1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Vân Thủy Giá Y - Tinh Oánh Tinh Oánh (update C50)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 9

       
      Sáng hôm sau

      Giá Y vừa tỉnh dậy, cảm giác đầu tiên là chân bị tê dại, mở mắt nhìn mới thấy dùi vân thủy đè lên đùi nàng. Nàng ôn nhu cười, nghĩ lại lời của Vân Thủy tối qua bất giác hai má đỏ lên!

      Giá Y vừa động. cũng làm Vân Thủy trong mộng tỉnh lại, “Nương tử, ngươi tỉnh!”

      “Đúng vậy, ta chốc nữa phải cùng phụ thân và đại ca ra cửa hàng, cho nên phải dậy sớm!” Nàng ngồi dậy .

      Vân Thủy cũng ngồi dậy theo,  “Ta cũng dậy luôn, hôm nay ta cũng muốn chép hoàn số sách kia!”

      Vân Thủy vừa nhắc chép sách, nàng nghĩ ngay đến phu quân nàng cũng là người viết chữ khá tốt, “Vân Thủy, ngươi có thể giúp ta chuyện đươc ?”

      Nương tử nh ta giúp, việc gì vậy?” Vân Thủy đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo liền hỏi: “Nhưng là ta có thể giúp được gì a? Ta chưa bao giờ giúp ai việc gì nha!”

      Giá Y nắm tay Vân Thủy “Ngươi đương nhiên là có thể giúp ta, hôm nay là lần đầu tiên ra cửa hàng, ta có rất nhiều điều phải học,còn có rất nhiều thứ phải nhớ, nếu ngươi chịu theo ta giúp ta viết lại những thứ cần nhớ đó, là giúp ta cái đại ân a!”

      “Nhưng là........” Vân Thủy có điểm hơi do dự, nàng mang ra bộ mặt đáng thương, “Tướng công, ta hôm nay là lần đầu tiên đến cửa hàng nha! Ngươi theo giúp ta......ta rất sợ hãi a!”

      rất sợ hãi sao?”

      “Ân, !” Giá Y cố nín ý cười, xem ra tướng công ngốc của nàng cũng dễ lừa!!!

      Vân Thủy giãy dụa chút, cuối cùng cũng nhìn Giá Y gật đầu. Giá Y nhoẻn miệng cưới, nhưng ở trong mắt Vân Thủy lại rất phong tình,có lẽ tình từ nụ cười này sinh ra, nên tâm thể thanh tịnh, ngày càng chìm đắm.

      Rửa mặt xong, Vân Thủy cùng Giá Y ra khỏi khuê phòng, đến đại sảnh cùng bọn họ dùng đồ ăn sáng. Mộc gia có quy định, bữa sáng nhất định tất cả phải cùng nhau dùng, bữa trưa, bữa tối tách từng phòng ăn.

      Vào đại sảnh, người trong nhà đến đông đủ, chỉ chờ có hai người.

      “Ai da, con dâu mới của chúng ta đúng là rất phong thái nha! Phụ thân cùng nương đều phải chờ ngươi ăn cơm, ta thời điểm gả vào cửa, sáng sớm liền giúp đỡ làm đồ ăn sáng đấy!” Thê tử Thiên Thủy, Trương thị vừa thấy Giá Y liền mở miệng châm chọc.

      Giá Y cười, chút nào để ý đến Trương thị, kéo Vân Thủy ngồi xuống, “Phụ thân, nương!”

      Trương thị bị xem , vẻ mặt tức giận, nàng cũng xuất thân thế gia, từ được nuông chiều, khi nào chịu việc này, đợi Mộc lão gia cùng phu nhân lên tiếng trả lời, nàng liền chụp bàn đứng lên, “Ta như thế nào cũng là tẩu tử của ngươi, ngươi biết lễ nghĩa. Bất quá cũng khó trách, ngươi cũng phải là người xuất thân trong sạch, tất nhiên là ai giáo dưỡng a!”

      Giá Y vừa định mở miệng, chợt nghe “Ba!” tiếng, bát từ rơi xuống đất. Mộc lão gia giận dữ đứng dậy, “Hương, ta xem ngươi được giáo dưỡng, mà cũng tốt đến độ đó a!” Dứt lời, liền bỏ .

      Thiên Thủy cũng nương sắc mặt đại biến, đối với Trương Hương ánh mắt trách cứ. Mộc phu nhân, hạ chiếc đũa, “Muội muội, con dâu của ngươi, ngươi tự mình dạy dỗ ! Đừng biến thành con dâu xuất thân thế gia, mà bằng chúng ta tiểu gia nhà nghèo!”

      Mộc phu nhân vừa dứt lời , đứng ở bên Trương Hương liền khóc chạy ra ngoài, Hoa thị và Thiên Thủy mặt được tự nhiên cũng cùng rời .

      “Nương, đều do ta, nếu ta đến sớm chút, mọi việc thành ra thế này, khiến mọi người đều vui!” Giá Y xin lỗi, gả vào chưa được bao lâu như vậy, nàng cũng bất ngờ!

      Mộc phu nhân lại có điểm gì tức giận, “Vân Thủy, Giá Y, lại đây ăn cơm !  mau ngồi xuống!”

      “Nương………..”

      Vân Thủy lôi Giá Y, “Nương tử ngồi ở đây. Vừa rồi, cái nữ nhân kia hảo hung nha! Nàng rồi, chúng ta ăn cơm!”

      “Vân Thủy, nàng là đại tẩu ngươi, đừng cái nữ nhân này, cái nữ nhân kia, có biết hay ?” Giá Y .

      Vân Thủy mặt nhăn lại, hoàn toàn tia nghe lời, nàng nghĩ, ngốc tử này cũng chán ghét người khác! Giá Y lắc đầu cười khổ,còn Mộc phu nhân sợ ngây người bên, “Giá Y, Vân Thủy , ……..”

      Nương, Vân Thủy làm sao vậy?” Giá Y khó hiểu hỏi.

      “Giá Y, Vân Thủy tự nhiên rất chú ý ngươi, trước kia dù có lật bàn, cũng chỉ thản nhiên liếc mắt cái,liên nhìn sách a!” Mộc phu nhân kích động .

      Giá Y ôn nhu cười, nắm tay Vân Thủy, “Nương, vậy chăng?”

      Ăn xong bữa sáng, Giá Y cùng Vân Thủy trở về phòng thay đồ, rồi ra cửa chờ.

      Mộc lão gia, Mộc phu nhân vừa ra khỏi cửa, liền kinh ngạc hỏi: “Vân Thủy, như thế nào lại ở trong này a?”

      Phụ thân, ta muốn theo giúp nương tử!” Vân Thủy cúi đầu đáp.

      “Giúp?” Mộc lão gia đảo mắt nhìn về phía Giá Y, Giá Y giải thíc: “Phụ thân, con dâu hôm nay ngày đầu tiên đến cửa hàng, nhất định có nhiều điều muốn học, cho lên liền kêu tướng công theo giúp ta, cũng có thể nhớ giúp ta cái gì đó a!”

      “Hảo! hảo! Giá Y, ngươi quả nhiên làm cho lão phu thất vọng a!” Mộc lão gia cùng phu nhân vẻ mặt cảm động, Giá Y cùng Vân Thủy nhìn nhau cười.

      Thiên Thủy cùng thê tử vừa ra tới, thấy Vân Thủy, mặt cũng che được kinh ngạc, Mộc lão gia nghe thấy thanh bọn họ, liền lên xe ngựa, “Giá Y, Vân Thủy, các ngươi cùng ta ngồi cùng xe !”

      “Dạ, phụ thân!” Giá Y đáp, rồi cùng Vân Thủy lên xe.

      ‘Vàng Ngọc duyên’ là cửa tiệm lớn nhất trong thành, trang sức dùng cho các phi tần đều là ‘Vàng Ngọc duyên’ tạo ra. Cửa hàng đứng đầu tất nhiên là cần phải , biển chữ Vàng chói lọi ở cửa, cần xem trang sức, chỉ nhìn qua mặt tiền, cũng thấy khí chất thôi!

      “Phụ thân, ‘Vàng Ngọc duyên’ hổ là hoàng thương, chỉ nhìn qua mặt tiền thấy bất phàm!” Giá Y cười .

      Mộc lão gia cười, “Đây là lão phu dốc sức suốt bốn mươi năm a! Giá Y, sau này phải đến lượt ngươi và Vân Thủy! chờ ngươi hiểu việc, lão phu cũng có thể rảnh tay nghỉ ngơi chút!”  Mộc lão gia đảo mắt nhìn xem Mộc phu nhân, thần sắc ôn nhu!!!

      Đứng ở đằng sau, Thiên Thủy cùng thê tử trong lòng tức giận thể ra, Thiên Thủy vẫn nghĩ chỉ có mình mới có thể thừa kế ‘Vàng Ngọc duyên’, nhưng ngờ chính mình ra ngoài làm việc, liền xuất đâu ra Tiền Giá Y, nàng nhất định là tham gia sản Mộc gia, chứ tin, Tiền Giá Y nàng vì coi trọng cái ngốc tử kia.

      Trương Hương lại càng cam lòng, lúc trước nàng sở dĩ chịu gả cho Mộc Thiên Thủy, chính là bởi vì Mộc Vân Thủy là tên ngốc, nàng nghĩ rằng sau này gia sản Mộc gia nhất định sớm muộn cũng là của Thiên Thủy, nhưng là lúc này, lời của lão hồ đồ kia, là muốn đem toàn bộ gia sản lưu lại cho phu thê Vân Thủy, nàng như thế nào có thể cam tâm! Hơn nữa cái nhục buổi sáng, càng khiến nàng tâm càng hận sâu!!

      Giá Y cùng Vân Thủy theo Mộc lão gia vào cửa hàng, Mộc lão gia vỗ tay ba cái, bọn tiểu nhị tất cả đều tụ lại chỗ.

      Mộc lão gia đem Giá Y cùng Vân Thủy tiến lên phía trước, “Các vị, con ta Vân Thủy, mọi người đều hẳn là xa lạ. Hai ngày trước, Vân Thủy thành thân, người này chính là thiếu phu nhân Mộc gia, mọi người chào

      “Thiếu gia hảo, thiếu phu nhân hảo!” bọn tiểu nhỉ cùng đồng thanh.

      ”Mọi người hảo! Ta mới đến, về sau còn cần mọi người chỉ giáo nhiều hơn!” Giá Y cười , sau đó xuất ra từ ống tay áo xếp khăn lụa, “Mọi người chắc đều biết, nhà phụ mẫu ta chính là ‘Tố Y phường’, ở đây có ít khăn lụa, cũng phải thứ gì quá tốt, mọi người nếu chê, coi như là lễ gặp mặt !”

      Quản cửa hàng tiếp nhận khăn lụa, phân phát cho mọi người rồi xuống. Khăn lụa sắc thái đồng nhất, mặt khăn đều vẽ những bức tranh hoa Lan đơn giản, nhưng làm mất vẻ lịch tao nhã, cửa hàng phần lớn đều là các nương, có số nam nhân cũng có thê tử, thấy khăn lụa tinh xảo rất vui vẻ, đều đa tạ thiếu phu nhân.

      “Thiên Thủy, ngươi ra sau trông coi ! ta tự mình mang Giá Y cùng Vân Thủy xem cửa hàng.” Mộc lão gia .

      “Được, phụ thân!” Thiên Thủy đờ đẫn hướng phía hậu viện của cửa hàng, Mộc lão gia dẫn Giá Y về hướng quầy. Giá Y đem giấy bút đưa cho Vân Thủy, căn dặn, Mộc lão gia thấy thế trong lòng vui mừng.

      “Giá Y, chỗ này đều là những trang sức chất lượng thấp, bình thường giá đều từ năm lượng đến hai mươi lượng, cũng phải hàng tốt, đều là do thợ học việc của cửa tiệm làm”

      Giá Y cầm lấy đôi vòng tai mạ vàng, nhìn qua thấy vô cùng tinh xảo, mà là do người học việc của cửa tiệm làm ra, khiến Giá Y khỏi tán thưởng!

      Mộc lão gia lại mang theo hai người tới gian hàng bên cạnh, “Nơi này so với những món đồ bên kia có tốt hơn, nhưng cũng phải là hàng thượng phẩm, ngươi xem qua là được rồi, tiếp đó ta đưa ngươi xem hàng thượng phẩm tốt nhất của ‘Vàng Ngọc duyên’.”

      “Hảo! phụ thân” Giá Y cầm chiếc vòng ngọc, màu ngọc trong suốt, được dùng vàng khắc nên hai đóa, người nhìn vào có thể thấy rất đơn giản, nhưng tay nghề tầm thường!

      “Giá Y, ngươi thấy vòng ngọc này thế nào?” Mộc lão gia thấy Giá Y nhìn chăm chú vào vòng ngọc , liền lên tiếng hỏi.

      “Vòng ngọc này chất liệu trong suốt, kim hoa thủ công bất phàm, tuy đơn giản, nhưng hẳn là thượng phẩm chi liệt. Nhưng phụ thân nhưng vật tại đây phải hàng thượng phẩm, con dâu đoán cái vòng ngọc này hẳn là có tì vết a!”

      “Ha ha, Giá Y ngươi có tuệ căn a!” Mộc lão gia cười lớn. “Giá Y, bên này, đây đều là hàng thượng phẩm của ‘Vàng Ngọc duyên’, mua được những món đồ này đó đều là những phu nhân quan lại, cho nên vật phẩm trang sức bộ dạng đều làm theo bản vẽ cát cường, như ý, phú quý.”

      “Thế nào?”

      sai! Con vẫn là lần đầu thấy nhiều trang sức tinh xảo như vậy, có thể là đại khai nhãn giới a!” Giá Y cười đáp, “Bất quá……”

      “Bất quá cái gì, Giá Y ngươi cứ thẳng!” Mộc lão gia .

      “Phụ thân, thứ ta thẳng, nơi này trang sức đều là tinh phẩm, bất phàm, nhưng kiểu dáng có chút rơi vào khuôn sáo cũ! Nếu là Giá Y dùng trang sức, chọn chất liệu quý nhất, mà chọn kiểu dáng tinh xảo, chọn vật khác biệt, có mới mẻ!”

      “Ngươi biết cái gì? Giám ở nơi này lung tung!” Trương thị cầm chuỗi trân châu đột nhiên xen mồm, dọa Giá Y nhảy dựng.

      Mộc lão gia mày nhíu lại, “Hương, ngươi muốn lấy chuỗi trân châu đó sao, vật đấy được Tần phu nhân đặt rồi!”

      “Phụ thân, ta……” Trương Hương ôm hận nhìn Giá Y, tự giác tay nắm chặt chuỗi trân châu.

      “Phụ thân, có hay ta đúng a!” Giá Y dù sao cũng tiếp xúc quá nhiều về trang sức, nàng chính là dựa vào cảm giác khách nhân mà , trong lòng khỏi lo lắng!

      Mộc lão gia thở dài, “Ngươi đúng, đây cũng là việc quan trọng nhất của ‘Vàng Ngọc duyên’ nhưng những bản vẽ của chúng ta đều là do các lão sư vẽ, nếu muốn có thay đổi, dễ a!”

      Giá Y cầm lên chiếc vòng tai, lưu quang khá đẹp, đáng tiếc đóa hoa ở giữa lại quá nhạt nhòa. “Phụ thân, phia chiếc vòng tai này có thể khảm kim cương sao?”

      “Đương nhiên là có thể, khác , việc này với tiệm chúng ta chính là số !” Mộc lão gia mở hộp gỗ, mang ra đôi vòng tai Lục Thủy, bên có khảm viên Ruby.

      “Bảo thạch này có thể sửa lại hình dáng chút ?” Giá Y lại hỏi.

      Mộc lão gia do dự chút, kêu quản tới, “Vinh sư phó đâu?”

      “Lão gia, Vinh sư phó ở phía sau, ngài tìm có việc?” quản hỏi.

      “Ngươi cầm cái này, hỏi chút xem Vinh sư phó khảm bên chút bảo thạch?”

      Quản cầm vòng tai, chạy về phía sau lúc rôi lập tức trở về, “Lão gia, Vinh sư phó lão có thể thử xem!”

      Giá Y vừa nghe, cười : “Phụ thân, để Giá Y  về  thử họa mấy bản vẽ, có thể thỉnh vị Vinh sư phó kia đến hộ trợ chế tác?”

      “Có thể, đương nhiên là có thể! Giá Y ngươi cứ làm việc của ngươi, ta ra sau tự mình dặn Vinh sư phó tiếng!” Mộc lão gia .

      “Cảm ơn phụ thân!”

      Mộc lão gia tiến về phía sau viện, Giá Y liền xoay người nhìn về phía Vân Thủy, chỉ thấy Vân Thủy luôn luôn viết, Giá Y tiến tới gần : “Vân Thủy, ngươi nhớ như vậy a!”

      “Nương tử muốn ta hỗ trợ, đương nhiên là phải cố hết sức a!” Vân Thủy dừng bút, cười hì hì , vẻ mặt đơn thuần, làm Giá Y tự nhủ được mỉm cười. Nàng mặc dù thích kinh thương, nhưng là ngươi tương giao nàng vẫn hi vọng là người càng đơn thuần càng tốt, có lẽ Vân Thủy chính là định mệnh của nàng!!!!!

      “Tướng công, cảm ơn ngươi!” Giá Y tâm , vòng tay ôm lấy eo , bộ dạng vô cùng thân thiết, làm cho bọn tiểu nhị ghé mắt xì xào. Vân Thủy cười ngây ngô, hai người nhìn nhau, hoàn toàn để ý mọi người xung quanh.

      Tình cảnh này làm cho Trương hương ghen tỵ, nổi ác tâm, nàng thấy Giá Y cùng Vân Thủy thong thả đến, liền buông vòng trân châu trong tay, giả ý đánh rơi. Chuỗi hại trân châu rơi xuống đất, hạt châu phân tán khắp nơi, Giá Y vô ý dẫm phải viên, mắt thấy mình ngã về phía trước, phía trước tất cả đều là châu sai, quả này nếu ngã tiếp, bị hủy dung sao! Giá Y nhắm mắt chờ đau đớn đánh đến!!

      Ai ngờ ngày lúc sắp bổ nhào vào ngăn tủ là lúc……….thân thể của nàng bị lực kéo mạnh về, cái ôm chế trụ, đổ về sau.

      Trong nháy mắt, Giá Y sợ ngây người, ngã xuống đất, Giá Y đứng dậy, chỉ thấy Vân Thủy vừa năm dưới thân chính mình, vẻ mặt thống khổ, “Vân Thủy, ngươi thế nào?”

      Trương Hương cũng bị cảnh tượng này dọa choáng váng, nàng dự đoạn được tên ngốc tử Vân Thủy hội giữ chặt Giá Y.

      “Nương tử, ta……đau quá nga!” Vân Thủy vừa dứt lời, dưới đầu của liền chảy dòng máu,  Giá Y chút liền đỏ mắt, “Người đâu, tới đây!”

      “Sao lại thế này? Vừa phát sinh chuyện gì?” Mộc lão gia cũng phu nhân nghe thấy tiếng Giá Y đều chạy đến, chỉ thấy đất đầy trân châu, Vân Thủy nằm mặt đất, Giá Y hai mắt đẫm lệ kêu cứu. Mộc lão gia cũng bỏ qua vẻ mặt kích động của Trương Hương!

      “Quản , nhanh thỉnh đại phu, Lý tam A tứ, các ngươi mau nhặt hết chỗ trân châu mặt đất, cẩn thận chút, đừng để té ngã!” Mộc lão gia bình tĩnh phân phó.

      “Vân Thủy, Vân Thủy, ngươi đừng nhắm mắt, trăm ngàn đừng nhắm mắt, đại phu lập tức tới rồi………..Vân Th…”  Giá Y liều mạng hô bên tai Vân Thủy, Mộc phu nhân vừa thấy máu hoảng hốt, phải cần người đỡ lấy.

      “Lão gia, đại phu đến đây!”

      lão già, vội vàng chạy vào, Giá Y chậm rãi nâng Vân Thủy như muốn ngất tới phòng khách nhân nghỉ ngơi phía trước. Đại phu cẩn thận kiểm tra, “Đại phu, tướng công của ta sao rồi?”

      “Giá Y , đừng vội, để đại phu cẩn thận xem!” Mộc lão gia .

      Đại phu dùng vải bông lau vết máu sau đầu Vân Thủy, rắc ít thuốc bột, “Mộc lão gia, Mộc phu nhân, thiếu phu nhân, Mộc thiếu gia thương thế cũng đáng ngại, chỉ là chút thương ngoài da, chỉ là vị trí va chạm ở đầu, nên bị hôn mê, nếu tỉnh lại đầu bị choáng váng có gì phải lo lắng!”

      Nghe xong lời đại phu , tâm Giá Y mới thoáng thả lỏng, việc vừa rồi, nàng bị hù chết! sợ hãi hơn so với chính mình bị thương! Ngốc tử này, tự nhiên cứu nàng, khiến trong lòng nàng có chút hỗn loạn bất đồng thể giải thích.

      “Phụ thân, ta nghĩ trước đem Vân Thủy trở về có thể chứ?”

      Mộc lão gia gật đầu, “Giá Y, các ngươi ngồi xe của ta mà về, ta và nương ngươi cũng mau chóng về!”

      “Ân!”

      Bọn tiểu nhị đều vào giúp, đem Vân Thủy nâng lên xe. Giá Y ra cửa, qua người Trương Hương, Giá Y thần sắc lạnh lẽo, “Đại tẩu, con người của ta từ trước tới nay nợ người khác việc gì, hôm nay Vân Thủy chịu khổ, ngày sau ta trả lại đầy đủ cho ngươi!”

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Trương thị cả người run lên, Giá Y người toát ra khí thế như muốn làm hại đến nàng. Giá Y đôi mắt đảo qua, nhuận quang lóe sáng, nàng cười lạnh tiếng, xoay người rời .

      Trở lại Mộc gia, Giá Y luôn ở bên Vân Thủy, chỉ sợ chút khỏe.

      “Tiểu thư, người ắn chút !” Hương Nhi bưng khay đồ ăn ,

      Giá Y lắc đầu, “Hương Nhi, ngươi đem thuốc đại phu đưa sắc, nầu luôn cho ta ít cháo, chờ Vân Thủy tỉnh ta muốn đút cho !”

      “Tiểu thư……..” Hương Nhi muôn khuyên, nhưng nhìn thấy Giá Y hai mắt đều đặt nên người gia! Khó trách người khác đều , nữ nhân gả cho ngươi ta giống với trước kia, lúc trước tiểu thư chính là dù trời có sập, cũng chỉ liếc nhìn, hề phản ứng, hôm nay nhìn thấy bộ mặt tiểu thư tái nhợt, nàng còn tưởng rằng tiểu thư bị thương ở đâu!

      Hương Nhi lặng lẽ rời khỏi phòng, Giá Y ngồi bên giường nhìn Vân Thủy, vết sẹo của Vân Thủy cơ hồ chiếm nửa chán, nhưng ở trong mắt nàng cũng hề có cảm giác xấu xí, nàng nhàng chạm vào vết sẹo, trong tim thản nhiêm có cảm giác đau đớn, nàng cũng muốn biết cảm giác này của minh.

      Ngay tại lúc nàng sắp cảm nhận được, Vân Thủy chậm rãi mở mắt, “Nương tử!”

      “Vân Thủy, ngươi tỉnh, ngươi rốt cục tỉnh!” Giá Y quan tâm hỏi: “Vân Thủy, ngươi có hay cảm thấy chỗ nào thoải mái?”

      Vân Thủy lắc đầu, nhưng là vừa động, liền phát ra tiếng kêu, “Đau, đau đầu quá!”

      “Đừng nhúc nhích, ngươi đầu bị thương, tự nhiên đầu đau!” Giá Y đè lại Vân Thủy, “Ngươi nha! Là đứa ngốc, ngươi có biết hay nếu trả may ngoài ý muốn, ngươi hội ngã ngốc a!” xong, hốc mắt nàng chở lên đỏ rực, từ khi mẫu thân qua đời, vốn có người bảo hộ nàng, quan tâm nàng, nàng từ thời điểm đó cũng tự học cách kiên cường, tình gì cũng tự chính mình giải quyết, hôm nay Vân Thủy xả thân cứu nàng, làm cho nàng cảm nhận được cảm giác thế nào là quan tâm, đó là cảm giác hạnh phúc!

      Vân Thủy cười, “Nương tử, ngươi đừng khóc! Ta đau, ! Trong sách tướng công phải bảo hộ nương tử, cho nên ta cũng muốn bảo hộ ngươi a! Dù sao người khác đều bảo ta là ngốc tử, cho dù ngã ngốc cũng quan hệ a! Nhưng mà, nương tử giống như vậy, phụ thân ta nương tử là ngươi rất thông minh, cho nên nương tử tuyệt đối thể ngã ngốc a!”

      Giá Y nghe xong, trong lòng càng cảm động, nước mắt rơi xuống, nàng nhàng ghé vào ngực Vân Thủy, hai tay hôm vòng qua thắt lưng . “Tướng công, tướng công, tướng công………..”

      Vân Thủy nhất thời ngốc nghếch, mãi sau mới chậm rãi thân thủ ôm lấy Giá Y, theo tiết tấu của nàng ngừng trả lời, “Ta đây, ta đây, ta đây………” Loại cảm giác này chưa từng có qua, nguyên lai trong sách hạnh phúc chính là như vậy a!

      Hai người chìm trong hạnh phúc, lần đầu tiến triển tự nhiên là vì bị thương. Nguyên bản người kiên cường cũng cần người khác bảo hộ, kẻ vô dụng cũng là người được cần đến, duyên phận tựa hồ huyền diệu.



      “Nương tử, ta khi nào có thể ăn miệng của ngươi a? Trong sách , tương công thích nhất là môi đào của nương tử, nhưng ta đến giờ còn chưa có thử qua a!” Vân Thủy đột ngột mở miệng, đánh vỡ khí ấm áp.

      Nàng mím môi, hơi hơi đứng dậy, nhìn Vân Thủy, rất nhanh hôn lên môi của , liền đỏ bừng mặt xoay người sang chỗ khác.

      Vân Thủy bất động, sau đó liền cười ngây ngô ra tiếng, nở nụ cười trong chốc lát, thào : “ đúng, nương tử, hẳn phải là ta ăn miệng của ngươi. phải ngươi ăn miệng của ta a! Ta mặc kệ, vừa nãy tính… phải dựa theo trong sách………”

      Lúc này Giá Y hoàn toàn ngây ngẩn cả người, ngốc tướng công của mình đúng là…………..Aiza quên , Giá Y nhắm mắt lại, “Vậy được rồi!”

      Vân Thủy chậm rãi tiến lên, đưa môi tới gần môi Giá Y,  hai người ♥ đều đập loạn xạ …….

      -         – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - – - -

        p/s: Năm 2012 qua…………

      Qua đoạn edit này mình muốn gửu các bạn lời chúc năm mới!

      Hạnh phúc luôn ở xung quanh chúng ta……dù gặp chuyện gì khó khăn hay buồn phiền. Chỉ cần các bạn có những người thương mình ở bên chia sẻ khoảnh khắc đó, đó chính là hạnh phúc!!!!♥

       

      Hạnh phúc là khi có việc gì đó để làm
      Có ai đó để thương

      Và có người nào đó để chút giận. :))

      Happy New Year

      Chúc cả nhà có năm 2013 luôn hạnh phúc

      Các miss nhà mình luôn xinh đẹp

      Các boy nhà mình đc các miss xinh đẹp đó ♥♥

      Bạch Vong Ưu

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      #000000; Chương 10
      #000000;  
      “Tiểu thư, xảy ra chuyện, tiểu thư…….A!”
      Hương Nhi bất ngờ tiến vào, vừa lúc gặp được cảnh phong tình, nàng rất nhanh che mắt, “Tiểu thư, gia, ta cái gì cũng chưa thấy, cái gì cũng chưa thấy, ta chỉ là muốn với các ngươi………..”
      “Hương Nhi!” Giá Y theo bản năng lắc người rời , Vân Thủy ở phía sau cũng vẻ mặt xấu hổ.
      “Tiểu thư, là chuyện khẩn cấp ta mới gõ cửa chạy vào, ta phải cố ý!” Hương Nhi ảo não .
      Giá Y tỉnh táo lại đứng lên, “Hương Nhi! ngươi vào !”
      Hương Nhi, nhìn nhìn Giá Y cùng Vân Thủy, mới đỏ mặt đến.
      “Chuyện gì a? mới vừa rồi phải cực gấp sao?” Giá Y hỏi.
      “Nga! Đúng rồi! Tiểu thư, gia, đại thiếu phu nhân sẩy thai!” Hương Nhi gấp .
      “Đẻ non?” Giá Y kinh hô, có nghe Trương Hương có thai a! Như thế nào có thể đẻ non a! “Hương Nhi, nàng như thế nào lại sẩy thai?”
      Vân Thủy cũng đứng dậy, Giá Y liền đỡ lấy , Hương Nhi đáp: “Nghe là bị dẫm vào hạt trân châu, mới đẻ non, chính nàng cũng biết mình có bầu,đứa mới được tháng, đại thiếu gia tựa hồ thương tâm.”
      Trân châu? Giá Y cười lạnh chút, này có tính là ông trời có mắt a! Trương thị dùng trân châu hãm hại nàng, nghĩ rằng  đến cuối cùng cũng làm hại đến chính mình. “Tướng công, ta nhìn xem, cho ngươi động, hảo nghỉ ngơi, biết ?”
      “Nương tử, ngươi !” Giá Y đứng dậy dặn Hương Nhi hầu hạ Vân Thủy uống thốc, liền ra ngoài.
      Vừa tiến đến đến sân phòng của Thiên Thủy, nghe tiếng khóc của Hoa thị, “Giá Y, ngươi như thế nào lại đến đây, Vân Thủy sao rồi?” Mộc phu nhân thấy Giá Y liền vội vàng hỏi.
      “Nương, Vân Thủy tỉnh lại, có gì nghiêm trọng, ta kêu Hương Nhi hầu hạ uống thuốc, nghe đại tẩu xảy ra chuyện, Giá Y liền qua!”
      Mộc phu nhân kéo tay Giá Y, thở dài, “Hương này, ai! Ngươi cùng Vân Thủy rồi, người hầu thu thập trân châu vẫn còn lại viện, vừa lúc bị nàng dẵm lên, vô ý bị ngã xuống đất, bắt đầu chính nàng cũng có việc gì, nhưng bất quá canh giờ, thấy có máu hồng, chờ đại phu đến, đứa thể giữ được!”
      Mộc phu nhân cùng Giá Y vào phòng Thiên Thủy, Hoa thị ngồi ghế khóc, Mộc lão gia hướng Giá Y gật đầu, Giá Y vào, Trương Hương vừa thấy Giá Y, giãy dụa khóc lớn lên, “Ngươi ra ngoài, ngươi ra ngoài, là ngươi, chính ngươi hại chết hài tử của ta, chính ngươi……….”
      Thiên Thủy ở bên phen đè nàng ta lại, “Ngươi còn điên đủ ak! Đứa mất, làm sao liên quan đến chuyện đệ muội, ngươi bớt lung tung ở đây !”
      Trương Hương vẻ mặt tái nhợt, ánh mắt đỏ bừng, “Tướng công, ngươi tin tưởng ta, là nàng, nhất định là nàng, nàng đem việc ngốc tử kia chịu khổ trả lại đầy đủ cho ta, bởi vì ta hại Vân Thủy bị thương, nàng mới hại ta sẩy thai, là nàng, là nàng a!” Trương Hương khóc lớn túm tay Thiên Thủy.
      Mộc lão gia chưa nghe xong, tức giận muốn công tâm, ‘Hừ’  tiếng rời .
      Giá Y, chúng ta cũng thôi!” Mộc phu nhân thở dài lắc đầu, lôi Giá Y ra khỏi phòng, trong phong đứt quãng truyền ra tiếng khóc, cùng tiếng khắc khẩu. “Ai, gia môn bất hạnh a!”
      “Nương, người đừng lo lắng, Đại ca cùng tẩu tử đều còn trẻ, chắc chắn cho người ẳm tôn tử!” Nghe thấy Mộc phu nhân thở dài, Giá Y vốn tưởng rằng nàng là thở dài vì mất đứa , ai ngờ……..
      “Tôn tử bọn họ ta cũng quan tâm, Giá Y, Nương liền ngóng trông ngươi cùng Vân Thủy sớm ngày cho ta đại tôn tử, để ta ôm cái a!” Mộc phu nhân , “Trương Hương kia ràng là cố ý hại Vân nhi té nhào, còn dám trách ngươi, biết nên gọi là gì!”
      “Nương, tuy rằng ta cũng oán nàng, nhưng thấy nàng tại như thế, oán gì cũng đều có. Đứa mới được tháng,  đáng tiếc a!” Giá Y chậm rãi , vừa mới nhìn Trương Hương bộ dạng điên cuồng kêu gào, trong lòng nàng cùng chịu nổi, mất đứa đối với nữ nhân mà chuyện thống khổ!
      “Giá Y, ngươi chính là quá thiện lương a!” Mộc phu nhân lại thở dài, “Thôi, chuyện này nữa, chúng ta xem Vân nhi !”
      Trở lại khuê phòng, Mộc phu nhân và Giá Y thấy Hương Nhi cùng Vân Thủy người ngồi giường, người đứng dưới đất trừng mắt nhìn nhau, như đấu trận!
      “Hương Nhi?” Giá Y hô, Hương Nhi sửng sốt, xoay người, “Tiểu thư, phu nhân!”
      cho gia uống thuốc chưa?” Giá Y hỏi, Mộc phu nhân đến bên giường ngồi xuống.
      “Tiểu thư, thuốc uống, bất quá gia giờ như vậy, vẫn bảo ta lấy sách cho xem” Hương Nhi trả lời.
      Giá Y cười, trách được vừa tiến đến liền thấy hai người bọn họ mắt to mắt bé trừng nhau! “Ngươi xuống !” Nàng đến bên giường, Mộc phu nhân dùng chi ngữ quan tâm hỏi Vân Thủy, ‘Đau hay đau’ ‘ Có hay chỗ nào thoải mái’
      “Tướng công, ngươi muốn đọc sách sao?” Giá Y xen mồm hỏi.
      Vân Thủy chút liền ngẩng đầu, “Nương tử?”
      Nàng hướng Mộc phu nhân : “Nương, Vân Thủy thời điểm, ta đều hỏi qua, có choáng váng đầu, chính là miệng vết thương có chút đau, có vấn đề gì! Thời gian còn sớm, Vân Thủy nếu muốn đọc sách, tức phụ muốn cho xem trong chốc lát.”
      Mộc phu nhân vẻ mặt khó xử, “Giá Y, Vân Thủy giờ đọc sách, chỉ sợ cả đêm bỏ xuống được, ta lo lắng………”
      , ta còn muốn với nương tử cùng nhau ngủ nữa! trong sách có tướng công phải cùng với nương tử ngủ!” Vân Thủy đột nhiên mở miệng, Mộc phu nhân vừa nghe cười ái muội, Giá Y cũng là thể giải thích, chỉ có thể mắc cỡ, đỏ mặt nhìn Vân Thủy.
      “Hảo, nếu như vậy, phu thê các ngươi tự chính mình an bài thời gian ! Ta trở về, lão gia mình, ta cũng yên tâm!” Mộc phu nhân cười rời . Nàng trước còn lo lằng chuyện khuê phòng của Vân nhi, tại xem ra nàng  đúng là quá lo lắng thừa rồi, trách được lão gia luôn tức phụ này của bọn họ giống người thường, xem ra đúng như thế a!
      Mộc phu nhân vừa , Giá Y liền hung tợn nhìn Vân Thủy, đem Vân Thủy trong lòng hốt hoảng, “Nương tử, ta làm sai chuyện gì sao? Ngươi vì cái gì như vậy nhìn ta a?”
      Nàng trong lòng oán hận thở dài, ngốc tử này căn bản biết nương hiểu lầm trong lời  “Tướng công, ngươi phải đọc rất nhiều sách sao? Chẳng lẽ biết đạo trong sách có qua chuyện phu thê trong khuê phòng là thể cho người khác biết sao?”
      Vân Thủy hiểu ra sao, “Có thể là sách này ta chưa từng xem qua! Bất quá nương tử cho ta biết! Ta liền tin, về sau ta tuyệt đối với người khác chuyện khuê phòng của chúng ta!”
      Giá Y cười vừa lòng, đứng dậy lấy đưa cho Vân Thủy quyển sách, cũng mang cho mình cọ và màu vẽ đem ra cùng.
      “Nương tử muốn cùng ta đọc sách sao?” Vân Thủy khó hiểu hỏi.
      Nàng lắc đầu, “Ngươi đọc sách, ta muốn vẽ, hôm nay đáp ứng phụ thân, cấp cho người mấy bức thiết kế trang sức”
      “Nga!” Vân Thủy lên tiếng trả lời, chờ Giá Y xoay người là lúc tiến vào thế giới riêng của mình, Giá Y khỏi cười khổ, nhưng ngốc tử giờ đem nàng xem trọng như với mấy quyển sách là tốt rồi a!
      Sáng hôm sau
      “Phụ thân, nương sớm!”
      “Giá Y, Vân Thủy mau tới đây ngồi xuống, ta vốn định kêu nha đầu đem đồ ăn sáng qua chỗ các ngươi! Vân Thủy bị thương, cần phải qua đây ăn đâu!” Mộc phu nhân .
      Nương, Vân Thủy có việc gì nữa, buổi sáng ta thay thuốc cho , nhìn thấy vết thương khép miệng!” Giá Y , Mộc phu nhân cùng Mộc lão gia vừa lòng cười.
      Đợi đồ ăn sáng đưa hết lên, Giá Y cũng thấy Thiên Thủy kia đâu, lại hỏi: “Nương, như thế nào thấy đại ca bọn họ a”
      Mộc phu nhân lui ý cười, vẻ mặt được thoải mái, “Trương Hương ngừng khóc nháo, Thiên Thủy đánh phải suốt đêm đem nàng đuổi về nhà mẹ đẻ, khả năng ở lại đó mấy ngày , còn muội muội khóc đêm, tảng sáng mới ngủ, ta cũng muốn kêu nàng!”
      Nguyên lai là về nhà mẹ đẻ. “Ăn cơm ! đừng những lời vô dụng!” Mộc lão gia mở miệng, mọi người đều cầm đũa ăn.
      “Vân Thủy, ngươi hôm qua đọc sách gì?, bao lâu ngủ?” Mộc phu nhân đột nhiên hỏi.
      Vân Thủy ăn, ngẩng đầu nhìn Mộc phu nhân, lại quay nhìn Giá Y, lập tức cúi đầu, than thở “Việc khuê phòng thể cho người khác a!”
      Mộc lão gia cầm bát lên, nghe thấy vậy trượt tay, bát rơi từ bàn xuống mặt đất, Mộc phu nhân ‘Phốc’ tiếng bật cười, Giá Y xấu hổ biết trốn đâu, lại biết như thế nào giải thích, chỉ có Vân Thủy vẫn tự nhiên ăn, chút nào để ý đến ba người bọn họ.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Vân Thủy Giá Y – Chương 11
      Chương 11:Khó khăn
      Edit: Bạch Vong Ưu


      “Khụ khụ, ăn cơm, ăn cơm!” Mộc lão gia cố nén ý cười, giúp Giá Y giải vây.
      Giá Y gật đầu, mặt lâu sau vẫn đỏ, nàng mấy ngày nay đỏ mặt chỉ sợ so với mưới tám năm trước cộng lại vẫn nhiều hơn, ngốc tử này, là!
      Lúc sau, nàng muốn xóa bầu khí xấu hổ còn lại, nhớ tới bản vẽ, nàng hạ đũa, rút từ ống tay áo ra bản vẽ phác thảo trang sức, “Phụ thân, là ta hôm qua thử họa bức thiết kế vòng cổ, người xem xem có thể gia công chế tác được ?”
      Mộc lão gia tiếp nhận, “Để ta xem!”
      Mộc phu nhân cũng qua xem, hai người vừa thấy, đều phát ra thanh tán thưởng, “Giá Y, này là người hôm qua mới vẽ?”
      “Đúng vậy, có cái gì ổn sao?”
      Giá Y hỏi.
      Mộc lão gia cầm bản vẽ đứng dậy, “ có, có! Hình thức đơn giản, lịch tao nhã, nữ tử đeo vào tăng đoan trang, mà mất vẻ kiều mỵ, đẹp! rất đẹp a!”
      Mộc phu nhân nhận lấy bản vẽ, trong lòng tràn ngập thích, phía bên khảm viên đại Hoàng Bảo thạch bằng ngón cái, bạch kim dài ngắn đồng nhất đính cạnh chảy dài, tạo nên mỵ hoặc quý giá.
      “Giá Y, có thể gọi nó là….?”
      “Giá Y gọi nó là ‘Sao Băng’.”
      Giá Y đáp.
      “Hảo!, vậy gọi nó là ‘Sao Băng’, ta tại qua tiệm, kêu Vinh sư phó chế tác! Đúng, ta phải ngay!” xong, Mộc lão gia lấy bản vẽ trong tay Mộc phu nhân, rồi rời .
      “Phụ thân, đồ ăn sáng người còn chưa có ăn đâu?” Giá Y kêu, nhưng bóng người cũng nhìn thấy nữa.
      Mộc phu nhân ngồi xuống, lôi kéo Giá Y, cười : “Đừng hô nữa, phụ thân ngươi vốn là như vậy, vừa nhìn thấy những bản thiết kế đẹp, chỉ hận thể ăn ngủ! cũng có thể , phụ thân ngươi so với Vân nhi lúc đọc sách là cùng bộ dạng!”
      Giá Y ngó qua Vân Thủy, thấy ngốc tử vẫn chuyên chú ăn, nàng cùng Mộc phu nhân vô giác nhìn nhau, sau đó đều nở nụ cười.
      Bữa sáng xong, Mộc phu nhân cũng vội vàng ra cửa hàng, còn Vân Thủy và Giá Y ở lại nhà. Mộc phu nhân vốn cũng bảo Giá Y cùng , nhưng chỉ cần nàng vừa ly khai, Vân Thủy đại khái ngay đến cả bữa trưa cũng chịu ăn, vùi đầu vào đọc sách, Giá Y đành phải chối từ.
      “Tướng công, nên uống thuốc!” Giá Y lôi kéo Vân Thủy.
      “Nga!, chờ chút,ta xong ngay!” ánh mắt Vân Thủy nhìn sách rất nhanh di động, coi như cũng có liếc mắt để ý, xem hết tờ sách còn dở, Vân Thủy ngẩng đầu, vẻ mặt ý cười. “Nương tử, thuốc đâu?”
      Giá Y cười, Hương Nhi liền bưng thuốc đến, “Thuốc đến đây!”
      Nàng biết, ngốc tử này nếu lần thứ nhất gọi chờ chút, cho nên cố tình gọi trước, Vân Thủy đem thuốc ngụm uống hết, uống xong Giá Y nhét vào miệng quả mứt táo.
      “Cảm ơn nương tử! nương tử ngươi tốt!” Vân Thủy .
      Hương Nhi bưng chén thuốc, ở bên cười ái muội, Giá Y nhất thời xấu hổ, “Hương Nhi, còn chuẩn bị cơm chiều!”
      “Dạ, tiểu thư! Hương Nhi lập tức ngay!” Dứt lời liền hướng phía cửa ra, nàng vừa ra khỏi cửa, Giá Y ở bên trong nghe thấy trận cười to, mặt nhan sắc lại đỏ ửng diễm lệ.
      Mười ngày sau.
      Ban đêm, Vân Thủy và Giá Y vừa mới ngủ, chợt nghe tiếng Hương Nhi đập cửa. “Tiểu thư, gia, lão gia gọi hai người lập tức ra ngay tiền sảnh!”
      Nương tử, phụ thân bảo chúng ta sao?” Vân Thủy hỏi.
      Giá Y đứng dậy, trễ thế này mà gọi hai người bọn họ nhất định là chuyện thực khẩn cấp, “Vân Thủy, mau đứng lên mặc quần áo.”
      “Nga!”
      Vân Thủy đứng dậy, Giá Y cũng vội vàng mặc quần áo.
      Khi bọn họ tiền vào tiền sảnh, liền cảm thấy khí bên trong thích hợp, Trương Hương kia trở lại, nàng ngồi phía , khuôn mặt tái nhợt, nhưng cảm xúc ổn định hơn. Mộc lão gia vẻ mặt nghiêm túc, Thiên Thủy cũng cau mày. Nhưng mộc phu nhân vẻ mặt lại tự nhiên, coi như có chuyện gì lo lắng.
      “Phụ thân, người tìm chúng ta?” Giá Y mở miệng. theo Vân Thủy ngồi vào ghế còn trống.
      “Giá Y, Hẳn ngươi cũng biết việc Sở thân vương tuyển phi?” Mộc lão gia thở dài .
      “Tuyển phi?” nhiều ngày nay Giá Y chỉ để ý chắm sóc Vân Thủy, căn bản ra khỏi Mộc phủ, như thế nào lại có thể biết chuyện Sở thân vương gì đó muốn tuyển phi chứ!
      “Sở thân vương, thân là đệ đệ của đương kim Thánh Thượng, việc tuyển phi lần này Hoàng Thượng rất coi trọng!” Thiên Thủy .
      Giá Y khỏi nghi hoặc, Sở thân vương kia tuyển phi, cùng bọn họ có quan hệ gì đâu? “Đại ca, Sở thân vương kia tuyển phi có quan hệ gì tới chúng ta sao?”
      Mộc lão gia đứng lên, “Giá Y, ngươi có điều biết, đồ trang sức trong cung, hết thẩy đều do chúng ta cung cấp”
      “Sở thân vương kia tuyển phi, chúng ta chỉ cần thiết kế tốt trang sức là được rồi!”
      “Cái khó phải chỉ có thế, Hoa tiểu thư còn có cầu chính là những bên tham gia thi tuyển phải làm chọn bộ, chính là quần áo, giầy, trang sức. Mộc gia chúc ta kinh doanh trang sức phải chỉ có vài chục năm, tuyệt đối có vấn đề, nhưng về phần giầy, quần áo này có thể có chút khó khăn! Phụ thân Hương phương Bắc thỉnh lão bản nổi danh về trang sức hợp tác, chúng ta lại có chuẩn bị trước! nếu thua khả năng đủ tư cách Hoàng thương tứ đại thế gia a!”
      Mộc lão gia vỗ ngực thở dài.
      Giá Y cũng ngây dại, việc này đúng khó làm ak! Nếu là quần áo bình thường, nàng có thể thiết kế được, nhưng là giá y của Vương phi, nàng là bất lực a! phải nàng có tự tin, mà là Phượng Thiên triều có quy định khắt khe về quần áo của phi tần, ví như của Hoàng hậu, quần áo phải có bảy loại màu sắc, tượng trưng cho địa vị tối cao của mình, Hoàng phi, thân Vương phi phải có năm loại màu sắc, ngụ ý ngũ phúc lâm môn, ngũ cốc được mùa.Vương phi, quần áo làm có ba loại màu sắc, tượng trưng cho phúc, lộc, thọ! Cung nữ quần áo đều có hai màu sắc, dùng màu sắc quần áo để phân cấp bậc.
      Mộc phu nhân vừa thấy, lên tiếng : “Lão gia, kỳ cũng có gì lo lắng. Thiết kế quần áo đối với Giá Y mà dễ dàng ak, ông cần phải làm phức tạp như vậy đâu?”
      Mộc phu nhân vừa , mọi ánh mắt đều nhìn về phía Giá Y, chỉ có Mộc lão gia có chút nghi ngờ, “Trời cùng muộn, Thiên Thủy ngươi đỡ Hương nhi trở về nghỉ ngơi ! cần phải tự làm khổ thân mình. Vân Thủy cũng trở về ! Giá Y lưu lại, ta có chuyện muốn với ngươi.”
      Thiên Thủy biểu tình cứng đờ, nhưng vẫn đỡ Trương Hương ra ngoài, Vân Thủy chậm chạp chưa động, “Phụ thân, ta muốn ở lại cùng nương tử.”
      Mộc lão gia cũng muốn Vân Thủy thay đổi thói quen, nên có ý kiến, “Phu nhân, ta phải nghĩ qua để Giá Y thiết kế, ta xem qua khả năng của nàng, bộ giá y của nàng lúc cùng Vân Thủy đại hôn, làm cho người khác kinh diễm, nhưng là Giá Y lại chưa thiết kế quần áo quá hai loại màu sắc bao giờ!, vì thế mới khiến ta lo lắng a!”
      Gia Y ánh mắt chợt lóe, nghĩ đến phụ thân sớm phát !
      Mộc phu nhân nhìn Giá Y, vẻ mặt tin. “Giá Y……”
      “Nương, điều phụ thân đúng là . Giá Y thiết kế quần áo chưa từng vượt quá hai loại nhan sắc, bởi vì, đối với việc phối hợp sắc thái con có thiên phú, chính là quần áo bình thường đều dùng màu trằng và loại màu sắc rực rỡ phối hợp!”
      Giá Y khó sử .
      Mộc phu nhân mặt mày suy sụp, sốt ruột, “Vậy phải làm sao bây giờ mới tốt a! Lão gia ngươi xem nghĩ biện pháp gì !”
      Mộc lão gia vẻ mặt khó sử, “Giá Y, quần áo của thân Vương phi hẳn là ngũ sắc, ngươi trước hết thử thiết kế, nếu thể được, ta nghĩ biện pháp khác!”
      Giá Y gật đầu, cũng chỉ có thể làm như vậy! “Phụ thân, ta làm hết sức!”
      “Ngươi cùng Vân Thủy về ngủ ! Giá Y, ngươi phải lo lắng, dù Mộc gia phải Hoàng thương, cũng thể suy sụp đc!”
      Mộc lão gia an ủi .
      Nàng cúi đầu, kéo Vân Thủy trở về phòng. Tiến vào phòng, Vân Thủy hỏi: “Nương tử, tình thực nghiêm trọng sao?”
      “Tướng công, phải nghiêm trọng, Mộc gia căn cơ như vậy phải đổ gục là đổ gục, chính là phụ thân vẫn tự hào ‘Vàng Ngọc duyên’ là Hoàng thương, nếu mất kịa vị Hoàng thương, phụ thân rất vọng!”

      Vân Thủy vẻ mặt hoang mang, Giá Y lại giải thích , “Tựa như ta đưa cho ngươi thùng sách kia, nếu giờ ta thu hồi hoặc vứt bỏ, cảm giác của ngươi thế nào?”
      “Rất buồn, ta rất buồn!”
      Vân Thủy trả lời.
      “Danh hiệu Hoàng thương đối với phụ thân mà cũng giống như thùng sách kia, tại ngươi biết chưa!” Nàng thoát áo khoác, ngồi vào bên giường .
      Vân Thủy tiến tới bên giường, “Nương tử, vậy ngươi nhất định phải thiết kế tốt quần áo cho thân Vương phi a! Ta hy vọng phụ thân như vậy khổ sở!”
      Giá Y cười. nằm tựa nên người Vân Thủy, “Ta cố hết sức! bất quá ngươi ngày mai theo giúp ta ra ngoài chuyến!”
      nơi nào a?”
      “ ‘Tố Y phường’ ta muốn đến đó lấy chút vật liệu may cùng với vài bộ sách! Ngươi theo giúp ta làm mấy việc nặng nhọc, giúp ta bê sách có được ?”

      Vân Thủy vui vẻ cười, “Có thể giúp nương tử đương nhiên là rất tốt, ta có thể mang rất nhiều sách, ta thư tứ đều là tự mang về!”
      Nhìn Vân Thủy ngây ngô cười, Giá Y trong lòng lo lắng lập tức liền biến mất, nàng bất giác liền nhớ tới tháng trước, tình cảnh nàng và Vân Thủy gặp nhau ở ngõ đường thư tứ. Khi đó, nàng cũng tưởng tượng được là ngốc tử với ánh mắt đơn thuần kia lại trợ thành tướng công của nàng, càng lại nghĩ đến nàng và ngốc tướng công này ở bên nhau lại thoải mái như thế!
      “Vân Thủy, ngươi bình thường bao lâu thư tứ lần?” Giá Y khỏi tò mò.
      Vân Thủy nghĩ nghĩ, “Đại khái là tháng hai, ba lần, ta bình thường đều rất ít khi ra ngoài, nương tử hỏi cái này để làm gì?”
      tháng hai, ba lần. Vậy điều kia đúng là xảo hợp a! Nàng tự nhiên hội đụng tới hai lần! Giá Y đạm cười lắc đầu, “ có gì, chỉ là thấy ngươi ít xuất môn, tùy tiện hỏi thôi!” hãy để việc này ở mãi trong lòng nàng ! “Tốt lắm, tướng công, chúng ta ngủ ! Ngày mai còn phải dậy sớm đó!”

      ”Ân! Nương tử, ngủ ngon!”
      Last edited by a moderator: 9/10/14
      Trâu, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Chương 12:Đen tối

       Edit : Bach Vong Uu
      Giá Y cùng Vân Thủy tiến vào ‘Tố Y phường’ liền thấy phụ thân sắp xếp quần áo trong tiệm, trong lòng khỏi an ủi, xem ra phụ thân thay đổi! mấu thân, người ở trời có linh thiêng thấy vậy cũng có thể an lòng!

      “Phụ thân, chúng ta đến đây!”Giá Y lên tiếng.

      “Giá Y, các ngươi như thế nào trở về a?” Tiền phụ vẻ mặt kinh hỉ hỏi, buông quần áo qua, “Nhìn xem, ngươi gầy nhiều, người Mộc gia có hay khinh dễ ngươi? Ngươi cho ta, phu thân thay ngươi làm chủ!”

      Giá Y thấy phụ thân càng càng quá, cười : “Phụ thân, công công, bà bà đối với nữ nhi tốt lắm. Vân Thủy tất nhiên cần phải , Vân Thủy hôm này cũng là theo giúp nữ nhi thu thập chút sách. Tướng công, mau ra chào phụ thân ta a!”

      Vân Thủy cầm trong tay lễ vật, hướng đưa cho Tiền phụ, rồi khom người hành lễ, “Nhạc phụ đại nhân hảo!”

      Vân Thủy vừa lên tiếng, người giúp việc trong cửa hàng đều vụng trộm nở nụ cười, ngay cả Giá Y cùng Tiện phụ cũng nhịn được bật cười, Vân Thủy thấy thế hiểu chuyện gì, “Nương tử, ta gọi như thế có gì sai sao?, trong sách là phải gọi như vậy a!”

      Tiền phụ cười tiếp nhận lễ vật, “ có, có, chính là về sau cứ xưng hô giống như Giá Y là phụ thân là được, cần kêu nhạc phụ đại nhân, nhạc phụ đại nhân như vậy!”

      Vân Thủy nghe Tiền phụ , khom người, “Tiểu tế biết, nhạc phụ đại nhân!”

      ‘phốc’ Tiền phụ bật cười, Giá Y lôi kéo Vân Thủy, “Tướng công, tốt lắm! chúng ta về phía sau ! Phụ thân, ta ra thư phòng trước.”

      Vân Thủy theo Giá Y đến phòng vẽ của nàng trước kia, trong thư phòng các ngăn tủ sách được sắp xếp trùng điệp. “Nương tử, nơi này cũng nhiều sách nga!”

      “Đúng vậy, bất quá đều là sách về thực vật, hoa cỏ, có những sách liên quan đến thi phú văn học của ngươi đâu!” Giá Y đáp.

      Vân Thủy cầm lấy quyển, nàng liền đoạt lại, “Nương tử, ta thể nhìn sao?”

      phải thể, chính là ngươi tập trung giúp ta thu thập sách! Ngươi vừa thấy sách, còn như thế nào có thể giúp ta chiếu cố a?” Giá Y cười .

      Vân Thủy nhức đầu, “A…….cũng là! Ta trước đem giúp nương tử chỗ sách kia ra xe trước nha!” chỉ vào chồng điệp thư.

      Giá Y gật đầu, Vân Thủy liền nâng chỗ sách đó mang ra ngoài.

      “Giá Y, cửa hàng nhiều người giúp việc như vậy, ngươi như thế nào lại kêu Vân Thủy bê đồ a?” Tiền phụ phân phó cho tiểu nhị làm việc, thấy Vân Thủy nâng chồng sách lớn ra ngoài, khỏi kinh ngạc.

      “Phụ thân, Vân Thủy toàn đọc sách, cũng hay vận động, người cứ kệ nâng , có việc gì đâu!” Giá Y xảo tiếu , ngồi bên cạnh Tiền phụ, “Phụ thân, nữ nhi lập gia đình, người mình ở nhà có buồn chán a?”

      Tiền phụ nắm bả vai Giá Y, than khẽ “Như thế nào lại buồn! buổi tối trở về ăn cơm mình đúng có tư vị a! Bất quá, vị hoa hoa công tử bằng hữu của ngươi, cũng thường qua thăm ta!”

      “Phong Trường Suất?” Giá Y kinh ngạc ra tiếng, có qua thăm người?”

      “Đúng vậy, có đôi khi mang hồ rượu ngon, có đôi khi mang đồ ăn sáng, bất quá có lần còn dẫn hoa nương cho ta, bị ta đuổi ra ngoài, nếu chắc lại đến!” Tiền phụ xong vẻ mặt buồn bực, Giá Y cười khổ, thế mới giống cá tính Phong Trường Suất!

      “Phụ thân, người mình phải hảo hảo chiếu cố chính mình, gần đây Sở thân vương tuyển phi, Mộc gia có chuyện, nữ nhi cũng liên quan, chờ Sở thân vương tuyển phi chấm dứt, nữ nhi với Vân Thủy về thăm người nhiều hơn!”

      có thể chứ! Mộc phu nhân có thể chấp nhận sao?” Tiền phụ vẻ mặt chờ mong.

      “Bà bà đối với nữ nhi tốt lắm! người yên tâm !” Giá Y vừa dứt, thấy Vân Thủy chạy tiến vào, “Nương tử, ta nâng xong hết rồi rồi.”

      Nàng đứng dậy lau mồ hôi trán Vân Thủy, ngốc tử này thân thể đúng là tốt, cần phải hảo rèn luyện nhiều a! “Phụ thân, nữ nhi với Vân Thủy phải về trước.”

      ! nếu trong phủ có việc, phụ thân giữ các ngươi! Bất quá xong việc, nhớ ghé về nhà ít ngày nga!” Tiền phụ đứng dậy đưa tiễn.

      “Nhất định vậy! ” Giá Y đáp, Vân Thủy cũng đối diện Tiền phụ : “Nhạc phụ đại, ak , là phụ thân, phụ thân ta cùng nương tử cáo từ.”

      Tiền phụ cười, “Các ngươi đường cẩn thận, Vân Thủy ngươi hảo chiếu cố Giá Y nga! Nhớ được khinh dễ nàng!”

      Vân Thủy vội vàng lắc đầu, “Phụ thân, ta luôn nghe lời nương tử ! Ta khinh dễ nàng! Trong sách , tướng công là phải bảo hộ nương tử, phải khi dễ nương tử!”

      Tiền phụ cười lớn,“Ha ha ha, hảo, ta biết, các ngươi !” Giá Y vẻ mặt bất đắc dĩ, nhưng mỗi khi nghe Vân Thủy phải bảo vệ nàng, lòng của nàng luôn cảm thấy ấm áp!

      Giá Y cùng Vân Thủy lên xe ngựa rời , Tiền phụ vẫn đứng trước cửa nhìn về hướng xe ngựa khuất dần, miệng lẩm bẩm: “Vẫn chỉ Giá Y biết như thế nào làm chính mình hạnh phúc a! Nương tử, ngươi có thể yên tâm, Vân Thủy tuy ngốc nghếch, nhưng đối với nữ nhi của chúng ta có chút qua loa a!”

      ★★★★★★★★★★★★★★
      Mộc phủ:trong phòng của Thiên Thủy

      “Tướng công, người Tú nương kia có thể thiết kế được quần áo cho Vương Phi sao?” Trương Hương cọ quậy trong lòng Thiên Thủy, hỏi.

      Thiên Thủy cười, tay ở người nàng ngừng dao động, “Ngươi cứ yên tâm, ta xem Tiền Giá Y kia thiết kế cũng ra cai gì, đợi phụ thân hết đường xoay xở, đến lúc đó ta đứng ra đề cử Tú nương. Khi đó, phụ thân, nhất định đối với ta phải phần nể phục! Ta cứu Mộc gia, dù đại nương nguyện ý, cũng có khả năng chia gia sản cho ta.”

      “Ha ha, tướng công, ngươi thông mình! Bất quá, nếu phải ta nghe lén phụ thân ta và thúc bá mật đàm, Mộc gia các ngươi cũng biết đường mà chuẩn bị đâu! Lúc này, phụ thân, có hay nhớ đến công lao đầu của ta a!” Hương kiều mị cười, ngón tay mân mê trước ngực Thiên Thủy.

      Thiên Thủy thuận thế giữ chặt tay nàng, “Tất nhiên rồi, thấy từ đó, ai đề cập tới việc ngươi làm ngốc tử bị thương sao? Bất quá, từ giờ ngươi phải cần thận chút, đừng để việc như thế xảy ra nữa!”

      Hương nhất thời nghĩ đến vì việc này làm mình mất đứa , tức giận lại thượng trong lòng. “Tướng công, ta thề, ta nhất định phải cho Tiền Giá Y kia trả giá bằng đại giới, ta nhất định thay đứa lấy lại công đạo!”

      Nghe thấy hai chữ ‘đứa , Thiên Thủy tâm cũng căng thẳng, nếu là nam hài có lẽ lão nhân gia quy tiên cũng có thể phân chút tài sản, đáng tiếc! “       Quên , ta tin ngốc tử kia cũng sinh ra đứa , chúng ta còn có thời gian!”

      Thiên Thủy ngoài miệng như vậy, trong lòng hiểu lại nghỉ đến Tiền Giá Y, chỉ nhìn bên ngoài mà có sức hấp dẫn lạ thường! dáng người yểu điệu, mặt giống ánh trăng, mắt tựa sao, nếu có thể…………Thiên Thủy trong lòng nổi dâm niệm, tay cũng vô thức mọ lung tung lên ngươi Trương Hương.

      Trương Hương cầm tay ngăn lại, “Tướng công, được! Đại phu trong vòng tháng chúng ta thể thân thiết!”

      Thiên Thủy biến sắc, thu tay, rồi đứng dậy, “Vậy ngươi chính mình hảo hảo nghỉ ngơi cho tốt, ta qua chỗ Tú nương xem!”

      Hương trong lòng quýnh lên, tướng công mình nàng còn hiểu sao? Nàng thời điểm trước có việc gì, cũng thường xuyên ong bướm, huống chi lúc này nàng thể thỏa mãn dục vọng của ! “Tướng công, lưu lại bên ta được sao?” Nàng cầu khẩn .

      Nhưng là Thiên Thủy người là hỏa thiêu, liền vội vàng rời . Thiên Thủy vừa , Hương oán niệm càng sâu, đem hết thẩy đều đổ lên người Giá Y.

      vừa ra khỏi Mộc gia, liền thẳng đến ngõ thành tây, Thiên Thủy đến gặp Tú nương thực giả, Tú nương này vốn là Thiên Thủy năm kia buôn hàng ở biên ngoại, có duyên gặp mặt, Tú nương này họ Bạch, người khác đều kêu nàng là Bạch nương tử, Bạch nương tử này kiều mỵ thôi, Thiên Thủy vừa nhìn thấy sắc tâm nổi nên, liền dùng lời ngon ngọt mang về, chỉ vì Trương Hương có gia thế, nên có cách nào đem nàng nạp làm thiếp thất, vừa vặn lần này có chuyện, Thiên Thủy liền nghĩ ra kế đối với Hương Tú nương là phương bắc tìm thấy, để giúp làm quần áo cho Vương phi.

      Cứ như vậy, nếu thành công, những được lão gia để ý, mà còn có cơ hội nạp Bạch nương tử làm thiếp!

      “Nương tử, tướng công ngươi đến đây nha!” Vừa bước vào cửa, Thiên Thủy liền hô.

      người phụ nữ từ trong phòng ra, đúng là Bạch nương tử, chỉ thấy nàng mặc chiếc váy dài, ngực trắng nõn phập phồng, ánh mắt mảnh kiều mỵ. Nàng ở biên cảnh lúc trước vốn là nữ nhân lầu xanh, sau bị lão bản mua về làm thiếp thất, ai ngờ lão kia chưa đầy nữa năm lăn ra chết, nàng bị đuổi ra khỏi cửa, có chỗ , sau đó đụng phải Thiên Thủy, nàng liền xảo tâm câu dẫn, lừa là tướng công vừa mới mất, nhà mẹ đẻ trước kia làm thanh lâu thể quay về, Thiên Thủy lúc đó bị sắc làm mờ mắt chút nghi ngờ đem nàng mang vào trong thành.

      Thiên Thủy vừa thấy liền ôm cổ nàng. “Ngươi cái tiểu tinh, mặc hở hang như thế, cố ý câu dẫn ta phải ?”

      Bạch nương tử nhất lui, toàn thân rời khỏi cái ôm cảu Thiên Thủy, ngồi tựa vào ghế phía , “, ai muốn câu dẫn ngươi a! Ta danh phận, dám a! Ta còn sợ thê tử xuất thân danh gia của ngươi nữa a!”

      Thiên Thủy vừa nghe, đến phía sau Bạch nương, vòng tay ôm nàng, “Nương tử, ta phải rồi sao? Chỉ cần người làm đước quấn áo danh cho hỉ Vương phi, ta nhất định cho ngươi danh phận, tuyệt dối!”

      Bạch nương tử vừa nghe, lập tức nở nụ cười quyến rũ, tặng cho Thiên Thủy cái hôn dài, Thiên Thủy phen ôm lấy Bạch nương tử bế vào phòng ngủ……..

      Thiên Thủy ôm lấy Bạch nương tử ngủ say, nhưng trong lòng lại ngừng nghĩ đến khuôn mặt Giá Y, khỏi thầm nghĩ: Tiền Giá Y, sớm hay muộn có ngày ta nếm thử mùi vị của người, chúng ta chờ xem!

       
       
       
       
      Phong Vũ Yên, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :