất định có thể cướp được!

      Vân Đóa thấm mồ hôi nghe thầy Tôn sắp xếp, có cảm giác giống như muốn đoạt vợ.

      Cũng may Đường Nhất Bạch và Kỳ Duệ Phong thể vắng nghi thức nhận thưởng, cho nên lần này bọn họ chạy được. Lúc lên bục lĩnh thưởng, nhóm vận động viên mặc quần áo xong. Quần áo thể thao lần này do hãng trang phục nổi danh trong nước tài trợ, quần áo nhìn hơi khó xem. Nhưng may Đường Nhất Bạch lớn lên tồi, quần áo khó coi như vậy cũng có thể mặc thành phong cách riêng.

      Về phần Kỳ Duệ Phong, dù mặc quần áo gì nữa cũng mang dáng vẻ “lão tử đệ nhất thiên hạ’, hơn nữa mọi người thường xuyên nhìn thấy bộ dạng cởi đồ của , cho nên có thể đếm xỉa tới quần áo,

      Sau nghi thức nhận thưởng, lần này Vân Đóa phản ứng rất nhanh, tới được trước mặt Kỳ Duệ Phong.

      Kỳ Duệ Phong cũng nhận ra , ta nghiêm túc gật đầu, “ hổ là người hâm mộ của tôi, nhanh chóng lao tới ngực tôi.”

      Vân Đóa: “...” rất muốn xoay người !

      Lúc này, xung quanh các phóng viên nhao lên hỏi, nhưng Kỳ Duệ Phong lại trả lời, chỉ nhìn Vân Đóa, “Tôi cho phép hỏi vấn đề đầu tiên.” Vẻ mặt này, có bao nhiêu rắm thối bấy nhiêu rắm thối, khiến người ta rất có xúc động muốn hành hung ta.

      Đối mặt với vẻ mặt vô sỉ ai bì nổi của ta, Vân Đóa đột nhiên rất muốn khi dễ người, vì vậy cười hì hì , “Xin hỏi, cảm thụ hai lần bị đánh bại cùng người là gì?”

      Phóng viên xung quanh khiếp sợ nhìn Vân Đóa. nương này, rất can đảm!

      Khuôn mặt Kỳ Duệ Phong nháy mắt bị kéo xuống, “Vấn đề kế tiếp!” Thấy Vân Đóa muốn mở miệng ta nhanh chóng , “ câm miệng, tôi trả lời vấn đề của .” Trong giọng mang theo phẫn nộ hề che giấu, và ưu thương nhàn nhạt.

      Vân Đóa thè lưỡi, gạt đám người ra. Dù sao cũng muốn phỏng vấn thiên tài có vấn đề về đường não này, vẫn mau tới xem tình huống bên Đường Nhất Bạch.

      Đường Nhất Bạch cũng bị ít người vây quanh, ngoài dự đoán của Vân Đóa, rất nhiều người đều hỏi mấy năm nay Đường Nhất Bạch làm gì.

      “Huấn luyện.” Đây là câu trả lời của .

      “Vì sao lại lựa chọn bơi tự do?”

      bình thản ung dung, “Bởi vì tự do.”

      “Hả....” Đây là đáp án gì hả! Phóng viên thấm mồ hôi, lại hỏi, “Vậy tại sao ba năm tham gia trận đấu?”

      nắm chắc.”

      Lúc này, có người đàn ông đột nhiên cao giọng chất vấn: “Đường Nhất Bạch, xin giải thích chút kiện ba năm trước bị phạt cấm thi đấu vì dùng thuốc kích thích.”

      Lời vừa ra, mọi người đều xôn xao.
      Last edited by a moderator: 18/11/15
      Parvarty, honglak, hargane1875 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :