1. QUY ĐỊNH BOX XUẤT BẢN :

       

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]

    ----•Nội dung cần:

    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)

    - Tác giả

    - Dịch giả

    - Đơn vị phát hành

    - Số trang ( nên có)

    - Giá bìa (nên có)

    - Ngày xuất bản (nên có)

    --- Quy định

    1 . Thành viên post có thể tự type hoặc copy từ nơi khác (để nguồn)

    2 . Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn

    3. Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ

    Ad và Mod

  2. QUY ĐỊNH BOX EBOOK SƯU TẦM

    Khi các bạn post link eBook sưu tầm nhớ chú ý nguồn edit và Link dẫn về chính chủ

    eBook phải tải File trực tiếp lên forum (có thể thêm file mediafire, dropbox ngay văn án)

    Không được kèm link có tính phí và bài viết, hay quảng cáo phản cảm, nếu có sẽ ban nick

    Cách tải ebook có quảng cáo

Người Láng Giềng Của Ánh Trăng - Đinh Mặc

Thảo luận trong 'Sách XB Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      hay qá!!! thanks editor!!!
      amylee thích bài này.

    2. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867

    3. rjnchan

      rjnchan New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      8
      Truyện rất hay. Cố lên bn nhé. Hóng các chương tiếp. :yoyo52:
      amylee thích bài này.

    4. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      rjnchan thích bài này.

    5. amylee

      amylee Well-Known Member

      Bài viết:
      389
      Được thích:
      867
      Chương 8-1

      Vào thời khắc này, Tạ Cẩn Tri cần nhiều lời, mà chỉ nhắc nhở: “ hãy cẩn thận đấy!”

      Ứng Hàn Thời khẽ gật đầu: “Ừ. Đợi xử lý xong bọn họ, tôi chuyện với em.”

      Xử lý ư? Cẩn Tri mỉm cười: “Được thôi.”

      Nghe cuộc đối thoại của hai người, tên cầm đầu nhếch miệng: “Thằng mặt hoa da phấn kia là viện binh mà ả gọi tới đấy à? Khẩu khí ghê gớm .” vừa dứt lời, đám đàn ông cười khùng khục. Sau đó, tên cầm đầu đưa mắt ra hiệu, ba tên cầm dao từ từ vây quanh Ứng Hàn Thời.

      Dù biết thân thủ của rất lợi hại nhưng Cẩn Tri vẫn cứ hồi hộp, còn Trang Xung ở bên cạnh hét lớn: “Cẩn thận!”

      Ứng Hàn Thời giữ vẻ mặt bình thản như có chuyện gì xảy ra. Tuy nhiên, ánh mắt dường như lạnh lẽo hẳn. Vào khoảnh khắc, đột nhiên di chuyển. Tất cả mọi người đều trợn mắt, cảm thấy cảnh tượng diễn ra chỉ là ảo giác. Trong nháy mắt, biến mất khỏi chỗ đứng, ba người đàn ông đâm con dao vào khí. Cùng lúc đó, trong hang động xuất quầng sáng vụt qua với tốc độ mà mắt thường thể phân biệt.

      “Á!” Quầng sáng vụt qua chỗ nào, tiếng kêu đau đớn vang lên ở chỗ đó. Mấy người đàn ông bị đấm mạnh vào mặt, gục xuống bất tỉnh.

      Mặc dù từng chứng kiến khả năng của Ứng Hàn Thời nhưng Cẩn Tri vẫn há hốc miệng kinh ngạc. ý nghĩ chợt vụt qua đầu óc : Nếu để lộ tai và đuôi sao?

      Trong giây lát, đám tội phạm bị hạ gục gần hết. Đúng lúc này, Cẩn Tri đột nhiên nhìn thấy tên ở góc xa nhất, giơ súng nhằm thẳng vào Ứng Hàn Thời.

      “Cẩn thận khẩu súng!” Cẩn Tri kêu lên tiếng.

      “Pằng!” Hang động vang lên tiếng súng nổ, Cẩn Tri và Trang Xung đều thót tim. Tuy nhiên, quầng sáng vụt với tốc độ cực nhanh, khiến viên đạn găm vào vách đá đầu họ.

      Giây tiếp theo, quầng sáng biến mất, Ứng Hàn Thời dừng lại. Cẩn Tri cũng thấy dáng vẻ của lúc này. chắp tay ra sau lưng, tay buông thõng bên mình, hai bàn tay đều đeo găng trắng. Gương mặt hết sức lạnh lùng, đôi mắt tối thẫm như thấy đáy. Cẩn Tri chưa bao giờ bắt gặp như vậy nên khỏi sững sờ.

      quân nhân đến từ hành tinh khác. Chẳng lẽ đây là trạng thái chiến đấu của ?

      Sau đó, quầng sáng lại xuất , gương mặt và thân hình Ứng Hàn Thời lại trở nên mông lung. đến bên tên tội phạm vừa nổ súng. sợ đến mức cứng đờ người. Ứng Hàn Thời giật khẩu súng, nhanh như chớp hạ gục . Tiếp theo, bẻ gãy đôi khẩu súng tựa như bẻ miếng đậu phụ rồi ném xuống đất.

      Cẩn Tri và Trang Xung chỉ biết tròn mắt theo dõi. Quầng sáng lại biến mất, Ứng Hàn Thởi đứng cách vài bước, ngẩng đầu nhìn họ. Vẻ mặt vẫn điềm tĩnh như thường lệ, chút thay đổi.

      sải bước dài đến chỗ hai người. Cẩn Tri rời mắt khỏi . Ứng Hàn Thời dừng bước, cúi xuống nhìn , miệng nở nụ cười dịu dàng: “Tôi xử lý xong rồi.”

      Cẩn Tri cũng nhịn được cười: “… Vâng.”

      Chẳng hiểu tại sao, bị nhìn đăm đăm, trong lòng dâng trào cảm giác ấm áp và mềm mại.

      …” Cẩn Tri vừa định hỏi sao lại có mặt ở nơi này, Trang Xung đột nhiên mở miệng: “Rốt cuộc có phải là con người vậy?”

      Ứng Hàn Thời quay sang Trang Xung. vừa định lên tiếng, Cẩn Tri cướp lời: “Tất nhiên ấy là con người rồi. Đây là bí mật, thể tiết lộ nhiều với , chắc cũng hiểu. Chuyện xảy ra ngày hôm nay, nhớ đừng cho ai biết đấy.”

      Trang Xung im lặng vài giây, tựa như tự mình lĩnh hội điều bí trong đó. ta gật đầu: “ yên tâm !” rồi quay sang Ứng Hàn Thời: “ cứu mạng tôi, có đánh chết tôi cũng tiết lộ.”

      Ứng Hàn Thời ngờ Trang Xung có thể dễ dàng chấp nhận câu trả lời hàm hồ của Cẩn Tri. cất giọng chân thành: “Cám ơn cậu.”

      Cẩn Tri lên tiếng: “ đưa Tiểu Kiệt ra ngoài rồi liên lạc với Nhiếp Sơ Hồng. Tôi có chút chuyện muốn với Ứng Hàn Thời, lát nữa ra sau.”

      Trang Xung gật đầu: “Được.” ta liền cõng thằng bé về phía cửa hang.

      Trong lúc hai người trao đổi, Ứng Hàn Thời lặng lẽ ngắm gương mặt nghiêng của Cẩn Tri. ra, đây là dáng vẻ của lúc cư xử với người của mình: thông minh, hòa nhã, thân thiện nhưng cũng có phần uy nghiêm. chợt liên tưởng với mặt trăng yên tĩnh tỏa ánh sáng dìu dịu xuống Trái đất.

      Đợi Trang Xung khuất dạng, Cẩn Tri đến bên Ứng Hàn Thời rồi dướn người nhòm ra sau lưng . thấy cái đuôi, lại ngẩng đầu, quan sát gương mặt . Đôi tai hề thay đổi, lấp ló sau mái tóc ngắn của người đàn ông.

      Cẩn Tri ngờ vực hỏi: “ để lộ tai và đuôi à?”

      Bởi vì đứng rất gần nên vô thức ngoảnh mặt sang bên: “Đối phó đám người này vẫn chưa cần đến trạng thái chiến đấu.”

      Cẩn Tri: “Vậy sao?”

      ra đối với , đây phải là cuộc chiến đấu. Nhưng cũng phải thôi, hôm đó ôm rơi từ cao xuống rồi lại bắn như tên lửa nên mới có thể coi là như vậy.

      “Tại sao lại ở đây?”

      “Tại sao em lại ở đây?” Hai người đồng thanh hỏi. Cẩm Tri mỉm cười: “Tôi đến đây thăm người bạn và bọn trẻ, kết quả gặp kẻ xấu. Còn sao?”

      “Tôi cũng đến gặp… người bạn.”

      gặp được chưa?”

      “Chưa.”

      Lúc này, phía trước vang lên tiếng động cùng với tiếng chuyện lao xao của Nhiếp Sơ Hồng và Cố Tế Sinh. Cẩn Tri : “Bạn tôi đến rồi, chúng ta ra ngoài !”

      “Ừ.”

      Cẩn Tri ngẫm nghĩ: “Cứ bảo trước kia là bộ đội đặc chủng nhé!”

      “Được.”

      Cẩn Tri lại liếc cái. Người đàn ông chuyện nhã nhặn và dịu dàng bây giờ khác hoàn toàn dáng vẻ lúc chiến đấu… à , là đánh nhau mới đúng.

      Hai người vừa bước , Cẩn Tri lập tức dừng lại. Ứng Hàn Thời quay đầu về phía . Cẩn Tri cúi xuống xoa bóp bắp chân: “Chân tôi bị tê cứng rồi.” Cảm thấy đỡ hơn chút, mới ngẩng đầu: “Chúng ta thôi!”

      Lúc này, Ứng Hàn Thời quay lưng về phía Cẩn Tri. Nghe vậy, liền giơ bàn tay tháo găng từ bao giờ ra đằng sau, trong khi mắt vẫn dõi thẳng về phía trước.

      thôi!” .

      Vốn hay ngượng ngùng mà khi cần giúp đỡ, vẫn đưa tay cho . Sau vài giây im lặng ngắn ngủi, Cẩn Tri liền nắm lấy tay .

      “Cám ơn .” cười .

      Ứng Hàn Thời chỉ “ừ” tiếng mà quay đầu. Sau đó, siết chặt bàn tay rồi dẫn bước . Ngọn đèn pha vẫn bật, khiến cả hang động được phủ lớp ánh sáng trắng bạc. Nhịp tim của Cẩn Tri vô cớ tăng tốc.

      đoạn, Cẩn Tri mở miệng gọi tên : “Ứng Hàn Thời!”

      vẫn nhìn thẳng về phía trước, nắm tay rất chặt: “Gì cơ?”

      “Đuôi của thò ra ngoài rồi kìa.”

      Ứng Hàn Thời liền dừng bước. Cẩn Tri quan sát bằng ánh mắt thích thú. Cái đuôi dài trắng muốt và mềm mại ngoe nguẩy trước mặt . Cẩn Tri vừa giơ tay định tóm lấy, Ứng Hàn Thời phản ứng nhanh, lách người sang bên, đồng thời cuộn cái đuôi lại, né tránh bàn tay .

      Cẩn Tri “Ôi” tiếng đầy thất vọng. Khi ngẩng đầu, phát gương mặt đỏ ửng, đôi tai nhọn lộ ra ngoài, chỉ là nó cụp xuống tựa như xấu hổ.

      …” đợi Cẩn Tri hết câu, Ứng Hàn Thời cúi xuống nhặt hòn đá rồi ném mạnh vào đèn pha. Cả hang động chìm trong bóng tối ngay tức .

      sợ bị người khác nhìn thấy sao? Nghĩ đến đây, cổ tay lại bị nắm chặt. tiếp tục kéo ra ngoài. trầm lặng của người đàn ông khiến trong lòng Cẩn Tri xốn xang khó tả.

      “Sao bây giờ lại để lộ đuôi và tai?” Cẩn Tri thầm.

      “Nhiều khi tôi thể khống chế.” Ứng Hàn Thời từ tốn đáp.

      “Ồ.” lúc sau, lại hỏi: “Tôi có thể sờ đuôi của ?”

      “Cẩn Tri… đừng đưa ra cầu này.”

      “… Được thôi!”

      Lúc hai người ra khỏi hang động, Cẩn Tri để ý thấy, tai của trở lại trạng thái bình thường. Ở bên ngoài, Nhiếp Sơ Hồng, Cố Tế Sinh và Trang Xung đứng quanh Tiểu Kiệt. Nghe tiếng động, họ đều ngoảnh đầu về bên này.

      Nhìn thấy Cẩn Tri, Nhiếp Sơ Hồng như trút tảng đá đè nặng trong lòng. Nhưng khi bắt gặp người đàn ông ở bên cạnh nắm tay , khỏi giật mình. Cố Tế Sinh cũng hơi nheo mắt.

      Nhiếp Sơ Hồng quay sang Ứng Hàn Thời. Ánh mắt hai người đàn ông giao nhau, Ứng Hàn Thời khẽ gật đầu thay lời chào hỏi.

      Cẩn Tri vội chạy đến bên Tiểu Kiệt, hỏi Cố Tế Sinh: “Thằng bé sao đấy chứ?”

      “Tế Sinh kiểm tra qua rồi. Nó sao cả, chỉ bị ngất do quá sợ hãi thôi. Em yên tâm .” Nhiếp Sơ Hồng đáp.

      Cẩn Tri thở phào nhõm. Ứng Hàn Thời cũng đến, đứng sau lưng .

      Đúng lúc này, Cố Tế Sinh lùi lại phía sau bước. Dù bế Tiểu Kiệt nhưng ta vẫn cúi thấp người hướng về phía Cẩn Tri, đồng thời mở miệng: “Tạ Cẩn Tri, tôi nghe Trang Xung kể sơ qua tình hình. Rất cám ơn và bạn , tôi mãi mãi ghi nhớ món nợ ân tình này.”

      Nhiếp Sơ Hồng cũng cất giọng trịnh trọng: “Cám ơn em và Trang Xung.” lại quay sang Ứng Hàn Thời: “Cám ơn .”

      Trang Xung mỉm cười, Cẩn Tri cười : “Có gì đáng cảm ơn đâu chứ?”

      “Đây là việc dễ như trở bàn tay, các vị cần khách sáo.” Ứng Hàn Thời đáp. Khóe miệng Cẩn Tri hơi cong lên, lần nào cũng câu này.

      lại nhìn qua Cố Tế Sinh, ta vẫn khom lưng, thể thái độ nghiêm túc. Cẩn Tri liền vỗ vai ta: “ mau đứng dậy !”

      Cố Tế Sinh đứng thẳng người: “Coi như cũng có chút dịu dàng của phụ nữ.”

      Nhiếp Sơ Hồng và Trang Xung đều phì cười, chỉ riêng Ứng Hàn Thời chẳng có bất cứ biểu cảm nào khác. Chợt nhớ ra vẫn chưa giới thiệu mọi người với nhau, Cẩn Tri lên tiếng: “Đây là Ứng Hàn Thời, người bạn tốt của tôi. Hàn Thời, đây là Nhiếp Sơ Hồng và Cố Tế Sinh, bạn bè của tôi ở nơi này.”
      Trâu, Mizukirjnchan thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :