1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Xuân ngốc - Phó Du (70C full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Lại bị doạ nữa

    2. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      Hic TN cũng khổ ăn bnhiu quả đắng vì TTX
      Thank

    3. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      Chương 54

      Lúc A Nguyệt bước ra, vừa vặn chạm mặt gã tình nhân của bà ta từ đối diện tới.

      “Sao vậy, sa sầm mặt mày, phải chúng ta muốn phát tài sao?”

      Phát tài có ích lợi gì, người cũng phải chết.

      A Nguyệt chẳng hứng thú chút nào, mất hết cả hứng xuống lầu.

      Gã tình nhân sau lưng ngẩng đầu, ngoảnh lại thoáng nhìn lầu, nở nụ cười hưng phấn.

      A Nguyệt thực hơi mệt mỏi, biết vì sao, mấy ngày nay chắc là ngày tháng bà ta có tiền nhất, cũng là những ngày thoải mái nhất, nhưng chẳng biết sao bà ta vẫn vui.

      Thậm chí, bà ta cảm thấy mệt mỏi trước nay chưa từng có.

      Bà ta quyết định ngủ giấc ngon.

      Mơ mơ màng màng, bà ta nghe được bên ngoài có thanh cãi vã.

      Rốt cuộc xảy ra chuyện gì nhỉ? A Nguyệt dụi mắt, mở cửa, chợt nghe được lầu truyền tới tiếng khóc to oaoa của Từ Tái Xuân.

      Ai ăn hiếp con ngốc kia vậy? Đúng là ép người quá đáng, cả con ngốc cũng tha!

      A Nguyệt thấy còn tốt, vừa thấy đỏ cả mắt.

      Gã đàn ông vô dụng kia lại muốn cưỡng bức Từ Tái Xuân. Nếu là trước đây, A Nguyệt nghĩ rằng bỏ , dù gì mấy năm nay cũng phải lần đầu tiên tìm phụ nữ bên ngoài, nhưng, hôm nay A Nguyệt thể chịu nổi, thậm chí bà ta nghĩ nếu phải gã đàn ông này, phải hút ma túy, phải ở bên ngoài chơi bừa bãi, bà ta căn bản nhiễm căn bệnh ấy. Bà ta cũng thể chết sớm thế!

      Giờ lại còn làm phụ nữ trước mặt bà ta. Nghiêm chỉnh mà , là làm con dâu bà ta!

      “Cái đồ bằng cầm thú! Mày làm gì đó?”

      Gã tình nhân bị A Nguyệt vọt tới tát mấy bạt tai nảy lửa. Lúc đầu chỉ muốn chiếm chút lợi lộc, từng nếm mùi vị của rất nhiều phụ nữ, chỉ chưa nếm qua mùi vị của kẻ ngốc thôi. Còn tên Trương Nghiêu kia, bình thường để vào mắt, nếu người phụ nữ của ta bị làm, biết ta có sắc mặt gì.

      Hứng thú tệ hại của đàn ông khiến bổ nhào về phía Từ Tái Xuân, hiển nhiên Từ Tái Xuân chịu, vừa cào vừa giãy, cuối cùng trong lúc phản kháng khóc to lên.

      “Mày khóc , có khóc rách cổ họng cũng ai cứu mày đâu.”

      Nhưng, đúng lúc đó chẳng biết A Nguyệt uống lộn thuốc gì, lại còn tiến lên đánh .

      Thành , A Nguyệt hoa tàn ít bướm, thực chả ra làm sao, gã tình nhân chán ghét từ sớm. Nếu phải mấy năm nay A Nguyệt coi như kiếm được tiền, đá ả đàn bà này từ lâu.

      Đúng là phản rồi, còn đánh .

      Gã tình nhân rất tức giận, A Nguyệt cũng nổi điên, hai người nhảy vào đánh đấm nhau. Thừa dịp này Từ Tái Xuân tính chạy, nhưng vận may tốt, ngọn lửa chiến tranh giữa A Nguyệt và gã tình nhân cuối cùng lan sang người , thậm chí cũng biết chuyện xảy ra thế nào, đợi đến lúc có ý thức, bị A Nguyệt ôm cùng nhau ngã xuống lầu.

      Bịch ——

      Gã tình nhân lầu chứng kiến màn như vậy, cũng sững sờ.

      Mặc dù biết bản thân khó thoát cái chết, nhưng trơ mắt nhìn hai người trước mặt chết , cũng sợ.

      Lúc này, đâu còn sắc tâm gì, trực tiếp trốn luôn.

      Về phần A Nguyệt và Từ Tái Xuân sống hay chết có liên quan gì tới .

      Từ Tái Xuân phúc lớn mạng lớn, chỉ đập đầu.

      Tương tự việc kinh người của mấy năm trước, Từ lão hổ cảm thấy con mình đúng là có thù với cầu thang, trước đây từ cầu thang ngã xuống mất trí nhớ trở thành đứa ngốc, giờ sao… xảy ra vấn đề gì chứ.

      Từ lão hổ càng nghĩ càng tức giận, hận thể túm A Nguyệt lên ‘giảng đạo lý’, nhưng A Nguyệt cũng chẳng có kết cục tốt gì.

      Bà ta ngã từ lầu xuống, gãy cổ, nghe chết ngay tại chỗ.

      Phải biết rằng Trương Nghiêu cũng là kẻ đáng thương, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bà ngoại chết, sau đến lượt mẹ ruột mình cũng chết.

      Bất quá thấy thằng ngóc này hình như có dấu hiệu đau lòng nào, nó chỉ chuyên tâm canh giữ bên giường Từ Tái Xuân.

      “Sao ấy vẫn chưa tỉnh nhỉ?” Trương Nghiêu vô cùng lo lắng.

      Từ lão hổ cũng biết.

      Bác sĩ Từ Tái Xuân ngốc có phúc của ngốc, nhưng chưa tỉnh lại.

      Tình hình này khiến trong lòng Từ lão hổ sinh ra loại cảm giác xấu cực độ.

      thể nào…

      Đừng thực

      giường phát ra tiếng ưm, cảm tạ trời đất, con bé kia rốt cục tỉnh lại rồi.

      “Ba!”

      Từ Tái Xuân sờ đầu, vừa mở mắt thấy Từ lão hổ ngay đầu giường. Từ lão hổ thở phào nhõm, đệt, cuối cùng cũng có vấn đề.

      Nhưng.

      Hình như ông yên tâm quá sớm rồi, vì Từ Tái Xuân thấy Trương Nghiêu ở bên giường, bèn gãi đầu cái, “ là ai?”

      Mặt mày Từ lão hổ sa sầm, , phải chứ.

      Có điều, Trương Nghiêu càng đen mặt hơn.

      là ai?” gần như bật ra từng câu từng chữ, “Từ Tái Xuân, em đừng có đùa với , tức giận đó.”

      Từ Tái Xuân cảm thấy Trương Nghiêu tràn ngập ác ý, bèn co rụt trốn ra sau chút, đợi Từ lão hổ tới, khẽ hỏi câu, “Ba, Trương Kiêu đâu…”

      Giọng rất , đè nén đủ thấp, nhưng Trương Nghiêu vẫn nghe được.

      Tổ cha nó. Trương Kiêu chết tiệt.

      Cuối cùng vẫn là Từ lão hổ ôm lấy Trương Nghiêu sắp phát điên, gọi bác sĩ tới. Bất quá ý kiến của bác sĩ lạc quan lắm. Vâng, số phận tùy hứng thế đấy, lúc này Từ Tái Xuân đập đầu, cũng khôi phục lại trí nhớ trước kia, đúng hơn là trở về dáng vẻ trước kia.

      Nhưng…

      Trí nhớ chỉ dừng lại lúc Trương Kiêu đẩy từ cầu thang xuống, còn mấy năm sau đó, có ấn tượng gì.

      cũng nhớ mình từng kết hôn, nhớ dì Thái, thậm chí quên mất Trương Nghiêu.

      Việc này từng là kết quả Trương Nghiêu sợ nhất, nhưng nghĩ, cùng lắm Từ Tái Xuân chỉ nhớ lại Trương Kiêu, bất quá sao cả, cảm thấy mình tốt hơn Trương Kiêu, trước mặt tên béo đáng chết đó, vẫn ưu thế rệt.

      Nhưng tuyệt đối ngờ, Từ Tái Xuân dứt khoát quên cả .

      Trương Nghiêu buồn rầu.

      hận thể xé nát miệng Từ Tái Xuân, để thêm câu Trương Kiêu nào nữa.

      Có lẽ vì sắc mặt Trương Nghiêu rất khó coi, cả người từ xuống dưới càng tản ra ác ý, điều này khiến Từ Tái Xuân hơi sợ. có thói quen muốn rời xa những thứ phải chủng tộc ta.

      Nên Từ Tái Xuân đương nhiên xa lánh Trương Nghiêu.

      Sau đó, Trương Nghiêu càng tức giận hơn, bàn trong nhà đều bị đập hỏng hết ba cái, ngay cả Bắp luôn luôn thân thiết với cũng dám chọc giận .

      Chủ nhân tức giận thực rất đáng sợ, huhuhu.

      việc trôi qua tháng, Trương Kiêu cũng tới bệnh viện thăm mấy lần, nhưng Từ Tái Xuân vẫn chưa nhớ ra .

      Trương Nghiêu đến bên bờ sụp đổ, mỗi lần thấy Từ Tái Xuân cười cực kỳ ngốc nghếch với Trương Kiêu, lại hận thể nhào tới cho tên rác rưởi Trương Kiêu kia trận no đòn.

      Nhưng nếu làm vậy, Từ Tái Xuân chắc càng sợ hơn.

      Mẹ nó, phải làm sao mới ổn đây.

      Mỗi ngày Trương Nghiêu đều ở nhà đập bàn, Từ lão hổ cũng nhìn nổi nữa, do đó tìm ngày nắng ấm, kể hết những chuyện xảy ra trong mấy năm nay cho Từ Tái Xuân hay.

      “Ba con nghỉ học?”

      “Hề hề, nghiêm chỉnh mà là nghỉ học rồi, bất quá Vượng Vượng à, con cần lo lắng, con thông minh thế, làm gì đều được.”

      Từ Tái Xuân nhất thời che giấu bi thương, sau đó tiếp tục hỏi: “Con còn kết hôn nữa? Kết hôn với người đàn ông kia?”

      Từ lão hổ ngượng ngùng gãi đầu, “Khi đó, con từ lầu ngã xuống, ba rất tức giận, cảm thấy tương lai con nơi nương tựa nên muốn tìm chỗ dựa cho con, phải con thích đàn ông Trương gia sao? Ba bắt nó về làm chồng con, con vui ?”

      Vui cái con khỉ! Từ Tái Xuân cũng muốn đập bàn! Căn bản phải người, được chưa?

      Xin ba đó, ba ơi! Trước khi bắt người ta tới có thể nhìn xem rốt cuộc bắt người nào ? Ít ra! Phải nhìn thẻ căn cước chứ!

      tại Từ Tái Xuân cũng buồn rầu, phải thích Trương Nghiêu, trái lại có loại cảm giác rất quen thuộc với người đàn ông này. Nhưng sao đây, mặc kệ cảm giác quen thuộc thế nào, giờ trong mắt Trương Nghiêu khác gì người xa lạ, còn nữa, bạn xem phải chấp nhận bằng cách nào.

      Giống như vừa ngủ giấc, bèn từ hoàng hoa khuê nữ biến thành đàn bà…

      Từ Tái Xuân thoáng đau thương, tựa như trông thấy vết sẹo lồi người vậy.

      béo thế, Trương Nghiêu này rốt cuộc coi trọng chỗ nào.

      Hay thực có khẩu vị nặng, cảm thấy rất vừa miệng?

      Nghĩ thế, Từ Tái Xuân càng buồn rầu hơn.

      Từ lão hổ ở bên cạnh, cười hì hì gãi đầu, “Việc đó, Vượng Vượng nè, tục ngũ , đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, con và thằng nhóc đó cứ hòa thuận , cho dù nhà chúng ta có tiền, nhưng mỗi ngày nó đều đập bàn vậy, dù tài sản ba bạc triệu cũng chịu nổi nó phá của thế…”

      Từ Tái Xuân vô cùng nên lời, lý do của ba có thể nát bét thêm chút ? Cầu xin cũng phải nghĩ tới cảm nhận của chứ?

      “Ba à, phải con muốn, nhưng con căn bản nhớ… Như vậy mà , có lẽ trước đó con lấy , nhưng con vốn biết , giống như con là hai người, Từ Tái Xuân mất trí nhớ trước kia và Từ Tái Xuân mất trí nhớ sau này, căn bản là hai người khác nhau, được chưa…”

      Nét mặt Từ lão hổ hơi bi ai, “Vượng Vượng, vậy con tính bội tình bạc nghĩa à?”

      “Hả…”

      Việc này ư, trái lại Từ Tái Xuân chưa nghĩ tới. Có điều chuyện duy nhất nghĩ tới chính là, thay vì mỗi ngày Trương Nghiêu đến tìm cầu hoan, phải nghĩ chút biện pháp thôi.

      Ôi… cũng chẳng phải phụ nữ có dục vọng, khoan , thế cũng đúng, dù sao phải người lãnh đạm, nếu có thể, thời cơ chín muồi rồi cũng rất thích chuyện này.

      Nhưng mấu chốt là…

      XXOO với Trương Nghiêu, luôn có cảm giác như làm với người xa lạ, chẳng có chút cảm giác nào.

      Hơi bài xích nữa.

      Trong lúc Từ Tái Xuân ở trong phòng trầm tư suy nghĩ, lại ngờ Trương Nghiêu ở ngoài cửa hung hăng siết chặt nắm tay.

      Muốn vứt bỏ à, Từ Tái Xuân, em nằm mơ !
      Last edited: 14/2/16
      Tiểu Ly 1111, Juuni, Bin Bin Bon Bon30 others thích bài này.

    4. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Sinh ra là để bị ngược
      LạcLạc thích bài này.

    5. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      Tội nghiệp nam chính, nhà người ta nam chính là nam thần chuyên ngược người còn đây ........
      LạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :