123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quá trình dưỡng thành yêu hậu - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức - FULL + EBOOK

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Phó Tạ nóng vội muốn rước bé về đến nỗi kiên quyết ko cho bé ấy Liêu Châu đến chỗ bố mẹ

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905

      Chương 36

      Hàn và Hàn Linh trong xe ngựa mới đầu rất yên tĩnh. Hàn nghĩ phải làm thế nào mới có thể thuyết phục Phó Tạ đồng ý cho mình Liêu châu, Hàn Linh nghĩ đến tình cảnh vừa mới phát sinh bên trong Khánh Thọ Đường của tổ mẫu, nha hoàn Tẩy Xuân của Hàn và nha hoàn Bích Vân của Hàn Linh thấy chủ nhân muốn chuyện, cũng đều im lặng.

      Xe ngựa nhanh chóng chạy đến phủ An quốc công, Hàn Linh cười cười với Hàn , ôn nhu : “Nhị tỷ, đến Quốc Công Phủ rồi, muội hơi sợ...”

      Hàn suy nghĩ, nghe vậy cười theo thói quen: “Có ta giúp muội mà!”

      Nàng suy nghĩ chút, lại : “Ta cũng là lần đầu tiên đến phủ An quốc công, đến lúc đó muội theo sát ta là được, chúng ta cùng tìm Phó Du Nhị nương và Di biểu tỷ.”

      Hàn Linh gật đầu cười, cuối cùng có chút ít sức lực, phải sợ nữa rồi.

      Cửa chính Phủ An quốc công hiên ngang mở rộng ra, bởi hàng xe ngựa dài xếp hàng phía cửa hông, những xe ngựa này đều xe ngựa của khách nữ chờ để tiến vào Phủ Quốc Công.

      Xe ngựa Phủ hoài ân hầu vừa đến, Phó Trữ sớm đợi ở đó liền dẫn hai quản ra nghênh đón, rất nhanh liền dẫn xe ngựa phủ hoài ân hầu tới trước cửa hướng tây, mở cửa hướng tây vốn luôn được đóng chặt ra, đón xe ngựa phủ hoài ân hầu vào.

      Xe ngựa hôm nay phải là xe ngựa thường ngày Phó Tạ cấp cho Hàn mà chuẩn bị cho nàng chiếc xe rất kín đáo, là xe ngựa của phủ hoài ân hầu, treo cửa sổ xe ngựa phải là mành gấm thể nhìn thấy tình hình bên ngoài, mà là màn trúc tinh mịn. Hàn ngồi ở trong xe, nghe tiếng Phó Trữ chuyện bên ngoài, liền lặng lẽ nhìn xuyên qua màn trúc nhìn thoáng qua bên ngoài, phát xe ngựa lướt qua dòng xe dài vào vương phủ.

      Hàn Linh cũng phát , khỏi có chút hâm mộ nhưng cũng có chút đố kỵ: “Nhị tỷ, tỷ có phúc khí! Chẳng những có cha mẹ tốt như vậy, còn có vị hôn phu biết săn sóc như vậy...”

      Trong lòng Hàn suy nghĩ nên thuyết phục Phó Tạ như thế nào, nghe vậy khỏi nghĩ thầm: rất nhiều chuyện có ở trong cuộc mà , nhìn tốt lắm; thế nhưng nếu như bản thân thân ở trong cuộc rồi mới biết được cuối cùng là tốt hay tốt.

      Nhớ tới Phó Tạ là lão tử nóng nảy đệ nhất thiên hạ , Hàn liền phàn nàn : “Săn sóc gì chứ! chẳng những bắt ta học thuộc “nữ giới”, “Nữ tắc”, còn bắt ta đọc “truyện lịch sử”, viết sách luận, là đáng ghét!” chuyện Phó Tạ sắp xếp bài tập cho nàng, sợ là cả nhà phủ hoài ân hầu cũng biết, Hàn cũng cảm thấy có gì phải giấu giếm.

      Hàn nghiêm túc phàn nàn, thế nhưng Hàn Linh nghe nghĩ là khoe khoang trắng trợn, khỏi nghĩ thầm: vị hôn phu của ngươi quyền cao chức trọng còn quan tâm ngươi như vậy, ngươi còn có phàn nàn cái gì hả? cha ruột của ta còn có quan tâm ta được như vậy nữa mà!

      Tỷ muội hai người thầm bên trong, xe ngựa của phủ An quốc công ngừng lại ở ngoài cửa.

      Sau khi Hàn được Tẩy Xuân đỡ xuống xe ngựa, liền thấy hàng kiệu dựa vào phía trước tường.

      Tam phu nhân Trâu thị dẫn theo Hàn Diễm xuống xe trước, thấy Hàn cũng theo ra rồi, liền lại cười : “Nhị nương, đến bên này nè!”

      Hàn nhìn Hàn Linh, ra hiệu cho nàng theo mình.

      Bốn người lên kiệu , lảo đảo vào nhị môn Quốc Công Phủ, dọc theo hướng đông về phía nội viện.

      Sau khi bước xuống kiệu , bên trong cửa nội viện sớm có nha hoàn đồng loạt mặc quần áo lụa màu xanh đợi người, thấy nhóm người Trâu thị bước xuống kiệu liền mỉm cười nghênh đón, dẫn đường lên phía trước.

      Hàn Diễm thường thường theo Trâu thị ra ngoài xã giao, thế nhưng vừa thấy tình cảnh ở công phủ như thế này vẫn có chút khẩn trương, vội theo sát mẫu thân lên phía trước.

      Hàn Linh cũng có chút khẩn trương, trong lòng bàn tay cũng xuất tầng mồ hôi, ước gì có thể dán cả người mình lên người Hàn .

      Vẻ mặt Hàn bình thản, thấp giọng an ủi Hàn Linh: “Tam muội muội, có ta đây, thoải mái là được!”

      Trâu thị theo nha hoàn Quốc Công Phủ dọc theo đình viện bằng đá màu xanh lên phía trước, thấy phòng ốc mái hiên hành lang tráng lệ trước mặt, biết là nội viện nhà chính của Quốc Công Phủ, là chỗ ở của Quốc Công phu nhân, khỏi nghĩ tới Hàn rất có thể là Quốc Công phu nhân tương lai, có khả năng ở chỗ này, liền nhìn Hàn . Thấy thần thái Hàn bình tĩnh tự nhiên hào phóng, lại nhìn Hàn Linh sợ hãi rụt rè, mà nữ nhi Hàn Diễm của mình cũng có chút sợ hãi tựa sát vào người mình, trong lòng Trâu thị thở dài hơi: đúng là người do đại tẩu quản giáo, Nhị nương này quả rất trấn định phóng khoáng!

      Nha hoàn chịu trách nhiệm dẫn đường cho các nàng miệng mồm lanh lợi, rất nhanh biết vị nào là tam thiếu phu nhân tương lai, thái độ đối với Hàn tăng thêm vài phần nhiệt tình, vừa vừa giới thiệu: “Đây là nội viện nhà chính, là chỗ ở của phu nhân chúng ta. Tam công tử luôn luôn ở bên ngoài Đông viện, bình thường đến hậu viện!”

      Trâu thị mỉm cười bắt chuyện.

      Nha hoàn đứng ở hành lang trước cửa chánh đường mặc quần áo lụa màu xanh giống nhau, xa Hàn liền nhìn thấy mặt đất trải đầy vải đỏ.

      Phó Du ở trong nội đường cùng với phu nhân An Quốc Công, nghe người báo nữ quyến phủ hoài ân hầu đến, liền có chút kích động, lấy hết dũng khí đứng dậy thỉnh cầu : “Mẫu thân, con ra ngoài đón nhé...”

      Quốc Công phu nhân khoảng hơn ba mươi tuổi, da thịt trắng như tuyết dáng người cao gầy, là mỹ nhân băng tuyết, nhưng thái độ rất hòa ái dễ gần, cười tủm tỉm : “ !” nha đầu Phó Du kia cũng quá nóng nảy, sớm như vậy muốn nịnh bợ Tam tẩu tương lai rồi sao ?

      Hàn thấy Phó Du thân thiết ra đón, liền híp mắt cười cười, khoác tay Phó Du theo Trâu thị vào hành lễ với Phó phu nhân.

      Phó phu nhân chăm chú nhìn Hàn theo Trâu thị hành lễ với mình, thấy dung nhan nàng xinh đẹp thân thể yểu điệu, mặt mang nụ cười ngọt ngào vui vẻ, vừa nhìn liền thấy vui, trong lòng liền nghĩ: chẳng trách Phó Tạ lại thích như thế, ra là tiểu mỹ nhân ngọt ngào!

      Lại nghĩ: tâm cơ Phó Tạ nặng như thế, tính tình bé này lại biết như thế nào.

      mặt của nàng ra vẻ mỉm cười: “Tất cả đứng lên !”

      Sớm có nha hoàn nâng khay dâng lên ba cái hầu bao làm lễ gặp mặt.

      Lại có người vào chào, Phó Du liền dẫn người Hàn gia vào phòng khách bên cạnh chánh đường.

      Trong phòng khách tràn đầy nữ khách, ít cũng là người quen của Trâu thị và Hàn Diễm, hai mẹ con các nàng g lập tức bị người vây quanh, thanh chào hỏi thỉnh an, thanh hàn huyên dứt bên tai.

      Phó Du thừa cơ dẫn theo Hàn và Hàn Linh qua ngồi bên cạnh cửa sổ, ba người thấp giọng chuyện phiếm.

      Nữ hài tử chuyện phiếm với nhau, cùng lắm cũng chỉ là quần áo đồ trang sức son phấn. Phó Du đến quá trình làm son từ hoa hồng, Hàn cảm thấy hứng thú, hỏi: “Làm cách nào loại bỏ được cặn ở bên trong?”

      Phó Du rất tâm đắc đối với việc này, lúc này thao thao bất tuyệt đàm luận, đến chỗ hài lòng, đôi mắt cũng sáng lên. Bản thân nàng làm ra ít son phấn, bởi vì rất thích Hàn , nên cố tình tặng Hàn ít, còn : “ tỷ tỷ, gần đây muội làm ra ít son hoa quế, son hương hoa hồng và son tím nữa, tỷ có muốn ?”

      Vừa mới xong, nàng liền hối hận bản thân mình càn rỡ thô lỗ, mặt lập tức ra vẻ mặt lo sợ bất an, vội vàng bổ cứu : “Tỷ tỷ dùng quen cũng có thể...”

      ra Hàn cảm thấy rất vui vẻ, liền cười dịu dàng : “Được! tại cũng rảnh, ta tới chỗ muội lấy!” Cảm giác giữa người với người cách nào giả vờ được, nàng có thể cảm giác được Phó Du rất thích nàng, nàng cũng rất thích nữ hài tử có vẻ đẹp tâm hồn vừa ngượng ngùng vừa đáng như Phó Du.

      Phó Du nghe vậy khỏi nở nụ cười.

      Bên này chuyện vui vẻ, bên chánh đường bỗng truyền đến hồi ồn ào, loáng thoáng nghe nha hoàn bên ngoài hành lang truyền lới: “Vĩnh Thọ trưởng công chúa đến!”

      Tất cả mọi người đứng dậy ra ngoài đón.

      Phó Du thăm dò nhìn lướt qua, : “là Vĩnh Thọ trưởng công chúa!”

      Hàn ngạc nhiên: sinh nhật mười sáu tuổi của Phó Tạ, sao lại kinh động đến Vĩnh Thọ trưởng công chúa?

      Phó Du thấy mặt Hàn thấp thoáng vẻ kinh ngạc, suy nghĩ chút, kề sát bên tai Hàn thấp giọng : “ tỷ tỷ, Vĩnh Thọ trưởng công chúa thích Tam ca. Chút nữa nửa tỷ phải cẩn thận nàng.”

      Hàn nghe vậy nở nụ cười, vỗ tay Phó Du cái, cười tủm tỉm : “Ta tránh được, cám ơn muội!”

      Nữ quyến ở đây đều về phía Vĩnh Thọ trưởng công chúa chào hỏi, Hàn lặng lẽ liếc mắt cái, thấy Phó phu nhân mang theo vị hồng y mỹ nhân đến.

      Vị hồng y mỹ nhân này khoảng mười lăm mười sáu tuổi, mắt hạnh môi son, vóc người thon thả, cả người trang điểm lộng lẫy làm nổi bật lên phong thái cao quý vô song của nàng.

      Hàn rũ mắt xuống, nghĩ tới Phó Tạ biết ở phương nào, trong lòng khỏi có chút ghen tuông nho .

      Đúng lúc này, Hàn cảm giác sau lưng mình bị người đụng cái, nhưng nhìn cũng chỉ thấy bọn nha hoàn giống như Tẩy Xuân đứng ở trong nội viện cuốn lều nghỉ tạm, liền lặng lẽ theo Tẩy Xuân tới đám người ở phía sau.

      Tẩy Xuân sáp đến thấp giọng : “Bẩm nương, vừa rồi lúc cuốn lều nô tì nhìn thấy Phó Tĩnh, liền theo như dặn dò của người, gọi Phó Tĩnh lại, để chuyển lời cho gia, người muốn gặp gia. Phó Tĩnh đồng ý truyền lời rồi.”

      Hàn gật đầu. Nàng vốn sợ Phó Tạ kiểm tra bài học của nàng, còn muốn trốn tránh Phó Tạ; nhưng nay Phó Tạ cho nàng Liêu châu, nàng nhất định phải tìm được Phó Tạ, sau đó nghĩ biện pháp thuyết phục .

      Tẩy Xuân nhìn xung quanh tìm cơ hội để ra.

      Ngay lúc này Tống Di cũng đến, vừa thấy Hàn liền cười tới.

      Hàn cùng Phó Du, Hàn Diễm, Hàn Linh và Tống Di chuyện phiếm, nha hoàn mặc vải lụa xanh tới đây hành lễ, cười : “Hàn Nhị nương, Vĩnh Thọ trưởng công chúa muốn gặp người, phu nhân chúng ta mời ngài qua đó!”
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181042 others thích bài này.

    3. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      Chương 37
      Lúc này ít các thiếu nữ vây quanh Hàn , ngoại trừ Hàn Diễm Phó Du, còn có Tống Di và mấy vị khuê mật của Tống Di. Những người này bởi vì được Tống Di giới thiệu, nên mới biết được vị thiếu nữ xinh đẹp ngọt ngào này là hôn thê của Phó tam công tử trong kinh thành nhị mỹ, thái độ hết sức nhiệt tình, cả nhóm vây quanh Hàn cười .

      Nghe Vĩnh Thọ trưởng công chúa muốn gặp nàng, Hàn đứng dậy cười : “Mời dẫn đường” liền theo nha hoàn này.

      Phó Du, Hàn Linh và Tống Di có chút yên lòng, cũng vội vàng theo ở phía sau.

      Vẻ mặt Hàn nhìn có vẻ tự nhiên, ra trong lòng cũng có chút lo lắng, cố ý thả chậm bước chân nhằm kéo dài thời gian, trong lòng đoán Vĩnh Thọ trưởng công chúa gọi nàng qua là có mục đích, vậy mình nên ứng phó như thế nào đây.

      Đến cuối cùng, nàng quyết định thèm nghĩ nữa, mặc kệ bao nhiêu chuyện, hôm nay gần ngay trước mắt, sốt ruột cũng vô dụng, bằng binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, bước bước.

      Vừa nghĩ như thế, trái tim treo cao của Hàn thoáng để xuống. Thấy chánh đường ở trước mắt, nàng mỉm cười, bước vào chánh đường.

      giường gấm ở giữa chánh đường, chủ khách Vĩnh Thọ trưởng công chúa và Phó phu nhân phân ngồi.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa đoan đoan chánh chánh ngồi ở đó, nhìn mặt ngọc trang nghiêm, ra trong lòng vẫn nghĩ đến Phó Tạ.

      Lần trước Phó Tạ hồi kinh, vội vàng yết kiến hoàng thượng xin chỉ Ngọc Khê. Đợi nàng nhận được tin tức chạy đến Sùng Chính điện, Phó Tạ sớm rời .

      Hoàng hậu còn hay ở trước mặt nàng và bệ hạ giỡn, Phó Tạ chủ động nhận thánh chỉ Ngọc Khê truyền chỉ, còn vội vã như vậy, ngoại trừ bên ngoài vì vua tận trung vì nước, e rằng sốt ruột vị tiểu hôn thê xuất thân phủ hoài ân hầu của .

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa chính là hơi chắn ở chỗ đó, suy đoán rốt cuộc vị hôn thê được Phó Tạ vốn luôn luôn hờ hững với nàng coi trọng như vậy có dáng vẻ như thế nào, chẳng lẽ còn mạnh hơn nàng ba phần?

      Thấy nha hoàn dẫn người mặc y phục bằng gấm màu xanh nhạt thêu hoa cỏ và váy xếp nếp tới, sống lưng Vĩnh Thọ trưởng công chúa lập tức trở nên thẳng tắp, khuôn mặt cũng thoáng trầm, khẽ híp mắt phượng lại đánh giá Hàn Nhị nương này.

      Hàn đến giữa phòng được phủ vải nỉ đỏ dày, phong thái xinh đẹp quỳ gối hành lễ. Lễ nghi của nàng là do Hoài Ân Hầu phu nhân đặc biệt mời ma ma lễ nghi trong nội cung ra ngoài dạy, ngoại trừ động tác thích hợp chi tiết chuẩn xác bên ngoài, còn có phong tư trôi chảy linh hoạt, làm lòng người vui vẻ.

      Lần này nội viện Quốc Công Phủ đãi khách, đều mời các nương quen đến phòng khách với Nhị nương Phó Du của Quốc Công Phủ, mà các quý phụ cũng được thu xếp ở chánh đường cùng với Quốc Công phu nhân Thôi thị.

      Này lúc trong chánh đường trong ngoại trừ Vĩnh Thọ trưởng công chúa và Hàn Nhị là những nương chưa hứa hôn, còn lại đều là những phu nhân thành thân, những phu nhân này ngồi ngay ngắn ghế gấm, nhìn mỹ thiếu nữ ngọt ngào Hàn Nhị nương quỳ gối hành lễ, lại nhìn Vĩnh Thọ trưởng công chúa ngồi ngay ngắn ở giường gấm mặt cảm xúc cho Hàn Nhị nương đứng lên, khóe miệng cũng lộ ra nụ cười, thích thú nhìn vở kịch hay này, trong kinh giới quý tộc người nào biết Vĩnh Thọ trưởng công chúa ái mộ con trai trưởng An Quốc Công, thậm chí khốn khổ vì tình đuổi tới An Quốc Công ở Liêu châu? vở kịch hai nữ giành chồng hay như vậy ai lại thích xem?

      Hàn cảm thấy chân có chút đau, nhưng tạm thời còn có thể chịu được, liền yên lặng bảo trì tư thế quỳ gối, hơn nữa bắt đầu ở trong lòng đếm từng giây, chuẩn bị đợi nàng đếm tới mười mà Vĩnh Thọ trưởng công chúa còn chưa cho nàng đứng dậy, nàng tự mình đứng dậy.

      Vĩnh Thọ trưởng công chúa vẫn lời nào, lẳng lặng đánh giá trước mắt này.

      Hôm nay Hàn vấn búi tóc cận hương kế[1], chỉ cài cây trâm vàng hồ điệp phỉ thuý, lông mi đen dày khuôn mặt trái táo nho , mắt thu thủy, khóe miệng mỉm cười, quả nhiên là cực kỳ ngọt ngào.

      [1] búi tóc cận hương kế
      [​IMG]

      Trong lòng Vĩnh Thọ trưởng công chúa bỗng nhiên có loại mất mát ra được, nếu vị hôn thê Phó Tạ bằng nàng, tư tưởng nàng còn có thể giành được chút ưu thế; nhưng hôm nay đối phương ràng là mỹ nhân ngọt như mật khó gặp, nàng còn có có thể cái gì hay sao? Bất quá chỉ là cỗ cam lòng tắc nghẽn trong lồng ngực mà thôi!

      Hôm nay là sinh nhật mười sáu tuổi của Phó Tạ, sáng sớm tiến cung yết kiến Thừa Dận Đế.

      Thừa Dận Đế tuy rằng phong lưu hoang dâm thích đao to búa lớn,nhưng đối với Phó Tạ vẫn rất thích, chỉ là lời có chút phù hợp: “Tiểu tạ, ngươi mười sáu tuổi rồi, ở Đại Chu này trưởng thành, ngươi muốn quà tặng gì?”

      Phó Tạ có chút trầm ngâm, muốn mở miệng chủ động xin lệnh Tây Cương giết địch, lại nghe Thừa Dận Đế cười hai tiếng, tiếp: “Thôi Thành Trân tặng trẫm 16 mỹ nhân Đông Di, trẫm nhấm nháp qua vài người, hoàn toàn khác với con Đại Chu của ta, có hương vị phong tình của dị quốc, ngươi chọn hai người thế nào?”

      Phó Tạ mặt biểu tình cố gắng nhẫn nại.

      Thừa Dận Đế lại cười hì hì : “Tiểu tạ, ngươi còn chưa mở ăn mặn à? hắc hắc! Nhìn là biết ngươi vẫn còn là xử nam! hắc hắc “

      Phó Tạ thể nhịn được nữa, lần nữa cố gắng chuyển đến chủ đề khác: “Bệ hạ, kỵ binh của bộ tộc Tháp Khắc Khắc công chiếm Lương Châu Túc Châu.”

      “Ôi, ta phiền nhất nghe cái chuyện này, đừng nữa!” Thừa Dận Đế bưng kín lỗ tai.

      Phó Tạ biết Thừa Dận Đế Nhĩ ưa mềm, liền tiến lên từng bước : “Bệ hạ cần phiền não, thần thay bệ hạ giải quyết, bệ hạ chỉ cần kê cao gối mà ngủ...”

      Thấy Thừa Dận Đế buông tay che lỗ tai xuống, Phó Tạ lại chân thành lừa dối.

      phút đồng hồ sau, Phó Tạ nắm ý chỉ Thừa Dận Đế tự tay viết và điều động Hổ Phù chưởng quản quân Xu Mật Viện.

      Ở Xu Mật Viện, gặp Trần Hi.

      Trần Hi quan sát Phó Tạ phen, lại cười : “Phó huynh, mời!” mời Phó Tạ vào Bạch Hổ đường gặp Xu Mật Sứ Trần Ân. giao dịch giữa và Phó Tạ rốt cuộc đạt được, chỉ là Phó Tạ nhận được binh quyền cấm vệ quân, cũng cấp cho chức Tổng đốc đường song mà muốn, mà là tổng quản Liêu Hà, hơn nữa là tổng quản Liêu Hà chuyên môn chịu trách nhiệm giúp Phó Tạ vận chuyển quân lương từ Liêu châu chiến trường Tây Cương!

      vào Bạch Hổ đường, Phó Tạ thấy Trần Ân có ở đây, sau khi ngồi xuống thản nhiên : “Phí Thúc Độ xác thực trúng gió rồi, chỉ là bệ hạ kiên trì phải thay đổi dùng Bùi kính thi công kênh đào, ai cũng có biện pháp. Nhưng cũng may lần này ngươi ta có thể chung sức hợp tác, cùng chống lại kẻ thù bên ngoài.”

      ở chỗ Thừa Dận Đế phí hết nửa ngày miệng lưỡi, hôm nay câu cũng muốn , sau khi những thứ này liền đóng chặt miệng lại.

      Trần Hi mỉm cười, khuôn mặt tuấn mỹ như tắm gió xuân: “ lời định!” Nhưng trong lòng suy nghĩ: nghe ngươi ở chỗ bệ hạ thế nhưng là lưỡi xán hoa sen, sao đến Bạch Hổ đường liền ngậm miệng vậy hả ?

      Phó Tạ sợ Thừa Dận Đế hối hận, lập tức liền gặp Xu Mật Sứ Trần Ân và Binh Bộ Thượng Thư Giang Sấu Ngọc, điểm sáu vạn cấm vệ quân chỉnh tề lao tới Tây Cương chống địch, lúc này tướng lãnh dưới trướng mới phi ngựa về phủ quốc công, chuẩn bị kính chén rượu liền ra khỏi thành quân doanh bận rộn.

      Sau khi xuống ngựa phía trước đông viện, Phó Tạ trước hỏi Phó Tĩnh ra đón : “Phó nương đâu?” cảm thấy Hàn nho , lại bướng bỉnh, sợ có người khi dễ nàng.

      Phó Tĩnh vội : “Bẩm công tử, Vĩnh Thọ trưởng công chúa đến rồi!”

      Lông mày Phó Tạ cau lại, môi mỏng mấp máy thể nhận nhấc chân về hướng nội viện.

      Phó Tĩnh vội vàng đuổi theo, bên thấp giọng bẩm báo: “Công tử, buổi sáng Tẩy Xuân truyền lời, Hàn nương muốn gặp người...”
      Last edited: 11/3/17
      Mun lùn, adamno1, Mieu181045 others thích bài này.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      lại làm hùng cứu mĩ nhân a
      vũ pigg thích bài này.

    5. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      :04(1): Hay quá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :